Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 77-78
Chương 77
Hôm sau, Mạc Thần Trạch như ý nguyện tỉnh giấc từ trong nhà Cố Tiểu Khả, nhưng đáng tiếc là nơi tỉnh dậy lại lại là phòng khách.
Lúc dậy còn chưa đến 6h30, Mạc Thần Trạch rửa mặt xong, mặc chiếc áo ngủ màu xanh lam rộng thùng thình vận động trong vườn hoa.
Hổ Nha ngoan ngoãn đi sát bên người chủ nhân, rất ra dáng mà học theo động tác, xoay trái xoay phải ba vòng theo chiếc áo rộng.
Hổ Nha hôm qua có thể nói là tấm lá chắn tốt nhất, chủ nhân chỉ dặn dò hai câu, nó đã chạy lộc cộc về nhà, cắp đồ và quần áo cần thay của chủ nhân vào trong balo, sau đó chạy như bay về nhà cô giáo, nằm ra ăn vạ.
Cố Tiểu Khả không có cách nào, chỉ đành đồng ý cho một chủ một sủng ở lại tá túc.
Vận động làm nóng cơ thể xong, Mạc Thần Trạch thuận tiện mua bữa sáng quay về.
Cố Tiểu Khả còn đang ngủ say.
Mạc Thần Trạch tắm rửa xong thì vừa ăn sáng vừa nghịch điện thoại.
Ăn cơm một mình rất cô đơn, anh do dự có nên gọi Cố Tiểu Khả dậy không.
Nhưng tối hôm qua xảy ra sự việc kia, tinh thần và thân thể Cố Tiểu Khả đều không được tốt, có thể nghỉ ngơi được hơn chút nào đều là chuyện tốt, người nào đó không nỡ mới sáng sớm đã phải quấy rầy người trong lòng.
Mặc dù bản thân Mạc Thần Trạch rất, rất, rất muốn hôn chào buổi sáng Cố Tiểu Khả.
Hôm qua Bí Đao có “ý tốt” mang bao cao su đến tận tay người nào đó, ba giây sau đã bị xé nát tươm.
Cái kia chính là chế phẩm dung dịch kết tủa từ thiên nhiên, co dãn vô cùng tốt, dễ dàng kéo mà không nát.
Nhưng không biết tại sao rơi vào trong tay Cố Tiểu Khả, bao cao su vô tội phút chốc đã biến thành mớ rác vụn.
Mà Bí Đao – người bạn học tốt giúp người mua vui, suýt nữa cũng bị biến thành canh bí đao.
Cô giáo với nó kết oán lớn rồi.
Cố Tiểu Khả bắt được Bí Đao, đặt mông ngồi lên người chiếc cún đáng thương, thiếu chút nữa thì ngồi bẹp nó thành cái bánh bí đao luôn.
“Nói, mấy thứ lăng nhăng trong đầu cậu là học ở đâu đây?”
Bí Đao suýt nữa thì ngạt thở, gào khóc thảm thiết.
“Chú nhân nói mấy kiến thức này đều là thường thức nha!”
Cố Tiểu Khả: “……..”
Ngoài việc nhìn thấy bao cao su ở quảng cáo trên mạng ra, cô sống đến từng này tuổi đầu rồi đều chưa từng chạm qua cái vật này, vừa nghĩ đến nam thần đứng đằng sau nhìn thấy thì cười tủm tỉm, thậm chí còn phát ra tiếng cảm khái tiếc rẻ, Cố Tiểu Khả vừa xấu hổ vừa giận dữ không nguôi, không hề lưu tình mà tiếp tục nghiêm hình tra tấn tiểu Bí Đao đáng thương.
“Nói! Chủ nhân của cậu sao lại dạy cậu thứ này? Anh ta làm cái gì vậy?”
Bí Đao thành thật trả lời: “Chủ nhân nhà tôi là quản lý tiêu thụ bao cao su lớn nhất ở khu vực Trung Quốc đó, vô cùng lợi hại, cô giáo không biết sao?”
“Hả?” Cố Tiểu Khả vốn đang ngượng ngùng gần chết đột nhiên ngừng lại.
Bí Đao lanh lợi bày ra kinh nghiệm marketing học được từ chủ nhân nhà mình, lời hay ý đẹp hối lội cô giáo.
“Cô giáo, nếu như cô không thích bao cao su thường, trong ngăn tủ của chủ nhân còn có Jissbon, tôi có thể giúp cô lấy một cái, hay là cô muốn durex cũng được, một cái không đủ thì một hộp cũng được, chủ nhân nói biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, cho nên sản phẩm của đối thủ cạnh tranh, thật ra anh ấy có rất nhiều đó….”
Cố Tiểu Khả cầm chiếc thìa đỏ nhét vào miệng bắt nó im miệng.
Bí Đao uất ức mà câm miệng lại, Cố Tiểu Khả quả thật không thể nói rõ ràng với nó, cuối cùng chỉ có thể….
Mạc Thần Trạch nghĩ đến đây, nuốt miếng cháo trong miệng xuống, nhẫn nhịn mà tiếp tục xem tin tức, đập tan ý nghĩ hôn tỉnh người đẹp đang ngủ.
Nhịn đến như vậy, tiêu hao rất nhiều thể lực, cuối cùng vẫn là để cho cô nghỉ ngơi nhiều hơn chút đi.
Kênh tin tức kinh tế tài chính trên điện thoại xuất hiện một tin tức liên quan đến Mạc Thần Trạch, không chỉ có kênh kinh tế tài chính có, mà kênh khoa học công nghệ cũng có.
Chẳng phải tin tức mới gì, đều là những tin tức thảo luận kết quả nghiên cứu của công ty, bên dưới thậm chí còn có người đoán rằng sở dĩ anh muốn làm nghiên cứu sinh vật là bởi vì muốn chữa trị cho hai mắt của mình.
“Nghe nói Mạc tổng hồi nhỏ ngoài ý muốn bị thương ở mắt trái, thị lực ngày càng kém, đến tận bây giờ cũng chưa chữa khỏi.”
“Người có tiền đúng là khác biệt, đã có sẵn bác sĩ và phương pháp trị liệu cho bệnh của anh ta, vậy mà vẫn thích tốn tiền mời nhà nghiên cứu giỏi nhất đến nghiên cứu phương pháp mới.”
“Tôi thật đúng là hạ đẳng đến cái rắm cũng không bằng, không thể hiểu nổi thế giới này, sự bần hèn làm hạn chế sức tưởng tượng của tôi, là tôi không xứng.”
“Đây có tính là lợi dụng của công không? Có khác gì so với thái y viện thời xưa chỉ xoay vần xung quanh một mình hoàng đế chứ?”
“Vì sao kênh kinh tế tài chính cũng có người muốn làm theo, làm nghiên cứu khoa học y dược cũng là vì đem lại hạnh phúc cho toàn nhân loại biết chưa, người đến thả cái rắm cũng không xong thì đừng ở đây gato nữa.”
“Tôi thì lại hơi lo lắng ngành nghiên cứu khoa học thiếu mất giám thị có thể sẽ xảy ra đại loạn….”
Mạc Thần Trạch xem đến đây, đóng bản tin lại, không tiếp tục xem nữa.
Không đợi anh ăn cháo xong, điện thoại đã đổ chuông, cúi đầu nhìn, là Diệp Hiên.
“Cậu xem tin tức giải trí hôm nay chưa? Đều đang nói về cậu, còn lên cả hotsearh.”
Mạc Thần Trạch chẳng hứng thú chút nào, tiếp tục húp cháo: “Chưa xem.”
Diệp Hiên trợn tròn mắt, hơi khó tin: “Cậu không tò mò chút nào sao?”
Vốn dĩ Mạc Thần Trạch không mấy để ý tin tức giải trí, nhưng dù gì làm lãnh đạo công ty, vẫn là nên để ý một chút, anh buông thìa, thờ ơ hỏi: “…… Nói gì về tôi?”
“Hahaha,” Diệp Hiên không có ý tốt mà cười hai tiếng,chế giễu: “Lão Mạc cậu thật là giỏi, không hé răng nửa lời đã thoát ế rồi, dọa tôi hết hồn, tôi nói cậu xuống tay cũng quá nhanh quá nguy hiểm đi.”
Mạc Thần Trạch hơi giật mình: “Cậu làm sao biết tôi thoát ế?”
Hôm qua anh vừa mới thoát ế, còn chưa kịp nói cho ai biết, sao lại có thể lên hotsearch được?
Diệp Hiên thấy bạn cũ lại thật sự thừa nhận như vậy, ngạc nhiên đến há hốc miệng, trước đó anh ta còn tưởng chỉ là lời đồn, cho nên mới gọi điện đến để xem kịch vui, thuận tiện trêu chọc vài câu, lại không ngờ đây là sự thật.
Đã nói là cùng nhau độc thân, vì sao cậu lại muốn thoát hội sớm thế chứ.
Diệp Hiên nghiến răng nghiến lợi: “Không nhìn ra lão Mạc cậu lại thích kiểu người xinh đẹp cao ngạo lạnh lùng thế này, uổng cho tôi còn nghĩ cậu toàn tâm toàn ý theo đuổi Cố Tiểu Khả, thật không ngờ hóa ra cậu cũng chỉ là một tên lăng nhăng!”
Mạc Thần Trạch nhíu mày, nhanh chóng bấm xem hotsearch.
Hóa ra là có một sao nữ đeo khuyên tai tham gia hoạt động, bị fan soi ra xuất xứ của chiếc khuyên đó.
Đôi khuyên tai đó, từng thuộc về hoàng hậu Trương thời nhà Minh, sau đó được Mạc Thần Trạch mua lại với giá 1 triệu 680 nghìn tệ.
Hoàng hậu Trương là hoàng hậu của vua Minh Hiếu Tông. Ông tại vị 18 năm, lục cung không có phi tử, chỉ sủng một mình hoàng hậu, phá vỡ ghi chép về hoàng đế hậu cung ba nghìn giai nhân.
Mà vòng khuyên hồ lô tứ châu là món lễ vật trang sức được chuẩn bị cho nghi lễ “Hoàng đế nạp Hậu”, là sính lễ cho hoàng hậu!
Fan lập tức oanh tạc, tới tấp chúc mừng nữ minh tinh được phú nhị đại cầu hôn, mọi lời chúc mừng, lẫn lời hâm mộ ghen tị xếp chồng chéo trong khu vực thảo luận.
Diệp Hiên giọng điệu chua ngoa nói: “Hừ, không nhìn ra lão Mạc cậu cũng lãng mạn phết, tặng quà mà cũng phải làm lố như thế.”
“……” Mạc Thần Trạch nhíu mày: “Tôi không thích cô ta, cũng không cầu hôn cô ta, càng là không có chuyện tặng cô ta khuyên tai.”
Còn vì sao vị nữ minh tinh này không ra mặt làm sáng tỏ, ngược lại còn để mặc cho chuyện lan rộng, Mạc Thần Trạch vừa nhìn thấy độ thảo luận không bình thường trên hotsearch đã hiểu rõ.
Ồ, bom tự dưng rơi xuống đầu anh rồi, thật là gan to bằng trời.
Mạc Thần Trạch búng ngón tay, tìm video trực tiếp của Cố Tiểu Khả được fan chia sẻ, lại lên tài khoản chính của mình, quả quyết mà viết văn bản:
Có mỹ nhân này, gặp mà không quên, một ngày không gặp, nhớ đến phát điên. @Cố Tiểu Khả.
Chuyên anh tặng Cố Tiểu Khả khuyên tai hồ lô tứ châu từng được lên sóng truyền hình trực tiếp, chỉ là fan Cố Tiểu Khả không nhiều, cho nên không có nhiều lời dị nghị.
Vả mặt chính chủ là phải vừa nhanh vừa mạnh mẽ, vừa chuẩn xác.
Diệp Hiên sửng sốt, vô cùng nóng lòng, tò mò hỏi: “Cậu không tặng khuyên tai cho cô ta, vậy thì chiếc khuyên tai trên tai của cô ta từ đâu mà có? Rõ ràng là giống hệt với đồ cổ mà cậu mua được.”
Mạc Thần Trạch cười lạnh: “Có lẽ là hàng fake, hoặc là hoàng hậu Trương vẫn còn một đôi khuyên hồ lô tứ châu khác giống y hệt, nhưng khả năng này không lớn.”
“Đôi mà tôi đấu giá được đã tặng cho Tiểu Khả rồi, Tiểu Khả đeo rất đẹp, trông đẹp hơn cô ta nhiều, cô ta xấu như vậy, đúng thật là lãng phí của tốt.”
Diệp Hiên: “…….”
Mạc Thần Trạch: “Tiểu Khả sinh ra đã xinh đẹp, cô ta thì không.”
“Xem qua phim cô ta đóng, thực lực không mạnh không nghĩ cách nâng cao khả năng, lại làm ra mấy trò hề này để duy trì nhiệt độ, biết là cô ta không biết xấu hổ, nhưng không ngờ cô ta có thể không biết xấu hổ đến trình độ mày, thật là ngoài dự đoán, khiến người khác hết sức kinh ngạc.”
Diệp Hiên: “Thật ra cũng không cần thiết phải châm chọc người ta như thế….”
Mạc Thần Trạch: “Tôi vừa mới châm chọc sao? Không phải chứ?”
Diệp Hiên: “……”
Mạc Thần Trạch lại cầm lấy thìa, tiếp tục thong thả ung dung ăn cháo, giọng điệu tỏ ra vô tội.
“Tôi sớm đã rửa tay gác kiếm tu thân dưỡng tính cất đi kỹ năng châm chọc, cho nên tôi nói đều là sự thật.”
Diệp Hiên: “…….”
“Đúng rồi, vừa rồi tôi nói mình thoát ế, sao cậu không chúc mừng tôi?”
Mạc Thần Trạch lên án Diệp Hiên, giọng điệu vừa nghiêm túc vừa mang chút ý vị trêu đùa.
Diệp Hiên: “……”
Mạc Thần Trạch: “Chúc mừng tôi nhanh lên.”
Diệp Hiên im lặng ba giây: “……. Chúc mừng.”
Mạc Thần Trạch không hài lòng: “Mau hỏi tôi bạn gái là ai.”
Diệp Hiên: “………”
Cmn đây còn cần phải tôi hỏi sao? Bài weibo cậu vừa đăng đã bạo rồi được chưa? Vị nữ minh tinh đáng thương kia bị quần chúng ăn dưa mắng thảm rồi được chưa! Cô ta ra mặt nói khuyên tai của mình là nhà tài trợ phỏng chế cũng không còn tác dụng nữa được chưa! Hiện giờ người dân cả nước có ai còn không biết người yêu của Mạc Thần Trạch cậu là Cố Tiểu Khả nữa!
Mạc Thần Trạch giục: “Hỏi nhanh đi!”
Diệp Hiên vô cùng khốn khổ: “……….. Người yêu cậu là ai?”
Trong đầu Mạc Thần Trạch nghĩ muốn bổ sung, sự khó chịu lúc trước bị nữ minh tinh ghê tởm kia tạo ra lập tức tan thành mây khói, khóe môi không kiềm chế được mà giương lên, giọng điệu cũng không tự chủ mà trở nên nhẹ nhàng: “Tất nhiên là Cố Tiểu Khả nhà tôi rồi!”
Mạc Thần Trạch không hề kiềm nén, lại cười nhẹ: “Sau này gặp cô ấy, nhớ phải gọi tiếng chị dâu.”
“Cậu phải cố gắng làm việc, kiếm nhiều tiền hơn, để mừng phong bì to một chút.”
Diệp Hiên: “……”
Cho nên anh ta vì sao phải gọi cuộc điện thoại này, vì cái gì chứ.
Chương 78:
Mạc tổng mới có bạn gái được một ngày thôi, thì mới sáng hôm sau anh ta đã phát cẩu lương cho toàn thể dân chúng FA, chính là để ba hoa khoe rằng miếng cẩu lương này ngon lắm, thiếu điều muốn cả thế giới này phải đến chúc mừng anh mới thôi.
Còn cô nữ minh tinh khoác lác kia bị thất bại thảm hại, im lặng bặt vô âm tính, còn số lượng fan hâm mộ của Cố Tiểu Khả thì tăng vọt, nhưng bây giờ thì cô đang ngủ rất say, và chẳng mảy may biết gì sắp xảy ra khi cô thức dậy.
Còn Mạc Thần Trạch thì khác, anh vẫn đi làm bằng ô tô, hôm nay chả hiểu sao anh lại cảm thấy rất vui, lại còn bắt đầu nghiện internet, thế là anh lười không muốn tự lái xe, nên đã gọi tài xế đến đón đi.
Mạc Thần Trạch nằm ườn ra hàng ghế sau, mắt dán vào chiếc điện thoại, ngay mục bài viết của nick chính chủ, anh đang hăng say comment dạo buôn dưa lê với mấy fan hâm mộ nào vào hóng chuyện.
Lần đầu tiên, fan hâm mộ được tương tác ngay với Mạc tổng thật, nên ai cũng chớp ngay lấy cái thời cơ ngàn vàng, níu anh lại hỏi đủ thứ chuyện.
Kết quả là, vì tâm trạng quá vui nên Mạc Thần Trạch bắt đầu tự huyên thuyên luôn, chẳng cần phải đợi fan hâm mộ hỏi.
[Với cái thực lực của anh rể mấy người đây nhá, thì chuyện cưa đổ chị Khả của mấy người dễ như trở bàn tay, chỉ cần 9 năm thôi là tôi đã mỹ mãn chiếm được tình cảm của người đẹp.]
Cố Tiểu Khả đang còn say giấc bỗng hắt hơi một cái, cô kéo tấm chăn trên người, lật người sang hướng khác ngủ tiếp.
Người hâm mộ: “…”
[Ủa mà, Mạc tổng à, có ai hỏi anh câu này chưa?]
[Hahahaha thật không ngờ, anh rể đúng là anh rể nha, cười đau cả ruột, chỉ cần 9 năm thôi, anh đúng là tuyệt thật…]
[Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh, mình có nhiều câu hỏi lắm, nhưng giờ mình hết muốn hỏi nữa, làm sao đây.]
[Anh rể, tỉnh đi anh ơi, tôi còn giữ n đoạn ghi hình livestream của chị Khả đây này. Anh có cần tôi giúp anh nhớ lại những hành động dê xồm của anh không? Thế mà giờ anh còn ảo tưởng sức mạnh cơ đấy, chắc là anh bị bể kèo hết mấy chục lần nên đầu óc hết hoạt động rồi hả? Ha ha ha ha–】
[Dễ như trở bàn tay, hahahaha, anh nói dễ như trở bàn tay à, ủa sao tôi cứ tưởng do chị Khả bị anh làm phiền quá đến nỗi chị ấy phải miễn cưỡng đồng ý anh đó chớ?]
[Tôi không tin vào lời của anh chúa cợt nhả này nữa. Chỉ cần ngày nào chị Khả nhà tôi không trả lời anh, cũng không đích thân đính chính thân phận bạn trai của anh, thì tôi nhất định sẽ không nhận anh là anh rể đâu!]
[Đúng đấy, có khi nào là Mạc tổng đang nằm mơ hay không, chứ tại sao anh tag chị Khả rồi, nhưng chị ấy vẫn chưa rep lại anh?]
Môi Mạc Thần Trạch nhếch lên, kìm nén giọng điệu mình, anh cố gắng giữ bình tĩnh, gõ lại:
[Cô ấy vẫn chưa ngủ dậy.]
Thế là các fan bay vào hò hét bàn tán sôi máu.
[Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh. Rõ ràng cái cap chỉ vỏn vẹn 6 chữ thôi, mà sao tôi thấy cả một câu chuyện dưa lê bom tấn đằng sau.]
[Sao giờ này mà chị ấy chưa dậy nữa? Hay là tối qua anh chị bận làm gì phải không!?]
[Anh rể già dê xồm kia, rốt cục tối qua anh đã làm gì chị Khả của tôi rồiiiii – Một con người đang sôi máu cần anh viết một bài văn 10.000 từ để miêu tả lại sự tình!!!]
[Anh rể, anh mau tỉnh lại đi, căn cứ theo biểu hiện của anh trong suốt những buổi livestream, chị Khả của tôi mà không giết chết anh tại chỗ là may phước cho anh lắm rồi. Đừng có mà tự chui đầu vào rọ.]
Mạc Thần Trạch thẳng tay lướt bỏ qua luôn những lời khuyên chân thành cảnh cáo của mấy bạn fan nào tốt bụng quá, thay vào đó, anh kéo những bình luận ý kiến riêng tư rồi trả lời một cách say sưa với đôi mắt cong cong hí hửng: [Chị Khả của mấy người lúc thân mật với tôi thì dịu dàng cực luôn ý.]
Mấy fan hâm mộ thấy comment rep lại của Điêu tổng, phải ngẩn ngơ mất một hồi mới nhận ra anh không phải đang khoe, mà là anh đang đắm chìm vào thế giới của riêng mình.
[Hahahaha tôi phải cap màn hình gửi cho chị Khả, để chị ấy xem anh rể đã lạc trôi mất tiêu nơi nào rồi, hahahaha.]
Mạc Thần Trạch giả đui, làm như không thấy comment đó, lướt xem mấy bình luận anh thích. Dù sao thì Cố Tiểu Khả cũng chưa dậy, nên Điêu tổng cứ mặc sức thoải mái, thích nói gì nói, thích lạc trôi đi đâu thì lạc trôi.
Lúc đồng hồ chỉ mười giờ, Mạc Thần Trạch bắt ngay giờ giải lao để gọi cho Cố Tiểu Khả.
Chuông reo một lúc lâu, Cố Tiểu Khả mới từ từ nhấc điện thoại, ngáp một cái, lười biếng lên tiếng: “Alô ~”.
“Cưng à, dậy rồi hả?” Mạc Thần Trạch khẽ cười nói, “Cháo đậu phộng anh mua cho em để trong lò vi sóng, em hãy hâm nóng ăn trước rồi mới ngủ tiếp, đừng để bụng đói.”
“Ừm.” Cố Tiểu Khả hơi dụi mắt, vẻ mặt ngơ ngác, cô còn chưa tỉnh ngủ, nên nhẹ nhàng gật đầu: “Biết rồi ~”
Mới đi du lịch về, lũ cún được nghỉ một ngày, nên ban đầu cô định ngủ nướng đến chiều.
“À đúng rồi, Lục Khiên đi ra ngoài phụ một tay rồi.” Mạc Thần Trạch nghe giọng nói nhỏ nhẹ của Cố Tiểu Khả, lòng anh ngứa ngáy, muốn bỏ hết công việc ở đây bay về nhà sờ đầu cô. “Khi nào anh ấy về, anh sẽ đưa em đi nói chuyện với Lục Khiên.”
Nói tới đây, Cố Tiểu Khả cũng đã tỉnh ngủ, cô gật đầu, “Ừ.”
Người đàn ông biết bay kia, chắc là đồng loại của cô.
Lúc này, Chu Xuyên đi tới văn phòng, gõ cửa nhắc Mạc Thần Trạch chuẩn bị đi họp.
“Nhớ ăn xong mới được ngủ tiếp đấy, bụng đói dễ hư dạ dày nha.” Mạc Thần Trạch nhắc cô thêm lần nữa, thế là anh nhận được ánh mắt hình viên đạn của Chu Xuyên.
“Biết rồi.”
Cố Tiểu Khả cảm thấy ấm áp, sau khi cúp điện thoại, cô vươn vai một cách lười biếng, rồi cô xuống giường đánh răng.
Vừa mới đánh răng xong, cô đã nghe có tiếng gõ cửa rầm rầm.
