Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Ta Là Hàn Vũ Thiên - Chương 154: Trần Uẩn.
"Xem kìa, si si si."
Một đeo mặt tên hề vóc dáng thon gầy đứng ở trời sao vô tận cười, bên cạnh cũng có một nữ tử đeo mặt nạ mèo.
"Ông chủ nói, chúng ta tới đó biểu diễn nhỉ?"
Nữ tử ngồi ở trên vai nam tử đu đưa cười nói.
"Si si si, ha ha ha, biểu diễn một trò thật hay."
Nam tử cười sau đó hóa thành một đạo sao băng mang theo nữ tử lao tới... Tô Lăng giới.
Ở Diệt Thi thành trận đấu hiện tại đã là 2 và 4, chỉ còn một trận nữa thì nhân tộc sẽ hoàn toàn thắng cuộc, bên nhân tộc phái ra một vị gọi là Châu Lang, mặt như ngọc, môi đỏ tựa son, vang bên hông một thanh gươm dài 5 trượng, ở cán có khắc họa một con ngô công tinh xảo.
Hoàn Thi Long cũng là phái ra Cao Phong xuất trận, Cao Phong triệu hoán ra 2 con quạ 6 cánh to 20 trượng, mỗi một lần vẫy cánh đều tạo ra cuồng phong gió lốc.
Khiến cho sàn đấu trở thành phong thuộc tính, theo như sở trường của Cao Phong.
Châu Lang ở sân đấu cảm thấy gió lốc ở đây có chút cản trở, liền rút kiếm phóng ra một đạo hỏa diễm.
Nhìn thì hỏa diễm không có gì đặc biệt cho tới khi nó lộ rõ thần uy, từ hỏa diễm sắc cam đã ầm vang hóa thành vàng kim chói lọi.
Kim hỏa theo gió lốc bắt đầu khuếch tán ra cung quanh, gió dung hợp với lửa tạo thành một cột hỏa lốc kinh người.
Cả 2 đều biết tận dụng thuộc tính của mình để làm nên sàn đấu riêng của bản thân, kèo đấu này hiện tại có thể so với trận Hải Thu và Hàn Vũ Thiên lúc trước.
"Liệt Hỏa Liêu Uy!"
Châu Lang rút gươm kim hỏa bắn ra đánh tới Cao Phong, kim hỏa từ một đạo hóa thành 3 đạo.
Cao Phong cầm quạt phất lên tường chắn từ cuồng phong ngăn lại hỏa diễm, Châu Lang thừa lúc đó vòng qua sau một gươm đâm tới.
Cao Phong lách người lòng bàn tay cản lưỡi gươm liền bị đâm xuyên, lưỡi gươm bốc hỏa khiến hắn bị hỏa diễm quấn lấy tay trai.
Cao Phong quyết đoán dùng quạt quét ngang qua cánh tay bị đốt, sau đó lui về phía sau rồi nhảy lên không trung.
"Phong Đao."
Cao Phong phẩy quẹt liền có mấy đạo đao phong cắt tới, Châu Lang không kịp tránh né dùng gươm đỡ lấy, thân thể hắn bị phong bạo cắt ra từng vệt máu.
Kẻ mất tay, kẻ bị thụ thương toàn thân quả thật nằm ngoài dự tính, nhưng phút chốc hỏa diễm lại chữa trị cho Châu Lang, cuồng phong lại trị liệu cho Cao Phong.
Châu Lang và Cao Phong thân thủ đều rất nhanh, lực chữa trị cũng là hoàn toàn ngang nhau, chỉ khác một chỗ Cao Phong sài quạt, Châu Lang sài gươm lợi thế hơn rất nhiêu.
"Ngô Công Tứ Hỏa!"
Thanh gươm đột nhiên thay đổi, lưỡi gươm hóa thành 4 màu xích, kim, tử, lam, chuôi kiếm khắc họa 1 con ngô công, nay đã là 4 con với 4 màu sắc khác nhau như màu của lưỡi gươm.
