-
Chương 85
Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Biểu hiện của ba vị ra đề mục này làm cho Ngô Minh cảm thấy vẫn có chút công bằng.
Đã từng có một hạng mục nghiên cứu, nếu như thời gian một người nói lời vô nghĩa mà lại vượt quá 80% lượng từ, sẽ có một loại cảm giác sung sướng. Vì lẽ đó Ngô Minh cảm thấy những nhà lãnh đạo ở thế giới nguyên bản của mình rất yêu thích buôn lời, tựa là bắt nguồn từ cái nghiên cứu khoa học này — cho nên bọn họ lúc họp hành rất sảng khoái. Đương nhiên người phía dưới bồi tiếp mở cuộc họp lại phi thường khó chịu.
Ba vị ra đề mục này đều không muốn lên tiếng, chí ít nói rõ bọn họ không có tật xấu nói nhảm, ở trong quan niệm của Ngô Minh người như thế thông thường là hạng người tháo vát.
“Cảm tạ ba vị tham dự tài nữ lôi đài lần này.” Ông lão chủ trì chỉ nói tới chỗ này, liền chuyển hướng về Hỗ Đao môn bên dưới đài: “Phía dưới xin mời những nữ tử kiệt xuất của chủ nhà Hỗ Đao môn lên lôi đài.”
Trong nháy mắt Ngô Minh từng cân nhắc có nên đi kiểu sàn catwalk gì đó hay không, bất quá tuyệt đối sẽ bị người cho là bệnh thần kinh…
“Để ta giới thiệu một chút, đảm nhiệm dẫn đầu Hỗ Đao môn tự nhiên là đại tiểu thư Hỗ Vân Kiều.” Trong thời gian Hỗ Vân Kiều đi lên đài, ông lão chủ trì giới thiệu thân phận của nàng.
Dưới đài toàn bộ Hỗ Đao môn vang lên một mảnh tiếng ủng hộ cùng tiếng vỗ tay rầm trời, đương nhiên bên phía Lâm Kiếm môn kia phát sinh một trận âm thanh ồ ồ dè bỉu.
Nhân số chủ nhà dù sao cũng chiếm tuyệt đại đa số, có ít nhất khoảng bảy phần mười, bởi vậy tiếng ủng hộ càng to lớn hơn.
Người thứ hai, người thứ ba là hai vị bạn thân kia của Hỗ Vân Kiều, cũng thu được tiếng ủng hộ. Dưới đài rất nhiều người nhận thức hai vị này.
Người thứ tư là Mục Thanh Nhã lên đài, dưới đài nhưng thật ra đại đa số không quen biết nàng, bất quá phi thường khách khí cho tiếng vỗ tay.
Lâm Kiếm môn bên kia vì tạo áp lực cho đối thủ, âm thanh xuỵt xuỵt không nhỏ.
Mục Thanh Nhã hơi sốt sắng, cất bước lên đài có hơi thiếu tự tin. Sau khi đi lên ánh mắt không dám nhìn loạn, theo Hỗ Vân Kiều các nàng ngồi xuống, liền buông xuống mi mắt.
Ông lão chủ trì thấy Ngô Minh bắt đầu chậm rãi từ bậc thang bên đài đi tới, âm thanh đột nhiên tăng cao mấy bậc: “Vị nữ tử kiệt xuất cuối cùng trong đội ngũ Hỗ Đao môn, là Trượng Kiếm Tông tiềm tinh đệ tử mới lên cấp… Tiêu Nhược Dao!”
“Oa ồ –! Tiêu Nhược Dao –!” Dưới đài một mảnh tiếng hoan hô.
Đều là Hỗ Đao môn đệ tử cùng nhóm tạp dịch đang hoan hô.
Ở bên trong khái niệm của những người này, Ngô Minh nhưng đã từng chiến thắng Lâm Triêu Dĩnh của đối phương, tự nhiên chiếm tâm lý ưu thế rất lớn.
Hơn nữa khái niệm tiềm tinh đệ tử là gì? Là một tồn tại khiến cho chúng đệ tử trong tông môn ngưỡng mộ, chớ nói chi là đệ tử cùng tạp dịch Hỗ Đao môn.
Gần ba ngày, tên tuổi Ngô Minh đã sớm truyền khắp tông môn. Đặc biệt nàng có thể có chút sắc thái truyền kỳ, thậm chí là mạnh mẽ đem Lâm Triêu Dĩnh đẩy ra khỏi danh sách tiềm tinh đệ tử, ức thuật có thể nói thiên hạ vô đối!
Ở cái thời đại này, lòng trung thành của người hầu bên trong những gia tộc rất lớn, rất nhiều người đều là mấy đời sinh trưởng ở Hỗ Đao môn.
Bọn họ nhìn thấy đại tiểu thư lại mời tới tiềm tinh đệ tử, nhất thời sự tự tin đột ngột tăng vọt.
“Hừ, chẳng qua là một cái tiềm tinh đệ tử, đáng giá được các ngươi coi là chuyện to tát như thế sao?” Một giọng nói được rót vào đầy huyền khí vang lên ở trong toàn trường, khiến cho tất cả mọi người đều nghe được.
Là Lâm Triêu Dĩnh, càng gần hơn với huyền khí bốn sao đỉnh ở nơi đó cao giọng lên tiếng, để cho lời nói kiêu ngạo đầy vẻ tức giận của mình vang vọng toàn trường.
Rung cây dọa khỉ cũng chỉ đến như thế, nhưng rất nhiều người cảm thấy kỳ quái, tiềm tinh đệ tử cũng không tính là cái ư? Đây là có ý gì?
May là có tài nữ lôi đài làm bình phong, song phương ở trên lôi đài phải trật tự, bằng không chỉ bằng một lời nói mát không nể mặt mũi của Lâm Triêu Dĩnh như vậy, liền có thể dẫn tới người hai nhà ở dưới đài đánh nhau.
“Kế tiếp cho mời Lâm Kiếm môn nữ tử kiệt xuất lên lôi đài.” Ông lão chủ trì cao giọng nói.
Câu nói này nhất thời đem sự bất mãn của Hỗ Đao môn dẫn ra, để mọi người nhìn xem đối phương đến cùng có cái gì hay mà ngạo mạn. Lại xem thường tiềm tinh đệ tử?
“Không cần phải thêm lời giới thiệu, đảm nhiệm vị trí dẫn đầu Lâm Kiếm môn tự nhiên là lục tiểu thư Lâm Triêu Dĩnh của bọn họ. Lâm Kiếm môn có cái quy củ, thành tựu tốt thì bài vị ở phía trước, tuy rằng bản thân nàng là thứ sáu, nhưng ở bên trong gia tộc nhưng lại là xếp ở vị trí thứ nhất!”
“Ở sau ta! Nàng xếp ở sau ta!” Giọng nói the thé của Lâm Bàn ở dưới đài kêu to: “Nàng ở trong số nữ tử nhà chúng ta là đệ nhất, nhưng theo thứ tự là xếp ở sau ta!”
Ngô Minh vừa nghe liền rõ ràng, cái gia tộc này lại thực hành chế độ dựa theo năng lực sắp xếp vị trí, đầy đủ kích phát tính cạnh tranh của anh chị em trong gia tộc.
Nhưng hậu quả của việc làm như vậy, cũng trực tiếp ảnh hưởng tình cảm của anh chị em trong nhà. Bởi vì dưới quan hệ cạnh tranh quá lộ liễu, tất nhiên dẫn đến không thể có cái tình thân gì quá sâu đậm.
Sau khi Lâm Triêu Dĩnh lên đài, trực tiếp hướng về chỗ ngồi phía tây ngồi xuống. Ánh mắt hướng Hỗ Vân Kiều bên này kiêu ngạo mà giương lên, cằm dựng thẳng bày ra dáng vẻ chưa hề đem đối phương để ở trong mắt.
“Bày ra bộ dạng đáng ghét cái gì.” Hỗ Vân Kiều hừ một tiếng, hướng người lên đài thứ hai liếc mắt nhìn, kinh ngạc nói: “Hả? Nàng là?”
Cô gái trẻ có khuôn mặt xinh đẹp đi tới, trên người không có mang hoàng thường, cũng không có như Lâm Triêu Dĩnh ăn mặc trang phục màu trắng đặc thù của đệ tử nội môn. Ở ngoài khoác một cái áo choàng lớn màu cam, cũng không biết bên trong mặc cái gì, tựa hồ có ý định che dấu.
Ngô Minh tai lực rất thính, ngờ ngợ nghe được lúc cô gái này bước đi, tựa hồ có mang theo một ít tiếng kim khí xao động.
Ông lão chủ trì bắt được danh sách tới tay, lấy ngữ khí gần như tiếp cận kinh ngạc bật thốt lên: “Người nữ đội viên kiệt xuất thứ hai của Lâm gia lên lôi đài, khiến cho ta không dám tin tưởng! Chúng ta cùng hoan nghênh Tề quốc huyền vũ nữ tướng mới lên cấp — Ngụy Linh! Nàng là huyền vũ nữ tướng thứ ba của Tề quốc chúng ta!”
Toàn trường xoạt một tiếng, người đứng dậy không ít, mọi người quả thực không thể tin được huyền vũ nữ tướng sẽ xuất hiện ở nơi đây.
Vị nữ tử gọi là Ngụy Linh này kiêu ngạo mà nhìn phản ứng kích động của tất cả mọi người, đột nhiên đem áo choàng kéo xuống, lộ ra quần áo bên trong.
Huyền vũ áo giáp màu cam!
Ngoại trừ huyền vũ binh sĩ ở ngoài, chỉ có huyền vũ nữ tướng mới có tư cách mặc huyền vũ áo giáp!
Đây là thợ thủ công nổi tiếng bậc nhất Tề quốc chế tạo, tiêu hao vô số bột phấn tinh thạch mới rèn đúc ra được huyền vũ áo giáp!
Ngoài phần ngực áo giáp nhô ra cho thấy thân phận nữ tử ra, trên thân áo giáp còn có trang sức càng thiên về nữ tính, có khắc lượng lớn hoa văn mỹ lệ.
Màu viền áo giáp là màu cam, phạm vi bao trùm hiệu quả đạt đến 200 người huyền vũ nữ tướng cấp hai!
Tất cả mọi người ở đây sau một trận kinh ngạc, bắt đầu không nhịn được hoan hô lên.
Bất kể là Hỗ Đao môn hay là Lâm Kiếm môn, lúc này tuy hai mà một đều là vì vị huyền vũ nữ tướng này vỗ tay ủng hộ.
Bởi vì nàng thuộc về cấp bậc vinh dự của quốc gia.
Nếu như làm so sánh, dựa theo quan niệm của một thế giới khác, huyền vũ nữ tướng liền khá giống với vũ khí hạt nhân mà mỗi một quốc gia đều muốn sở hữu, một loại tài nguyên trọng yếu kiêm vũ khí tối thượng mang tính uy hiếp cao.
Tề quốc có mấy vị huyền vũ nữ tướng a? Trước chỉ biết Tề Quốc khi mới sáng lập có hai vị huyền vũ nữ tướng, như vậy ngày hôm nay vị này xem như là người thứ ba? Nghe tới tựa hồ được xác nhận là huyền vũ nữ tướng mới lên cấp.
“Là Ngụy Linh! Ngụy gia huyền vũ nữ tướng?! Làm sao có khả năng, lần này gay go…” Hỗ Vân Kiều ngồi an vị ở trên ghế không nổi, sững sờ thấp giọng nói rằng.
Ở trong tiếng hoan hô của mọi người, lời nói này của nàng cơ hồ bị nhấn chìm.
“Có chuyện gì sao?” Ngô Minh liền vội vàng hỏi.
“Ngụy gia là thế lực đối đầu với Hỗ gia chúng ta! Ở thời tổ phụ ta đem Ngụy gia chèn ép đến không gượng dậy nổi. Nhưng hôm nay lại lòi ra một vị huyền vũ nữ tướng, gay go, Ngụy gia muốn một lần nữa quật khởi…” Hỗ Vân Kiều tâm thần không yên, ánh mắt hoảng loạn tìm bóng dáng ca ca khắp nơi: “Lâm gia đã cùng Ngụy gia liên thủ, không trách có niềm tin cùng Hỗ gia chúng ta đoạn tuyệt quan hệ!”
Cái vị ngoại viện này của Lâm Kiếm môn, khiến cho Hỗ Đao môn một trận rối loạn.
