• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Sủng Vật Toàn Tiểu Khu Đều Là Tai Mắt Của Tôi (2 Viewers)

  • Chương 89-90

Chương 89:


“Chuyện đáng sợ?” Không biết vì sao, Cố Tiểu Khả nghe thấy câu này, trong lòng không hiểu sao lại run lên, nhịp tim dần tăng nhanh.


Biểu cảm của Lục Khiên nặng trĩu, bỏ nho khô trong tay xuống, nghiêm túc nói tiếp: “Người biến chủng thời kỳ đầu vì cưỡng ép lai tạo với nguồn gen các giống loài khác, dẫn tới trong quá trình biểu hiện gen bản thân xảy ra hiện tượng rối loạn, đặc biệt sau khi trung niên thì càng thêm nghiêm trọng.”


“Ông trời dường như là cố tình nghiêm phạt hành vi nghịch thiên này của loài người, chẳng bao lâu sau, sự biểu hiện không ổn định của gen làm cho người biến chủng trở thành quái vật người không ra người quỷ chẳng ra quỷ, năng lực không thể kiểm soát thì thôi chưa nói tới, cơ thể cũng nhanh chóng trở nên suy yếu, cuối cùng dẫn tới tử vong…”


“Tình trạng này, gọi là “phản phệ”.”


“Nhưng loài người lại là một sinh vật vô cùng kiên cường, họ luôn có khả năng tìm thấy cơ hội sống khi ở bước đường cùng.”


“Họ phát hiện ra người biến chủng thời kỳ đầu rất dễ gặp phải phản phệ, nhưng thế hệ sau mà họ và loài người thuần chủng kết hợp sinh ra, tính ổn định của gen lại nâng cao rất nhiều, thế hệ sau đấy thì càng ổn định hơn.”


“Các chuyên gia khoa học nghiên cứu phát hiện ra, hệ số ổn định của gen sau khi đạt tới 80%, cho dù là trải qua bao nhiêu đời, đều rất khó để tăng cao tiếp.”


“Mặt khác, việc chỉ ghép thêm đoạn gen của một loài động vật (ví dụ như báo hoa), với việc đồng thời ghép đoạn gen của nhiều loài động vật khác (ví dụ như báo hoa, sư tử, gấu bắc cực), thì ổn định hơn rất nhiều.”


“Hơn nữa các nhà khoa học còn nghiên cứu chế tạo ra thuốc ổn định gen, có thể hỗ trợ năng lực ổn định của người biến chủng khi gặp phản phệ, giúp kéo dài tuổi thọ.”


“Sau khi tổng kết những luật lệ này, hành vi “Điều chỉnh trẻ sơ sinh” này có thể được tiếp tục thực hiện, các phụ huynh sẽ chọn trước năng lực gen mà mình muốn, sau đó ra sức kiếm tiền để mua đủ lượng thuốc ổn định cho con của mình.”


Lục Khiên nói tới đây, Mạc Thần Trạch bất thình lình đưa ra một thắc mắc.


“Anh vừa mới nói, tới tận trăm năm sau mới xuất hiện người biến chủng đầu tiên, vậy thì tại sao…”


Nói thẳng luôn là… Tại sao anh lại xuất hiện ở đây.


Lục Khiên nâng tay lại cầm nho khô từ từ ăn, nói giảm nói tránh: “Bởi vì tôi không phải người Trái Đất, mà là người ngoài hành tinh di dân tới Trái Đất, mà còn là người đến từ tương lai rất lâu sau này, ở chỗ chúng tôi, người biến chủng mới là nguồn lao động thông thường, còn người thuần chủng lại rất ít ỏi.”


Cố Tiểu Khả: “…”


Người ngoài hành tinh di dân tới Trái Đất… Tam quan của cô lung lay chưa đổ, thì cũng sắp đổ rồi.


“Chuyện đó, tôi…” Cố Tiểu Khả quyết định kể ra chuyện lạ xảy ra trên chính bản thân mình, thật thà nói: “Bàn tay và bàn chân của tôi có thể biến thành móng vuốt như của loài mèo vậy.”


“Tôi còn có thể nghe hiểu tiếng của loài mèo, chó, thỏ nữa, thậm chí còn có thể thoải mái hít thở trong nước như cá, không sợ lạnh, cho dù là điều kiện -20oC, cũng sẽ không thấy khó chịu.”


“Tình trạng này có phải nghĩa là… Tôi cũng là người biến chủng?”


Lục Khiên trong nháy mắt dừng động tác ăn nho khô, nhíu chặt mi lại, hỏi thẳng Cố Tiểu Khả: “Từ khi nào cô bắt đầu xuất hiện những triệu chứng này? Từ khi sinh ra đã thế sao?”


“Không,” Cố Tiểu Khả khẽ lắc đầu, “Trước lúc 6 tuổi thì hoàn toàn không có gì khác thường cả, năm 6 tuổi bị bắt cóc, khi tỉnh lại thì tự dưng thấy mình có khả năng nghe hiểu tiếng của mèo.”


“Rồi sau đấy, sau khi cứu được một đứa trẻ tránh khỏi tai nạn giao thông, thì đột nhiên nghe hiểu tiếng loài chó.”


“Mà việc hô hấp thoải mái dưới nước như cá, thì gần đây mới có.”


“Vậy cô có lẽ không giống tôi, cô không phải người biến chủng bình thường,” Lục Khiên đứng dậy, buồn bực đi qua đi lại, “Tình huống của cô rất kỳ lạ.”


Cố Tiểu Khả đưa ra một giả thiết mà bản thân cô cho rằng có liên quan gần nhất với sự thật: “Liệu có khả năng nào… Có một nhà khoa học điên cuồng nào đó đã tiến hành cải tạo gen của tôi hay gì gì đó không?”


“Không thể thế được!” Lục Khiên rất chắc chắn về điều này, “Với trình độ khoa học của Trái Đất hiện giờ, còn lâu mới đạt được thành quả này!”


“Mặt khác, việc cắt ghép gen phải bắt đầu từ khi giai đoạn chọn con, cũng nhất định phải hoàn thành từ trước khi mang thai, mà cô trước 6 tuổi vẫn là đứa trẻ bình thường, bộ gen đã sớm định hình rồi, không thể đột nhiên đột biến được…”


Tất cả mọi người rơi là lặng im, không khí trở nên có hơi áp lực.


Nhưng đúng lúc này, Tô Ly đột nhiên đề nghị: “Em có một cách này có lẽ có thể biết được thân phận của Tiểu Khả.”


“Cách gì?” Hai mắt Cố Tiểu Khả đang đi vào ngõ cụt bỗng sáng rực nhìn Tô Ly.


Tô Ly trả lời: “Có thể hỏi bác sĩ học đường, xem cô ấy có thể giúp Cố Tiểu Khả kiểm tra gen không.”


“Bác sĩ học đường là ai? Cố Tiểu Khả với Mạc Thần Trạch chẳng hiểu gì, nhưng Lục Khiên lại tức thì gật đầu đồng ý, “Đúng đúng đúng, cách này rất hay, anh lại quên mất cô ấy đấy.”


Tô Ly thấy vẻ mặt nghi ngờ của Cố Tiểu Khả, khẽ cười giải thích với cô: “Bác sĩ học đường này là một người biến chủng có y thuật rất giỏi, là đồng hương với A Khiên, đều đến từ tương lai, chỉ có điều địa điểm làm việc của cô ấy không ở Trái Đất.”


“Tình huống đặc thù này của cô nếu như chọn khoa học kỹ thuật hiện tại nghiên cứu, có lẽ không thể tìm ra được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”


“Nếu như áp dụng khoa học kỹ thuật điều trị của tương lai, chưa biết chừng lại có thu hoạch bất ngờ.”


Cố Tiểu Khả chờ mong gật đầu, trong mắt lấp lánh ánh sáng hy vọng.


Mạc Thần Trạch lại đột nhiên hỏi: “Có vi phạm pháp luật không? Có gây tổn hại gì tới cơ thể không?”


Tô Ly cười lắc đầu, động viên anh chàng nhìn thì bình tĩnh mà thật ra còn căng thẳng hơn Cố Tiểu Khả này.


“Không phải lo, chỉ là kiểm tra sức khoẻ thôi, trước đây A Khiên cũng từng làm kiểm tra gen như thế này rồi.”


Mạc Thần Trạch bình tĩnh lại.


Sau đó, nhóm người theo Tô Ly tới một phòng sách trông hết sức bình thường.


Tô Ly cười với Cố Tiểu Khả, trấn an cô: “Đừng sợ, chờ tôi một lúc, tôi chiếu hình ảnh ra trước.”


Tô Ly vừa dứt lời, Cố Tiểu Khả đã thấy cảnh vật trong phòng sách đột nhiên biến đổi, cả căn phòng trở nên trống trơn, ngoài bốn bức tường màu xanh nhạt ra thì không có gì hết.


Vài giây sau, tường màu xanh nhạt cũng bắt đầu thay đổi, căn phòng trở thành một phòng y tế.


Chóp mũi Cố Tiểu Khả giật giật, hình như còn ngửi thấy mùi hương như có như không, giống như là mùi thuốc khử trùng vậy.


Một cô gái đáng yêu ngồi phía sau bàn làm việc.


Trên đầu cô có một đôi tai dài lông xù, đôi tai dựng thẳng lên cao, bên tai dán rất nhiều thứ như hình dán kỳ lạ, hệt như đội cả một cái bàn làm việc di động.


Tô Ly cười chào với cô gái đáng yêu, đồng thời giới thiệu qua về tình huống của Cố Tiểu Khả.


“Người biến chủng mà không phải biến chủng?”


Nghe xong lời giới thiệu của Tô Ly, cô gái đáng yêu nhảy từng bước tới trước mặt Cố Tiểu Khả, tò mò vòng quanh cô nhìn đủ ba vòng, vô cùng hứng thú với “người cổ đại” đến từ hành tinh mẹ Trái Đất này.


Cả quá trình Cố Tiểu Khả nín thở, tay chân cứng đờ, căng thẳng nhìn chăm chú vào cô bác sĩ học đường này.


Cô ấy có đôi mắt to sáng ngời, màu mắt là màu đỏ tươi xinh đẹp, rất hiếm thấy.


“Đừng căng thẳng.” Giọng bác sĩ đáng yêu trong trẻo, “Kiểm tra sức khoẻ không đau đâu, một lát là xong thôi.”


Vừa dứt lời, cô lấy ra một quả cầu ánh sáng kiểm tra định lượng điều trị to cỡ quả bóng rổ, quét hình Cố Tiểu Khả từ trên xuống dưới một lượt.


Song song với việc kiểm tra cô tiện tay lấy giấy note ở bên tai trái xuống, ngón tay nhanh chóng ghi lại, sau khi viết xong tiện tay dán lên trên tai.


Toàn bộ thời gian kiểm tra tổng cộng tốn một phút, kết quả kiểm tra đo lường nhanh chóng hiện ra.


“Đừng lo, tình trạng sức khoẻ của cô rất tốt.”


Bác sĩ đáng yêu không úp mở, nói ngay tại chỗ với Cố Tiểu Khả: “Nhưng hàm lượng albumin hơi thiếu một chút, sau này hàng ngày ăn thêm mấy miếng thịt thì có thể bổ sung lại được rồi.”


“Ngoài ra, căn cứ vào báo cáo kiểm tra gen cho thấy, thân phận của cô là…”


Đồng tử bác sĩ đáng yêu co lại, khiếp sợ tuyên bố: “Thế mà lại là người – hổ răng kiếm thuộc lớp động vật có vú họ Nimravidae, hệ số ổn định gen cao tới 90%!”


Vừa dứt lời, hai người Tô Ly và Lục Khiên đều không thể tin nổi mà nhìn Cố Tiểu Khả, đồng tử chấn động.


Cố Tiểu Khả chẳng hiểu sao, vẻ mặt lại căng thẳng hơn, hỏi lại: “Tôi nghe không hiểu.”


Bác sĩ đáng yêu tính tình tốt, kiên nhẫn xoá ‘nạn mù chữ’ cho cô.


“Để phân biệt với người thuần chủng, người biến chủng và động vật thuần chủng, theo quy tắc đặt tên ở chỗ chúng tôi.”


“Người thuần chủng là: Tộc người, lớp động vật có vú.”


“Người biến chủng thì đặt tên căn cứ vào gen loại động vật được lai ghép, ví dụ như tôi là: Người – Thỏ tai dài – Họ thỏ – Lớp động vật có vú.”


“Động vật thuần chủng còn lại là: Border Collie – Họ chó –Lớp động vật có vú.”


“Mà thông tin chi tiết của cô là: Người – Hổ răng kiếm– Phân họ hổ răng kiếm Họ Nimravidae – Phân bộ chân chẻ – Bộ thú ăn thịt Phân lớp thú thật sự – Lớp động vật có vú – Phân ngành động vật có xương sống – Ngành động vật có dây sống.”


“Viết tắt là: Người – Hổ răng kiếm – Họ Nimravidae –Lớp có vú.”


Cố Tiểu Khả hoàn toàn không thể tin được: “Sao tôi lại có thể là hổ răng kiếm được!”


“Đúng vậy, chuyện này quả thật khá là kỳ lạ.” Chiếc tai dài lông xù của bác sĩ đáng yêu cử động linh hoạt, “Tôi tin tưởng vào kỹ thuật của mình, hơn nữa độ chính xác của kiểm tra gen cao tới 99,99%, cho nên không thể định lượng sai được.”


Cố Tiểu Khả vẫn chưa tiêu hoá được tin tức này.


Bác sĩ đáng yêu tấm tắc lấy làm lạ, “Cô là người biến chủng có hệ số ổn định gen cao thứ hai mà tôi từng thấy đấy, khá đấy khá đấy!”


“Thật sự quá khó tin rồi, hổ răng kiếm là sinh vật từ kỷ băng hà thứ tư đấy!”


Hổ răng kiếm là tiền bối thời cổ đại của loài hổ, sống vào khoảng 300 vạn đến 1 vạn năm trước, hình thể to lớn, răng kiếm dài khoảng 120mm, chân trước vạm vỡ, mạnh mẽ vô cùng, lúc vồ con mồi chỉ cần sức của chân trước thôi đã đủ để túm ngã con mồi rồi, là động vật họ mèo lớn nhất trong lịch sử.


Bác sĩ đáng yêu còn đang đắm chìm trong kinh ngạc, “Tình huống của cô đúng ra không có khả năng tồn tại mới đúng!”


“Loài hổ răng kiếm đã tuyệt chủng từ thế Canh Tân sớm, tức là khoảng 1 vạn năm trước công nguyên rồi, muốn lấy được gen này cực kỳ khó.”


“Trừ khi tách chiết và phục chế được DNA trong bộ xương hoá thạch khai quật được từ hầm La Brea Tar, Los Angeles, Mỹ, nhân bản vô tính ra một con hổ răng kiếm mới hoàn toàn, nhưng cho dù có như thế, trong lịch sử cũng không hề tồn tại tư liệu nào về việc hồi sinh hổ răng kiếm…”


“Mặt khác, khoa học kỹ thuật thời đại mà cô sống còn lâu mới phát triển tới trình độ có thể thành công tự chọn gen trẻ con, dù sao thí nghiệm tạo ra người biến chủng đời đầu phải một trăm năm sau thời các cô sống mới xuất hiện.”


“Giả thiết cứ cho cô là người biến chủng đi, hệ số ổn định gen của cô rất cao, cao tới gần như đã ở độ ổn định hoàn chỉnh!”


“Tôi thật không thể tin vào báo cáo kiểm tra trước mắt, nếu không phải quả cầu ánh sáng điều trị của tôi chắc chắn không sai sót, tôi sẽ nghi ngờ báo cáo trong tay mình có phải giả không đấy.”


Mạc Thần Trạch nghe tới đây trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.


Anh không quan tâm Cố Tiểu Khả là gì, là người biến chủng cũng được, ghép gen hổ răng kiếm cũng được, điều quan trọng anh để ý tới là hai từ “phản phệ”.


Cũng may là kết quả kiểm tra sức khoẻ cho thấy hệ số ổn định gen của cô là 90%, không cần lo sau tuổi trung niên sẽ gặp phải phản phệ.


“Trong cơ thể của tôi thật sự có gen của hổ răng kiếm sao?” Cố Tiểu Khả giơ tay phải lên, yếu ớt hỏi: “Nhưng tôi hình như không có răng nanh dài lắm…”


Bác sĩ đáng yêu hỏi lại: “Cô tự đi săn chưa?”


Cố Tiểu Khả lắc đầu, “Chưa.”


“Thế không có là đúng rồi,” Bác sĩ đáng yêu giải thích: “Chỉ có khi cô đi săn mồi, hoặc tình trạng nguy cơ bị vây đánh mới có thể xuất hiện sự lại giống.”


“Đến lúc đó răng nanh của cô sẽ dài ra nhanh chóng, trong khoảng thời gian ngắn sẽ dài ra, cuối cùng đạt tới độ dài mà chỉ cần cắn một cái là giết được một con tê giác.”


Cố Tiểu Khả: “…” Nghe có mùi máu me quá vậy nè.


Tô Ly chợt liếc nhìn Lục Khiên, đưa ra một giả thiết.


“Tiểu Khả có thể nào cũng là người biến chủng đến từ tương lai xuyên tới Trái Đất không? Giống như A Khiên ấy, vì một lý do nào đó mà vô tình đến Trái Đất.”


“Chuyện này không có khả năng lắm,” Bác sĩ đáng yêu lắc đầu, “Tình huống của anh Lục đặc biệt, hơn nữa anh ấy là do vận hành thí nghiệm EVANGELION-01 xảy ra trục trặc mới tới nhầm Trái Đất.”


“Từ khi xảy ra lần sự cố ấy, chúng tôi đã giám thị nghiêm ngặt rồi.”


“Với lại, khi chúng ta lần đầu tiên điều EVANGELION-01 tới hành tinh mẹ Trái Đất là vào 4 năm trước, mà thời điểm lần đầu tiên cô Cố xuất hiện bệnh trạng của người biến chủng là vào mười mấy năm trước.”


Vào lúc Tô Ly và bác sĩ đáng yêu đang thảo luận sục sôi khí thế, Cố Tiểu Khả lại giơ tay ra hiệu.


“Vậy… Xin hỏi hổ răng kiếm có thể hô hấp thoải mái dưới nước được không?”


Bác sĩ đáng yêu trả lời luôn: “Sao có thể được, hổ răng kiếm là động vật trên cạn.”


Cố Tiểu Khả nói thật: “Nhưng tôi có thể hô hấp dưới nước được.”


Bác sĩ đáng yêu: “Hả!?”


Bản thân Cố Tiểu Khả cũng rất bất đắc dĩ, “Cho nên, tôi rốt cuộc là loài gì?”


Bác sĩ đáng yêu: “…”


Cô nhắm mắt lại, ngón trỏ giơ thẳng điên cuồng lắc lắc, “Cô chờ tôi một tí!”


“Tôi nghi ngờ năng lực phụ của cô có hơi nhiều, phải đổi thiết bị khác kiểm tra lại một lần nữa mới được.”


Đoạn gen lai ghép trong cơ thể loài người càng nhiều càng khó ổn định, đồng thời với năng lực càng tăng thì tình trạng phản phệ càng nghiêm trọng.


Thậm chí xuất hiện tình trạng không sống qua tuổi trưởng thành.


Luật pháp không thể không cưỡng chế giới hạn lai giống các loài không được quá 1 loại, nếu không sẽ bị giam giữ truy tô trách nhiệm hình sự và phạt rất nhiều tiền.


Về sau, ngoài một số cuộc đấu võ chợ đêm ngầm còn có kiểu hiện tượng vô nhân đạo dựa vào việc giảm tuổi thọ để nâng cao thành tích ra, đã rất khó để gặp lại người biến chủng lai ghép nhiều giống loài.


Vì thế bác sĩ đáng yêu ngay từ đầu đã không nghĩ gì tới phương diện ấy, chỉ kiểm tra sức khỏe thông thường cho Cố Tiểu Khả,


Nhưng mà hiện giờ, cô cần phải thay đổi hình thức kiểm tra đo lường.


Kiểm tra gen cho người biến chủng lai ghép nhiều loại động vật phức tạp hơn nhiều, vì điều kiện hạn chế, hơn nữa họ không thể chịu được kích thích, chỉ cần không cẩn thận là sẽ làm giảm hệ số ổn định gen vốn đã không cao xuống, nên thời gian thực hiện sẽ tăng gấp đôi.


Nhưng, độ lớn của hệ số ổn định = Độ dài của tuổi thọ.


Thái độ của bác sĩ đáng yêu với Cố Tiểu Khả càng thêm cẩn thận, xem cô như là hàng dễ vỡ, nâng như nâng trứng.


Trước khi kiểm tra cơ thể, cô còn cẩn thận lấy ra một ống thuốc ổn định gen, để phòng bất trắc.


Cố Tiểu Khả thấy thái độ của cô ấy như vậy thì lại càng căng thẳng hơn, lông măng trên người đều dựng thẳng lên.


Mãi lâu sau, báo cáo kiểm tra tỉ mỉ cuối cùng cũng có, kết quả là –


[Người – Hổ răng kiếm – Phân họ hổ răng kiếm – Họ Nimravidae – Phân bộ chân chẻ – Bộ thú ăn thịt – Phân lớp thú thật sự – Lớp động vật có vú – Phân ngành động vật có xương sống – Ngành động vật có dây sống – Giới động vật.]


[Người – Sói trắng Newfoundland – Loài sói – Họ chó – Phân bộ chân chẻ- Bộ thú ăn thịt – Phân lớp thú – Lớp động vật có vú – Phân ngành động vật có xương sống– Ngành động vật có dây sống– Giới động vật.]


[Người – Chó chăn cừu Sheltie – Họ chó – Phân bộ chó – Bộ thú ăn thịt – Phân lớp thú thật sự – Lớp động vật có vú – Phân ngành động vật có xương sống – Ngành động vật có dây sống – Giới động vật.]


[Người – Thỏ Ili pika – Họ thỏ chuột – Bộ thỏ – Phân lớp thú thật sự – Lớp động vật có vú – Phân ngành động vật có xương– Ngành động vật có dây sống sống- Giới động vật.]


[Người – Cá tuyết – Bộ cá tuyết – Phân lớp thú thật sự – Phân ngành động vật có xương sống – Ngành động vật có dây sống – Giới động vật.]


[Hệ số ổn định gen 90%]


Kết quả kiểm tra hiện đầy cả màn hình, thế mà còn chưa hiện hết, còn phải sang trang!


Lai ghép gì lắm giống vậy trời!!


Sinh vật tiền sử hổ răng kiếm, Sói trắng Newfoundland đã tuyệt chủng, chó chăn cừu Sheltie thông minh sáng sủa, thỏ Ili pika nhỏ nhắn đáng yêu…


Lại có cả cá tuyết biển sâu thơm ngon nữa chứ!


Điều quan trọng là cô lai ghép lẫn lộn nhiều loài như vậy, hệ số ổn định gen vẫn cao tới 90% như cũ!


Bác sĩ đáng yêu run tay phải, chỉ vào Cố Tiểu Khả, giọng nói cũng lắp bắp theo.


“Cô, cô, cô, cô, cô, cô, cái người này thật sự không khoa học!!!”


Cố Tiểu Khả: “…”


Chương 90


“Thế nên cuối cùng tôi là gì?” Cố Tiểu Khả choáng váng một hồi, vẫn chẳng hiểu gì hết.


“Nói chung là cô không phải một người bình thường, lại càng không phải một người biến chủng trong trạng thái bình thường, còn cụ thể là gì, tôi… cũng không biết.”


Bác sĩ đáng yêu vặn tay nhỏ, hai mắt phát sáng, vấn đề có độ khó cao thế này cô không nhịn được mà hào hứng hẳn lên, ánh mắt nhìn Cố Tiểu Khả như thể nhìn hóa thạch sống trân quý ấy.


“Có điều cũng không cần phải lo quá, dù sao hệ số ổn định gen của cô cao như thế, chẳng phải lo gì chuyện cơ thể không chịu được đâu.”


“Cô lại còn trẻ, thứ cô có là thời gian điều tra rõ chân tướng.”


“Nào nào nào, mọi người dừng đứng mãi thế, ngồi đi ngồi đi.”


Bác sĩ đáng yêu nhảy tưng tưng về bên bàn làm việc, moi trong ngăn kéo ra hai nắm dạt dưa to, chia cho mỗi người một nắm, còn thân thiết pha trà cho mọi người.


Hai tay Cố Tiểu Khả giữ nắm hạt dưa được phân rõ ràng là nắm to nhất: “…”


Cô nhìn bác sĩ đáng yêu băn khoăn, không hiểu sao buổi kiểm tra sức khoẻ tự nhiên lại biến thành tán dóc.


Bác sĩ đáng yêu vừa gặm hạt dưa vừa thương lượng với Cố Tiểu Khả: “Nếu cô tin tôi, tôi có thể nghĩ cách để tạo ra một phương án kiểm ra dành riêng cho cô, để tìm hiểu hết những thực lực của cơ thể cô.”


Cố Tiểu Khả cảm kích gật đầu: “Vậy thì làm phiền cô rồi.”


Bác sĩ đáng yêu nhón hạt dưa xua tay, “Không phiền không phiền, chủ yếu là vì tôi cũng rất tò mò, không tìm hiểu được rõ tôi có khi không ngủ được mất.”


Sau khi Tô Ly chuyển hình chiếu phòng y tế đi, căn phòng trở lại hình dáng ban đầu.


Cô khẽ chọc chọc vào lưng chồng mình, ghé sát vào bên tai Lục Khiên nói nhỏ: “Em cảm thấy tình huống của Tiểu Khả khác của anh, nhưng có vài chỗ lại hơi giống đấy, ví dụ như năng lực phụ của hai người đều hơi nhiều.”


Lục Khiên nhướng mày: “Thế thì sao?”


Tô Ly là người dễ mềm lòng, hễ là chuyện có thể giúp đỡ cô ấy đều tự nguyện hỗ trợ, cho nên đề nghị: “Em thấy bản thân cô ấy cũng mơ hồ, không biết vận dụng năng lực của chính mình lắm, hay là anh xem thế nào chỉ bảo một chút, dạy cô ấy kiến thức về mặt này đi, chỉ là bỏ ra một chút công sức, cũng không tốn bao nhiêu thời gian ăn vặt của anh đâu.”


Lục Khiên: “Được rồi.”


Mấy phút sau, Cố Tiểu Khả kính cẩn cúi người sâu với Lục Khiên, làm một nửa lễ bái sư, chủ yếu là Lục Khiên nhất định không muốn làm giáo viên, lặp đi lặp lại nhấn mạnh bản thân còn rất trẻ, không phù hợp để trở thành thầy của người khác.


Cố Tiểu Khả ngồi nghiêm túc trước mặt Lục Khiên, hết sức chăm chú, rửa tai lắng nghe, hệt như một học sinh tiểu học ngoan ngoãn ngồi học.


Lục Khiên hắng giọng, bắt đầu tuyền dạy kinh nghiệm cá nhân.


“Tôi và cô dẫu sao vẫn khác nhau, cũng không rõ năng lực của cô cụ thể biểu hiện ở phương diện nào, thế nên chỉ có thể chia sẻ một số thói quen của bản thân tôi cho cô thôi.”


“Bên trong cơ thể người biến chủng chỉ có thể pha tạp vài năng lực của một loài động vật, khi sử dụng mấy năng lực này cần phải tập trung tinh thần cao độ.”


“Những khi cảm xúc lên xuống quá mạnh, ví dụ như căng thẳng, ngạc nhiên vui mừng, kích động, thậm chí là sợ hãi tuyệt vọng vân vân, lúc này Adrenalin trong cơ thể sẽ tăng mạnh.”


“Bình thường khi đó sẽ là lúc năng lực thể hiện tốt nhất, nếu như khống chế phù hợp, có khi lại tạo ra hiệu quả kỳ diệu.”


Cố Tiểu Khả giơ tay đặt câu hỏi: “Phải làm thế nào mới có thể khống chế phù hợp?”


Lục Khiên trả lời: “Tập luyện chăm chỉ, chỉ có thường xuyên sử dụng mới có thể không tuột xích vào thời điểm quan trọng được.”


“Ví dụ như cô có thể giao lưu thoải mái với chó mèo, hẳn là vì từ nhỏ đã thường xuyên sử dụng năng lực này rồi, quen tay hay làm, nếu như cô mấy chục năm không thử nói chuyện với chó mèo, thì có khi năng lực này sẽ mất đi.”


Cố Tiểu Khả nghiêm túc gật đầu, lại hỏi tiếp: “Thế tôi làm sao để biết được mình còn có năng lực nào có thể rèn luyện được?”


“Chuyện này do tình huống của cô khá đặc biệt, tôi không dám nói bừa,” Lục Khiên trầm mặc, thử đề nghị: “Nhưng tôi cho rằng tính thích nghi của cô khá tốt, có thể thử tìm tòi khám phá năng lực mới.”


“Tôi phải làm cách nào?”


Lục Khiên cười cười, “Chuyện này tôi lại có nhiều kinh nghiệm đấy.”


“Nói tóm tắt lại thành một câu thì đấy là – Chăm đọc sách, đọc nhiều báo, kích thích ham muốn, đi ngủ nhiều.”


Cố Tiểu Khả: “Gì cơ?”


Tô Ly đẩy Lục Khiên một cái, bảo anh ấy: “Nói tiếng người đi.”


Lục Khiên đành phải ngoan ngoãn giải thích: “Ý của tôi là cô phải tìm đọc tài liệu nhiều, hiểu rõ đặc tính từng năng lực của bản thân, và cả ưu nhược điểm của nó nữa.”


“Lựa chọn ra điểm tinh túy, sau đó không ngừng ám thị bản thân muốn năng lực này, tích luỹ ham muốn từng chút một, đến cả trong mơ cũng không ngừng, cho đến khi bản thân ám thị thành công.”


“Sau đó cô tìm một chuyện có thể kích thích bản thân tiết ra Adrenalin, trong lúc cảm xúc đạt tới đỉnh điểm, thử tưởng tượng chính mình đã có được năng lực này.”


“Mới đầu hiệu quả sẽ không tốt lắm, nhưng chỉ cần chăm chỉ tập luyện cố gắng thêm, cuối cùng sẽ có thể muốn gì được nấy.”


“Người biến chủng bình thường khi khống chế thì vốn đã biết được năng lực sở trường là gì rồi, nên việc luyện tập nói chung là làm chơi ăn thật, ngoại lệ như cô chỉ có thể từ từ thử từng thứ một, dù sao cũng có thể đoán đúng vài cái, cái này chắc gọi là “cần cù bù thông minh”.”


Cố Tiểu Khả nghiêm túc nhớ kĩ, tính về nhà sẽ luyện tập luôn.


Nhưng năng lực của cô rất nhiều, có hổ răng kiếm mạnh mẽ hung hãn, có sói trắng Newfoundland tốc độ chạy cự ly dài siêu nhanh, chó chăn cừu Sheltie ít rụng lông, thỏ chuột Ili có khứu giác rất nhạy với dược liệu như sen tuyết Thiên Sơn, hồng cảnh thiên, kim liên hoa, cỏ tai hổ, vân vân, còn có cá tuyết biển sâu chịu được lạnh và áp lực.


Nhiều năng lực lợi hại như thế, còn phải chọn cái nào để bắt đầu luyện tập đây?


Lúc luyện tập có khi nào xảy ra sự cố, lỡ như…


Vào lúc Cố Tiểu Khả đang nghĩ đông nghĩ tây lưỡng lự, Mạc Thần Trạch rất tự nhiên nắm lấy tay cô, kéo cô về bên mình.


“Đừng quên chúng ta đã ở bên nhau rồi, để anh giúp em.”


Cố Tiểu Khả khẽ gật đầu, cô đã quen với cô đơn rồi, chuyện gì cũng thích tự mình làm, hiếm khi có người được san sẻ, cảm giác này thế mà lại tốt ghê.


Mạc Thần Trạch lại nói: “Nghe ý của Lục Khiên, những năng lực đặc biệt này của em khi luyện tập phải tiến hành từng bước một, không thể vội vàng hấp tấp.”


Anh buông tay Cố Tiểu Khả ra, hơi lùi lại về sau giữ khoảng cách nhỏ, mỉm cười.


“Giống như huấn luyện giảm nhạy cảm của chúng ta, em xem, em đã không còn gạt bỏ anh khi anh đột nhiên tới gần, giờ đến cả nắm tay cũng không còn phản ứng quá khích nữa rồi.”


Cố Tiểu Khả lúc này mới phản ứng lại việc mình vừa nãy được nắm tay.


Trong lòng cô dâng lên kích thích không giống thường lắm, bởi nhận ra lúc Mạc Thần Trạch vừa rồi cả tay cũng chạm vào vai cô, bản thân cô lại không thấy bài xích gì.


Nhận ra chuyện này khiến Cô Tiểu Khả rất vui, thật ra cô rất muốn có thể tiếp xúc thân mật với Mạc Thần Trạch.


Cố Tiểu Khả từ bé đến lớn, người thật lòng đối tốt với cô rất ít, thế nên sự ấm áp và thâm tình của Mạc Thần Trạch thể hiện ra lại càng vô cùng quý giá.


Cô điều chỉnh hô hấp, cố nén lại thẹn thùng, nhẹ nhàng hỏi nam thần: “Anh có phải có kế hoạch gì rồi không? Sao em vừa không để ý là lại phải tham gia huấn luyện giảm nhạy cảm rồi.”


“Đúng là có kế hoạch thật…” Mạc Thần Trạch ý vị sâu xa cười, lịch thiệp rót một cốc nước trái cây đặt vào tay Cố Tiểu Khả, tiện thể khẽ chạm lên mu bàn tay cô một cái.


“Em có thể xem không?” Cố Tiểu Khả tò mò quá.


“Em xác định mình muốn xem hả?” Mạc Thần Trạch cười xấu xa với Cố Tiểu Khả, trêu cô: “Trên đấy là ghi chép tỉ mỉ những thứ liên quan như nắm tay, ôm vai, ôm ấp, kề mặt, ôm eo,…”


“Đủ rồi! Đừng nói nữa!” Cố Tiểu Khả tim đập như sấp, mặt đỏ tai hồng che hai tai, “Em không muốn nghe!”


Mạc Thần Trạch buông lỏng tay, cười hớn hở.


“Được rồi, không trêu em nữa,” Mạc Thần Trạch dừng lại đúng lúc, không muốn ép người trong lòng quá nhanh, thuận theo nói lảng chuyện khác, “Chúng ta tiếp tục bàn chuyện chính.”


“Em muốn năng lực có tính tấn công, hay có tính phòng thủ?” Mạc Thần Trạch lấy tài liệu đã sắp xếp ra, cẩn thận xem xét từng tờ một.


“Thật ra…” Cố Tiểu Khả nhếch môi có phần xấu hổ, “Hiện giờ xã hội hoà bình thế này, mấy năng lực ấy em luyện thuần thục cũng chẳng có chỗ nào dùng.”


“Em biết suy nghĩ này của mình có hơi lạ, nhưng em thật sự không thích đánh nhau, hơn nữa năng lực hiện tại của em đủ để tự bảo vệ mình, chăm chỉ khổ luyện năng lực mạnh mẽ thì để làm gì chứ?”


“Ý của em là, muốn thiên về năng lực có tính phòng ngự hơn?”


Mạc Thần Trạch bắt đầu nghiêm túc chọn lựa, lại nghe thấy Cố Tiểu Khả đột nhiên nói mấy câu không liên quan.


Chỉ thấy cô thoàng phiền não than thở: “Gần đây em cày phim cày video cày tới rụng tóc, nên là có hơi lo…”


“Lo gì thế?” Đầu Mạc Thần Trạch không thể lập tức chạy theo lối suy nghĩ của Cố Tiểu Khả được.


Vẻ mặt Cố Tiểu Khả hơi xấu hổ, giọng lại tràn đầy mong chờ, “Lo bị hói, cho nên là…”


Mạc Thần Trạch nhìn trán Cố Tiểu Khả, không hiểu sao cô lại lo lắng chuyện này, mà cũng chẳng rõ vì sao cô lại nhắc tới vấn đề ấy vào lúc này nữa.


Cố Tiểu Khả thấy Mạc Thần Trạch không hiểu ý của mình, dứt khoát đập bình đập cho vỡ, nói thẳng luôn: “Nghe nói chó chăn cừu Sheltie ít rụng lông…”


Mạc Thần Trạch: “…”


Cuối cùng anh đã theo kịp rồi.


Thế nên cơ thể em mang nhiều năng lực thế, đủ loại năng lực lợi hại tùy em chọn lựa, em đắn đo lâu vậy cuối cùng lại chọn năng lực mọc tóc chắc dày hả!?


Mạc Thần Trạch: “…”


Anh lặng lẽ giơ ngón tay cái lên, tặng một like cho người yêu không cùng thế giới này.


Cố Tiểu Khả lén lút thầm đặt một cái tên vang dội cho kế hoạch luyện tập siêu năng lực của mình –


[Cuộc chiến bảo vệ đường chân tóc]


Những lời Mạc Thần Trạch nói ra như bát nước đổ đi, mỗi ngày sau giờ làm việc vất vả còn phải nhanh chóng về nhà bảo dưỡng đường chân tóc với bạn gái.


Diệp Hiên chế nhạo Mạc Thần Trạch từ sau khi yêu đương vào biến thành anh bạn trai 24 điểm tốt, thời gian rảnh đều bị người yêu chiếm trọn rồi.


Mạc Thần Trạch lần đầu tiên kinh ngạc, cũng không phản bác.


Bởi sự thật so với những gì Diệp Hiên trêu chọc còn nghiêm trọng hơn nhiều.


Nhưng có người tự nguyện đánh có người tự nguyện chịu đòn, Mạc Thần Trạch không nhưng không thấy mất mặt, trái lại còn làm không biết chán.


Nhất là khi người trong lòng vẻ mặt nghiêm túc chắp tay nghiêm túc cầu nguyện, khẽ lẩm nhẩm “Đường chân tóc cố lên”, anh lại thấy đáng yêu vô cùng, dễ thương lắm ấy, nhịn cười mệt mỏi hết sức.


Sở dĩ Cố Tiểu Khả cầu nguyện thành kính, chủ yếu là vì phát hiện mỗi lần khi gội đầu xong tóc rụng rất nhiều, mỗi một sợi tóc rụng như đang cắt từng khối thịt của cô.


“Anh vừa nãy…” Cố Tiểu Khả bực bội nhìn nam thần, “Có phải trong lòng thầm cười nhạo em không?”


Mạc Thần Trạch giơ tay làm động tác xin thề, bất đắc dĩ bị ép đọc lời thoại công nghiệp: “Anh vừa thấy em trong lòng đã xốn xang, còn pha lẫn chút khó xử, tưởng tượng nỗi buồn triền miên cùng em, chưa bao giờ lại hạnh phúc như thế…”


Kết quả mấy câu cợt nhả của Mạc Thần Trạch còn chưa nói hết, Cố Tiểu Khả đã đè lên vai anh, sáp lại nhẹ liếm lên chóp mũi anh.


Mạc Thần Trạch: “!!!”


Anh trợn tròn hai mắt, trong mắt phản chiếu một cô gái trên đỉnh đầu có đôi tai sói lông xù màu trắng.


Sói trắng có bộ lông trắng tuyệt đẹp và dáng người mềm mại, được gọi là “Sói mộng mơ”.


Sói trắng vô cùng quyến luyến với bạn đời, thích thông qua việc liếm mũi để bày tỏ tình cảm.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom