Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Sủng Ái Chi Thê-52
Sủng Ái Chi Thê - Chương 52_Món quà chí mạng
Dịch Hiểu Đồng lúc ẩn lúc hiện trong chiếc mặt nạ, có ai thấy được đôi mắt cô đang bừng cháy
Một sự câm thù mãnh liệt đến như vậy
Dịch Hiểu Đồng nhếch:"Cung lão đại cần gì phải xin lỗi, tôi đây rất ngại, nhưng mà tôi có món quà này tặng ông không biết ông muốn nhận không nhỉ?"
Cung Tồng Tĩnh vuốt râu hàm, cười đắc chí:"Nếu Huyết Dịch đã muốn tặng vậy tôi sẽ nhận"
Dịch Hiểu Đồng rất nhanh lấy cây súng lục bắn vào ngực ông ta
Chỉ một chút thôi, nó sẽ ngắm thẳng vào tim ông ta
Ai thấy cảnh này cũng khá hoảng loạn, riêng anh thì tức tốc chạy đến đỡ lấy ông ta Dòng máu đỏ tươi chảy xuống, khiến cho ông ta ngất ngay tại chỗ
Cung Hiên quát lớn:"Huyết Dịch, cô đây là đang mưu sát sao?"
Dịch Hiểu Đồng chưa kịp nói, Liễu Hân lại xen vào:"Tôi còn tưởng Huyết Dịch rất có khí phách, không ngờ lại hành sự vô cứ như vậy"
Dịch Hiểu Đồng chỉ tặng cho họ một nụ cười bí hiểm, bàn tay trắng trẻo gỡ mặt nạ xuống, từ từ khuôn mặt đẹp kiều diễm của cô hiện ra
Cộng thêm mái tóc tím đã làm tăng thêm vẻ đẹp thần bí của cô hơn nữa, cô lạnh lùng nói:"Đây là món quà tôi muốn tặng ông, để cho ông nhớ, nửa năm trước tôi từng nói gì"
Cung Tồng Tĩnh chỉ nghe thoang thiangr bên tai mình, giọng nói quá ư là sắc bén
Cung Hiên cũng ngạc nhiên không kém nhìn cô
Và cả Thanh Nhất Minh cùng Nhan Tần
Họ không ngờ ,người mà họ muốn gặp, muốn tôn sùng lại là cô
Cung Hiên nhìn cô hồi lâu, lạnh miệng nói:"Cô muốn bắn lắm sao? Có giỏi thì bắn tôi đi"
Dịch Hiểu Đồng tuyệt tình đưa cây súng vào đầu anh, đôi mắt chỉ là xẹt ngang một tia dao động, song lấy lại bình thái lạnh phong tình của mình, nói:"Nếu tôi bắn chết anh thì có lẽ trò vui sẽ kết thúc quá nhanh, tôi chẳng những muốn ba anh sống không bằng chết, mà tôi còn muoón anh và cô ta mãi mãi không có được hạnh phúc"
Cung Hiên không sợ hãi, không chùng bước:"Cô còn yêu tôi?"
Dịch Hiểu Đồng bật cười háo hứa, như đang mỉa mai câu nói của anh, nhìn anh gần hơn:"Từ đầu chí cuối tôi chưa hề yêu anh, dù chỉ một chút"
Có phải cô đã chịu đựng quá giới hạn Đến cảnh giới cuối cùng thì tim cô không còn sức để yêu một ai cả
Nhìn người đàn ông trước mặt, người mà cô từng xem là tất cả, đến cuối cùng vẫn rời xa cô
Nhưng lời anh từng nói cũng chỉ là quá khứ, nhưng với cô nó như một thước phim chỉ mới vừa kết thúc
----------Còn-------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Dịch Hiểu Đồng lúc ẩn lúc hiện trong chiếc mặt nạ, có ai thấy được đôi mắt cô đang bừng cháy
Một sự câm thù mãnh liệt đến như vậy
Dịch Hiểu Đồng nhếch:"Cung lão đại cần gì phải xin lỗi, tôi đây rất ngại, nhưng mà tôi có món quà này tặng ông không biết ông muốn nhận không nhỉ?"
Cung Tồng Tĩnh vuốt râu hàm, cười đắc chí:"Nếu Huyết Dịch đã muốn tặng vậy tôi sẽ nhận"
Dịch Hiểu Đồng rất nhanh lấy cây súng lục bắn vào ngực ông ta
Chỉ một chút thôi, nó sẽ ngắm thẳng vào tim ông ta
Ai thấy cảnh này cũng khá hoảng loạn, riêng anh thì tức tốc chạy đến đỡ lấy ông ta Dòng máu đỏ tươi chảy xuống, khiến cho ông ta ngất ngay tại chỗ
Cung Hiên quát lớn:"Huyết Dịch, cô đây là đang mưu sát sao?"
Dịch Hiểu Đồng chưa kịp nói, Liễu Hân lại xen vào:"Tôi còn tưởng Huyết Dịch rất có khí phách, không ngờ lại hành sự vô cứ như vậy"
Dịch Hiểu Đồng chỉ tặng cho họ một nụ cười bí hiểm, bàn tay trắng trẻo gỡ mặt nạ xuống, từ từ khuôn mặt đẹp kiều diễm của cô hiện ra
Cộng thêm mái tóc tím đã làm tăng thêm vẻ đẹp thần bí của cô hơn nữa, cô lạnh lùng nói:"Đây là món quà tôi muốn tặng ông, để cho ông nhớ, nửa năm trước tôi từng nói gì"
Cung Tồng Tĩnh chỉ nghe thoang thiangr bên tai mình, giọng nói quá ư là sắc bén
Cung Hiên cũng ngạc nhiên không kém nhìn cô
Và cả Thanh Nhất Minh cùng Nhan Tần
Họ không ngờ ,người mà họ muốn gặp, muốn tôn sùng lại là cô
Cung Hiên nhìn cô hồi lâu, lạnh miệng nói:"Cô muốn bắn lắm sao? Có giỏi thì bắn tôi đi"
Dịch Hiểu Đồng tuyệt tình đưa cây súng vào đầu anh, đôi mắt chỉ là xẹt ngang một tia dao động, song lấy lại bình thái lạnh phong tình của mình, nói:"Nếu tôi bắn chết anh thì có lẽ trò vui sẽ kết thúc quá nhanh, tôi chẳng những muốn ba anh sống không bằng chết, mà tôi còn muoón anh và cô ta mãi mãi không có được hạnh phúc"
Cung Hiên không sợ hãi, không chùng bước:"Cô còn yêu tôi?"
Dịch Hiểu Đồng bật cười háo hứa, như đang mỉa mai câu nói của anh, nhìn anh gần hơn:"Từ đầu chí cuối tôi chưa hề yêu anh, dù chỉ một chút"
Có phải cô đã chịu đựng quá giới hạn Đến cảnh giới cuối cùng thì tim cô không còn sức để yêu một ai cả
Nhìn người đàn ông trước mặt, người mà cô từng xem là tất cả, đến cuối cùng vẫn rời xa cô
Nhưng lời anh từng nói cũng chỉ là quá khứ, nhưng với cô nó như một thước phim chỉ mới vừa kết thúc
----------Còn-------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook