Đối với sự thẳng tính của Lãnh Diễm, làm bộ làm tịch chỉ khiến đối phương công kích không chút lưu tình.
Cho nên không còn cách nào khác, nàng chỉ có thể khôi phục dáng vẻ đoan trang như đóa sen trắng, khôi phục lý trí.
“Lãnh dược sư, ta chỉ là nói rõ việc nào ra việc đó. Vừa rồi đại sư kiểm nghiệm rất nhiều đan dược, nhìn người có vẻ mệt mỏi...”
Nhưng Lãnh Diễm Lãnh dược sư đáng yêu bỗng dưng trừng mắt liếc nàng một cái: “Ngươi ăn nói kiểu gì thế? Chẳng lẽ trong mắt ngươi, sư phụ ta yếu đuối như vậy sao? Chỉ kiểm nghiệm có mấy lọ đan dược này mà đã mệt? Ngươi đây là đang nguyền rủa sư phụ hay là đang coi khinh sư phụ? Ngươi rốt cuộc đang có âm mưu gì? Hơn nữa, đây là sư phụ của ta hay là sư phụ của ngươi? Đừng có ở trước mặt ta mà tự cho mình là giỏi!”
Chỉ trích liên tiếp dồn dập ập thẳng vào mặt Dao Trì tiên tử, mắng đến mức nàng cũng hoá ngốc luôn. Khiến nàng nhất thời vẫn chưa hồi phục lại tinh thần.
Nàng vốn dĩ luôn được nuông chiều từ bé, nào đã bao giờ bị chỉ trích như thế này? Cho dù là đang giả vờ, nàng cũng có chút không giả vờ nổi nữa.
Tuy rằng nàng đã chuẩn bị tâm lý xem Dung Vân đại sư như sư phụ của mình, nhưng rốt cuộc vẫn là chưa chính thức bái sư.
Hai tay buông thõng bên người của Dao Trì tiên tử từ từ siết chặt, nàng bước nhanh về phía trước, quỳ rạp xuống trước mặt Lãnh dược sư: “Đại sư, ta... ta nói chuyện không suy nghĩ, đã mạo phạm ngài, ngài ngàn vạn lần đừng tức giận...”
Âm thanh thanh lãnh của Dung Vân đại sư cất lên: “Đứng lên đi.”
Sau đó, ông ấy có chút bất đắc dĩ mà thở dài, liếc mắt nhìn Lãnh dược sư một cái: “Đã từng này tuổi rồi, sao tính tình của ngươi lại nóng nảy như pháo hoa ngày tết thế? Sau này làm sao mà ở chung được với đồng môn?
Khi Dung Vân đại sư vừa thốt ra câu cuối cùng kia, tình thế lập tức có biến chuyển lớn!
Tuy rằng sắc mặt của Dao Trì tiên tử vẫn mang theo uỷ khuất như cũ, nhưng vẫn hiện lên một tia đắc ý không che giấu.
Đồng môn... ý tứ của Dung Vân đại sư có nghĩa là đã ngầm thừa nhận nàng là đệ tử sao? Nghĩ vậy, trong lòng Lý Dao Dao cảm thấy ngọt ngào hơn cả ăn mật ngọt.
Chuyện hôm nay bị Lãnh dược sư làm khó dễ, Lý Dao Dao ghi hận trong lòng, nàng quyết định, chờ sau khi nhập môn làm quan môn đệ tử của Dung Vân đại sư, nàng nhất định sẽ nghĩ cách giết chết Lãnh dược sư!
Cảnh Đế lại càng hạ quyết tâm, chờ sau khi bãi triều sẽ đích thân đến Dao Trì Lý gia một chuyến, nhanh chóng định chuyện hôn sự, lựa chọn hôn kỳ. Nếu không, chờ sau khi Dung Vân đại sư thu nhận Lý Dao Dao làm đồ đệ, Dao Trì Lý gia nhất định sẽ kiêu ngạo đến tận trời.
Lãnh dược sư nghe Dung Vân đại sư nói vậy, vẻ mặt lại có chút buồn bực.
Nghe khẩu khí của sư phụ có vẻ như người thật sự muốn thu nhận Lý Dao Dao.
Lãnh Diễm vốn thẳng tính, ông ta không thích những cô nương làm bộ làm tịch như Lý Dao Dao. Ông ta cảm thấy người như Tô Lạc khá tốt, cũng là người như ông ta, không câu nệ tiểu tiết.
Nghĩ vậy, Lãnh dược sư lại càng kiên định muốn giới thiệu Tô Lạc cho Dung Vân đại sư thu nhận làm đồ đệ.
“Sư phụ, người xem một chút, đây chính là nha đầu đó. Nói không chừng nha đầu này lại hợp ý người, người chỉ xem một chút cũng sẽ không mất bao nhiêu thời gian cả.”
Dung Vân đại sư liếc mắt nhìn xuống một cái, tầm mắt cuối cùng rơi xuống Tiểu Thần Long đang nằm trong lòng Tô Lạc.
Dưới ánh mắt mong đợi của Dao Trì tiên tử, Dung Vân đại sư cuối cùng cũng gật đầu: “Trình đan dược lên đây.”
Dao Trì tiên tử do dự, đang nghĩ có nên đi xuống hay không.
Mắt thấy Lãnh dược sư sớm đã đem đan dược của Tô Lạc trình lên: “Sư phụ, người nhìn xem, đảm bảo sẽ khiến người chấn động.”
Dung Vân đại sư trừng mắt nhìn ông ta, tầm mắt dần hạ xuống lọ đan dược bằng sứ bạch ngọc trong tay ông.
Lúc này, ánh mắt của Dao Trì tiên tử gắt gao nhìn chằm chằm Dung Vân đại sư, muốn tìm một tia cảm xúc khác thường trên mặt ông.
Thực ra, trên phương diện luyện dược, nàng cũng không cho rằng Tô Lạc có khả năng luyện dược mạnh hơn nàng, chỉ là vận khí của tiểu tiện nhân kia luôn rất tốt, những thời khắc mấu chốt đều hòa với nàng.
Bình luận facebook