Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-671
Chương 671: Điều động
Trời chiều ngà về phía tây, Thiên hạ, ban ngày của Kinh Bắc đã sắp trôi qua, màn đêm sắp buông xuống Bên trong Kinh Bắc, ngoại trừ các tướng sĩ của chiến đội đang bắt đầu được điều động khẩn trương, còn lại vẫn bình yên vô sự. Đối với người bình thường mà nói, dường như chiến tranh vẫn như cũ cách rất xa bọn họ, ít nhất đến tận lúc này, vẫn chưa từng ảnh hưởng đến gần cuộc sống của bọn họ.
Tại cổng vào biệt thự của nhà họ Đường ở Kinh Bắc, Cao Ánh Vy kéo Thủy Hồng đứng ở bên kia, đảm người Cao Ngọc Kiều cũng đi cùng các cô, Cao Ảnh Vy lo lắng Thủy Hồng bị cảm lạnh, muốn cho cô bé trở về, nhưng Thủy Hồng lại không muốn trở về, cô bé muốn ở bên ngoài đợi ba cô bé.
Cao Ảnh Vy có chút đau lòng ngồi xồm xuống nói với Thủy Hồng: "Thủy Hồng, mẹ đã nói với con rất nhiều lần rồi, ba con bận, không trở về sớm như vậy được. Con yên tâm đến trường, mẹ và dì nhỏ chơi với con, chở thêm vài ngày nữa, ba sẽ trở vềThủy Hồng dầu cái miệng nhỏ nhắn lầm bầm nói: "Vâng, con biết, nhưng còn muốn mỗi ngày đều chờ ở cửa, lỡ như ba trở lại thì sao?"
Cao Ảnh Vy sở cái đầu nhỏ của Thủy Hồng, nở nụ cười, thật ra trong lòng con gái mình nghĩ gì cô đều biết rõ.
Ngay sau đó, Thủy Hồng đột nhiên ngẩng đầu nhìn Cao Ánh Vy hỏi: "Mẹ, ba đi đánh giặc ở một nơi rất xa,con biết. Vậy bà nội cũng vậy sao? Vậy bà nội đi đâu vậy?"
Cao Ảnh Vy sửng sốt, sau khi suy nghĩ lại lắc đầu xin lỗi nói: “Thật xin lỗi Thủy Hồng nha, bà nội đi đâu,mẹ cũng không biết. Nhưng có lẽ là bà nội đi giúp ba. Con yên tâm đi, ba và bà nội sẽ không có chuyện gì. Bọn họ đều rất tài giỏi...
"Ô Ồ... Thủy Hồng rất hiểu chuyện gật đầu, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Cao Ảnh Vy hỏi: “Mẹ ơi, mẹ, vậy ông nội đâu? Ông nội lại đi đâu vậy? Con ở đây lâu lắm rồi, ông nội cũng không trở về, Thủy Hồng chỉ từng thấy ông một lầm. Lại không gặp lại ông nữa. Vậy ông nối lại đi đâu vậy?"
Cả người Cao Ảnh Vy ngay lập tức sừng sở có cũng không ngờ được Thủy Hồng đột nhiên lại hỏi đến Tiêu Hào Lâm Chỉ là từ trong lời nói của Đường NgọcHiền, Cao Ảnh Vy biết được một chút, hiện giờ Đường Ngọc Hiền đã chạy tới biên giới chiến trường bên kia. Nhưng mà Tiêu Hạo Lam, Cao Ảnh Vỹ có vẻ thật sự không biết ông ta đã đi đâu, hiện giờ đang làm cái gì.
Kỳ thật giờ phút này, Tiêu Hạo Lam đang ở ngay bên trong địa phận Thiên Hạ, chỉ là Tiêu Hạo Lam của hiện giờ, ông ta không thể về được. Ở sâu dưới đáy biển đen vô tận phía tây Thiên Hạ, giờ phút này tất nhiên lần nữa ngưng tụ ra vật thể năng lượng bốn tôn nửa bước Nhân vương đỉnh cấp.
Năm vật thể năng lượng hắc ám kia, sau khi ngưng tụ thành, liền bắt đầu chiến đấu ác liệt với Tiêu Hạo Lam.
Không gì khác, nguyên nhân cũng rất đơn giản, quốc vận hiện giờ của Thiên Hạ đã tới điểm mấu chốt của hoàng triều và để triều, thế lực hắc ám đã đoán ra được, nhưng Tiêu Hạo Lam cũng sẽ không để cho bọn chúng xuất hiện. Vì thế ở trong lòng thế lực hắc ám, Tiêu Hạo Lam, một thế hệ con trai của khí vận do bọn chúng lựa chọn, vậy mà làm phản. Vì vậy phải giết ông ta trước tiên.
Chỉ là Tiêu Hạo Lam hiện giờ, dù sao cũng đã đạt tới thực lực cấp Nhân vương, Nhân vương của thể lực hắc ám, sức lực chiến đấu càng mạnh hơn chút. Cho nên rất nhanh, Tiêu Hạo Lam đã bình định là biển khíđen, chỉ là tinh thần của ông ta lại tan biến một chút.
Tan biển đủ, Tiêu Hạo Lam có gắng hồi tưởng lại một chút kỷ ức, nhưng lại không thể nhớ ra. Nhưng mà ông ta hiểu được, ông ta. Dường như không thể trở về nữa...
Kinh Bắc, tại cổng biệt thự nhà họ Đường, thời điểm Cao Ảnh Vy còn đang khuyên bảo Thủy Hồng. Đột nhiên ở đằng xa nơi ngã tư đường, một chiếc xe tăng màu đen chạy tới. Cao Ánh Vy, Thủy Hồng, Cao Ngọc Kiều theo bản năng nhìn ra bên ngoài
Ngay sau đó, Thiên Nhất mặc một bộ áo giáp, từ trên xe tăng nhảy xuống. Thiên Nhất vốn định đi cùng Đường Ngọc Hiền quay về biên giới chiến trường.
Nhưng giữa đường, Đường Ngọc Hiền vẫn cứng rắn bảo anh về Kinh Bắc bên này.
“Thiên Nhất..." Thân hình Cao Ngọc Kiều run lên, tiếp đó chạy đến bên cạnh Thiên Nhất, bổ nhào vào lồng ngực gắt gao ôm lấy anh. Thiên Nhất cũng đỏ cả mắt, gắt gao ôm chặt lấy Cao Ngọc Kiều.
Phía sau, Thủy Hồng nhìn thấy Thiên Nhất trở về hưng phấn nói với Cao Ánh Vy: "Mẹ ơi mẹ xem chủ Thiên Nhất trở lại kìa, vậy ba, bà nội cùng ông nội cũng nhanh chóng trở lại, đúng không?Trong lòng Cao Ánh Vy run lên, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, Hạo Thiên, mẹ, ba, mọi người phải giữ gìn sức khỏe thật tốt, nhất định phải, bình an.... Quay trở về...
Trời chiều ngà về phía tây, Thiên hạ, ban ngày của Kinh Bắc đã sắp trôi qua, màn đêm sắp buông xuống Bên trong Kinh Bắc, ngoại trừ các tướng sĩ của chiến đội đang bắt đầu được điều động khẩn trương, còn lại vẫn bình yên vô sự. Đối với người bình thường mà nói, dường như chiến tranh vẫn như cũ cách rất xa bọn họ, ít nhất đến tận lúc này, vẫn chưa từng ảnh hưởng đến gần cuộc sống của bọn họ.
Tại cổng vào biệt thự của nhà họ Đường ở Kinh Bắc, Cao Ánh Vy kéo Thủy Hồng đứng ở bên kia, đảm người Cao Ngọc Kiều cũng đi cùng các cô, Cao Ảnh Vy lo lắng Thủy Hồng bị cảm lạnh, muốn cho cô bé trở về, nhưng Thủy Hồng lại không muốn trở về, cô bé muốn ở bên ngoài đợi ba cô bé.
Cao Ảnh Vy có chút đau lòng ngồi xồm xuống nói với Thủy Hồng: "Thủy Hồng, mẹ đã nói với con rất nhiều lần rồi, ba con bận, không trở về sớm như vậy được. Con yên tâm đến trường, mẹ và dì nhỏ chơi với con, chở thêm vài ngày nữa, ba sẽ trở vềThủy Hồng dầu cái miệng nhỏ nhắn lầm bầm nói: "Vâng, con biết, nhưng còn muốn mỗi ngày đều chờ ở cửa, lỡ như ba trở lại thì sao?"
Cao Ảnh Vy sở cái đầu nhỏ của Thủy Hồng, nở nụ cười, thật ra trong lòng con gái mình nghĩ gì cô đều biết rõ.
Ngay sau đó, Thủy Hồng đột nhiên ngẩng đầu nhìn Cao Ánh Vy hỏi: "Mẹ, ba đi đánh giặc ở một nơi rất xa,con biết. Vậy bà nội cũng vậy sao? Vậy bà nội đi đâu vậy?"
Cao Ảnh Vy sửng sốt, sau khi suy nghĩ lại lắc đầu xin lỗi nói: “Thật xin lỗi Thủy Hồng nha, bà nội đi đâu,mẹ cũng không biết. Nhưng có lẽ là bà nội đi giúp ba. Con yên tâm đi, ba và bà nội sẽ không có chuyện gì. Bọn họ đều rất tài giỏi...
"Ô Ồ... Thủy Hồng rất hiểu chuyện gật đầu, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Cao Ảnh Vy hỏi: “Mẹ ơi, mẹ, vậy ông nội đâu? Ông nội lại đi đâu vậy? Con ở đây lâu lắm rồi, ông nội cũng không trở về, Thủy Hồng chỉ từng thấy ông một lầm. Lại không gặp lại ông nữa. Vậy ông nối lại đi đâu vậy?"
Cả người Cao Ảnh Vy ngay lập tức sừng sở có cũng không ngờ được Thủy Hồng đột nhiên lại hỏi đến Tiêu Hào Lâm Chỉ là từ trong lời nói của Đường NgọcHiền, Cao Ảnh Vy biết được một chút, hiện giờ Đường Ngọc Hiền đã chạy tới biên giới chiến trường bên kia. Nhưng mà Tiêu Hạo Lam, Cao Ảnh Vỹ có vẻ thật sự không biết ông ta đã đi đâu, hiện giờ đang làm cái gì.
Kỳ thật giờ phút này, Tiêu Hạo Lam đang ở ngay bên trong địa phận Thiên Hạ, chỉ là Tiêu Hạo Lam của hiện giờ, ông ta không thể về được. Ở sâu dưới đáy biển đen vô tận phía tây Thiên Hạ, giờ phút này tất nhiên lần nữa ngưng tụ ra vật thể năng lượng bốn tôn nửa bước Nhân vương đỉnh cấp.
Năm vật thể năng lượng hắc ám kia, sau khi ngưng tụ thành, liền bắt đầu chiến đấu ác liệt với Tiêu Hạo Lam.
Không gì khác, nguyên nhân cũng rất đơn giản, quốc vận hiện giờ của Thiên Hạ đã tới điểm mấu chốt của hoàng triều và để triều, thế lực hắc ám đã đoán ra được, nhưng Tiêu Hạo Lam cũng sẽ không để cho bọn chúng xuất hiện. Vì thế ở trong lòng thế lực hắc ám, Tiêu Hạo Lam, một thế hệ con trai của khí vận do bọn chúng lựa chọn, vậy mà làm phản. Vì vậy phải giết ông ta trước tiên.
Chỉ là Tiêu Hạo Lam hiện giờ, dù sao cũng đã đạt tới thực lực cấp Nhân vương, Nhân vương của thể lực hắc ám, sức lực chiến đấu càng mạnh hơn chút. Cho nên rất nhanh, Tiêu Hạo Lam đã bình định là biển khíđen, chỉ là tinh thần của ông ta lại tan biến một chút.
Tan biển đủ, Tiêu Hạo Lam có gắng hồi tưởng lại một chút kỷ ức, nhưng lại không thể nhớ ra. Nhưng mà ông ta hiểu được, ông ta. Dường như không thể trở về nữa...
Kinh Bắc, tại cổng biệt thự nhà họ Đường, thời điểm Cao Ảnh Vy còn đang khuyên bảo Thủy Hồng. Đột nhiên ở đằng xa nơi ngã tư đường, một chiếc xe tăng màu đen chạy tới. Cao Ánh Vy, Thủy Hồng, Cao Ngọc Kiều theo bản năng nhìn ra bên ngoài
Ngay sau đó, Thiên Nhất mặc một bộ áo giáp, từ trên xe tăng nhảy xuống. Thiên Nhất vốn định đi cùng Đường Ngọc Hiền quay về biên giới chiến trường.
Nhưng giữa đường, Đường Ngọc Hiền vẫn cứng rắn bảo anh về Kinh Bắc bên này.
“Thiên Nhất..." Thân hình Cao Ngọc Kiều run lên, tiếp đó chạy đến bên cạnh Thiên Nhất, bổ nhào vào lồng ngực gắt gao ôm lấy anh. Thiên Nhất cũng đỏ cả mắt, gắt gao ôm chặt lấy Cao Ngọc Kiều.
Phía sau, Thủy Hồng nhìn thấy Thiên Nhất trở về hưng phấn nói với Cao Ánh Vy: "Mẹ ơi mẹ xem chủ Thiên Nhất trở lại kìa, vậy ba, bà nội cùng ông nội cũng nhanh chóng trở lại, đúng không?Trong lòng Cao Ánh Vy run lên, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, Hạo Thiên, mẹ, ba, mọi người phải giữ gìn sức khỏe thật tốt, nhất định phải, bình an.... Quay trở về...
Bình luận facebook