Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 33
Từ khi bắt đầu làm gamer đến nay Tiểu Thiên chưa bao giờ kinh ngạc đến thế! Đối diện với người thợ mỏ, đối diện với đàn Huyết Lang, đối diện với Solas, đối diện với ba anh em Mạc Thiên. Sự rung động so với bây giờ không đáng nhắc đến.
Anh hùng, là nhân vật xuất hiện khi có người chơi lên lv 40, Quán Rượu là nơi duy nhất có thể chiêu mộ. Vậy mà bây giờ có một tên chân thật trước mặt hắn.
Mộ Dung Tiểu Thiên nghi nhớ rõ ràng đoạn giới thiệu của Anh Hùng:
- Sau 3 lần chuyển chức người chơi lên cấp 40, Anh Hùng sẽ xuất hiện tại Quán Rượu được mở ở các thành lớn. Ban đầu anh hùng level bằng 0, không hạn chế nghề nghiệp, sinh ra ngẫu nhiên (Random). Người chơi chiêu mộ anh hùng mình thích bằng Anh Hùng Thạch, một khối một anh hùng, (Anh Hùng Thạch xuất hiện trong Nhiệm Vụ Bất Khả Thi hoặc giết BOSS trí tuệ level 50), n Hấp Dẫn điểm chiêu mộ được n anh hùng. Chưa được gọi anh hùng không thể rời đi Quán Rượu.
Nhưng hiện tại người chơi cao nhất mới có lv 17, không ngờ anh hùng đã xuất hiện, hơn nữa vô chủ, ở giữa nơi hoang sơn dã lĩnh. Trên đầu người kêu cứu mạng kia rành rành hai chữ Anh Hùng chứng minh tất cả.
- Tại sao lại như thế?
Mộ Dung Tiểu Thiên đến bây giờ vẫn không thể tin được nhỏ giọng nói với Bạch Vân.
- Em chịu.
Bạch Vân trau mày.
- Cứu hay không đây?
- Anh quyết định.
Bạch Vân trả lời bình tĩnh, đôi mắt trong sáng chớp chớp, nàng cười ghé sát bên tai Tiểu Thiên:
- Tiểu Thiên ca ca, hình như ở bên anh luôn xẩy ra những việc rất kỳ lạ nhá.
Tim Tiểu Thiên loạn một nhịp, hơi thở như lan của nàng mơn trớn vành tai hắn, trong mũi ngửi được hương thơm nhàn nhạt. “Đáng chết, ta làm sao vậy?” Mộ Dung Tiểu Thiên âm thầm mắng bản thân, mười năm trước tâm hắn đã chết, hắn còn tư cách để yêu nữa sao?
- Cứu, nhất định phải cứu.
Tiểu Thiên thẳng lưng cố gắng bình tĩnh lại:
- Nếu cứu hắn bọn mình nhất định sẽ biết tin tức gì đó, nếu may mắn đây có thể là nhiệm vụ ẩn dấu của hệ thống.
- Khó lắm.
- Cùng nhau lên thế nào?
Mộ Dung Tiểu Thiên không thể không trưng cầu ý kiến của Bạch Vân.
- Không thể cứng đối cứng được.
- Vậy có sáng kiến gì không?
- Em làm cạm bẫy, anh nhử nó vào nhá.
Bạch Vân nhãn nhặn.
- Em biết cơ quan thuật?
Trên đời này nhân tài vô số, Mộ Dung Tiểu Thiên đâu phải là người duy nhất tự nghĩ ra kỹ năng.
Sẽ có người thắc mắc, ai mà chả làm được bẫy! Vâng, nhưng hoàn toàn khác biệt nhau, cho bạn đào hố sâu 10 mét để hãm hại người khác thì phải mất bao nhiêu thời gian? Thêm nữa bên ngoài phải ngụy trang thật tốt cũng không phải chuyện dễ dàng.
- Tốt quá, cần anh hỗ trợ không?
Mộ Dung Tiểu Thiên nói nhanh, tên anh hùng kia sắp không trụ được bao lâu nữa.
- Cảm ơn anh, anh không giúp gì được đâu.
Sau vài phút Bạch Vân hoàn thành công việc, nhìn không ra một chút dấu hiệu của cái bẫy.
- Anh cần phải làm gì?
- Anh chỉ cần nhử Bạch Cảnh Tiêu Hổ chạy theo, cạm bẫy của em không tác dụng đối với anh.
Bạch Vân tự tin.
Tiểu Thiên gật đầu cất bước tiến lên.
- Ê ê, Vị đang ngồi trên cây kia, khỏe không! Cần tôi hỗ trợ không?
- Woa, đại ca, anh chính là vầng mặt trời rực rỡ sưởi ấm trái tim sắp đông lạnh của em; Ực (luốt nước miếng)
- Anh là ngọn hải đăng soi đường chỉ lối cho em; Anh giống như cha mẹ, cho em sinh tồn cùng hi vọng, đại ca ca, anh cứu đứa nhỏ đáng thương này với! Nhất định phải cứu đó!
Mộ Dung Tiểu Thiên dở khóc dở cười, anh hùng gì mà như thằng vô lại ngoài đường thế. Tiểu Thiên chú ý đến biểu hiện của Bạch Cảnh Tiêu Hổ một bên hỏi:
- Chú mày từ đâu tới?
- Cánh Cửa Anh Hùng. Không biết tên đáng chết nào sử dụng sớm truyền tống trận, dẫn đến bug tự động sinh ra nhóm anh hùng đầu tiên. Song Quán Rượu vẫn chưa được mở, thế là chúng ta bị quăng ra chỗ khỉ ho cò gáy này. Đáng chết, đáng chết…
- Biết Rồi.
Mộ Dung Tiểu Thiên mất kiên nhẫn:
- Thế cậu đã làm gì khiến con hổ này tức giận như vậy?
Tiểu Thiên tiếp cần Bạch Cảnh Tiêu Hổ 15 mét mà nó vẫn cứ bình chân như vại, chỉ gầm gừ chộp bắt về phía cái cây.
- He he, không có gì, chỉ là đói bụng quá nướng hai hổ con con ăn.
Tên Anh Hùng nghiêm mặt.
- Ngươi
Tiểu Thiên há hốc miệng, bản thân trải nghiệm cảm giác bị Hồng Huyết Lang truy đuổi, không ngờ vẫn có kẻ so với mình hung ác hơn.
- Mịa ngươi thật quá độc ác.
Mộ Dung Tiểu Thiên thở sâu bình tĩnh, cơ bắp xiết lại bật lên, phát động Mị Ảnh Phiêu Di xông thẳng đến Bạch Cảnh Tiêu Hồ.
Ta Là Một Tên Trộm - Quyển 1: Thương Mang
- ---------
Cầu Kim Phiếu, cầu đề cử)
Anh hùng, là nhân vật xuất hiện khi có người chơi lên lv 40, Quán Rượu là nơi duy nhất có thể chiêu mộ. Vậy mà bây giờ có một tên chân thật trước mặt hắn.
Mộ Dung Tiểu Thiên nghi nhớ rõ ràng đoạn giới thiệu của Anh Hùng:
- Sau 3 lần chuyển chức người chơi lên cấp 40, Anh Hùng sẽ xuất hiện tại Quán Rượu được mở ở các thành lớn. Ban đầu anh hùng level bằng 0, không hạn chế nghề nghiệp, sinh ra ngẫu nhiên (Random). Người chơi chiêu mộ anh hùng mình thích bằng Anh Hùng Thạch, một khối một anh hùng, (Anh Hùng Thạch xuất hiện trong Nhiệm Vụ Bất Khả Thi hoặc giết BOSS trí tuệ level 50), n Hấp Dẫn điểm chiêu mộ được n anh hùng. Chưa được gọi anh hùng không thể rời đi Quán Rượu.
Nhưng hiện tại người chơi cao nhất mới có lv 17, không ngờ anh hùng đã xuất hiện, hơn nữa vô chủ, ở giữa nơi hoang sơn dã lĩnh. Trên đầu người kêu cứu mạng kia rành rành hai chữ Anh Hùng chứng minh tất cả.
- Tại sao lại như thế?
Mộ Dung Tiểu Thiên đến bây giờ vẫn không thể tin được nhỏ giọng nói với Bạch Vân.
- Em chịu.
Bạch Vân trau mày.
- Cứu hay không đây?
- Anh quyết định.
Bạch Vân trả lời bình tĩnh, đôi mắt trong sáng chớp chớp, nàng cười ghé sát bên tai Tiểu Thiên:
- Tiểu Thiên ca ca, hình như ở bên anh luôn xẩy ra những việc rất kỳ lạ nhá.
Tim Tiểu Thiên loạn một nhịp, hơi thở như lan của nàng mơn trớn vành tai hắn, trong mũi ngửi được hương thơm nhàn nhạt. “Đáng chết, ta làm sao vậy?” Mộ Dung Tiểu Thiên âm thầm mắng bản thân, mười năm trước tâm hắn đã chết, hắn còn tư cách để yêu nữa sao?
- Cứu, nhất định phải cứu.
Tiểu Thiên thẳng lưng cố gắng bình tĩnh lại:
- Nếu cứu hắn bọn mình nhất định sẽ biết tin tức gì đó, nếu may mắn đây có thể là nhiệm vụ ẩn dấu của hệ thống.
- Khó lắm.
- Cùng nhau lên thế nào?
Mộ Dung Tiểu Thiên không thể không trưng cầu ý kiến của Bạch Vân.
- Không thể cứng đối cứng được.
- Vậy có sáng kiến gì không?
- Em làm cạm bẫy, anh nhử nó vào nhá.
Bạch Vân nhãn nhặn.
- Em biết cơ quan thuật?
Trên đời này nhân tài vô số, Mộ Dung Tiểu Thiên đâu phải là người duy nhất tự nghĩ ra kỹ năng.
Sẽ có người thắc mắc, ai mà chả làm được bẫy! Vâng, nhưng hoàn toàn khác biệt nhau, cho bạn đào hố sâu 10 mét để hãm hại người khác thì phải mất bao nhiêu thời gian? Thêm nữa bên ngoài phải ngụy trang thật tốt cũng không phải chuyện dễ dàng.
- Tốt quá, cần anh hỗ trợ không?
Mộ Dung Tiểu Thiên nói nhanh, tên anh hùng kia sắp không trụ được bao lâu nữa.
- Cảm ơn anh, anh không giúp gì được đâu.
Sau vài phút Bạch Vân hoàn thành công việc, nhìn không ra một chút dấu hiệu của cái bẫy.
- Anh cần phải làm gì?
- Anh chỉ cần nhử Bạch Cảnh Tiêu Hổ chạy theo, cạm bẫy của em không tác dụng đối với anh.
Bạch Vân tự tin.
Tiểu Thiên gật đầu cất bước tiến lên.
- Ê ê, Vị đang ngồi trên cây kia, khỏe không! Cần tôi hỗ trợ không?
- Woa, đại ca, anh chính là vầng mặt trời rực rỡ sưởi ấm trái tim sắp đông lạnh của em; Ực (luốt nước miếng)
- Anh là ngọn hải đăng soi đường chỉ lối cho em; Anh giống như cha mẹ, cho em sinh tồn cùng hi vọng, đại ca ca, anh cứu đứa nhỏ đáng thương này với! Nhất định phải cứu đó!
Mộ Dung Tiểu Thiên dở khóc dở cười, anh hùng gì mà như thằng vô lại ngoài đường thế. Tiểu Thiên chú ý đến biểu hiện của Bạch Cảnh Tiêu Hổ một bên hỏi:
- Chú mày từ đâu tới?
- Cánh Cửa Anh Hùng. Không biết tên đáng chết nào sử dụng sớm truyền tống trận, dẫn đến bug tự động sinh ra nhóm anh hùng đầu tiên. Song Quán Rượu vẫn chưa được mở, thế là chúng ta bị quăng ra chỗ khỉ ho cò gáy này. Đáng chết, đáng chết…
- Biết Rồi.
Mộ Dung Tiểu Thiên mất kiên nhẫn:
- Thế cậu đã làm gì khiến con hổ này tức giận như vậy?
Tiểu Thiên tiếp cần Bạch Cảnh Tiêu Hổ 15 mét mà nó vẫn cứ bình chân như vại, chỉ gầm gừ chộp bắt về phía cái cây.
- He he, không có gì, chỉ là đói bụng quá nướng hai hổ con con ăn.
Tên Anh Hùng nghiêm mặt.
- Ngươi
Tiểu Thiên há hốc miệng, bản thân trải nghiệm cảm giác bị Hồng Huyết Lang truy đuổi, không ngờ vẫn có kẻ so với mình hung ác hơn.
- Mịa ngươi thật quá độc ác.
Mộ Dung Tiểu Thiên thở sâu bình tĩnh, cơ bắp xiết lại bật lên, phát động Mị Ảnh Phiêu Di xông thẳng đến Bạch Cảnh Tiêu Hồ.
Ta Là Một Tên Trộm - Quyển 1: Thương Mang
- ---------
Cầu Kim Phiếu, cầu đề cử)
Bình luận facebook