Trong lúc nhất thời, hai đội Ma Quỷ Binh tập kết lại với nhau hùng hổ mà đuổi theo Tô Lạc.
Tô Lạc đạp Linh Vũ Bộ, linh hoạt nhanh nhẹn chạy qua đại điện.
Tuy rằng tạm thời không bị đuổi theo, nhưng trong lòng Tô Lạc lại có chút buồn bực.
Bắc Thần Ảnh nói cho nàng biết, Ma Quỷ Binh có một đặc điểm, đó chính là thích kết bè kết đội.
Hiện giờ hai đội liên hợp lại muốn bắt nàng, nếu bị đội ngũ Ma Quỷ Binh khác nhìn thấy, bọn chúng chắc chắn sẽ đoàn kết lại cùng đối phó với nàng!
Đến lúc đó đừng nói hai hay ba đội ngũ, toàn bộ Ma Quỷ Binh trong Động Ma Quỷ đều có khả năng liên hợp lại cùng nhau treo cổ nàng.
Phía sau đuổi theo rất gắt, Tô Lạc trốn cũng mau.
Nàng vừa trốn vừa tự hỏi đối sách.
Phải làm cách nào để thoát khỏi sự đuổi bắt của đám Ma Quỷ Binh này chứ?
Tô Lạc híp đôi mắt lại. Kỳ thật việc chính yếu nhất chính là nàng phải hiểu rõ tại sao Ma Quỷ Binh lại đuổi sát theo nàng không bỏ.
Nếu tra hẳn từ nguồn gốc thì hình như sau khi Dao Trì tiên tử rời đi, đám Ma Quỷ Binh này mới đến.
Như vậy, Lý Dao Dao rốt cuộc đã làm cái gì?
Lúc ấy, nàng ngồi trên xích đu bay tới bay lui, hình như không làm cái gì cả…
Tô Lạc quay đầu lại xem đám Ma Quỷ Binh đang cắn chặt nàng không bỏ, bỗng nhiên, trong đầu nàng lóe lên một ý tưởng.
Bởi vì nàng đã vô tình nhìn xuống dấu chân mà mình để lại, thậm chí có vài con Ma Quỷ Binh còn nôn nóng gào rống về phía dấu chân mà nàng để lại trên tường khi bỏ chạy, càng có mấy con muốn cắt hẳn dấu chân đó ra.
Sao nàng lại có thể để lại dấu chân được?
Tô Lạc lúc này mới trong giây lát nhớ tới…
Khi thấy Dao Trì tiên tử, nàng không chú ý mặt đất.
Chắc là khi đó nàng đã dẫm lên vệt nước dưới chân.
Nếu đây chỉ là nước bình thường, những con Ma Quỷ Binh kia sao lại cứ đuổi sát không bỏ?
Tô Lạc gỡ giày của mình ra, ngửi một chút, tức khắc đã hiểu rõ!
Lý Dao Dao, ngươi đang đùa chơi thiên linh thủy với ta sao? Thật là có ý tứ!
Lúc này Tô Lạc xem như đã hiểu rõ!
Những con Ma Quỷ Binh này sở dĩ cứ bám theo nàng không rời, là bởi vì nàng trong lúc vô ý đã dẫm trúng cái bẫy của Lý Dao Dao.
Mà bẫy rập kia chính là thiên linh thủy của Dao Trì Lý gia.
Dao Trì Lý gia đã có toàn bộ bản đồ Động Ma Quỷ, như vậy bọn họ chắc chắn cũng biết Ma Quỷ Binh yêu thích cái gì.
Khó trách! Khó trách lần thi đấu này Dao Trì tiên tử lại có vẻ như đã sắp xếp hết tất cả mọi thứ! Thì ra nàng muốn mượn tay đám Ma Quỷ Binh này giết chết mình.
Đáng tiếc... Nếu bàn về thiên linh thủy, ai có thể so với Tô Lạc nàng chứ?
Bọn họ Dao Trì Lý gia ba năm mới được một lọ, mà thiên linh thủy của nàng lại nhiều đến mức có thể cho Tiểu Thần Long tắm. Lý Dao Dao so cái gì cũng được, cố tình lại so thiên linh thủy với nàng!
Nghĩ đến đây, khóe miệng Tô Lạc gợi lên một nụ cười lạnh mỉa mai.
Nếu Lý Dao Dao tặng nàng phần quà to như vậy, nàng không đáp lễ cho tốt thì sẽ rất không lễ phép nhỉ?
Tô Lạc đi loanh quanh trong cung điện, không biết đã đi bao lâu, rốt cuộc cũng đi hết toàn bộ cung điện.
Mà lúc này, phía sau nàng có ít nhất năm đội ngũ Ma Quỷ Binh đang đuổi theo.
Phía trước, Dao Trì tiên tử ngồi xổm trên mặt đất, nghiêm túc mà đào Hỏa Nguyên Thạch.
Ném Ma Quỷ Binh cho nàng, chính mình lại đi đào Hỏa Nguyên Thạch?
Khóe miệng Tô Lạc gợi lên một nụ cười lạnh.
Nàng lặng yên không một tiếng động bay vút đến chỗ của Dao Trì tiên tử.
Kỳ thật Dao Trì tiên tử đã nhận thấy được Tô Lạc đang tới gần, nhưng nàng luôn luôn cao ngạo, chưa bao giờ đặt Tô Lạc vào mắt.
Cho nên, lúc này nàng vẫn như cũ hết sức chuyên chú mà khai quật Hỏa Nguyên Thạch.
Lại một viên nữa, nàng đã có ba viên!
Ngay vào giờ phút này!
Tô Lạc bay vút đến trên đỉnh đầu nàng, lấy một bồn thiên linh thủy từ bên trong ra!
Tất cả đều là thiên linh thủy thượng phẩm! So với thiên linh thủy hạ phẩm của Dao Trì Lý gia không biết tốt hơn bao nhiêu!
Bình luận facebook