Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-168
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 164: Bổn thế tử phát chán rồi
Lại nói tới chuyện của Liễu Ngọc Đan Xưa nay hắn chưa từng thấy ai kịch liệt xua đuổi mình như Bạch Thần Lãng
Vào cung đã được năm hôm, ngày nào cũng sáng sớm vào thư phòng trò chuyện với hoàng thượng, với Tứ vương, đôi lúc là các đại nhân khác Chiều về thì nằm dài, đi loanh quanh mãi lại lạc đường Chả hiểu sao xếp cho hắn nơi ở xa xôi như thế?
Nói chung là trừ hoàng thượng dù đã ngoài tứ tuần nhưng vẫn giữ được mỹ mạo ra, hắn chẳng hứng thú trò chuyện lâu với các vị khác Sang ngày thứ sáu, hắn lại ăn vận nhã nhặn, uể oải bước từng bước tới ngự thư phòng Dù hoàng thượng có đẹp đến mấy, hắn nhìn cũng phát chán rồi
- Thế tử! Thế tử! có đang nghe trẫm nói không?- Hoàng thượng đang nói thì thấy hắn đờ đẫn cả người ra liền gọi
- Hả? À à ngài nói gì ấy nhỉ?- Liễu Ngọc Đan giật mình
- Trẫm nói nếu người nhàm chán quá, trẫm sẽ phái hoàng nhi dẫn người đi dạo
Chỉ chờ một câu này, mắt hắn sáng rỡ:
- Hoàng thượng anh minh!
Ngồi đợi một lúc đã thấy Thần Phong khẽ đẩy cửa bước vào
- Phụ hoàng cho gọi nhi thần
- Phong Nhi, con dẫn Thế tử đi dạo cho khuây khỏa
- Con đâu phải người rảnh rỗi, hơn nữa- Liếc nhìn Liễu Ngọc Đan đang ngồi bên kia im lặng quan sát- Nếu là Thần Lãng biểu ca dẫn đi thì Thế tử sẽ vui vẻ hơn nhiều
Hoàng thượng sửng sốt Đứa nhỏ này mặc dù luôn hành động tùy ý, chẳng để lời nói của phụ hoàng này vào tâm nhưng lúc nào cũng suy nghĩ trước sau Sao nó có thể đẩy Thế tử Khắc Tư, một liên minh quan trọng tới phe Tứ vương gia?
- Vậy thì gọi thêm Thần Lãng đi cùng hai người đi
- Phụ hoàng!
- Thôi trẫm mệt rồi, hai ngươi cứ thế mà làm Lui đi
Thế là Thần Phong đành hậm hực dẫn Liễu Ngọc Đan đi tìm Bạch Thần Lãng
Liễu Ngọc Đan đã gặp qua Thần Phong một lần, chưa có ấn tượng mấy Lần này đi bên cạnh, quan sát kĩ mới thấy hắn quả là đệ nhất mỹ nam Khuôn mặt vừa thanh tú lại sắc nét, không phải kiểu cương nghị mà chính là vô cùng mị hoặc, câu dẫn
Nhìn nghiêng nên không rõ, chứ Liễu Ngọc Đan chắc mẩm, nếu như nhìn vào mắt Thái tử Đại Ninh này 5 giây, chắc tình ý của hắn với "tiểu khả ái" kia có chút lung lay mất
Thần Phong vô cùng khó chịu vì có kẻ cứ nhìn mình chằm chằm Hơn nữa lại còn là một tên nam nhân! Các cung nữ, nội quan đi qua, sau khi cúi chào liền xôn xao bàn tán, hắn càng thấy điên tiết "Hừ, đợi tìm được Bạch Thần Lãng rồi ta để hai ngươi tự đi mà chơi với nhau"
- Phong Nhi này- Liễu Ngọc Đan không biết tên của Thần Phong nên dùng luôn cách gọi của hoàng thượng Hắn cũng không muốn gọi là Thái tử, nghe xa cách quá Hơn nữa, tính cách hắn luôn cợt nhả, dùng từ ngữ lịch sự với một "mỹ nhân", có cảm giác không vui- Nhìn kĩ thấy người cũng thật là xinh đẹp a~
Thần Phong nổi cả da gà Được nam nhân khen "xinh đẹp" thật giống như bị sỉ nhục hơn
- Gọi ta là Thần Phong!
- À, được rồiMà ngươi cũng khá là dễ dãi, không như ai kia, hỏi mãi không trả lời- Liễu Ngọc Đan cười tủm tỉm
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Lại nói tới chuyện của Liễu Ngọc Đan Xưa nay hắn chưa từng thấy ai kịch liệt xua đuổi mình như Bạch Thần Lãng
Vào cung đã được năm hôm, ngày nào cũng sáng sớm vào thư phòng trò chuyện với hoàng thượng, với Tứ vương, đôi lúc là các đại nhân khác Chiều về thì nằm dài, đi loanh quanh mãi lại lạc đường Chả hiểu sao xếp cho hắn nơi ở xa xôi như thế?
Nói chung là trừ hoàng thượng dù đã ngoài tứ tuần nhưng vẫn giữ được mỹ mạo ra, hắn chẳng hứng thú trò chuyện lâu với các vị khác Sang ngày thứ sáu, hắn lại ăn vận nhã nhặn, uể oải bước từng bước tới ngự thư phòng Dù hoàng thượng có đẹp đến mấy, hắn nhìn cũng phát chán rồi
- Thế tử! Thế tử! có đang nghe trẫm nói không?- Hoàng thượng đang nói thì thấy hắn đờ đẫn cả người ra liền gọi
- Hả? À à ngài nói gì ấy nhỉ?- Liễu Ngọc Đan giật mình
- Trẫm nói nếu người nhàm chán quá, trẫm sẽ phái hoàng nhi dẫn người đi dạo
Chỉ chờ một câu này, mắt hắn sáng rỡ:
- Hoàng thượng anh minh!
Ngồi đợi một lúc đã thấy Thần Phong khẽ đẩy cửa bước vào
- Phụ hoàng cho gọi nhi thần
- Phong Nhi, con dẫn Thế tử đi dạo cho khuây khỏa
- Con đâu phải người rảnh rỗi, hơn nữa- Liếc nhìn Liễu Ngọc Đan đang ngồi bên kia im lặng quan sát- Nếu là Thần Lãng biểu ca dẫn đi thì Thế tử sẽ vui vẻ hơn nhiều
Hoàng thượng sửng sốt Đứa nhỏ này mặc dù luôn hành động tùy ý, chẳng để lời nói của phụ hoàng này vào tâm nhưng lúc nào cũng suy nghĩ trước sau Sao nó có thể đẩy Thế tử Khắc Tư, một liên minh quan trọng tới phe Tứ vương gia?
- Vậy thì gọi thêm Thần Lãng đi cùng hai người đi
- Phụ hoàng!
- Thôi trẫm mệt rồi, hai ngươi cứ thế mà làm Lui đi
Thế là Thần Phong đành hậm hực dẫn Liễu Ngọc Đan đi tìm Bạch Thần Lãng
Liễu Ngọc Đan đã gặp qua Thần Phong một lần, chưa có ấn tượng mấy Lần này đi bên cạnh, quan sát kĩ mới thấy hắn quả là đệ nhất mỹ nam Khuôn mặt vừa thanh tú lại sắc nét, không phải kiểu cương nghị mà chính là vô cùng mị hoặc, câu dẫn
Nhìn nghiêng nên không rõ, chứ Liễu Ngọc Đan chắc mẩm, nếu như nhìn vào mắt Thái tử Đại Ninh này 5 giây, chắc tình ý của hắn với "tiểu khả ái" kia có chút lung lay mất
Thần Phong vô cùng khó chịu vì có kẻ cứ nhìn mình chằm chằm Hơn nữa lại còn là một tên nam nhân! Các cung nữ, nội quan đi qua, sau khi cúi chào liền xôn xao bàn tán, hắn càng thấy điên tiết "Hừ, đợi tìm được Bạch Thần Lãng rồi ta để hai ngươi tự đi mà chơi với nhau"
- Phong Nhi này- Liễu Ngọc Đan không biết tên của Thần Phong nên dùng luôn cách gọi của hoàng thượng Hắn cũng không muốn gọi là Thái tử, nghe xa cách quá Hơn nữa, tính cách hắn luôn cợt nhả, dùng từ ngữ lịch sự với một "mỹ nhân", có cảm giác không vui- Nhìn kĩ thấy người cũng thật là xinh đẹp a~
Thần Phong nổi cả da gà Được nam nhân khen "xinh đẹp" thật giống như bị sỉ nhục hơn
- Gọi ta là Thần Phong!
- À, được rồiMà ngươi cũng khá là dễ dãi, không như ai kia, hỏi mãi không trả lời- Liễu Ngọc Đan cười tủm tỉm
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Bình luận facebook