• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full [tâm Sự + Review] Làm Thế Nào Để Thoát Khỏi Cái Vòng Luẩn Quẩn Này? (2 Viewers)

Lái xe đến chỗ hẹn với L ở quán cafe trên vincom , cô bé H ngồi phía sau có vẻ bồn chồn cứ nắm chặt lấy cái túi . Đánh xe xuống hầm gửi rồi cùng C với H đi vào chỗ thang máy . Quay lại nhìn thấy cô bé H đang rất bối rối thì phải em đành vỗ vỗ vào vai rồi mỉm cười với cô bé để trấn an cái cảm giác ấy cho . Dẫu sao cũng chỉ là một cô bé , nhưng trong đầu em cứ luẩn quấn cái câu hỏi " vì sao cô bé này lại phải dấn thân vào cái chốn bán hoa này chứ ? " . Miên man theo dòng suy nghĩ đến mức quên hết mọi thứ xung quanh , chỉ đến C vỗ vào vai em làm em giật mình thoát khoải những cái suy nghĩ ấy . Thật buồn cười , em lại đi lo cho một người mà em đang thuê . Dẫn cô bé vào chỗ mua quần áo , để mua một bộ thay cho cái bộ đồng phục đang mặc trên người . Dù sao thì cô bé mới chỉ là lớp 8 không nên để cho ảnh hưởng điều gì đó quá sâu đến cô bé ấy . Nếu mặc bộ đồng phục kia thì e rằng là sẽ chẳng thoát được sự trả thù của con cáo già kia . Em cầm túi cho cô bé và C để cả hai rảnh tay đi mua sắm , tìm một cái góc gần chỗ thang cuốn . Ngồi cầm điện thoại , đang định rút bao thuốc ra thì có một anh bảo vệ đi ra nhắc nhở không được hút thuốc ở khu vực này . Tí nữa thì quên may mà có người nhắc , mở máy lướt lướt qua mấy trang tin tức trên ứng dụng , chán quá lôi cái tai nghe cắm vào và phiêu theo dòng nhạc . Đang nghe nhạc thì C đi ra gần chỗ em , vỗ vào vai :
C: anh
Em: hử ? xong rồi à ?
C: vâng , anh nhìn xem em chọn cái này được không ?
Ngẩng mặt lên , nhìn cô bé với bộ quần jean bó , áo cánh dơi và đôi dép cao . Nhìn khác hẳn cái dáng vẻ lúc đầu mới gặp , C đưa cho em cái túi đựng quần áo và cầm túi xách lên
C: em make up cho em ấy nhé , đợi em một chút , mình đi em
C cầm tay H kéo đi vào khu vệ sinh nữ , em thì lại tiếp tục ngồi trông cái đống túi và lại tiếp tục ngồi nghe nhạc . Đứng dậy nhìn quanh xem người ta đi mua sắm thật sự là rất tấp nập . Bỗng em bị thu hút bởi hàng trang sức ở tầng 1 . Nảy ra một ý định táo bạo , em đi xuống dưới phía đó . Xuống đến tầng 1 , dừng lại tại một gian hàng trang sức . Ngó qua tủ kính thấy mấy cái nhẫn khá vừa mắt . Em nhân viên xinh xinh lại gần đon đả chào mời
NV: anh mua trang sức đi anh , bên em mới nhập về nhiều mẫu mới lắm
Em: À uhm , để anh xem , em lấy cho anh cái nhân ở góc kia
NV: anh có con mắt tinh tường đấy , cái đấy bên em mới nhập về , hàng của Italia . Nhẫn vàng trên này là đá Rubi ... ( thao thao bất tuyệt về cái nhẫn )
Em: uhm , anh biết rồi , em lấy thêm cho anh cái kia anh xem luôn thể ( chỉ tay về phía một cái nhẫn có đính viên đá màu xanh nước biển )
NV: anh mua tặng người yêu hay tặng vợ hả anh ?
Em: à anh mua nhấn để cầu hôn vợ anh
NV: vậy thì chuẩn quá rồi , anh chọn cái nào
Em: cả hai đi em , thanh toán luôn cho anh đi
NV: dạ vâng , anh đợi một chút em gói lại , anh trả tiền mặt hay bằng thẻ ạ
Em: anh không mang nhiều , em quệt cho anh cái thẻ đi
Nv: vâng , anh chờ một chút ạ ( đưa tay nhận cái thẻ từ tay em )
Đang ngắm xem có cái nào đẹp đẹp để mua tặng mẹ thì điện thoại rung lên , là C gọi
C: anh ơi , anh đâu rồi ?
Em: đợi anh chút , anh vừa gặp ông bạn , anh lên bây giờ
C: vâng
Quay ra giục cái em nhân viên kia nhanh nhanh một chút . Em ấy quay ra cười một cái rất tươi rồi đưa hai hộp nhân và thẻ lại cho em . Nhận đồ rồi lại đi lên chỗ C . Thấy C make up xong cho em kia rồi , em bỏ máy ra gọi cho L
L: em nghe anh
Em: em đến chưa ?
L: em vừa đến , anh đang ở đâu
Em: anh ở trên tầng 4 , em ra chỗ Highlands đi . Mình gặp nhau ở đấy
L: vâng , đợi em một chút
Em cùng 2 người đi xuống dưới tầng 1 , vừa đến của thì thấy cả anh K với L đứng ở trước cửa . Thấy em anh K gật đầu chào , em cũng cười rồi chào lại . Đi vào trong quán , chọn một vị trí hơi khuất , đợi mọi người yên vị em ra order đồ uống rồi quay lại chỗ ngồi :
Em: sao em lôi cả anh K đi thế ?
L: xời , ông ấy sợ em bị sao nên đi theo
Em: thế này có phiền anh quá không ?
K: anh em với nhau , chú nói thế khách sao quá rồi
Em: tại em sợ công việc của anh thôi
K: không sao , lâu lâu tháp tùng phu nhân đi cũng không sao mà
Em: vâng , thế mình vào việc luôn nhỉ .
Em bắt đầu nói qua cái kế hoạch mà em vạch ra , tất cả mọi người đều trố mắt ra nhìn ngạc nhiên vì không hiểu sao em lại có cái kế hoạch vừa êm lại vừa kinh khủng như thế . Cô bé H nhìn em có vẻ hơi sờ sợ nhưng em chỉ mỉm cười để không làm cô bé sợ . Việc của cô bé rất đơn giản , cầm chừng 10p với lão già dê kia rồi sẽ được . Sắp xếp mọi việc đâu vào đấy rồi , nhất trí mọi chuyện , tất cả ra về chuẩn bị cho buổi chiều nay . Về phần lão N thì do cái thằng ??? kia bị em ép phải nói dối với lí do là có việc riêng nên sẽ có xe khác đón lão . Cái xe ấy được anh K sắp xếp để đón lão lúc lão tan tầm sau đó sẽ đưa thẳng đến khách sạn chỗ mà H chờ sắn . Phòng khách sạn được anh K thuê người lắp camera với để quay lại toàn bộ sự việc trong đó . Giờ phải đến gặp bà tú P để ép bà ấy vào trong kế hoạch . Nhưng đấy là việc của buổi chiều , giờ cũng đến trưa rồi nên em qua trường đón D để mọi người cùng đi ăn . Đánh xe về phía trường D , vừa thấy xe em từ xa D vẫy vẫy . Đợi D lên xe em đánh xe thẳng về phía Parkson để ăn trưa . Lên đến tầng 5 , dẫn mọi người ra chỗ ngồi rồi đi đặt đồ ăn . Quay lại chỗ ngồi , chưa ngồi ấm chỗ D đã vồn vã hỏi
D: thế nào rồi anh , mà đây là ?
Em: à đây là H , cô bé giúp anh đưa lão N vào tròng
D: chào em
H: dạ em chào chị ( quái lạ , cứ rụt rè là thế nào nhỉ ? )
D: thế bao giờ thì xong hả anh ?
Em: chắc là tầm chiều tối
D: vậy à , tí nữa em về chuẩn bị đồ , tầm 3h em ra sân bay cả mẹ bay vào Đà Nẵng
Em: anh tưởng tối mới đi , đi sớm thế ? Mà vào ấy có việc gì ?
D: mẹ bảo đi sớm cho đỡ mệt , hình như vào gặp gia đình bạn mẹ , bà ấy về nước nên đi du lịch , ngày kia là vào Sài Gòn xong em với cả mẹ đi sang bên Anh chơi với nhà bà ấy .
