Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-94
Chương 94: Cưng à, anh muốn để em thấy
Các khán giả nếm ngọt khé cả cổ nhất định không ngờ đây là lần đầu tiên hai người cùng chung chăn gối. Mặc dù giường không phải là giường, gối chẳng phải là gối, ngay cả cọ dừa lót phía dưới cũng cứng quèo không thoải mái, nhưng chẳng ai trong hai người cảm thấy ngượng nghịu.
Vòng ôm của anh ấm áp dễ chịu, cánh tay anh gối sau đầu cô, anh ôm cô như ôm một đứa trẻ, còn săn sóc để đủ không gian cho cô thở. Triệu Ngu rúc đôi tay hơi lạnh vào ngực anh, chân cũng vắt lên chân anh, bám lấy anh như con thằn lằn, rốt cuộc cũng không cảm thấy lạnh nữa.
Thẩm Tuyển Ý rũ mắt mỉm cười nhìn cô tìm một tư thế thật thoải mái trong lòng mình. Anh cúi đầu hôn lên trán cô một cái, sau đó ghé sát bên tai cô thì thầm nói: “Lần đầu tiên ngủ cùng nhau.”
Điều này khiến khán giả nôn nóng chết mất:
—— đang nói gì đấy cho em nghe cho em nghe đi!
—— Tức ghê! Tại sao mic lại ở cách miệng xa thế nhỉ!!!
—— không biết tại sao, nhưng thấy họ ôm nhau ngủ thế này, tự dưng em lại thấy hơi muốn khóc QAQ ấm áp quá, ấm áp đến độ em muốn khóc
—— Tại sao họ lại không phải là khách mời thường trú! Thế thì có thể nhìn họ ngủ chung mãi ( hổng phải…)
—— quý trọng cơ hội duy nhất được tận mắt nhìn thấy họ ngủ đi
…………
Bình thường sau khi khách mời ngủ, ngoài một số người rảnh rỗi không có việc gì làm ngắm người khác ngủ thì phần lớn khán giả đều sẽ rời khỏi phòng live stream. Ban đêm cũng là lúc phòng live stream ít xôm nhất.
Ai dè đêm nay chẳng ai rời phòng thì cũng thôi, nhưng vì được lên hot search, nên càng lúc càng nhiều khán giả vào phòng live stream. Cư dân mạng cả nước ngồi trước màn hình cùng vây xem Thần Dụ ngủ.
Ôi, bình thường nhìn Triệu Ngu thấy chị ấy cao quý ngầu lòi các kiểu, nhưng bây giờ cuộn thành một cục rúc trong lòng Thẩm Tuyển Ý, trông vừa bé nhỏ vừa đáng yêu ghê!
Vòng tay của Thẩm Tuyển Ý trông rộng lớn và ấm áp quá đi, giống như nằm trong một tán ô ý, cánh tay cũng man dữ, nhất định gối lên thoải mái lắm QAQ
Vào đêm bình thường này, vô số cư dân mạng đã thức đêm vì ngắm Thần Dụ ngủ. Tới 1-2h sáng, một số cư dân mạng thật sự không kiên nhẫn nổi cũng quay màn hình lại, tính bao giờ tỉnh dậy thì gặm nhấm lại thôi!
Bình minh trên đảo đến rất sớm.
Triệu Ngu ngủ rất ngoan, cuộn trong lòng Thẩm Tuyển Ý cả đêm không động đậy tí nào. Hơn 5h sáng, cô mơ màng bị Hoàng Tiểu Hoảng đánh thức.
Ngọn đuốc trong hang đã dập tắt, chỉ còn chút tro tàn lúc sáng lúc tối. Hoàng Tiểu Hoảng nhỏ giọng nói: “Chị Tiểu Ngu, hai anh chị vất vả lắm mới ra đảo được một lần, em đưa các anh chị đi xem mặt trời mọc trên biển nhé. Cảnh bình minh ở nơi này bao la hùng vĩ lắm, siêu đẹp!”
Triệu Ngu còn chưa được ngắm mặt trời mọc trên biển bao giờ, nghe cô bé nói vậy thì cô thấy hứng thú liền, cơn buồn ngủ cũng bay biến một nửa. Thẩm Tuyển Ý cũng tỉnh, anh hé mắt hôn cô một cái, chờ cô ngồi dậy rồi anh mới hoạt động cánh tay cứng đờ.
Số người xem trong phòng live stream ít ỏi chẳng có bao nhiêu, người còn đang xem thì một là hội những người sai múi giờ, hai là thức đêm làm dở chuyện khác tiện tay bật live stream. Thấy hai người rời giường, màn hình trống trải lại có comment vắt ngang qua.
Bốn vị khách mời còn lại vẫn đang ngủ, ba người rón rén đi ra ngoài, rửa mặt đánh răng đơn giản ở cửa hang, rồi hai người theo Hoàng Tiểu Hoảng đi đến địa điểm tốt nhất để ngắm mặt trời mọc.
Hải đảo vô cùng yên tĩnh vào buổi sáng, sương mù lượn lờ nơi nơi, tầng không mang màu lam sẫm. Khi bước lên vách núi, mặt biển xanh thẳm bao phủ trong hơi nước, tựa như chìm trong hỗn độn, không nhìn rõ được thứ gì.
Hoàng Tiểu Hoảng đưa hai người đến địa điểm ngắm cảnh tốt nhất rồi rời đi, vô cùng có tính tự giác của fan couple. Họ ngắm mặt trời mọc, mình ngắm họ, sung sướng mãn nguyện!
Lúc đi, Thẩm Tuyển Ý đã lấy áo phao theo. Chỗ cao gió lớn, vừa hay có thể mang lên dùng trên ấy. Hai người mặc áo phao ngồi trên tảng đá lớn hướng về phía biển, nghe tiếng sóng biển và tiếng hải âu, yên lặng như rời xa thế tục.
Thẩm Tuyển Ý nghiêng đầu ngắm cô bạn gái đang tựa đầu lên vai mình ngáp dài, cười tủm tỉm nói: “Lại một lần đầu tiên nữa.”
