Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 154
Dù sao Lý Lân chỉ là ra khỏi trướng bên trong, vẫn còn đang ở trong lều ngoài chưa từng rời đi,, Bạch Tố Tố ở bên trong trướng nói cái gì đều rất khó giấu diếm khỏi lỗ tai Lý Lân.
Bạch Tố Tố đang đánh cuộc, đánh cược rằng Lý Lân không phải hoàn toàn không có cảm giác với nàng. Nếu như Lý Lân cuối cùng thật sự không có làm cái gì, tùy ý để nàng đem váy dài cắt bỏ, vậy có khả năng Bạch Tố Tố thật sự sẽ phong tỏa nội tâm, từ đây trở đi sẽ an tâm làm một nữ tướng quân chỉ huy chiến tranh. Nàng đây là đang ép Lý Lân tỏ thái độ, chỉ là không ngờ tới lại bị Lý Lân nhìn ra.
- Nàng có biết chơi với lửa sẽ có ngày chết cháy không?
Lý Lân mở miệng nói, thanh âm đã không còn bình tĩnh nữa, khí tức cũng đã xảy ra nho nhỏ biến hóa. Bạch Tố Tố ngẩnh đầu lên nhìn về phía gương mặt tuấn tú của Lý Lân có chút tà mị, trong lòng không khỏi hoảng hốt.
- Điện hạ, ngài muốn làm gì?
Bạch Tố Tố nhỏ giọng nói. Thân thể mềm mại có chút bất an vặn vẹo.
- Làm cái gì? Nàng hỏi ta phải làm gì? Nàng là người đốt lửa có phải hay không nên chịu trách nhiệm dập lửa hay không?
Lý Lân hung hãn nói, đồng thời hai mắt hắn có chút đỏ lên, hạ thân càng căng cứng như sắt đè ở trên bụng Bạch Tố Tố.
Lý Lân vốn cho rằng Bạch Tố Tố sẽ căng thẳng, ngượng ngùng, nhưng sự thực lần thứ hai chứng minh, Bạch nương tử có thể danh chấn cả nước thật sự không phải cô gái bình thường có thể so với. Chỉ thấy nàng nở nụ cười, thân thể đột nhiên phát ra một nguồn sức mạnh, Lý Lân không hề phòng bị lập tức bị nàng lật ngược ở trên giường. Nàng duỗi chân ngọc ra, cả người cưỡi ở trên người Lý Lân, đôi tay ngọc xuyên thấu qua khe hở y phục vuốt ve lồng ngực Lý Lân.
Lý Lân trợn tròn mắt. Mẹ nó! Ta, một tên đàn ông con trai vậy mà lại bị đẩy xuống nằm dưới rồi! Điều này liên quan tới tôn nghiêm nam nhi của ta. Lý Lân vừa phát lực, Bạch Tố Tố bị nhấc xuống từ trên người Lý Lân. Lý Lân gầm nhẹ một tiếng, cả người hết sức cuồng bạo đem Bạch Tố Tố đè ở dưới.
Xoạt, quần áo còn sót lại để Bạch Tố Tố che đậy thân thể bị Lý Lân xé thành mảnh nhỏ. Bạch Tố Tố cũng không chịu yếu thế, thanh sam của Lý Lân cũng hóa thành từng đoạn vải vụn ở trong bàn tay ngọc ngà của nàng, khiến cho Lý Lân tiết kiệm lượng lớn thời gian cởi quần áo. Giường xếp dưới thân hai người không thể tải hết sức nặng phát ra tiếng vang kẽo kẹt kẽo kẹt, như là đang hướng về hai người nam nữ không biết tiết chế này mà lên án rằng bọn họ thô bạo.
Tiếng thở dốc nặng nề cùng tiếng rên rỉ dụ vang vọng toàn bộ soái trướng, cũng xuyên thấu qua soái trướng truyền ra ngoài, để cho từng người từng người Nương Tử quân đang phụ trách trấn thủ bên ngoài lều lớn mặt đỏ tới mang tai.
