Chào các thím ợ , hôm nay trời mát mẻ nên em tung chap sớm cho các thím vào thưởng thức ợ . Thân
Xe bon bon thẳng về phía đường nhà C , công nhận đường này làm mới nên đi dễ chứ trước nó bừa bộn nên vào cũng khó . Dừng xe trước của nhà C, nhảy xuống bung dù ra đi về phía cổng . Bấm chuông và chờ đợi . Bà giúp việc nhà C đi ra , thấy em bà ấy nhìn em rồi mở cổng :
BGV: chào cậu , ông gọi mời cậu vào nhà
Em: dạ , sao lại mời cháu vào ạ , C đâu bác
BGV: cô C đang trên phòng cậu à , ông bảo vời cậu vào ông nói chuyện ạ
Lần đầu tiên em gặp bố C , dự là chắc ẻm không được đi rồi nên thôi cứ vào nhà cho phải phép . Nhà C rât rộng , ngoài sân có vườn cây đẹp , chắc bố C thích cây cảnh . Em cũng có ít vốn liếng về cây cảnh nên chắc tí vào chém gió được đây . Lóc cóc đi vào nhà , cởi giày ra đi vào trong . Ấn tượng đầu tiên là nhà C rất đẹp , kiến trúc Châu Âu pha một chút gì đó cổ điển của phương Đông ngày xưa . Sảnh ngoài treo nhiều tranh và chữ nho , có vẻ như nhà C là một nhà gia giáo từ xưa đến nay . Bà giúp việc vào dẫn em vào phòng khách . Ngồi ở ghế đợi , nhìn quanh quẩn , thấy nhiều thứ vượt xa nhà em . Bỗng có tiếng người đằng sau
BC: em hèm , cậu là X đúng không ?
Em: dạ vâng , cháu chào bác ạ ( cúi mình rất lịch sự )
BC: nghe C nhà tôi nói cậu là đồng nghiệp của C , và cũng là ..
Em: dạ , cháu chỉ là đồng nghiệp và bạn của C ạ .
Bố C nhìn em từ đầu tới chân rồi gật đầu
BC: trông cậu có vẻ như con nhà tử tế và gia giáo , không giống như mấy anh choai choai , hay mấy cậu công tử ẻo là trước kia hay đến chơi với cái C
Em: dạ vầng , nhờ phúc của ông với bố cháu nên cháu mới được như này ạ
BC: khéo nói đấy chứ , bảo sao con C nhà tôi nó cứ nói về cậu suốt
Em: dạ cháu cũng không dám nhận đâu ạ , bác cứ nói quá , dù gì cháu với C cũng là bạn trên mức thân thiết
BC: thế tức là gần như là yêu nhau rồi chứ gì ?
Em: dà cũng chưa đến mức đấy ạ , cũng có thể thôi bác à !
BC: bố mẹ cậu làm nghề gì ?
Em: dạ , bố cháu làm công ty tư nhân , còn mẹ cháu làm bác sĩ thôi ạ
BC: hỏi khí không phải , ông cậu làm kỹ sư xây dựng thời trước đúng không ?
Em: dạ vầng , nhà cháu thì theo nghiệp y , mỗi ông cháu là theo ngành xây dựng ạ
BC: theo ngành ấy chắc là ăn nên làm gia lắm nhỉ
Em: dạ cũng đủ ăn đủ sống và dư dả cho con cháu chút ít ạ
Đang nói đến đấy thì mẹ của C đi từ trong nhà ra , tay cầm một đía hoa quả , còn C thì đi ngay sau . Để đía hoa quả xuống bàn , nhìn kĩ em một lượt thì em chủ động đứng lên chào bác ấy :
Em: dạ cháu chào bác ạ , cháu là X bạn của C
MC: cậu có phải cháu anh T , xxx tổng cục hải quan không nhỉ ?
Em: dạ , vâng , sao bác biết ạ
MC: đúng rồi anh ạ , hôm nọ em thấy cậu ấy lên phòng của ông T , bảo sao vừa nhìn em thấy quen thế . ( Quay ra nhìn em hỏi tiếp ) cậu là gì với ông T?
Em: dạ , cháu gọi là ông ạ , em kết nghĩa với ông nội cháu bác ạ
MC: bảo sao , tôi thấy ông ấy cưng cậu thế , chưa có ai dám vào ông ấy mà không xin phép cả
Em: dạ có gì đâu ạ , ông hay gọi cháu lên hỏi thăm với bảo cháu về làm ở bên Hải quan , nhưng cháu chưa muốn ạ
MC: thế này thì tốt quá rồi còn gì anh , cho con C cưới cậu này là được quá còn gì ( Oắt giờ phốt phát , tự dưng đề cập đến việc cưới xin là sao ta)
Em: dạ dạ , cháu chưa cưới vợ đâu ạ , cháu chưa có nghề nghiệp ổn định , mới cả cháu vẫn còn trẻ người non dạ , cưới về sớm sợ lại nhiều điều không ôn
BC: ý cậu là cậu chê con C nhà tôi ?
Em: dạ , cháu không dám ạ , nhưng cháu chưa muốn cưới vợ ?
Mịa gặp áp lực là em bắt đầu luyên thuyên ngay , bt thì có thể cứng được nhưng gặp bố C giống như kiểu bị chèn ép về khí thế nên em không thể nào cứng được . Giờ mới thấy EC lên tiếng :
EC: thôi bố mẹ đừng chèn ép anh ấy , con xin phép ra ngoài với anh X một lát ạ
BC: đi đâu trời mưa này , hay cậu ở lại tôi với cậu làm chén rươu với cả tôi cũng có đôi ba chuyện muốn hỏi cậu về xây dựng . Ông cậu chắc cũng truyền kinh nghiệm cho cậu rồi đúng không ?
Em:....
EC: thôi bố , con với anh X đi chuyện công ty , đi không muộn hẹn người ta rồi
BC: ờ vậy thì thôi vậy , để khi khác vậy . Đưa nó đi về còn nguyên vẹn nhé, có ls thì cậu đừng trách tôi
Em: dạ
May mà được C giải vây sớm không thi toi con mẹ ở đây rồi . Chả cần đến 2 nốt nhạc với bố C làm gì . Chỉ chờ có thế em xin phép đi ra ngoài luôn, đeo giày và bung dù đợi C ra . Em ấy vẫn còn ỏn ẻn chào với chém cả ông bà bô cái gì ấy . Một lúc cũng thấy ra , khoác tay em đi ra ngoài :
EC: bố bảo , hôm nào bố mời anh sang ăn cơm .
Em: cho anh xin , mời sang để anh bị dìm chết à , không chơi . Công an uống kinh bỏ cha ra
EC: thế tí em về bẩm lại y xì với bố vậy (em không dám nói gì luốn )
Thôi thì phi nhanh ra xe , đưa em nó đi sang nhà em A đón rồi nhanh còn về chứ kiểu này chắc chết vì đứt dây thần kinh mà chết mất . Phi xe nhanh trong màn mưa , vòng vèo rẽ mãi mới vào được nhà em A . Rút điện thoại định gọi cho em A thì em ấy gọi luôn rồi , đành bốc máy :
EA: anh quay đầu xe luôn đi xong rồi quay ra đón em .
Em: em phải ngồi cạnh C đấy nhé , không đủ chỗ cho 3 người đâu .
EA: vâng ngồi kiểu gì chả được hả anh
Em quay ra bảo nhìn C , vẫn kiểu tỏ ra lạnh lùng tỏa ra sát khí ấy em làm thấy ớn lạnh .
Em: em ngồi xích vào một chút nhé , để A ngồi cùng nhé
EC: rồi anh cứ ra đón nó đi , em ngồi kiểu gì mà chả được hừ
Đành vậy , với tay ra sau lấy cái ô rồi mở cửa xe đi ra . EA thì đang loay hoay trong cửa đeo dép , thấy em vào thì hồ hởi ra mặt:
EA: em chào chồng yêu
Em: anh không thích đùa đâu nhé
EA: vâng thì không đùa
Che ô cho A đỉ ra xe mở cửa , thấy EC lườm EA một cái nhưng chắc không sao vì không thấy ý kiến gì chỉ thấy ngồi trên xe thì im luôn. Em cũng yên tâm lên xe và lái đi về phía hồ tây .... trời vẫn mưa nhưng có dấu hiệu ngớt rồi ...
