Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-63
Sự Trả Thù Ngọt Ngào - Chương 63_Đau khổ
Đến khi anh tỉnh lại đã là ba ngày sau, trong anh có vẻ tiều tụy hơn
Hiện giờ, anh đang được chăm sóc, qua đôi bàn tay của Liễu Hân
Liễu Hân đút cho anh muỗng cháo, nói:"Hiên, anh còn thấy đau không?"
Cung Hiên không nhìn cô ta, liếc mắt ra phía cửa sổ:"Có, đau ngay tim"
Liễu Hân hỏi:"Anh nhớ cô ta?"
"Rất nhớ"
-Bạchmột chén cháo bị cô ta ném đi, vỡ tan nát, cháo nóng hổi cũng nằm ngổn ngang trên nền đất, cô ta hung tợn:"Anh tỉnh lại có được không? Cô ta đâu còn nhớ anh, yêu anh, vậy tại sao anh lại cứ đăm đầu vào tình yêu viễn vong đó, trong khi em thì lại rất yêu anh, vậy màanh"
Cung Hiên trợn mắt:"Em thì hiểu được gì?Mà thôi, em ra ngoài đi, tôi cần yên tĩnh"
"Được, em đi, nhưng anh hãy nhớ cho rõ, Liễu Hân này sẽ không tha cho những người muốn cướp đi anh, anh hiểu chưa?"_Cô ta tức giận đùng đùng, đến nỗi không còn nghĩ đến việc từng bị cô bóp cô cho đến gần như chết đi
"Em"
Cung Hiên mệt mỏi nhắm nghiền mắt lại, chợt có tiếng động, anh cau mày:"Không phải, tôi đã bảo em đi rồi sao cònHiểu Đồng"
Dịch Hiểu Đồng dựa lưng vào cánh cửa, cười mỉm:"Anh cũng có lúc trở nên hốc hác nhỉ?"
Cung Hiên kìm nén vết thương, bước xuống giường bệnh, muốn ôm cô, nhưng cô đã ngăn lại
Tuy vậy, anh đã mạnh bạo ôm lấy cô, mặc cho cô vùng vẩy:"Em có biết, tôi đã rất nhớ em"
Dịch Hiểu Đồng im lặng
Anh nói tiếp:"Lúc tôi tỉnh dậy, tôi chỉ muốn nhìn thấy em, được ôm lấy em, được em chăm sóc, nhưng quá đáng cười, em không ở bên cạnh tôi"
Dịch Hiểu Đồng dùng sức đẩy anh ra:"Tôi đến đây chỉ để thăm bệnh, không hề muốn nói chuyện tình cảm"
Cung Hiên nhìn cô, trong đôi mắt chứa đầy bao nỗi sầu:"Em thật sự không còn yêu tôi?"
Cô né tránh ánh mắt thâm trầm ấy, và cả thanh âm tựa hồ sóng của anh:"Từ lâu đã không còn"
Cung Hiên cười lạnh:"Tôi hiểu rồithăm thì cũng đã thăm rồi, giờ em đi đi, đi khỏi đây đi"
Cô nhìn bóng lưng anh, giọt nước mắt cô thật sự rơi xuống
Cô đưa tay lên, muốn chạm lấy anh, muốn xoa dịu nổi đau của anh
Nhưng rồi, cô rụt tay lại, giữa anh và cô đã không còn gì
Thù hận đã không còn
Tình yêu cũng không
Giữa anh và cô, giờ chỉ là hai lối rẻ khác biệt, không thể nào có được điểm dừng chung
-------Còn------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Đến khi anh tỉnh lại đã là ba ngày sau, trong anh có vẻ tiều tụy hơn
Hiện giờ, anh đang được chăm sóc, qua đôi bàn tay của Liễu Hân
Liễu Hân đút cho anh muỗng cháo, nói:"Hiên, anh còn thấy đau không?"
Cung Hiên không nhìn cô ta, liếc mắt ra phía cửa sổ:"Có, đau ngay tim"
Liễu Hân hỏi:"Anh nhớ cô ta?"
"Rất nhớ"
-Bạchmột chén cháo bị cô ta ném đi, vỡ tan nát, cháo nóng hổi cũng nằm ngổn ngang trên nền đất, cô ta hung tợn:"Anh tỉnh lại có được không? Cô ta đâu còn nhớ anh, yêu anh, vậy tại sao anh lại cứ đăm đầu vào tình yêu viễn vong đó, trong khi em thì lại rất yêu anh, vậy màanh"
Cung Hiên trợn mắt:"Em thì hiểu được gì?Mà thôi, em ra ngoài đi, tôi cần yên tĩnh"
"Được, em đi, nhưng anh hãy nhớ cho rõ, Liễu Hân này sẽ không tha cho những người muốn cướp đi anh, anh hiểu chưa?"_Cô ta tức giận đùng đùng, đến nỗi không còn nghĩ đến việc từng bị cô bóp cô cho đến gần như chết đi
"Em"
Cung Hiên mệt mỏi nhắm nghiền mắt lại, chợt có tiếng động, anh cau mày:"Không phải, tôi đã bảo em đi rồi sao cònHiểu Đồng"
Dịch Hiểu Đồng dựa lưng vào cánh cửa, cười mỉm:"Anh cũng có lúc trở nên hốc hác nhỉ?"
Cung Hiên kìm nén vết thương, bước xuống giường bệnh, muốn ôm cô, nhưng cô đã ngăn lại
Tuy vậy, anh đã mạnh bạo ôm lấy cô, mặc cho cô vùng vẩy:"Em có biết, tôi đã rất nhớ em"
Dịch Hiểu Đồng im lặng
Anh nói tiếp:"Lúc tôi tỉnh dậy, tôi chỉ muốn nhìn thấy em, được ôm lấy em, được em chăm sóc, nhưng quá đáng cười, em không ở bên cạnh tôi"
Dịch Hiểu Đồng dùng sức đẩy anh ra:"Tôi đến đây chỉ để thăm bệnh, không hề muốn nói chuyện tình cảm"
Cung Hiên nhìn cô, trong đôi mắt chứa đầy bao nỗi sầu:"Em thật sự không còn yêu tôi?"
Cô né tránh ánh mắt thâm trầm ấy, và cả thanh âm tựa hồ sóng của anh:"Từ lâu đã không còn"
Cung Hiên cười lạnh:"Tôi hiểu rồithăm thì cũng đã thăm rồi, giờ em đi đi, đi khỏi đây đi"
Cô nhìn bóng lưng anh, giọt nước mắt cô thật sự rơi xuống
Cô đưa tay lên, muốn chạm lấy anh, muốn xoa dịu nổi đau của anh
Nhưng rồi, cô rụt tay lại, giữa anh và cô đã không còn gì
Thù hận đã không còn
Tình yêu cũng không
Giữa anh và cô, giờ chỉ là hai lối rẻ khác biệt, không thể nào có được điểm dừng chung
-------Còn------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Bình luận facebook