Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 224
Chương 224
Lặng yên không một tiếng động, chỉ có hai chiếc lá đã héo vàng rụng xuống.
Lúc Cẩm Tú vê Hải Đường viện, đám hạ nhân đã đắp tạm một cái bếp ở sân sau và bắt đầu nấu cơm.
Cẩm Tú thấy có khói thì vội chạy ra sân sau kiểm tra, kinh ngạc nhìn tình cảnh trước mắt.
“Hải Đường tỷ, ở đây là sao vậy?”
Cẩm Tú đi đến bên cạnh Hải Đường hỏi.
“Muội về rồi à, bên kia cắt đô ăn của viện chúng ta.”
Hải Đường nhẹ nhàng đáp.
“Sao lại…?”
Cẩm Tú vẫn chưa phản ứng kịp, ngu ngơ thốt lên.
Hải Đường cười: “Chính muội là người ra tay mà lại không biết à?”
Cám Tú vỡ lẽ, khuôn mặt ngọt ngào không khỏi bĩu môi khinh thường: “Trò trẻ con.
Tiểu thư nhà chúng ta mà cân mấy đồng bạc lẻ của bọn họ chắc?”
Mỗi hộp cao dưỡng nhan của tiểu thư nhà bọn họ đều bán với giá trên trời đói Hải Đường cười nói: “Muội mau vào báo cáo với tiểu thư đi, sắp nấu xong cơm rồi.”
“AI muội quên mất, thôi muội đi trước đây.”
Cẩm Tú nhẹ chân bước vào phòng thuốc, lúc này Diệp Vãn Tình đang nấu thứ gì đó trên lò than, mùi thảo dược nồng đậm lan tỏa khắp phòng.
“Tiểu thư.”
Cẩm Tú hành lễ.
Diệp Vãn Tình khuấy thứ trong nồi thuốc một lát rồi đậy nắp lại.
Nàng đi về phía bàn, ngôi xuống ghế rồi mới hỏi: “Sao rồi?”
Cẩm Tú: “Như tiểu thư suy đoán, người của Nhược Tuyết đã điều tra đến tiệm thuốc, tất nhiên không thu hoạch được gì.Song, có vẻ bọn họ đã nghi ngờ tiểu thư.”
Diệp Vãn Tình bận rộn trong phòng thuốc suốt từ lúc từ trong cung vê đến giờ, trên người nàng vẫn mặc bộ váy lam hồi sáng.
May có linh khí nên giác quan của nàng nhạy bén hơn hẳn người bình thường mới phát hiện ra độc ẩn giấu trong y phục của Chiêu Dương công chúa.
Nhưng loại độc này Diệp Vãn Tình chưa gặp bao giờ, muốn phá giải nó thì cần chút thời gian.
Trong nồi đang nấu thuốc giải thử nghiệm của nàng.
Bận rộn từ trưa, lúc này Diệp Vãn Tình có hơi mệt mỏi.
Nghe Cẩm Tú báo cáo, nàng không khỏi cười nhạt.
“Cứ để bọn họ nghi ngờ đi thôi, không có bằng chứng thì bọn họ cũng chỉ có thể nghi ngờ.”
Chưởng quỹ tiệm thuốc đã bị Diệp Vãn Tình sai Cẩm Tú vừa đe dọa vừa dụ dỗ mua chuộc, chỉ cân Mai Thúy không nói thì sẽ không có ai biết cả.
Mà kể cả Mai Thúy có thú nhận chuyện này đi chăng nữa, thì có liên quan gì đến Diệp Vãn Tình? Thuốc là do Mai Thúy mua, cũng do chính tay nàng ta hạ dược.
Cái Diệp Vãn Tình làm, chẳng qua là đổi gói thuốc mà Mai Thúy mua thành một gói thuốc khác do nàng tự phối, lại âm thâm đổi bát canh của Diệp Dương và Cố Thừa Duệ mà thôi.
Lặng yên không một tiếng động, chỉ có hai chiếc lá đã héo vàng rụng xuống.
Lúc Cẩm Tú vê Hải Đường viện, đám hạ nhân đã đắp tạm một cái bếp ở sân sau và bắt đầu nấu cơm.
Cẩm Tú thấy có khói thì vội chạy ra sân sau kiểm tra, kinh ngạc nhìn tình cảnh trước mắt.
“Hải Đường tỷ, ở đây là sao vậy?”
Cẩm Tú đi đến bên cạnh Hải Đường hỏi.
“Muội về rồi à, bên kia cắt đô ăn của viện chúng ta.”
Hải Đường nhẹ nhàng đáp.
“Sao lại…?”
Cẩm Tú vẫn chưa phản ứng kịp, ngu ngơ thốt lên.
Hải Đường cười: “Chính muội là người ra tay mà lại không biết à?”
Cám Tú vỡ lẽ, khuôn mặt ngọt ngào không khỏi bĩu môi khinh thường: “Trò trẻ con.
Tiểu thư nhà chúng ta mà cân mấy đồng bạc lẻ của bọn họ chắc?”
Mỗi hộp cao dưỡng nhan của tiểu thư nhà bọn họ đều bán với giá trên trời đói Hải Đường cười nói: “Muội mau vào báo cáo với tiểu thư đi, sắp nấu xong cơm rồi.”
“AI muội quên mất, thôi muội đi trước đây.”
Cẩm Tú nhẹ chân bước vào phòng thuốc, lúc này Diệp Vãn Tình đang nấu thứ gì đó trên lò than, mùi thảo dược nồng đậm lan tỏa khắp phòng.
“Tiểu thư.”
Cẩm Tú hành lễ.
Diệp Vãn Tình khuấy thứ trong nồi thuốc một lát rồi đậy nắp lại.
Nàng đi về phía bàn, ngôi xuống ghế rồi mới hỏi: “Sao rồi?”
Cẩm Tú: “Như tiểu thư suy đoán, người của Nhược Tuyết đã điều tra đến tiệm thuốc, tất nhiên không thu hoạch được gì.Song, có vẻ bọn họ đã nghi ngờ tiểu thư.”
Diệp Vãn Tình bận rộn trong phòng thuốc suốt từ lúc từ trong cung vê đến giờ, trên người nàng vẫn mặc bộ váy lam hồi sáng.
May có linh khí nên giác quan của nàng nhạy bén hơn hẳn người bình thường mới phát hiện ra độc ẩn giấu trong y phục của Chiêu Dương công chúa.
Nhưng loại độc này Diệp Vãn Tình chưa gặp bao giờ, muốn phá giải nó thì cần chút thời gian.
Trong nồi đang nấu thuốc giải thử nghiệm của nàng.
Bận rộn từ trưa, lúc này Diệp Vãn Tình có hơi mệt mỏi.
Nghe Cẩm Tú báo cáo, nàng không khỏi cười nhạt.
“Cứ để bọn họ nghi ngờ đi thôi, không có bằng chứng thì bọn họ cũng chỉ có thể nghi ngờ.”
Chưởng quỹ tiệm thuốc đã bị Diệp Vãn Tình sai Cẩm Tú vừa đe dọa vừa dụ dỗ mua chuộc, chỉ cân Mai Thúy không nói thì sẽ không có ai biết cả.
Mà kể cả Mai Thúy có thú nhận chuyện này đi chăng nữa, thì có liên quan gì đến Diệp Vãn Tình? Thuốc là do Mai Thúy mua, cũng do chính tay nàng ta hạ dược.
Cái Diệp Vãn Tình làm, chẳng qua là đổi gói thuốc mà Mai Thúy mua thành một gói thuốc khác do nàng tự phối, lại âm thâm đổi bát canh của Diệp Dương và Cố Thừa Duệ mà thôi.
Bình luận facebook