Đôi khi con người ta cần phải quên đi những quá khứ buồn , những người khác thì không thể quên được vì nó giống như những vết sẹo sâu thẳm trong tim .
Chiếc mini lao đi trong màn mưa , như một mũi tên , rẽ , quẹo , drift trong màn mưa ( mày mà ếu có công an không thì thôi xong rồi) . C nhìn em bằng ánh mắt rất buồn và lo âu , nhưng kệ mọi thứ như chẳng còn là gì nữa rồi . Điện thoai rung rung trong túi quần , cho xe đi chậm lại rút máy ra . Là L đang gọi , lúc ấy em định thôi không nghe nhưng đành vậy , bốc máy :
Em: alo , anh nghe em
L: anh đâu rồi , em với anh K đợi anh mãi , tưởng anh đi vệ sinh cơ ?
Em: à anh không thích xem phim tình cảm nên anh về trước rồi
L: ơ hay , anh K muốn cảm ơn anh , sao anh về mà không bảo em một câu
Em: có gì mà phải cảm ơn ?
L: anh đang có chuyện gì ấy , nghe giọng anh hơi lạ , anh giận em chuyện gì à ?
Em: không , anh làm sao mà giận được em , anh có tí việc đang vội đi thôi . Em cả anh K về đi mình gặp nhau nói chuyện sau cũng được
L: nói cho em ngay (anh chờ em một tí nhé- chắc là nói với ông K ) , rồi giờ anh nói đi , anh yêu em và không chịu được khi em đến với anh K đúng không ?
Em: sao em lại nói vậy ?
L: em thừa biết anh như thế nào , anh không giấu nổi em đâu !
Em: uhm chắc vậy , cứ theo em nghĩ đi , còn anh nghĩ thì không chắc đâu
L: vậy , em đến bên anh nhé , anh đang ở đâu ?
Em: Em bị điên à , điên thì nó phải vừa vừa phai phải thôi chứ , nói năng linh tinh nó vừa thôi . Em đến với K hạnh phúc hơn là với anh , anh đã mở cho em một con đường thoát rồi đừng vì những thứ suy nghĩ vớ vẩn ấy mà em lại phá hỏng hết những gì anh làm
L: làm sao mà phải quát lên với em , em hiểu cảm giác của anh , giờ thì anh biết cái cảm giác phải chịu đau và nhớ ng mình khi ở bên một người khác không phải mình rồi đấy . Em yêu anh còn hơn là tình cảm với K , điều đó anh biết đúng khôngvà chắc là anh hiểu rồi đúng không , tình cảm với K mới chỉ bắt đầu chưa sâu đậm bằng của em dành cho anh
Em: không hề , anh không hề có tí tình cảm nào với em cả , và anh cũng không yêu em , ok? anh không thể đến với em , hãy tìm người yêu em chứ đừng yêu anh để rồi phải khổ
L: vậy thì em chọn anh
Em: em có bị thần kinh không thế ?( em nói to đến nỗi C giật mình nhìn em bằng ánh mắt sợ hãi) chọn chọn cái gì , em không có quyền và anh cũng không có quyền .
L: được , em hiểu rồi , vậy nói 1 câu đi anh có yêu em không ?
Em: anh không
L: vậy thì tốt rồi , hì hì ( em biết L lúc ấy đã khóc rồi nhưng cố gắng nói một cách bình tĩnh ) . Vậy em sẽ chọn K , anh đừng bh hổi hận nhé , hì hì
Em: chưa bh anh biết hối hận , chưa bao giờ anh hối tiếc về những gì anh làm , với anh em chỉ là một cô em gái bé bỏng của anh mà thôi . Anh nói thật em đến với K đi , người đó tốt hơn anh vạn lần , anh chỉ là một thằng không ra gì . Anh biết kiếp số anh làm nhiều người đau nhưng giờ anh đã chọn được người anh yêu , vợ anh ngồi cạnh đây rồi . Giờ thì hai ta đã có những nửa còn lại của mình rồi đấy . Vậy nên giờ hãy tự lo cho hạnh phúc của mỗi người em nhé .
L: vâng ( khóc nấc lên rồi ) cho em nói một câu này lần cuối cùng và anh hứa với em nói lại với em câu đó nhé ?
Em: câu gì ?
L: em yêu anh nhiều lắm X ạ , chúc anh hạnh phúc , em sẽ luôn ở bên anh lúc anh cần nhất . Em yêu anh , yêu anh , yêu anh ( có vẻ hét hơi to rồi , em chỉ sợ ông K hiểu nhầm ) . Anh nói đi em đang chờ anh nói đấy .
Em: em yêu anh nhiều lắm X ạ , chúc anh hạnh phúc , em sẽ luôn ở bên anh lúc anh cần nhất . Em yêu anh , yêu anh , yêu anh. Rồi đấy nguyên văn nhé !
L: hả ?
Em: thì em chả bảo là nói lại cho em nghe câu đó còn gì ?
L: ha ha ha , đồ ngốc
EM: anh yêu em nhiều L ạ , cảm ơn em , và chúc em hạnh phúc , sẽ có lúc anh cần em bên cạnh anh .
L: ơ , anh nói lại đi em không nghe rõ
Em: anh cúp máy đây
Cúp máy và lái xe đi tiếp , nước mặt nhạt nhòa trên mặt , C nhoài người sang ôm lấy em và lau đi những giọt nước mắt ấy . Em gục trên tay lái , đau lắm , thấu vào tim nỗi đau ấy chưa bh có ai có thể cảm nhận được cái nỗi đau ấy .
Em: em có yêu anh không C ?
C: tất nhiên là có rồi
Em: dù anh là thằng khốn nạn , đốn mạt , không ra gì ?
C: nếu anh như thế thì em sẽ không bao giờ yêu anh , nhưng giờ em đã yêu anh , yêu cái con người thật của anh rồi . Đừng lo lắng gì cả chồng nhé , em luôn yêu anh dù anh có như thế nào !
Em: vậy , nếu anh nói anh yêu em ngay từ cái hôm anh ngồi nhà vệ sinh thì sao ?
C: ha ha , đồ ngốc này . Khoai sọ của em
Trước mặt đã là Lạc Long Quân rồi , thoáng thấy cái bóng của một tòa nhà , cần gạt nước làm rõ hơn cái chữ trên cao Sunset Westlake Hotel. Rẽ vào trong ấy, phi thẳng vào gara . Gửi xe rồi kéo C đi , gặp lễ tân chỉ buông một câu lấy phòng. Cầm chìa khóa rồi đi vào thang máy bấm số 3 . Thời gian như từ từ trôi qua nặng nề , quay sang nhìn C vấn nụ cười và anh mắt ấy , khiến chợt nhói lên trong phòng . Suy nghĩ trong đầu em chẳng hiểu sao lại có thể lôi C vào đây mà C không phản ứng gì cả . Vào phòng , tay vẫn run run không thể nào nhét được cái thẻ vào khe cắm . C cầm lấy thẻ rồi cắm vào rất bình tĩnh , em gục trước của phòng chả biết làm sao nước tai cứ ù đi :
C: vào thôi anh , em nghĩ anh mệt rồi vào nằm nghỉ đi , dậy nào
C lại lần nữa đỡ em dậy , quần áo em ẩm ẩm cảm giác khó chịu. Nằm lên giường nhắm chặt mắt lại , mệt mỏi thế , đau đớn thế , chả hiểu cái cảm giác gì nó cứ dằn vặt trong tâm trí em lúc này :
Em: anh xin lỗi , anh lại sai rồi ?
C: anh sai gì cơ ?
Em: anh lôi em vào đây , anh không biết em sẽ nghĩ gì về anh cả
C: em chẳng nghĩ gì , khi xác định yêu anh , em sẽ chẳng ngai ngần gì với anh dù anh có quan hệ với em đi chẳng nữa em vẫn yêu anh vì em biết anh cũng thế
Em: uhm , có lẽ
Đứng dậy cởi đồ , chui vào nhà tắm , xả nước cho đầu nguội bớt những suy nghĩ vớ vẩn đi . Bỗng dưng một vòng tay ôm tứ sau lưng , thật chặt .
