Nhưng vấn đề là nàng hiện tại đã vượt qua được hai cửa! Chỉ cần qua một cửa nữa, nàng chính là đệ tử của Dung Vân đại sư!
Nếu Tô Lạc thật sự bị Dung Vân đại sư thu làm đồ đệ, đến lúc đó cho dù Tô Lạc không cầu Dung Vân đại sư, mọi người trên đại lục cũng sẽ xem trọng Tô phủ rất nhiều.
Dung Vân đại sư chỉ cần nói đỡ một chút, Tô phủ đã có thể một bước lên trời, ngay cả Dao Trì Lý gia cũng phải nể tình.
Cho nên, Tô Tử An cố chịu đựng áp lực mạnh mẽ của Dao Trì Lý gia, một lòng chờ sự kiện bái sư trần ai lạc định rồi lại làm quyết định. Cho dù Lý Nghiêu Tường có bức bách điên cuồng thế nào, dù Tô Tử An có lung lay sắp đổ thì hắn vẫn phải chịu đựng, chỉ là, không biết hắn có thể duy trì đến cuối cùng hay không.
Mười ngày đối với rất nhiều người mà nói chỉ là thoảng qua.
Nhưng đối với Tô Tử An mà nói, lại là sống một ngày bằng một năm.
Cố gắng chịu đựng, rốt cuộc Tô Tử An cũng chịu được tới ngày thi đấu.
Tô Tử An hít một hơi thật sâu: “Tô Lạc à Tô Lạc, lần này phải xem chính ngươi, nếu không thể thắng cửa thứ ba, ngươi phải lăn ra khỏi Tô phủ!”
Lần này, mọi người vẫn chưa tề tụ đến Kim Loan điện, mà là đi vào Động Ma Qủy cách đế đô một ngày đi đường.
Lúc này, trừ bỏ Dung Vân đại sư, Tô Lạc và Lý Dao Dao, còn có rất nhiều người đến xem náo nhiệt.
Ví dụ như Tô phủ, như Liễu phủ... Hào môn thế gia ở đế đô đều cử đại biểu lại đây vây xem, toàn bộ hiện trường vô cùng náo nhiệt.
Chỗ nào có nhiều người, khẳng định là sẽ nghị luận sôi nổi.
“Các ngươi nói, lần này ai sẽ thắng nha?”
“Này còn phải nói sao? Khẳng định là Dao Trì tiên tử!”
“Đúng vậy, Dao Trì tiên tử không chỉ có thực lực mạnh hơn Tô Lạc, hơn nữa ngươi biết không? Động Ma Qủy này, đối với Dao Trì tiên tử mà nói chính là chủ nhà, như cá gặp nước.”
“Nhưng cũng chưa chắc, hai cửa trước chẳng phải các ngươi đều nói Tô Lạc thua chắc rồi sao? Nhưng người ta vẫn là một đường nghiêng ngả lảo đảo vượt qua.”
“Ngươi cũng nói một đường nghiêng ngả lảo đảo xông qua, có thể thấy được nàng đã hết thời, huống chi Dao Trì tiên tử lại không dốc hết toàn lực, là nhường Tô Lạc.”
“Đúng vậy, chính là nhường Tô Lạc!”
Bọn Bắc Thần Ảnh nghe xong lời của những người này, cuốn tay áo muốn đi lên đánh người.
Cái gì gọi là Lý Dao Dao nhường Tô Lạc? Đờ mờ Lý Dao Dao nàng hận không thể ném Tô Lạc ra xa, còn nhường? Bọn họ không biết Tô Lạc chuẩn bị thi có bao nhiêu vất vả, nhưng là bọn Bắc Thần Ảnh lại là rõ như ban ngày.
Tô Lạc giữ chặt Bắc Thần Ảnh, cười tủm tỉm nói: “Đừng đi.”
“Tẩu tử!” Bắc Thần Ảnh không phục.
“Chờ kết quả ra tới, đến lúc đó chính bọn họ bị đánh mặt bốp bốp, như thế mới vui.” Tô Lạc không để bụng.
Bắc Thần Ảnh tưởng tượng, này cũng đúng nha, chính mình đánh mặt mình mới là thật sảng.
Ba thiếu niên tuấn mỹ hung tợn trừng mắt nhìn đám người đang nghị luận sôi nổi kia, ngoan ngoãn đứng thành nửa vòng tròn ở phía sau Tô Lạc.
Dung Vân đại sư chỉ vào cửa động âm trầm ở phía trước, nhàn nhạt nhìn Lý Dao Dao và Tô Lạc một cái: “Trong Động Ma Qủy có chôn Hỏa Nguyên Thạch, ai mang ra tới càng nhiều, người đó thắng.”
“Hỏa Nguyên Thạch?” Trên mặt mọi người đều mang theo dấu chấm hỏi thật to.
Hỏa Nguyên Thạch có giá trị rất cao, nhưng Dao Trì Lý gia ngay cả tinh thạch màu tìm đều có thể lấy ra tới, Hỏa Nguyên Thạch lại có gì khó?
Nếu có người gian lận thì sao?
Đương nhiên, Dung Vân đại sư đã sớm nghĩ ra đối sách: “Mấy viên Hỏa Nguyên Thạch kia bổn dược sư sớm đã làm ký hiệu, ai cũng không thể làm giả.”
Dấu ấn đó có linh thức độc nhất của hắn, cho nên dù là cường giả có thực lực cao hơn hắn cũng chỉ có thể hủy diệt linh thức, lại không thể làm giả..
Bình luận facebook