Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 351
CHƯƠNG 351
“Bé con, tới nhà rồi, tới nhà chúng ta rồi…” Kim Lân khẽ cười haha, trực tiếp bước lên cầu thang xoắn ốc đi lên tầng.
(⊙_⊙) Bác Thái quản gia chớp chớp mắt, lúc này mới giật mình hiểu ra, nhanh chóng đi lên theo, đang không biết nên mở cửa phòng nào, Kim Lân đã hơi sốt ruột gọi: “Mau mở cửa phòng ngủ! Mau lên! Tôi sợ cô ấy tỉnh mất.”
Kim Lân dừng trước cửa phòng anh ta!
Quản gia không dám chậm trễ, mở cửa phòng của anh ta, còn mình thì đứng ở ngoài, hơi ngây ngốc.
Ông ta còn chưa thể thích ứng với việc trong nhà có thêm một người phụ nữ xa lạ.
Rầm!
Kim Lân trực tiếp đá một cái, dùng chân đóng cửa lại.
Nhốt quản gia còn đang ngây ngốc ở bên ngoài.
“Bé con, tới nhà rồi, tới nhà chúng ta rồi, giờ tới giường rồi, haha…” Có lẽ là vì căng thẳng, hưng phấn, khi đặt Tiêu Mộng lên giường, trán Kim Lân đổ đầy mồ hồi.
Thân người mềm mại của Tiêu Mộng nằm trên chiếc giường siêu lớn của Kim Lân, ga giường màu lam càng làm nổi bật sự non nớt, nhỏ xinh của Tiêu Mộng trắng nõn nà.
Kim Lân hơi ngây ngốc, thở dốc, không nhịn được mà duỗi tay ra, nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt cô.
“Em thật đẹp… Thật sự, thật sự rất đẹp…”
Mồm miệng khô khốc, cực kỳ sốt ruột, tim đập loạn nhịp, bụng dưới căng cứng… *** Một loạt phản ứng xảy ra.
Kim Lân cứ thế hạ người xuống, chống tay bên người Tiêu Mộng, đè lên thân người cô gái.
Thở dốc nóng rực.
Cúi đầu, đang định bắt lấy đôi môi đỏ mọng kia, lúc này, Tiêu Mộng nhăn mặt lại, hơi nghiêng đầu sang một bên, môi khẽ động, lẩm bẩm: “Trần gấu xấu xa… tôi hận anh muốn chết… chán ghét anh…”
(⊙_⊙) Cả người Kim Lân sững lại ở đó!
Vừa rồi… cô nói cái gì?
Trần gấu xấu xa?
Là Tư Khải sao?
Kim Lân híp mắt lại.
Một suy nghĩ chẳng lành nhanh chóng xuất hiện trong đầu anh ta!
Cô gái mà tôi yêu mến… lẽ nào… trong lòng em đã có một người đàn ông khác? Lẽ nào… em thật sự thích… Tư Khải? Không! Không thể! Tôi không cho phép em đối xử tàn nhẫn với tôi như này! Tôi làm sao đây? Em lựa chọn như này, khiến người đáng thương như tôi phỉa xử lý như nào đây?
Kim Lân lập tức thẳng người dậy, ôm ngực, khó chịu đi đi lại lại trong phòng.
Trong đôi mắt xinh đẹp là sự đau đớn và khổ sở… Cốc cốc cốc… Có người gõ cửa.
Kim Lân phản ứng cực mạnh, quay phắt người lại, giọng nói không nhịn được mà vút cao: “Ai?”
Cửa hơi hé ra một khe hở, quản gia sợ hãi nói: “Cậu chủ, có cần nữ giúp việc giúp đỡ không?”
Lập tức Kim Lân nổi giận.
Nữ giúp việc?
Bây giờ là chuyện giữa một người đàn ông đói khát và một người phụ nữ khỏe mạnh, cần nữ giúp việc làm gì?
“Bé con, tới nhà rồi, tới nhà chúng ta rồi…” Kim Lân khẽ cười haha, trực tiếp bước lên cầu thang xoắn ốc đi lên tầng.
(⊙_⊙) Bác Thái quản gia chớp chớp mắt, lúc này mới giật mình hiểu ra, nhanh chóng đi lên theo, đang không biết nên mở cửa phòng nào, Kim Lân đã hơi sốt ruột gọi: “Mau mở cửa phòng ngủ! Mau lên! Tôi sợ cô ấy tỉnh mất.”
Kim Lân dừng trước cửa phòng anh ta!
Quản gia không dám chậm trễ, mở cửa phòng của anh ta, còn mình thì đứng ở ngoài, hơi ngây ngốc.
Ông ta còn chưa thể thích ứng với việc trong nhà có thêm một người phụ nữ xa lạ.
Rầm!
Kim Lân trực tiếp đá một cái, dùng chân đóng cửa lại.
Nhốt quản gia còn đang ngây ngốc ở bên ngoài.
“Bé con, tới nhà rồi, tới nhà chúng ta rồi, giờ tới giường rồi, haha…” Có lẽ là vì căng thẳng, hưng phấn, khi đặt Tiêu Mộng lên giường, trán Kim Lân đổ đầy mồ hồi.
Thân người mềm mại của Tiêu Mộng nằm trên chiếc giường siêu lớn của Kim Lân, ga giường màu lam càng làm nổi bật sự non nớt, nhỏ xinh của Tiêu Mộng trắng nõn nà.
Kim Lân hơi ngây ngốc, thở dốc, không nhịn được mà duỗi tay ra, nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt cô.
“Em thật đẹp… Thật sự, thật sự rất đẹp…”
Mồm miệng khô khốc, cực kỳ sốt ruột, tim đập loạn nhịp, bụng dưới căng cứng… *** Một loạt phản ứng xảy ra.
Kim Lân cứ thế hạ người xuống, chống tay bên người Tiêu Mộng, đè lên thân người cô gái.
Thở dốc nóng rực.
Cúi đầu, đang định bắt lấy đôi môi đỏ mọng kia, lúc này, Tiêu Mộng nhăn mặt lại, hơi nghiêng đầu sang một bên, môi khẽ động, lẩm bẩm: “Trần gấu xấu xa… tôi hận anh muốn chết… chán ghét anh…”
(⊙_⊙) Cả người Kim Lân sững lại ở đó!
Vừa rồi… cô nói cái gì?
Trần gấu xấu xa?
Là Tư Khải sao?
Kim Lân híp mắt lại.
Một suy nghĩ chẳng lành nhanh chóng xuất hiện trong đầu anh ta!
Cô gái mà tôi yêu mến… lẽ nào… trong lòng em đã có một người đàn ông khác? Lẽ nào… em thật sự thích… Tư Khải? Không! Không thể! Tôi không cho phép em đối xử tàn nhẫn với tôi như này! Tôi làm sao đây? Em lựa chọn như này, khiến người đáng thương như tôi phỉa xử lý như nào đây?
Kim Lân lập tức thẳng người dậy, ôm ngực, khó chịu đi đi lại lại trong phòng.
Trong đôi mắt xinh đẹp là sự đau đớn và khổ sở… Cốc cốc cốc… Có người gõ cửa.
Kim Lân phản ứng cực mạnh, quay phắt người lại, giọng nói không nhịn được mà vút cao: “Ai?”
Cửa hơi hé ra một khe hở, quản gia sợ hãi nói: “Cậu chủ, có cần nữ giúp việc giúp đỡ không?”
Lập tức Kim Lân nổi giận.
Nữ giúp việc?
Bây giờ là chuyện giữa một người đàn ông đói khát và một người phụ nữ khỏe mạnh, cần nữ giúp việc làm gì?
Bình luận facebook