Em: ơ , sao em vào đây làm gì ?
C: em không muốn anh buồn nữa được không , dù không biết tối qua xảy ra chuyện gì nhưng anh buồn như thế em không chịu được
Em: uhm lát là hết ngay mà em , anh hơi bức xúc một tí thôi
C: vậy đừng thế nữa nhé anh , em không muốn anh như thế tí nào nhất là vừa ốm dậy xong , anh ít ngủ với căng thẳng em biết điều đó , em lo cho anh lắm X ạ.
Em: uhm , anh cũng yêu em , thôi ra đi . Anh muốn ngủ một chút ,anh hơi mệt
C: vâng
Quay lại đằng sau thấy C cũng chẳng còn mảnh vải trên người đứng ngượng nghịu lấy tay che ngực . Em cười rồi bế C ra ngoài thả xuống giường cái "bẹp"
C vơ vội cái chăn kéo lên ngực , che hết nhưng phần cơ thể đi :
Em: ai làm gì mà phải che với đậy , anh ngủ thôi kệ em đấy , cho anh ôm thì cho còn không thì anh ôm gối .
C: thì em cũng có định làm gì anh đâu ?
Em: uhm thế nằm dịch vào anh nằm
C: a ơ , vâng
Nằm xuống bên cạnh , đẩy C quay lưng về phía em , luồn tay bóp vếu à nhầm ôm sau lưng:
Em: C à em có yêu anh không ?
C: ơ , tât nhiên là có rồi anh
Em: chịu đau khổ như thế em vẫn yêu anh sao ?
C: vâng , em chịu đựng được , duy chỉ có những người kia thì em không biết như thế nào thôi .
Em: uhm kệ đi em , giờ anh muốn ngủ ?
C: muốn ngủ mà sao củ khoai nó chọc vào mông em thế kia
Em: ơ hay , sinh lý kệ đi để im anh ngủ
C: vâng em cũng ngủ luôn , em yêu anh
Em: uhm
Ngoài trời vẫn mưa , càng ngày càng nặng hạt , chìm vào giấc ngủ bên C thật ấm áp và hạnh phúc . Những phút bình yên ấy có kéo dài được không ?...
Chiếc mini lao đi trong màn mưa , như một mũi tên , rẽ , quẹo , drift trong màn mưa ( mày mà ếu có công an không thì thôi xong rồi) . C nhìn em bằng ánh mắt rất buồn và lo âu , nhưng kệ mọi thứ như chẳng còn là gì nữa rồi . Điện thoai rung rung trong túi quần , cho xe đi chậm lại rút máy ra . Là L đang gọi , lúc ấy em định thôi không nghe nhưng đành vậy , bốc máy :
Em: alo , anh nghe em
L: anh đâu rồi , em với anh K đợi anh mãi , tưởng anh đi vệ sinh cơ ?
Em: à anh không thích xem phim tình cảm nên anh về trước rồi
L: ơ hay , anh K muốn cảm ơn anh , sao anh về mà không bảo em một câu
Em: có gì mà phải cảm ơn ?
L: anh đang có chuyện gì ấy , nghe giọng anh hơi lạ , anh giận em chuyện gì à ?
Em: không , anh làm sao mà giận được em , anh có tí việc đang vội đi thôi . Em cả anh K về đi mình gặp nhau nói chuyện sau cũng được
L: nói cho em ngay (anh chờ em một tí nhé- chắc là nói với ông K ) , rồi giờ anh nói đi , anh yêu em và không chịu được khi em đến với anh K đúng không ?
Em: sao em lại nói vậy ?
L: em thừa biết anh như thế nào , anh không giấu nổi em đâu !
Em: uhm chắc vậy , cứ theo em nghĩ đi , còn anh nghĩ thì không chắc đâu
L: vậy , em đến bên anh nhé , anh đang ở đâu ?
Em: Em bị điên à , điên thì nó phải vừa vừa phai phải thôi chứ , nói năng linh tinh nó vừa thôi . Em đến với K hạnh phúc hơn là với anh , anh đã mở cho em một con đường thoát rồi đừng vì những thứ suy nghĩ vớ vẩn ấy mà em lại phá hỏng hết những gì anh làm
L: làm sao mà phải quát lên với em , em hiểu cảm giác của anh , giờ thì anh biết cái cảm giác phải chịu đau và nhớ ng mình khi ở bên một người khác không phải mình rồi đấy . Em yêu anh còn hơn là tình cảm với K , điều đó anh biết đúng khôngvà chắc là anh hiểu rồi đúng không , tình cảm với K mới chỉ bắt đầu chưa sâu đậm bằng của em dành cho anh
Em: không hề , anh không hề có tí tình cảm nào với em cả , và anh cũng không yêu em , ok? anh không thể đến với em , hãy tìm người yêu em chứ đừng yêu anh để rồi phải khổ
L: vậy thì em chọn anh
Em: em có bị thần kinh không thế ?( em nói to đến nỗi C giật mình nhìn em bằng ánh mắt sợ hãi) chọn chọn cái gì , em không có quyền và anh cũng không có quyền .
L: được , em hiểu rồi , vậy nói 1 câu đi anh có yêu em không ?
Em: anh không
L: vậy thì tốt rồi , hì hì ( em biết L lúc ấy đã khóc rồi nhưng cố gắng nói một cách bình tĩnh ) . Vậy em sẽ chọn K , anh đừng bh hổi hận nhé , hì hì
Em: chưa bh anh biết hối hận , chưa bao giờ anh hối tiếc về những gì anh làm , với anh em chỉ là một cô em gái bé bỏng của anh mà thôi . Anh nói thật em đến với K đi , người đó tốt hơn anh vạn lần , anh chỉ là một thằng không ra gì . Anh biết kiếp số anh làm nhiều người đau nhưng giờ anh đã chọn được người anh yêu , vợ anh ngồi cạnh đây rồi . Giờ thì hai ta đã có những nửa còn lại của mình rồi đấy . Vậy nên giờ hãy tự lo cho hạnh phúc của mỗi người em nhé .
L: vâng ( khóc nấc lên rồi ) cho em nói một câu này lần cuối cùng và anh hứa với em nói lại với em câu đó nhé ?
Em: câu gì ?
L: em yêu anh nhiều lắm X ạ , chúc anh hạnh phúc , em sẽ luôn ở bên anh lúc anh cần nhất . Em yêu anh , yêu anh , yêu anh ( có vẻ hét hơi to rồi , em chỉ sợ ông K hiểu nhầm ) . Anh nói đi em đang chờ anh nói đấy .
Em: em yêu anh nhiều lắm X ạ , chúc anh hạnh phúc , em sẽ luôn ở bên anh lúc anh cần nhất . Em yêu anh , yêu anh , yêu anh. Rồi đấy nguyên văn nhé !
L: hả ?
Em: thì em chả bảo là nói lại cho em nghe câu đó còn gì ?
L: ha ha ha , đồ ngốc
EM: anh yêu em nhiều L ạ , cảm ơn em , và chúc em hạnh phúc , sẽ có lúc anh cần em bên cạnh anh .
L: ơ , anh nói lại đi em không nghe rõ
Em: anh cúp máy đây
Cúp máy và lái xe đi tiếp , nước mặt nhạt nhòa trên mặt , C nhoài người sang ôm lấy em và lau đi những giọt nước mắt ấy . Em gục trên tay lái , đau lắm , thấu vào tim nỗi đau ấy chưa bh có ai có thể cảm nhận được cái nỗi đau ấy .
Em: em có yêu anh không C ?
C: tất nhiên là có rồi
Em: dù anh là thằng khốn nạn , đốn mạt , không ra gì ?
C: nếu anh như thế thì em sẽ không bao giờ yêu anh , nhưng giờ em đã yêu anh , yêu cái con người thật của anh rồi . Đừng lo lắng gì cả chồng nhé , em luôn yêu anh dù anh có như thế nào !
Em: vậy , nếu anh nói anh yêu em ngay từ cái hôm anh ngồi nhà vệ sinh thì sao ?
C: ha ha , đồ ngốc này . Khoai sọ của em
Trước mặt đã là Lạc Long Quân rồi , thoáng thấy cái bóng của một tòa nhà , cần gạt nước làm rõ hơn cái chữ trên cao Sunset Westlake Hotel. Rẽ vào trong ấy, phi thẳng vào gara . Gửi xe rồi kéo C đi , gặp lễ tân chỉ buông một câu lấy phòng. Cầm chìa khóa rồi đi vào thang máy bấm số 3 . Thời gian như từ từ trôi qua nặng nề , quay sang nhìn C vấn nụ cười và anh mắt ấy , khiến chợt nhói lên trong phòng . Suy nghĩ trong đầu em chẳng hiểu sao lại có thể lôi C vào đây mà C không phản ứng gì cả . Vào phòng , tay vẫn run run không thể nào nhét được cái thẻ vào khe cắm . C cầm lấy thẻ rồi cắm vào rất bình tĩnh , em gục trước của phòng chả biết làm sao nước tai cứ ù đi :
C: vào thôi anh , em nghĩ anh mệt rồi vào nằm nghỉ đi , dậy nào
C lại lần nữa đỡ em dậy , quần áo em ẩm ẩm cảm giác khó chịu. Nằm lên giường nhắm chặt mắt lại , mệt mỏi thế , đau đớn thế , chả hiểu cái cảm giác gì nó cứ dằn vặt trong tâm trí em lúc này :
Em: anh xin lỗi , anh lại sai rồi ?
C: anh sai gì cơ ?
Em: anh lôi em vào đây , anh không biết em sẽ nghĩ gì về anh cả
C: em chẳng nghĩ gì , khi xác định yêu anh , em sẽ chẳng ngai ngần gì với anh dù anh có quan hệ với em đi chẳng nữa em vẫn yêu anh vì em biết anh cũng thế
Em: uhm , có lẽ
Đứng dậy cởi đồ , chui vào nhà tắm , xả nước cho đầu nguội bớt những suy nghĩ vớ vẩn đi . Bỗng dưng một vòng tay ôm tứ sau lưng , thật chặt .
Em: ơ , sao em vào đây làm gì ?
C: em không muốn anh buồn nữa được không , dù không biết tối qua xảy ra chuyện gì nhưng anh buồn như thế em không chịu được
Em: uhm lát là hết ngay mà em , anh hơi bức xúc một tí thôi
C: vậy đừng thế nữa nhé anh , em không muốn anh như thế tí nào nhất là vừa ốm dậy xong , anh ít ngủ với căng thẳng em biết điều đó , em lo cho anh lắm X ạ.
Em: uhm , anh cũng yêu em , thôi ra đi . Anh muốn ngủ một chút ,anh hơi mệt
C: vâng
Quay lại đằng sau thấy C cũng chẳng còn mảnh vải trên người đứng ngượng nghịu lấy tay che ngực . Em cười rồi bế C ra ngoài thả xuống giường cái "bẹp"
C vơ vội cái chăn kéo lên ngực , che hết nhưng phần cơ thể đi :
Em: ai làm gì mà phải che với đậy , anh ngủ thôi kệ em đấy , cho anh ôm thì cho còn không thì anh ôm gối .
C: thì em cũng có định làm gì anh đâu ?
Em: uhm thế nằm dịch vào anh nằm
C: a ơ , vâng
Nằm xuống bên cạnh , đẩy C quay lưng về phía em , luồn tay bóp vếu à nhầm ôm sau lưng:
Em: C à em có yêu anh không ?
C: ơ , tât nhiên là có rồi anh
Em: chịu đau khổ như thế em vẫn yêu anh sao ?
C: vâng , em chịu đựng được , duy chỉ có những người kia thì em không biết như thế nào thôi .
Em: uhm kệ đi em , giờ anh muốn ngủ ?
C: muốn ngủ mà sao củ khoai nó chọc vào mông em thế kia
Em: ơ hay , sinh lý kệ đi để im anh ngủ
C: vâng em cũng ngủ luôn , em yêu anh
Em: uhm
Ngoài trời vẫn mưa , càng ngày càng nặng hạt , chìm vào giấc ngủ bên C thật ấm áp và hạnh phúc . Những phút bình yên ấy có kéo dài được không ?...
Bình luận facebook