Triệu Ngu ngái ngủ uể oải hỏi: “Lần đầu tiên ngắm mặt trời mọc hay là lần đầu tiên dậy sớm thế này lên núi hóng gió biển?”
Thẩm Tuyển Ý trầm tư: “Thế thì tính cả đi.” Cánh tay anh càng ôm cô chặt hơn, anh cúi đầu hôn lên má cô, cười nhẹ nói: “Thêm một cái nữa, lần đầu tiên thơm má bạn gái trên bờ biển.”
Anh ngẫm nghĩ một lát, lại hôn lên đôi mắt cô: “Lần đầu tiên hôn mắt bạn gái trên bờ biển.”
Anh lại hôn lên chóp mũi cô: “Lần đầu tiên hôn mũi bạn gái trên bờ biển.”
Số khán giả không đông lắm xem live stream lúc 5h sáng sốt ruột lắm rồi:
—— Anh cứ hôn môi luôn đi!!! Chơi thì chơi cho tới vào chứ!!!
—— Lãng mạn quá tui thài, nhìn tên bạn trai ngủ như lợn bên cạnh, hung hăng đạp cho gã một cái!
—— Hóa ra đây là ước định lần đầu tiên của hai đứa à QAQ Hai cục cưng của mama, cả đời này của các con còn có vô số lần đầu tiên nữa, hy vọng quãng đời còn lại dù các con có già đi, cũng vẫn có được sự rung động và dịu dàng của mỗi lần đầu tiên thuở ban đầu
……
Người quay phim ở bên cạnh yên lặng lia ống kính tới mặt họ. Triệu Ngu hơi ngại, đẩy anh bạn trai cứ hôn mãi không để mình yên ra, rồi liếc mắt sang. Trong một khoảnh khắc, cô đột nhiên hưng phấn chỉ ra xa: “Mặt trời mọc rồi!”
Thẩm Tuyển Ý quay đầu lại nhìn.
Mặt biển giây trước còn chìm trong sương mù hỗn độn, nay tựa như bị bàn tay của Thượng đế xé rách một lỗ hổng, ánh sáng rực rỡ màu vàng kim bừng lên từ mặt biển đằng xa. Nơi nào ánh sáng vàng đi qua, sương mù bốc hơi đến đó. Một con hải âu kêu to xẹt qua mặt biển, ngay sau đó, nắng sớm tựa như pháo hoa chợt bùng lên nơi cuối biển, vạn vật đều trở nên rạng rỡ sáng ngời.
Một vòng tròn màu vàng kim nhô lên từ mặt biển bằng, trong khoảnh khắc này, hào quang rộng khắp đánh thức biển rộng đang say ngủ. Cảnh tượng bao la hùng vĩ và lộng lẫy nhường này, là món quà đẹp đẽ mà thiên nhiên ban tặng cho con người.
Ánh sáng vàng kim trải khắp biển rộng, sau đó đong dần trong đôi mắt họ. Họ thưởng thức cảnh bình minh trên biển lộng lẫy không gì sánh bằng. Mà trong giờ phút này, vô số người cũng đang thưởng thức cảnh mặt trời mọc soi chiếu đẹp như bức họa ấy.
Đột nhiên có người nói trên sóng comment: Nghe nói cặp tình nhân nào được ánh ban mai đầu tiên chiếu rọi thì đó chính là nhân duyên do trời cao định đoạt đấy.
Bóng lưng họ tựa vào nhau, được vầng sáng ban mai phủ đầy, vừa rạng ngời lại vừa thần thánh biết bao. Thẩm Tuyển Ý đột nhiên nhìn cô nói: “Hôn lễ của chúng mình tổ chức ở bờ biển vào lúc mặt trời mọc nhé.”
Triệu Ngu rốt cuộc định thần lại từ khung cảnh bao la hùng vĩ này. Cô vừa quay đầu là chạm vào đôi mắt đong đầy ánh sáng của anh.
Đôi mắt ấy phản chiếu nắng, phản chiếu biển, phản chiếu toàn bộ dáng vẻ của cô.
Anh chẳng nói điều chi, nhưng Triệu Ngu vẫn biết. Anh nhất định cảm thấy bình minh trên biển rất đẹp, anh nhất định là muốn tặng cho cô hôn lễ tuyệt vời nhất ở nơi đẹp đẽ nhất.
Vì thế cô nở nụ cười, ghé sát lại gần, hôn lên đôi môi mềm của anh: “Được ạ.”
Cảnh này đẹp đẽ biết bao, thậm chí đến cả sóng comment còn không nỡ phá vỡ, để trống màn hình thật lâu.
Khi sắc trời dần rạng, các khán giả ngáp ngủ khoan thai tới muộn xem hot search mới biết mình đã bỏ lỡ nụ hôn thế kỉ.
Họ quả thực hối hận đến mức đấm ngực giậm chân, mày nói xem tại sao mày lại ngủ nướng!!! Cũng may còn quay lại, còn có gif, còn có ảnh cap màn hình đẹp như poster. Trên poster, hai người tựa lưng, bóng họ được ánh nắng ban mai chiếu xiên trên vách đá bóng loáng, loài hoa không tên đằng sau họ nghiêng ngả do gió biển. Vầng mặt trời đằng xa nhô khỏi mặt biển, người họ được bao bọc trong ánh sáng, tựa như chỉ thị của thần được trời cao ban phước.
(Thần Dụ: đồng âm với Thẩm Ngu, có nghĩa là chỉ thị của thánh thần.)
Rating live stream của ngày mới lại đạt đến một tầm cao mới. Tới sẩm tối khi tổ chương trình phái thuyền nhỏ tới đón họ, phòng live stream đã đạt được lượng người xem cao nhất từ khi sáng lập chương trình đến giờ.
Lúc họ rời đi, đạo diễn hỏi: “Trước khi đi có gì muốn nói với mọi người không?”
Thẩm Tuyển Ý: “Dịp Quốc Khánh tháng 10 đừng quên ra rạp chiếu phim xem 《 Muốn khắc ghi 》 nha!”
Sóng comment: Đúng là chả ngạc nhiên tẹo nào.
Họ ngồi trên con thuyền nhỏ rời đi, năm vị MC đều đứng trên bờ cát vẫy tay tạm biệt. Triệu Ngu quay đầu lại ngắm nghía bờ biển đã lùi xa, buông tiếng thở dài, nói: “Luyến tiếc ghê.”
Thẩm Tuyển Ý nghiêng đầu nhìn cô, ngón tay anh nhẹ nhàng cào vào lòng bàn tay cô, chờ cô nhìn qua thì cười tủm tỉm nói: “Chờ hết khoảng thời gian bận bịu này, tụi mình ra đảo nghỉ phép đi.”
Triệu Ngu hỏi: “Đảo nào?”
Thẩm Tuyển Ý nghĩ ngợi một lát: “Về nhà giở bản đồ thế giới ra mà chọn, thích cái nào thì đi cái đấy.”
Triệu Ngu: “Vậy nếu thích mà không đi được thì sao?”
Thẩm Tuyển Ý: “Thì mua nó về.”
Sóng comment:………… Yêu đương thì yêu đương đi, tự dưng khoe giàu khoe sang làm gì!!!
Khi con thuyền nhỏ cập bến, phần live stream của Thần Dụ đã chính thức kết thúc. Nhìn màn hình cắt đứt tín hiệu, khán giả sôi nổi buồn bã đi xem bản chiếu lại lần nữa.
Hai người bay vào sáng mai, tổ chương trình đón họ lên bờ xong thì lái xe đưa họ tới khách sạn đã đặt trước. Buổi tối họ ngủ không được ngon lắm, sáng đi ngắm mặt trời mọc nên thức dậy quá sớm, ban ngày còn chạy cả ngày, hai người thật ra đều rất buồn ngủ. Triệu Ngu dựa vào lòng anh ngủ một lát trên xe, lúc đến khách sạn cô hẵng còn mơ mơ màng màng.
Trợ lý do tổ chương trình sắp xếp cầm chứng minh thư của họ vào check in, lúc quay lại cậu ta chỉ cầm một chiếc thẻ phòng trong tay. Thẩm Tuyển Ý nhướng mày: “Một phòng à?”
Trợ lý ngây ra: “Hả? Cần hai phòng ạ?” Cậu ta liếc hai người một cái, hơi ngượng ngùng nói: “Ngày hôm qua vốn đặt hai phòng, sáng nay sếp em lại kêu em đổi thành một phòng. Em rất xin lỗi ạ, giờ em đi đổi thành hai phòng liền đây.”
Thẩm Tuyển Ý vốn định gọi giật cậu ta lại, nhưng thấy Triệu Ngu đang dựa trên vai mình ngủ, anh mím môi dừng lại.
Lát sau, trợ lý có vẻ rất hối lỗi chạy về: “Hai anh chị ơi, ngại quá, khách sạn kín phòng hết rồi, chúng ta đổi sang khách sạn khác đi, em thật sự rất xin lỗi!”
Thẩm Tuyển Ý đang định lên tiếng, Triệu Ngu dựa trên vai anh đã hé mắt mở miệng: “Không cần, cứ phòng này vậy, vất vả rồi.”
Mặt trợ lý đầy vẻ có lỗi, Thẩm Tuyển Ý cười ôn hòa với cậu ta: “Không sao, đưa thẻ phòng cho tôi, chúng tôi tự lên là được.”
Bấy giờ trợ lý của chương trình mới khom lưng ba lần liên tiếp rồi rời đi.
Triệu Ngu ngồi thẳng dậy, vươn người duỗi eo: “Em hơi nghi nghi khách sạn này cố ý.” Cô quay đầu hỏi: “Chẳng lẽ lễ tân là fan couple của tụi mình trà trộn vào?”
Thẩm Tuyển Ý cười bế cô đứng dậy: “Vậy thì anh phải cảm ơn bạn fan couple này cẩn thận mới được.”
Triệu Ngu đấm anh một cái.
Phòng ở tầng 17, hai người bị người qua đường nhận ra trong thang máy, lại thu hoạch được những lời chúc phúc. Căn phòng mà tổ chương trình đặt cho họ là phòng hạng sang, đầy đủ tất cả đồ dùng sinh hoạt. Tối hôm qua không thể tắm rửa trên đảo được, Triệu Ngu vừa vào phòng là mau mắn đi vào buồng tắm rửa mặt ngay.
Thẩm Tuyển Ý tham quan trong ngoài một vòng, kéo rèm xong thì thu dọn hành lý của hai người một chút. Sau đó, anh vào phòng ngủ đốt hương xông cất trong tủ đầu giường.
Khi kéo ngăn kéo tủ đầu giường ra, anh nhìn thấy một món đồ gì đấy được bày chỉnh tề trong đó, ngón tay anh khẽ khựng lại, anh lấy hương xông ra rồi vội đóng tủ lại.
Anh đang cắm điện nhang muỗi thì phòng tắm vọng ra tiếng gọi của Triệu Ngu: “Thẩm Tuyển Ý, lấy áo ngủ hộ em với.”
Anh lên tiếng, cầm lấy bộ áo ngủ đã chuẩn bị sẵn trên giường đi qua. Cửa kính ở phòng tắm là kính mờ. Qua ánh đèn sáng ngời, anh có thể thấy được lờ mờ bóng dáng yêu kiều kia. Cửa kính phòng tắm được đẩy từ trong ra một khe hẹp, Triệu Ngu chỉ vươn một bàn tay ra. Ngón tay kia trắng nõn sạch sẽ, đầu ngón tay hồng hào đo đỏ: “Đưa em.”
Anh cười, đặt áo ngủ lên tay cô, lại dặn dò: “Cẩn thận một chút, đừng nhảy lò cò mặc quần, nền trơn đấy.”
Triệu Ngu vâng một tiếng, lại đóng cửa lại.
Hương xông nhàn nhạt dần tràn khắp căn phòng, Triệu Ngu mang đầy hơi nước đi ra khỏi phòng tắm, hít một hơi thật sâu: “Thơm quá nhỉ, hình như là hoa oải hương.”
Thẩm Tuyển Ý cất điện thoại đi: “Tắm xong rồi à, anh sấy tóc giúp em.”
