Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-60
Sự Trả Thù Ngọt Ngào - Chương 60_Đối chiến (3)
Cung Lãnh nhìn Jac, chửng chạc nói:"Cùng anh xuống dưới, chúng ta sẽ đối đầu với Huyết Dịch"
"Chỉ cần có anh, việc gì em cũng làm theo, kể cả tánh mạng nhỏ bé này mất đi cũng được"
Cung Lãnh vuốt tóc Jac:"Em hãy nhớ, tánh mạng nhỏ bé của em chính là cả cuộc sống to lớn của anh"
"Anh dẻo miệng nhỉ?"
"Haha, anh cũng không biết mình bị gì nữa"
Thuộc hạ của hắn nhìn hắn, họ rất bất ngờ với chủ nhân của mình
Họ chưa từng nhìn thấy hắn cười, và cả sự lạnh lùng của hắn đã khiến họ quen rồi
Bây giờ nhìn thấy nụ cười ấy, thật khiến họ mê hoặc mà
Huyết Dịch được tiếp đón một cách hùng hậu, cô hiên ngang đi vào trong
Cô cũng chẳng sợ hãi gì với tổ chức bên địch, cô cứ tỏ ra hờ hợt mà vào bên trong
Cô nhìn thấy hắn và một cô gái xinh đẹp đứng bên cạnh cười nói rất vui vẻ
Dịch Hiểu Đồng ngồi xuống ghế:"Cung Lãnh, anh biết ngày hôm nay là ngày gì không?"
Cung Lãnh vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị của mình, đôi môi cong nhẹ lên:"Tôi biết chứ, nhưng mà tôi vẫn muốn hỏi em một việc"
"Cứ nói"
"Em thực sự muốn Cung gia và Dịch gia mãi mãi sống trong thù hận sao?"
Dịch Hiểu Đồng cười vô cùng ta mị:"Sẽ không? Vì nó sắp kết thúc rồi"
"Haha, em làm tôi rất kính nể, nói chuyện với em rất nhanh gọn, từng câu chữ đều dứt khoát cả Nếu em đã nói vậy, thì đừng trách tại sao chúng tôi không nể mặt em"
Vừa dứt câu, Cung Hiên đi từ ngoài cánh cửa lớn, đi vào Đôi mắt luôn luôn đặt trên lưng cô, thân ảnh cô đơn của cô
Dịch Hiểu Đồng nghe tiếng bước chân, rất nhẹ nhàng mà vô cùng mạnh mẽ, chỉ cần nghe sơ qua cô đã biết là ai
Dịch Hiểu Đồng không ngờ hai anh em họ lúc trước và bây giờ lại thay đổi như vậy
Khi trước, còn cùng với nhau giành lấy tài sản
Còn bây giờ, hợp sức lại, chống đối cô
Dịch Hiểu Đồng đẩy ghế, đứng dậy, tay đặt lên bàn, nhìn đăm đăm vào Cung Lãnh:"Quả thật tôi rất khăm phục, hai anh em các người quá thông minh, nhưng tiếc là tôi không phải người ngu ngốc"
Cung Hiên đặt cây súng vào ngay lưng cô:"Nếu không muốn chết thì câm miệng"
Dịch Hiểu Đồng cảm nhận được nồng súng ấm nóng đang truyền qua tấm lưng cô, rất nóng, như vừa bắn ra viên đạn vậy
"Tôi thừa biết, anh không có khả năng giết tôi"
"Vậy ư? Nhưng tôi có thể đó"
"Vậy thì bắn đi"
Cung Hiên đứng bất động vài giây
Lời nói của cô, như một con dao sắc lẹm đâm vào tim anh
Cô vẫn ở đây, đứng trước mặt anh Nhưng cô là cô của quá khứ, hiện tại, cô quá tàn nhẫn, lạnh câm Không tình cảm
Dịch Hiểu Đồng nhẹ nhàng xoay chân lại, cây súng lúc này thuận theo cách xoay của cô mà dịch chuyển lên bụng cô, cô mắt đối mắt nhìn anh:"Bắn đi? Có giỏi thì bắn đi"
Bắn?
Anh có thể bắn sao?
Dịch Hiểu Đồng nói tiếp:"Giữa tôi và anh sẽ có một người sống một người chết, anh hiểu không?"
Cung Hiên nhìn xuống cô:"Nếu như vậy, thì người chết sẽ là tôi, để cho em có được cuộc sống như em mong muốn"
Đúng, anh từng nói, sẽ chết để cô sống
Anh cũng từng rất yêu người con gái này, rất nhiều
--------------Còn------------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Cung Lãnh nhìn Jac, chửng chạc nói:"Cùng anh xuống dưới, chúng ta sẽ đối đầu với Huyết Dịch"
"Chỉ cần có anh, việc gì em cũng làm theo, kể cả tánh mạng nhỏ bé này mất đi cũng được"
Cung Lãnh vuốt tóc Jac:"Em hãy nhớ, tánh mạng nhỏ bé của em chính là cả cuộc sống to lớn của anh"
"Anh dẻo miệng nhỉ?"
"Haha, anh cũng không biết mình bị gì nữa"
Thuộc hạ của hắn nhìn hắn, họ rất bất ngờ với chủ nhân của mình
Họ chưa từng nhìn thấy hắn cười, và cả sự lạnh lùng của hắn đã khiến họ quen rồi
Bây giờ nhìn thấy nụ cười ấy, thật khiến họ mê hoặc mà
Huyết Dịch được tiếp đón một cách hùng hậu, cô hiên ngang đi vào trong
Cô cũng chẳng sợ hãi gì với tổ chức bên địch, cô cứ tỏ ra hờ hợt mà vào bên trong
Cô nhìn thấy hắn và một cô gái xinh đẹp đứng bên cạnh cười nói rất vui vẻ
Dịch Hiểu Đồng ngồi xuống ghế:"Cung Lãnh, anh biết ngày hôm nay là ngày gì không?"
Cung Lãnh vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị của mình, đôi môi cong nhẹ lên:"Tôi biết chứ, nhưng mà tôi vẫn muốn hỏi em một việc"
"Cứ nói"
"Em thực sự muốn Cung gia và Dịch gia mãi mãi sống trong thù hận sao?"
Dịch Hiểu Đồng cười vô cùng ta mị:"Sẽ không? Vì nó sắp kết thúc rồi"
"Haha, em làm tôi rất kính nể, nói chuyện với em rất nhanh gọn, từng câu chữ đều dứt khoát cả Nếu em đã nói vậy, thì đừng trách tại sao chúng tôi không nể mặt em"
Vừa dứt câu, Cung Hiên đi từ ngoài cánh cửa lớn, đi vào Đôi mắt luôn luôn đặt trên lưng cô, thân ảnh cô đơn của cô
Dịch Hiểu Đồng nghe tiếng bước chân, rất nhẹ nhàng mà vô cùng mạnh mẽ, chỉ cần nghe sơ qua cô đã biết là ai
Dịch Hiểu Đồng không ngờ hai anh em họ lúc trước và bây giờ lại thay đổi như vậy
Khi trước, còn cùng với nhau giành lấy tài sản
Còn bây giờ, hợp sức lại, chống đối cô
Dịch Hiểu Đồng đẩy ghế, đứng dậy, tay đặt lên bàn, nhìn đăm đăm vào Cung Lãnh:"Quả thật tôi rất khăm phục, hai anh em các người quá thông minh, nhưng tiếc là tôi không phải người ngu ngốc"
Cung Hiên đặt cây súng vào ngay lưng cô:"Nếu không muốn chết thì câm miệng"
Dịch Hiểu Đồng cảm nhận được nồng súng ấm nóng đang truyền qua tấm lưng cô, rất nóng, như vừa bắn ra viên đạn vậy
"Tôi thừa biết, anh không có khả năng giết tôi"
"Vậy ư? Nhưng tôi có thể đó"
"Vậy thì bắn đi"
Cung Hiên đứng bất động vài giây
Lời nói của cô, như một con dao sắc lẹm đâm vào tim anh
Cô vẫn ở đây, đứng trước mặt anh Nhưng cô là cô của quá khứ, hiện tại, cô quá tàn nhẫn, lạnh câm Không tình cảm
Dịch Hiểu Đồng nhẹ nhàng xoay chân lại, cây súng lúc này thuận theo cách xoay của cô mà dịch chuyển lên bụng cô, cô mắt đối mắt nhìn anh:"Bắn đi? Có giỏi thì bắn đi"
Bắn?
Anh có thể bắn sao?
Dịch Hiểu Đồng nói tiếp:"Giữa tôi và anh sẽ có một người sống một người chết, anh hiểu không?"
Cung Hiên nhìn xuống cô:"Nếu như vậy, thì người chết sẽ là tôi, để cho em có được cuộc sống như em mong muốn"
Đúng, anh từng nói, sẽ chết để cô sống
Anh cũng từng rất yêu người con gái này, rất nhiều
--------------Còn------------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Bình luận facebook