Ở bên ngoài lều lớn, Chu Thắng Nam đã khôi phục lại hình tượng quân sư mang theo hộ vệ của mình đến.
- Điện hạ và tướng quân đâu?
Chu Thắng Nam đứng ở cửa lều hỏi Tô Yên, vệ đội trưởng Nương Tử quân. Tô Yên cũng xuất thân từ sơn trại thổ phỉ, tướng mạo cũng có mấy phần tư sắc. Bởi vì thực lực võ đạo không tệ, hơn nữa trước đây đã cùng Bạch Tố Tố có quen biết, mới được Bạch Tố Tố đề bạt, đảm nhiệm đội trưởng đội cận vệ. Bây giờ Nương Tử quân đã không phải chỉ có mấy chục người, mà là trọn vẹn năm trăm người, trong đó cũng có không ít nữ cao thủ. Hơn nữa có Bạch Tố Tố là Cân Quắc tướng quân, lại có sự trợ giúp của quân sư Chu Thắng Nam, Nương Tử quân đã trở thành một đạo phong cảnh xinh đẹp trong Vệ Quốc quân.
Tô Yên trước đây đã từng nhìn thấy Lý Lân, sơn trại của nàng cũng bị Vệ Quốc quân càn quét. Nhưng nàng cũng không hận Lý Lân, dù sao sơn trại thổ phỉ hoạt động vốn là giết người cướp bóc, giết người cùng bị giết đối với các nàng mà nói đều là do ông trời định đoạt. Huống chi là một người phụ nữ, nàng có thể đảm nhiệm đội trưởng đội hộ vệ của Bạch nương tử là đã cảm thấy tự hào. Chỉ là trong lòng Tô Yên rõ ràng đang có chút mất tập trung, lều lớn trong quân đề phòng sâm nghiêm, người có thể đến gần không nhiều, Tô Yên làm đội trưởng đội cận vệ, phụ trách bảo vệ an toàn cho Bạch Tố Tố, tự nhiên có thể đến gần. Nàng tuy rằng không phát hiện trong đại trướng xảy ra chuyện gì, nhưng từ rên rỉ loáng thoáng bên trong nàng cũng có thể đoán ra bảy tám phần. Đối với nữ nhân mà nói, chuyện như vậy thật không tiện nói ra khỏi miệng.
- Điện hạ cùng tướng quân đã nghỉ ngơi. Quân sư có chuyện gì không?
Tô Yên ngăn cản đường đi của Chu Thắng Nam rồi nói.
- Hả? Nghỉ ngơi? Ta có việc tìm điện hạ cùng tướng quân!
Chu Thắng Nam cũng không rõ ràng trong đại trướng xảy ra chuyện gì, bởi vậy mở miệng để cho Tô Yên đem Bạch Tố Tố gọi dậy.
- Quân sư! Có thể ngày mai hãy trở lại được không?
Tô Yên khó khăn nói. Chuyện đùa, bên trong đang đang phát sinh một trận đại chiến, vào lúc này đi vào không phải tự mình tìm việc cho mình sao! Nàng mặc dù là đội trưởng đội cận vệ, có quan hệ không tệ với Bạch Tố Tố, nhưng đây là trong quân, Bạch Tố Tố là tướng quân, nàng chỉ là một đội trưởng thị vệ. Thân phận hai bên chênh lệch quá lớn, một khi làm cho Bạch Tố Tố mất hứng, ngày tháng tốt lành của mình ở trong quân cũng sẽ chấm dứt. Bởi vậy, dù có đánh chết thì Tô Yên nàng cũng sẽ không xông vào lúc này.
- Hả? Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Chu Thắng Nam cũng phát hiện vấn đề không đúng. Nhưng nàng vẫn như cũ chưa từng nghĩ theo chiều hướng khác. Thấy Tô Yên không chịu đi vào thông báo, nàng lập tức chuẩn bị tự mình xông vào.
- Quân sư, quân sư. Quân sư đại nhân của ta a! Hiện tại thật sự không thể đi vào. Ngài lại đây!
Tô Yên kéo Chu Thắng Nam lại, đem nàng kéo đến phía ngoài của góc soái trướng bên trong.
- Đến cùng là làm sao vậy?
Trên mặt Chu Thắng Nam hiện ra thần sắc lo lắng.
- Quân sư tự mình nghe đi!
Tô Yên trên mặt loé qua nụ cười thần bí. Chuyện như vậy nói ra thật sự không tiện.
Trên mặt Chu Thắng Nam hiện lên nghi hoặc, nàng ổn định lại tâm thần quả nhiên nghe được một trận thở dốc truyền đến, trong đó còn xen lẫn tiếng rên rỉ mê hoặc tâm thần.
- Đây là…?
Chu Thắng Nam nhất thời chưa kịp phản ứng lại.
Tô Yên cười thầm, trong lòng không khỏi nghĩ đến: Lẽ nào quân sư còn là xử nam?
- Quân sư đại nhân làm sao lại bị làm cho hồ đồ rồi, điện hạ cùng tướng quân tiểu biệt thắng tân hôn, còn có thể làm cái gì!
Tô Yên che miệng cười trộm.
Chu Thắng Nam vẻ mặt thay đổi, khuôn mặt thanh tú thoáng cái đỏ ửng lên.
- Vô liêm sỉ, nơi này là lều lớn trong quân, há lại có thể cẩu thả làm việc này.
- Quân sư đại nhân của ta ơi, ngài hãy nhỏ giọng một chút! Lẽ nào ngươi muốn cho toàn bộ quân doanh đều nghe thấy chuyện này?
Tô Yên biến sắc mặt, một tay bịt miệng Chu Thắng Nam.
Chu Thắng Nam giãy dụa một cái, Vẻ xấu hổ trên mặt chầm chậm thối lui, mà trở nên rất phức tạp.
- Tô Yên, để cho đội hộ vệ lùi lại cảnh giới ba mươi mét, trong khoảng thời gian này cấm bất luận người nào đến gần.
Chu Thắng Nam trầm mặt xuống, cảm giác trong lòng vô cùng phức tạp.
- Vâng!
Tô Yên đáp một tiếng. Đem phạm vi cảnh giới của tất cả vệ đội Nương Tử quân mở rộng đến ba mươi mét.
- Một đôi cẩu nam nữ!
Chu Thắng Nam quay về phía lều lớn trong quân gắt một cái, bất đắc dĩ từ bên trong túi không gian lấy ra một đạo cấm chỉ trận bàn, bố trí ở bên ngoài lều lớn, ngăn cách âm thanh làm người khác mặt đỏ tía tai này.
Trong đại trướng mưa to gió lớn mãi đến tận đêm khuya, hơn nữa đôi nam nữ dấn thân vào trong đó căn bản chưa từng nghĩ đến tiết chế, tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ càng thêm to. Thỉnh thoảng còn có tiếng thét chói tai trầm mê đến tột cùng, nếu như không phải có cấm chế của Chu Thắng Nam, sợ rằng toàn bộ quân doanh một đêm này đừng hòng nghĩ có người ngủ được. Mà hình tượng Bạch Tố Tố cực khổ dựng lên cũng sẽ bị hủy hoại chỉ trong một ngày.
Mưa gió qua đi, trong soái trướng một mảnh bừa bộn. Tấm giường xếp rắn chắc kia cũng ở trận mưa to gió lớn bị trùng kích vào mà lung lay sắp đổ. Lý Lân thở dốc, trận điên cuồng này không giống lần trước, Bạch Tố Tố cũng không phải bạch y nữ tử kia. Không giống bạch y nữ tử chịu đựng bị động, Bạch Tố Tố cực kỳ chủ động, thậm chí rất nhiều lúc đều là nàng chủ động. Này đưa đến kết quả chính là thể lực của nàng tiêu hao hầu như không còn, đến hiện tại, nàng thậm chí ngay cả một đầu ngón tay cũng không động đậy được.
Nhìn Bạch Tố Tố giống như con mèo nhỏ ngủ say trong lòng, trên mặt Lý Lân hiện lên vẻ nhu tình. Bạch y nữ tử mặc dù là người phụ nữ đầu tiên của hắn, thế nhưng giữa hai người phát sinh quan hệ cũng không phải là bởi vì có tình cảm, điều này cũng làm cho giữa hai người khó có thể sản sinh ra tình yêu cùng dục vọng giao hòa. Bạch Tố Tố lại khác, đây là một nữ nhân tốt gần bùn mà không nhuộm nước bùn, càng là một nữ tử dám yêu dám hận hiếm thấy. Đối với Lý Lân mà nói thì nàng là người nữ nhân có máu huyết, có yêu có hận.
Đang ngủ say, Bạch Tố Tố đau đớn nhíu chặc lông mày. Nàng, một đại cô nương chưa trải qua chuyện chăn gối, sao có thể là đối thủ của Lý Lân. Kinh nghiệm thực tiễn của Lý Lân tuy rằng không phong phú, nhưng kinh nghiệm lý luận ở đời này sợ rằng không ai bằng hắn. Hơn nữa Bạch Tố Tố nghé mới sinh không sợ cọp đi khiêu chiến Lý Lân, làm cho trò gian của Lý Lân được thực hiện, làm cho con ngựa cứng đầu triệt để hàng phục.
Bạch Tố Tố đang đánh cuộc, đánh cược rằng Lý Lân không phải hoàn toàn không có cảm giác với nàng. Nếu như Lý Lân cuối cùng thật sự không có làm cái gì, tùy ý để nàng đem váy dài cắt bỏ, vậy có khả năng Bạch Tố Tố thật sự sẽ phong tỏa nội tâm, từ đây trở đi sẽ an tâm làm một nữ tướng quân chỉ huy chiến tranh. Nàng đây là đang ép Lý Lân tỏ thái độ, chỉ là không ngờ tới lại bị Lý Lân nhìn ra.
- Nàng có biết chơi với lửa sẽ có ngày chết cháy không?
Lý Lân mở miệng nói, thanh âm đã không còn bình tĩnh nữa, khí tức cũng đã xảy ra nho nhỏ biến hóa. Bạch Tố Tố ngẩnh đầu lên nhìn về phía gương mặt tuấn tú của Lý Lân có chút tà mị, trong lòng không khỏi hoảng hốt.
- Điện hạ, ngài muốn làm gì?
Bạch Tố Tố nhỏ giọng nói. Thân thể mềm mại có chút bất an vặn vẹo.
- Làm cái gì? Nàng hỏi ta phải làm gì? Nàng là người đốt lửa có phải hay không nên chịu trách nhiệm dập lửa hay không?
Lý Lân hung hãn nói, đồng thời hai mắt hắn có chút đỏ lên, hạ thân càng căng cứng như sắt đè ở trên bụng Bạch Tố Tố.
Lý Lân vốn cho rằng Bạch Tố Tố sẽ căng thẳng, ngượng ngùng, nhưng sự thực lần thứ hai chứng minh, Bạch nương tử có thể danh chấn cả nước thật sự không phải cô gái bình thường có thể so với. Chỉ thấy nàng nở nụ cười, thân thể đột nhiên phát ra một nguồn sức mạnh, Lý Lân không hề phòng bị lập tức bị nàng lật ngược ở trên giường. Nàng duỗi chân ngọc ra, cả người cưỡi ở trên người Lý Lân, đôi tay ngọc xuyên thấu qua khe hở y phục vuốt ve lồng ngực Lý Lân.
Lý Lân trợn tròn mắt. Mẹ nó! Ta, một tên đàn ông con trai vậy mà lại bị đẩy xuống nằm dưới rồi! Điều này liên quan tới tôn nghiêm nam nhi của ta. Lý Lân vừa phát lực, Bạch Tố Tố bị nhấc xuống từ trên người Lý Lân. Lý Lân gầm nhẹ một tiếng, cả người hết sức cuồng bạo đem Bạch Tố Tố đè ở dưới.
