Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-4
Chương 4:
Chương 4:
Editor: May
Thôn Thiên Trì của bọn họ liền bởi vì có một tai họa như vậy, ngày thường người của mỗi hộ nửa đêm đều không dám ngủ đến quá say, ngay cả chó trông cửa đều phải giấu đi, bằng không xác định vững chắc thành vậttrong bụng cô ta.
Một đám người bên cạnh này lòng đầy căm phẫn, chị dâu Hoàng kia lại là vẻ mặt thất vọng và khổ sở, chưa từ bỏ ý định nhìn Sở Từ
“A từ, mấy năm nay chị dâu đối với em cũng không tệ mà, ngày thường trong nhà có đồ ăn gì cũng đều nhớ rõ lưu lại cho em một phần, năm trước em phát sốt, là chị và đàn ông nhà chị khiêng em đi viện y tế, ngay cả tiền thuốc đều là chúng ta ứng ra, đến bây giờ cũng không muốn em một xu."
"Chị dâu cũng không cầu em báo ân, nhưng em không thể không lương tâm như vậy!”
Thôn Thiên Trì không nhỏ, mấy trăm gia đình, nhưng không có mấy người nguyện ý lui tới với Sở Từ.
Cha mẹ Sở Từ không ở đây, em trai song sinh của cô là một bé trai, cho nên còn có thể được nhóm cậu nhận về nuôi, mà cô là một bé gái, lại trời sinh thể béo xấu xí, nuôi một người như vậy sẽ chỉ là liên lụy, cho nên từ Sở Từ sáu tuổi miễn cưỡng bắt đầu hiểu chuyện, liền vẫn luôn là một mình sinh hoạt ở trong từ đường cũ nát này
Đầu năm nay cuộc sống khó khăn, mọi người cũng không dư thừa lương thực cho cô, một mình có thể sống đến bây giờ thật sự không dễ dàng.
Mà chị là gả tới từ thôn bên cạnh, cảm thấy Sở Từ cũng coi như đáng thương, cho nên cho dù mẹ chồng lòng tràn đầy không vui, cũng đều là có thể giúp sẽ giúp, nhưng không nghĩ tới lại giúp bạch nhãn lang.
Lúc này Sở Từ thật sự người câm ăn hoàng liên, có khổ nói không nên lời.
Cô đã nói rõ không trộm vòng tay, nhưng không có ai tin!
Sở Từ béo này có cuộc sống khổ, đói bụng hai ba ngày đều là chuyện thường.
Khi còn nhỏ thật ra bộ dáng vô cùng gầy, thường xuyên bị đứa bé cùng tuổi ẩu đả nhục mạ, khó tránh khỏi tâm sinh oán hận, hơn nữa em trai cô thay phiên sinh hoạt ở các nhà cậu, cô vì để em trai trôi qua ngày tháng tốt một chút, cho nên ngẫu nhiên cũng muốn nghĩ cách kiếm đồ tốt hiếu kính trưởng bối, bởi vậy liền trộm những người khi dễ cô.
Thật ra số lần cũng không nhiều lắm, nhưng sau khi thanh danh ăn trộm truyền ra, từng nhà thiếu cái gì đều thành là cô lấy, mặc dù cô mở miệng giải thích cũng không ai tin tưởng, còn sẽ cảm thấy cô dạy mãi không sửa.
Chương 4:
Editor: May
Thôn Thiên Trì của bọn họ liền bởi vì có một tai họa như vậy, ngày thường người của mỗi hộ nửa đêm đều không dám ngủ đến quá say, ngay cả chó trông cửa đều phải giấu đi, bằng không xác định vững chắc thành vậttrong bụng cô ta.
Một đám người bên cạnh này lòng đầy căm phẫn, chị dâu Hoàng kia lại là vẻ mặt thất vọng và khổ sở, chưa từ bỏ ý định nhìn Sở Từ
“A từ, mấy năm nay chị dâu đối với em cũng không tệ mà, ngày thường trong nhà có đồ ăn gì cũng đều nhớ rõ lưu lại cho em một phần, năm trước em phát sốt, là chị và đàn ông nhà chị khiêng em đi viện y tế, ngay cả tiền thuốc đều là chúng ta ứng ra, đến bây giờ cũng không muốn em một xu."
"Chị dâu cũng không cầu em báo ân, nhưng em không thể không lương tâm như vậy!”
Thôn Thiên Trì không nhỏ, mấy trăm gia đình, nhưng không có mấy người nguyện ý lui tới với Sở Từ.
Cha mẹ Sở Từ không ở đây, em trai song sinh của cô là một bé trai, cho nên còn có thể được nhóm cậu nhận về nuôi, mà cô là một bé gái, lại trời sinh thể béo xấu xí, nuôi một người như vậy sẽ chỉ là liên lụy, cho nên từ Sở Từ sáu tuổi miễn cưỡng bắt đầu hiểu chuyện, liền vẫn luôn là một mình sinh hoạt ở trong từ đường cũ nát này
Đầu năm nay cuộc sống khó khăn, mọi người cũng không dư thừa lương thực cho cô, một mình có thể sống đến bây giờ thật sự không dễ dàng.
Mà chị là gả tới từ thôn bên cạnh, cảm thấy Sở Từ cũng coi như đáng thương, cho nên cho dù mẹ chồng lòng tràn đầy không vui, cũng đều là có thể giúp sẽ giúp, nhưng không nghĩ tới lại giúp bạch nhãn lang.
Lúc này Sở Từ thật sự người câm ăn hoàng liên, có khổ nói không nên lời.
Cô đã nói rõ không trộm vòng tay, nhưng không có ai tin!
Sở Từ béo này có cuộc sống khổ, đói bụng hai ba ngày đều là chuyện thường.
Khi còn nhỏ thật ra bộ dáng vô cùng gầy, thường xuyên bị đứa bé cùng tuổi ẩu đả nhục mạ, khó tránh khỏi tâm sinh oán hận, hơn nữa em trai cô thay phiên sinh hoạt ở các nhà cậu, cô vì để em trai trôi qua ngày tháng tốt một chút, cho nên ngẫu nhiên cũng muốn nghĩ cách kiếm đồ tốt hiếu kính trưởng bối, bởi vậy liền trộm những người khi dễ cô.
Thật ra số lần cũng không nhiều lắm, nhưng sau khi thanh danh ăn trộm truyền ra, từng nhà thiếu cái gì đều thành là cô lấy, mặc dù cô mở miệng giải thích cũng không ai tin tưởng, còn sẽ cảm thấy cô dạy mãi không sửa.
Bình luận facebook