• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full TẠI THƯỢNG TỔNG TÀI (3 Viewers)

  • Chương 52: Tôi là ai?

Nhưng bọn họ làm sao có thể cản được hai người đàn ông này, mặc kệ ai ngăn Âu Duật Phong lẫn Tề Thiên Hạo điều nhảy xuống bơi ra tìm.



Áp lực nước biển quá lớn, bốn bề đều là nước không những không tìm được Phương Bách Giao mà cả hai người Âu Duật Phong và Tề Thiên Hạo cũng bị đuối nước ngất đi.



Ở một nơi nào đó, ánh sáng lẫn gió thổi thật lạnh xung quanh là gì đây...cát sao? Nơi này là đâu, cảnh vật ở đây thật lạ lùng giống như một hòn đảo. Cô vẫn còn sống, đầu cô đau đến mức muốn nổ tung ra mọi thứ ở trước mắt như quay tròn lờ mờ không thấy rõ.



Một cô gái độ tuổi dường như là mười chín hoặc hai mươi đến hỏi "cô ơi..cô có sao không.." giọng nói êm đềm làm sao, Phương Bách Giao tỉnh táo lại nhìn cô gái trước mặt "ở đây là đâu...tôi..là ai vậy" bắt đầu mọi người gần đó chạy lại, dìu cô vào nhà họ tốt bụng nấu cháo chăm sóc cho cô.



Từ cử chỉ lời nói của Phương Bách Giao sau khi tỉnh lại bọn họ chuẩn đoán hẵn là cô đã bị mất trí nhớ có lẻ đã gặp tai nạn gì đó. Đôi mắt màu xanh biết tựa như giọt nước thuần khiết mê đắm, khuôn mặt và cả mái tóc lạ lẫm hút hồn người khác. Một cô gái thế này sao lại bị trôi dạc vào hòn đảo nhỏ nhoi này chứ.



Cô gái kia mang thuốc vào vui vẻ nói chuyện với cô từ tốn ngồi xuống "chị à..chị uống thuốc đi tránh để bị cảm lạnh đấy" cô gái này nhìn kĩ thì cũng có phần kha khá giống cô trừ đôi mắt thì mái tóc cũng có màu vàng kim y hệt Phương Bách Giao.



"Cảm ơn.." Phương Bách Giao chầm chậm nhận lấy.



"Em tên là Kỳ Tranh..chị thật sự không nhớ tên mình luôn sao.." Kỳ Tranh nhỏ giọng hỏi cô.



Đáp lại sự thắc mắc thì cô lắc đầu trầm mặc "tôi thật sự không nhớ.." khuôn mặt có phần buồn có phần đẹp cả Kỳ Tranh cũng bị mê hoặc.



"À..em quên mất..dây chuyền của chị đây..hay là em gọi chị là Mẫn Mẫn nha... Kỳ Mẫn Mẫn" cô cười nhạt nhìn Kỳ Tranh rồi gật gật đầu.



Bệnh viện Hoàng gia.



Âu phu nhân lẫn Âu lão gia cũng đã đến bệnh viện ngay sau khi nghe được tin.



Tề lão gia cũng đã bay từ Anh sang đây sau khi nghe được tin báo.



"Trời ơi..chuyện gì xảy ra thế này.." Âu phu nhân lo lắng đi tới đi lui sốt ruột.



Bác sĩ từ từ đi ra cũng bị áp lực không kém nhanh trả lời "Âu..lão tiên sinh và mọi người yên tâm Tề tổng và Âu thiếu không sao bọn họ nhanh tỉnh dậy thôi" ai nấy đều thở dài an tâm nhẹ nhõm.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom