Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-76
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 74: Tìm Bạch Thần Lãng hỏi chuyện
Rời Thất vương phủ, Tịnh Kỳ sắp xếp lại tin tức mà mình thu thập được Trước hết là tính toán của Tứ vương, có liên quan tới Lục gia nhưng chưa nguy hiểm, cũng không biết tới bí mật ta đang tìm kiếm, hoặc có biết nhưng không nhiều Bởi vì Bạch Thần Lãng chắc chắn không biết Sau đó là chuyện của hoàng thượng Cuối cùng là bên Thất vương
Phía Lâm Mỹ Liên muốn tới gặp Lục đại nguyên soái Tịnh Kỳ lại khá chắc chắn về việc phụ thân sẽ từ chối Dù Lâm tiểu thư kia có "hào quang nữ chính" nhưng phụ thân ta lại là một người vô cùng kiên định Vậy nên không việc gì mà ta phải đi theo bọn họ tới phía Nam
Sau nhiều ngày tìm kiếm tin tức, cuối cùng lại quay về vòng luẩn quẩn, không biết tiếp tục thế nào
Đêm trăng sáng, Tịnh Kỳ nằm trên mái kinh thành đệ nhất tửu lâu, nhìn lên trời cao lại nhớ tới mấy năm trước Những ngày còn có Phong ở đây, hai kẻ rảnh rỗi đã cùng nhau chạy khắp ngõ ngách kinh thành
Tịnh Kỳ vẫn thường nói hắn dở hơi, không về đi ngủ lại trèo lên mái nhà ngắm trăng Giờ bản thân lại nằm đây, nhìn trời, giống hắn
Có phải năm đó hắn cũng có nhiều suy nghĩ như ta bây giờ, nên mới suốt ngày nhìn trăng chờ đáp án?
Đồ ngốc, nhìn mãi có thấy đáp án chưa? Hay vì có câu trả lời rồi nên ngươi mới bỏ đi bặt vô âm tín Mãi không trở về Mà có khi lúc hắn trở về, ta lại đang ở Giang Nam
Nghĩ tới hắn, Tịnh Kỳ lại bỏ miếng ngọc bội ra ngắm nghía Tên công tử nhà giàu đó là con nhà nào nhỉ? Ngọc bội này trông lạ quá, chắc là đắt lắm
Sáng hôm sau, Tịnh Kỳ quyết định tới gặp Bạch Thần Lãng hỏi xem hắn có biết nguồn gốc miếng ngọc bội kia không Dù sao thì ngoài Thần Lãng ra, ở kinh thành này cũng chẳng ai biết nhiều mà có thể trả lời cho Tịnh Kỳ như hắn
Dù sao ta cũng đang không biết tiếp theo nên làm gì Vậy thì cứ thử đi tìm Phong, có khi hắn sẽ cho ta một lời khuyên
Nghĩ vậy, Tịnh Kỳ lén lút theo dõi Tứ vương phủ Chờ Bạch Thần Lãng ra là ta chộp luôn, đành vậy thôi chứ đâu thể tới gõ cửa tìm gặp
Ngồi nửa ngày mới thấy "đối tượng" ra ngoài, Tịnh Kỳ nhảy từ trên cây xuống ngay trước mặt hắn
- Hê, trùng hợp quá
Bạch Thần Lãng hết hồn Trùng hợp cái gì, đây là nàng ta nhảy từ trên cáy xuống dọa hắn đấy chứ
- Lục Lục tiểu thư Trùng hợp quá ta không biết tiểu thư lại có nhã hứng ngồi đây
Tịnh Kỳ suýt thì bật cười Rõ ràng là ta tưh dưng nhảy bổ ra Cách chào vừa rồi chỉ hay dùng cho bằng hữu thôi, ta coi hắn là bạn mà hắn lại khách sáo đáp lại như thế Thật là rõ ràng không thể làm bạn rồi
- Thần Lãng vương gia, lại trùng hợp nữa là ta "nhặt" được cái này Người có biết nó của ai không?
Nói rồi Tịnh Kỳ giơ miếng ngọc bội ra trước mặt
Bạch Thần Lãng cầm lấy, ngắm nghía một hồi Hắn biết mặt hầu hết các ký hiệu đặc trưng của các gia tộc lớn, vậy mà miếng ngọc bội này chưa từng thấy bao giờ
- Lục tiểu thư, loại ngọc này không có xuất xứ ở kinh thành, ta chưa từng thấy qua Không rõ tiểu thư nhặt được ở đâu?
- À vương gia không biết thì tiểu nữ cũng không làm phiền nữa Cáo từ
- Khoan đã
Tịnh Kỳ định quay lưng rời đi thì Bạch Thần Lãng gọi giật lại
- Vương gia có gì dặn dò?
- Ừm vì sao tiểu thư lại đến tìm ta hỏi chuyện này?
Thấy Tịnh Kỳ mở to mắt, nghiêng đầu mỉm cười, ý là không hiểu câu hỏi Hắn lại tiếp
- Chỉ là ta thấy lạ, vốn dĩ chúng ta không thân thiết, tiểu thư còn có thể tới tìm người khác để hỏi thay vì tìm ta
- Tiểu nữ đã nói là trùng hợp mà Trùng hợp thôi, haha
"Trùng hợp cái con khỉ mốc Rõ ràng là nàng ta ngồi trên cây đợi ta ra thì nhảy xuống" Bạch Thần Lãng có vẻ hậm hực, không chấp nhận câu trả lời hời hợt kia
- Thôi được rồi, tiểu nữ thừa nhận là cố tình tới đây nhờ giúp đỡ Nhưng không phải là có gian tình gì đâu nhé, vương gia xin cứ an tâm Chỉ là
- Chỉ là cái gì?
- Chỉ là ta giúp vương gia phục thù trong yến hội lần trước, giờ ta tới đây đòi chút "tiền công"
- Giờ nàng chưa lấy "tiền công" đã định đi?
- Thì vương gia có biết đâu - Tịnh Kỳ lại cười cười
- Đợi ta nghiên cứu một chút, ngày mai ta sẽ trả lời cho nàng
- Vậy mai người sẽ ra ngoài vào lúc nào? Để ta còn "trùng hợp" ghé qua, đợi nửa ngày như hôm nay mất thời gian quá
Bạch Thần Lãng cười khổAi bảo nàng không gõ cửa tìm gặp mà cứ ngồi chờ chứ
- Giờ này ngày mai đi
- Được, nhất ngôn cửu đỉnh Mai tiểu nữ lại tới Đa tạ vương gia giúp đỡ
Nói rồi Tịnh Kỳ quay lưng rời đi
------------------------------------------------------
Huhu xin lỗi mọi người nhiều Đêm qua Be mới về tới phòng trọ, say xe quá nên giờ mới đăng truyện cho mọi người được đây
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Rời Thất vương phủ, Tịnh Kỳ sắp xếp lại tin tức mà mình thu thập được Trước hết là tính toán của Tứ vương, có liên quan tới Lục gia nhưng chưa nguy hiểm, cũng không biết tới bí mật ta đang tìm kiếm, hoặc có biết nhưng không nhiều Bởi vì Bạch Thần Lãng chắc chắn không biết Sau đó là chuyện của hoàng thượng Cuối cùng là bên Thất vương
Phía Lâm Mỹ Liên muốn tới gặp Lục đại nguyên soái Tịnh Kỳ lại khá chắc chắn về việc phụ thân sẽ từ chối Dù Lâm tiểu thư kia có "hào quang nữ chính" nhưng phụ thân ta lại là một người vô cùng kiên định Vậy nên không việc gì mà ta phải đi theo bọn họ tới phía Nam
Sau nhiều ngày tìm kiếm tin tức, cuối cùng lại quay về vòng luẩn quẩn, không biết tiếp tục thế nào
Đêm trăng sáng, Tịnh Kỳ nằm trên mái kinh thành đệ nhất tửu lâu, nhìn lên trời cao lại nhớ tới mấy năm trước Những ngày còn có Phong ở đây, hai kẻ rảnh rỗi đã cùng nhau chạy khắp ngõ ngách kinh thành
Tịnh Kỳ vẫn thường nói hắn dở hơi, không về đi ngủ lại trèo lên mái nhà ngắm trăng Giờ bản thân lại nằm đây, nhìn trời, giống hắn
Có phải năm đó hắn cũng có nhiều suy nghĩ như ta bây giờ, nên mới suốt ngày nhìn trăng chờ đáp án?
Đồ ngốc, nhìn mãi có thấy đáp án chưa? Hay vì có câu trả lời rồi nên ngươi mới bỏ đi bặt vô âm tín Mãi không trở về Mà có khi lúc hắn trở về, ta lại đang ở Giang Nam
Nghĩ tới hắn, Tịnh Kỳ lại bỏ miếng ngọc bội ra ngắm nghía Tên công tử nhà giàu đó là con nhà nào nhỉ? Ngọc bội này trông lạ quá, chắc là đắt lắm
Sáng hôm sau, Tịnh Kỳ quyết định tới gặp Bạch Thần Lãng hỏi xem hắn có biết nguồn gốc miếng ngọc bội kia không Dù sao thì ngoài Thần Lãng ra, ở kinh thành này cũng chẳng ai biết nhiều mà có thể trả lời cho Tịnh Kỳ như hắn
Dù sao ta cũng đang không biết tiếp theo nên làm gì Vậy thì cứ thử đi tìm Phong, có khi hắn sẽ cho ta một lời khuyên
Nghĩ vậy, Tịnh Kỳ lén lút theo dõi Tứ vương phủ Chờ Bạch Thần Lãng ra là ta chộp luôn, đành vậy thôi chứ đâu thể tới gõ cửa tìm gặp
Ngồi nửa ngày mới thấy "đối tượng" ra ngoài, Tịnh Kỳ nhảy từ trên cây xuống ngay trước mặt hắn
- Hê, trùng hợp quá
Bạch Thần Lãng hết hồn Trùng hợp cái gì, đây là nàng ta nhảy từ trên cáy xuống dọa hắn đấy chứ
- Lục Lục tiểu thư Trùng hợp quá ta không biết tiểu thư lại có nhã hứng ngồi đây
Tịnh Kỳ suýt thì bật cười Rõ ràng là ta tưh dưng nhảy bổ ra Cách chào vừa rồi chỉ hay dùng cho bằng hữu thôi, ta coi hắn là bạn mà hắn lại khách sáo đáp lại như thế Thật là rõ ràng không thể làm bạn rồi
- Thần Lãng vương gia, lại trùng hợp nữa là ta "nhặt" được cái này Người có biết nó của ai không?
Nói rồi Tịnh Kỳ giơ miếng ngọc bội ra trước mặt
Bạch Thần Lãng cầm lấy, ngắm nghía một hồi Hắn biết mặt hầu hết các ký hiệu đặc trưng của các gia tộc lớn, vậy mà miếng ngọc bội này chưa từng thấy bao giờ
- Lục tiểu thư, loại ngọc này không có xuất xứ ở kinh thành, ta chưa từng thấy qua Không rõ tiểu thư nhặt được ở đâu?
- À vương gia không biết thì tiểu nữ cũng không làm phiền nữa Cáo từ
- Khoan đã
Tịnh Kỳ định quay lưng rời đi thì Bạch Thần Lãng gọi giật lại
- Vương gia có gì dặn dò?
- Ừm vì sao tiểu thư lại đến tìm ta hỏi chuyện này?
Thấy Tịnh Kỳ mở to mắt, nghiêng đầu mỉm cười, ý là không hiểu câu hỏi Hắn lại tiếp
- Chỉ là ta thấy lạ, vốn dĩ chúng ta không thân thiết, tiểu thư còn có thể tới tìm người khác để hỏi thay vì tìm ta
- Tiểu nữ đã nói là trùng hợp mà Trùng hợp thôi, haha
"Trùng hợp cái con khỉ mốc Rõ ràng là nàng ta ngồi trên cây đợi ta ra thì nhảy xuống" Bạch Thần Lãng có vẻ hậm hực, không chấp nhận câu trả lời hời hợt kia
- Thôi được rồi, tiểu nữ thừa nhận là cố tình tới đây nhờ giúp đỡ Nhưng không phải là có gian tình gì đâu nhé, vương gia xin cứ an tâm Chỉ là
- Chỉ là cái gì?
- Chỉ là ta giúp vương gia phục thù trong yến hội lần trước, giờ ta tới đây đòi chút "tiền công"
- Giờ nàng chưa lấy "tiền công" đã định đi?
- Thì vương gia có biết đâu - Tịnh Kỳ lại cười cười
- Đợi ta nghiên cứu một chút, ngày mai ta sẽ trả lời cho nàng
- Vậy mai người sẽ ra ngoài vào lúc nào? Để ta còn "trùng hợp" ghé qua, đợi nửa ngày như hôm nay mất thời gian quá
Bạch Thần Lãng cười khổAi bảo nàng không gõ cửa tìm gặp mà cứ ngồi chờ chứ
- Giờ này ngày mai đi
- Được, nhất ngôn cửu đỉnh Mai tiểu nữ lại tới Đa tạ vương gia giúp đỡ
Nói rồi Tịnh Kỳ quay lưng rời đi
------------------------------------------------------
Huhu xin lỗi mọi người nhiều Đêm qua Be mới về tới phòng trọ, say xe quá nên giờ mới đăng truyện cho mọi người được đây
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Bình luận facebook