Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 197
Chương 197
Tạ Bách An còn đặc biệt nói thêm: “Bố, đây là lần đầu tiên em con tham gia cuộc thi, ý nghĩa rất đặc biệt”
Trúc Nhã mạnh mẽ gật đầu.
Tạ Minh Thành nhìn hai đứa bé con mắt to tròn long lanh trước mặt, quay đầu lại, tình cờ nhìn thấy Diệp Mai Hoa đang ngồi bên cạnh, lúc này ngay cả chính cô cũng không biết, trong lòng lại có một tia mong đợi.
Tạ Minh Thành cong môi nói: “Ba ngày nữa bố có hội nghị”
Ba cặp mắt lập tức trở nên ảm đạm.
“Sau hội nghị có lẽ sẽ kịp.”
Ba cặp mắt lại sáng lên.
Trúc Nhã vui mừng reo lên: “Bố ơi! Hay quá! Bố nhất định phải đến!”
Tạ Minh Thành nhìn Trúc Nhã vui vẻ như vậy, nụ cười sâu xa nơi khóe miệng, nhẹ nhàng bế hai đứa nhỏ đặt ở trên ghế.
Diệp Mai Hoa vội vàng lấy bát đũa ra, khóe môi không kìm được nở nụ cười.
Thời gian trôi qua thật nhanh dưới sự mong đợi của Trúc Nhã, vào buổi sáng của lễ trao giải, Trúc Nhã dậy từ rất sớm đem cả anh trai và mẹ đều đánh thức dậy cùng một lượt.
Chú Chung mất mười phút để sắp xếp vệ sĩ thân cận, nhìn một lớn hai nhỏ rời đi, khuôn mặt đầy nếp nhăn của ông tràn đầy ý cười.
Cũng không biết khi nào thiếu gia lấy cô Mai Hoa? Có như vậy mới thực sự là hoàn mỹ, lão gia và phu nhân mới có thể an nghỉ dưới suối vàng.
Tạ Bách An do dự nói: “Nhưng, bố không thích sinh nhật”
Diệp Mai Hoa ngồi xổm xuống, nói: “Sao lại không thích?”
Tạ Bách An lắc đầu nói: “Mỗi lần sinh nhật bố, tâm trạng bố rất tệ”
Diệp Mai Hoa có chút khó hiểu, nhưng Bách An dường như không hiểu nguyên do nên cô đành áp chế lại nghi ngờ của mình.
“Mẹ ơi, con có thể bí mật chọn quà cho bố không?”
Trúc Nhã suy nghĩ một hồi, nói thêm: “Bí mật nhé, đừng nói cho bố biết”
Diệp Mai Hoa xem lại thời gian rồi nói: “Được, bây giờ chúng ta đi xem xem”
Diệp Mai Hoa đưa hai đứa trẻ đến cửa hàng bách hóa, siêu thị, vệ sĩ đi theo vì sợ ba người trước mặt có thể xảy ra bất trắc.
Khi chọn quà, Trúc Nhã và Tạ Bách An đều chọn những thứ hai đứa nhỏ thích, quyết định không cho cô xem những món quà mà hai đứa trẻ đã chuẩn bị.
Tạ Bách An còn đặc biệt nói thêm: “Bố, đây là lần đầu tiên em con tham gia cuộc thi, ý nghĩa rất đặc biệt”
Trúc Nhã mạnh mẽ gật đầu.
Tạ Minh Thành nhìn hai đứa bé con mắt to tròn long lanh trước mặt, quay đầu lại, tình cờ nhìn thấy Diệp Mai Hoa đang ngồi bên cạnh, lúc này ngay cả chính cô cũng không biết, trong lòng lại có một tia mong đợi.
Tạ Minh Thành cong môi nói: “Ba ngày nữa bố có hội nghị”
Ba cặp mắt lập tức trở nên ảm đạm.
“Sau hội nghị có lẽ sẽ kịp.”
Ba cặp mắt lại sáng lên.
Trúc Nhã vui mừng reo lên: “Bố ơi! Hay quá! Bố nhất định phải đến!”
Tạ Minh Thành nhìn Trúc Nhã vui vẻ như vậy, nụ cười sâu xa nơi khóe miệng, nhẹ nhàng bế hai đứa nhỏ đặt ở trên ghế.
Diệp Mai Hoa vội vàng lấy bát đũa ra, khóe môi không kìm được nở nụ cười.
Thời gian trôi qua thật nhanh dưới sự mong đợi của Trúc Nhã, vào buổi sáng của lễ trao giải, Trúc Nhã dậy từ rất sớm đem cả anh trai và mẹ đều đánh thức dậy cùng một lượt.
Chú Chung mất mười phút để sắp xếp vệ sĩ thân cận, nhìn một lớn hai nhỏ rời đi, khuôn mặt đầy nếp nhăn của ông tràn đầy ý cười.
Cũng không biết khi nào thiếu gia lấy cô Mai Hoa? Có như vậy mới thực sự là hoàn mỹ, lão gia và phu nhân mới có thể an nghỉ dưới suối vàng.
Tạ Bách An do dự nói: “Nhưng, bố không thích sinh nhật”
Diệp Mai Hoa ngồi xổm xuống, nói: “Sao lại không thích?”
Tạ Bách An lắc đầu nói: “Mỗi lần sinh nhật bố, tâm trạng bố rất tệ”
Diệp Mai Hoa có chút khó hiểu, nhưng Bách An dường như không hiểu nguyên do nên cô đành áp chế lại nghi ngờ của mình.
“Mẹ ơi, con có thể bí mật chọn quà cho bố không?”
Trúc Nhã suy nghĩ một hồi, nói thêm: “Bí mật nhé, đừng nói cho bố biết”
Diệp Mai Hoa xem lại thời gian rồi nói: “Được, bây giờ chúng ta đi xem xem”
Diệp Mai Hoa đưa hai đứa trẻ đến cửa hàng bách hóa, siêu thị, vệ sĩ đi theo vì sợ ba người trước mặt có thể xảy ra bất trắc.
Khi chọn quà, Trúc Nhã và Tạ Bách An đều chọn những thứ hai đứa nhỏ thích, quyết định không cho cô xem những món quà mà hai đứa trẻ đã chuẩn bị.
Bình luận facebook