Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 178: Trang Bức Người Nhà Hóa Ra Lại Vui Như Vậy!
Dưới ánh nhìn đầy khiếp sợ của chúng nữ Linh Nhi, Thiên Kim, Điệp Y và Trần Lệ, còn có cao tầng Phong Lôi Môn như Vũ Lôi Vân, Vân Thủy Tiên và Vũ Lôi Đình bọn họ. Phong Linh Nhi đứng thẳng, áo trắng tung bay như tuyết
Một cơn cuồng phong nhè nhẹ quanh người nàng trỗi dậy, để làm gì ư? Để Trang Bức!
Băng Phách Kiếm, Tử Vân Kiếm, Vũ Hoa Kiếm và Bôn Lôi Kiếm bốn thanh kiếm không ngừng xoay tròn quanh người Phong Linh Nhi
Từng đạo thủ ấn nhanh như điện xẹt trên tay Phong Linh Nhi kết xuất, làm mắt người ta nhìn vào cảm thấy bị hoa lên. Nhìn những thao tác kia có vẻ chậm rãi, nhưng thực ra lại nhanh đến tột cùng
Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y cùng với Trần Lệ ý niệm khẽ động, muốn gọi bốn thanh kiếm trở về nhưng không thể, bốn thanh kiếm như nhận được lệnh hiệu triệu mạnh mẽ nhất, không thèm quan tâm đến các nàng nữa
Theo từng thủ ấn kết xuất, trong người Phong Linh Nhi, bốn tia sáng rực rỡ bay ra ngoài, bốn tia sáng này mang theo khí tức rất khác biệt
Một tia màu xanh lam, mang theo khí tức lạnh lẽo thấu xương, còn có thể nhìn thấy bên trong đó hình bóng của một chú thỏ màu lam nhạt
Tia sáng màu tím nồng đậm tử khí, cũng quay xung quanh người Phong Linh Nhi, nhìn kỹ đều có thể thấy một hình bóng tiểu cáo màu tím đang vui vẻ chạy nhảy
Luồng sáng màu lục, có một cảm giác vô cùng dễ chịu, làm người ta muốn gần gũi, bên trong là hư ảnh một con cún nhỏ đang đuổi theo hai con thỏ và cáo kia
Luồng sáng màu đỏ vàng cuối cùng, xung quanh liên tục nổ vang từng dòng lôi điện huyết sắc, liên tục đánh mạnh ra không khí, có thể thấy mờ ảo bên trong một chú gấu con dễ thương cùng ba thú còn lại chơi đùa
Băng Phách Kiếm, Tử Vân Kiếm, Vũ Hoa Kiếm và Bôn Lôi Kiếm như cảm nhận được gì đó, chúng liên tục bay quanh người Phong Linh Nhi, thân kiếm run lên mãnh liệt bộc phát hào quang tứ sắc ngập tràn khắp không gian
- Khí tức này….!
Bốn nữ cũng cảm nhận được khí tức của bốn luồng sáng này, đó không phải là khí tức của những thanh kiếm Vũ Lôi Phong tặng sao? Trong những luồng sáng đó còn nồng đậm lực lượng của các thanh kiếm hơn quá nhiều
Bốn luồng sáng và bốn thanh kiếm không ngừng xoay tròn không ngừng, giống như trò chơi đuổi bắt
Cuối cùng! Luồng sáng xanh lam nhập vào Băng Phách Kiếm, luồng sáng tím nhập vào Tử Vân Kiếm, luồng sáng lục nhập vào Vũ Hoa Kiếm và cuối cùng là luồng sáng đỏ vàng nhập vào Bôn Lôi Kiếm
Bốn thanh kiếm tỏa hào quang rực rỡ, không ngừng xoay tròn quanh nhau, sau đó chúng như một đám trẻ con, không ngừng bay qua bay lại, sau đó bay về đám người chúng nữ!
Nhìn bốn thanh kiếm đang bay vòng quanh như đang cùng nhau chơi đùa, chúng nữ kinh hãi, đám người Phong Lôi Môn khiếp sợ
- Nguyên Linh Khí có linh trí! Thần Khí! Thần Khí 14 sao!
Trong đầu mọi người như có quả bom nổ ầm một tiếng, mấy thanh kiếm kia rõ ràng đã có linh trí, chính thức trở thành Thần Khí 14 sao! Nguyên Linh Khí mạnh nhất trong lịch sử được lưu lại
Mà lúc này, bốn thanh kiếm lại bay thẳng lên không trung, một màn kinh diễm nữa lại diễn ra
- Tứ Kiếm Hợp Bích!
Bốn mũi kiếm chạm vào nhau, luồng sáng cam phóng thẳng lên bầu trời, khí tức so với tứ kiếm hợp bích khi trước chênh lệnh quá nhiều
Nhưng lần hợp bích này không gây ra sát thương, chỉ là trò đùa nghịch của lũ kiếm
- Băng Phách Kiếm! Trở về!
Linh Nhi nói một tiếng, quả nhiên, Băng Phách Kiếm ngoan ngoãn bay vào tay nàng, một thanh âm non nớt vang lên
- Chủ Nhân!
Linh Nhi hết hồn nhìn Băng Phách Kiếm, nó vậy mà nói chuyện với nàng
Chúng nữ cũng run rẩy, vội ra lệnh cho kiếm của mình trở về
- Chủ nhân!
Tam kiếm ngoan ngoãn bay về trước sự ngỡ ngàng của mọi người
Bốn nữ nhìn nhau, sau đó ánh mắt nóng bỏng nhìn Phong Linh Nhi
- Là chàng phải không?
Trần Lệ ánh mắt đỏ hoe nhìn thân ảnh uyển chuyển trong bộ áo trắng kia, nàng run run nói
- Chắc chắn là chàng! Tên khốn Vũ Lôi Phong này! Sao còn không tháo mặt nạ ra!
Lưu Thiên Kim, Linh Nhi chúng nữ chạy tới ôm chầm lấy thân ảnh trước mắt, sau đó cảm thấy có gì đó không đúng
Mềm mại! Quá mềm mại!
Hương thơm này! Trăm phần trăm là nữ nhân!
Cái thứ hùng dũng trước ngực kia, không phải đồ giả!
Chúng nữ hoảng hốt vội buông ra, nhìn trân trối
- Cô nương xin thứ lỗi! Chúng ta nhận nhầm người!
Hồ Điệp Y vội vàng xin lỗi người trước mặt
Phong Linh Nhi mỉm cười nhìn bộ dạng hết hồn của toàn bộ người ở đây, cảm giác mình vừa tìm ra một chân lý mới. Chính là trang bức! Trang Bức người nhà của mình là một cảm giác thống khoái nhất, trang bức người lạ cũng không có thoải mái như vậy!
- Băng Phách Kiếm! Tử Vân Kiếm! Vũ Hoa Kiếm! Còn có Bôn Lôi Kiếm! Hiện tại chúng đã có linh trí! Cũng đã có thể mở ra không gian khí linh! Bên trong mỗi khí linh đều có đồ ta lưu lại cho mọi người, mau chóng bế quan, hẹn bốn tháng sau tại đại hội Thập Đại Cường Giả!
- Hiện tại ta đang có chút việc bận, về sau sẽ từ từ kể với các nàng!
Phong Linh Nhi ân cần vỗ đầu từng vị phu nhân, sau đó nhìn lên hư không phía xa, gật đầu một cái
Cao tầng Phong Lôi Môn giật mình! Thì ra họ ẩn nấp ở đây đã sớm bị phát hiện
- Vậy nhé! Hẹn gặp lại!
Phong Linh Nhi nói lời từ biệt! Hai tay bắt ấn chữ thập!
Bùm!