Edit: Bồng Bồng
Biểu hiện của ba vị ra đề mục này làm cho Ngô Minh cảm thấy vẫn có chút công bằng.
Đã từng có một hạng mục nghiên cứu, nếu như thời gian một người nói lời vô nghĩa mà lại vượt quá 80% lượng từ, sẽ có một loại cảm giác sung sướng. Vì lẽ đó Ngô Minh cảm thấy những nhà lãnh đạo ở thế giới nguyên bản của mình rất yêu thích buôn lời, tựa là bắt nguồn từ cái nghiên cứu khoa học này — cho nên bọn họ lúc họp hành rất sảng khoái. Đương nhiên người phía dưới bồi tiếp mở cuộc họp lại phi thường khó chịu.
Ba vị ra đề mục này đều không muốn lên tiếng, chí ít nói rõ bọn họ không có tật xấu nói nhảm, ở trong quan niệm của Ngô Minh người như thế thông thường là hạng người tháo vát.
“Cảm tạ ba vị tham dự tài nữ lôi đài lần này.” Ông lão chủ trì chỉ nói tới chỗ này, liền chuyển hướng về Hỗ Đao môn bên dưới đài: “Phía dưới xin mời những nữ tử kiệt xuất của chủ nhà Hỗ Đao môn lên lôi đài.”
Trong nháy mắt Ngô Minh từng cân nhắc có nên đi kiểu sàn catwalk gì đó hay không, bất quá tuyệt đối sẽ bị người cho là bệnh thần kinh…
“Để ta giới thiệu một chút, đảm nhiệm dẫn đầu Hỗ Đao môn tự nhiên là đại tiểu thư Hỗ Vân Kiều.” Trong thời gian Hỗ Vân Kiều đi lên đài, ông lão chủ trì giới thiệu thân phận của nàng.
Dưới đài toàn bộ Hỗ Đao môn vang lên một mảnh tiếng ủng hộ cùng tiếng vỗ tay rầm trời, đương nhiên bên phía Lâm Kiếm môn kia phát sinh một trận âm thanh ồ ồ dè bỉu.
Nhân số chủ nhà dù sao cũng chiếm tuyệt đại đa số, có ít nhất khoảng bảy phần mười, bởi vậy tiếng ủng hộ càng to lớn hơn.
Người thứ hai, người thứ ba là hai vị bạn thân kia của Hỗ Vân Kiều, cũng thu được tiếng ủng hộ. Dưới đài rất nhiều người nhận thức hai vị này.
Người thứ tư là Mục Thanh Nhã lên đài, dưới đài nhưng thật ra đại đa số không quen biết nàng, bất quá phi thường khách khí cho tiếng vỗ tay.
Lâm Kiếm môn bên kia vì tạo áp lực cho đối thủ, âm thanh xuỵt xuỵt không nhỏ.
Mục Thanh Nhã hơi sốt sắng, cất bước lên đài có hơi thiếu tự tin. Sau khi đi lên ánh mắt không dám nhìn loạn, theo Hỗ Vân Kiều các nàng ngồi xuống, liền buông xuống mi mắt.
Ông lão chủ trì thấy Ngô Minh bắt đầu chậm rãi từ bậc thang bên đài đi tới, âm thanh đột nhiên tăng cao mấy bậc: “Vị nữ tử kiệt xuất cuối cùng trong đội ngũ Hỗ Đao môn, là Trượng Kiếm Tông tiềm tinh đệ tử mới lên cấp… Tiêu Nhược Dao!”
“Oa ồ –! Tiêu Nhược Dao –!” Dưới đài một mảnh tiếng hoan hô.
Đều là Hỗ Đao môn đệ tử cùng nhóm tạp dịch đang hoan hô.
Ở bên trong khái niệm của những người này, Ngô Minh nhưng đã từng chiến thắng Lâm Triêu Dĩnh của đối phương, tự nhiên chiếm tâm lý ưu thế rất lớn.
Hơn nữa khái niệm tiềm tinh đệ tử là gì? Là một tồn tại khiến cho chúng đệ tử trong tông môn ngưỡng mộ, chớ nói chi là đệ tử cùng tạp dịch Hỗ Đao môn.
Gần ba ngày, tên tuổi Ngô Minh đã sớm truyền khắp tông môn. Đặc biệt nàng có thể có chút sắc thái truyền kỳ, thậm chí là mạnh mẽ đem Lâm Triêu Dĩnh đẩy ra khỏi danh sách tiềm tinh đệ tử, ức thuật có thể nói thiên hạ vô đối!
Ở cái thời đại này, lòng trung thành của người hầu bên trong những gia tộc rất lớn, rất nhiều người đều là mấy đời sinh trưởng ở Hỗ Đao môn.
Bọn họ nhìn thấy đại tiểu thư lại mời tới tiềm tinh đệ tử, nhất thời sự tự tin đột ngột tăng vọt.
“Hừ, chẳng qua là một cái tiềm tinh đệ tử, đáng giá được các ngươi coi là chuyện to tát như thế sao?” Một giọng nói được rót vào đầy huyền khí vang lên ở trong toàn trường, khiến cho tất cả mọi người đều nghe được.
Là Lâm Triêu Dĩnh, càng gần hơn với huyền khí bốn sao đỉnh ở nơi đó cao giọng lên tiếng, để cho lời nói kiêu ngạo đầy vẻ tức giận của mình vang vọng toàn trường.
Rung cây dọa khỉ cũng chỉ đến như thế, nhưng rất nhiều người cảm thấy kỳ quái, tiềm tinh đệ tử cũng không tính là cái ư? Đây là có ý gì?
May là có tài nữ lôi đài làm bình phong, song phương ở trên lôi đài phải trật tự, bằng không chỉ bằng một lời nói mát không nể mặt mũi của Lâm Triêu Dĩnh như vậy, liền có thể dẫn tới người hai nhà ở dưới đài đánh nhau.
“Kế tiếp cho mời Lâm Kiếm môn nữ tử kiệt xuất lên lôi đài.” Ông lão chủ trì cao giọng nói.
Câu nói này nhất thời đem sự bất mãn của Hỗ Đao môn dẫn ra, để mọi người nhìn xem đối phương đến cùng có cái gì hay mà ngạo mạn. Lại xem thường tiềm tinh đệ tử?
“Không cần phải thêm lời giới thiệu, đảm nhiệm vị trí dẫn đầu Lâm Kiếm môn tự nhiên là lục tiểu thư Lâm Triêu Dĩnh của bọn họ. Lâm Kiếm môn có cái quy củ, thành tựu tốt thì bài vị ở phía trước, tuy rằng bản thân nàng là thứ sáu, nhưng ở bên trong gia tộc nhưng lại là xếp ở vị trí thứ nhất!”
“Ở sau ta! Nàng xếp ở sau ta!” Giọng nói the thé của Lâm Bàn ở dưới đài kêu to: “Nàng ở trong số nữ tử nhà chúng ta là đệ nhất, nhưng theo thứ tự là xếp ở sau ta!”
Ngô Minh vừa nghe liền rõ ràng, cái gia tộc này lại thực hành chế độ dựa theo năng lực sắp xếp vị trí, đầy đủ kích phát tính cạnh tranh của anh chị em trong gia tộc.
Nhưng hậu quả của việc làm như vậy, cũng trực tiếp ảnh hưởng tình cảm của anh chị em trong nhà. Bởi vì dưới quan hệ cạnh tranh quá lộ liễu, tất nhiên dẫn đến không thể có cái tình thân gì quá sâu đậm.
Sau khi Lâm Triêu Dĩnh lên đài, trực tiếp hướng về chỗ ngồi phía tây ngồi xuống. Ánh mắt hướng Hỗ Vân Kiều bên này kiêu ngạo mà giương lên, cằm dựng thẳng bày ra dáng vẻ chưa hề đem đối phương để ở trong mắt.
“Bày ra bộ dạng đáng ghét cái gì.” Hỗ Vân Kiều hừ một tiếng, hướng người lên đài thứ hai liếc mắt nhìn, kinh ngạc nói: “Hả? Nàng là?”
Cô gái trẻ có khuôn mặt xinh đẹp đi tới, trên người không có mang hoàng thường, cũng không có như Lâm Triêu Dĩnh ăn mặc trang phục màu trắng đặc thù của đệ tử nội môn. Ở ngoài khoác một cái áo choàng lớn màu cam, cũng không biết bên trong mặc cái gì, tựa hồ có ý định che dấu.
Ngô Minh tai lực rất thính, ngờ ngợ nghe được lúc cô gái này bước đi, tựa hồ có mang theo một ít tiếng kim khí xao động.
Ông lão chủ trì bắt được danh sách tới tay, lấy ngữ khí gần như tiếp cận kinh ngạc bật thốt lên: “Người nữ đội viên kiệt xuất thứ hai của Lâm gia lên lôi đài, khiến cho ta không dám tin tưởng! Chúng ta cùng hoan nghênh Tề quốc huyền vũ nữ tướng mới lên cấp — Ngụy Linh! Nàng là huyền vũ nữ tướng thứ ba của Tề quốc chúng ta!”
Toàn trường xoạt một tiếng, người đứng dậy không ít, mọi người quả thực không thể tin được huyền vũ nữ tướng sẽ xuất hiện ở nơi đây.
Vị nữ tử gọi là Ngụy Linh này kiêu ngạo mà nhìn phản ứng kích động của tất cả mọi người, đột nhiên đem áo choàng kéo xuống, lộ ra quần áo bên trong.
Huyền vũ áo giáp màu cam!
Ngoại trừ huyền vũ binh sĩ ở ngoài, chỉ có huyền vũ nữ tướng mới có tư cách mặc huyền vũ áo giáp!
Đây là thợ thủ công nổi tiếng bậc nhất Tề quốc chế tạo, tiêu hao vô số bột phấn tinh thạch mới rèn đúc ra được huyền vũ áo giáp!
Ngoài phần ngực áo giáp nhô ra cho thấy thân phận nữ tử ra, trên thân áo giáp còn có trang sức càng thiên về nữ tính, có khắc lượng lớn hoa văn mỹ lệ.
Màu viền áo giáp là màu cam, phạm vi bao trùm hiệu quả đạt đến 200 người huyền vũ nữ tướng cấp hai!
Tất cả mọi người ở đây sau một trận kinh ngạc, bắt đầu không nhịn được hoan hô lên.
Bất kể là Hỗ Đao môn hay là Lâm Kiếm môn, lúc này tuy hai mà một đều là vì vị huyền vũ nữ tướng này vỗ tay ủng hộ.
Bởi vì nàng thuộc về cấp bậc vinh dự của quốc gia.
Nếu như làm so sánh, dựa theo quan niệm của một thế giới khác, huyền vũ nữ tướng liền khá giống với vũ khí hạt nhân mà mỗi một quốc gia đều muốn sở hữu, một loại tài nguyên trọng yếu kiêm vũ khí tối thượng mang tính uy hiếp cao.
Tề quốc có mấy vị huyền vũ nữ tướng a? Trước chỉ biết Tề Quốc khi mới sáng lập có hai vị huyền vũ nữ tướng, như vậy ngày hôm nay vị này xem như là người thứ ba? Nghe tới tựa hồ được xác nhận là huyền vũ nữ tướng mới lên cấp.
“Là Ngụy Linh! Ngụy gia huyền vũ nữ tướng?! Làm sao có khả năng, lần này gay go…” Hỗ Vân Kiều ngồi an vị ở trên ghế không nổi, sững sờ thấp giọng nói rằng.
Ở trong tiếng hoan hô của mọi người, lời nói này của nàng cơ hồ bị nhấn chìm.
“Có chuyện gì sao?” Ngô Minh liền vội vàng hỏi.
“Ngụy gia là thế lực đối đầu với Hỗ gia chúng ta! Ở thời tổ phụ ta đem Ngụy gia chèn ép đến không gượng dậy nổi. Nhưng hôm nay lại lòi ra một vị huyền vũ nữ tướng, gay go, Ngụy gia muốn một lần nữa quật khởi…” Hỗ Vân Kiều tâm thần không yên, ánh mắt hoảng loạn tìm bóng dáng ca ca khắp nơi: “Lâm gia đã cùng Ngụy gia liên thủ, không trách có niềm tin cùng Hỗ gia chúng ta đoạn tuyệt quan hệ!”
Cái vị ngoại viện này của Lâm Kiếm môn, khiến cho Hỗ Đao môn một trận rối loạn.
Bình luận facebook