Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 34 - Bí Mật Trong Dãy Núi Thương Ly
Nam Phong cười cười, nói: "Không cần hâm mộ người đó, Thánh Địa Tam Tuyệt chúng ta cũng lấy họa công làm nền tảng. Cho dù so với bậc tiên nhân đã trấn giết yêu tôn thì chúng ta cũng không yếu kém hơn đâu."
"Muội cứ tu luyện họa công của mình đến Huyền cấp viên mãn trước đã rồi bàn tiếp."
Tử Lăng chu miệng nhỏ, nói: "Ồ!"
Ngay sau đó, nàng ta thè lưỡi, lẩm bẩm: "Nếu có thể gặp được vị tiên nhân tinh thông đó thì tốt biết mấy. Thế là có thể xem tiên nhân vẽ tranh thế nào, tốt hơn nhiều so với việc quan sát đám người trong thánh địa vẽ ấy chứ..."
Phi thuyền tiếp tục di chuyển.
"Gì thế này?"
Lúc này, Nam Phong bất chợt cảm nhận được thứ gì đó, nói: "Phía trước có thứ gì thế? Thuyền bay không dám đến gần nữa!"
Nàng ta đi đến trên đầu thuyền bay, ngắm nhìn con đường phía trước.
Con thuyền họ đang ngồi chính là thuyền bay cấp Linh của Thánh Địa Tam Tuyệt. Con thuyền bay này được chế tạo từ xương của các chủng mãnh thú cường đại, thậm chí còn có một chút khí linh!
Xu cát tị hung!
Nam Phong ngay lập tức kết nối với khí linh, nhưng lại chỉ nhận được một lời nói đứt quãng: "Quá khủng bố... Không thể tới gần..."
Khí linh vẫn chưa bắt đầu trưởng thành, vì thế chỉ có thể trao đổi đôi chút.
"Có thể khiến thuyền bay cấp Linh không dám đi tiếp, chứng tỏ chắc chắn phía trước có thứ gì đó không tầm thường!"
Trên gương mặt tươi cười của Nam Phong là vẻ vô cùng trầm trọng, nàng ta nói: "Giờ chúng ta mới đến ngoài dãy núi Thương Ly mà thôi... Nơi này, không hổ là tuyệt địa mà lão tổ năm đó phải trải qua thập tử nhất sinh mới có thể xông qua!"
"Chúng ta quay đầu lại."
Nàng ta chuẩn bị rời đi.
"Không đúng không đúng!"
Giờ phút này, Tử Lăng cũng nhìn về phía trước, trên gương mặt mỹ lệ tuyệt trần trở nên vô cùng kích động. Nàng ta nói: "Không phải nguy hiểm!"
"Mà là đạo vận từ bút thánh... Phía trước có đạo vận tràn ra từ bút thánh, bay thẳng lên tận trời... Thật đáng sợ!"
Nàng ta kích động nói: "Nam Phong tỷ tỷ, muội muốn đi về phía trước xem sao. Phía trước có tuyệt thế cao nhân đang vẽ tranh đấy!"
Nghe vậy, gương mặt xinh đẹp của Nam Phong nhất thời ngẩn tò te.
Cao nhân đang vẽ tranh? Đạo vận từ ngòi bút bay thẳng lên trời cao?
Không thể nào!
Cách xa như thế mà đã gây ảnh hưởng đến thuyền bay cấp Linh, vậy phải chứa đạo vận kinh khủng đến mức nào?
Ngoại trừ lão tổ Tam Tuyệt sống lại, nếu không sao có thể vẽ được như thế chứ?
"Tỷ tỷ, chúng ta mau đi qua, đi qua thôi!"
Tử Lăng kéo tay Nam Phong.
Nam Phong thì lại hơi chần chừ.
Thiên phú về mặt họa đạo của Tử Lăng là tài năng khó tìm trên Huyền Thiên giới. Sự nhạy cảm trong họa đạo của nàng thậm chí còn được đánh giá là độc nhất vô nhị trong tông môn.
Vậy nên, nếu nàng ta đã nói phía trước có tuyệt thế cao nhân đang vẽ tranh, thì có lẽ có độ tin cậy nhất định.
Nhưng nếu họ liều lĩnh tiến lên vậy thì quá nguy hiểm.
Cho dù là tuyệt thế cao nhân thật, nhưng ai dám chắc tuyệt thế cao nhân đó là người như thế nào? Thiện hay ác?
"Thôi, dù sao bây giờ chúng ta cũng đã đến dãy núi Thương Ly, phải đối mặt với tầng tầng lớp lớp nguy hiểm rồi. Thêm một chút nguy hiểm này cũng chẳng sao cả!"
"Khí linh, bay xuống ở độ cao thấp thôi, không được vô lễ với người đang ở phía trước!"
Giờ họ đang bay trên độ cao cao nhất!
Rất nhanh sau đó, cuối cùng họ đã tiếp cận được.
Kể từ khi từ từ tiếp cận, không cần khí linh nhắc nhở, Nam Phong và Tử Lăng cũng đã cảm nhận sự chấn động của đại đạo một cách rõ ràng!
Đó chỉ là một ngọn núi mà thoạt trông rõ là một ngọn núi bình thường, nhưng hiện giờ lại bao phủ đạo vận vô tận.
Trên thực tế, đạo vận đó rất đêm dịu, cũng không có ý đe dọa sát phạt, thế nhưng bọn họ thật sự quá yếu kém.
Khi nhìn thấy thần long, dẫu biết thần long căn bản không thèm nhìn mình, thế nhưng con kiến vẫn sẽ run rẩy cúi đầu!
Nghe vậy, Nam Phong cũng cắn răng một cái, nói: "Được, vậy chúng ta sẽ đi xem!"
Cuối cùng, bọn họ chậm rãi lên núi rồi đặt chân đến đỉnh núi.
Đập vào mắt là một bức tranh thu hút ánh nhìn của hai tỷ muội chỉ trong nháy mắt, khiến bọn họ mất hồn chỉ trong khoảnh khắc!
"Muội cứ tu luyện họa công của mình đến Huyền cấp viên mãn trước đã rồi bàn tiếp."
Tử Lăng chu miệng nhỏ, nói: "Ồ!"
Ngay sau đó, nàng ta thè lưỡi, lẩm bẩm: "Nếu có thể gặp được vị tiên nhân tinh thông đó thì tốt biết mấy. Thế là có thể xem tiên nhân vẽ tranh thế nào, tốt hơn nhiều so với việc quan sát đám người trong thánh địa vẽ ấy chứ..."
Phi thuyền tiếp tục di chuyển.
"Gì thế này?"
Lúc này, Nam Phong bất chợt cảm nhận được thứ gì đó, nói: "Phía trước có thứ gì thế? Thuyền bay không dám đến gần nữa!"
Nàng ta đi đến trên đầu thuyền bay, ngắm nhìn con đường phía trước.
Con thuyền họ đang ngồi chính là thuyền bay cấp Linh của Thánh Địa Tam Tuyệt. Con thuyền bay này được chế tạo từ xương của các chủng mãnh thú cường đại, thậm chí còn có một chút khí linh!
Xu cát tị hung!
Nam Phong ngay lập tức kết nối với khí linh, nhưng lại chỉ nhận được một lời nói đứt quãng: "Quá khủng bố... Không thể tới gần..."
Khí linh vẫn chưa bắt đầu trưởng thành, vì thế chỉ có thể trao đổi đôi chút.
"Có thể khiến thuyền bay cấp Linh không dám đi tiếp, chứng tỏ chắc chắn phía trước có thứ gì đó không tầm thường!"
Trên gương mặt tươi cười của Nam Phong là vẻ vô cùng trầm trọng, nàng ta nói: "Giờ chúng ta mới đến ngoài dãy núi Thương Ly mà thôi... Nơi này, không hổ là tuyệt địa mà lão tổ năm đó phải trải qua thập tử nhất sinh mới có thể xông qua!"
"Chúng ta quay đầu lại."
Nàng ta chuẩn bị rời đi.
"Không đúng không đúng!"
Giờ phút này, Tử Lăng cũng nhìn về phía trước, trên gương mặt mỹ lệ tuyệt trần trở nên vô cùng kích động. Nàng ta nói: "Không phải nguy hiểm!"
"Mà là đạo vận từ bút thánh... Phía trước có đạo vận tràn ra từ bút thánh, bay thẳng lên tận trời... Thật đáng sợ!"
Nàng ta kích động nói: "Nam Phong tỷ tỷ, muội muốn đi về phía trước xem sao. Phía trước có tuyệt thế cao nhân đang vẽ tranh đấy!"
Nghe vậy, gương mặt xinh đẹp của Nam Phong nhất thời ngẩn tò te.
Cao nhân đang vẽ tranh? Đạo vận từ ngòi bút bay thẳng lên trời cao?
Không thể nào!
Cách xa như thế mà đã gây ảnh hưởng đến thuyền bay cấp Linh, vậy phải chứa đạo vận kinh khủng đến mức nào?
Ngoại trừ lão tổ Tam Tuyệt sống lại, nếu không sao có thể vẽ được như thế chứ?
"Tỷ tỷ, chúng ta mau đi qua, đi qua thôi!"
Tử Lăng kéo tay Nam Phong.
Nam Phong thì lại hơi chần chừ.
Thiên phú về mặt họa đạo của Tử Lăng là tài năng khó tìm trên Huyền Thiên giới. Sự nhạy cảm trong họa đạo của nàng thậm chí còn được đánh giá là độc nhất vô nhị trong tông môn.
Vậy nên, nếu nàng ta đã nói phía trước có tuyệt thế cao nhân đang vẽ tranh, thì có lẽ có độ tin cậy nhất định.
Nhưng nếu họ liều lĩnh tiến lên vậy thì quá nguy hiểm.
Cho dù là tuyệt thế cao nhân thật, nhưng ai dám chắc tuyệt thế cao nhân đó là người như thế nào? Thiện hay ác?
"Thôi, dù sao bây giờ chúng ta cũng đã đến dãy núi Thương Ly, phải đối mặt với tầng tầng lớp lớp nguy hiểm rồi. Thêm một chút nguy hiểm này cũng chẳng sao cả!"
"Khí linh, bay xuống ở độ cao thấp thôi, không được vô lễ với người đang ở phía trước!"
Giờ họ đang bay trên độ cao cao nhất!
Rất nhanh sau đó, cuối cùng họ đã tiếp cận được.
Kể từ khi từ từ tiếp cận, không cần khí linh nhắc nhở, Nam Phong và Tử Lăng cũng đã cảm nhận sự chấn động của đại đạo một cách rõ ràng!
Đó chỉ là một ngọn núi mà thoạt trông rõ là một ngọn núi bình thường, nhưng hiện giờ lại bao phủ đạo vận vô tận.
Trên thực tế, đạo vận đó rất đêm dịu, cũng không có ý đe dọa sát phạt, thế nhưng bọn họ thật sự quá yếu kém.
Khi nhìn thấy thần long, dẫu biết thần long căn bản không thèm nhìn mình, thế nhưng con kiến vẫn sẽ run rẩy cúi đầu!
Nghe vậy, Nam Phong cũng cắn răng một cái, nói: "Được, vậy chúng ta sẽ đi xem!"
Cuối cùng, bọn họ chậm rãi lên núi rồi đặt chân đến đỉnh núi.
Đập vào mắt là một bức tranh thu hút ánh nhìn của hai tỷ muội chỉ trong nháy mắt, khiến bọn họ mất hồn chỉ trong khoảnh khắc!
Bình luận facebook