Một tiếng nổ khẽ cùng làn khói tan biến! Thân ảnh Phong Linh Nhi biến mất như chưa từng tồn tại
Bốn thanh kiếm đồng loạt chĩa mũi kiếm về hướng Đông Nam, run lên một lúc như tiễn biệt, sau đó triệt đề nằm im nghe lời chúng nữ . Truyện hay luôn có tại { T R Ц м t r ц у e n . o rg }
Vũ Lôi Vân lập tức xuất hiện ngay vị trí của Phong Linh Nhi vừa đứng, ánh mắt hoảng hốt đảo quanh
- Biến mất rồi?
Mấy vị cao tầng Phong Lôi Môn cũng đáp xuống, ánh mắt khó tin nhìn xung quanh
- Chỉ trong một giây khắc đó thôi, toàn bộ khí tức biến mất vô tung!
Vũ Lôi Vân liền nhìn mấy cô con dâu, hắn hỏi
- Vừa rồi có phải là….?
Bốn nữ lắc đầu thật mạnh!
- Là một nữ nhân! Không phải chàng!
- Nhưng lại cực kỳ giống chàng! Từ cách nói chuyện tới khí độ!
- Nhưng mà lại là nữ nhân!
- A! Đau hết cả đầu! Nhưng đảm bảo người đó có liên quan đến chàng!
Nói đến đây, ánh mắt chúng nữ lóe lên tinh quang
- Hắn lại thu thêm nữ nhân!
Vũ Lôi Vân nhìn đám con dâu ồn ào khẽ lắc đầu, sau đó nhìn về mấy thanh kiếm
- Chuyện đó để sau đi! Cho ta xem mấy thanh kiếm một chút!
Vũ Lôi Vân và mọi người vô cùng tò mò, không biết Nguyên Linh Khí cấp độ Thần khí 14 sao sẽ mạnh mẽ như thế nào
Linh Nhi liền đưa Băng Phách Kiếm cho Vũ Lôi Vân
Vũ Lôi Vân cũng không có hy vọng mấy việc mình có thể cầm được Băng Phách Kiếm, hắn dù sao cũng đã thử quá nhiều rồi, thêm lần nữa cũng chẳng sao
Nhưng lần này lại khác
Băng Phách Kiếm vẫn không có cho phép Vũ Lôi Vân cầm, nó nặng như một ngọn núi rơi mạnh xuống đất
Nhưng mọi khi chỉ dừng ở đó, hiện tại, Băng Phách Kiếm vậy mà bay thẳng đến Vũ Lôi Vân, trăm vạn kiếm ảnh lạnh thấu xương bắn mạnh về phía trước, nhằm thẳng Vũ Lôi Vân công kích
- Băng Phách! Đó là phụ thân ta! Cho người cầm một chút!
Linh Nhi vội quát, Băng Phách Kiếm vậy mà lại nghe lời, từ từ ủ rũ bay vào tay Vũ Lôi Vân, run run một chút như phản đối! Cuộc đời làm kiếm này của nó chỉ muốn được đại chủ nhân cùng các nữ phu nhân cầm mà thôi, vào tay người khác khiến nó hơi buồn bã
Vũ Lôi Vân cảm nhận Băng Phách Kiếm nhẹ nhàng trong tay, cảm tưởng mình vừa làm được một việc phi thường nhất trên đời, liền vận một chút phong Nguyên Lực vào thân kiếm
- Cuồng Long Phong Vũ Sát!
Một kiếm phóng ra, cuồng phong gào thét, vết kiếm chẻ dọc thiên không, tạo thành một vết rách cực lớn trên bầu trời
- Thật là con mẹ nó kiếm tốt! Quá tốt!
Vũ Lôi Vân cảm thán không nhịn được mà văng tục một phen, hắn tùy tiện đưa vào chút Nguyên Lực nhưng lại tạo ra công kích hủy thiên diệt địa như vậy, khi toàn lực còn mạnh cỡ nào nữa đây?
- Băng Phách! Về đây cho ta!
Linh Nhi cảm nhận được Băng Phách Kiếm đang vô cùng ủy khuất, nếu nó mà có mắt, xem chừng đã khóc rống lên rồi, vì vậy nàng liền gọi nó về
Băng Phách Kiếm như tìm được đường sống trong chỗ chết, nó liền như một tia chớp bắn mạnh về phía Linh Nhi! Mặc kệ Vũ Lôi Vân đang ra sức giữ lại cũng không được
Băng Phách Kiếm bay vào vỏ trên lưng Linh Nhi, run run lên như cảm tạ, một luồng lam quang nhẹ nhàng ngưng tụ thành hư ảnh thỏ lam dụi dụi vào má Linh Nhi sau đó biến mất
…
Trở vào trong nhà riêng, tứ nữ nhìn nhau, sau đó nhắm mắt, tâm linh câu thông với khí linh
Nhìn qua một vòng không gian Nguyên Linh Khí, bốn nữ không kìm chế được hít sâu một hơi, ánh mắt mở ra, ai cũng mang theo vẻ khiếp sợ nhìn nhau
- Có những thứ này! Ở lần gặp tới! Chúng ta sẽ đứng cùng chiến tuyến với chàng, cũng triệt để công bố cho đại lục này biết chúng ta là ai!
Hồ Điệp Y ánh mắt rực sáng
- Băng Phách Tiên Tử - Linh Nhi!
- Tử Vân Tiên Tử - Lưu Thiên Kim!
- Vũ Hoa Tiên Tử - Hồ Điệp Y!
- Bôn Lôi Tiên Tử - Trần Lệ!
- Lần này! Toàn đại lục sẽ phải hết hồn!
Bốn nữ đặt tay vào nhau, ánh mắt bùng nổ chiến ý, sau đó khoanh chân tu luyện
…
Thiên Âm Môn – Phong Hoa Sơn – Nơi ở của Phong Hoa Tuyệt Đại! Phong Linh Nhi!
Bùm!
Cánh tay Phong Linh Nhi run run! Vụ nổ lúc nãy làm nàng đau đớn
- Sắp thành công rồi!
( Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: TruyenYY & VietNovel Origin & NovelToon)
Hết chương 178…
Một cơn cuồng phong nhè nhẹ quanh người nàng trỗi dậy, để làm gì ư? Để Trang Bức!
Băng Phách Kiếm, Tử Vân Kiếm, Vũ Hoa Kiếm và Bôn Lôi Kiếm bốn thanh kiếm không ngừng xoay tròn quanh người Phong Linh Nhi
Từng đạo thủ ấn nhanh như điện xẹt trên tay Phong Linh Nhi kết xuất, làm mắt người ta nhìn vào cảm thấy bị hoa lên. Nhìn những thao tác kia có vẻ chậm rãi, nhưng thực ra lại nhanh đến tột cùng
Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y cùng với Trần Lệ ý niệm khẽ động, muốn gọi bốn thanh kiếm trở về nhưng không thể, bốn thanh kiếm như nhận được lệnh hiệu triệu mạnh mẽ nhất, không thèm quan tâm đến các nàng nữa
Theo từng thủ ấn kết xuất, trong người Phong Linh Nhi, bốn tia sáng rực rỡ bay ra ngoài, bốn tia sáng này mang theo khí tức rất khác biệt
Một tia màu xanh lam, mang theo khí tức lạnh lẽo thấu xương, còn có thể nhìn thấy bên trong đó hình bóng của một chú thỏ màu lam nhạt
Tia sáng màu tím nồng đậm tử khí, cũng quay xung quanh người Phong Linh Nhi, nhìn kỹ đều có thể thấy một hình bóng tiểu cáo màu tím đang vui vẻ chạy nhảy
Luồng sáng màu lục, có một cảm giác vô cùng dễ chịu, làm người ta muốn gần gũi, bên trong là hư ảnh một con cún nhỏ đang đuổi theo hai con thỏ và cáo kia
Luồng sáng màu đỏ vàng cuối cùng, xung quanh liên tục nổ vang từng dòng lôi điện huyết sắc, liên tục đánh mạnh ra không khí, có thể thấy mờ ảo bên trong một chú gấu con dễ thương cùng ba thú còn lại chơi đùa
Băng Phách Kiếm, Tử Vân Kiếm, Vũ Hoa Kiếm và Bôn Lôi Kiếm như cảm nhận được gì đó, chúng liên tục bay quanh người Phong Linh Nhi, thân kiếm run lên mãnh liệt bộc phát hào quang tứ sắc ngập tràn khắp không gian
- Khí tức này….!
