Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-71
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 69: Trò chuyện
Hoàng thượng không nói gì, yên lặng nhấc ly trà lên nhấp một ngụm, đôi mắt đẹp mang vẻ u buồn
Giờ Tịnh Kỳ mới có thể quan sát kỹ khuôn mặt của người đối diện So với Thần Duệ, Thần Lãng kia, hoàng thượng thuở thiếu niên chắc chắn ưa nhìn hơn rất nhiều Một vẻ đẹp của kẻ phong lưu, đa tình Đôi mắt dài, sâu thăm thẳm, như ẩn chứa rất nhiều tiếc nuối
Dù hiện tại chỉ là một tiểu cô nương 13 tuổi nhưng Tịnh Kỳ cũng đã sống trên đời được gần 40 năm, suy nghĩ già dặn hơn rất nhiều Vị hoàng đế cao cao tại thượng trước mặt kia cũng tầm tuổi ấy
"Vậy nên so với đám tiểu tử nhà vương gia kia, nét đẹp của vị này mới có ảnh hưởng tới ta"
Hoàng thượng mà không có con trai thì thật là tiếc Hoàng tử sẽ rất giống người
Nhận ra cô nhóc Lục gia cứ nhìn mình chằm chằm, hoàng thượng mới lên tiếng:
- Ngươi có lá gan lớn đấy nhỉ? Nhìn trẫm cả buổi không nói năng gì
Tịnh Kỳ giật mình Aida, sống bao nhiêu năm rồi mới gặp người đẹp trai đến thế Mải nhìn mà quên hết cả đại sự
- Bệ hạ, tiểu nữ vô phépcó thể xin một ngụm trà không?
- Ngươi còn muốn uống tranh trà của trẫm?
"Đây là do ta sợ quá nên khô cả cổ rồi"
Hoàng thượng thấy Tịnh Kỳ đờ mặt ra, liền bật cười:
- Thưởng trà cho ngươi Không ngờ ngươi ở ngoài kia vừa tao nhã vừa mạnh dạn như thế, giờ đối diện với trẫm lại như một nhóc con không hiểu chuyện thế này
Tịnh Kỳ cũng chẳng hiểu Có cảm giác rất quen thuộc nên mới bất giác thể hiện bản tính, hành động không suy nghĩ gì hết Nhưng rõ ràng chưa gặp bao giờ
- Tịnh Nhi Đã nghĩ ra thích gì chưa?
- Tiểu nữ vẫn chưa ơ sao hoàng thượng lại gọi là Tịnh Nhi?- Tịnh Kỳ bối rối Gì đây, tiểu khả ái dễ thương quá nên cũng gọi ta là Tịnh Nhi như người thân Lục gia à?
- Haha, trẫm thấy các tỉ tỉ ngươi gọi như thế nên nghĩ ngươi sẽ thích Cứ từ từ suy nghĩ, không sao hết Dù sao trẫm cũng không bận
Hoàng thượng lại ngồi nghĩ tình cảnh bản thân bây giờ còn không bằng nhóc này, mang danh thiên tử mà không có quyền lực trong tay Thật vô dụng
- Vậy Tịnh Nhi trò chuyện với người được không? Tịnh Nhi có nhiều lời muốn hỏi lắm
- To gan đấy Nhưng mà cứ hỏi đi
Tịnh Kỳ thấy lạ lắm Cái cách nói chuyện này quen quen Cả cái ánh nhìn không nghiêm túc kia nữa, cứ có cảm giác đùa giỡn với ta, nhưng lại có chút buồn
- Hoàng thượng, Tịnh Nhi nên hỏi thẳng hay
- Hỏi thẳng Trẫm ghét đi đường vòng
- Vậy Tịnh Nhi to gan không biết hoàng thượng từng đến Túy Hoa lâu chưa? Và người có biết Di Dung cô nương?
Hoàng thượng ngẩn người Tại sao chuyện này đến một đứa nhỏ cũng biết? Ta đã che giấu rất kỹ kia mà
- Hoàng thượng, chuyện người tới Túy Hoa lâu nhiều người biết Nhưng chuyện của Di Dung cô nương, chỉ Tịnh Nhi biết Tịnh Nhi đã gặp cô nương
- Im miệng
Hoàng thượng đã nổi giận rồi, cái đầu của ta sắp bay rồi sao? Ta đã bảo ta nên đi đường vòng hay đi đường thẳng, người trả lời đường thẳng Đường thẳng này là đường đến đoạn đầu đài à?
Tịnh Kỳ sợ hãi, người run rẩy Hoàng thượng nhìn tiểu hài tử trước mặt, thở dài:
- Tịnh Nhi, ngươi đừng sợ Để trẫm bình tĩnh lại Vì sao ngươi tới gặp Di Dung? Vì sao ngươi muốn biết chuyện này? Nói đi, ở đây chỉ có trẫm và ngươi
Tịnh Kỳ cố gắng ngừng run rẩy Bắt đầu giải thích về suy tính của bản thân Rằng Lục gia trung thành với hoàng thượng, tuyệt không theo một phe phái nào Nhưng Lục gia sẽ lâm nguy nếu người cứ ngồi im thế này Vì vậy nên nếu người ngồi im, Tịnh Nhi sẽ giúp người đi những bước người muốn đi, làm những việc người muốn làm
- Vì vậy, hoàng thượng nếu có thể, xin người hãy nói về vị hoàng tử bí mật Một chút thôi cũng được Tịnh Nhi sẽ tìm giúp người
Hoàng thượng sửng sốt Đến cả việc người có một hoàng tử, Lục Tịnh Kỳ này cũng nghĩ ra được Liệu ta có thể tin tưởng mà nói ra tất cả?
----------------------------------------------------
Hehe tranh thủ vừa xem bóng đá vừa đăng chương mới cho mọi người
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Hoàng thượng không nói gì, yên lặng nhấc ly trà lên nhấp một ngụm, đôi mắt đẹp mang vẻ u buồn
Giờ Tịnh Kỳ mới có thể quan sát kỹ khuôn mặt của người đối diện So với Thần Duệ, Thần Lãng kia, hoàng thượng thuở thiếu niên chắc chắn ưa nhìn hơn rất nhiều Một vẻ đẹp của kẻ phong lưu, đa tình Đôi mắt dài, sâu thăm thẳm, như ẩn chứa rất nhiều tiếc nuối
Dù hiện tại chỉ là một tiểu cô nương 13 tuổi nhưng Tịnh Kỳ cũng đã sống trên đời được gần 40 năm, suy nghĩ già dặn hơn rất nhiều Vị hoàng đế cao cao tại thượng trước mặt kia cũng tầm tuổi ấy
"Vậy nên so với đám tiểu tử nhà vương gia kia, nét đẹp của vị này mới có ảnh hưởng tới ta"
Hoàng thượng mà không có con trai thì thật là tiếc Hoàng tử sẽ rất giống người
Nhận ra cô nhóc Lục gia cứ nhìn mình chằm chằm, hoàng thượng mới lên tiếng:
- Ngươi có lá gan lớn đấy nhỉ? Nhìn trẫm cả buổi không nói năng gì
Tịnh Kỳ giật mình Aida, sống bao nhiêu năm rồi mới gặp người đẹp trai đến thế Mải nhìn mà quên hết cả đại sự
- Bệ hạ, tiểu nữ vô phépcó thể xin một ngụm trà không?
- Ngươi còn muốn uống tranh trà của trẫm?
"Đây là do ta sợ quá nên khô cả cổ rồi"
Hoàng thượng thấy Tịnh Kỳ đờ mặt ra, liền bật cười:
- Thưởng trà cho ngươi Không ngờ ngươi ở ngoài kia vừa tao nhã vừa mạnh dạn như thế, giờ đối diện với trẫm lại như một nhóc con không hiểu chuyện thế này
Tịnh Kỳ cũng chẳng hiểu Có cảm giác rất quen thuộc nên mới bất giác thể hiện bản tính, hành động không suy nghĩ gì hết Nhưng rõ ràng chưa gặp bao giờ
- Tịnh Nhi Đã nghĩ ra thích gì chưa?
- Tiểu nữ vẫn chưa ơ sao hoàng thượng lại gọi là Tịnh Nhi?- Tịnh Kỳ bối rối Gì đây, tiểu khả ái dễ thương quá nên cũng gọi ta là Tịnh Nhi như người thân Lục gia à?
- Haha, trẫm thấy các tỉ tỉ ngươi gọi như thế nên nghĩ ngươi sẽ thích Cứ từ từ suy nghĩ, không sao hết Dù sao trẫm cũng không bận
Hoàng thượng lại ngồi nghĩ tình cảnh bản thân bây giờ còn không bằng nhóc này, mang danh thiên tử mà không có quyền lực trong tay Thật vô dụng
- Vậy Tịnh Nhi trò chuyện với người được không? Tịnh Nhi có nhiều lời muốn hỏi lắm
- To gan đấy Nhưng mà cứ hỏi đi
Tịnh Kỳ thấy lạ lắm Cái cách nói chuyện này quen quen Cả cái ánh nhìn không nghiêm túc kia nữa, cứ có cảm giác đùa giỡn với ta, nhưng lại có chút buồn
- Hoàng thượng, Tịnh Nhi nên hỏi thẳng hay
- Hỏi thẳng Trẫm ghét đi đường vòng
- Vậy Tịnh Nhi to gan không biết hoàng thượng từng đến Túy Hoa lâu chưa? Và người có biết Di Dung cô nương?
Hoàng thượng ngẩn người Tại sao chuyện này đến một đứa nhỏ cũng biết? Ta đã che giấu rất kỹ kia mà
- Hoàng thượng, chuyện người tới Túy Hoa lâu nhiều người biết Nhưng chuyện của Di Dung cô nương, chỉ Tịnh Nhi biết Tịnh Nhi đã gặp cô nương
- Im miệng
Hoàng thượng đã nổi giận rồi, cái đầu của ta sắp bay rồi sao? Ta đã bảo ta nên đi đường vòng hay đi đường thẳng, người trả lời đường thẳng Đường thẳng này là đường đến đoạn đầu đài à?
Tịnh Kỳ sợ hãi, người run rẩy Hoàng thượng nhìn tiểu hài tử trước mặt, thở dài:
- Tịnh Nhi, ngươi đừng sợ Để trẫm bình tĩnh lại Vì sao ngươi tới gặp Di Dung? Vì sao ngươi muốn biết chuyện này? Nói đi, ở đây chỉ có trẫm và ngươi
Tịnh Kỳ cố gắng ngừng run rẩy Bắt đầu giải thích về suy tính của bản thân Rằng Lục gia trung thành với hoàng thượng, tuyệt không theo một phe phái nào Nhưng Lục gia sẽ lâm nguy nếu người cứ ngồi im thế này Vì vậy nên nếu người ngồi im, Tịnh Nhi sẽ giúp người đi những bước người muốn đi, làm những việc người muốn làm
- Vì vậy, hoàng thượng nếu có thể, xin người hãy nói về vị hoàng tử bí mật Một chút thôi cũng được Tịnh Nhi sẽ tìm giúp người
Hoàng thượng sửng sốt Đến cả việc người có một hoàng tử, Lục Tịnh Kỳ này cũng nghĩ ra được Liệu ta có thể tin tưởng mà nói ra tất cả?
----------------------------------------------------
Hehe tranh thủ vừa xem bóng đá vừa đăng chương mới cho mọi người
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Bình luận facebook