Triệu Ngu lau lau nước ở đuôi tóc, đẩy anh về phía phòng tắm: “Để em tự sấy, anh mau đi tắm đi, hôi chết lên được.”
Anh nâng cánh tay lên ngửi ngửi nách mình: “Hôi chỗ nào! Rõ ràng là có hương vị đàn ông mà!”
Triệu Ngu lườm anh đầy ghét bỏ.
Anh cười nhào lại gần, cô càng trốn, anh càng dí sát lại hơn để ôm cô. Triệu Ngu lùi về sau liên tục, không để ý vấp phải giường, người lập tức đổ về đằng sau.
Thẩm Tuyển Ý tay mắt lanh lẹ ôm lấy eo cô, hai người cùng ngã ra giường. Triệu Ngu dùng cả tay và chân đẩy anh sang bên cạnh: “Anh hôi kinh lên được! Mau đi tắm đi!”
Thẩm Tuyển Ý hôn chụt một cái thật mạnh lên cần cổ thơm ngào ngạt của cô, rồi mới thỏa mãn đứng dậy đi tắm.
Lúc anh đi ra khỏi phòng tắm, Triệu Ngu đã sấy tóc xong, rúc trong chăn chơi di động. Thấy anh đi tới, cô ngáp rồi thúc giục: “Nhanh lên nào, bật đèn là em không ngủ được.”
Anh lên tiếng, Triệu Ngu lại cúi đầu chơi di động. Cô mới lướt được một tin, ai kia đã nằm xuống cạnh cô, cười tủm tỉm nói: “Được rồi, tắt đèn nhé.”
Triệu Ngu duỗi tay sờ sờ mái tóc gai gai của anh: “Tóc còn chưa sấy!” Cô buông di động ra túm anh: “Sấy khô rồi ngủ tiếp.”
Thẩm Tuyển Ý ăn vạ trên giường không chịu đứng lên.
Triệu Ngu mắng anh mấy câu, nhảy xuống giường cầm máy sấy tới. Cô ngồi nghiêng ở mép giường sấy tóc cho anh. Thẩm Tuyển Ý ngồi xếp bằng dậy, khẽ cong người để tránh cô không với tới. Anh cảm nhận được những ngón tay mềm mại của cô mơn trớn da đầu mình từng chút một, cảm giác như bị điện giật truyền thẳng từ da đầu xuống ngón chân.
Tóc anh ngắn, chẳng mấy đã khô. Triệu Ngu tắt máy sấy, đặt nó lên tủ đầu giường, “Được rồi, ngủ thôi.”
Thẩm Tuyển Ý trề miệng, nhân lúc cô đứng dậy, anh bóp eo cô bằng hai tay, bế cô đến trước mặt mình. Cánh tay anh khỏe, bế cô lên dễ như trở bàn tay. Triệu Ngu còn chưa hoàn hồn, cả người đã ngồi trên đùi anh rồi.
Tư thế này không tiện duỗi chân, đằng sau anh chính là ván giường, có duỗi cũng không duỗi thẳng được, cô đành hơi gập chân quanh eo anh.
Chỉ cách một lớp quần hơi mỏng, mặt Triệu Ngu nóng rẫy lên, cô đẩy anh mấy cái: “Buông ra!”
Anh bật cười, đè cô về đằng trước, không chỉ không lỏng tay mà còn ôm chặt hơn. Vì thế cơ thể cũng dán vào nhau chặt hơn, có thể cảm nhận được rõ ràng từng cái chạm.
Cả người Triệu Ngu như phải bỏng đến nơi, đôi mắt cô ngập hơi nước. Bàn tay anh ve vuốt gáy cô, khi anh hôn đôi môi cô, bàn tay nóng bỏng cũng leo lên xương bướm của cô.
Hương hoa oải hương dường như bị hun đốt nồng nàn hơn bởi nhiệt độ tăng lên đột ngột trong phòng.
Triệu Ngu gần như sắp không thở nổi, lòng cô khấp khởi chờ mong, lại không rõ mình đang chờ mong điều gì.
Từng chiếc cúc áo bị cởi ra một, khi quần áo tuột xuống, anh rốt cuộc cũng rời khỏi đôi môi mềm ấm kia, chống lên trán cô rũ mắt nhìn xuống.
Ánh đèn đầu giường phả xuống, rọi vào một vùng sáng nõn nà mờ ám, khi ánh mắt anh đảo qua, nơi ấy nhuộm một lớp hồng mê người.
Triệu Ngu sắp đầu hàng đến nơi dưới ánh mắt này, mu bàn chân cô duỗi thẳng, giọng nói rịn ra từ kẽ răng: “Đừng nhìn ——”
Anh nở nụ cười, hôn dọc xuống dưới: “Đẹp thế này, sao lại không nhìn?”
Hai tay Triệu Ngu cắm trong chân tóc anh, các ngón tay hầu như đều đang run rẩy, không biết là muốn đẩy anh ra hay muốn ôm anh vào chặt hơn. Sau đó thân thể cô đột nhiên lơ lửng, khi bị anh bế lên, cô ngửa người về sau.
Rốt cuộc cô cũng thấy rõ đôi mắt bị dục vọng đặc sệt che kín kia.
Ngoài dục vọng, còn có tình yêu cháy bỏng sắp thiêu rụi hai người.
Họ đã trao hết cho nhau cả thể xác lẫn tâm hồn.
Mùi hương xông lặng lẽ xoay chuyển quanh phòng, trở nên hỗn độn bởi cơn mưa rền gió dữ.
Triệu Ngu chỉ lo che mắt lại bằng ngón tay, giọng nói đứt quãng rịn ra: “Thẩm Tuyển Ý…… Tắt đèn ——!”
Cô nghe thấy anh cười một tiếng, sau đó ngón tay cô bị bỏ ra.
Anh hôn lên đôi mắt cô, cười nhẹ nói: “Cưng à, anh muốn để em thấy.”
Thấy anh khao khát, thấy anh tàn hơi, thấy anh vĩnh viễn đắm chìm trong sự dịu dàng của em, rồi đầu hàng trước tình yêu của em.
[HẾT CHƯƠNG 94]
Các khán giả nếm ngọt khé cả cổ nhất định không ngờ đây là lần đầu tiên hai người cùng chung chăn gối. Mặc dù giường không phải là giường, gối chẳng phải là gối, ngay cả cọ dừa lót phía dưới cũng cứng quèo không thoải mái, nhưng chẳng ai trong hai người cảm thấy ngượng nghịu.
Vòng ôm của anh ấm áp dễ chịu, cánh tay anh gối sau đầu cô, anh ôm cô như ôm một đứa trẻ, còn săn sóc để đủ không gian cho cô thở. Triệu Ngu rúc đôi tay hơi lạnh vào ngực anh, chân cũng vắt lên chân anh, bám lấy anh như con thằn lằn, rốt cuộc cũng không cảm thấy lạnh nữa.
Thẩm Tuyển Ý rũ mắt mỉm cười nhìn cô tìm một tư thế thật thoải mái trong lòng mình. Anh cúi đầu hôn lên trán cô một cái, sau đó ghé sát bên tai cô thì thầm nói: “Lần đầu tiên ngủ cùng nhau.”
Điều này khiến khán giả nôn nóng chết mất:
—— đang nói gì đấy cho em nghe cho em nghe đi!
—— Tức ghê! Tại sao mic lại ở cách miệng xa thế nhỉ!!!
—— không biết tại sao, nhưng thấy họ ôm nhau ngủ thế này, tự dưng em lại thấy hơi muốn khóc QAQ ấm áp quá, ấm áp đến độ em muốn khóc
—— Tại sao họ lại không phải là khách mời thường trú! Thế thì có thể nhìn họ ngủ chung mãi ( hổng phải…)
—— quý trọng cơ hội duy nhất được tận mắt nhìn thấy họ ngủ đi
…………
Bình thường sau khi khách mời ngủ, ngoài một số người rảnh rỗi không có việc gì làm ngắm người khác ngủ thì phần lớn khán giả đều sẽ rời khỏi phòng live stream. Ban đêm cũng là lúc phòng live stream ít xôm nhất.
Ai dè đêm nay chẳng ai rời phòng thì cũng thôi, nhưng vì được lên hot search, nên càng lúc càng nhiều khán giả vào phòng live stream. Cư dân mạng cả nước ngồi trước màn hình cùng vây xem Thần Dụ ngủ.
Ôi, bình thường nhìn Triệu Ngu thấy chị ấy cao quý ngầu lòi các kiểu, nhưng bây giờ cuộn thành một cục rúc trong lòng Thẩm Tuyển Ý, trông vừa bé nhỏ vừa đáng yêu ghê!
Vòng tay của Thẩm Tuyển Ý trông rộng lớn và ấm áp quá đi, giống như nằm trong một tán ô ý, cánh tay cũng man dữ, nhất định gối lên thoải mái lắm QAQ
Vào đêm bình thường này, vô số cư dân mạng đã thức đêm vì ngắm Thần Dụ ngủ. Tới 1-2h sáng, một số cư dân mạng thật sự không kiên nhẫn nổi cũng quay màn hình lại, tính bao giờ tỉnh dậy thì gặm nhấm lại thôi!
Bình minh trên đảo đến rất sớm.
Triệu Ngu ngủ rất ngoan, cuộn trong lòng Thẩm Tuyển Ý cả đêm không động đậy tí nào. Hơn 5h sáng, cô mơ màng bị Hoàng Tiểu Hoảng đánh thức.
Ngọn đuốc trong hang đã dập tắt, chỉ còn chút tro tàn lúc sáng lúc tối. Hoàng Tiểu Hoảng nhỏ giọng nói: “Chị Tiểu Ngu, hai anh chị vất vả lắm mới ra đảo được một lần, em đưa các anh chị đi xem mặt trời mọc trên biển nhé. Cảnh bình minh ở nơi này bao la hùng vĩ lắm, siêu đẹp!”
Triệu Ngu còn chưa được ngắm mặt trời mọc trên biển bao giờ, nghe cô bé nói vậy thì cô thấy hứng thú liền, cơn buồn ngủ cũng bay biến một nửa. Thẩm Tuyển Ý cũng tỉnh, anh hé mắt hôn cô một cái, chờ cô ngồi dậy rồi anh mới hoạt động cánh tay cứng đờ.
Số người xem trong phòng live stream ít ỏi chẳng có bao nhiêu, người còn đang xem thì một là hội những người sai múi giờ, hai là thức đêm làm dở chuyện khác tiện tay bật live stream. Thấy hai người rời giường, màn hình trống trải lại có comment vắt ngang qua.
Bốn vị khách mời còn lại vẫn đang ngủ, ba người rón rén đi ra ngoài, rửa mặt đánh răng đơn giản ở cửa hang, rồi hai người theo Hoàng Tiểu Hoảng đi đến địa điểm tốt nhất để ngắm mặt trời mọc.
Hải đảo vô cùng yên tĩnh vào buổi sáng, sương mù lượn lờ nơi nơi, tầng không mang màu lam sẫm. Khi bước lên vách núi, mặt biển xanh thẳm bao phủ trong hơi nước, tựa như chìm trong hỗn độn, không nhìn rõ được thứ gì.
Hoàng Tiểu Hoảng đưa hai người đến địa điểm ngắm cảnh tốt nhất rồi rời đi, vô cùng có tính tự giác của fan couple. Họ ngắm mặt trời mọc, mình ngắm họ, sung sướng mãn nguyện!
Lúc đi, Thẩm Tuyển Ý đã lấy áo phao theo. Chỗ cao gió lớn, vừa hay có thể mang lên dùng trên ấy. Hai người mặc áo phao ngồi trên tảng đá lớn hướng về phía biển, nghe tiếng sóng biển và tiếng hải âu, yên lặng như rời xa thế tục.
Thẩm Tuyển Ý nghiêng đầu ngắm cô bạn gái đang tựa đầu lên vai mình ngáp dài, cười tủm tỉm nói: “Lại một lần đầu tiên nữa.”
Triệu Ngu ngái ngủ uể oải hỏi: “Lần đầu tiên ngắm mặt trời mọc hay là lần đầu tiên dậy sớm thế này lên núi hóng gió biển?”
Thẩm Tuyển Ý trầm tư: “Thế thì tính cả đi.” Cánh tay anh càng ôm cô chặt hơn, anh cúi đầu hôn lên má cô, cười nhẹ nói: “Thêm một cái nữa, lần đầu tiên thơm má bạn gái trên bờ biển.”
Anh ngẫm nghĩ một lát, lại hôn lên đôi mắt cô: “Lần đầu tiên hôn mắt bạn gái trên bờ biển.”
Anh lại hôn lên chóp mũi cô: “Lần đầu tiên hôn mũi bạn gái trên bờ biển.”
Số khán giả không đông lắm xem live stream lúc 5h sáng sốt ruột lắm rồi:
—— Anh cứ hôn môi luôn đi!!! Chơi thì chơi cho tới vào chứ!!!
—— Lãng mạn quá tui thài, nhìn tên bạn trai ngủ như lợn bên cạnh, hung hăng đạp cho gã một cái!
—— Hóa ra đây là ước định lần đầu tiên của hai đứa à QAQ Hai cục cưng của mama, cả đời này của các con còn có vô số lần đầu tiên nữa, hy vọng quãng đời còn lại dù các con có già đi, cũng vẫn có được sự rung động và dịu dàng của mỗi lần đầu tiên thuở ban đầu
……
Người quay phim ở bên cạnh yên lặng lia ống kính tới mặt họ. Triệu Ngu hơi ngại, đẩy anh bạn trai cứ hôn mãi không để mình yên ra, rồi liếc mắt sang. Trong một khoảnh khắc, cô đột nhiên hưng phấn chỉ ra xa: “Mặt trời mọc rồi!”
Thẩm Tuyển Ý quay đầu lại nhìn.
Mặt biển giây trước còn chìm trong sương mù hỗn độn, nay tựa như bị bàn tay của Thượng đế xé rách một lỗ hổng, ánh sáng rực rỡ màu vàng kim bừng lên từ mặt biển đằng xa. Nơi nào ánh sáng vàng đi qua, sương mù bốc hơi đến đó. Một con hải âu kêu to xẹt qua mặt biển, ngay sau đó, nắng sớm tựa như pháo hoa chợt bùng lên nơi cuối biển, vạn vật đều trở nên rạng rỡ sáng ngời.
Một vòng tròn màu vàng kim nhô lên từ mặt biển bằng, trong khoảnh khắc này, hào quang rộng khắp đánh thức biển rộng đang say ngủ. Cảnh tượng bao la hùng vĩ và lộng lẫy nhường này, là món quà đẹp đẽ mà thiên nhiên ban tặng cho con người.
Ánh sáng vàng kim trải khắp biển rộng, sau đó đong dần trong đôi mắt họ. Họ thưởng thức cảnh bình minh trên biển lộng lẫy không gì sánh bằng. Mà trong giờ phút này, vô số người cũng đang thưởng thức cảnh mặt trời mọc soi chiếu đẹp như bức họa ấy.
Đột nhiên có người nói trên sóng comment: Nghe nói cặp tình nhân nào được ánh ban mai đầu tiên chiếu rọi thì đó chính là nhân duyên do trời cao định đoạt đấy.
Bóng lưng họ tựa vào nhau, được vầng sáng ban mai phủ đầy, vừa rạng ngời lại vừa thần thánh biết bao. Thẩm Tuyển Ý đột nhiên nhìn cô nói: “Hôn lễ của chúng mình tổ chức ở bờ biển vào lúc mặt trời mọc nhé.”
Triệu Ngu rốt cuộc định thần lại từ khung cảnh bao la hùng vĩ này. Cô vừa quay đầu là chạm vào đôi mắt đong đầy ánh sáng của anh.
Đôi mắt ấy phản chiếu nắng, phản chiếu biển, phản chiếu toàn bộ dáng vẻ của cô.
Anh chẳng nói điều chi, nhưng Triệu Ngu vẫn biết. Anh nhất định cảm thấy bình minh trên biển rất đẹp, anh nhất định là muốn tặng cho cô hôn lễ tuyệt vời nhất ở nơi đẹp đẽ nhất.
Vì thế cô nở nụ cười, ghé sát lại gần, hôn lên đôi môi mềm của anh: “Được ạ.”
Cảnh này đẹp đẽ biết bao, thậm chí đến cả sóng comment còn không nỡ phá vỡ, để trống màn hình thật lâu.
Khi sắc trời dần rạng, các khán giả ngáp ngủ khoan thai tới muộn xem hot search mới biết mình đã bỏ lỡ nụ hôn thế kỉ.
Họ quả thực hối hận đến mức đấm ngực giậm chân, mày nói xem tại sao mày lại ngủ nướng!!! Cũng may còn quay lại, còn có gif, còn có ảnh cap màn hình đẹp như poster. Trên poster, hai người tựa lưng, bóng họ được ánh nắng ban mai chiếu xiên trên vách đá bóng loáng, loài hoa không tên đằng sau họ nghiêng ngả do gió biển. Vầng mặt trời đằng xa nhô khỏi mặt biển, người họ được bao bọc trong ánh sáng, tựa như chỉ thị của thần được trời cao ban phước.
(Thần Dụ: đồng âm với Thẩm Ngu, có nghĩa là chỉ thị của thánh thần.)
Rating live stream của ngày mới lại đạt đến một tầm cao mới. Tới sẩm tối khi tổ chương trình phái thuyền nhỏ tới đón họ, phòng live stream đã đạt được lượng người xem cao nhất từ khi sáng lập chương trình đến giờ.
Lúc họ rời đi, đạo diễn hỏi: “Trước khi đi có gì muốn nói với mọi người không?”
Thẩm Tuyển Ý: “Dịp Quốc Khánh tháng 10 đừng quên ra rạp chiếu phim xem 《 Muốn khắc ghi 》 nha!”
Sóng comment: Đúng là chả ngạc nhiên tẹo nào.
Họ ngồi trên con thuyền nhỏ rời đi, năm vị MC đều đứng trên bờ cát vẫy tay tạm biệt. Triệu Ngu quay đầu lại ngắm nghía bờ biển đã lùi xa, buông tiếng thở dài, nói: “Luyến tiếc ghê.”
Thẩm Tuyển Ý nghiêng đầu nhìn cô, ngón tay anh nhẹ nhàng cào vào lòng bàn tay cô, chờ cô nhìn qua thì cười tủm tỉm nói: “Chờ hết khoảng thời gian bận bịu này, tụi mình ra đảo nghỉ phép đi.”
Triệu Ngu hỏi: “Đảo nào?”
Thẩm Tuyển Ý nghĩ ngợi một lát: “Về nhà giở bản đồ thế giới ra mà chọn, thích cái nào thì đi cái đấy.”
Triệu Ngu: “Vậy nếu thích mà không đi được thì sao?”
Thẩm Tuyển Ý: “Thì mua nó về.”
Sóng comment:………… Yêu đương thì yêu đương đi, tự dưng khoe giàu khoe sang làm gì!!!
Khi con thuyền nhỏ cập bến, phần live stream của Thần Dụ đã chính thức kết thúc. Nhìn màn hình cắt đứt tín hiệu, khán giả sôi nổi buồn bã đi xem bản chiếu lại lần nữa.
Hai người bay vào sáng mai, tổ chương trình đón họ lên bờ xong thì lái xe đưa họ tới khách sạn đã đặt trước. Buổi tối họ ngủ không được ngon lắm, sáng đi ngắm mặt trời mọc nên thức dậy quá sớm, ban ngày còn chạy cả ngày, hai người thật ra đều rất buồn ngủ. Triệu Ngu dựa vào lòng anh ngủ một lát trên xe, lúc đến khách sạn cô hẵng còn mơ mơ màng màng.
Trợ lý do tổ chương trình sắp xếp cầm chứng minh thư của họ vào check in, lúc quay lại cậu ta chỉ cầm một chiếc thẻ phòng trong tay. Thẩm Tuyển Ý nhướng mày: “Một phòng à?”
Trợ lý ngây ra: “Hả? Cần hai phòng ạ?” Cậu ta liếc hai người một cái, hơi ngượng ngùng nói: “Ngày hôm qua vốn đặt hai phòng, sáng nay sếp em lại kêu em đổi thành một phòng. Em rất xin lỗi ạ, giờ em đi đổi thành hai phòng liền đây.”
Thẩm Tuyển Ý vốn định gọi giật cậu ta lại, nhưng thấy Triệu Ngu đang dựa trên vai mình ngủ, anh mím môi dừng lại.
Lát sau, trợ lý có vẻ rất hối lỗi chạy về: “Hai anh chị ơi, ngại quá, khách sạn kín phòng hết rồi, chúng ta đổi sang khách sạn khác đi, em thật sự rất xin lỗi!”
Thẩm Tuyển Ý đang định lên tiếng, Triệu Ngu dựa trên vai anh đã hé mắt mở miệng: “Không cần, cứ phòng này vậy, vất vả rồi.”
Mặt trợ lý đầy vẻ có lỗi, Thẩm Tuyển Ý cười ôn hòa với cậu ta: “Không sao, đưa thẻ phòng cho tôi, chúng tôi tự lên là được.”
Bấy giờ trợ lý của chương trình mới khom lưng ba lần liên tiếp rồi rời đi.
Triệu Ngu ngồi thẳng dậy, vươn người duỗi eo: “Em hơi nghi nghi khách sạn này cố ý.” Cô quay đầu hỏi: “Chẳng lẽ lễ tân là fan couple của tụi mình trà trộn vào?”
Thẩm Tuyển Ý cười bế cô đứng dậy: “Vậy thì anh phải cảm ơn bạn fan couple này cẩn thận mới được.”
Triệu Ngu đấm anh một cái.
Phòng ở tầng 17, hai người bị người qua đường nhận ra trong thang máy, lại thu hoạch được những lời chúc phúc. Căn phòng mà tổ chương trình đặt cho họ là phòng hạng sang, đầy đủ tất cả đồ dùng sinh hoạt. Tối hôm qua không thể tắm rửa trên đảo được, Triệu Ngu vừa vào phòng là mau mắn đi vào buồng tắm rửa mặt ngay.
Thẩm Tuyển Ý tham quan trong ngoài một vòng, kéo rèm xong thì thu dọn hành lý của hai người một chút. Sau đó, anh vào phòng ngủ đốt hương xông cất trong tủ đầu giường.
Khi kéo ngăn kéo tủ đầu giường ra, anh nhìn thấy một món đồ gì đấy được bày chỉnh tề trong đó, ngón tay anh khẽ khựng lại, anh lấy hương xông ra rồi vội đóng tủ lại.
Anh đang cắm điện nhang muỗi thì phòng tắm vọng ra tiếng gọi của Triệu Ngu: “Thẩm Tuyển Ý, lấy áo ngủ hộ em với.”
Anh lên tiếng, cầm lấy bộ áo ngủ đã chuẩn bị sẵn trên giường đi qua. Cửa kính ở phòng tắm là kính mờ. Qua ánh đèn sáng ngời, anh có thể thấy được lờ mờ bóng dáng yêu kiều kia. Cửa kính phòng tắm được đẩy từ trong ra một khe hẹp, Triệu Ngu chỉ vươn một bàn tay ra. Ngón tay kia trắng nõn sạch sẽ, đầu ngón tay hồng hào đo đỏ: “Đưa em.”
Anh cười, đặt áo ngủ lên tay cô, lại dặn dò: “Cẩn thận một chút, đừng nhảy lò cò mặc quần, nền trơn đấy.”
Triệu Ngu vâng một tiếng, lại đóng cửa lại.
Hương xông nhàn nhạt dần tràn khắp căn phòng, Triệu Ngu mang đầy hơi nước đi ra khỏi phòng tắm, hít một hơi thật sâu: “Thơm quá nhỉ, hình như là hoa oải hương.”
Thẩm Tuyển Ý cất điện thoại đi: “Tắm xong rồi à, anh sấy tóc giúp em.”
Triệu Ngu lau lau nước ở đuôi tóc, đẩy anh về phía phòng tắm: “Để em tự sấy, anh mau đi tắm đi, hôi chết lên được.”
Anh nâng cánh tay lên ngửi ngửi nách mình: “Hôi chỗ nào! Rõ ràng là có hương vị đàn ông mà!”
Triệu Ngu lườm anh đầy ghét bỏ.
Anh cười nhào lại gần, cô càng trốn, anh càng dí sát lại hơn để ôm cô. Triệu Ngu lùi về sau liên tục, không để ý vấp phải giường, người lập tức đổ về đằng sau.
Thẩm Tuyển Ý tay mắt lanh lẹ ôm lấy eo cô, hai người cùng ngã ra giường. Triệu Ngu dùng cả tay và chân đẩy anh sang bên cạnh: “Anh hôi kinh lên được! Mau đi tắm đi!”
Thẩm Tuyển Ý hôn chụt một cái thật mạnh lên cần cổ thơm ngào ngạt của cô, rồi mới thỏa mãn đứng dậy đi tắm.
Lúc anh đi ra khỏi phòng tắm, Triệu Ngu đã sấy tóc xong, rúc trong chăn chơi di động. Thấy anh đi tới, cô ngáp rồi thúc giục: “Nhanh lên nào, bật đèn là em không ngủ được.”
Anh lên tiếng, Triệu Ngu lại cúi đầu chơi di động. Cô mới lướt được một tin, ai kia đã nằm xuống cạnh cô, cười tủm tỉm nói: “Được rồi, tắt đèn nhé.”
Triệu Ngu duỗi tay sờ sờ mái tóc gai gai của anh: “Tóc còn chưa sấy!” Cô buông di động ra túm anh: “Sấy khô rồi ngủ tiếp.”
Thẩm Tuyển Ý ăn vạ trên giường không chịu đứng lên.
Triệu Ngu mắng anh mấy câu, nhảy xuống giường cầm máy sấy tới. Cô ngồi nghiêng ở mép giường sấy tóc cho anh. Thẩm Tuyển Ý ngồi xếp bằng dậy, khẽ cong người để tránh cô không với tới. Anh cảm nhận được những ngón tay mềm mại của cô mơn trớn da đầu mình từng chút một, cảm giác như bị điện giật truyền thẳng từ da đầu xuống ngón chân.
Tóc anh ngắn, chẳng mấy đã khô. Triệu Ngu tắt máy sấy, đặt nó lên tủ đầu giường, “Được rồi, ngủ thôi.”
Thẩm Tuyển Ý trề miệng, nhân lúc cô đứng dậy, anh bóp eo cô bằng hai tay, bế cô đến trước mặt mình. Cánh tay anh khỏe, bế cô lên dễ như trở bàn tay. Triệu Ngu còn chưa hoàn hồn, cả người đã ngồi trên đùi anh rồi.
Tư thế này không tiện duỗi chân, đằng sau anh chính là ván giường, có duỗi cũng không duỗi thẳng được, cô đành hơi gập chân quanh eo anh.
Chỉ cách một lớp quần hơi mỏng, mặt Triệu Ngu nóng rẫy lên, cô đẩy anh mấy cái: “Buông ra!”
Anh bật cười, đè cô về đằng trước, không chỉ không lỏng tay mà còn ôm chặt hơn. Vì thế cơ thể cũng dán vào nhau chặt hơn, có thể cảm nhận được rõ ràng từng cái chạm.
Cả người Triệu Ngu như phải bỏng đến nơi, đôi mắt cô ngập hơi nước. Bàn tay anh ve vuốt gáy cô, khi anh hôn đôi môi cô, bàn tay nóng bỏng cũng leo lên xương bướm của cô.
Hương hoa oải hương dường như bị hun đốt nồng nàn hơn bởi nhiệt độ tăng lên đột ngột trong phòng.
Triệu Ngu gần như sắp không thở nổi, lòng cô khấp khởi chờ mong, lại không rõ mình đang chờ mong điều gì.
Từng chiếc cúc áo bị cởi ra một, khi quần áo tuột xuống, anh rốt cuộc cũng rời khỏi đôi môi mềm ấm kia, chống lên trán cô rũ mắt nhìn xuống.
Ánh đèn đầu giường phả xuống, rọi vào một vùng sáng nõn nà mờ ám, khi ánh mắt anh đảo qua, nơi ấy nhuộm một lớp hồng mê người.
Triệu Ngu sắp đầu hàng đến nơi dưới ánh mắt này, mu bàn chân cô duỗi thẳng, giọng nói rịn ra từ kẽ răng: “Đừng nhìn ——”
Anh nở nụ cười, hôn dọc xuống dưới: “Đẹp thế này, sao lại không nhìn?”
Hai tay Triệu Ngu cắm trong chân tóc anh, các ngón tay hầu như đều đang run rẩy, không biết là muốn đẩy anh ra hay muốn ôm anh vào chặt hơn. Sau đó thân thể cô đột nhiên lơ lửng, khi bị anh bế lên, cô ngửa người về sau.
Rốt cuộc cô cũng thấy rõ đôi mắt bị dục vọng đặc sệt che kín kia.
Ngoài dục vọng, còn có tình yêu cháy bỏng sắp thiêu rụi hai người.
Họ đã trao hết cho nhau cả thể xác lẫn tâm hồn.
Mùi hương xông lặng lẽ xoay chuyển quanh phòng, trở nên hỗn độn bởi cơn mưa rền gió dữ.
Triệu Ngu chỉ lo che mắt lại bằng ngón tay, giọng nói đứt quãng rịn ra: “Thẩm Tuyển Ý…… Tắt đèn ——!”
Cô nghe thấy anh cười một tiếng, sau đó ngón tay cô bị bỏ ra.
Anh hôn lên đôi mắt cô, cười nhẹ nói: “Cưng à, anh muốn để em thấy.”
Thấy anh khao khát, thấy anh tàn hơi, thấy anh vĩnh viễn đắm chìm trong sự dịu dàng của em, rồi đầu hàng trước tình yêu của em.
[HẾT CHƯƠNG 94]
Bình luận facebook