Cố Tiểu Khả lau tay, vừa mở cửa đã thấy Brad Pitt đen vội vàng nhảy bổ vào ngồi xổm trên ghế sô pha, kêu meo meo.
[Cô giáo, tui đến nói với cô. Hôm qua Cam Béo béo ở khu 5 đã đến hội ngân sách của chúng ta để xin giúp đỡ.]
Cố Tiểu Khả: “Cam Béo cần giúp gì thế?”
[Trước khi nói vào việc chính, tui muốn bà tám tí xíu ~]
Brad Pitt đen liếm chiếc móng của mình, há mõm cười toe toét, [Cô bị Mạc Thần Trạch bán luôn rồi.]
Cố Tiểu Khả: “?”
[Sáng nay anh ấy đã lan truyền tin đồn bảo hai người đã ở bên nhau rồi, anh ấy còn nói cô và anh ấy đã là vợ chồng được một ngày.]
Hả!?
Cố Tiểu Khả nhìn chằm chằm Brad Pitt đen một cách nghi ngờ, “Ai nói thế!?”
Brad Pitt đen nằm ườn trên chiếc sô pha, chiếc đuôi đen thả lỏng ở mép ghế phe phẩy qua phe phẩy lại, trông nó lười biếng, y như là đến để nhiều chuyện.
[Bí Đao ó.]
Cố Tiểu Khả nhớ ra, trời ạ, cái mõm to của Bí Đao, chẳng lẽ mấy đứa cún ở tiêu khu này đều biết chuyện cả rồi sao?
“Là ai nói với Bí Đao thế?”
[Hổ Nha đấy.]
“Thế ai nói với Hổ Nha?”
[Tất nhiên là chủ nó nói rồi.]
[Chính tai Hổ Nha đã nghe Mạc Thần Trạch đọc thơ đấy.]
[Gì mà “Nhất dạ phu thê bách dạ ân, tôi và Tiểu Khả có tình thân” gì gì đấy.]
Cố Tiểu Khả: “…”
Lời nói của Brad Pitt đen vang lên không sót một chữ nào, mấy câu thơ cứ lởn vởn trong đầu cô.
Trong lúc Cố Tiểu Khả đang ngủ, thì Mạc Thần Trạch, một tên mặt dày trắng trợn, đã khoác lác bịa thêm chuyện mối quan hệ của họ rồi thông báo cho cả thế giới biết.
Nhất dạ phu thê bách dạ ân, tôi và Tiểu Khả có tình thân…
Đầu óc Cố Tiểu Khả trống rỗng, ngây người nhìn Brad Pitt đen, cô chẳng biết phải nói gì một hồi lâu, cô muốn ngồi xuống hít một hơi thật sâu, nhưng lại loạng choạng ngã xuống ghế sô pha.
[Không chỉ thế đâu ~]
Brad Pitt đen ngồi dậy, nhìn Cố Tiểu Khả hồn bay phách lạc, tiếp tục bồi cho cô thêm mấy câu nữa.
[Hai người còn lên hot search nữa cơ đấy, cả đám dân mạng hóng chuyện ai cũng biết cả rồi~]
Cố Tiểu Khả cầm điện thoại lên run rẩy lẹ lẹ xem tin tức.
Trời đất ơi, tất cả mọi người… ai cũng biết mối quan hệ của họ cả rồi.
Đầu óc Cố Tiểu Khả lúc này đơ cả rồi, cô còn chẳng nhớ mình nên làm gì tiếp theo, cầm điện thoại lên, lại đặt xuống, rồi lại cầm lên, cuối cùng lại đặt xuống.
Lúc Brad Pitt đen thấy đầu óc cô trên mây, nó nhảy lên bàn cà phê, đôi mắt tròn xoe màu hổ phách tràn đầy ngạc nhiên nói:
[Chẳng lẽ hai người thật sự bên nhau rồi sao!?]
Cố Tiểu Khả miễn cưỡng gật đầu.
Brad Pitt đen há hốc, râu ria xồm xoàm khẽ giật, rồi nó vươn cái đầu xù lông ra, dán mắt vào chiếc màn hình điện thoại trên bàn cà phê, nhìn trộm.
Trước khi Brad Pitt đen thành lập đoàn đội riêng, nó đã từng học tiếng người và chữ viết với ông chủ Tô lúc nó còn ở cửa hàng thú cưng.
Những con vật nuôi trong cửa hàng thú cưng rất phi thường, thực ra chúng là những du học sinh đến từ tương lai ở hành tinh khác, tạm thời lưu trữ ký ức của mình để đến trái đất tìm hiểu văn hóa của tổ tiên.
Brad Pitt đen nhấc đôi bàn chân đầy lông của mình lên, nhẹ nhàng lướt nhìn màn hình điện thoại, bắt đầu lên tiếng đọc.
[Cô giáo, trên này nói rằng Mạc Thần Trạch đã công khai tình cảm của mình với cô nè.]
Cố Tiểu Khả như chiếc máy trả lời tự động: “Ừm.”
[Mạc Thần Trạch nói anh ấy theo đuổi cô 9 năm rồi, mọi chiến lược không quân, biển, đường bộ gì anh ấy cũng thử qua rồi, cuối cùng cũng theo đuổi được người phụ nữ mà anh ấy mong muốn.]
Cố Tiểu Khả: “Ừm.”
[Ồ, meo meo, trên này anh ấy còn viết một bài thơ nữa, “Anh hùng thiên hạ có mấy ai, chỉ anh xứng làm bạn trai nàng.”]
Đôi má của Cố Tiểu Khả từ từ đỏ ửng lên.
[Ấy chà chà, ở đây còn có một bài thơ nữa nè, “Anh biết em có tình hữu ý, mỗi ngày mong một chút ngọt ngào”, ấy chà chà, thật là bài thơ tình tứ, thơ hay lắm, thơ hay lắm…]
Cố Tiểu Khả: “…”
Brad Pitt đen lắc đầu bất lực rồi thở dài kết luận: [Meo ơi là meo, không ngờ là cô giáo chỉ cần ngủ một giấc thôi, mọi chuyện đều thay đổi hết.]
[Uầy ~~~ Người ta đã muốn quậy phá, thì dù bất cứ khi nào và ở đâu, chỉ cần có cơ hội, anh ta sẽ làm mọi thứ quậy phá cho bằng được.]
[Cô giáo, cô hỏng bét rồi, chỉ dựa vào gương mặt của cô, một trăm người như cô cộng lại có dê xồm bằng một giờ của anh ấy không?]
Cố Tiểu Khả đưa đôi bàn tay lạnh lẽo của mình lên đôi má đỏ bừng.
Sau này cô còn mặt mũi đâu để gặp ai nữa!!!
“Brad Pitt đen này.”
“Meo?”
“Cậu nói xem… nam thần có rung động quá rồi không, hay là tôi không cầm cán được nữa?”
Brad Pitt đen lập tức dựng lông mèo, ưỡn lưng, cố nén nỗi sợ hãi trong lòng, run rẩy duỗi bàn chân nhỏ, lớp thịt đệm màu hồng ở bàn tay mèo nhẹ nhàng giẫm lên mu bàn tay Cố Tiểu Khả.
Để bảo vệ hòa bình của thế giới, vì tình yêu và công lý.
Lãnh chúa tốt bụng và vĩ đại Brad Pitt đen, buộc mình phải vui lên, rồi nó cố gắng an ủi Cố Tiểu Khả đang đứng ngồi không yên.
[Cô, cô giáo, bình tĩnh, cô nhất định phải bình tĩnh!]
Lúc này bỗng dưng chỉ số IQ của chú mèo đen cao ngất ngưởng, đã dùng đến chiêu cuối cùng. Nó an ủi: [Hay là, hay là cô suy nghĩ kỹ hơn đi, dù sao thì… nhất dạ phu thê bách dạ ân, tình cảm của cô với anh ấy đã sâu đậm như thế…]
“Rầm” một cái, Cố Tiểu Khả đã bẻ gãy luôn chiếc tay vịn của ghế sofa.
Hôm sau, Mạc Thần Trạch như ý nguyện tỉnh giấc từ trong nhà Cố Tiểu Khả, nhưng đáng tiếc là nơi tỉnh dậy lại lại là phòng khách.
Lúc dậy còn chưa đến 6h30, Mạc Thần Trạch rửa mặt xong, mặc chiếc áo ngủ màu xanh lam rộng thùng thình vận động trong vườn hoa.
Hổ Nha ngoan ngoãn đi sát bên người chủ nhân, rất ra dáng mà học theo động tác, xoay trái xoay phải ba vòng theo chiếc áo rộng.
Hổ Nha hôm qua có thể nói là tấm lá chắn tốt nhất, chủ nhân chỉ dặn dò hai câu, nó đã chạy lộc cộc về nhà, cắp đồ và quần áo cần thay của chủ nhân vào trong balo, sau đó chạy như bay về nhà cô giáo, nằm ra ăn vạ.
Cố Tiểu Khả không có cách nào, chỉ đành đồng ý cho một chủ một sủng ở lại tá túc.
Vận động làm nóng cơ thể xong, Mạc Thần Trạch thuận tiện mua bữa sáng quay về.
Cố Tiểu Khả còn đang ngủ say.
Mạc Thần Trạch tắm rửa xong thì vừa ăn sáng vừa nghịch điện thoại.
Ăn cơm một mình rất cô đơn, anh do dự có nên gọi Cố Tiểu Khả dậy không.
Nhưng tối hôm qua xảy ra sự việc kia, tinh thần và thân thể Cố Tiểu Khả đều không được tốt, có thể nghỉ ngơi được hơn chút nào đều là chuyện tốt, người nào đó không nỡ mới sáng sớm đã phải quấy rầy người trong lòng.
Mặc dù bản thân Mạc Thần Trạch rất, rất, rất muốn hôn chào buổi sáng Cố Tiểu Khả.
Hôm qua Bí Đao có “ý tốt” mang bao cao su đến tận tay người nào đó, ba giây sau đã bị xé nát tươm.
Cái kia chính là chế phẩm dung dịch kết tủa từ thiên nhiên, co dãn vô cùng tốt, dễ dàng kéo mà không nát.
Nhưng không biết tại sao rơi vào trong tay Cố Tiểu Khả, bao cao su vô tội phút chốc đã biến thành mớ rác vụn.
Mà Bí Đao – người bạn học tốt giúp người mua vui, suýt nữa cũng bị biến thành canh bí đao.
Cô giáo với nó kết oán lớn rồi.
Cố Tiểu Khả bắt được Bí Đao, đặt mông ngồi lên người chiếc cún đáng thương, thiếu chút nữa thì ngồi bẹp nó thành cái bánh bí đao luôn.
“Nói, mấy thứ lăng nhăng trong đầu cậu là học ở đâu đây?”
Bí Đao suýt nữa thì ngạt thở, gào khóc thảm thiết.
“Chú nhân nói mấy kiến thức này đều là thường thức nha!”
Cố Tiểu Khả: “……..”
Ngoài việc nhìn thấy bao cao su ở quảng cáo trên mạng ra, cô sống đến từng này tuổi đầu rồi đều chưa từng chạm qua cái vật này, vừa nghĩ đến nam thần đứng đằng sau nhìn thấy thì cười tủm tỉm, thậm chí còn phát ra tiếng cảm khái tiếc rẻ, Cố Tiểu Khả vừa xấu hổ vừa giận dữ không nguôi, không hề lưu tình mà tiếp tục nghiêm hình tra tấn tiểu Bí Đao đáng thương.
“Nói! Chủ nhân của cậu sao lại dạy cậu thứ này? Anh ta làm cái gì vậy?”
Bí Đao thành thật trả lời: “Chủ nhân nhà tôi là quản lý tiêu thụ bao cao su lớn nhất ở khu vực Trung Quốc đó, vô cùng lợi hại, cô giáo không biết sao?”
“Hả?” Cố Tiểu Khả vốn đang ngượng ngùng gần chết đột nhiên ngừng lại.
Bí Đao lanh lợi bày ra kinh nghiệm marketing học được từ chủ nhân nhà mình, lời hay ý đẹp hối lội cô giáo.
“Cô giáo, nếu như cô không thích bao cao su thường, trong ngăn tủ của chủ nhân còn có Jissbon, tôi có thể giúp cô lấy một cái, hay là cô muốn durex cũng được, một cái không đủ thì một hộp cũng được, chủ nhân nói biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, cho nên sản phẩm của đối thủ cạnh tranh, thật ra anh ấy có rất nhiều đó….”
Cố Tiểu Khả cầm chiếc thìa đỏ nhét vào miệng bắt nó im miệng.
Bí Đao uất ức mà câm miệng lại, Cố Tiểu Khả quả thật không thể nói rõ ràng với nó, cuối cùng chỉ có thể….
Mạc Thần Trạch nghĩ đến đây, nuốt miếng cháo trong miệng xuống, nhẫn nhịn mà tiếp tục xem tin tức, đập tan ý nghĩ hôn tỉnh người đẹp đang ngủ.
Nhịn đến như vậy, tiêu hao rất nhiều thể lực, cuối cùng vẫn là để cho cô nghỉ ngơi nhiều hơn chút đi.
Kênh tin tức kinh tế tài chính trên điện thoại xuất hiện một tin tức liên quan đến Mạc Thần Trạch, không chỉ có kênh kinh tế tài chính có, mà kênh khoa học công nghệ cũng có.
Chẳng phải tin tức mới gì, đều là những tin tức thảo luận kết quả nghiên cứu của công ty, bên dưới thậm chí còn có người đoán rằng sở dĩ anh muốn làm nghiên cứu sinh vật là bởi vì muốn chữa trị cho hai mắt của mình.
“Nghe nói Mạc tổng hồi nhỏ ngoài ý muốn bị thương ở mắt trái, thị lực ngày càng kém, đến tận bây giờ cũng chưa chữa khỏi.”
“Người có tiền đúng là khác biệt, đã có sẵn bác sĩ và phương pháp trị liệu cho bệnh của anh ta, vậy mà vẫn thích tốn tiền mời nhà nghiên cứu giỏi nhất đến nghiên cứu phương pháp mới.”
“Tôi thật đúng là hạ đẳng đến cái rắm cũng không bằng, không thể hiểu nổi thế giới này, sự bần hèn làm hạn chế sức tưởng tượng của tôi, là tôi không xứng.”
“Đây có tính là lợi dụng của công không? Có khác gì so với thái y viện thời xưa chỉ xoay vần xung quanh một mình hoàng đế chứ?”
“Vì sao kênh kinh tế tài chính cũng có người muốn làm theo, làm nghiên cứu khoa học y dược cũng là vì đem lại hạnh phúc cho toàn nhân loại biết chưa, người đến thả cái rắm cũng không xong thì đừng ở đây gato nữa.”
“Tôi thì lại hơi lo lắng ngành nghiên cứu khoa học thiếu mất giám thị có thể sẽ xảy ra đại loạn….”
Mạc Thần Trạch xem đến đây, đóng bản tin lại, không tiếp tục xem nữa.
Không đợi anh ăn cháo xong, điện thoại đã đổ chuông, cúi đầu nhìn, là Diệp Hiên.
“Cậu xem tin tức giải trí hôm nay chưa? Đều đang nói về cậu, còn lên cả hotsearh.”
Mạc Thần Trạch chẳng hứng thú chút nào, tiếp tục húp cháo: “Chưa xem.”
Diệp Hiên trợn tròn mắt, hơi khó tin: “Cậu không tò mò chút nào sao?”
Vốn dĩ Mạc Thần Trạch không mấy để ý tin tức giải trí, nhưng dù gì làm lãnh đạo công ty, vẫn là nên để ý một chút, anh buông thìa, thờ ơ hỏi: “…… Nói gì về tôi?”
“Hahaha,” Diệp Hiên không có ý tốt mà cười hai tiếng,chế giễu: “Lão Mạc cậu thật là giỏi, không hé răng nửa lời đã thoát ế rồi, dọa tôi hết hồn, tôi nói cậu xuống tay cũng quá nhanh quá nguy hiểm đi.”
Mạc Thần Trạch hơi giật mình: “Cậu làm sao biết tôi thoát ế?”
Hôm qua anh vừa mới thoát ế, còn chưa kịp nói cho ai biết, sao lại có thể lên hotsearch được?
Diệp Hiên thấy bạn cũ lại thật sự thừa nhận như vậy, ngạc nhiên đến há hốc miệng, trước đó anh ta còn tưởng chỉ là lời đồn, cho nên mới gọi điện đến để xem kịch vui, thuận tiện trêu chọc vài câu, lại không ngờ đây là sự thật.
Đã nói là cùng nhau độc thân, vì sao cậu lại muốn thoát hội sớm thế chứ.
Diệp Hiên nghiến răng nghiến lợi: “Không nhìn ra lão Mạc cậu lại thích kiểu người xinh đẹp cao ngạo lạnh lùng thế này, uổng cho tôi còn nghĩ cậu toàn tâm toàn ý theo đuổi Cố Tiểu Khả, thật không ngờ hóa ra cậu cũng chỉ là một tên lăng nhăng!”
Mạc Thần Trạch nhíu mày, nhanh chóng bấm xem hotsearch.
Hóa ra là có một sao nữ đeo khuyên tai tham gia hoạt động, bị fan soi ra xuất xứ của chiếc khuyên đó.
Đôi khuyên tai đó, từng thuộc về hoàng hậu Trương thời nhà Minh, sau đó được Mạc Thần Trạch mua lại với giá 1 triệu 680 nghìn tệ.
Hoàng hậu Trương là hoàng hậu của vua Minh Hiếu Tông. Ông tại vị 18 năm, lục cung không có phi tử, chỉ sủng một mình hoàng hậu, phá vỡ ghi chép về hoàng đế hậu cung ba nghìn giai nhân.
Mà vòng khuyên hồ lô tứ châu là món lễ vật trang sức được chuẩn bị cho nghi lễ “Hoàng đế nạp Hậu”, là sính lễ cho hoàng hậu!
Fan lập tức oanh tạc, tới tấp chúc mừng nữ minh tinh được phú nhị đại cầu hôn, mọi lời chúc mừng, lẫn lời hâm mộ ghen tị xếp chồng chéo trong khu vực thảo luận.
Diệp Hiên giọng điệu chua ngoa nói: “Hừ, không nhìn ra lão Mạc cậu cũng lãng mạn phết, tặng quà mà cũng phải làm lố như thế.”
“……” Mạc Thần Trạch nhíu mày: “Tôi không thích cô ta, cũng không cầu hôn cô ta, càng là không có chuyện tặng cô ta khuyên tai.”
Còn vì sao vị nữ minh tinh này không ra mặt làm sáng tỏ, ngược lại còn để mặc cho chuyện lan rộng, Mạc Thần Trạch vừa nhìn thấy độ thảo luận không bình thường trên hotsearch đã hiểu rõ.
Ồ, bom tự dưng rơi xuống đầu anh rồi, thật là gan to bằng trời.
Mạc Thần Trạch búng ngón tay, tìm video trực tiếp của Cố Tiểu Khả được fan chia sẻ, lại lên tài khoản chính của mình, quả quyết mà viết văn bản:
Có mỹ nhân này, gặp mà không quên, một ngày không gặp, nhớ đến phát điên. @Cố Tiểu Khả.
Chuyên anh tặng Cố Tiểu Khả khuyên tai hồ lô tứ châu từng được lên sóng truyền hình trực tiếp, chỉ là fan Cố Tiểu Khả không nhiều, cho nên không có nhiều lời dị nghị.
Vả mặt chính chủ là phải vừa nhanh vừa mạnh mẽ, vừa chuẩn xác.
Diệp Hiên sửng sốt, vô cùng nóng lòng, tò mò hỏi: “Cậu không tặng khuyên tai cho cô ta, vậy thì chiếc khuyên tai trên tai của cô ta từ đâu mà có? Rõ ràng là giống hệt với đồ cổ mà cậu mua được.”
Mạc Thần Trạch cười lạnh: “Có lẽ là hàng fake, hoặc là hoàng hậu Trương vẫn còn một đôi khuyên hồ lô tứ châu khác giống y hệt, nhưng khả năng này không lớn.”
“Đôi mà tôi đấu giá được đã tặng cho Tiểu Khả rồi, Tiểu Khả đeo rất đẹp, trông đẹp hơn cô ta nhiều, cô ta xấu như vậy, đúng thật là lãng phí của tốt.”
Diệp Hiên: “…….”
Mạc Thần Trạch: “Tiểu Khả sinh ra đã xinh đẹp, cô ta thì không.”
“Xem qua phim cô ta đóng, thực lực không mạnh không nghĩ cách nâng cao khả năng, lại làm ra mấy trò hề này để duy trì nhiệt độ, biết là cô ta không biết xấu hổ, nhưng không ngờ cô ta có thể không biết xấu hổ đến trình độ mày, thật là ngoài dự đoán, khiến người khác hết sức kinh ngạc.”
Diệp Hiên: “Thật ra cũng không cần thiết phải châm chọc người ta như thế….”
Mạc Thần Trạch: “Tôi vừa mới châm chọc sao? Không phải chứ?”
Diệp Hiên: “……”
Mạc Thần Trạch lại cầm lấy thìa, tiếp tục thong thả ung dung ăn cháo, giọng điệu tỏ ra vô tội.
“Tôi sớm đã rửa tay gác kiếm tu thân dưỡng tính cất đi kỹ năng châm chọc, cho nên tôi nói đều là sự thật.”
Diệp Hiên: “…….”
“Đúng rồi, vừa rồi tôi nói mình thoát ế, sao cậu không chúc mừng tôi?”
Mạc Thần Trạch lên án Diệp Hiên, giọng điệu vừa nghiêm túc vừa mang chút ý vị trêu đùa.
Diệp Hiên: “……”
Mạc Thần Trạch: “Chúc mừng tôi nhanh lên.”
Diệp Hiên im lặng ba giây: “……. Chúc mừng.”
Mạc Thần Trạch không hài lòng: “Mau hỏi tôi bạn gái là ai.”
Diệp Hiên: “………”
Cmn đây còn cần phải tôi hỏi sao? Bài weibo cậu vừa đăng đã bạo rồi được chưa? Vị nữ minh tinh đáng thương kia bị quần chúng ăn dưa mắng thảm rồi được chưa! Cô ta ra mặt nói khuyên tai của mình là nhà tài trợ phỏng chế cũng không còn tác dụng nữa được chưa! Hiện giờ người dân cả nước có ai còn không biết người yêu của Mạc Thần Trạch cậu là Cố Tiểu Khả nữa!
Mạc Thần Trạch giục: “Hỏi nhanh đi!”
Diệp Hiên vô cùng khốn khổ: “……….. Người yêu cậu là ai?”
Trong đầu Mạc Thần Trạch nghĩ muốn bổ sung, sự khó chịu lúc trước bị nữ minh tinh ghê tởm kia tạo ra lập tức tan thành mây khói, khóe môi không kiềm chế được mà giương lên, giọng điệu cũng không tự chủ mà trở nên nhẹ nhàng: “Tất nhiên là Cố Tiểu Khả nhà tôi rồi!”
Mạc Thần Trạch không hề kiềm nén, lại cười nhẹ: “Sau này gặp cô ấy, nhớ phải gọi tiếng chị dâu.”
“Cậu phải cố gắng làm việc, kiếm nhiều tiền hơn, để mừng phong bì to một chút.”
Diệp Hiên: “……”
Cho nên anh ta vì sao phải gọi cuộc điện thoại này, vì cái gì chứ.
Chương 78:
Mạc tổng mới có bạn gái được một ngày thôi, thì mới sáng hôm sau anh ta đã phát cẩu lương cho toàn thể dân chúng FA, chính là để ba hoa khoe rằng miếng cẩu lương này ngon lắm, thiếu điều muốn cả thế giới này phải đến chúc mừng anh mới thôi.
Còn cô nữ minh tinh khoác lác kia bị thất bại thảm hại, im lặng bặt vô âm tính, còn số lượng fan hâm mộ của Cố Tiểu Khả thì tăng vọt, nhưng bây giờ thì cô đang ngủ rất say, và chẳng mảy may biết gì sắp xảy ra khi cô thức dậy.
Còn Mạc Thần Trạch thì khác, anh vẫn đi làm bằng ô tô, hôm nay chả hiểu sao anh lại cảm thấy rất vui, lại còn bắt đầu nghiện internet, thế là anh lười không muốn tự lái xe, nên đã gọi tài xế đến đón đi.
Mạc Thần Trạch nằm ườn ra hàng ghế sau, mắt dán vào chiếc điện thoại, ngay mục bài viết của nick chính chủ, anh đang hăng say comment dạo buôn dưa lê với mấy fan hâm mộ nào vào hóng chuyện.
Lần đầu tiên, fan hâm mộ được tương tác ngay với Mạc tổng thật, nên ai cũng chớp ngay lấy cái thời cơ ngàn vàng, níu anh lại hỏi đủ thứ chuyện.
Kết quả là, vì tâm trạng quá vui nên Mạc Thần Trạch bắt đầu tự huyên thuyên luôn, chẳng cần phải đợi fan hâm mộ hỏi.
[Với cái thực lực của anh rể mấy người đây nhá, thì chuyện cưa đổ chị Khả của mấy người dễ như trở bàn tay, chỉ cần 9 năm thôi là tôi đã mỹ mãn chiếm được tình cảm của người đẹp.]
Cố Tiểu Khả đang còn say giấc bỗng hắt hơi một cái, cô kéo tấm chăn trên người, lật người sang hướng khác ngủ tiếp.
Người hâm mộ: “…”
[Ủa mà, Mạc tổng à, có ai hỏi anh câu này chưa?]
[Hahahaha thật không ngờ, anh rể đúng là anh rể nha, cười đau cả ruột, chỉ cần 9 năm thôi, anh đúng là tuyệt thật…]
[Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh, mình có nhiều câu hỏi lắm, nhưng giờ mình hết muốn hỏi nữa, làm sao đây.]
[Anh rể, tỉnh đi anh ơi, tôi còn giữ n đoạn ghi hình livestream của chị Khả đây này. Anh có cần tôi giúp anh nhớ lại những hành động dê xồm của anh không? Thế mà giờ anh còn ảo tưởng sức mạnh cơ đấy, chắc là anh bị bể kèo hết mấy chục lần nên đầu óc hết hoạt động rồi hả? Ha ha ha ha–】
[Dễ như trở bàn tay, hahahaha, anh nói dễ như trở bàn tay à, ủa sao tôi cứ tưởng do chị Khả bị anh làm phiền quá đến nỗi chị ấy phải miễn cưỡng đồng ý anh đó chớ?]
[Tôi không tin vào lời của anh chúa cợt nhả này nữa. Chỉ cần ngày nào chị Khả nhà tôi không trả lời anh, cũng không đích thân đính chính thân phận bạn trai của anh, thì tôi nhất định sẽ không nhận anh là anh rể đâu!]
[Đúng đấy, có khi nào là Mạc tổng đang nằm mơ hay không, chứ tại sao anh tag chị Khả rồi, nhưng chị ấy vẫn chưa rep lại anh?]
Môi Mạc Thần Trạch nhếch lên, kìm nén giọng điệu mình, anh cố gắng giữ bình tĩnh, gõ lại:
[Cô ấy vẫn chưa ngủ dậy.]
Thế là các fan bay vào hò hét bàn tán sôi máu.
[Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh. Rõ ràng cái cap chỉ vỏn vẹn 6 chữ thôi, mà sao tôi thấy cả một câu chuyện dưa lê bom tấn đằng sau.]
[Sao giờ này mà chị ấy chưa dậy nữa? Hay là tối qua anh chị bận làm gì phải không!?]
[Anh rể già dê xồm kia, rốt cục tối qua anh đã làm gì chị Khả của tôi rồiiiii – Một con người đang sôi máu cần anh viết một bài văn 10.000 từ để miêu tả lại sự tình!!!]
[Anh rể, anh mau tỉnh lại đi, căn cứ theo biểu hiện của anh trong suốt những buổi livestream, chị Khả của tôi mà không giết chết anh tại chỗ là may phước cho anh lắm rồi. Đừng có mà tự chui đầu vào rọ.]
Mạc Thần Trạch thẳng tay lướt bỏ qua luôn những lời khuyên chân thành cảnh cáo của mấy bạn fan nào tốt bụng quá, thay vào đó, anh kéo những bình luận ý kiến riêng tư rồi trả lời một cách say sưa với đôi mắt cong cong hí hửng: [Chị Khả của mấy người lúc thân mật với tôi thì dịu dàng cực luôn ý.]
Mấy fan hâm mộ thấy comment rep lại của Điêu tổng, phải ngẩn ngơ mất một hồi mới nhận ra anh không phải đang khoe, mà là anh đang đắm chìm vào thế giới của riêng mình.
[Hahahaha tôi phải cap màn hình gửi cho chị Khả, để chị ấy xem anh rể đã lạc trôi mất tiêu nơi nào rồi, hahahaha.]
Mạc Thần Trạch giả đui, làm như không thấy comment đó, lướt xem mấy bình luận anh thích. Dù sao thì Cố Tiểu Khả cũng chưa dậy, nên Điêu tổng cứ mặc sức thoải mái, thích nói gì nói, thích lạc trôi đi đâu thì lạc trôi.
Lúc đồng hồ chỉ mười giờ, Mạc Thần Trạch bắt ngay giờ giải lao để gọi cho Cố Tiểu Khả.
Chuông reo một lúc lâu, Cố Tiểu Khả mới từ từ nhấc điện thoại, ngáp một cái, lười biếng lên tiếng: “Alô ~”.
“Cưng à, dậy rồi hả?” Mạc Thần Trạch khẽ cười nói, “Cháo đậu phộng anh mua cho em để trong lò vi sóng, em hãy hâm nóng ăn trước rồi mới ngủ tiếp, đừng để bụng đói.”
“Ừm.” Cố Tiểu Khả hơi dụi mắt, vẻ mặt ngơ ngác, cô còn chưa tỉnh ngủ, nên nhẹ nhàng gật đầu: “Biết rồi ~”
Mới đi du lịch về, lũ cún được nghỉ một ngày, nên ban đầu cô định ngủ nướng đến chiều.
“À đúng rồi, Lục Khiên đi ra ngoài phụ một tay rồi.” Mạc Thần Trạch nghe giọng nói nhỏ nhẹ của Cố Tiểu Khả, lòng anh ngứa ngáy, muốn bỏ hết công việc ở đây bay về nhà sờ đầu cô. “Khi nào anh ấy về, anh sẽ đưa em đi nói chuyện với Lục Khiên.”
Nói tới đây, Cố Tiểu Khả cũng đã tỉnh ngủ, cô gật đầu, “Ừ.”
Người đàn ông biết bay kia, chắc là đồng loại của cô.
Lúc này, Chu Xuyên đi tới văn phòng, gõ cửa nhắc Mạc Thần Trạch chuẩn bị đi họp.
“Nhớ ăn xong mới được ngủ tiếp đấy, bụng đói dễ hư dạ dày nha.” Mạc Thần Trạch nhắc cô thêm lần nữa, thế là anh nhận được ánh mắt hình viên đạn của Chu Xuyên.
“Biết rồi.”
Cố Tiểu Khả cảm thấy ấm áp, sau khi cúp điện thoại, cô vươn vai một cách lười biếng, rồi cô xuống giường đánh răng.
Vừa mới đánh răng xong, cô đã nghe có tiếng gõ cửa rầm rầm.
Cố Tiểu Khả lau tay, vừa mở cửa đã thấy Brad Pitt đen vội vàng nhảy bổ vào ngồi xổm trên ghế sô pha, kêu meo meo.
[Cô giáo, tui đến nói với cô. Hôm qua Cam Béo béo ở khu 5 đã đến hội ngân sách của chúng ta để xin giúp đỡ.]
Cố Tiểu Khả: “Cam Béo cần giúp gì thế?”
[Trước khi nói vào việc chính, tui muốn bà tám tí xíu ~]
Brad Pitt đen liếm chiếc móng của mình, há mõm cười toe toét, [Cô bị Mạc Thần Trạch bán luôn rồi.]
Cố Tiểu Khả: “?”
[Sáng nay anh ấy đã lan truyền tin đồn bảo hai người đã ở bên nhau rồi, anh ấy còn nói cô và anh ấy đã là vợ chồng được một ngày.]
Hả!?
Cố Tiểu Khả nhìn chằm chằm Brad Pitt đen một cách nghi ngờ, “Ai nói thế!?”
Brad Pitt đen nằm ườn trên chiếc sô pha, chiếc đuôi đen thả lỏng ở mép ghế phe phẩy qua phe phẩy lại, trông nó lười biếng, y như là đến để nhiều chuyện.
[Bí Đao ó.]
Cố Tiểu Khả nhớ ra, trời ạ, cái mõm to của Bí Đao, chẳng lẽ mấy đứa cún ở tiêu khu này đều biết chuyện cả rồi sao?
“Là ai nói với Bí Đao thế?”
[Hổ Nha đấy.]
“Thế ai nói với Hổ Nha?”
[Tất nhiên là chủ nó nói rồi.]
[Chính tai Hổ Nha đã nghe Mạc Thần Trạch đọc thơ đấy.]
[Gì mà “Nhất dạ phu thê bách dạ ân, tôi và Tiểu Khả có tình thân” gì gì đấy.]
Cố Tiểu Khả: “…”
Lời nói của Brad Pitt đen vang lên không sót một chữ nào, mấy câu thơ cứ lởn vởn trong đầu cô.
Trong lúc Cố Tiểu Khả đang ngủ, thì Mạc Thần Trạch, một tên mặt dày trắng trợn, đã khoác lác bịa thêm chuyện mối quan hệ của họ rồi thông báo cho cả thế giới biết.
Nhất dạ phu thê bách dạ ân, tôi và Tiểu Khả có tình thân…
Đầu óc Cố Tiểu Khả trống rỗng, ngây người nhìn Brad Pitt đen, cô chẳng biết phải nói gì một hồi lâu, cô muốn ngồi xuống hít một hơi thật sâu, nhưng lại loạng choạng ngã xuống ghế sô pha.
[Không chỉ thế đâu ~]
Brad Pitt đen ngồi dậy, nhìn Cố Tiểu Khả hồn bay phách lạc, tiếp tục bồi cho cô thêm mấy câu nữa.
[Hai người còn lên hot search nữa cơ đấy, cả đám dân mạng hóng chuyện ai cũng biết cả rồi~]
Cố Tiểu Khả cầm điện thoại lên run rẩy lẹ lẹ xem tin tức.
Trời đất ơi, tất cả mọi người… ai cũng biết mối quan hệ của họ cả rồi.
Đầu óc Cố Tiểu Khả lúc này đơ cả rồi, cô còn chẳng nhớ mình nên làm gì tiếp theo, cầm điện thoại lên, lại đặt xuống, rồi lại cầm lên, cuối cùng lại đặt xuống.
Lúc Brad Pitt đen thấy đầu óc cô trên mây, nó nhảy lên bàn cà phê, đôi mắt tròn xoe màu hổ phách tràn đầy ngạc nhiên nói:
[Chẳng lẽ hai người thật sự bên nhau rồi sao!?]
Cố Tiểu Khả miễn cưỡng gật đầu.
Brad Pitt đen há hốc, râu ria xồm xoàm khẽ giật, rồi nó vươn cái đầu xù lông ra, dán mắt vào chiếc màn hình điện thoại trên bàn cà phê, nhìn trộm.
Trước khi Brad Pitt đen thành lập đoàn đội riêng, nó đã từng học tiếng người và chữ viết với ông chủ Tô lúc nó còn ở cửa hàng thú cưng.
Những con vật nuôi trong cửa hàng thú cưng rất phi thường, thực ra chúng là những du học sinh đến từ tương lai ở hành tinh khác, tạm thời lưu trữ ký ức của mình để đến trái đất tìm hiểu văn hóa của tổ tiên.
Brad Pitt đen nhấc đôi bàn chân đầy lông của mình lên, nhẹ nhàng lướt nhìn màn hình điện thoại, bắt đầu lên tiếng đọc.
[Cô giáo, trên này nói rằng Mạc Thần Trạch đã công khai tình cảm của mình với cô nè.]
Cố Tiểu Khả như chiếc máy trả lời tự động: “Ừm.”
[Mạc Thần Trạch nói anh ấy theo đuổi cô 9 năm rồi, mọi chiến lược không quân, biển, đường bộ gì anh ấy cũng thử qua rồi, cuối cùng cũng theo đuổi được người phụ nữ mà anh ấy mong muốn.]
Cố Tiểu Khả: “Ừm.”
[Ồ, meo meo, trên này anh ấy còn viết một bài thơ nữa, “Anh hùng thiên hạ có mấy ai, chỉ anh xứng làm bạn trai nàng.”]
Đôi má của Cố Tiểu Khả từ từ đỏ ửng lên.
[Ấy chà chà, ở đây còn có một bài thơ nữa nè, “Anh biết em có tình hữu ý, mỗi ngày mong một chút ngọt ngào”, ấy chà chà, thật là bài thơ tình tứ, thơ hay lắm, thơ hay lắm…]
Cố Tiểu Khả: “…”
Brad Pitt đen lắc đầu bất lực rồi thở dài kết luận: [Meo ơi là meo, không ngờ là cô giáo chỉ cần ngủ một giấc thôi, mọi chuyện đều thay đổi hết.]
[Uầy ~~~ Người ta đã muốn quậy phá, thì dù bất cứ khi nào và ở đâu, chỉ cần có cơ hội, anh ta sẽ làm mọi thứ quậy phá cho bằng được.]
[Cô giáo, cô hỏng bét rồi, chỉ dựa vào gương mặt của cô, một trăm người như cô cộng lại có dê xồm bằng một giờ của anh ấy không?]
Cố Tiểu Khả đưa đôi bàn tay lạnh lẽo của mình lên đôi má đỏ bừng.
Sau này cô còn mặt mũi đâu để gặp ai nữa!!!
“Brad Pitt đen này.”
“Meo?”
“Cậu nói xem… nam thần có rung động quá rồi không, hay là tôi không cầm cán được nữa?”
Brad Pitt đen lập tức dựng lông mèo, ưỡn lưng, cố nén nỗi sợ hãi trong lòng, run rẩy duỗi bàn chân nhỏ, lớp thịt đệm màu hồng ở bàn tay mèo nhẹ nhàng giẫm lên mu bàn tay Cố Tiểu Khả.
Để bảo vệ hòa bình của thế giới, vì tình yêu và công lý.
Lãnh chúa tốt bụng và vĩ đại Brad Pitt đen, buộc mình phải vui lên, rồi nó cố gắng an ủi Cố Tiểu Khả đang đứng ngồi không yên.
[Cô, cô giáo, bình tĩnh, cô nhất định phải bình tĩnh!]
Lúc này bỗng dưng chỉ số IQ của chú mèo đen cao ngất ngưởng, đã dùng đến chiêu cuối cùng. Nó an ủi: [Hay là, hay là cô suy nghĩ kỹ hơn đi, dù sao thì… nhất dạ phu thê bách dạ ân, tình cảm của cô với anh ấy đã sâu đậm như thế…]
“Rầm” một cái, Cố Tiểu Khả đã bẻ gãy luôn chiếc tay vịn của ghế sofa.
Bình luận facebook