Chuôi kiếm phát sáng lao ra 4 đầu ngô công cao chục trượng, trong miệng bọn nó phun ra 4 ngọn hỏa diễm khác nhau, huyết, tử, kim, lam phóng ra 4 đoàn khác biệt.
— QUẢNG CÁO —
Cao Phong con ngươi co rút xòe quạt lóe lên lục quang, một đạo gió lốc hóa thành giao long đánh tới.
Đùng đùng hai bên đều lui về sau nhưng Cao Phong thân thể nhanh hơn lại vung ra phong đao một lần nữa, Châu Lang hất tay hỏa diễm dấy lên rồi biến mất.
Chỉ thấy phong đao ngưng ở không trung rồi nổ tung, như là va chạm vào một thứ gì đó.
Hàn Vũ Thiên kinh ngạc trong đầu thầm nghĩ:
"Điều khiển hỏa diễm hóa thành từng đạo nhỏ như nguyên tử, nếu không có nhãn lực đặc thù nhất định sẽ bị đòn này tấn công bất ngờ, xem ra phải đem hắn về để làm thuộc hạ."
Hai đao bóng đen quen thuộc cứ thế lại xông vào chiến trường, lần này Phụng Hiếu và Hải Thu nhảy lên muốn ngăn cản bọn chúng, nhưng Hàn Vũ Thiên cũng cùng lúc xuất hiện trước mặt bọn họ.
Hai tay điểm tới, hai đầu ngón trỏ lóe lên bạch quang, Phụng Hiếu và Hải Thu con ngươi co rút không kịp phản kháng chỉ còn chờ chết.
Hoàn Thi Long phất tay kéo hai vị thần sứ trở về, bạch quang hai đạo cũng vì thế mà bắn xuyên qua tường.
Hàn Vũ Thiên chỉ liếc mắt nhìn Hoàn Thi Long rồi trở về ngồi ở vách tường quan sát trận đấu.
Châu Lang dùng gươm chém ra từng đợt sóng lửa, Cao Phong dùng quạt thổi tới từng đạo đao phong.
Cả hai đã trôi qua 2 canh giờ vẫn không phân thắng bại, hai đầu khổng tước lúc trước xuất hiện chỉ là ngăn cả 2 con quạ kia tạo ra cuồng phong.
Nhưng cũng vì vậy mà hỏa hệ rực cháy nhờ sự bổ trợ của phong thuộc tính cũng biến mất, sân đấu hiện tại cũng chỉ là sân đấu bình thường mà thôi.
"Ngươi kì thật khiến cho ta rất bất ngờ, thực lực và năng lực đủ để trở thành một vị thần sứ, sao lại chống đối khởi nghĩa làm gì chứ? Vừa vô nghĩa lại vừa có khả năng mất mạng, hay là chọn cách gia nhập làm một vị thần sứ, thay thế vào vị trí Tiễn Giang đi, à phải rồi cái tên Lang Hỏa thần sứ rất hợp đấy."
Cao Phong vừa đánh vừa buông lời thuyết phục, Châu Lang nhếch môi nói:
"Nếu là ta của lúc trước thì sẽ rất nhanh đồng ý, nhưng mà tiếc thay người thân của ta là bị hoàng tộc giết, hận còn không hết lấy đâu ra gia nhập?"
Gươm hỏa chói sáng vung ra một đầu ngô công kim sắc, hỏa khí mang theo độc dược lao tới, Cao Phong lật lại từ cây quạt lại hóa thành bát xà mâu, một mâu đâm tới hóa thành giao long ầm ầm va chạm cùng với ngô công.
"Người chết rồi không thể sống lại, nhưng hận thù thì có thể từ từ gỡ bỏ, ý ta vẫn giữa có thể cùng 4 vị thần sứ khác tiến cử ngươi cho điện hạ."
Châu Lang phất tay hỏa diễm trong tay liền tắt nói:
"Với một điều kiện..."
Lời này làm cho phe thần sứ đều là lộ rõ vẻ cười đắc ý, người của nhân tộc thì trầm mặt, ngay cả Hàn Vũ Thiên cũng nổi lên sát ý.
Châu Lang nâng kiếm chỉ về phía cung điện ở Tô Hoàn sơn nói:
"Để cho ta đột phá Thánh Tông đi."
Ý cười của thần sứ ngưng lại trên mặt, chỉ thấy một vẻ vặn vẹo thay thế vào trong đó, Cao Phong thở dài nói:
"Không thuyết phục được rồi, giữ ngươi cũng không còn ích lợi gì."
— QUẢNG CÁO —
Cao Phong búng tay cuồn phong đột ngột cắt đầu của Châu Lang xuống, không ai cảm nhận được khí tức ấy đang tới, một cách bất ngờ đã cắt đầu của Châu Lang.
Hàn Vũ Thiên mỉm cười nhìn Cao Phong nói:
"Sử dụng thành thạo phong thuộc tính tới mức này, e là ngươi đã sống rất lâu, ta đoán hẳn là 10 vạn năm rồi nhỉ?"
Lời này làm cho Cao Phong trầm mặt xuống, các vị thần sứ thì con ngươi co rút lại, ngoại trừ lão già áo lam kia và hoàng đế.
Cơ hồ toàn bộ đều là trừng mắt kinh ngạc trước lời nói đó, Hàn Vũ Thiên nhảy xuống sàn đấu cười nói:
"Quá khứ của ngươi nhìn sơ thôi đã biết, chết rồi lại được một thủ đoạn đặc thù hồi sinh trở lại, liên tục như vậy trong vòng 10 vạn năm, theo một tên Thánh Nhân đạt tới cảnh giới Thiên Thánh chỉ đủ sống tới 2500 năm, ngươi tổng cộng đã trùng sinh 5 lần..."
Hàn Vũ Thiên giơ 2 ngón tay lên vẻ mặt đầy ý cười nói:
"Có 2 lần cơ hội tiến hành thăng cấp Chí cảnh của Thánh Nhân, nhưng vì sợ tên hoàng đế đoạt xá, nên tới tận bây giờ vẫn không đột phá."
Hàn Vũ Thiên chạm vào vai Châu Lang vẫn còn đứng ở sân đấu sau đó bay về phía khán đài.
Châu Lang bốc lên hỏa diễm toàn thân không phải là kim sắc, cũng không phải tử sắc, huyết sắc hay lam sắc, mà là hắc ám hỏa diễm đen tới đáng sợ.
Đầu của Châu Lang đang rơi lăn lóc ở trên đất được hắc ám hỏa diễm nối lại, sau đó trở về hoàn chỉnh thi thể, Châu Lang quỳ một chân ở trên đất nói:
"Chủ nhân."
Hàn Vũ Thiên nhẹ gật đầu nói:
"Trở về đi, trận này ngươi đã mất mạng, ta bỏ ra không ít tâm tư để phục sinh ngươi đấy."
Châu Lang tuân lệnh thu gươm vào võ rồi lướt ngang qua Cao Phong tiến vào trong phòng.
Lần này thần sứ đã thắng 3 trận nhân tộc vẫn là 4 trận thắng, nếu tính cả trận hòa thì đã là 8 trận, vẫn còn 4 cặp chưa tiến hành thi đấu.
Lần này lão già nhân tộc quyết định ra sân thi đấu, khí tức cổ lão mang theo một ít pháp tắc cấp cao.
Lão là Hoàng Trung một tu sĩ ẩn dật nhiều năm, cũng là người thay mặt cho Tôn Thức chiêu mộ 9 người khác.
Thần sứ lão già áo lam Trần Uẩn cũng chậm bước tiến tới, cả 2 lão đầu đối mặt trên sân, pháp tắc nổ vang khiến cho sàn đấu nứt ra.
"Thiên Nhai Kiếm!"
Hoàng Trung nâng tay tế ra một thanh trường kiếm nhìn rất tầm thương, nhưng nó lại phát ra từng âm thanh trong trẻo như tiếng hát của ai đó.
Trần Uẩn tế ra trường kiếm tên Tàn Phi kiếm, trường kiếm lam trên thân kiếm có từng hoa văn tím lạ thường.
Hai lão đầu tay run chân rẩy lại lao tới với tốc độ cực nhanh, hai lưỡi kiếm va chạm vào nhau tạo ra pháp tắc nổ vang xung quanh.
Không phải là va chạm trực tiếp mà là cách không va chạm, hai lưỡi kiếm đã va chạm vào nhau trong không gian, mắt thường nhìn thấy 2 lưỡi kiếm chưa chạm vào nhau mà đã tạo ra hiện tưởng như vậy.
— QUẢNG CÁO —
Trần Uẩn cơ thể ngã về sau tránh được một kiếm quét ngang, lão lật kiếm hất văng Thiên Nhai Kiếm ra, Tàn Phi kiếm hướng bụng của Hoàng Trung đâm tới.
Hoàng Trung lão cơ thể uyển chuyển tránh qua một bên, cả 2 bắt đầu giữ khoản cách với nhau.
"Không sử dụng chiêu thức sao?"
Thần sứ, nhân tộc hay người xem trên khán đài hay màn ảnh, đều đặt ra cùng một câu hỏi cho trận chiến của 2 lão đầu này.
"Bởi vì bọn họ không thể tấn công nhau bằng chiêu thức, cả 2 là tu sĩ không gian thuộc tính hiếm thấy, liều lĩnh tấn công bằng chiêu thức thì có thể, nhưng nếu bị đối phương nhìn trúng rồi tránh thoát, thì chỉ hao tổn pháp lực bản thân..."
Cao Phong phe phẩy quạt nhìn sơ qua trận đấu.
"Mỗi một chiêu thức ở độ tuổi này của bọn họ, đều nhất định phải là một đòn toàn lực, cơ hội chưa tới cả 2 người đều sẽ không xuất ra sát chiêu."
Phổ Cử hơi bẻ cổ qua lại nói:
"Sao lão ta không dùng thi nô để chiếm ưu thế chứ?",
Cao Phong liếc nhìn Phổ Cử cười với vẻ khinh thường nói:
"Ngươi nghĩ hắn sống tới 8000 năm là do đâu? 3 lần thay đổi thần sứ và 1 lần thay đổi hoàng đế mà lão ta vẫn còn tồn tại, không phải vì gần đạt tới Chí Thánh mà sống thọ tới vậy, mà là vị lão đã dung hợp thọ mệnh và linh hồn của thi nô vào trong người."
Mọi người kinh hãi nghĩ tới một truyền thuyết kia liền nói:
"Là Nhân Thi Nhất Thể."
Lời bọn họ thốt ra sớm đã bị một cái kết giới cấp cao do Hoàn Thi Long tạo ra ngăn lại, không cho những kẻ bên ngoài nghe được.
"Không phải Nhân Thi Nhất Thể là một con dao hai lưỡi sao? Đạt tới thành công thì ít, đạt tới cửa tử thì nhiều."
Bình Thư vốn bình tĩnh và hiểu biết nhất trong các thần sứ, nay đã không thể giữ được bình tĩnh.
"Đã có 219 vị thần sứ thất bại, thành công chỉ 3 vị, ngay cả các đời hoàng đế đều không ai dám thử."
Cao Phong mỉm cười nói:
"Tỉ lễ thành công rất thấp, nhưng khi đạt được nó lại thấy vô cùng xứng đáng, tuổi thọ và tu vi đạt tới cực hạn của cảnh giới, thậm chí còn hơn cả thế, 3 đời thần sứ đạt được Nhân Thi Nhất Thể đều cường đại vượt ngoài sức tưởng tượng."
"Hiện tại vị thứ 4 đã xuất thế, tận mắt nhìn kỹ xem Nhân Thi Nhất Thể lợi hại cỡ nào."
"Phải, Cao Phong tốn không ít tâm tư để rèn luyện ra một vị đâu."
Hoàn Thi Long mỉm cười đầy đắc ý, các vị thần sứ con ngươi co rút quay đầu nhìn hoàng đế của mình.
