Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-151
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 147: Bổn thế tử đồng ý
- Nàng kể cho bổn thế tử hết mọi chuyện như thế, không sợ ta ngay lập tức mang nàng tới tố cáo với quốc vương?
- Với tính cách của thế tử, ta tin là sẽ không!- Mỹ Liên chắn chắn
- Xem ra gan nàng cũng lớn đấy Phụ hoàng ta chắc chắn sẽ không can thiệp chuyện quốc sự Đại Ninh, vậy nên nàng là muốn tới câu dẫn bổn thế tử?
- - Mỹ Liên im lặng không trả lời Ai mà biết tên biến thái này muốn gì, trả lời bừa thì chết chắc
- Nhưng mà phải làm sao đây?- Liễu Ngọc Đan lại cười trêu ghẹo- Chỉ dựa vào nàng, còn không đủ khiến bổn thế tử liếc mắt một cái
- Người không có hứng thú? Vậy sao người còn muốn nói chuyện với ta? Vốn dĩ là nên lờ đi mới phải
Liễu Ngọc Đan chống tay nằm xuống, thẳng thừng đáp:
- Vì con người quỷ quyệt như nàng ở bên cạnh phụ hoàng sẽ khiến Khắc Tư lao đao Ta không màng thế sự nhưng ta không ngu ngốc, lại để một nữ nhân ngoại tộc nhúng tay vào vận mệnh quốc gia
- Ngươi
- Nhưng may cho nàng a~ Bổn thế tử có hứng thú khác - Hắn cười, tay khẽ đưa ra vuốt lấy một lọn tóc Mỹ Liên- Ta sẽ cùng nàng tới yết kiến hoàng đế Đại Ninh Dù sao thì ta cũng rảnh rỗi đến phát chán rồi đây Nhưng những tính toán của nàng mà quá ngu ngốc như hôm nay, đừng hỏi vì sao bổn thế tử tuyệt tình vứt bỏ nàng
Mỹ Liên rùng mình, ván này không rõ là thắng hay thua, là đạt được như ý hay là thất bại thảm hại Trước mắt cứ là kéo được một đồng minh, nhưng đồng minh này quá đáng sợ rồi
Không rõ là hắn hứng thú với cái gì mà lại đồng ý đi cùng nàng dễ dàng đến thế Dù biết nàng có tính toán cũng vẫn không từ chối?
- Vậy còn thân phận của ta ở Khắc Tư
- Cái đó để ta lo, nàng cứ an tâm Nữ nhân Đại Ninh mà phụ hoàng mê đắm chỉ cần một mình mẫu thân ta là đủ rồi
Mỹ Liên cũng lờ mờ đoán ra tâm ý của hắn, khẽ cười
"Phụ hoàng ngươi thích nữ nhân Đại Ninh, chẳng lẽ ngươi lại không Đừng có dối lòng, đợi đến ngày ngươi say mê bổn tiểu thư, có cầu xin ta cũng sẽ không thật lòng với ngươi đâu Nam nhân ấy mà, càng cứng đầu, khó thu phục, ta càng thích"
Mỹ Liên đứng dậy, định lui đi thì Liễu Ngọc Đan gọi giật lại:
- Khoan đã
Quay người nhẹ nhàng, khẽ mỉm cười đúng góc nghiêng xinh đẹp nhất:
- Ta là Lâm gia Lâm Mỹ Liên!
- Ờ nàng không cần giới thiệu, cái đó ta thừa biết Nữ nhân trong cung làm gì có ai ta không biết tên - đối với chiêu trò câu dẫn của nàng, hắn ta lại gạt phắt đi- Ta là muốn dặn nàng lần sau đừng dùng loại nước hoa hôm nay nữa, ta thích hương thơm tự nhiên Ở gần nàng bổn thế tử nhức đầu lắm
Mỹ Liên giận tím mặt, nắm chặt tay gườm gườm nhìn hắn Tên khốn này, nếu không phải ngươi có thể lợi dụng được thì ta liều chết cũng phải đâm ngươi một kiếm cho hả dạ
- Còn đứng đó làm gì, lui ra nhanh đi Ta còn phải nghỉ ngơi~
Mỹ Liên vùng vằng quay người bỏ đi Chưa ra đến cửa đã thấy một dàn mỹ nhân Khắc Tư õng ẹo đi vào Hừ, không có phẩm vị!
Nàng ta sao có thể biết được, Liễu Ngọc Đan kia cũng như phụ hoàng hắn, mê đắm mỹ sắc Đại Ninh Đáng tiếc là không phải vì nữ nhân
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
- Nàng kể cho bổn thế tử hết mọi chuyện như thế, không sợ ta ngay lập tức mang nàng tới tố cáo với quốc vương?
- Với tính cách của thế tử, ta tin là sẽ không!- Mỹ Liên chắn chắn
- Xem ra gan nàng cũng lớn đấy Phụ hoàng ta chắc chắn sẽ không can thiệp chuyện quốc sự Đại Ninh, vậy nên nàng là muốn tới câu dẫn bổn thế tử?
- - Mỹ Liên im lặng không trả lời Ai mà biết tên biến thái này muốn gì, trả lời bừa thì chết chắc
- Nhưng mà phải làm sao đây?- Liễu Ngọc Đan lại cười trêu ghẹo- Chỉ dựa vào nàng, còn không đủ khiến bổn thế tử liếc mắt một cái
- Người không có hứng thú? Vậy sao người còn muốn nói chuyện với ta? Vốn dĩ là nên lờ đi mới phải
Liễu Ngọc Đan chống tay nằm xuống, thẳng thừng đáp:
- Vì con người quỷ quyệt như nàng ở bên cạnh phụ hoàng sẽ khiến Khắc Tư lao đao Ta không màng thế sự nhưng ta không ngu ngốc, lại để một nữ nhân ngoại tộc nhúng tay vào vận mệnh quốc gia
- Ngươi
- Nhưng may cho nàng a~ Bổn thế tử có hứng thú khác - Hắn cười, tay khẽ đưa ra vuốt lấy một lọn tóc Mỹ Liên- Ta sẽ cùng nàng tới yết kiến hoàng đế Đại Ninh Dù sao thì ta cũng rảnh rỗi đến phát chán rồi đây Nhưng những tính toán của nàng mà quá ngu ngốc như hôm nay, đừng hỏi vì sao bổn thế tử tuyệt tình vứt bỏ nàng
Mỹ Liên rùng mình, ván này không rõ là thắng hay thua, là đạt được như ý hay là thất bại thảm hại Trước mắt cứ là kéo được một đồng minh, nhưng đồng minh này quá đáng sợ rồi
Không rõ là hắn hứng thú với cái gì mà lại đồng ý đi cùng nàng dễ dàng đến thế Dù biết nàng có tính toán cũng vẫn không từ chối?
- Vậy còn thân phận của ta ở Khắc Tư
- Cái đó để ta lo, nàng cứ an tâm Nữ nhân Đại Ninh mà phụ hoàng mê đắm chỉ cần một mình mẫu thân ta là đủ rồi
Mỹ Liên cũng lờ mờ đoán ra tâm ý của hắn, khẽ cười
"Phụ hoàng ngươi thích nữ nhân Đại Ninh, chẳng lẽ ngươi lại không Đừng có dối lòng, đợi đến ngày ngươi say mê bổn tiểu thư, có cầu xin ta cũng sẽ không thật lòng với ngươi đâu Nam nhân ấy mà, càng cứng đầu, khó thu phục, ta càng thích"
Mỹ Liên đứng dậy, định lui đi thì Liễu Ngọc Đan gọi giật lại:
- Khoan đã
Quay người nhẹ nhàng, khẽ mỉm cười đúng góc nghiêng xinh đẹp nhất:
- Ta là Lâm gia Lâm Mỹ Liên!
- Ờ nàng không cần giới thiệu, cái đó ta thừa biết Nữ nhân trong cung làm gì có ai ta không biết tên - đối với chiêu trò câu dẫn của nàng, hắn ta lại gạt phắt đi- Ta là muốn dặn nàng lần sau đừng dùng loại nước hoa hôm nay nữa, ta thích hương thơm tự nhiên Ở gần nàng bổn thế tử nhức đầu lắm
Mỹ Liên giận tím mặt, nắm chặt tay gườm gườm nhìn hắn Tên khốn này, nếu không phải ngươi có thể lợi dụng được thì ta liều chết cũng phải đâm ngươi một kiếm cho hả dạ
- Còn đứng đó làm gì, lui ra nhanh đi Ta còn phải nghỉ ngơi~
Mỹ Liên vùng vằng quay người bỏ đi Chưa ra đến cửa đã thấy một dàn mỹ nhân Khắc Tư õng ẹo đi vào Hừ, không có phẩm vị!
Nàng ta sao có thể biết được, Liễu Ngọc Đan kia cũng như phụ hoàng hắn, mê đắm mỹ sắc Đại Ninh Đáng tiếc là không phải vì nữ nhân
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Bình luận facebook