• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Ta Không Phải Là Cao Nhân Cái Thế (1 Viewer)

  • Chương 26 - Yêu Tôn Vô Địch

Pháp trận của Ly Hỏa Chí Tôn, vào giờ phút này cuối cùng cũng đã bị phá vỡ!



Bức tường lửa chứa đầy khí cơ kinh khủng kia trong nháy mắt cũng đã biến mất hoàn toàn.



"Trận pháp đã bị phá vỡ rồi!"



"Mau, tiến lên thôi!"



"Đi!"



Ngay lập tức, vô số các thế lực cứ giống như là nước thủy triều dâng lên vậy, cuộn trào về phía trước.



Phi thuyền của Tiên Âm Các và Long Huyền Tông cũng đều biến thành một luồng ánh sáng lấp lánh, tốc độ phóng đi cực nhanh.



Còn đám người Hỏa Linh Nhi, đứng đầu bí cảnh lại lái phi thuyền bay thật nhanh tới chỗ quan tài gỗ màu đỏ rực lửa kia!



Bọn họ nhanh chóng đáp xuống trước quan tài gỗ.



"Quan tài tồn tại đã được một đời của Chí Tôn... Đây là một cơ duyên lớn!"



Vu Khải Thủy cũng kích động, hoàn toàn kích động!



"Nếu như có thể lấy được bí mật được cất giấu ở trong đó thì Ly Hỏa Tông của chúng ta nhất định sẽ thịnh vượng!"



Ngụy Ngọc Sơn cũng rất trịnh trọng!



Ngọn lửa vàng nhạt trong mắt của Hỏa Linh Nhi vẫn còn chưa biến mất, giờ phút này nàng ta lại cảm nhận được một cảm giác kỳ lạ.



Sau khi tu luyện thành Thánh Hỏa Nhãn, khả năng quan sát và sự nhạy bén của nàng ta cũng đã tăng lên rất nhiều, lúc này, quan tài gỗ này mang đến cho nàng ta một linh cảm chẳng lành.



"Đi, mở quan tài gỗ ra đi!"



Vu Khải Thủy hào hứng mở miệng nói.



Hỏa Linh Nhi cũng gật đầu, đã tới đây rồi thì dù sao cũng phải tiến lên xem thử một chút.



Hơn nữa, còn có những hậu thủ do tiền bối Lý ban cho ở đây nên trong lòng nàng ta cũng tràn đầy tự tin.



"Dừng lại!"



Lúc này, đột nhiên có một tiếng quát tháo vang lên!



Một tia sáng bay đến gần với tốc độ cực nhanh, ngay sau đó nó đã hạ cánh bên cạnh bọn họ.



Là Long Huyền Tông!



"Ngươi không được tới gần quan tài gỗ của Chí Tôn!"



Một vị lão giả của Long Huyền Tông lạnh nhạt mở miệng nói.



Người này chính là người đã làm Vu Khải Thủy bị thương lúc ở Ly Hỏa Tông.



"Dựa theo quy định bất thành văn thì thế lực phá được cửa ải trước tiên sẽ được ưu tiên có quyền lựa chọn trước..."







Vu Khải Thủy trầm giọng nói: "Đạo hữu muốn phá vỡ quy tắc sao..."



Nhưng mà, lời nói của hắn còn chưa kịp dứt, lão giả kia đã phát tán khí tức, tu vi cảnh giới Động Hư trong nháy mắt đã khóa chặt Vu Khải Thủy lại, sát ý lạnh lẽo như băng:



"Quy tắc? Một tên tu giả Phân Thần nhỏ bé như ngươi đây mà cũng dám nói chuyện quy tắc với ta à?"



"Hoặc là chết hoặc là cút ngay!"



Trực tiếp đe dọa!



Sắc mặt của đám người Vu Khải Thủy ngay lập tức thay đổi rất lớn!



"Ha ha, một thế lực Nguyệt cấp nho nhỏ mà cũng dám mơ mộng tới quyền lực Chí Tôn sao? Thật là nực cười."



Lúc này, người của Tiên Âm Các cũng đi tới, Lăng Hiển cười khẩy, chế nhạo nói.



"Đạo hữu đến từ Thánh Địa Thái Diễn à?"



Trên khuôn mặt xinh đẹp của Long Tử Âm bỗng hiện lên vẻ trịnh trọng, nói: "Nếu các ngươi đã ra mặt thì bọn ta chỉ cần một phần năm bí mật được cất giữ ở đây thôi."



Đối đầu với thế lực cấp Thánh Địa, Long Huyền Tông bọn họ còn lâu lắm mới đủ trình, có thể lấy được một phần năm cũng còn hơn là phải nhìn sắc mặt của người khác!



Lăng Hiển nhìn Thanh Lạc.



Thanh Lạc gật đầu nói: "Được thôi."



"Được, vậy cứ quyết định như vậy đi."



Long Tử Âm gật đầu, lời nói vừa mới dứt thì bóng dáng của ả ta bỗng nhiên chuyển động.



Trong nháy mắt, ả ta đã xuất hiện trước mặt Hỏa Linh Nhi.



Cả Vu Khải Thủy và Ngụy Ngọc Sơn đều đã bị cao thủ của Long Huyền Tông khóa chặt không thể nhúc nhích. Thánh Hỏa Nhãn của Hỏa Linh Nhi nhận ra được động tác của Long Tử Âm, nhưng bởi vì sự chênh lệch trình độ tu vi nên không thể tránh kịp!



Long Tử Âm trực tiếp lấy một tay bóp chặt cổ họng của Hỏa Linh Nhi!



"Chị Linh Nhi!”



Sắc mặt của Mộ Thiên Ngưng thay đổi rõ rệt, trên mặt tràn đầy vẻ lo lắng, nói: "Ngươi mau buông chị Linh Nhi ra cho ta!"



Nhưng Long Tử Âm lại cười khẩy một tiếng, nhìn Hỏa Linh Nhi rồi nói: "Trên người của ngươi có chút kỳ lạ, ta phải phế tu vi của ngươi trước rồi có gì hẵng nói sau!"



Vừa nói xong, ngay tức thì trên bàn tay của ả ta xuất hiện một thứ gì đó rất lạnh giá đâm ra!



"Đinh Đoạn Linh!"



Có người kinh sợ mà kêu lên.



Đinh Đoạn Linh có thể khóa chết linh lực của tu giả khiến cho linh lực của tu giả dần dần hóa thành huyền băng rồi cuối cùng là khô cạn.



"Ngươi dám!"







Mộ Thiên Ngưng sốt ruột, giờ phút này, nàng không đoái hoài đến bất kỳ thứ gì nữa hết, nói: "Nếu như ngươi dám ra tay với chị Linh Nhi, tiến bối Lý nhất định sẽ khiến cho ngươi trả một cái giá thật đắt!"



"Tiền bối Lý?"



Long Tử Âm cười khẩy, nói: "Tiến bối Lý là cái thứ gì? Ngay cả Chí Tôn thì hôm nay cũng không cứu được nàng ta đâu!"



Thấy vậy, Hỏa Minh Hiên nham hiểm mở miệng nói: "Đúng đó, thánh nữ Long, ngươi cứ lo tiêu diệt nàng ta đi, hoàng thất Hỏa quốc của bọn ta tuyệt đối cũng sẽ không nói xen vào một câu nào hết!"



Cây đinh Đoạn Linh trong tay Long Tử Âm sắp đâm vào cơ thể của Hỏa Linh Nhi!



Bức vẽ trong tay áo của Hỏa Linh Nhi gần như cũng đã sắp rơi ra!



Nhưng, vào đúng lúc này--



"Rầm..."



Quan tài gỗ Chí Tôn ở chỗ chính giữa kia, vang lên một tiếng “Rầm”, nó đã mở ra!



Một bóng người mặc bộ quần áo Chí Tôn màu đen tuyền đứng dậy từ trong chiếc quan tài gỗ!



Cũng đúng lúc này, ngọn lửa bao phủ xung quanh bí cảnh đột nhiên đều đổi màu, biến thành màu đen!



Ở phía ngoài cùng, đường vân của trận pháp Chí Tôn lại xuất hiện, ngọn lửa màu đen biến thành hàng ngàn con ma thú, lơ lửng trên không trung, vây quanh mấy ngàn tu giả tiến vào bí cảnh!



Trong nháy mắt, sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi rõ rệt!



"Chuyện gì xảy ra thế này?"



"Không phải... Chí Tôn sống lại đó chứ? Ly Hỏa Chí Tôn... vẫn chưa chết sao?"



“Sao khí tức xung quanh lại trở nên quỷ dị đến như vậy, khiến ta cảm thấy như linh hồn của ta cũng run rẩy lên rồi..."



Tất cả mọi người đều vô cùng sợ hãi.



"Không hay rồi, Hắc Chí Tôn biến thành quỷ sao?"



Một vị lão giả của Long Huyền Tông sợ hãi nói!






Vội vàng như chó chết chủ, gấp rút như con cá lọt lưới!



Chí Tôn biến thành quỷ, cho dù có xuất hiện Chí Tôn còn sống đi nữa thì cũng phải tránh xa chín mươi dặm, nếu không kịp rời đi thì tất nhiên là chỉ còn có một con đường chết mà thôi.



"A--"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom