Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-559
Chương 559: Không chết được đâu
Khổng Minh Hiên: “.."
Sợ nhất chính là không gian đột nhiên im lặng. Đúng, lúc này Khổng Minh Hiên cùng Khổng Thương chính là như vậy. Hai người một lớn một nhỏ, lúc này đang im lặng nhìn nhau.
Một lúc sau, Khổng Thương kinh ngạc nói: "Sao cậu lại nhìn tôi như vậy?"
Khổng Minh Hiên muốn điên rồi, trừng mắt mở miệng thật to, một bộ dáng không thể tin được nhìn Không Thương nói: "Viện trưởng, con... con là Khổng Minh
Hiên."
Khổng Thương gật đầu nói:
Tôi biết rồi, làm sao?"
Khổng Minh Hiên sắp khóc rồi, cảm thấy vô cùng bất lực mà nói: "Con là thiếu cung chủ của học viện!" Khổng Thương vỗ đầu nói: "A, đúng, cậu là người của tôi.”
Khổng Minh Hiên điện rồi, nhìn Khổng Thương nói: "Viện trưởng, ngài... ngài không nghiêm túc chứ? Bệnh của ngài... lại, lại tái phát sao?"
Khổng Thương sửng sốt một lúc nói: "À không sao... cậu đi chiến đội Thiên Tàm đi, đi chiến đấu, ở trong quá trình chiến đấu sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, đột phá Chân Đê."
Rầm... Khổng Minh Hiên ngồi sụp xuống mặt đất, tuyệt vọng vô cùng nhìn Khổng Thương nói: "Viện trưởng, con đấu với Nhân Vương, con thật sự sẽ chết đó, ngài... ngài có thể cho con đi áp trận không. Con đi giết tôn giả sinh cảnh tối cao, có được không?"
Khổng Thương nghiêm túc nhìn Khổng
Minh Hiên. Ánh mất rất kỳ lạ.
Khổng Minh Hiên cũng nhìn Khổng Thương hỏi: "Ui da, viện trưởng, thế nào? Ngài... ngài tại sao nhìn con như vậy?" Sau đó, lời nói khiến Khổng Minh Hiên đau lòng hơn phát ra, chỉ thấy Khổng Thương vô cùng nghiêm túc nói: “Nếu cậu ngay cả Chân Đế cũng không đột phá được, cậu đánh không lại sinh cảnh cao cấp đâu, đấu với sinh cảnh cao cấp thì cậu sẽ chết đó."
Đúng, biểu cảm cùng giọng điệu của Khổng Thương, muốn bao nhiêu nghiêm túc thì có bấy nhiêu. "Má ơi, vậy nên ngài mẹ nó cho con đi giết Nhân Vương sao?"
Khổng Minh Hiên bất chợt nổi nóng lên, đứng lên, chỉ vào mũi của Khổng Thương quát lớn.
Khổng Thương rất bình tĩnh nói: “Tôi không thể rời khỏi Thiên Hạ, cậu biết mà, tôi không thể đi được."
Khổng Minh Hiên: “Vậy con đi không phải là đi tìm chết sao?" "Tiêu Hạo Thiên sẽ cứu cậu."
Khổng Minh Hiên: "Viện trường, ngài cảm thấy quan hệ giữa con với Tiêu Hạo Thiên rất tốt sao?" "Cậu cũng là con trai của khí vận, phần lớn sẽ không chết được đâu."
Khổng Minh Hiên: "Viện trưởng, vậy nếu như con là thuộc nhóm thiểu số sẽ chết thì sao." "Nhìn vào nhóm đa số đi, cậu không chết được đâu.”
Khổng Minh Hiên: “.."
Khổng Minh Hiên: “.."
Sợ nhất chính là không gian đột nhiên im lặng. Đúng, lúc này Khổng Minh Hiên cùng Khổng Thương chính là như vậy. Hai người một lớn một nhỏ, lúc này đang im lặng nhìn nhau.
Một lúc sau, Khổng Thương kinh ngạc nói: "Sao cậu lại nhìn tôi như vậy?"
Khổng Minh Hiên muốn điên rồi, trừng mắt mở miệng thật to, một bộ dáng không thể tin được nhìn Không Thương nói: "Viện trưởng, con... con là Khổng Minh
Hiên."
Khổng Thương gật đầu nói:
Tôi biết rồi, làm sao?"
Khổng Minh Hiên sắp khóc rồi, cảm thấy vô cùng bất lực mà nói: "Con là thiếu cung chủ của học viện!" Khổng Thương vỗ đầu nói: "A, đúng, cậu là người của tôi.”
Khổng Minh Hiên điện rồi, nhìn Khổng Thương nói: "Viện trưởng, ngài... ngài không nghiêm túc chứ? Bệnh của ngài... lại, lại tái phát sao?"
Khổng Thương sửng sốt một lúc nói: "À không sao... cậu đi chiến đội Thiên Tàm đi, đi chiến đấu, ở trong quá trình chiến đấu sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, đột phá Chân Đê."
Rầm... Khổng Minh Hiên ngồi sụp xuống mặt đất, tuyệt vọng vô cùng nhìn Khổng Thương nói: "Viện trưởng, con đấu với Nhân Vương, con thật sự sẽ chết đó, ngài... ngài có thể cho con đi áp trận không. Con đi giết tôn giả sinh cảnh tối cao, có được không?"
Khổng Thương nghiêm túc nhìn Khổng
Minh Hiên. Ánh mất rất kỳ lạ.
Khổng Minh Hiên cũng nhìn Khổng Thương hỏi: "Ui da, viện trưởng, thế nào? Ngài... ngài tại sao nhìn con như vậy?" Sau đó, lời nói khiến Khổng Minh Hiên đau lòng hơn phát ra, chỉ thấy Khổng Thương vô cùng nghiêm túc nói: “Nếu cậu ngay cả Chân Đế cũng không đột phá được, cậu đánh không lại sinh cảnh cao cấp đâu, đấu với sinh cảnh cao cấp thì cậu sẽ chết đó."
Đúng, biểu cảm cùng giọng điệu của Khổng Thương, muốn bao nhiêu nghiêm túc thì có bấy nhiêu. "Má ơi, vậy nên ngài mẹ nó cho con đi giết Nhân Vương sao?"
Khổng Minh Hiên bất chợt nổi nóng lên, đứng lên, chỉ vào mũi của Khổng Thương quát lớn.
Khổng Thương rất bình tĩnh nói: “Tôi không thể rời khỏi Thiên Hạ, cậu biết mà, tôi không thể đi được."
Khổng Minh Hiên: “Vậy con đi không phải là đi tìm chết sao?" "Tiêu Hạo Thiên sẽ cứu cậu."
Khổng Minh Hiên: "Viện trường, ngài cảm thấy quan hệ giữa con với Tiêu Hạo Thiên rất tốt sao?" "Cậu cũng là con trai của khí vận, phần lớn sẽ không chết được đâu."
Khổng Minh Hiên: "Viện trưởng, vậy nếu như con là thuộc nhóm thiểu số sẽ chết thì sao." "Nhìn vào nhóm đa số đi, cậu không chết được đâu.”
Khổng Minh Hiên: “.."
Bình luận facebook