Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 107
Rống...!
Đại Địa Bạo Long từ trong cự kén lao ra, liền gầm lên một tiếng báo hiệu sự sống đã trở lại. Thú thể khổng lồ bị thổ hoàng sắc linh lực bao phủ, vết thương trên người với lân giáp bị phá hủy cũng lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng khôi phục hoàn hảo. Bộ dáng chật vật của Đại Địa Bạo Long biến mất, trở lại phong thái của Thú Vương.
- Ngươi đã ra được thì dựa theo ước định, xóa đi dấu ấn của không gian giới chỉ đi!
Sắc mặt Lý Lân bình tĩnh không có vì uy áp kinh khủng của Đại Địa Bạo Long mà sinh lòng sợ hãi.
- Tiểu tử, ngươi quả là lớn mật!
Thân thể Đại Địa Bạo Long cấp tốc thu nhỏ, rất nhanh liền biến thành cự hán cao hai thước.
- Cầu phú quý trong nguy hiểm, đây là một câu danh ngôn của nhân loại chúng ta. Giờ ta đã cứu ngươi, ngươi cũng nên thực hiện lời hứa đi thôi.
Lý Lân hướng không gian giới chỉ về hướng Đại Địa Bạo Long, không chút sợ hãi.
Đại Địa Bạo Long tức cười, cả khuôn mặt lộ ra vẻ dữ tợn dị thường.
- Ha ha, tiểu tử, lời bản tọa hứa nhất định sẽ làm. Mau đưa không giới chỉ đây, bản tọa sẽ xóa dấu ấn cho.
- Nếu như ngươi muốn nuốt lời, nhưng lại cố kỵ lời thề, nên ngươi muốn trước lấy không gian giới chỉ sau đó mới giết ta nhỉ. Ta nói đúng không?
Lý Lân lộ ra vẻ quả nhiên như thế.
Đại Địa Bạo Long biến sắc bởi những gì Lý Lân nói chính là điều hắn đang suy nghĩ trong lòng.
- Tiểu tử nhân loại, cho dù ngươi biết như thế thì sao. Bản tọa sẽ xóa đi cấm chế trên không gian giới chỉ, sau đó giết ngươi. Sau đó ném thi thể của ngươi ra ngoài Hắc Thủy tùng lâm. Như vậy bản tọa sẽ không tính là vi phạm lời thề.
Đại Địa Bạo Long cười khặc khặc.
- Ta sớm biết như thế rồi! Còn nói là nhân loại giả dối, trong mắt ta đám cao giai linh thú còn âm hiểm không kém gì nhân loại đâu. Ai! Thói đời đều như thế mà! Một con cầm thú da mặt còn dày hơn cả bổn đại gia nữa.
Lý Lân ra vẻ trào phúng.
- Hừ! Thứ này cũng là học từ nhân loại các ngươi. Bản tọa biết làm như thế là ám muội, nhưng có ai biết nổi đâu? Nhưng ngươi yên tâm, bản tọa đáp ứng chuyện gì sẽ không nuốt lời. Thi thể của ngươi sẽ được hoàn hảo, không chút tổn hao nào đưa ra ngoài. Tuyệt đối không để cho một con linh thú nào động vào một sợi lông của ngươi.
- Không cần. Ngươi không giết được ta đâu.
Lý Lân tràn đầy tự tin nói.
- Hừ! Không biết sống chết.
Đại Địa Bạo Long triệt để nổi giận, tái mặt lại, xuất thủ nhanh như điện chộp tới Lý Lân. Hắn muốn trước cướp lại không gian giới chỉ, sau đó giết chết Lý Lân.
- Vô sỉ…!
Một tiếng quát truyền tới, một bóng trắng chớp động, một bàn chân ngọc đá bay cự hán hóa thân từ Đại Địa Bạo Long, khiến cho một đám hài cốt bị nghiền nát.
- Rống…! Là ngươi! Ngươi vậy mà đã đột phá!
Đại Địa Bạo Long nổi giận lao tới, thấy bạch y nữ tử tràn đầy băng lãnh thì kinh ngạc. Một kích này đã đá bay Thú Vương đỉnh giai là hắn, thực lực này đã vượt qua tấm ngăn cách đó, tiến đến một tầng cao hơn.
Đại Địa Bạo Long rất ước ao, hắn đã kẹt tại ngũ giai đỉnh phong gần trăm năm, mãi mà không có cơ hội đột phá. Mà bạch y nữ tử không gặp vài ngày đã thành công vượt qua một bước đó. Một bước này chính là một trời một vực.
- Đại Địa Bạo Long, ngươi luôn miệng nói nhân loại đê tiện vô sỉ. Thế nhưng hôm nay bản tọa còn thấy linh thú vô sỉ hơn, tốt lắm, ngươi đã làm đẹp mặt đám linh thú các người rồi đấy.
Bạch y nữ tử lạnh giọng nói, ánh mắt nhìn Đại Địa Bạo Long hiện lên từng đạo sát khí.
Hóa thân cự hán của Đại Địa Bạo Long mặt đỏ ửng, ra chiều rất xấu hổ, ánh mắt nhìn bạch y nữ tử cũng có chút sợ hãi.
- Ta biết ngay là nàng chưa có đi mà, một ngày phu thê, ân tình trăm ngày. Quả nhiên nàng luyến tiếc ta mà!
Lý Lân cũng không có chút khẩn trương nào, chỉ trơ mặt ra nói.
Khuôn mặt bạch y nữ tử cũng đỏ hẳn lên. Sau đó đạp bay cái tên Lý Lân không có chút phòng bị nào.
- Ôi, nàng điên hả.
Lý Lân người đầy bụi bặm đứng lên, bất mãn mắng.
- Nói lung tung đi rồi ta xé rách cái miệng ngươi cho coi.
Khuôn mặt bạch y nữ tử trở nên hung dữ, tàn bạo nói.
Lý Lân liền rụt cổ lại, có chút xấu hổ né qua bên… Cô nương này vẫn còn nổi nóng, tạm thời không nên tự mình tìm xui xẻo là tốt nhất.
- Không gian giới chỉ kia không phải của ngươi? Linh hồn khí tức phía trên cùng với ngươi không có giống nhau.
Bạch y nữ tử nhàn nhạt nói.
- Ngươi nói cái gì, không gian giới chỉ đó là bản tọa cất dấu.
- Bản tọa đâu có nói là không phải ngươi cất dấu. Tên này thực lực nhỏ yếu nên nhìn không ra, nhưng sao có thể dấu diếm được bản tọa đây. Không gian giới chỉ này chắc chắn là sau khi ngươi đánh thắng nhân loại cường giả mới có thể cướp được. Mà kẻ có thể chạy trốn khỏi tay ngươi chắc kém nhất là vương tọa hậu kỳ, bằng không thì không có lý nào ngươi không thể xóa đi cấm chế của nó.
Bạch y nữ tử chậm rãi nói.
- Grao….! Ngươi biết thì thế nào? Linh thú chúng ta với nhân loại các ngươi vốn là tử địch, đối với các ngươi thì thủ đoạn nào mà không thể dùng.
Đại Địa Bạo Long khi nói những lời này cũng xấu hổ không thôi…
- Có thể, tất nhiên là có thể. Chẳng qua hắn là do ta bảo kê, ngươi không thể thương tổn hắn. Cho dù ngươi đã từng truy sát ta nhưng đó chỉ là quá khứ, ta không muốn truy cứu, ngươi đi đi, chúng ta cũng sẽ rời khỏi nơi này.
Bạch y nữ tử trầm giọng nói.
Sắc mặt Đại Địa Bạo Long âm trầm, ánh mắt nhìn hai người rất do dự.
- Tiểu tử kia, lần này bỏ qua cho ngươi. Ta sẽ ra lệnh, để cho đám linh thú trên tứ giai không ai tấn công ngươi, vậy coi như là hoàn thành lời hứa của ta. Đừng để ta gặp lại ngươi nữa.
Đại Địa Bạo Long không dám ra uy với bạch y nữ tử, nên đành chỉ có thể lấy Lý Lân ra để nói cho qua.
- Chuyện này thì chưa chắc, ta có cảm giác, chúng ta rất nhanh sẽ có thể gặp lại.
Lý Lân cười cười nói, nụ cười của hắn khiến cho Đại Địa Bạo Long cảm thấy sợ hãi trong lòng.
Bạch y nữ tử đưa mắt nhìn Lý Lân, cảm thấy lời này của hắn thực không có đạo lý, chẳng lẽ mình có thực lực Võ Hoàng lại không thể nào bảo vệ hắn ra khỏi Hắc Thủy tùng lâm an toàn sao. Gặp lại Đại Địa Bạo Long chính là không có khả năng, nó là ngũ giai đỉnh phong Thú Vương, tiến thêm một bước chính là lục giai Thú Hoàng, trước khi đột phá, nó không cách nào rời khỏi Hắc Thủy tùng lâm được. Cho dù là dùng đến nhân hình thì cao tầng linh thú cũng sẽ không đồng ý.
- Hừ! Ngươi tốt nhất đừng có mong gặp lại bản tọa, bằng không bản tọa sẽ ăn tươi nuốt sống ngươi.
Đại Địa Bạo Long nói, quả thực nếu không phải có bạch y nữ tử bên cạnh, nó hận không thể nuốt ngay Lý Lân vào bụng.
- Không không, ngươi sẽ không muốn nuốt ta đâu.
Lý Lân quỷ dị cười, dường như cho rằng Đại Địa Bạo Long không có cái gan đó. Điều này khiến cho bạch y nữ tử với Đại Địa Bạo Long không tài nào lý giải nổi. Cuối cùng Đại Địa Bạo Long cho rằng hắn là dựa vào thực lực của bạch y nữ tử mà ra vẻ.
- Cầm lấy, đây là lân phiến của bản tọa, bên trên có khí tức của ta, chỉ cần ngươi cầm nó, linh thú ngoài tứ giai sẽ không nhằm vào ngươi.
Đại Địa Bạo Long không muốn ở lại chỗ này thêm chút nào nữa dù chỉ một khắc, bởi có một bạch y nữ tử không đánh lại được, lại lòi thêm một cái tên tiểu tử nhân loại mồm thối như thế, nó biết có lưu lại thì cũng không chiếm được chút tiện nghi nào cả, chỉ có thể oán hận mà rời đi.
Đại Địa Bạo Long lại hóa về bản thể, chẳng hề do dự rời đi, bởi bạch y nữ tử sau khi đột phá thì nó đấu không lại. Trừ phi nó có thể quay về thỉnh cao giai Thú Hoàng ra tay, bằng không thì nó không thể làm gì được nàng ta.
Đại Địa Bạo Long đi rồi, trên mặt bạch y nữ tử không hề có chút thả lỏng nào, trái lại còn khẩn trương hơn, nàng xoay người muốn chạy.
- Nàng đứng lại!
Lý Lân la lớn.
Thân thể bạch y nữ tử cứng đờ, không hề quay người lại.
- Có chuyện gì?
Âm thanh của nàng trở nên lãnh đạm, tựa như ngày hôm qua chưa có chuyện gì xảy ra vậy.
Khuôn mặt Lý Lân cứng đờ, khuôn mặt thực có chút khó coi. Biểu hiện này của bạch y nữ tử khiến hắn có cảm giác bị làm nhục vậy.
- Vì sao lại trốn tránh ta?
Lý Lân biết nguyên nhân nhưng vẫn muốn nghe chính bạch y nữ tử nói ra.
- Ngươi nghĩ nhiều rồi! Ta đã nói với ngươi rồi, hai chúng ta không cùng thế giới, chuyện lúc trước ta đã quên rồi.
Nàng ta bình thản trả lời.
- Quên ư?
Lý Lân đột nhiên nổi giận, hắn bước tới trước, nhìn chằm chằm vào bạch y nữ lớn tiếng nói:
- Chuyện như vậy nói quên là có thể quên hay sao? Huống chi ngươi là người đầu tiên……..
- Câm miệng! Đừng nói nữa.
Bạch y nữ tử ngắt lời Lý Lân.
Trông sắc mặt nàng ta bây giờ tái nhợt, không tự chủ được lùi lại một bước:
- Thực lực của hai chúng ta khác xa nhau, giữa chúng ta không thể nào có kết quả gì. Ngươi đừng dây dưa nữa, cứ coi như đây là một giấc mộng đi!
Thần sắc Lý Lân cứng đờ, một nỗi đau hiện lên trong ánh mắt. Đây chính là nữ nhân đầu tiên của mình, không ngờ lại có thể nói ra những lời tàn khốc như vậy trước mặt mình.
- Thực lực, thực lực. Đúng thế, ta bây giờ không có thực lực nhưng sớm muộn một ngày nào đó ta sẽ vượt qua nàng. Đến lúc đó nàng chuẩn bị nếm thử gia pháp nhà ta đi.
Sắc mặt Lý Lân âm trầm, kiên định nói.
Bạch y nữ tử có chút hoảng hốt trong lòng, nhưng khuôn mặt đẹp vẫn bình thản như thường:
- Chí khí không tệ, nhưng đáng tiếc, ngươi không thể nào đuổi kịp ta đâu. Ta năm tuổi luyện võ, mười tuổi đột phá Võ Sư, mười lăm tuổi đột phá Tiên Thiên, năm nay hai mươi bốn tuổi đột phá cửu phẩm Võ Vương, tiến vào Võ Hoàng. Ngươi bây giờ mới chỉ Võ Tông, sao có thể so sánh với ta chứ.
- Không có ai mãi mãi thấp kém.
Lý Lân lạnh giọng nói, sau đó không chút do dự xoay người bước đi. Hắn không muốn đôi co với nàng ta, cũng không muốn đi theo con đường của nàng ta. Mà hắn muốn bước trên con đường của mình. Hắn hiểu, con tim nàng ta không phải không có rung động mà chỉ là do thực lực khác biệt quá xa, khó có thể đến với nhau. Đối với song phương nên coi là một giấc mộng mới là một sự lựa chọn tốt. dù sao đối với cao giai võ giả thì mấy thứ như trinh tiết cũng không quan trọng lắm.
Thực lực, thực lực, tất cả đều lấy thực lực làm tiêu chuẩn.
Ánh mắt bạch y nữ tử phức tạp nhìn bóng lưng của hắn ra đi, trong lòng cảm thấy có một nỗi đau không tên. Đó là một thế giới tàn khốc, thực lực đại biểu tất cả, bạch y nữ tử không phải là người thường, mà cho dù nàng có nguyện ý thì những người phía sau hắn cũng sẽ ngăn cản nàng. Bởi Lý Lân không có lớn mạnh lên thì quan hệ của hai người chỉ là hại hắn mà thôi.
- Tuy ta rằng không biết ngươi dựa vào cái gì, nhưng ta đồng ý cho ngươi một cơ hội. Ta sẽ ở chỗ cao nhất võ đạo chờ ngươi.
Trong khoảng thời gian ở chung này, bạch y nữ tử tự nhiên nhìn thấy thiên phú bất phàm của hắn, hơn nữa cả vận khí tốt tới mức khiến người khác ghen tỵ của hắn. Người như vậy nếu không chết sớm thì tất nhiên sẽ đạt được địa vị rất cao.
Đại Địa Bạo Long từ trong cự kén lao ra, liền gầm lên một tiếng báo hiệu sự sống đã trở lại. Thú thể khổng lồ bị thổ hoàng sắc linh lực bao phủ, vết thương trên người với lân giáp bị phá hủy cũng lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng khôi phục hoàn hảo. Bộ dáng chật vật của Đại Địa Bạo Long biến mất, trở lại phong thái của Thú Vương.
- Ngươi đã ra được thì dựa theo ước định, xóa đi dấu ấn của không gian giới chỉ đi!
Sắc mặt Lý Lân bình tĩnh không có vì uy áp kinh khủng của Đại Địa Bạo Long mà sinh lòng sợ hãi.
- Tiểu tử, ngươi quả là lớn mật!
Thân thể Đại Địa Bạo Long cấp tốc thu nhỏ, rất nhanh liền biến thành cự hán cao hai thước.
- Cầu phú quý trong nguy hiểm, đây là một câu danh ngôn của nhân loại chúng ta. Giờ ta đã cứu ngươi, ngươi cũng nên thực hiện lời hứa đi thôi.
Lý Lân hướng không gian giới chỉ về hướng Đại Địa Bạo Long, không chút sợ hãi.
Đại Địa Bạo Long tức cười, cả khuôn mặt lộ ra vẻ dữ tợn dị thường.
- Ha ha, tiểu tử, lời bản tọa hứa nhất định sẽ làm. Mau đưa không giới chỉ đây, bản tọa sẽ xóa dấu ấn cho.
- Nếu như ngươi muốn nuốt lời, nhưng lại cố kỵ lời thề, nên ngươi muốn trước lấy không gian giới chỉ sau đó mới giết ta nhỉ. Ta nói đúng không?
Lý Lân lộ ra vẻ quả nhiên như thế.
Đại Địa Bạo Long biến sắc bởi những gì Lý Lân nói chính là điều hắn đang suy nghĩ trong lòng.
- Tiểu tử nhân loại, cho dù ngươi biết như thế thì sao. Bản tọa sẽ xóa đi cấm chế trên không gian giới chỉ, sau đó giết ngươi. Sau đó ném thi thể của ngươi ra ngoài Hắc Thủy tùng lâm. Như vậy bản tọa sẽ không tính là vi phạm lời thề.
Đại Địa Bạo Long cười khặc khặc.
- Ta sớm biết như thế rồi! Còn nói là nhân loại giả dối, trong mắt ta đám cao giai linh thú còn âm hiểm không kém gì nhân loại đâu. Ai! Thói đời đều như thế mà! Một con cầm thú da mặt còn dày hơn cả bổn đại gia nữa.
Lý Lân ra vẻ trào phúng.
- Hừ! Thứ này cũng là học từ nhân loại các ngươi. Bản tọa biết làm như thế là ám muội, nhưng có ai biết nổi đâu? Nhưng ngươi yên tâm, bản tọa đáp ứng chuyện gì sẽ không nuốt lời. Thi thể của ngươi sẽ được hoàn hảo, không chút tổn hao nào đưa ra ngoài. Tuyệt đối không để cho một con linh thú nào động vào một sợi lông của ngươi.
- Không cần. Ngươi không giết được ta đâu.
Lý Lân tràn đầy tự tin nói.
- Hừ! Không biết sống chết.
Đại Địa Bạo Long triệt để nổi giận, tái mặt lại, xuất thủ nhanh như điện chộp tới Lý Lân. Hắn muốn trước cướp lại không gian giới chỉ, sau đó giết chết Lý Lân.
- Vô sỉ…!
Một tiếng quát truyền tới, một bóng trắng chớp động, một bàn chân ngọc đá bay cự hán hóa thân từ Đại Địa Bạo Long, khiến cho một đám hài cốt bị nghiền nát.
- Rống…! Là ngươi! Ngươi vậy mà đã đột phá!
Đại Địa Bạo Long nổi giận lao tới, thấy bạch y nữ tử tràn đầy băng lãnh thì kinh ngạc. Một kích này đã đá bay Thú Vương đỉnh giai là hắn, thực lực này đã vượt qua tấm ngăn cách đó, tiến đến một tầng cao hơn.
Đại Địa Bạo Long rất ước ao, hắn đã kẹt tại ngũ giai đỉnh phong gần trăm năm, mãi mà không có cơ hội đột phá. Mà bạch y nữ tử không gặp vài ngày đã thành công vượt qua một bước đó. Một bước này chính là một trời một vực.
- Đại Địa Bạo Long, ngươi luôn miệng nói nhân loại đê tiện vô sỉ. Thế nhưng hôm nay bản tọa còn thấy linh thú vô sỉ hơn, tốt lắm, ngươi đã làm đẹp mặt đám linh thú các người rồi đấy.
Bạch y nữ tử lạnh giọng nói, ánh mắt nhìn Đại Địa Bạo Long hiện lên từng đạo sát khí.
Hóa thân cự hán của Đại Địa Bạo Long mặt đỏ ửng, ra chiều rất xấu hổ, ánh mắt nhìn bạch y nữ tử cũng có chút sợ hãi.
- Ta biết ngay là nàng chưa có đi mà, một ngày phu thê, ân tình trăm ngày. Quả nhiên nàng luyến tiếc ta mà!
Lý Lân cũng không có chút khẩn trương nào, chỉ trơ mặt ra nói.
Khuôn mặt bạch y nữ tử cũng đỏ hẳn lên. Sau đó đạp bay cái tên Lý Lân không có chút phòng bị nào.
- Ôi, nàng điên hả.
Lý Lân người đầy bụi bặm đứng lên, bất mãn mắng.
- Nói lung tung đi rồi ta xé rách cái miệng ngươi cho coi.
Khuôn mặt bạch y nữ tử trở nên hung dữ, tàn bạo nói.
Lý Lân liền rụt cổ lại, có chút xấu hổ né qua bên… Cô nương này vẫn còn nổi nóng, tạm thời không nên tự mình tìm xui xẻo là tốt nhất.
- Không gian giới chỉ kia không phải của ngươi? Linh hồn khí tức phía trên cùng với ngươi không có giống nhau.
Bạch y nữ tử nhàn nhạt nói.
- Ngươi nói cái gì, không gian giới chỉ đó là bản tọa cất dấu.
- Bản tọa đâu có nói là không phải ngươi cất dấu. Tên này thực lực nhỏ yếu nên nhìn không ra, nhưng sao có thể dấu diếm được bản tọa đây. Không gian giới chỉ này chắc chắn là sau khi ngươi đánh thắng nhân loại cường giả mới có thể cướp được. Mà kẻ có thể chạy trốn khỏi tay ngươi chắc kém nhất là vương tọa hậu kỳ, bằng không thì không có lý nào ngươi không thể xóa đi cấm chế của nó.
Bạch y nữ tử chậm rãi nói.
- Grao….! Ngươi biết thì thế nào? Linh thú chúng ta với nhân loại các ngươi vốn là tử địch, đối với các ngươi thì thủ đoạn nào mà không thể dùng.
Đại Địa Bạo Long khi nói những lời này cũng xấu hổ không thôi…
- Có thể, tất nhiên là có thể. Chẳng qua hắn là do ta bảo kê, ngươi không thể thương tổn hắn. Cho dù ngươi đã từng truy sát ta nhưng đó chỉ là quá khứ, ta không muốn truy cứu, ngươi đi đi, chúng ta cũng sẽ rời khỏi nơi này.
Bạch y nữ tử trầm giọng nói.
Sắc mặt Đại Địa Bạo Long âm trầm, ánh mắt nhìn hai người rất do dự.
- Tiểu tử kia, lần này bỏ qua cho ngươi. Ta sẽ ra lệnh, để cho đám linh thú trên tứ giai không ai tấn công ngươi, vậy coi như là hoàn thành lời hứa của ta. Đừng để ta gặp lại ngươi nữa.
Đại Địa Bạo Long không dám ra uy với bạch y nữ tử, nên đành chỉ có thể lấy Lý Lân ra để nói cho qua.
- Chuyện này thì chưa chắc, ta có cảm giác, chúng ta rất nhanh sẽ có thể gặp lại.
Lý Lân cười cười nói, nụ cười của hắn khiến cho Đại Địa Bạo Long cảm thấy sợ hãi trong lòng.
Bạch y nữ tử đưa mắt nhìn Lý Lân, cảm thấy lời này của hắn thực không có đạo lý, chẳng lẽ mình có thực lực Võ Hoàng lại không thể nào bảo vệ hắn ra khỏi Hắc Thủy tùng lâm an toàn sao. Gặp lại Đại Địa Bạo Long chính là không có khả năng, nó là ngũ giai đỉnh phong Thú Vương, tiến thêm một bước chính là lục giai Thú Hoàng, trước khi đột phá, nó không cách nào rời khỏi Hắc Thủy tùng lâm được. Cho dù là dùng đến nhân hình thì cao tầng linh thú cũng sẽ không đồng ý.
- Hừ! Ngươi tốt nhất đừng có mong gặp lại bản tọa, bằng không bản tọa sẽ ăn tươi nuốt sống ngươi.
Đại Địa Bạo Long nói, quả thực nếu không phải có bạch y nữ tử bên cạnh, nó hận không thể nuốt ngay Lý Lân vào bụng.
- Không không, ngươi sẽ không muốn nuốt ta đâu.
Lý Lân quỷ dị cười, dường như cho rằng Đại Địa Bạo Long không có cái gan đó. Điều này khiến cho bạch y nữ tử với Đại Địa Bạo Long không tài nào lý giải nổi. Cuối cùng Đại Địa Bạo Long cho rằng hắn là dựa vào thực lực của bạch y nữ tử mà ra vẻ.
- Cầm lấy, đây là lân phiến của bản tọa, bên trên có khí tức của ta, chỉ cần ngươi cầm nó, linh thú ngoài tứ giai sẽ không nhằm vào ngươi.
Đại Địa Bạo Long không muốn ở lại chỗ này thêm chút nào nữa dù chỉ một khắc, bởi có một bạch y nữ tử không đánh lại được, lại lòi thêm một cái tên tiểu tử nhân loại mồm thối như thế, nó biết có lưu lại thì cũng không chiếm được chút tiện nghi nào cả, chỉ có thể oán hận mà rời đi.
Đại Địa Bạo Long lại hóa về bản thể, chẳng hề do dự rời đi, bởi bạch y nữ tử sau khi đột phá thì nó đấu không lại. Trừ phi nó có thể quay về thỉnh cao giai Thú Hoàng ra tay, bằng không thì nó không thể làm gì được nàng ta.
Đại Địa Bạo Long đi rồi, trên mặt bạch y nữ tử không hề có chút thả lỏng nào, trái lại còn khẩn trương hơn, nàng xoay người muốn chạy.
- Nàng đứng lại!
Lý Lân la lớn.
Thân thể bạch y nữ tử cứng đờ, không hề quay người lại.
- Có chuyện gì?
Âm thanh của nàng trở nên lãnh đạm, tựa như ngày hôm qua chưa có chuyện gì xảy ra vậy.
Khuôn mặt Lý Lân cứng đờ, khuôn mặt thực có chút khó coi. Biểu hiện này của bạch y nữ tử khiến hắn có cảm giác bị làm nhục vậy.
- Vì sao lại trốn tránh ta?
Lý Lân biết nguyên nhân nhưng vẫn muốn nghe chính bạch y nữ tử nói ra.
- Ngươi nghĩ nhiều rồi! Ta đã nói với ngươi rồi, hai chúng ta không cùng thế giới, chuyện lúc trước ta đã quên rồi.
Nàng ta bình thản trả lời.
- Quên ư?
Lý Lân đột nhiên nổi giận, hắn bước tới trước, nhìn chằm chằm vào bạch y nữ lớn tiếng nói:
- Chuyện như vậy nói quên là có thể quên hay sao? Huống chi ngươi là người đầu tiên……..
- Câm miệng! Đừng nói nữa.
Bạch y nữ tử ngắt lời Lý Lân.
Trông sắc mặt nàng ta bây giờ tái nhợt, không tự chủ được lùi lại một bước:
- Thực lực của hai chúng ta khác xa nhau, giữa chúng ta không thể nào có kết quả gì. Ngươi đừng dây dưa nữa, cứ coi như đây là một giấc mộng đi!
Thần sắc Lý Lân cứng đờ, một nỗi đau hiện lên trong ánh mắt. Đây chính là nữ nhân đầu tiên của mình, không ngờ lại có thể nói ra những lời tàn khốc như vậy trước mặt mình.
- Thực lực, thực lực. Đúng thế, ta bây giờ không có thực lực nhưng sớm muộn một ngày nào đó ta sẽ vượt qua nàng. Đến lúc đó nàng chuẩn bị nếm thử gia pháp nhà ta đi.
Sắc mặt Lý Lân âm trầm, kiên định nói.
Bạch y nữ tử có chút hoảng hốt trong lòng, nhưng khuôn mặt đẹp vẫn bình thản như thường:
- Chí khí không tệ, nhưng đáng tiếc, ngươi không thể nào đuổi kịp ta đâu. Ta năm tuổi luyện võ, mười tuổi đột phá Võ Sư, mười lăm tuổi đột phá Tiên Thiên, năm nay hai mươi bốn tuổi đột phá cửu phẩm Võ Vương, tiến vào Võ Hoàng. Ngươi bây giờ mới chỉ Võ Tông, sao có thể so sánh với ta chứ.
- Không có ai mãi mãi thấp kém.
Lý Lân lạnh giọng nói, sau đó không chút do dự xoay người bước đi. Hắn không muốn đôi co với nàng ta, cũng không muốn đi theo con đường của nàng ta. Mà hắn muốn bước trên con đường của mình. Hắn hiểu, con tim nàng ta không phải không có rung động mà chỉ là do thực lực khác biệt quá xa, khó có thể đến với nhau. Đối với song phương nên coi là một giấc mộng mới là một sự lựa chọn tốt. dù sao đối với cao giai võ giả thì mấy thứ như trinh tiết cũng không quan trọng lắm.
Thực lực, thực lực, tất cả đều lấy thực lực làm tiêu chuẩn.
Ánh mắt bạch y nữ tử phức tạp nhìn bóng lưng của hắn ra đi, trong lòng cảm thấy có một nỗi đau không tên. Đó là một thế giới tàn khốc, thực lực đại biểu tất cả, bạch y nữ tử không phải là người thường, mà cho dù nàng có nguyện ý thì những người phía sau hắn cũng sẽ ngăn cản nàng. Bởi Lý Lân không có lớn mạnh lên thì quan hệ của hai người chỉ là hại hắn mà thôi.
- Tuy ta rằng không biết ngươi dựa vào cái gì, nhưng ta đồng ý cho ngươi một cơ hội. Ta sẽ ở chỗ cao nhất võ đạo chờ ngươi.
Trong khoảng thời gian ở chung này, bạch y nữ tử tự nhiên nhìn thấy thiên phú bất phàm của hắn, hơn nữa cả vận khí tốt tới mức khiến người khác ghen tỵ của hắn. Người như vậy nếu không chết sớm thì tất nhiên sẽ đạt được địa vị rất cao.
Bình luận facebook