Một đeo mặt tên hề vóc dáng thon gầy đứng ở trời sao vô tận cười, bên cạnh cũng có một nữ tử đeo mặt nạ mèo.
"Ông chủ nói, chúng ta tới đó biểu diễn nhỉ?"
Nữ tử ngồi ở trên vai nam tử đu đưa cười nói.
"Si si si, ha ha ha, biểu diễn một trò thật hay."
Nam tử cười sau đó hóa thành một đạo sao băng mang theo nữ tử lao tới... Tô Lăng giới.
Ở Diệt Thi thành trận đấu hiện tại đã là 2 và 4, chỉ còn một trận nữa thì nhân tộc sẽ hoàn toàn thắng cuộc, bên nhân tộc phái ra một vị gọi là Châu Lang, mặt như ngọc, môi đỏ tựa son, vang bên hông một thanh gươm dài 5 trượng, ở cán có khắc họa một con ngô công tinh xảo.
Hoàn Thi Long cũng là phái ra Cao Phong xuất trận, Cao Phong triệu hoán ra 2 con quạ 6 cánh to 20 trượng, mỗi một lần vẫy cánh đều tạo ra cuồng phong gió lốc.
Khiến cho sàn đấu trở thành phong thuộc tính, theo như sở trường của Cao Phong.
Châu Lang ở sân đấu cảm thấy gió lốc ở đây có chút cản trở, liền rút kiếm phóng ra một đạo hỏa diễm.
Nhìn thì hỏa diễm không có gì đặc biệt cho tới khi nó lộ rõ thần uy, từ hỏa diễm sắc cam đã ầm vang hóa thành vàng kim chói lọi.
Kim hỏa theo gió lốc bắt đầu khuếch tán ra cung quanh, gió dung hợp với lửa tạo thành một cột hỏa lốc kinh người.
Cả 2 đều biết tận dụng thuộc tính của mình để làm nên sàn đấu riêng của bản thân, kèo đấu này hiện tại có thể so với trận Hải Thu và Hàn Vũ Thiên lúc trước.
"Liệt Hỏa Liêu Uy!"
Châu Lang rút gươm kim hỏa bắn ra đánh tới Cao Phong, kim hỏa từ một đạo hóa thành 3 đạo.
Cao Phong cầm quạt phất lên tường chắn từ cuồng phong ngăn lại hỏa diễm, Châu Lang thừa lúc đó vòng qua sau một gươm đâm tới.
Cao Phong lách người lòng bàn tay cản lưỡi gươm liền bị đâm xuyên, lưỡi gươm bốc hỏa khiến hắn bị hỏa diễm quấn lấy tay trai.
Cao Phong quyết đoán dùng quạt quét ngang qua cánh tay bị đốt, sau đó lui về phía sau rồi nhảy lên không trung.
"Phong Đao."
Cao Phong phẩy quẹt liền có mấy đạo đao phong cắt tới, Châu Lang không kịp tránh né dùng gươm đỡ lấy, thân thể hắn bị phong bạo cắt ra từng vệt máu.
Kẻ mất tay, kẻ bị thụ thương toàn thân quả thật nằm ngoài dự tính, nhưng phút chốc hỏa diễm lại chữa trị cho Châu Lang, cuồng phong lại trị liệu cho Cao Phong.
Châu Lang và Cao Phong thân thủ đều rất nhanh, lực chữa trị cũng là hoàn toàn ngang nhau, chỉ khác một chỗ Cao Phong sài quạt, Châu Lang sài gươm lợi thế hơn rất nhiêu.
"Ngô Công Tứ Hỏa!"
Thanh gươm đột nhiên thay đổi, lưỡi gươm hóa thành 4 màu xích, kim, tử, lam, chuôi kiếm khắc họa 1 con ngô công, nay đã là 4 con với 4 màu sắc khác nhau như màu của lưỡi gươm.
Chuôi kiếm phát sáng lao ra 4 đầu ngô công cao chục trượng, trong miệng bọn nó phun ra 4 ngọn hỏa diễm khác nhau, huyết, tử, kim, lam phóng ra 4 đoàn khác biệt.
— QUẢNG CÁO —
Cao Phong con ngươi co rút xòe quạt lóe lên lục quang, một đạo gió lốc hóa thành giao long đánh tới.
Đùng đùng hai bên đều lui về sau nhưng Cao Phong thân thể nhanh hơn lại vung ra phong đao một lần nữa, Châu Lang hất tay hỏa diễm dấy lên rồi biến mất.
Chỉ thấy phong đao ngưng ở không trung rồi nổ tung, như là va chạm vào một thứ gì đó.
Hàn Vũ Thiên kinh ngạc trong đầu thầm nghĩ:
"Điều khiển hỏa diễm hóa thành từng đạo nhỏ như nguyên tử, nếu không có nhãn lực đặc thù nhất định sẽ bị đòn này tấn công bất ngờ, xem ra phải đem hắn về để làm thuộc hạ."
Hai đao bóng đen quen thuộc cứ thế lại xông vào chiến trường, lần này Phụng Hiếu và Hải Thu nhảy lên muốn ngăn cản bọn chúng, nhưng Hàn Vũ Thiên cũng cùng lúc xuất hiện trước mặt bọn họ.
Hai tay điểm tới, hai đầu ngón trỏ lóe lên bạch quang, Phụng Hiếu và Hải Thu con ngươi co rút không kịp phản kháng chỉ còn chờ chết.
Hoàn Thi Long phất tay kéo hai vị thần sứ trở về, bạch quang hai đạo cũng vì thế mà bắn xuyên qua tường.
Hàn Vũ Thiên chỉ liếc mắt nhìn Hoàn Thi Long rồi trở về ngồi ở vách tường quan sát trận đấu.
Châu Lang dùng gươm chém ra từng đợt sóng lửa, Cao Phong dùng quạt thổi tới từng đạo đao phong.
Cả hai đã trôi qua 2 canh giờ vẫn không phân thắng bại, hai đầu khổng tước lúc trước xuất hiện chỉ là ngăn cả 2 con quạ kia tạo ra cuồng phong.
Nhưng cũng vì vậy mà hỏa hệ rực cháy nhờ sự bổ trợ của phong thuộc tính cũng biến mất, sân đấu hiện tại cũng chỉ là sân đấu bình thường mà thôi.
"Ngươi kì thật khiến cho ta rất bất ngờ, thực lực và năng lực đủ để trở thành một vị thần sứ, sao lại chống đối khởi nghĩa làm gì chứ? Vừa vô nghĩa lại vừa có khả năng mất mạng, hay là chọn cách gia nhập làm một vị thần sứ, thay thế vào vị trí Tiễn Giang đi, à phải rồi cái tên Lang Hỏa thần sứ rất hợp đấy."
Cao Phong vừa đánh vừa buông lời thuyết phục, Châu Lang nhếch môi nói:
"Nếu là ta của lúc trước thì sẽ rất nhanh đồng ý, nhưng mà tiếc thay người thân của ta là bị hoàng tộc giết, hận còn không hết lấy đâu ra gia nhập?"
Gươm hỏa chói sáng vung ra một đầu ngô công kim sắc, hỏa khí mang theo độc dược lao tới, Cao Phong lật lại từ cây quạt lại hóa thành bát xà mâu, một mâu đâm tới hóa thành giao long ầm ầm va chạm cùng với ngô công.
"Người chết rồi không thể sống lại, nhưng hận thù thì có thể từ từ gỡ bỏ, ý ta vẫn giữa có thể cùng 4 vị thần sứ khác tiến cử ngươi cho điện hạ."
Châu Lang phất tay hỏa diễm trong tay liền tắt nói:
"Với một điều kiện..."
Lời này làm cho phe thần sứ đều là lộ rõ vẻ cười đắc ý, người của nhân tộc thì trầm mặt, ngay cả Hàn Vũ Thiên cũng nổi lên sát ý.
Châu Lang nâng kiếm chỉ về phía cung điện ở Tô Hoàn sơn nói:
"Để cho ta đột phá Thánh Tông đi."
Ý cười của thần sứ ngưng lại trên mặt, chỉ thấy một vẻ vặn vẹo thay thế vào trong đó, Cao Phong thở dài nói:
"Không thuyết phục được rồi, giữ ngươi cũng không còn ích lợi gì."
— QUẢNG CÁO —
Cao Phong búng tay cuồn phong đột ngột cắt đầu của Châu Lang xuống, không ai cảm nhận được khí tức ấy đang tới, một cách bất ngờ đã cắt đầu của Châu Lang.
Hàn Vũ Thiên mỉm cười nhìn Cao Phong nói:
"Sử dụng thành thạo phong thuộc tính tới mức này, e là ngươi đã sống rất lâu, ta đoán hẳn là 10 vạn năm rồi nhỉ?"
Lời này làm cho Cao Phong trầm mặt xuống, các vị thần sứ thì con ngươi co rút lại, ngoại trừ lão già áo lam kia và hoàng đế.
Cơ hồ toàn bộ đều là trừng mắt kinh ngạc trước lời nói đó, Hàn Vũ Thiên nhảy xuống sàn đấu cười nói:
"Quá khứ của ngươi nhìn sơ thôi đã biết, chết rồi lại được một thủ đoạn đặc thù hồi sinh trở lại, liên tục như vậy trong vòng 10 vạn năm, theo một tên Thánh Nhân đạt tới cảnh giới Thiên Thánh chỉ đủ sống tới 2500 năm, ngươi tổng cộng đã trùng sinh 5 lần..."
Hàn Vũ Thiên giơ 2 ngón tay lên vẻ mặt đầy ý cười nói:
"Có 2 lần cơ hội tiến hành thăng cấp Chí cảnh của Thánh Nhân, nhưng vì sợ tên hoàng đế đoạt xá, nên tới tận bây giờ vẫn không đột phá."
Hàn Vũ Thiên chạm vào vai Châu Lang vẫn còn đứng ở sân đấu sau đó bay về phía khán đài.
Châu Lang bốc lên hỏa diễm toàn thân không phải là kim sắc, cũng không phải tử sắc, huyết sắc hay lam sắc, mà là hắc ám hỏa diễm đen tới đáng sợ.
Đầu của Châu Lang đang rơi lăn lóc ở trên đất được hắc ám hỏa diễm nối lại, sau đó trở về hoàn chỉnh thi thể, Châu Lang quỳ một chân ở trên đất nói:
"Chủ nhân."
Hàn Vũ Thiên nhẹ gật đầu nói:
"Trở về đi, trận này ngươi đã mất mạng, ta bỏ ra không ít tâm tư để phục sinh ngươi đấy."
Châu Lang tuân lệnh thu gươm vào võ rồi lướt ngang qua Cao Phong tiến vào trong phòng.
Lần này thần sứ đã thắng 3 trận nhân tộc vẫn là 4 trận thắng, nếu tính cả trận hòa thì đã là 8 trận, vẫn còn 4 cặp chưa tiến hành thi đấu.
Lần này lão già nhân tộc quyết định ra sân thi đấu, khí tức cổ lão mang theo một ít pháp tắc cấp cao.
Lão là Hoàng Trung một tu sĩ ẩn dật nhiều năm, cũng là người thay mặt cho Tôn Thức chiêu mộ 9 người khác.
Thần sứ lão già áo lam Trần Uẩn cũng chậm bước tiến tới, cả 2 lão đầu đối mặt trên sân, pháp tắc nổ vang khiến cho sàn đấu nứt ra.
"Thiên Nhai Kiếm!"
Hoàng Trung nâng tay tế ra một thanh trường kiếm nhìn rất tầm thương, nhưng nó lại phát ra từng âm thanh trong trẻo như tiếng hát của ai đó.
Trần Uẩn tế ra trường kiếm tên Tàn Phi kiếm, trường kiếm lam trên thân kiếm có từng hoa văn tím lạ thường.
Hai lão đầu tay run chân rẩy lại lao tới với tốc độ cực nhanh, hai lưỡi kiếm va chạm vào nhau tạo ra pháp tắc nổ vang xung quanh.
Không phải là va chạm trực tiếp mà là cách không va chạm, hai lưỡi kiếm đã va chạm vào nhau trong không gian, mắt thường nhìn thấy 2 lưỡi kiếm chưa chạm vào nhau mà đã tạo ra hiện tưởng như vậy.
— QUẢNG CÁO —
Trần Uẩn cơ thể ngã về sau tránh được một kiếm quét ngang, lão lật kiếm hất văng Thiên Nhai Kiếm ra, Tàn Phi kiếm hướng bụng của Hoàng Trung đâm tới.
Hoàng Trung lão cơ thể uyển chuyển tránh qua một bên, cả 2 bắt đầu giữ khoản cách với nhau.
"Không sử dụng chiêu thức sao?"
Thần sứ, nhân tộc hay người xem trên khán đài hay màn ảnh, đều đặt ra cùng một câu hỏi cho trận chiến của 2 lão đầu này.
"Bởi vì bọn họ không thể tấn công nhau bằng chiêu thức, cả 2 là tu sĩ không gian thuộc tính hiếm thấy, liều lĩnh tấn công bằng chiêu thức thì có thể, nhưng nếu bị đối phương nhìn trúng rồi tránh thoát, thì chỉ hao tổn pháp lực bản thân..."
Cao Phong phe phẩy quạt nhìn sơ qua trận đấu.
"Mỗi một chiêu thức ở độ tuổi này của bọn họ, đều nhất định phải là một đòn toàn lực, cơ hội chưa tới cả 2 người đều sẽ không xuất ra sát chiêu."
Phổ Cử hơi bẻ cổ qua lại nói:
"Sao lão ta không dùng thi nô để chiếm ưu thế chứ?",
Cao Phong liếc nhìn Phổ Cử cười với vẻ khinh thường nói:
"Ngươi nghĩ hắn sống tới 8000 năm là do đâu? 3 lần thay đổi thần sứ và 1 lần thay đổi hoàng đế mà lão ta vẫn còn tồn tại, không phải vì gần đạt tới Chí Thánh mà sống thọ tới vậy, mà là vị lão đã dung hợp thọ mệnh và linh hồn của thi nô vào trong người."
Mọi người kinh hãi nghĩ tới một truyền thuyết kia liền nói:
"Là Nhân Thi Nhất Thể."
Lời bọn họ thốt ra sớm đã bị một cái kết giới cấp cao do Hoàn Thi Long tạo ra ngăn lại, không cho những kẻ bên ngoài nghe được.
"Không phải Nhân Thi Nhất Thể là một con dao hai lưỡi sao? Đạt tới thành công thì ít, đạt tới cửa tử thì nhiều."
Bình Thư vốn bình tĩnh và hiểu biết nhất trong các thần sứ, nay đã không thể giữ được bình tĩnh.
"Đã có 219 vị thần sứ thất bại, thành công chỉ 3 vị, ngay cả các đời hoàng đế đều không ai dám thử."
Cao Phong mỉm cười nói:
"Tỉ lễ thành công rất thấp, nhưng khi đạt được nó lại thấy vô cùng xứng đáng, tuổi thọ và tu vi đạt tới cực hạn của cảnh giới, thậm chí còn hơn cả thế, 3 đời thần sứ đạt được Nhân Thi Nhất Thể đều cường đại vượt ngoài sức tưởng tượng."
"Hiện tại vị thứ 4 đã xuất thế, tận mắt nhìn kỹ xem Nhân Thi Nhất Thể lợi hại cỡ nào."
"Phải, Cao Phong tốn không ít tâm tư để rèn luyện ra một vị đâu."
Hoàn Thi Long mỉm cười đầy đắc ý, các vị thần sứ con ngươi co rút quay đầu nhìn hoàng đế của mình.
Bình luận facebook