C: sướng ha , nhớ mua quà về đấy
D: em nhớ rồi , chị thích gì nào
C: em mua gì chả được
Em: cần gì phải mua , đi chơi mang ít bánh kẹo về là được rồi , ăn được mà lại bổ
D: anh suốt ngày ăn với uống , chị C...
Hai bà tám lại gặp nhau là blah blah suốt không dừng . Em quay sang thấy cô bé có vẻ rụt rè ăn từng tí một
Em: em cứ tự nhiên đi , không phải sợ , anh chị không để em thiệt đâu
H: vâng em biết rồi , nhưng em lo lo thế nào ấy
Em: lo lắng làm gì em , em sẽ không bị ảnh hưởng gì đâu , em yên tâm đi
H: vâng , em mong là thế . Biết thế này em không nhận vụ này rồi
Em: Thôi thì coi như em giúp anh chị một tí nhé
H: vâng , mà anh này em muốn nhờ anh một việc được không ?
Em: em cứ nói đi , anh đang nghe đây
H: anh có thể làm bạn trai em một tối được không ?
Em: hả ?
H: suỵt , anh dừng hét lên , em không muốn hai chị kia nghe thấy
Em: sao anh lại làm bạn trai em ?
H: ngày kia là sinh nhật em, em nỡ nói là bạn trai em ở nước ngoài sẽ về với em . Vì thế nên em không biết phải làm sao , từ lúc em gặp anh , em thấy anh có vẻ là người tốt không như những người khác nên em muốn nhờ anh .
Em: để anh suy nghĩ , mà anh có một câu hỏi muốn hỏi em
H: vâng
Em: vì sao em lại làm cái nghề này ?
H: dạ
Em: vì sao em lại làm cái nghề này ? em còn quá bé để làm nó đấy
H: em chỉ muốn bằng bạn bằng bè thôi , nhà em nghèo bố em bị tai biến , mẹ em chỉ bán tạp hóa nhì nhằng, nhà em còn một em đi học mẫu giáo nữa . Em muốn giúp bố mẹ em , với cả em nỡ nói với bạn là em có ny ở nước ngoài , anh ấy chăm lo cho em lắm và rất yêu em .
Em: chỉ vi cái sĩ diện hão với bạn bè , em đánh đổi cả bản thân em ?
H: em ...
Em: thôi được rồi , đấy là việc của em anh không quan tâm . Anh sẽ giúp em , với một điều kiện
H: vâng anh nói đi ạ
Em: hứa với anh là sau cái việc anh thuê em , và sau cái việc em nhờ anh , em sẽ bỏ cái nghề này chứ ?
H: nhưng mà em cần tiền
Em: em cần tiền làm gì ?
H: em ... em ...
Em: có phải để em không muốn thua kém bạn bè đúng không ?
H: vâng
Em: em định làm cái nghề này đến bao giờ ? nếu lỡ một ngày em bị công an bắt thì ai cứu em ? Em có nghĩ đến lúc đó bố mẹ em sẽ ra sao không ?
H: ....
Em: thôi được rồi , anh để em suy nghĩ , em hứa được với anh , anh sẽ giúp em
Để cô bé ăn tiếp , quay sang nhìn hai bà tám đang tám trên trời dưới biển , em chỉ biết lắc đâu . Đứng lên đi ra xa xa khỏi chỗ mọi người ngồi , bốc máy gọi điện cho ông anh làm ở bên khách sạn Sofitel Plaza để đặt bàn cho buổi tối hôm nay .
A.T: anh nghe em
Em: anh à , tối nay để cho em một bàn gần bục nhé
A.T: có vụ gì à , nhiều người không ?
Em: không , chỉ có hai người thôi anh
A.T : rồi , hai người , gần bục
Em: anh chuẩn bị cho em một cái bánh be bé nhé , bánh gato ấy , trên ấy anh đề chử " will you marry me ?" hộ em nhé
A.T : ái chà , cầu hôn ai đấy ?
Em: tối nay anh biết , thế nhé em cúp máy đây
A.T : rồi , tối mấy giờ qua để anh biết
Em: chắc tầm 8-8h30 anh
A.T: ok anh nhớ rồi , thế nhé .
Cúp máy , đi về phía chỗ bàn ăn..
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom