Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-94
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 92: Khéo léo ứng xử
Đại thân vương oai phong là thế, không hiểu sao cũng phải thuận theo ý Thần Phong Bất đắc dĩ nói dùng bữa xong sẽ nói chuyện tiếp Nhưng Tịnh Kỳ nhận thấy sắc mặt ngài ấy, không ổn
Vậy nên đành bỏ lỡ một cơ hội tốt
- Đại thân vương, tiểu nhân có việc gấp, không thể tiếp chuyện hôm nay Hẹn Đại thân vương ngày mai tiểu nhân quay lại Đến lúc đó, mong thân vương không khước từ
Bắc Chiến Vân như mở cờ trong bụng, vội vàng đáp:
- Được, được Ngươi cứ quay về nghỉ ngơi trước, ngày mai ta sẽ đích thân cho người đến đón
Rõ ràng là Đại thân vương không muốn cho Thần Phong cùng nghe chuyện Chính là không muốn hắn phải suy nghĩ nhiều
Thần Phong thở dài Tiểu tử này đúng là biết nhìn mặt người khác mà hành sự Ta cố tình lờ thái độ của Đại thân vương đi để giúp hắn một phen Thế mà hắn lại từ chối Đành vậy
Khi Tịnh Kỳ trở ra, Ưng Liệp đoàn và Lục Lang đang đứng chờ trước phủ, không dám bỏ về trước
- Về thôi, mai ta lại đến
- Tiểu thư, bằng hữu của người là vị cao nhân ở đâu vậy?
- Hắn là con cháu của Bắc gia - Lục Lang bất giác lên tiếng Rõ ràng ai cũng gọi hắn là Bắc công tử Không phải họ hàng của Đại thân vương Bắc Chiến Vân thì còn ai vào đây
Tịnh Kỳ thì đã chắc Thần Phong là người của Đại thân vương nên theo họ của ngài ấy là đương nhiên Cũng không muốn giải thích nhiều, cứ thế thủng thẳng đi về quán trọ Để đám Ưng Liệp tự do suy đoán, bàn tán sôi nổi phía sau
Dùng bữa, tắm rửa xong xuôi cũng đã đến tối muộn Đêm nay chắc Thần Phong sẽ tới, không còn nhiều thời gian, Tịnh Kỳ búi vội mái tóc ướt, xỏ giày nhảy ra ngoài
Đêm nay hắn tới nghỉ tại phủ Đại thân vương, ta không thể giữ hắn ở ngoài quá lâu Thân vương mà biết sẽ nổi giận với Phong mất
Đêm nay gió lạnh, Tịnh Kỳ cũng chẳng kịp khoác thêm tấm áo, cứ thế chạy như bay đến chỗ hẹn
Từ xa đã thấy Thần Phong ngồi tựa người vào cột lớn trên mái, thảnh thơi
- Phong! Ngươi tới lâu chưa?
- Không cần vội Ta vừa mới tới thôi
Tịnh Kỳ đi đến, nhanh chóng nhìn vào tấm bản đồ Phong giải thích ngắn gọn về các phần mà hắn hoàn thiện Quả nhiên là quá chi tiết Hắn thậm chí còn sửa những chỗ mà đám Ưng Liệp và Tịnh Kỳ nhầm lẫn
- Cảm ơn nhé Có tấm bản đồ này thì cũng tiện cho ta hơn
Tịnh Kỳ vừa nói vừa thở, có vẻ như chạy nhanh quá nên mất sức
Lau mồ hôi trên trán Kỳ, Thần Phong nhẹ giọng:
- Lần sau đừng cố quá như thế Ta đợi được
- Ta chạy nhanh mà, không sao đâu Hôm nay hơi nóng xíu thôi
- Hôm nay mà nóng? Ngươi xem gió to thế kia
Tịnh Kỳ nhanh chóng cuộn tấm bản đồ lại, vỗ vỗ vai Phong:
- Xong việc rồi, ngươi về trước đi không Đại thân vương nghi ngờ Ta cũng về đây
Nói xong vội vàng quay người đi Thần Phong chưa kịp phản ứng gì đã mất hút
- Không biết là ngươi vô tâm hay quan tâm tới ta nữa
Tịnh Kỳ cũng muốn nói với Phong mấy câu nữa chứ Nhưng thực sự không muốn hắn phải lo lắng Từ lúc chạy ra ngoài đến giờ, liên tục đổ mồ hôi, gặp gió lạnh lại càng khiến đầu óc đau nhức, hoa mắt chóng mặt Cố gắng lắm mới giữ được tỉnh táo để nói với hắn được vài lời
Tịnh Kỳ gắng chạy thật nhanh về quán trọ Không muốn để Phong phải thấy bộ dáng ốm yếu của bản thân Hắn giúp ta nhiều việc như thế, ta không muốn hắn phải nghĩ thêm gì cho ta nữa
Về đến phòng, Tịnh Kỳ nằm phịch xuống giường, sốt mê man
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Đại thân vương oai phong là thế, không hiểu sao cũng phải thuận theo ý Thần Phong Bất đắc dĩ nói dùng bữa xong sẽ nói chuyện tiếp Nhưng Tịnh Kỳ nhận thấy sắc mặt ngài ấy, không ổn
Vậy nên đành bỏ lỡ một cơ hội tốt
- Đại thân vương, tiểu nhân có việc gấp, không thể tiếp chuyện hôm nay Hẹn Đại thân vương ngày mai tiểu nhân quay lại Đến lúc đó, mong thân vương không khước từ
Bắc Chiến Vân như mở cờ trong bụng, vội vàng đáp:
- Được, được Ngươi cứ quay về nghỉ ngơi trước, ngày mai ta sẽ đích thân cho người đến đón
Rõ ràng là Đại thân vương không muốn cho Thần Phong cùng nghe chuyện Chính là không muốn hắn phải suy nghĩ nhiều
Thần Phong thở dài Tiểu tử này đúng là biết nhìn mặt người khác mà hành sự Ta cố tình lờ thái độ của Đại thân vương đi để giúp hắn một phen Thế mà hắn lại từ chối Đành vậy
Khi Tịnh Kỳ trở ra, Ưng Liệp đoàn và Lục Lang đang đứng chờ trước phủ, không dám bỏ về trước
- Về thôi, mai ta lại đến
- Tiểu thư, bằng hữu của người là vị cao nhân ở đâu vậy?
- Hắn là con cháu của Bắc gia - Lục Lang bất giác lên tiếng Rõ ràng ai cũng gọi hắn là Bắc công tử Không phải họ hàng của Đại thân vương Bắc Chiến Vân thì còn ai vào đây
Tịnh Kỳ thì đã chắc Thần Phong là người của Đại thân vương nên theo họ của ngài ấy là đương nhiên Cũng không muốn giải thích nhiều, cứ thế thủng thẳng đi về quán trọ Để đám Ưng Liệp tự do suy đoán, bàn tán sôi nổi phía sau
Dùng bữa, tắm rửa xong xuôi cũng đã đến tối muộn Đêm nay chắc Thần Phong sẽ tới, không còn nhiều thời gian, Tịnh Kỳ búi vội mái tóc ướt, xỏ giày nhảy ra ngoài
Đêm nay hắn tới nghỉ tại phủ Đại thân vương, ta không thể giữ hắn ở ngoài quá lâu Thân vương mà biết sẽ nổi giận với Phong mất
Đêm nay gió lạnh, Tịnh Kỳ cũng chẳng kịp khoác thêm tấm áo, cứ thế chạy như bay đến chỗ hẹn
Từ xa đã thấy Thần Phong ngồi tựa người vào cột lớn trên mái, thảnh thơi
- Phong! Ngươi tới lâu chưa?
- Không cần vội Ta vừa mới tới thôi
Tịnh Kỳ đi đến, nhanh chóng nhìn vào tấm bản đồ Phong giải thích ngắn gọn về các phần mà hắn hoàn thiện Quả nhiên là quá chi tiết Hắn thậm chí còn sửa những chỗ mà đám Ưng Liệp và Tịnh Kỳ nhầm lẫn
- Cảm ơn nhé Có tấm bản đồ này thì cũng tiện cho ta hơn
Tịnh Kỳ vừa nói vừa thở, có vẻ như chạy nhanh quá nên mất sức
Lau mồ hôi trên trán Kỳ, Thần Phong nhẹ giọng:
- Lần sau đừng cố quá như thế Ta đợi được
- Ta chạy nhanh mà, không sao đâu Hôm nay hơi nóng xíu thôi
- Hôm nay mà nóng? Ngươi xem gió to thế kia
Tịnh Kỳ nhanh chóng cuộn tấm bản đồ lại, vỗ vỗ vai Phong:
- Xong việc rồi, ngươi về trước đi không Đại thân vương nghi ngờ Ta cũng về đây
Nói xong vội vàng quay người đi Thần Phong chưa kịp phản ứng gì đã mất hút
- Không biết là ngươi vô tâm hay quan tâm tới ta nữa
Tịnh Kỳ cũng muốn nói với Phong mấy câu nữa chứ Nhưng thực sự không muốn hắn phải lo lắng Từ lúc chạy ra ngoài đến giờ, liên tục đổ mồ hôi, gặp gió lạnh lại càng khiến đầu óc đau nhức, hoa mắt chóng mặt Cố gắng lắm mới giữ được tỉnh táo để nói với hắn được vài lời
Tịnh Kỳ gắng chạy thật nhanh về quán trọ Không muốn để Phong phải thấy bộ dáng ốm yếu của bản thân Hắn giúp ta nhiều việc như thế, ta không muốn hắn phải nghĩ thêm gì cho ta nữa
Về đến phòng, Tịnh Kỳ nằm phịch xuống giường, sốt mê man
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn