Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-79
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 77: Hành trình
Rời khỏi kinh thành, đám người Tịnh Kỳ thúc ngựa thẳng về phía Tây Qua vùng thị trấn đông dân thì từ tốn, vừa đi vừa mua lương thực tích trữ, nghỉ ngơi, thay ngựa Tới vùng thưa dân, băng rừng, qua sông suối thì cố gắng vượt nhanh, tránh nguy hiểm
Vì bản đồ không chi tiết đường đi nên mất nhiều thời gian lạc đường, đi vào đường khó Có lúc còn không có đường, vách núi cao không vượt được đành quay lại tìm đường khác
Dọc đường đi, Tịnh Kỳ chứng kiến sự thay đổi văn hóa của các vùng miền Quả nhiên càng xa kinh thành cách ăn mặc, sinh hoạt của người dân càng khác biệt
Ở kinh thành, rất ít nữ nhân làm quan, có thì cũng chỉ làm nữ quan dạy dỗ hoàng thân quốc thích hay làm những việc đơn giản, nhàn nhã như ghi chép văn thư, Cũng có những nữ nhân mạnh mẽ như Lâm Mỹ Liên thì có tiếng nói nhưng vẫn không vượt ra được định kiến
Nhưng càng đi về phía Tây càng rõ ràng sự khác biệt
So sánh nữ nhân vùng Tây Trung ( trung tâm của phía Tây, nơi Đại thân vương cai quản) và vùng Giang Nam, vô cùng khác biệt
Cả hai vùng đất đều xa kinh thành, có văn hóa khác so với kinh thành, Giang Nam nữ nhân nhẹ nhàng, nho nhã thì Trung Tây nữ nhân mạnh mẽ, sôi nổi Nữ nhân Trung Tây cũng ít đọc sách hơn nên những người làm "quan văn" như ở kinh thành rất ít
Bù lại, có thể bắt gặp nữ nhân vùng này trong cả quân đội, trong đám hộ vệ, thậm chí có người còn tự túc buôn bán, làm ăn giống như Tịnh Kỳ
Có lẽ vì tính cách nữ nhân nơi này quá phóng khoáng nên vị quận chúa kia mới có thể hợp với tính cách của Ngũ vương gia năm ấy, có thể cùng nhau hàn huyên, trở thành tri kỷ Nhưng đáng tiếc cũng vì tính cách thoải mái, không tính toán nên mới bị người ta tính toán, rơi vào vòng xoáy quyền lực của Ngũ vương phi, vĩnh viễn không thể ở bên người yêu thương
Tới Trung Tây, Tịnh Kỳ thuê sáu phòng trọ, đám Ưng Liệp cứ hai người một phòng, một phòng thêm Lục Lang còn phòng cuối cùng của tiểu thư
Mấy vị hộ vệ mừng rơi nước mắt, trước kia lén lút đi theo tiểu thư, không dám ra mặt, tiền mang theo không nhiều nên chỉ dám thuê hai, năm người một phòng vô cùng chật chội Giờ công khai đi cùng tiểu thư thật là thoải mái
Cả đám nhìn túi tiền trong tay Tịnh Kỳ mà lóa mắt:
- Tiểu thư, người xa nhà lâu ngày, còn không về Giang Nam lấy thêm tiền, làm thế nào mà vẫn còn
- Hehe cái này các thúc không cần phải lo
- Hoàng thượng ban thưởng cho tiểu thư phải không?
- Tịnh Kỳ ta trước khi rời Giang Nam, cái mang theo nhiều nhất chính là tiền Tới kinh thành cũng được tỉ tỉ cho thêm một ít Ta cần gì phải xin hoàng thượng
Đám Ưng Liệp gật đầu tán thành Tôn chỉ của tiểu thư nhà chúng ta là gì? Chính là thiếu gì thì thiếu nhưng tiền nhất định không được thiếu Bởi thế nên đi theo tiểu thư không bao giờ sợ đói, sợ khổ Chỉ là tiểu thư có chút liều mạng, chỉ sợ chết lúc nào không hay
Tịnh Kỳ nghĩ kỹ rồi, dù thời đại nào cũng thế thôi Vật chất quyết định ý thức Có tiền rồi mới tìm được quyền Bài học kinh tế vỡ lòng, kinh tế tốt mới làm chính trị tốt được Thế nên trong người lúc nào cũng phải có tiền mới tính được đại sự
Bụng đói thì không thể nào nghĩ xa được ngoài hôm nay ăn gì Bản thân đã khổ như vậy bao nhiêu năm trước đây, giờ không thể để Tịnh Kỳ xinh đẹp này chịu khổ giống như Tinh Nhi của ngày trước
------------------------------------------------------
Hi, Phong sắp lên sàn nhé ))))
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Rời khỏi kinh thành, đám người Tịnh Kỳ thúc ngựa thẳng về phía Tây Qua vùng thị trấn đông dân thì từ tốn, vừa đi vừa mua lương thực tích trữ, nghỉ ngơi, thay ngựa Tới vùng thưa dân, băng rừng, qua sông suối thì cố gắng vượt nhanh, tránh nguy hiểm
Vì bản đồ không chi tiết đường đi nên mất nhiều thời gian lạc đường, đi vào đường khó Có lúc còn không có đường, vách núi cao không vượt được đành quay lại tìm đường khác
Dọc đường đi, Tịnh Kỳ chứng kiến sự thay đổi văn hóa của các vùng miền Quả nhiên càng xa kinh thành cách ăn mặc, sinh hoạt của người dân càng khác biệt
Ở kinh thành, rất ít nữ nhân làm quan, có thì cũng chỉ làm nữ quan dạy dỗ hoàng thân quốc thích hay làm những việc đơn giản, nhàn nhã như ghi chép văn thư, Cũng có những nữ nhân mạnh mẽ như Lâm Mỹ Liên thì có tiếng nói nhưng vẫn không vượt ra được định kiến
Nhưng càng đi về phía Tây càng rõ ràng sự khác biệt
So sánh nữ nhân vùng Tây Trung ( trung tâm của phía Tây, nơi Đại thân vương cai quản) và vùng Giang Nam, vô cùng khác biệt
Cả hai vùng đất đều xa kinh thành, có văn hóa khác so với kinh thành, Giang Nam nữ nhân nhẹ nhàng, nho nhã thì Trung Tây nữ nhân mạnh mẽ, sôi nổi Nữ nhân Trung Tây cũng ít đọc sách hơn nên những người làm "quan văn" như ở kinh thành rất ít
Bù lại, có thể bắt gặp nữ nhân vùng này trong cả quân đội, trong đám hộ vệ, thậm chí có người còn tự túc buôn bán, làm ăn giống như Tịnh Kỳ
Có lẽ vì tính cách nữ nhân nơi này quá phóng khoáng nên vị quận chúa kia mới có thể hợp với tính cách của Ngũ vương gia năm ấy, có thể cùng nhau hàn huyên, trở thành tri kỷ Nhưng đáng tiếc cũng vì tính cách thoải mái, không tính toán nên mới bị người ta tính toán, rơi vào vòng xoáy quyền lực của Ngũ vương phi, vĩnh viễn không thể ở bên người yêu thương
Tới Trung Tây, Tịnh Kỳ thuê sáu phòng trọ, đám Ưng Liệp cứ hai người một phòng, một phòng thêm Lục Lang còn phòng cuối cùng của tiểu thư
Mấy vị hộ vệ mừng rơi nước mắt, trước kia lén lút đi theo tiểu thư, không dám ra mặt, tiền mang theo không nhiều nên chỉ dám thuê hai, năm người một phòng vô cùng chật chội Giờ công khai đi cùng tiểu thư thật là thoải mái
Cả đám nhìn túi tiền trong tay Tịnh Kỳ mà lóa mắt:
- Tiểu thư, người xa nhà lâu ngày, còn không về Giang Nam lấy thêm tiền, làm thế nào mà vẫn còn
- Hehe cái này các thúc không cần phải lo
- Hoàng thượng ban thưởng cho tiểu thư phải không?
- Tịnh Kỳ ta trước khi rời Giang Nam, cái mang theo nhiều nhất chính là tiền Tới kinh thành cũng được tỉ tỉ cho thêm một ít Ta cần gì phải xin hoàng thượng
Đám Ưng Liệp gật đầu tán thành Tôn chỉ của tiểu thư nhà chúng ta là gì? Chính là thiếu gì thì thiếu nhưng tiền nhất định không được thiếu Bởi thế nên đi theo tiểu thư không bao giờ sợ đói, sợ khổ Chỉ là tiểu thư có chút liều mạng, chỉ sợ chết lúc nào không hay
Tịnh Kỳ nghĩ kỹ rồi, dù thời đại nào cũng thế thôi Vật chất quyết định ý thức Có tiền rồi mới tìm được quyền Bài học kinh tế vỡ lòng, kinh tế tốt mới làm chính trị tốt được Thế nên trong người lúc nào cũng phải có tiền mới tính được đại sự
Bụng đói thì không thể nào nghĩ xa được ngoài hôm nay ăn gì Bản thân đã khổ như vậy bao nhiêu năm trước đây, giờ không thể để Tịnh Kỳ xinh đẹp này chịu khổ giống như Tinh Nhi của ngày trước
------------------------------------------------------
Hi, Phong sắp lên sàn nhé ))))
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Bình luận facebook