Ngoài lề
Biết bắt đầu như thế nào bây giờ nhỉ , anh có còn nhớ cái lần anh đầu tiên em gặp anh không , mà không chính xác là lần đầu tiên em nói chuyện với anh . Khoảng khắc ấy em vẫn còn nhớ như in giống như nó chỉ mới xảy ra ngày hôm qua thôi anh à . Đêm hôm đó , một đêm mưa khi em vừa đặt chân về nhà sau khi đi dự sinh nhật một người bạn về em thấy điện thoại báo có tin nhắn đến . Em cũng chẳng tò mò xem là ai nhắn tin vì em thừa biết rằng là cùng lắm lại là tin nhắn của những người thích ve vãn em mà thôi , chẳng có gì hơn cả . Lẳng lặng quẳng cái túi xách lên giường , thay đồ , thay đồ rồi đi xuống bếp . Hôm ấy mẹ lại đi công tác rồi chẳng còn ai ở nhà cả , bác giúp việc chắc cũng về nhà từ tối rồi . Mở cái lồng bàn ra vẫn là những món ăn nguội lạnh và tờ giấy để lại của bác giúp việc
" Cô về thì đem đồ đi hâm lại rồi ăn nhé , tôi xin bà cho nghỉ hai ngày để về lo đám cưới cho cháu ở quê , cô đi chơi thì nhớ khóa cửa cẩn thận , nhớ ăn uống cẩn thận nhé đồ tôi nấu sắn hết rồi để trong tủ lạnh , đói cô cứ hâm lại để ăn , bà đi công tác đến cuối tháng mới về "
Vo viên tờ giấy rồi ném vào sọt rác , hâm lại đồ ăn rồi tự mình thưởng thức , nhưng cái cảm giác cô đơn cứ lấn át làm nước mắt em tuôn rơi . Chia tay người yêu cũ được gần 2 tháng rồi , cái cảm giác cô đơn trong căn nhà to mà chỉ có một mình , chẳng còn những tin nhắn , những cuộc điện thoại của người ấy làm em muốn phát điên lên . Nhưng lý trí lại thôi thúc em đè nén cái cảm giác đó xuống và sống tiếp những ngày tháng cô đơn . Em giở lại quyển nhật ký cũ đọc lại những gì em đã trải qua , vui có , buồn có , thất vọng cũng có . Nước mắt em lại rơi ướt nhòe những dòng chữ trên trang giấy ấy , mệt mỏi nhưng em lại chẳng buồn ngủ . Tiếng chuông điện thoại làm em giật mình thoát ra khỏi dòng suy nghĩ , đứng dậy lục túi xem ai gọi đêm hôm thế này . Là số của người ấy , nhưng em chẳng thèm bắt máy vì sau những gì xảy ra con tim em như chết rồi , em đóng nó lại , khóa vào rồi cho nó vào trong cái ngăn đá lâu rồi em không dùng . Dòng chữ báo trên wechat có người thêm bạn , em cũng chẳng tò mò gì nhưng cái thói quen viết những stt chỉ mình em đọc lên đó khiến em mở máy lên . Bất ngờ đập vào mắt em là cái thông báo thêm bạn từ anh với cái câu nói khiến em thấy tò mò " Chào em , cô gái có cái .... " . Ấn chấp nhận kết bạn và muốn hỏi cái vế sau của câu nói là gì
""ED: Chào anh , anh bảo em là cô gái có gì cơ ạ ?
E: À cô gái có cái đầu hói
ED: Đồ bệnh hoạn , anh nói gì đấy ?
E: à anh nói nhầm a đang xem kênh Natgeo, nó nói về phương pháp trị hói , anh viết đang viết cho em tự dung nghĩ đến đầu hói , anh xin lỗi
ED: Hừ , anh nhớ đấy
E: uhm anh nhớ chứ vừa viết xong mà sao lại không nhớ được , hay là em không nhớ
ED: nhớ nhớ cái đầu anh ấy
E: em nhớ đầu anh á , a đã gặp em bao giờ đâu mà nhớ với nhung , mà nhớ gì không nhớ lại đi nhớ đầu anh , em thật đặc biệt, chả có nhẽ
ED: chả có nhẽ gì ?
E: à thì bác sĩ mới thả em về à ?
ED: anh có ăn nói cẩn thận không ? hay thôi em không nói chuyện nữa ?
E: ấy không em đừng nóng , anh lại mất tiền mua dr thanh cho em uống tốn tiền lắm
ED: anh là đồ bệnh hoạn , đồ hâm , dở hâp hơi
E: ủ uôi em làm bác sĩ được rồi đấy , đoán chuẩn bệnh của anh thế
ED: Grrrrrrrrrr đồ đáng ghét
E: grrrr giống con củ cải nhà anh hay rên thế
ED: củ cải là con gì ? em tưởng đấy là rau củ
E: à con husky nhà anh ấy mà
ED: đồ , đồ….
E: đồ đồ rê mí à ?
ED: Em không nói chuyện với anh nữa ? xí
E: ấy thôi nói chuyện nghiêm túc nào , anh tên X , rất vui khi được làm quen cả em nhé , anh sn xx cho dễ xưng hô
ED: Vâng em tên D , sn xx .
E: a đọc thấy mấy cái moment của em có vẻ buồn nhỉ , em đang gặp chuyện gì buồn … cười à
ED: anh không trêu em anh không chịu được à ?
E: a có trêu đâu , buồn thật mà , anh đoán giờ em đang rất buồn phải không ?
ED: vâng , em mới ctay ny cũ xong anh ạ ..Blah blah blah
E: blah blah blah""
Đêm đó em và anh nói chuyện đến 5h sáng thì chắc là anh buồn ngủ thì phải nên anh bảo là mai em phải đi làm em mới giật mình vì lâu lắm em mới có một cuộc nói chuyện lâu đến như thế . Anh nói chuyện cuốn hút và rất là hại não vì những câu nói nửa đùa nửa thật , và cũng thật là nham nhở hi hi . Anh gửi một tin nhắn thoại cho em với một câu hát và những lời chúc ngủ ngon . Trái tim em tự dưng đập loạn nhịp , vì có lẽ anh là người đầu tiên làm thế với em , không phải nhưng tin nhắn vô hồn và lập đi lập lại của những người con trai khác . Em thấy vui hơn mọi hôm , và hôm đó em ngủ ngon hơn mọi ngày . Hôm sau khi em bình minh thì lại thấy máy báo có 2 tin nhắn từ anh . Vẫn là tin nhắn thoại , anh gửi lời chúc buổi sáng với một bài thơ gì mà em nghe xong chỉ biết cười một mình giống như bị dở hơi ( đến giờ anh vẫn đọc bài thơ đó mỗi khi anh ở bên em )
Mặt trời bé bé con con ngủ dậy rồi
Trời sáng tỏ mặt trời treo trên cành cây
Không biết cô bé hói đầu vẫn còn ngủ hay đã thức nhỉ ?
Vẫn ngủ thì thật là hư quá , dậy rồi thì đúng là chuyện lạ
Bé ơi bé à còn ngủ thì nhớ thức dậy nhé
Trời đẹp gió mát em dậy đi thưởng thức ngày mới
Chúc em sáng tốt lành và nhiều niềm vui bé nhé
Dậy đánh răng rửa mặt rồi đến trường không cô mắng nhé
Cuối tuần lại chẳng có phiếu bé ngoan đâu bé à
Lần đầu tiên trong đời em nghe một bài thơ chẳng có vần và chẳng có chút thơ nào cả , em mỉm cười vì anh làm cho em cảm thấy ấm áp . Bỗng dưng biết bao suy nghĩ hiện ra trong đầu em " có phải cô gái nào anh cũng làm thế không ? , Có phải mục đích của anh cũng chỉ là tán em thôi không ? , Hay đây chỉ là một trò đùa như bao người khác nhằm lấy lòng em ? " Cái cảm giác cần đề phòng lập khiến em phải gạt bỏ cái niềm vui ấy đi , vì em chẳng biết có nên tin thêm vào con trai không nữa . Em mệt mỏi thức dậy nhìn đồng hồ đã 3h chiều rồi , tắm rửa rồi thay đồ rồi bước xuống nhà . Theo thói quen em gọi bác giúp việc nhưng chẳng có ai trả lời , em thấy lòng mình buồn hơn một chút . Tiếng chuông điện thoại lại cất lên , em mở máy là con bạn thân gọi . Em lại chuẩn bị cho một cuộc vui đến đêm mới về . Thực ra em cũng chẳng muốn đâu nhưng vì muốn quên cái cảm giác cô đơn và buồn nên em vùi mình vào những cuộc vui qua ngày . Em đi ra công viên gần nhà lấy xe , biết bao nhiêu ánh mắt nhìn em giống như những ánh mắt sói đói nhìn thấy một con thỏ non khi em đi ngang qua . Lái xe đến chỗ hẹn , rồi lại cf rồi lại đi ăn , xong lại đi hát và kết thúc lại là lên bar mà thôi . Nhưng lạ là hôm đó trong quán cf em ngồi em nghe thấy tiếng một ai đó khá giống giọng của anh , em giật mình quay về hướng có tiếng nói nhưng lại chẳng có người nào cả . Ngày hôm đó em cứ bồn chồn không biết anh sẽ phản ứng gì khi em không tl tin nhắn từ anh , lần đầu tiên sau những ngày tháng cô đơn ấy em lại tò mò muốn biết anh là con người như thế nào , anh ra làm sao , em lục tìm trong trang cá nhân của anh nhìn những hình ảnh của anh , nhưng chẳng có gì ngoài những tấm ảnh chỉ thấy lưng , hoặc nửa mặt dưới , cùng lắm là một cái ảnh nhìn nghiêng từ đằng sau của anh . Em tò mò đọc những dòng stt , những dòng tâm sự của anh . Em thấy anh là một người lạ lùng , anh viết những stt khó hiểu , những thứ chẳng hề liên quan gì đến nhau cả , những dòng tâm sự về những gì anh trải qua , những nhận xét của anh về chính anh . Em thật sự phát điên lên và muốn tìm hiểu bằng được anh là người như thế nào . Hôm đó em kết thúc cuộc vui sớm hơn mọi khi , em về nhà là lập tức nt cho anh
" anh à , anh ngủ chưa ? "
Anh không trả lời lại dù em nhìn thấy dòng chữ báo hiệu anh đang viết gì đó nhưng rồi nó lại vụt tắt đi . 5p , 10p , 20p , 1 tiếng sau em cứ bồn chồn không yên , đến ngay cả đi tắm em cũng đem máy vào chỉ để chờ cái chuông báo hiệu tin nhắn đến của anh . Vậy mà anh chẳng thèm trả lời em , đồ đáng ghét , em tự nhủ như thế , đi đi lại lại trong phòng một mình trên tay là cái điện thoại . Em khó chịu , muốn nt cho anh thêm lần nữa nhưng cái " tôi " của em không cho phép vì sợ anh nghĩ rằng em đã sập bẫy của anh . Vì em muốn hiểu về anh , và thêm nữa muốn biết thêm nhiều hơn về anh . Em cầm điện thoại trên tay rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết , tự dưng giật mình khi nghe thấy có tiếng báo tin nhắn đến
" - Anh đây em , anh vừa đi về hì
- Anh xin lỗi nhé , lúc nãy đang định trả lời em thì máy anh hết pin
- Hôm nay anh đi sinh nhật chị bên công ty đối tác nên về hơi muộn
- Nếu em thức thì trả lời anh nhé , à mà thôi cũng muộn rồi em nghỉ sớm đi nhé"
em vội vàng mở máy thì một tin nhắn thoại đến ngay sau đó , anh gửi cho em bài hát gì đó mà anh hát bằng tiếng pháp ( anh bảo thế ) rồi chúc ngủ ngon em . Tim em muốn vỡ tung ra , những hành động tưởng như chỉ là nhỏ nhoi nhưng cũng làm em tan chảy hết cái ngăn đá em để trái tim . Em không hiểu sao nữa , em muốn gặp anh , em muốn xem anh là ai là cái gì mà khiến em phát điên như vậy . Em gửi trả anh bằng tin nhắn thoại với cái lời hét của em " đồ đáng ghét , em ghét anh " Rồi em tắt luôn nguồn , đêm đó em lại có một đêm ngủ thật ngon với một nụ cười trên môi . Cảm ơn anh vì đã luôn đem đến cho em những đêm bình yên và ấm áp trong giấc ngủ . Sáng hôm sau em giật mình tỉnh giấc với tâm trạng cực kì thoải mái , em mở lại máy và đoán chắc là anh sẽ quýnh lên vì em không trả lời tin nhắn . Vậy mà anh làm em thất vọng , chẳng có một tin nhắn nào cả , cũng chẳng có bất cứ cái gì hết . Xung quanh em như sụp đổ hoàn toàn, anh hoàn toàn khác với những gì em từng tưởng tượng trong đầu , em cứ nghĩ anh là một con người ấm áp , một con người như thế mới đáng làm tan chảy cái băng giá ở cái ngăn đá đó . Em bật khóc như một con ngốc , em cứ nghĩ anh đã bị em cuốn hút , vậy mà em đã nhầm . Bỗng dưng " tinh " một tin nhắn điện thoại đến số lạ
" chào cô gái hói đầu , anh đoán chắc tầm này em dậy rồi nhỉ , anh xl nhé hôm qua anh ngủ quên mất , hát xong anh lăn ra ngủ nên chẳng biết gì nữa cả . Hì . Chúc em một buổi sáng tốt lành , anh nợ em một lời xin lỗi và anh sẽ trả nó bằng một buổi xem phim nhé "
Em bàng hoàng , em tự hỏi tại sao anh lại có số điện thoại của em , tại sao anh lại biết , anh khiến em thấy sợ và lo lắng . Chả nhẽ em đang là con mồi của anh , chẳng nhẽ anh biết về em rồi nên mới làm quen với em . Tay em run run , em thấy khó thở và rồi tiếng chuông điện thoại làm em giật mình . Là số lạ đó , em chần chừ không dám nghe , em sợ , em sợ lắm , còn tim em nó mới chớm có chút lành sau vết thương , em sợ nó lại bị như thế một lần nữa . Tiếng chuông điện thoại lại lần nữa làm em giật mình , kéo em ra khỏi cái đống suy nghĩ ngổn ngang ấy . Em bấm nút chấp nhận
A: chào cô gái hói đầu
E : sao anh biết số của em ?
A: à thì , cũng đơn gian thôi mà
E: tại sao lại đơn giản ?
A: sao giọng em có vẻ run vậy , đừng lo anh không có ý gì đầu , chỉ là một người bạn của anh quen biết với em nên anh mới có số . Anh xin lỗi , đáng nhẽ ra anh phải xin em , nhưng bạn anh biết em nên cho số anh luôn .
E: bạn anh là ai ?
A: em muốn nghe anh nói dối hay nói thật ?
E: là sao ?
A: ha ha , ngốc ạ , em là hot girl mà nên tên em và số bạn bè của em trên fb cũng nhiều mà , anh có hơn 10 người bạn quen với em đấy .
E: sao lại có hơn 10 bạn quen anh ?
A: thì đơn giản mà , suy luận một tí nhé , em xinh đẹp thì chắc chắn em sẽ dùng fb đúng không ? Vì vậy đơn giản là anh chỉ cần viết tên em lên và tìm kiếm ở trên cái bảng đó thôi . Bạn đầu anh nghĩ em sẽ dùng tên khác và em chắc là sẽ khó tìm vì tên em cũng phổ thông mà . Vậy mà nó hiện lên cái tên em ngay lần đầu anh tìm kiếm, cái avatar của em để cũng y xì cái ở trên wc , anh thấy có bạn chung nên xem và thế là bắt ngay được một người anh quen trên đó . Anh nói chuyện và hỏi về em , người đó cho anh số của em
E: anh điều tra em sao ?
A: đâu có đâu , anh chỉ muốn nói chuyện với em thôi mà , đêm qua em hét như thế làm anh giật mình thế nên anh định nt cho em để hỏi nhưng anh đoán em sẽ tắt máy . Anh thử gọi vào số của em thì thuê bao , thế nên anh đợi đến lúc này để gọi cho em thôi
E: vâng , anh làm em đau tim quá đấy
A: ô hay , anh không ăn trộm , không ăn cướp chỉ là xin số và làm quen một cô gái , điều đó có gì mà đau tim hả em ?
E: thì kệ anh
A: vậy cho anh xin lỗi nhé vì hôm qua anh không kịp trả lời em
E: em đâu có dễ chấp nhận lời xin lỗi của người nào đó
A: vậy thì anh mời em đi xem phim và đi ăn nhé , coi như là anh xin lỗi em . Được không ?
E: nghe cũng hợp lý đấy , vậy thì mấy giờ đây hả anh ?
A: tùy em thôi , anh đi xin lỗi thì nên để người anh mắc lỗi quyết định
E: hì , 6h chiều nhé , anh qua ngõ xxx đón em
A: ok , vậy hẹn em 6h nhé
Cúp máy rồi mà tim em vẫn đập thình thịch như trống hội ấy anh à , lầnthứ hai em nói chuyện với người lạ em có cảm giác đó . Cả ngày hôm đó em loanh quanh ở nhà vừa cười rồi còn hát nữa , đúng là em hâm thật rồi . Em đắn đo chuẩn bị quần áo , giống như lần đầu tiên em hẹn hò vậy . Cái cảm giác ngại ngùng và ngượng khiến em như bay trên mây vậy . Và rồi em cũng gặp anh , anh khác với những gì em tưởng tượng không hề đẹp trai như những chàng trai từng đến với em , cũng chẳng có gì nổi bật cả , chỉ đơn giản và nhẹ nhàng như cơn gió , không đồ hiệu , không xe đẹp . Anh mặc áo sơ mi , quần jean , thật sự trông anh hoàn toàn là bình dân đến lạ thường . Em giật mình khi thấy con người em mong chờ chả giống như những gì em đã nghĩ , em thấy hơi thất vọng chút xíu . Nhưng nụ cười của anh , cái má núm đồng tiền ấy , cái mắt một mí ấy , làm em cảm thấy có chút gì đó xao xuyến . Đi chơi với anh em mới nhận ra rằng , anh khó đoán , khó nắm bắt và thật sự em không biết anh là con người như thế nào cả . Em có cảm giác gì đó hơi hơi phải cảnh giác với anh , cảm giác không an toàn em nghĩ là vậy . Nhưng anh đã dập tắt mọi nghi vấn trong lòng em bằng những cử chỉ , những hành động ân cần nhất anh dành cho em . Anh biến em từ một người lạnh lùng trở thành một cô bé ngốc ngếch lúc nào không hay. Cứ thế ngày qua ngày ở bên anh em cảm thấy anh thật ấm áp , cái thứ gọi là tình yêu tưởng đã chết trong em vậy mà nó cứ lớn dần theo thời gian . Và anh đã khiến em phải lòng và yêu anh từ lúc nào không biết . Cái ngày kỉ niệm 1 tháng em chính thức quen anh , anh hoàn toàn làm em bất ngờ và cũng đau tim không kém . Anh biến mất 2 ngày trước hôm đó , em lên fb không thấy anh online , gọi điện thì thuê bao , em cứ ngỡ như là anh bỏ em rồi cơ , cứ nghĩ trò chơi của anh với em đã đến hồi kết thúc . Anh ác lắm , anh biết không . Em đã khóc sưng hết cả mắt , em bỏ cả ăn , bỏ cả ngủ , cứ như người mất hồn . Em vật vã , em đau khổ , em nghĩ anh lừa tình em . Em đã rủa thầm rằng "chẳng có thằng đàn ông nào tốt cả, toàn lũ khốn nạn mà thôi". Vậy mà đúng 12h đêm ngày kỉ niệm 1 tháng ấy , khi em chuẩn bị đi ngủ thì nhận được tin nhắn của anh
" Em ơi , có quà chuyển phát từ một nơi xa , em xuống kí hóa đơn hộ anh với "
Em mở cửa sổ ngó xuống dưới thì thấy anh đang đứng đó , em vui lắm , em vỡ òa trong hạnh phúc . Em chạy thật nhanh xuống nhà em sợ anh biến mất , em sợ anh tan biến như một giấc mơ . Anh đứng đó , mặt mũi lấm lem , quần áo thì bẩn . Anh cười với em , rồi gọi em ra
A: anh nhớ không nhầm thì hôm này là tròn 1 tháng anh làm quen cả em nhỉ ? Mà hình như có người khóc sưng hết cả mắt rồi kìa . Ai bắt nạt em hả ?
Rồi anh đưa đưa cho em một cái túi , là hoa lan còn nguyên cả gốc . Em bật khóc , anh biết em thích hoa lan anh đã phải lặn lội đi tìm cái loài hoa em thích để tặng em . Anh nhìn thấy em khóc mà anh chỉ đứng đó nhìn em , anh lạnh lùng đến phát sợ . Anh kéo em rồi ôm lấy em , vỗ về khiến em yên tâm hơn . Từ lúc đó em biết là em đã yêu anh , yêu anh hơn bất cứ thứ gì rồi . Nhưng lúc đó em không hiểu vì sao anh không hề tỏ tình hay bày tỏ tình cảm gì với em cả , điều đó làm em thắc mắc . Rồi những suy nghĩ lại ập đến " Có phải anh ấy chỉ coi mình là một người bạn ? Có phải anh ấy không dám nói ? Hay mình chỉ là một phương án dự phòng của anh ấy ? ..." . Cái ngày em bắt gặp anh và chị C lên xe , rồi em thấy chị C hôn anh trong xe . Lúc ấy mọi thứ như sụp đổ hoàn toàn trong em , em đã có câu trả lời cho mọi nghi vấn trong lòng . Em muốn làm sáng tỏ mọi việc " có phải anh đang lừa em ?" . Em đã định gọi điện cho anh , đã định chửi rủa anh ngay khi anh bắt máy . Nhưng hình như em bị ảnh hưởng từ anh cái thái độ lạnh lùng và bình tĩnh trong mọi tình huống . Em chỉ nhắn tin cho anh và chờ đợi đến buổi tối hôm đó .
Biết bắt đầu như thế nào bây giờ nhỉ , anh có còn nhớ cái lần anh đầu tiên em gặp anh không , mà không chính xác là lần đầu tiên em nói chuyện với anh . Khoảng khắc ấy em vẫn còn nhớ như in giống như nó chỉ mới xảy ra ngày hôm qua thôi anh à . Đêm hôm đó , một đêm mưa khi em vừa đặt chân về nhà sau khi đi dự sinh nhật một người bạn về em thấy điện thoại báo có tin nhắn đến . Em cũng chẳng tò mò xem là ai nhắn tin vì em thừa biết rằng là cùng lắm lại là tin nhắn của những người thích ve vãn em mà thôi , chẳng có gì hơn cả . Lẳng lặng quẳng cái túi xách lên giường , thay đồ , thay đồ rồi đi xuống bếp . Hôm ấy mẹ lại đi công tác rồi chẳng còn ai ở nhà cả , bác giúp việc chắc cũng về nhà từ tối rồi . Mở cái lồng bàn ra vẫn là những món ăn nguội lạnh và tờ giấy để lại của bác giúp việc
" Cô về thì đem đồ đi hâm lại rồi ăn nhé , tôi xin bà cho nghỉ hai ngày để về lo đám cưới cho cháu ở quê , cô đi chơi thì nhớ khóa cửa cẩn thận , nhớ ăn uống cẩn thận nhé đồ tôi nấu sắn hết rồi để trong tủ lạnh , đói cô cứ hâm lại để ăn , bà đi công tác đến cuối tháng mới về "
Vo viên tờ giấy rồi ném vào sọt rác , hâm lại đồ ăn rồi tự mình thưởng thức , nhưng cái cảm giác cô đơn cứ lấn át làm nước mắt em tuôn rơi . Chia tay người yêu cũ được gần 2 tháng rồi , cái cảm giác cô đơn trong căn nhà to mà chỉ có một mình , chẳng còn những tin nhắn , những cuộc điện thoại của người ấy làm em muốn phát điên lên . Nhưng lý trí lại thôi thúc em đè nén cái cảm giác đó xuống và sống tiếp những ngày tháng cô đơn . Em giở lại quyển nhật ký cũ đọc lại những gì em đã trải qua , vui có , buồn có , thất vọng cũng có . Nước mắt em lại rơi ướt nhòe những dòng chữ trên trang giấy ấy , mệt mỏi nhưng em lại chẳng buồn ngủ . Tiếng chuông điện thoại làm em giật mình thoát ra khỏi dòng suy nghĩ , đứng dậy lục túi xem ai gọi đêm hôm thế này . Là số của người ấy , nhưng em chẳng thèm bắt máy vì sau những gì xảy ra con tim em như chết rồi , em đóng nó lại , khóa vào rồi cho nó vào trong cái ngăn đá lâu rồi em không dùng . Dòng chữ báo trên wechat có người thêm bạn , em cũng chẳng tò mò gì nhưng cái thói quen viết những stt chỉ mình em đọc lên đó khiến em mở máy lên . Bất ngờ đập vào mắt em là cái thông báo thêm bạn từ anh với cái câu nói khiến em thấy tò mò " Chào em , cô gái có cái .... " . Ấn chấp nhận kết bạn và muốn hỏi cái vế sau của câu nói là gì
""ED: Chào anh , anh bảo em là cô gái có gì cơ ạ ?
E: À cô gái có cái đầu hói
ED: Đồ bệnh hoạn , anh nói gì đấy ?
E: à anh nói nhầm a đang xem kênh Natgeo, nó nói về phương pháp trị hói , anh viết đang viết cho em tự dung nghĩ đến đầu hói , anh xin lỗi
ED: Hừ , anh nhớ đấy
E: uhm anh nhớ chứ vừa viết xong mà sao lại không nhớ được , hay là em không nhớ
ED: nhớ nhớ cái đầu anh ấy
E: em nhớ đầu anh á , a đã gặp em bao giờ đâu mà nhớ với nhung , mà nhớ gì không nhớ lại đi nhớ đầu anh , em thật đặc biệt, chả có nhẽ
ED: chả có nhẽ gì ?
E: à thì bác sĩ mới thả em về à ?
ED: anh có ăn nói cẩn thận không ? hay thôi em không nói chuyện nữa ?
E: ấy không em đừng nóng , anh lại mất tiền mua dr thanh cho em uống tốn tiền lắm
ED: anh là đồ bệnh hoạn , đồ hâm , dở hâp hơi
E: ủ uôi em làm bác sĩ được rồi đấy , đoán chuẩn bệnh của anh thế
ED: Grrrrrrrrrr đồ đáng ghét
E: grrrr giống con củ cải nhà anh hay rên thế
ED: củ cải là con gì ? em tưởng đấy là rau củ
E: à con husky nhà anh ấy mà
ED: đồ , đồ….
E: đồ đồ rê mí à ?
ED: Em không nói chuyện với anh nữa ? xí
E: ấy thôi nói chuyện nghiêm túc nào , anh tên X , rất vui khi được làm quen cả em nhé , anh sn xx cho dễ xưng hô
ED: Vâng em tên D , sn xx .
E: a đọc thấy mấy cái moment của em có vẻ buồn nhỉ , em đang gặp chuyện gì buồn … cười à
ED: anh không trêu em anh không chịu được à ?
E: a có trêu đâu , buồn thật mà , anh đoán giờ em đang rất buồn phải không ?
ED: vâng , em mới ctay ny cũ xong anh ạ ..Blah blah blah
E: blah blah blah""
Đêm đó em và anh nói chuyện đến 5h sáng thì chắc là anh buồn ngủ thì phải nên anh bảo là mai em phải đi làm em mới giật mình vì lâu lắm em mới có một cuộc nói chuyện lâu đến như thế . Anh nói chuyện cuốn hút và rất là hại não vì những câu nói nửa đùa nửa thật , và cũng thật là nham nhở hi hi . Anh gửi một tin nhắn thoại cho em với một câu hát và những lời chúc ngủ ngon . Trái tim em tự dưng đập loạn nhịp , vì có lẽ anh là người đầu tiên làm thế với em , không phải nhưng tin nhắn vô hồn và lập đi lập lại của những người con trai khác . Em thấy vui hơn mọi hôm , và hôm đó em ngủ ngon hơn mọi ngày . Hôm sau khi em bình minh thì lại thấy máy báo có 2 tin nhắn từ anh . Vẫn là tin nhắn thoại , anh gửi lời chúc buổi sáng với một bài thơ gì mà em nghe xong chỉ biết cười một mình giống như bị dở hơi ( đến giờ anh vẫn đọc bài thơ đó mỗi khi anh ở bên em )
Mặt trời bé bé con con ngủ dậy rồi
Trời sáng tỏ mặt trời treo trên cành cây
Không biết cô bé hói đầu vẫn còn ngủ hay đã thức nhỉ ?
Vẫn ngủ thì thật là hư quá , dậy rồi thì đúng là chuyện lạ
Bé ơi bé à còn ngủ thì nhớ thức dậy nhé
Trời đẹp gió mát em dậy đi thưởng thức ngày mới
Chúc em sáng tốt lành và nhiều niềm vui bé nhé
Dậy đánh răng rửa mặt rồi đến trường không cô mắng nhé
Cuối tuần lại chẳng có phiếu bé ngoan đâu bé à
Lần đầu tiên trong đời em nghe một bài thơ chẳng có vần và chẳng có chút thơ nào cả , em mỉm cười vì anh làm cho em cảm thấy ấm áp . Bỗng dưng biết bao suy nghĩ hiện ra trong đầu em " có phải cô gái nào anh cũng làm thế không ? , Có phải mục đích của anh cũng chỉ là tán em thôi không ? , Hay đây chỉ là một trò đùa như bao người khác nhằm lấy lòng em ? " Cái cảm giác cần đề phòng lập khiến em phải gạt bỏ cái niềm vui ấy đi , vì em chẳng biết có nên tin thêm vào con trai không nữa . Em mệt mỏi thức dậy nhìn đồng hồ đã 3h chiều rồi , tắm rửa rồi thay đồ rồi bước xuống nhà . Theo thói quen em gọi bác giúp việc nhưng chẳng có ai trả lời , em thấy lòng mình buồn hơn một chút . Tiếng chuông điện thoại lại cất lên , em mở máy là con bạn thân gọi . Em lại chuẩn bị cho một cuộc vui đến đêm mới về . Thực ra em cũng chẳng muốn đâu nhưng vì muốn quên cái cảm giác cô đơn và buồn nên em vùi mình vào những cuộc vui qua ngày . Em đi ra công viên gần nhà lấy xe , biết bao nhiêu ánh mắt nhìn em giống như những ánh mắt sói đói nhìn thấy một con thỏ non khi em đi ngang qua . Lái xe đến chỗ hẹn , rồi lại cf rồi lại đi ăn , xong lại đi hát và kết thúc lại là lên bar mà thôi . Nhưng lạ là hôm đó trong quán cf em ngồi em nghe thấy tiếng một ai đó khá giống giọng của anh , em giật mình quay về hướng có tiếng nói nhưng lại chẳng có người nào cả . Ngày hôm đó em cứ bồn chồn không biết anh sẽ phản ứng gì khi em không tl tin nhắn từ anh , lần đầu tiên sau những ngày tháng cô đơn ấy em lại tò mò muốn biết anh là con người như thế nào , anh ra làm sao , em lục tìm trong trang cá nhân của anh nhìn những hình ảnh của anh , nhưng chẳng có gì ngoài những tấm ảnh chỉ thấy lưng , hoặc nửa mặt dưới , cùng lắm là một cái ảnh nhìn nghiêng từ đằng sau của anh . Em tò mò đọc những dòng stt , những dòng tâm sự của anh . Em thấy anh là một người lạ lùng , anh viết những stt khó hiểu , những thứ chẳng hề liên quan gì đến nhau cả , những dòng tâm sự về những gì anh trải qua , những nhận xét của anh về chính anh . Em thật sự phát điên lên và muốn tìm hiểu bằng được anh là người như thế nào . Hôm đó em kết thúc cuộc vui sớm hơn mọi khi , em về nhà là lập tức nt cho anh
" anh à , anh ngủ chưa ? "
Anh không trả lời lại dù em nhìn thấy dòng chữ báo hiệu anh đang viết gì đó nhưng rồi nó lại vụt tắt đi . 5p , 10p , 20p , 1 tiếng sau em cứ bồn chồn không yên , đến ngay cả đi tắm em cũng đem máy vào chỉ để chờ cái chuông báo hiệu tin nhắn đến của anh . Vậy mà anh chẳng thèm trả lời em , đồ đáng ghét , em tự nhủ như thế , đi đi lại lại trong phòng một mình trên tay là cái điện thoại . Em khó chịu , muốn nt cho anh thêm lần nữa nhưng cái " tôi " của em không cho phép vì sợ anh nghĩ rằng em đã sập bẫy của anh . Vì em muốn hiểu về anh , và thêm nữa muốn biết thêm nhiều hơn về anh . Em cầm điện thoại trên tay rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết , tự dưng giật mình khi nghe thấy có tiếng báo tin nhắn đến
" - Anh đây em , anh vừa đi về hì
- Anh xin lỗi nhé , lúc nãy đang định trả lời em thì máy anh hết pin
- Hôm nay anh đi sinh nhật chị bên công ty đối tác nên về hơi muộn
- Nếu em thức thì trả lời anh nhé , à mà thôi cũng muộn rồi em nghỉ sớm đi nhé"
em vội vàng mở máy thì một tin nhắn thoại đến ngay sau đó , anh gửi cho em bài hát gì đó mà anh hát bằng tiếng pháp ( anh bảo thế ) rồi chúc ngủ ngon em . Tim em muốn vỡ tung ra , những hành động tưởng như chỉ là nhỏ nhoi nhưng cũng làm em tan chảy hết cái ngăn đá em để trái tim . Em không hiểu sao nữa , em muốn gặp anh , em muốn xem anh là ai là cái gì mà khiến em phát điên như vậy . Em gửi trả anh bằng tin nhắn thoại với cái lời hét của em " đồ đáng ghét , em ghét anh " Rồi em tắt luôn nguồn , đêm đó em lại có một đêm ngủ thật ngon với một nụ cười trên môi . Cảm ơn anh vì đã luôn đem đến cho em những đêm bình yên và ấm áp trong giấc ngủ . Sáng hôm sau em giật mình tỉnh giấc với tâm trạng cực kì thoải mái , em mở lại máy và đoán chắc là anh sẽ quýnh lên vì em không trả lời tin nhắn . Vậy mà anh làm em thất vọng , chẳng có một tin nhắn nào cả , cũng chẳng có bất cứ cái gì hết . Xung quanh em như sụp đổ hoàn toàn, anh hoàn toàn khác với những gì em từng tưởng tượng trong đầu , em cứ nghĩ anh là một con người ấm áp , một con người như thế mới đáng làm tan chảy cái băng giá ở cái ngăn đá đó . Em bật khóc như một con ngốc , em cứ nghĩ anh đã bị em cuốn hút , vậy mà em đã nhầm . Bỗng dưng " tinh " một tin nhắn điện thoại đến số lạ
" chào cô gái hói đầu , anh đoán chắc tầm này em dậy rồi nhỉ , anh xl nhé hôm qua anh ngủ quên mất , hát xong anh lăn ra ngủ nên chẳng biết gì nữa cả . Hì . Chúc em một buổi sáng tốt lành , anh nợ em một lời xin lỗi và anh sẽ trả nó bằng một buổi xem phim nhé "
Em bàng hoàng , em tự hỏi tại sao anh lại có số điện thoại của em , tại sao anh lại biết , anh khiến em thấy sợ và lo lắng . Chả nhẽ em đang là con mồi của anh , chẳng nhẽ anh biết về em rồi nên mới làm quen với em . Tay em run run , em thấy khó thở và rồi tiếng chuông điện thoại làm em giật mình . Là số lạ đó , em chần chừ không dám nghe , em sợ , em sợ lắm , còn tim em nó mới chớm có chút lành sau vết thương , em sợ nó lại bị như thế một lần nữa . Tiếng chuông điện thoại lại lần nữa làm em giật mình , kéo em ra khỏi cái đống suy nghĩ ngổn ngang ấy . Em bấm nút chấp nhận
A: chào cô gái hói đầu
E : sao anh biết số của em ?
A: à thì , cũng đơn gian thôi mà
E: tại sao lại đơn giản ?
A: sao giọng em có vẻ run vậy , đừng lo anh không có ý gì đầu , chỉ là một người bạn của anh quen biết với em nên anh mới có số . Anh xin lỗi , đáng nhẽ ra anh phải xin em , nhưng bạn anh biết em nên cho số anh luôn .
E: bạn anh là ai ?
A: em muốn nghe anh nói dối hay nói thật ?
E: là sao ?
A: ha ha , ngốc ạ , em là hot girl mà nên tên em và số bạn bè của em trên fb cũng nhiều mà , anh có hơn 10 người bạn quen với em đấy .
E: sao lại có hơn 10 bạn quen anh ?
A: thì đơn giản mà , suy luận một tí nhé , em xinh đẹp thì chắc chắn em sẽ dùng fb đúng không ? Vì vậy đơn giản là anh chỉ cần viết tên em lên và tìm kiếm ở trên cái bảng đó thôi . Bạn đầu anh nghĩ em sẽ dùng tên khác và em chắc là sẽ khó tìm vì tên em cũng phổ thông mà . Vậy mà nó hiện lên cái tên em ngay lần đầu anh tìm kiếm, cái avatar của em để cũng y xì cái ở trên wc , anh thấy có bạn chung nên xem và thế là bắt ngay được một người anh quen trên đó . Anh nói chuyện và hỏi về em , người đó cho anh số của em
E: anh điều tra em sao ?
A: đâu có đâu , anh chỉ muốn nói chuyện với em thôi mà , đêm qua em hét như thế làm anh giật mình thế nên anh định nt cho em để hỏi nhưng anh đoán em sẽ tắt máy . Anh thử gọi vào số của em thì thuê bao , thế nên anh đợi đến lúc này để gọi cho em thôi
E: vâng , anh làm em đau tim quá đấy
A: ô hay , anh không ăn trộm , không ăn cướp chỉ là xin số và làm quen một cô gái , điều đó có gì mà đau tim hả em ?
E: thì kệ anh
A: vậy cho anh xin lỗi nhé vì hôm qua anh không kịp trả lời em
E: em đâu có dễ chấp nhận lời xin lỗi của người nào đó
A: vậy thì anh mời em đi xem phim và đi ăn nhé , coi như là anh xin lỗi em . Được không ?
E: nghe cũng hợp lý đấy , vậy thì mấy giờ đây hả anh ?
A: tùy em thôi , anh đi xin lỗi thì nên để người anh mắc lỗi quyết định
E: hì , 6h chiều nhé , anh qua ngõ xxx đón em
A: ok , vậy hẹn em 6h nhé
Cúp máy rồi mà tim em vẫn đập thình thịch như trống hội ấy anh à , lầnthứ hai em nói chuyện với người lạ em có cảm giác đó . Cả ngày hôm đó em loanh quanh ở nhà vừa cười rồi còn hát nữa , đúng là em hâm thật rồi . Em đắn đo chuẩn bị quần áo , giống như lần đầu tiên em hẹn hò vậy . Cái cảm giác ngại ngùng và ngượng khiến em như bay trên mây vậy . Và rồi em cũng gặp anh , anh khác với những gì em tưởng tượng không hề đẹp trai như những chàng trai từng đến với em , cũng chẳng có gì nổi bật cả , chỉ đơn giản và nhẹ nhàng như cơn gió , không đồ hiệu , không xe đẹp . Anh mặc áo sơ mi , quần jean , thật sự trông anh hoàn toàn là bình dân đến lạ thường . Em giật mình khi thấy con người em mong chờ chả giống như những gì em đã nghĩ , em thấy hơi thất vọng chút xíu . Nhưng nụ cười của anh , cái má núm đồng tiền ấy , cái mắt một mí ấy , làm em cảm thấy có chút gì đó xao xuyến . Đi chơi với anh em mới nhận ra rằng , anh khó đoán , khó nắm bắt và thật sự em không biết anh là con người như thế nào cả . Em có cảm giác gì đó hơi hơi phải cảnh giác với anh , cảm giác không an toàn em nghĩ là vậy . Nhưng anh đã dập tắt mọi nghi vấn trong lòng em bằng những cử chỉ , những hành động ân cần nhất anh dành cho em . Anh biến em từ một người lạnh lùng trở thành một cô bé ngốc ngếch lúc nào không hay. Cứ thế ngày qua ngày ở bên anh em cảm thấy anh thật ấm áp , cái thứ gọi là tình yêu tưởng đã chết trong em vậy mà nó cứ lớn dần theo thời gian . Và anh đã khiến em phải lòng và yêu anh từ lúc nào không biết . Cái ngày kỉ niệm 1 tháng em chính thức quen anh , anh hoàn toàn làm em bất ngờ và cũng đau tim không kém . Anh biến mất 2 ngày trước hôm đó , em lên fb không thấy anh online , gọi điện thì thuê bao , em cứ ngỡ như là anh bỏ em rồi cơ , cứ nghĩ trò chơi của anh với em đã đến hồi kết thúc . Anh ác lắm , anh biết không . Em đã khóc sưng hết cả mắt , em bỏ cả ăn , bỏ cả ngủ , cứ như người mất hồn . Em vật vã , em đau khổ , em nghĩ anh lừa tình em . Em đã rủa thầm rằng "chẳng có thằng đàn ông nào tốt cả, toàn lũ khốn nạn mà thôi". Vậy mà đúng 12h đêm ngày kỉ niệm 1 tháng ấy , khi em chuẩn bị đi ngủ thì nhận được tin nhắn của anh
" Em ơi , có quà chuyển phát từ một nơi xa , em xuống kí hóa đơn hộ anh với "
Em mở cửa sổ ngó xuống dưới thì thấy anh đang đứng đó , em vui lắm , em vỡ òa trong hạnh phúc . Em chạy thật nhanh xuống nhà em sợ anh biến mất , em sợ anh tan biến như một giấc mơ . Anh đứng đó , mặt mũi lấm lem , quần áo thì bẩn . Anh cười với em , rồi gọi em ra
A: anh nhớ không nhầm thì hôm này là tròn 1 tháng anh làm quen cả em nhỉ ? Mà hình như có người khóc sưng hết cả mắt rồi kìa . Ai bắt nạt em hả ?
Rồi anh đưa đưa cho em một cái túi , là hoa lan còn nguyên cả gốc . Em bật khóc , anh biết em thích hoa lan anh đã phải lặn lội đi tìm cái loài hoa em thích để tặng em . Anh nhìn thấy em khóc mà anh chỉ đứng đó nhìn em , anh lạnh lùng đến phát sợ . Anh kéo em rồi ôm lấy em , vỗ về khiến em yên tâm hơn . Từ lúc đó em biết là em đã yêu anh , yêu anh hơn bất cứ thứ gì rồi . Nhưng lúc đó em không hiểu vì sao anh không hề tỏ tình hay bày tỏ tình cảm gì với em cả , điều đó làm em thắc mắc . Rồi những suy nghĩ lại ập đến " Có phải anh ấy chỉ coi mình là một người bạn ? Có phải anh ấy không dám nói ? Hay mình chỉ là một phương án dự phòng của anh ấy ? ..." . Cái ngày em bắt gặp anh và chị C lên xe , rồi em thấy chị C hôn anh trong xe . Lúc ấy mọi thứ như sụp đổ hoàn toàn trong em , em đã có câu trả lời cho mọi nghi vấn trong lòng . Em muốn làm sáng tỏ mọi việc " có phải anh đang lừa em ?" . Em đã định gọi điện cho anh , đã định chửi rủa anh ngay khi anh bắt máy . Nhưng hình như em bị ảnh hưởng từ anh cái thái độ lạnh lùng và bình tĩnh trong mọi tình huống . Em chỉ nhắn tin cho anh và chờ đợi đến buổi tối hôm đó .
Bình luận facebook