• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full [tâm Sự + Review] Làm Thế Nào Để Thoát Khỏi Cái Vòng Luẩn Quẩn Này? (1 Viewer)

Đã bao giờ con người ta muốn gặp lại thứ mà mình không bao giờ muốn gặp lại âu cũng là số mệnh nghiệt ngã bắt ép con người ta một cách quá đáng mà thôi . Cuộc sống là một vở kịch và ai cũng là một diễn viên , hay hay dở của vở kịch cũng sẽ chỉ là do diễn viên tốt hay xấu mà thôi :
" một khi đã chia tay thì dù có sống cùng một thành phố , hít chung một bầu không khí cũng sẽ không bao giờ thấy nhau "
Khi bóng tối bao trùm lên cả hai con người trên chiếc giường ấy , môi tìm môi , bàn tay nắm lấy bàn tay . Hơi ấm tràn từ cơ thể người con gái đó ôi thôi chết mịa nhầm sang cái khác rồi em xin lỗi các thím.
Em: ơ chết , cúp điểng ( nhái tiếng miền nam )
ED: thì có sao đâu , em sợ anh dê em thôi
Em: làm sao em run thế anh có làm gì đâu ( công nhận là em D đang run )
ED: đâu em có run đâu ạ
Em: rõ , anh yêu em ngốc ạ
ED: em cũng vậy khốn nạn ạ
Em: mịa đang loãng mạn em làm anh cụt cả hứng
ED chả nói chả rằng vòng tay qua cổ rồi ghì em xuống , tưởng được hôn hóa ra là em ấy kéo đầu em xuống để ghé tai vào ngực
ED: nhịp tim em chứng minh đấy
Em: bùm bụp ... bùm bụp ... thình thịch ...
ED:...
Em: mã SoS à em
ED: đồ hâm , mã " em yêu anh nhiều lắm ấy "
Em: xời , nghe cứ như là gõ trông hội Thăng Long ấy , yêu với chả đương nghỉ
Lần này thì là hôn thật , cháo quẩy , cháo thịt , cháo lưỡi đầy đủ . Đáng yêu lắm thím ợ . Kết thúc màn chào hỏi là làm ôm và ấp trong khi nhiệt độ bắt đầu tăng lên . Cơ mà thế éo nào mất mà bệnh viện mất điện 5p rồi mà không có điện .
ED: nếu mà em không còn là trinh nữ thì sao hả anh ?
Em: cái gì cơ ?
ED: nghe rồi còn giả vờ , nỡm
Em: trinh là cái gì ăn được không ? chắc là ngon lắm nhỉ ? anh nghe bẩu là nhiều anh thích săn cái ấy để ăn
ED: đồ hâm người ta đang hỏi tử tế ?
Em: thì chả sao cả , nó chả đánh giá được đức hạnh của một người phụ nữ , đức hạnh nằm ở hành động và ở chỗ này này ( tay bóp boob nhầm tay chỉ vào tim )
ED: vậy à , vậy thì anh vẫn còn yêu em chứ ?
Em: đồ dở hơi , yêu vì cái trinh thì tìm đến mùa cam mông cổ bán sang việt nam mới còn một đứa còn trinh
ED: mông cổ không thuộc trung quốc à , thế thì cam bán đầy ngoài đường
Em: đã dốt còn đòi hay chữ là sao nhỉ ?
ED: sao , em nói sai chỗ nào
Em: về học lại địa lý đi nhé hừ
ED: đồ hâm
Em: ờ chả chấpp làmm gì choo mệtt ra
Tự dưng điện sáng choang , cửa phòng em lại bật mở ra bà y tá thò mặt vào
thấy tay em em đang để trên ngực D thì bà ấy cười đểumặt cực kì đểu luôn ấy .
Y tá : đề nghị đây là bệnh viện nhé , thuốc của cậu đây uống đi rồi tí nữa tôi tiêm cho một mũi an thần ngủ cho ngon
Em: ơ sao phải tiêm an thần ạ
Y tá : bác sĩ trưởng khoa dặn thế , lên mà hỏi nhé
Em:...
Để thuốc vào trong bàn cạnh giường rồi bà ấy nguẩy mông đi ra , ED thì mặt đỏ như gấc dụi đầu vào ngực em
ED: em ngượng chết mất thôi
Em: ơ hay có làm cái trò mèo gì đâu mà ngượng
ED: nhưng cô ấy nhìn thấy em với cả anh
Em: em cả anh làm sao ?
ED: thì tay anh để trên ngực em còn gì
Em: ơ hay , anh để ngoài áo , chứ có thò vào trong đâu mà ngượng đồ hâm
ED: nhưng em vẫn ngượng mà
Em: đồ hâm
Xong ôm em ấy một lúc , em lôi cái bát ra ngồi chơi trò " where my water " ED thì cứ chỉ trò làm mấy bàn toàn phải chơi lại , ứcc khôngg tả đượcc vớii emm ấyy haizz thế mới đắng cay chứ . Chơi chán chê đến lúc bà y tá vào nhắc uống thuốc rồi tiêm xong em cả D ngủ luôn . Sáng hôm sau dạy thì không thấy D đâu cả , bỗng nghe tiếng nước dội ào ào trong nha vệ sinh , em lại nằm xuống giả vờ đang ngủ . D nhẹ nhang về giường xong nằm nhìn vào mặt em . Cứ nhìn chằm chằm như thế , em không tài nào nhịn được cười khi mắt cứ ti hí nhìn em ấy .
ED: biết ngay là anh dậy rồi
Em: sao em biết
ED: em đoán thế mà , he he
Em: giỏi đấy , thế mới đáng làm dâu họ Nguyễn
ED: xời khỏi khen đểu
Em: đợi tí anh đánh răng xong đi ăn sáng nhé
ED: vâng anh đi đánh răng đi em xong rồi
Em: nhanh gớm , chuẩn bị như kiểu cái đứa trong phim " what my number " ấyy nhỉ hay thật đấy
ED: đi đi nhanh lên
Vào nhà vệ sinh như một cơn lốc màu da cam , vèo vèo tí là xong xuôi mọi thứ buổi sáng . Ra thì thấy ED gấp xong chăn rồi , đảm đang gớm , chăn gối gấp phẳng phiu và vuông chằn chặn như lính ấy ( bố D làm trong quân đội các thím ợ , nhưng giờ thì làm cả nghề tay trái người ta gọi là XHĐ ấy ). Em cả D đi ra ngoài ăn sáng , thì đúng lúc ấy C cũng đi vào tay cầm cặp lồng
Em: ơ em vào sớm thế ?
EC: em dậy sớm mà ngày nào chả thế , có thế mà cũng hỏi , mà hai người đi đâu đấy ?
Em: sáng người ta làm gì để đỡ đói ?
EC: à , em mang bún bò nam bộ vào cho anh đây
Em: thế mang vào phòng đi , hôm nay ra ngoài hít thở tí , em đi luôn đi
EC: vâng , đợi em một tí .
Đợi C cất đồ rồi ra đi luôn . Cả 3 đi bộ sang Lê Thanh Nghị ăn phở bên ấy , em biết có cái quán trong ngõ ăn ngon nên dẫn em ấy vào . Đường vào quán ấy hơi bị ngõ ngách , vì quán của người dân ở đấy mở để phục vụ cho dân trong khu ấy . Em trước hay chơi với thằng bạn học xây dựng trọ ở đây nên cũng hay qua chơi , giờ thì nó sang mẹ nó Úc học rồi . Ăn uống no nê rồi lượn phượn khu quanh đấy mua mấy thứ đồ linh tinh luôn . Về bệnh viện thì đúng lúc bệnh viện người ta đông đúc người đi khám bệnh . Cả 3 đang tha thẩn đi về phòng thì em gặp một người mà em thật sự có chết cũng không bao giờ muốn gặp lại ..
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom