Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-686
Chương 686: Điện Thiên Thần, giết
“Điện Thiên Thần... Giết!" Ảo ảnh của Lục để run rẩy, hét lớn một tiếng, cơ thể vốn đã mỏng manh, không còn hình dáng lại không lành lặn, vào lúc này, sức chiến đấu bộc phát ngập trời, Lục để giống như là hoàn toàn phát điên, anh ta liều mạng chém vào tàn niệm trước mặt.
Vào lúc này, sau khi Lục để nhìn thấy ảo ảnh tàn niệm của Thiên Hạ, anh ta đã hô lên ba chữ Điện Thiên Thần. Ngày xưa, các tướng sĩ của Điện Thiên Thần ở thế hệ họ cũng gào thét lớn như thế này, đi theo Thiên Hạ cùng nhau chinh chiến tứ phương, trấn áp thiên hạ, cho dù phải đối mặt với kẻ địch.
Cho dù là một người có thực lực đến đâu, cho dù đối phương cũng là Đế triều, bọn họ cũng không sợ hãi chút nào.
Chẳng bao lâu, ảo ảnh tàn niệm của Lục để đã ở cùng với Thiên Hạ, chiến đấu chống lại ảo ảnh tàn niệm của những thứ dị vực của Để triều kia. Vù vù... Sau đó, bản thân Tiêu Hạo Thiên rốt cuộc cũng chạy tới bên này.
Một người muốn chạy trốn ra ngoài tới Đế triều thì bị Tiêu Hạo Thiên đẩm một quyền nát bét, đối phương lo nghĩ nếu thời điểm tập trung lại, bị Tiêu Hạo Thiên tiêu diệt toàn bộ sức mạnh của tàn niệm. Sau đó, Tiêu Hạo Thiên ném sức mạnh tàn niệm của vị Để triều đã đánh chết vào trong tàn niệm của Lục đế.
Toàn bộ tàn niệm của Thiên Hạ đều đã phai mờ, Tiêu Hạo Thiên nhìn ra được, cứ coi như anh có lòng muốn bổ sung ảo ảnh tàn niệm cho Thiên Hạ thì cũng không có cách nào. Dẫu sao vào thời khắc này, ảo ảnh của Thiên Hạ chẳng qua chỉ là một đòn tấn công mà thôi, chờ một đòn này qua đi, năng lượng tiêu hao hoàn toàn, cũng sẽ biến mất.
Một lúc sau, bóng dáng của Tiêu Hạo Thiên thoắt một cái, muốn đi gia nhập vào chiến trường. Giữa chiến trường, tàn niệm Lục để lại truyền tới một tiếng rống to: "Đừng qua đây! Để cho tôi và Đại ca giải quyết!"
Tiêu Hạo Thiên nghe vậy, người run lên, dừng lại tại chỗ, nhìn Lục để và ảo ảnh tàn niệm của Thiên Hạ đang chém giết ở chỗ sâu trong chiến trường, khi vẫn ở chỗ cũ không ngừng chiến đấu, lòng anh... chấn động.
Đây là tình nghĩa giữa một đời Điện chủ điện Thiên Thần và Tử Thiên Vương dưới trưởng. Đây là lần thứ hai mà anh em họ sát cánh chiến đấu sau hai nghìn năm trôi qua.
Hai người đã sớm bỏ mình hàng ngàn năm, nhưng ngày hôm nay, họ lại dùng cách này để gặp lại. Cảnh tượng trước mắt này khiến Tiêu Hạo Thiên vô cùng xúc động. "Là Thiên Hạ! Là Thiên Hạ! Trốn đi, chạy đi, mau... Làm sao ông ta có thể còn sống? Làm sao có thể!" Lúc này, ở giữa chiến trường, một tàn niệm của vị Để triều sợ đến phát điên, cũng không để ý vây công Lục để nữa, cho dù giờ phút này, bọn họ cũng nhìn ra được tàn niệm của Thiên Hạ, rất nhanh sẽ biến mất, nhưng bọn họ cũng không dám ở lại nữa. "Trốn, trốn, trốn..." Một tàn niệm của vị Đế triều điên cuồng xông ra ngoài.
Tiêu Hạo Thiên lặng lẽ quan sát cảnh tượng trên chiến trường, sau đó anh lắc người một cái, vươn tay chỉ về phía trước, lập tức phong tỏa toàn bộ chiến trường trước mắt bằng những kết giới tràn ngập khí thế của Nhân Vương hậu kỳ.
Vù vù vù vù... Một khắc sau, ngay sau khi Tiêu Hạo Thiên vừa làm xong tất cả những chuyện này, tất cả cường giả của Chiến đội Thiên Hạ, mấy chục vị nửa bước là tới Nhân Vương cũng đồng loạt đuổi tới nơi đây. Nhưng khi mọi người trong Chiến đội Thiên Hạ nhìn thấy cảnh tượng trước mặt này, tất cả mọi người đều vô cùng rung động. "Cái này... cái này..." Đám người Mặc Khâu bị cảnh tượng trước mắt làm rung động đến nỗi không nói nên lời. "Một đời Điện chủ điện Thiên Thần, cùng anh em của mình, đang chinh phạt..." Tiêu Hạo Thiên cực kỳ phức tạp, mở miệng nói một câu như vậy.
Sau khi Tiêu Hạo Thiên nói xong, trong lúc nhất thời, mọi người đều im lặng.
Ầm ầm ầm... Ở giữa chiến trường, ảo ảnh tàn niệm của Thiên Hạ và ảo ảnh tàn niệm của Lục để, hai anh em thuộc thế hệ này của Điện Thiên Thần đang song vai tác chiến. Một vị Đế vương của Để triều đang ngăn ở trước mặt, đã bị hai người liên thủ làm cho nổ tung.
Một đòn cuối cùng của Thiên Hạ là một kích toàn lực của vị Nhân Vương đỉnh cấp, một đòn kia của Thiên Hạ đã trực tiếp tiêu diệt bảy vị Đế vương của Đế triều bên đối phương, mà còn dư lại tàn niệm của mấy vị Đế vương phát điên vây công Lục để cũng đã bị đánh chết ngay tại chỗ.
“Điện Thiên Thần... Giết!" Ảo ảnh của Lục để run rẩy, hét lớn một tiếng, cơ thể vốn đã mỏng manh, không còn hình dáng lại không lành lặn, vào lúc này, sức chiến đấu bộc phát ngập trời, Lục để giống như là hoàn toàn phát điên, anh ta liều mạng chém vào tàn niệm trước mặt.
Vào lúc này, sau khi Lục để nhìn thấy ảo ảnh tàn niệm của Thiên Hạ, anh ta đã hô lên ba chữ Điện Thiên Thần. Ngày xưa, các tướng sĩ của Điện Thiên Thần ở thế hệ họ cũng gào thét lớn như thế này, đi theo Thiên Hạ cùng nhau chinh chiến tứ phương, trấn áp thiên hạ, cho dù phải đối mặt với kẻ địch.
Cho dù là một người có thực lực đến đâu, cho dù đối phương cũng là Đế triều, bọn họ cũng không sợ hãi chút nào.
Chẳng bao lâu, ảo ảnh tàn niệm của Lục để đã ở cùng với Thiên Hạ, chiến đấu chống lại ảo ảnh tàn niệm của những thứ dị vực của Để triều kia. Vù vù... Sau đó, bản thân Tiêu Hạo Thiên rốt cuộc cũng chạy tới bên này.
Một người muốn chạy trốn ra ngoài tới Đế triều thì bị Tiêu Hạo Thiên đẩm một quyền nát bét, đối phương lo nghĩ nếu thời điểm tập trung lại, bị Tiêu Hạo Thiên tiêu diệt toàn bộ sức mạnh của tàn niệm. Sau đó, Tiêu Hạo Thiên ném sức mạnh tàn niệm của vị Để triều đã đánh chết vào trong tàn niệm của Lục đế.
Toàn bộ tàn niệm của Thiên Hạ đều đã phai mờ, Tiêu Hạo Thiên nhìn ra được, cứ coi như anh có lòng muốn bổ sung ảo ảnh tàn niệm cho Thiên Hạ thì cũng không có cách nào. Dẫu sao vào thời khắc này, ảo ảnh của Thiên Hạ chẳng qua chỉ là một đòn tấn công mà thôi, chờ một đòn này qua đi, năng lượng tiêu hao hoàn toàn, cũng sẽ biến mất.
Một lúc sau, bóng dáng của Tiêu Hạo Thiên thoắt một cái, muốn đi gia nhập vào chiến trường. Giữa chiến trường, tàn niệm Lục để lại truyền tới một tiếng rống to: "Đừng qua đây! Để cho tôi và Đại ca giải quyết!"
Tiêu Hạo Thiên nghe vậy, người run lên, dừng lại tại chỗ, nhìn Lục để và ảo ảnh tàn niệm của Thiên Hạ đang chém giết ở chỗ sâu trong chiến trường, khi vẫn ở chỗ cũ không ngừng chiến đấu, lòng anh... chấn động.
Đây là tình nghĩa giữa một đời Điện chủ điện Thiên Thần và Tử Thiên Vương dưới trưởng. Đây là lần thứ hai mà anh em họ sát cánh chiến đấu sau hai nghìn năm trôi qua.
Hai người đã sớm bỏ mình hàng ngàn năm, nhưng ngày hôm nay, họ lại dùng cách này để gặp lại. Cảnh tượng trước mắt này khiến Tiêu Hạo Thiên vô cùng xúc động. "Là Thiên Hạ! Là Thiên Hạ! Trốn đi, chạy đi, mau... Làm sao ông ta có thể còn sống? Làm sao có thể!" Lúc này, ở giữa chiến trường, một tàn niệm của vị Để triều sợ đến phát điên, cũng không để ý vây công Lục để nữa, cho dù giờ phút này, bọn họ cũng nhìn ra được tàn niệm của Thiên Hạ, rất nhanh sẽ biến mất, nhưng bọn họ cũng không dám ở lại nữa. "Trốn, trốn, trốn..." Một tàn niệm của vị Đế triều điên cuồng xông ra ngoài.
Tiêu Hạo Thiên lặng lẽ quan sát cảnh tượng trên chiến trường, sau đó anh lắc người một cái, vươn tay chỉ về phía trước, lập tức phong tỏa toàn bộ chiến trường trước mắt bằng những kết giới tràn ngập khí thế của Nhân Vương hậu kỳ.
Vù vù vù vù... Một khắc sau, ngay sau khi Tiêu Hạo Thiên vừa làm xong tất cả những chuyện này, tất cả cường giả của Chiến đội Thiên Hạ, mấy chục vị nửa bước là tới Nhân Vương cũng đồng loạt đuổi tới nơi đây. Nhưng khi mọi người trong Chiến đội Thiên Hạ nhìn thấy cảnh tượng trước mặt này, tất cả mọi người đều vô cùng rung động. "Cái này... cái này..." Đám người Mặc Khâu bị cảnh tượng trước mắt làm rung động đến nỗi không nói nên lời. "Một đời Điện chủ điện Thiên Thần, cùng anh em của mình, đang chinh phạt..." Tiêu Hạo Thiên cực kỳ phức tạp, mở miệng nói một câu như vậy.
Sau khi Tiêu Hạo Thiên nói xong, trong lúc nhất thời, mọi người đều im lặng.
Ầm ầm ầm... Ở giữa chiến trường, ảo ảnh tàn niệm của Thiên Hạ và ảo ảnh tàn niệm của Lục để, hai anh em thuộc thế hệ này của Điện Thiên Thần đang song vai tác chiến. Một vị Đế vương của Để triều đang ngăn ở trước mặt, đã bị hai người liên thủ làm cho nổ tung.
Một đòn cuối cùng của Thiên Hạ là một kích toàn lực của vị Nhân Vương đỉnh cấp, một đòn kia của Thiên Hạ đã trực tiếp tiêu diệt bảy vị Đế vương của Đế triều bên đối phương, mà còn dư lại tàn niệm của mấy vị Đế vương phát điên vây công Lục để cũng đã bị đánh chết ngay tại chỗ.
Bình luận facebook