Bốn nữ cũng cảm nhận được khí tức của bốn luồng sáng này, đó không phải là khí tức của những thanh kiếm Vũ Lôi Phong tặng sao? Trong những luồng sáng đó còn nồng đậm lực lượng của các thanh kiếm hơn quá nhiều
Bốn luồng sáng và bốn thanh kiếm không ngừng xoay tròn không ngừng, giống như trò chơi đuổi bắt
Cuối cùng! Luồng sáng xanh lam nhập vào Băng Phách Kiếm, luồng sáng tím nhập vào Tử Vân Kiếm, luồng sáng lục nhập vào Vũ Hoa Kiếm và cuối cùng là luồng sáng đỏ vàng nhập vào Bôn Lôi Kiếm
Bốn thanh kiếm tỏa hào quang rực rỡ, không ngừng xoay tròn quanh nhau, sau đó chúng như một đám trẻ con, không ngừng bay qua bay lại, sau đó bay về đám người chúng nữ!
Nhìn bốn thanh kiếm đang bay vòng quanh như đang cùng nhau chơi đùa, chúng nữ kinh hãi, đám người Phong Lôi Môn khiếp sợ
- Nguyên Linh Khí có linh trí! Thần Khí! Thần Khí 14 sao!
Trong đầu mọi người như có quả bom nổ ầm một tiếng, mấy thanh kiếm kia rõ ràng đã có linh trí, chính thức trở thành Thần Khí 14 sao! Nguyên Linh Khí mạnh nhất trong lịch sử được lưu lại
Mà lúc này, bốn thanh kiếm lại bay thẳng lên không trung, một màn kinh diễm nữa lại diễn ra
- Tứ Kiếm Hợp Bích!
Bốn mũi kiếm chạm vào nhau, luồng sáng cam phóng thẳng lên bầu trời, khí tức so với tứ kiếm hợp bích khi trước chênh lệnh quá nhiều
Nhưng lần hợp bích này không gây ra sát thương, chỉ là trò đùa nghịch của lũ kiếm
- Băng Phách Kiếm! Trở về!
Linh Nhi nói một tiếng, quả nhiên, Băng Phách Kiếm ngoan ngoãn bay vào tay nàng, một thanh âm non nớt vang lên
- Chủ Nhân!
Linh Nhi hết hồn nhìn Băng Phách Kiếm, nó vậy mà nói chuyện với nàng
Chúng nữ cũng run rẩy, vội ra lệnh cho kiếm của mình trở về
- Chủ nhân!
Tam kiếm ngoan ngoãn bay về trước sự ngỡ ngàng của mọi người
Bốn nữ nhìn nhau, sau đó ánh mắt nóng bỏng nhìn Phong Linh Nhi
- Là chàng phải không?
Trần Lệ ánh mắt đỏ hoe nhìn thân ảnh uyển chuyển trong bộ áo trắng kia, nàng run run nói
- Chắc chắn là chàng! Tên khốn Vũ Lôi Phong này! Sao còn không tháo mặt nạ ra!
Lưu Thiên Kim, Linh Nhi chúng nữ chạy tới ôm chầm lấy thân ảnh trước mắt, sau đó cảm thấy có gì đó không đúng
Mềm mại! Quá mềm mại!
Hương thơm này! Trăm phần trăm là nữ nhân!
Cái thứ hùng dũng trước ngực kia, không phải đồ giả!
Chúng nữ hoảng hốt vội buông ra, nhìn trân trối
- Cô nương xin thứ lỗi! Chúng ta nhận nhầm người!
Hồ Điệp Y vội vàng xin lỗi người trước mặt
Phong Linh Nhi mỉm cười nhìn bộ dạng hết hồn của toàn bộ người ở đây, cảm giác mình vừa tìm ra một chân lý mới. Chính là trang bức! Trang Bức người nhà của mình là một cảm giác thống khoái nhất, trang bức người lạ cũng không có thoải mái như vậy!
- Băng Phách Kiếm! Tử Vân Kiếm! Vũ Hoa Kiếm! Còn có Bôn Lôi Kiếm! Hiện tại chúng đã có linh trí! Cũng đã có thể mở ra không gian khí linh! Bên trong mỗi khí linh đều có đồ ta lưu lại cho mọi người, mau chóng bế quan, hẹn bốn tháng sau tại đại hội Thập Đại Cường Giả!
- Hiện tại ta đang có chút việc bận, về sau sẽ từ từ kể với các nàng!
Phong Linh Nhi ân cần vỗ đầu từng vị phu nhân, sau đó nhìn lên hư không phía xa, gật đầu một cái
Cao tầng Phong Lôi Môn giật mình! Thì ra họ ẩn nấp ở đây đã sớm bị phát hiện
- Vậy nhé! Hẹn gặp lại!
Phong Linh Nhi nói lời từ biệt! Hai tay bắt ấn chữ thập!
Bùm!
Một tiếng nổ khẽ cùng làn khói tan biến! Thân ảnh Phong Linh Nhi biến mất như chưa từng tồn tại
Bốn thanh kiếm đồng loạt chĩa mũi kiếm về hướng Đông Nam, run lên một lúc như tiễn biệt, sau đó triệt đề nằm im nghe lời chúng nữ . Truyện hay luôn có tại { T R Ц м t r ц у e n . o rg }
Vũ Lôi Vân lập tức xuất hiện ngay vị trí của Phong Linh Nhi vừa đứng, ánh mắt hoảng hốt đảo quanh
- Biến mất rồi?
Mấy vị cao tầng Phong Lôi Môn cũng đáp xuống, ánh mắt khó tin nhìn xung quanh
- Chỉ trong một giây khắc đó thôi, toàn bộ khí tức biến mất vô tung!
Vũ Lôi Vân liền nhìn mấy cô con dâu, hắn hỏi
- Vừa rồi có phải là….?
Bốn nữ lắc đầu thật mạnh!
- Là một nữ nhân! Không phải chàng!
- Nhưng lại cực kỳ giống chàng! Từ cách nói chuyện tới khí độ!
- Nhưng mà lại là nữ nhân!
- A! Đau hết cả đầu! Nhưng đảm bảo người đó có liên quan đến chàng!
Nói đến đây, ánh mắt chúng nữ lóe lên tinh quang
- Hắn lại thu thêm nữ nhân!
Vũ Lôi Vân nhìn đám con dâu ồn ào khẽ lắc đầu, sau đó nhìn về mấy thanh kiếm
- Chuyện đó để sau đi! Cho ta xem mấy thanh kiếm một chút!
Vũ Lôi Vân và mọi người vô cùng tò mò, không biết Nguyên Linh Khí cấp độ Thần khí 14 sao sẽ mạnh mẽ như thế nào
Linh Nhi liền đưa Băng Phách Kiếm cho Vũ Lôi Vân
Vũ Lôi Vân cũng không có hy vọng mấy việc mình có thể cầm được Băng Phách Kiếm, hắn dù sao cũng đã thử quá nhiều rồi, thêm lần nữa cũng chẳng sao
Nhưng lần này lại khác
Băng Phách Kiếm vẫn không có cho phép Vũ Lôi Vân cầm, nó nặng như một ngọn núi rơi mạnh xuống đất
Nhưng mọi khi chỉ dừng ở đó, hiện tại, Băng Phách Kiếm vậy mà bay thẳng đến Vũ Lôi Vân, trăm vạn kiếm ảnh lạnh thấu xương bắn mạnh về phía trước, nhằm thẳng Vũ Lôi Vân công kích
- Băng Phách! Đó là phụ thân ta! Cho người cầm một chút!
Linh Nhi vội quát, Băng Phách Kiếm vậy mà lại nghe lời, từ từ ủ rũ bay vào tay Vũ Lôi Vân, run run một chút như phản đối! Cuộc đời làm kiếm này của nó chỉ muốn được đại chủ nhân cùng các nữ phu nhân cầm mà thôi, vào tay người khác khiến nó hơi buồn bã
Vũ Lôi Vân cảm nhận Băng Phách Kiếm nhẹ nhàng trong tay, cảm tưởng mình vừa làm được một việc phi thường nhất trên đời, liền vận một chút phong Nguyên Lực vào thân kiếm
- Cuồng Long Phong Vũ Sát!
Một kiếm phóng ra, cuồng phong gào thét, vết kiếm chẻ dọc thiên không, tạo thành một vết rách cực lớn trên bầu trời
- Thật là con mẹ nó kiếm tốt! Quá tốt!
Vũ Lôi Vân cảm thán không nhịn được mà văng tục một phen, hắn tùy tiện đưa vào chút Nguyên Lực nhưng lại tạo ra công kích hủy thiên diệt địa như vậy, khi toàn lực còn mạnh cỡ nào nữa đây?
- Băng Phách! Về đây cho ta!
Linh Nhi cảm nhận được Băng Phách Kiếm đang vô cùng ủy khuất, nếu nó mà có mắt, xem chừng đã khóc rống lên rồi, vì vậy nàng liền gọi nó về
Băng Phách Kiếm như tìm được đường sống trong chỗ chết, nó liền như một tia chớp bắn mạnh về phía Linh Nhi! Mặc kệ Vũ Lôi Vân đang ra sức giữ lại cũng không được
Băng Phách Kiếm bay vào vỏ trên lưng Linh Nhi, run run lên như cảm tạ, một luồng lam quang nhẹ nhàng ngưng tụ thành hư ảnh thỏ lam dụi dụi vào má Linh Nhi sau đó biến mất
…
Trở vào trong nhà riêng, tứ nữ nhìn nhau, sau đó nhắm mắt, tâm linh câu thông với khí linh
Nhìn qua một vòng không gian Nguyên Linh Khí, bốn nữ không kìm chế được hít sâu một hơi, ánh mắt mở ra, ai cũng mang theo vẻ khiếp sợ nhìn nhau
- Có những thứ này! Ở lần gặp tới! Chúng ta sẽ đứng cùng chiến tuyến với chàng, cũng triệt để công bố cho đại lục này biết chúng ta là ai!
Hồ Điệp Y ánh mắt rực sáng
- Băng Phách Tiên Tử - Linh Nhi!
- Tử Vân Tiên Tử - Lưu Thiên Kim!
- Vũ Hoa Tiên Tử - Hồ Điệp Y!
- Bôn Lôi Tiên Tử - Trần Lệ!
- Lần này! Toàn đại lục sẽ phải hết hồn!
Bốn nữ đặt tay vào nhau, ánh mắt bùng nổ chiến ý, sau đó khoanh chân tu luyện
…
Thiên Âm Môn – Phong Hoa Sơn – Nơi ở của Phong Hoa Tuyệt Đại! Phong Linh Nhi!
Bùm!
Cánh tay Phong Linh Nhi run run! Vụ nổ lúc nãy làm nàng đau đớn
- Sắp thành công rồi!
( Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: TruyenYY & VietNovel Origin & NovelToon)
Hết chương 178…
Bình luận facebook