Xe bon bon thẳng về phía đường nhà C , công nhận đường này làm mới nên đi dễ chứ trước nó bừa bộn nên vào cũng khó . Dừng xe trước của nhà C, nhảy xuống bung dù ra đi về phía cổng . Bấm chuông và chờ đợi . Bà giúp việc nhà C đi ra , thấy em bà ấy nhìn em rồi mở cổng :
BGV: chào cậu , ông gọi mời cậu vào nhà
Em: dạ , sao lại mời cháu vào ạ , C đâu bác
BGV: cô C đang trên phòng cậu à , ông bảo vời cậu vào ông nói chuyện ạ
Lần đầu tiên em gặp bố C , dự là chắc ẻm không được đi rồi nên thôi cứ vào nhà cho phải phép . Nhà C rât rộng , ngoài sân có vườn cây đẹp , chắc bố C thích cây cảnh . Em cũng có ít vốn liếng về cây cảnh nên chắc tí vào chém gió được đây . Lóc cóc đi vào nhà , cởi giày ra đi vào trong . Ấn tượng đầu tiên là nhà C rất đẹp , kiến trúc Châu Âu pha một chút gì đó cổ điển của phương Đông ngày xưa . Sảnh ngoài treo nhiều tranh và chữ nho , có vẻ như nhà C là một nhà gia giáo từ xưa đến nay . Bà giúp việc vào dẫn em vào phòng khách . Ngồi ở ghế đợi , nhìn quanh quẩn , thấy nhiều thứ vượt xa nhà em . Bỗng có tiếng người đằng sau
BC: em hèm , cậu là X đúng không ?
Em: dạ vâng , cháu chào bác ạ ( cúi mình rất lịch sự )
BC: nghe C nhà tôi nói cậu là đồng nghiệp của C , và cũng là ..
Em: dạ , cháu chỉ là đồng nghiệp và bạn của C ạ .
Bố C nhìn em từ đầu tới chân rồi gật đầu
BC: trông cậu có vẻ như con nhà tử tế và gia giáo , không giống như mấy anh choai choai , hay mấy cậu công tử ẻo là trước kia hay đến chơi với cái C
Em: dạ vầng , nhờ phúc của ông với bố cháu nên cháu mới được như này ạ
BC: khéo nói đấy chứ , bảo sao con C nhà tôi nó cứ nói về cậu suốt
Em: dạ cháu cũng không dám nhận đâu ạ , bác cứ nói quá , dù gì cháu với C cũng là bạn trên mức thân thiết
BC: thế tức là gần như là yêu nhau rồi chứ gì ?
Em: dà cũng chưa đến mức đấy ạ , cũng có thể thôi bác à !
BC: bố mẹ cậu làm nghề gì ?
Em: dạ , bố cháu làm công ty tư nhân , còn mẹ cháu làm bác sĩ thôi ạ
BC: hỏi khí không phải , ông cậu làm kỹ sư xây dựng thời trước đúng không ?
Em: dạ vầng , nhà cháu thì theo nghiệp y , mỗi ông cháu là theo ngành xây dựng ạ
BC: theo ngành ấy chắc là ăn nên làm gia lắm nhỉ
Em: dạ cũng đủ ăn đủ sống và dư dả cho con cháu chút ít ạ
Đang nói đến đấy thì mẹ của C đi từ trong nhà ra , tay cầm một đía hoa quả , còn C thì đi ngay sau . Để đía hoa quả xuống bàn , nhìn kĩ em một lượt thì em chủ động đứng lên chào bác ấy :
Em: dạ cháu chào bác ạ , cháu là X bạn của C
MC: cậu có phải cháu anh T , xxx tổng cục hải quan không nhỉ ?
Em: dạ , vâng , sao bác biết ạ
MC: đúng rồi anh ạ , hôm nọ em thấy cậu ấy lên phòng của ông T , bảo sao vừa nhìn em thấy quen thế . ( Quay ra nhìn em hỏi tiếp ) cậu là gì với ông T?
Em: dạ , cháu gọi là ông ạ , em kết nghĩa với ông nội cháu bác ạ
MC: bảo sao , tôi thấy ông ấy cưng cậu thế , chưa có ai dám vào ông ấy mà không xin phép cả
Em: dạ có gì đâu ạ , ông hay gọi cháu lên hỏi thăm với bảo cháu về làm ở bên Hải quan , nhưng cháu chưa muốn ạ
MC: thế này thì tốt quá rồi còn gì anh , cho con C cưới cậu này là được quá còn gì ( Oắt giờ phốt phát , tự dưng đề cập đến việc cưới xin là sao ta)
Em: dạ dạ , cháu chưa cưới vợ đâu ạ , cháu chưa có nghề nghiệp ổn định , mới cả cháu vẫn còn trẻ người non dạ , cưới về sớm sợ lại nhiều điều không ôn
BC: ý cậu là cậu chê con C nhà tôi ?
Em: dạ , cháu không dám ạ , nhưng cháu chưa muốn cưới vợ ?
Mịa gặp áp lực là em bắt đầu luyên thuyên ngay , bt thì có thể cứng được nhưng gặp bố C giống như kiểu bị chèn ép về khí thế nên em không thể nào cứng được . Giờ mới thấy EC lên tiếng :
EC: thôi bố mẹ đừng chèn ép anh ấy , con xin phép ra ngoài với anh X một lát ạ
BC: đi đâu trời mưa này , hay cậu ở lại tôi với cậu làm chén rươu với cả tôi cũng có đôi ba chuyện muốn hỏi cậu về xây dựng . Ông cậu chắc cũng truyền kinh nghiệm cho cậu rồi đúng không ?
Em:....
EC: thôi bố , con với anh X đi chuyện công ty , đi không muộn hẹn người ta rồi
BC: ờ vậy thì thôi vậy , để khi khác vậy . Đưa nó đi về còn nguyên vẹn nhé, có ls thì cậu đừng trách tôi
Em: dạ
May mà được C giải vây sớm không thi toi con mẹ ở đây rồi . Chả cần đến 2 nốt nhạc với bố C làm gì . Chỉ chờ có thế em xin phép đi ra ngoài luôn, đeo giày và bung dù đợi C ra . Em ấy vẫn còn ỏn ẻn chào với chém cả ông bà bô cái gì ấy . Một lúc cũng thấy ra , khoác tay em đi ra ngoài :
EC: bố bảo , hôm nào bố mời anh sang ăn cơm .
Em: cho anh xin , mời sang để anh bị dìm chết à , không chơi . Công an uống kinh bỏ cha ra
EC: thế tí em về bẩm lại y xì với bố vậy (em không dám nói gì luốn )
Thôi thì phi nhanh ra xe , đưa em nó đi sang nhà em A đón rồi nhanh còn về chứ kiểu này chắc chết vì đứt dây thần kinh mà chết mất . Phi xe nhanh trong màn mưa , vòng vèo rẽ mãi mới vào được nhà em A . Rút điện thoại định gọi cho em A thì em ấy gọi luôn rồi , đành bốc máy :
EA: anh quay đầu xe luôn đi xong rồi quay ra đón em .
Em: em phải ngồi cạnh C đấy nhé , không đủ chỗ cho 3 người đâu .
EA: vâng ngồi kiểu gì chả được hả anh
Em quay ra bảo nhìn C , vẫn kiểu tỏ ra lạnh lùng tỏa ra sát khí ấy em làm thấy ớn lạnh .
Em: em ngồi xích vào một chút nhé , để A ngồi cùng nhé
EC: rồi anh cứ ra đón nó đi , em ngồi kiểu gì mà chả được hừ
Đành vậy , với tay ra sau lấy cái ô rồi mở cửa xe đi ra . EA thì đang loay hoay trong cửa đeo dép , thấy em vào thì hồ hởi ra mặt:
EA: em chào chồng yêu
Em: anh không thích đùa đâu nhé
EA: vâng thì không đùa
Che ô cho A đỉ ra xe mở cửa , thấy EC lườm EA một cái nhưng chắc không sao vì không thấy ý kiến gì chỉ thấy ngồi trên xe thì im luôn. Em cũng yên tâm lên xe và lái đi về phía hồ tây .... trời vẫn mưa nhưng có dấu hiệu ngớt rồi ...
Bình luận facebook