Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-509
Chương 509: Bọn họ nhất định không sao
Ngay lúc này Thiên Diện, Cao Ảnh Vy, Đông Phương Thiên Thiên, Đạo Trần, Lương Vân Nguyệt và một số người khác đang đứng ở sau lưng Tiêu Hạo Thiên, Cao Ảnh Vy đang ôm chặt Cao Ngọc Kiều có vành mắt đỏ ngầu, sắc mặt trắng bệch, tình thần bất ổn, tựa như không đi được, liên tục an ủi cô ấy.
Tiêu Hạo Thiên hít sâu một hơi, gật đầu nói với Dương Tú Anh: “Bọn họ nhất định không sao! Nhất định! Đi! Mờ cửa nhà kho!"
Dương Tú Anh căn môi, mau chóng đi ở phía trước để dẫn đường, dưới sự dẫn dắt của cô, một đoàn người rất nhanh đã vào được thể giới ngầm của công nghiệp Tú Anh được bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt.
Thang máy đi thẳng xuống một đường, chẳng bao lâu đã đến độ sâu ba trăm mét dưới lòng đất, sau đó một đoàn người cùng Tiêu Hạo Thiên lại phải vượt qua tầng tầng lớp lớp những cánh cửa bí mật được làm bằng hợp kim. Cuối cùng mới đến được nối trung tâm của công nghiệp Tú Anh.
Bàn tay của Tiêu Hạo Thiên ấn lên trên cánh cửa làm bằng hợp kim dày ba mét, cánh của mở ra, nhiệt độ bên trong vô cùng thấp, đám người đó đi vào bên trong. Bên trong là một tòa kho tàng hệ thống kỹ thuật đen được xem là đằng cấp nhất thế giới cùng với một chiếc máy tính siêu cấp được truyền ba đời trong Thiên Hạ.
Sau khi đi vào nhà kho, Dương Tú Anh hít sâu một hơi, quay sang nói với Tiêu Hạo Thiên: "Tiêu đại ca, ngày trước lúc làm những bộ giáp chiến cho các tướng đi đánh trận, dựa theo yêu cầu của anh, em đã cấy một con chip thực vật nano thu nhỏ vào tế bào thần kinh não của những người lính của điện Thiên Thần, nếu như... nếu như bọn họ còn sống thi con chíp có thể phát ra một luồng sóng, phàn hồi đến kho trình tự ở máy tính của Thiên Hạ."
Tiêu Hạo Thiên nhíu đôi lông mày, trầm mặc nói: "Khu vực chân đạo hoàng! Nếu bây giờ bọn họ còn sống sẽ bị nhốt trong khu vực chân đạo hoàng. Mà khu vực chân đạo hoàng giống như tách biệt với thế giới bên ngoài vậy. Cho nên, thông tin từ tế bào thần kinh não của họ, còn có thể..truyền ra ngoài được không?"
Dương Tú Anh cắn môi, nặng nể gật đầu, nói: "Có thể! Em đã từng thử nghiệm rất nhiều lần, một số mức độ trên sóng não rất giống với vật chất tối, có một số đặc tỉnh của vật chất tối là có thể xuyên thấu qua vô SỐ vật càn trở! Thử xem sao."
Tiêu Hạo Thiên quay đầu, ánh mắt quét qua mọi người xung quanh một lượt, trưng cầu ý kiến của mọi người. Hiện tại, Dương Tú Anh đã xác thực được rằng, nếu như bọn họ còn sống sóng não nhất định sẽ truyền ra. Nhưng nếu như không nhận được bất kì tín hiệu nào thì chứng tỏ bọn họ đều chết cả rồi....
Cơ thể Thiên Diện, Lương Vân Nguyệt, Đạo Trần, Cao Ngọc Kiều, Đông Phương Thiên Thiên, Cao Ánh Vy hơi run, tất cả mọi người đều căng thẳng đến cực hạn nhưng cuối cùng đều đò mắt gật đầu.
Cao Ánh Vy đang đỡ Cao Ngọc Kiều đang đứng không vững kia cũng gật đầu nói với Tiêu Hạo Thiên: " Anh bắt đầu tiếp nhận đi, ban đầu anh giữ lại dự án này không phài vì tình huống như ngày hôm nay sao?"
Anh nhắm mắt lại, trong lòng không ngừng nói với bản thân, chắc chắn không sao đâu, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Sau khi tốt hơn một chút, Tiêu Hạo Thiên mở mắt ra gật đầu với Dương Tú Anh: "Bắt đầu!"
Doãn Tú Anh lại cắn môi, hít sâu một hơi, sau đó ném hết đi tất cả những tạp niệm ở trong đáu. Triệt để biến thành một người chuyên chú đến cực điểm, trở thành một nhà khoa học đình cấp dùng số liệu khoa học để nói chuyện.
Tiếp sau đó liền thấy Dương Tú Anh đi đến bên chiếc máy tính Thiên Hạ Tam Đại vô cùng lớn ở đó, ngón tay không ngừng gõ ở trên bàn phím máy tính, từng dòng mệnh lệnh không ngừng truyền ra ngoài. Mà lúc này cùng một thời gian, dấu hiệu về tế bào thần kinh của binh lính bị niêm phong trong nhà kho cũng được kích hoạt...
Trong vô hình, từng đợt sóng mắt thường không nhìn thấy nhưng còn nhanh hơn tốc độ ánh sáng được truyền ra từ hưởng Kinh Bắc xông vào hướng của khu vực chân đạo hoàng cách xa mấy nghìn mét.
Lúc này, ở khu chân đạo hoàng, trong sự gào thét vô tận của luồng khí lưu màu xám, Hắc Đế, Hình Lão, Ám, Chiến, Diệt năm người vừa hợp lực giết một con đạo thủ ở đỉnh núi.
Con thủ đó rất mạnh, thân hình nó to bằng một quả núi, mà sau khi năm người giết được con đạo thú này, vết thương ở trên người cũng khá nghiêm trọng, chiến đấu ở trong khu vực chân đạo hoàng đối với những người sống như bọn họ cũng rất gian nan.
Nhưng đồng lúc, sau khi bọn họ thành công tiêu diệt con đạo thú này cũng kịp thời hấp thu năng lượng của nó dùng để mài giũa bản thân, đột nhiên khí thế ở trên người Hình Lão bị dao động, một luồng khí cực kỳ chết chóc mãnh liệt phát ra từ ông ta.
Một khắc này, sau khi giết được con đạo thủ thử ba của ngày hôm nay, Hình Lão cuối cùng cũng thăng cấp, hơn nữa còn là tích góp, ông ta sớm đã đạt đến trang thái đình cao của thăng cấp nên vừa thăng cấp đã đạt được hậu kì của cảnh giới từ, đồng thời rất nhanh có thể đạt đến đỉnh cao của giới tử.
Đồng thời, Diệt, Chiến, Ám khí thế dao động trên ba người họ đã triệt để đạt đến mức độ định cấp của chân hoàng cửu giới, khí thể ở trên người đã bắt đầu xông đến cấp khác của chân đế.
Lúc này, Chiến cảm nhận được luồng năng lượng ở trong hạ thể, mo mồm nói: "Trong lúc giết một con đạo thủ, tôi đã có thể mở ra con đường đến cảnh để rồi.."
Ám và Diệt cũng gật đầu nói: "Chúng tôi cũng vậy..."
Ngay lúc này Thiên Diện, Cao Ảnh Vy, Đông Phương Thiên Thiên, Đạo Trần, Lương Vân Nguyệt và một số người khác đang đứng ở sau lưng Tiêu Hạo Thiên, Cao Ảnh Vy đang ôm chặt Cao Ngọc Kiều có vành mắt đỏ ngầu, sắc mặt trắng bệch, tình thần bất ổn, tựa như không đi được, liên tục an ủi cô ấy.
Tiêu Hạo Thiên hít sâu một hơi, gật đầu nói với Dương Tú Anh: “Bọn họ nhất định không sao! Nhất định! Đi! Mờ cửa nhà kho!"
Dương Tú Anh căn môi, mau chóng đi ở phía trước để dẫn đường, dưới sự dẫn dắt của cô, một đoàn người rất nhanh đã vào được thể giới ngầm của công nghiệp Tú Anh được bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt.
Thang máy đi thẳng xuống một đường, chẳng bao lâu đã đến độ sâu ba trăm mét dưới lòng đất, sau đó một đoàn người cùng Tiêu Hạo Thiên lại phải vượt qua tầng tầng lớp lớp những cánh cửa bí mật được làm bằng hợp kim. Cuối cùng mới đến được nối trung tâm của công nghiệp Tú Anh.
Bàn tay của Tiêu Hạo Thiên ấn lên trên cánh cửa làm bằng hợp kim dày ba mét, cánh của mở ra, nhiệt độ bên trong vô cùng thấp, đám người đó đi vào bên trong. Bên trong là một tòa kho tàng hệ thống kỹ thuật đen được xem là đằng cấp nhất thế giới cùng với một chiếc máy tính siêu cấp được truyền ba đời trong Thiên Hạ.
Sau khi đi vào nhà kho, Dương Tú Anh hít sâu một hơi, quay sang nói với Tiêu Hạo Thiên: "Tiêu đại ca, ngày trước lúc làm những bộ giáp chiến cho các tướng đi đánh trận, dựa theo yêu cầu của anh, em đã cấy một con chip thực vật nano thu nhỏ vào tế bào thần kinh não của những người lính của điện Thiên Thần, nếu như... nếu như bọn họ còn sống thi con chíp có thể phát ra một luồng sóng, phàn hồi đến kho trình tự ở máy tính của Thiên Hạ."
Tiêu Hạo Thiên nhíu đôi lông mày, trầm mặc nói: "Khu vực chân đạo hoàng! Nếu bây giờ bọn họ còn sống sẽ bị nhốt trong khu vực chân đạo hoàng. Mà khu vực chân đạo hoàng giống như tách biệt với thế giới bên ngoài vậy. Cho nên, thông tin từ tế bào thần kinh não của họ, còn có thể..truyền ra ngoài được không?"
Dương Tú Anh cắn môi, nặng nể gật đầu, nói: "Có thể! Em đã từng thử nghiệm rất nhiều lần, một số mức độ trên sóng não rất giống với vật chất tối, có một số đặc tỉnh của vật chất tối là có thể xuyên thấu qua vô SỐ vật càn trở! Thử xem sao."
Tiêu Hạo Thiên quay đầu, ánh mắt quét qua mọi người xung quanh một lượt, trưng cầu ý kiến của mọi người. Hiện tại, Dương Tú Anh đã xác thực được rằng, nếu như bọn họ còn sống sóng não nhất định sẽ truyền ra. Nhưng nếu như không nhận được bất kì tín hiệu nào thì chứng tỏ bọn họ đều chết cả rồi....
Cơ thể Thiên Diện, Lương Vân Nguyệt, Đạo Trần, Cao Ngọc Kiều, Đông Phương Thiên Thiên, Cao Ánh Vy hơi run, tất cả mọi người đều căng thẳng đến cực hạn nhưng cuối cùng đều đò mắt gật đầu.
Cao Ánh Vy đang đỡ Cao Ngọc Kiều đang đứng không vững kia cũng gật đầu nói với Tiêu Hạo Thiên: " Anh bắt đầu tiếp nhận đi, ban đầu anh giữ lại dự án này không phài vì tình huống như ngày hôm nay sao?"
Anh nhắm mắt lại, trong lòng không ngừng nói với bản thân, chắc chắn không sao đâu, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Sau khi tốt hơn một chút, Tiêu Hạo Thiên mở mắt ra gật đầu với Dương Tú Anh: "Bắt đầu!"
Doãn Tú Anh lại cắn môi, hít sâu một hơi, sau đó ném hết đi tất cả những tạp niệm ở trong đáu. Triệt để biến thành một người chuyên chú đến cực điểm, trở thành một nhà khoa học đình cấp dùng số liệu khoa học để nói chuyện.
Tiếp sau đó liền thấy Dương Tú Anh đi đến bên chiếc máy tính Thiên Hạ Tam Đại vô cùng lớn ở đó, ngón tay không ngừng gõ ở trên bàn phím máy tính, từng dòng mệnh lệnh không ngừng truyền ra ngoài. Mà lúc này cùng một thời gian, dấu hiệu về tế bào thần kinh của binh lính bị niêm phong trong nhà kho cũng được kích hoạt...
Trong vô hình, từng đợt sóng mắt thường không nhìn thấy nhưng còn nhanh hơn tốc độ ánh sáng được truyền ra từ hưởng Kinh Bắc xông vào hướng của khu vực chân đạo hoàng cách xa mấy nghìn mét.
Lúc này, ở khu chân đạo hoàng, trong sự gào thét vô tận của luồng khí lưu màu xám, Hắc Đế, Hình Lão, Ám, Chiến, Diệt năm người vừa hợp lực giết một con đạo thủ ở đỉnh núi.
Con thủ đó rất mạnh, thân hình nó to bằng một quả núi, mà sau khi năm người giết được con đạo thú này, vết thương ở trên người cũng khá nghiêm trọng, chiến đấu ở trong khu vực chân đạo hoàng đối với những người sống như bọn họ cũng rất gian nan.
Nhưng đồng lúc, sau khi bọn họ thành công tiêu diệt con đạo thú này cũng kịp thời hấp thu năng lượng của nó dùng để mài giũa bản thân, đột nhiên khí thế ở trên người Hình Lão bị dao động, một luồng khí cực kỳ chết chóc mãnh liệt phát ra từ ông ta.
Một khắc này, sau khi giết được con đạo thủ thử ba của ngày hôm nay, Hình Lão cuối cùng cũng thăng cấp, hơn nữa còn là tích góp, ông ta sớm đã đạt đến trang thái đình cao của thăng cấp nên vừa thăng cấp đã đạt được hậu kì của cảnh giới từ, đồng thời rất nhanh có thể đạt đến đỉnh cao của giới tử.
Đồng thời, Diệt, Chiến, Ám khí thế dao động trên ba người họ đã triệt để đạt đến mức độ định cấp của chân hoàng cửu giới, khí thể ở trên người đã bắt đầu xông đến cấp khác của chân đế.
Lúc này, Chiến cảm nhận được luồng năng lượng ở trong hạ thể, mo mồm nói: "Trong lúc giết một con đạo thủ, tôi đã có thể mở ra con đường đến cảnh để rồi.."
Ám và Diệt cũng gật đầu nói: "Chúng tôi cũng vậy..."
Bình luận facebook