Xoạt, quần áo còn sót lại để Bạch Tố Tố che đậy thân thể bị Lý Lân xé thành mảnh nhỏ. Bạch Tố Tố cũng không chịu yếu thế, thanh sam của Lý Lân cũng hóa thành từng đoạn vải vụn ở trong bàn tay ngọc ngà của nàng, khiến cho Lý Lân tiết kiệm lượng lớn thời gian cởi quần áo. Giường xếp dưới thân hai người không thể tải hết sức nặng phát ra tiếng vang kẽo kẹt kẽo kẹt, như là đang hướng về hai người nam nữ không biết tiết chế này mà lên án rằng bọn họ thô bạo.
Tiếng thở dốc nặng nề cùng tiếng rên rỉ dụ vang vọng toàn bộ soái trướng, cũng xuyên thấu qua soái trướng truyền ra ngoài, để cho từng người từng người Nương Tử quân đang phụ trách trấn thủ bên ngoài lều lớn mặt đỏ tới mang tai.
Ở bên ngoài lều lớn, Chu Thắng Nam đã khôi phục lại hình tượng quân sư mang theo hộ vệ của mình đến.
- Điện hạ và tướng quân đâu?
Chu Thắng Nam đứng ở cửa lều hỏi Tô Yên, vệ đội trưởng Nương Tử quân. Tô Yên cũng xuất thân từ sơn trại thổ phỉ, tướng mạo cũng có mấy phần tư sắc. Bởi vì thực lực võ đạo không tệ, hơn nữa trước đây đã cùng Bạch Tố Tố có quen biết, mới được Bạch Tố Tố đề bạt, đảm nhiệm đội trưởng đội cận vệ. Bây giờ Nương Tử quân đã không phải chỉ có mấy chục người, mà là trọn vẹn năm trăm người, trong đó cũng có không ít nữ cao thủ. Hơn nữa có Bạch Tố Tố là Cân Quắc tướng quân, lại có sự trợ giúp của quân sư Chu Thắng Nam, Nương Tử quân đã trở thành một đạo phong cảnh xinh đẹp trong Vệ Quốc quân.
Tô Yên trước đây đã từng nhìn thấy Lý Lân, sơn trại của nàng cũng bị Vệ Quốc quân càn quét. Nhưng nàng cũng không hận Lý Lân, dù sao sơn trại thổ phỉ hoạt động vốn là giết người cướp bóc, giết người cùng bị giết đối với các nàng mà nói đều là do ông trời định đoạt. Huống chi là một người phụ nữ, nàng có thể đảm nhiệm đội trưởng đội hộ vệ của Bạch nương tử là đã cảm thấy tự hào. Chỉ là trong lòng Tô Yên rõ ràng đang có chút mất tập trung, lều lớn trong quân đề phòng sâm nghiêm, người có thể đến gần không nhiều, Tô Yên làm đội trưởng đội cận vệ, phụ trách bảo vệ an toàn cho Bạch Tố Tố, tự nhiên có thể đến gần. Nàng tuy rằng không phát hiện trong đại trướng xảy ra chuyện gì, nhưng từ rên rỉ loáng thoáng bên trong nàng cũng có thể đoán ra bảy tám phần. Đối với nữ nhân mà nói, chuyện như vậy thật không tiện nói ra khỏi miệng.
- Điện hạ cùng tướng quân đã nghỉ ngơi. Quân sư có chuyện gì không?
Tô Yên ngăn cản đường đi của Chu Thắng Nam rồi nói.
- Hả? Nghỉ ngơi? Ta có việc tìm điện hạ cùng tướng quân!
Chu Thắng Nam cũng không rõ ràng trong đại trướng xảy ra chuyện gì, bởi vậy mở miệng để cho Tô Yên đem Bạch Tố Tố gọi dậy.
- Quân sư! Có thể ngày mai hãy trở lại được không?
Tô Yên khó khăn nói. Chuyện đùa, bên trong đang đang phát sinh một trận đại chiến, vào lúc này đi vào không phải tự mình tìm việc cho mình sao! Nàng mặc dù là đội trưởng đội cận vệ, có quan hệ không tệ với Bạch Tố Tố, nhưng đây là trong quân, Bạch Tố Tố là tướng quân, nàng chỉ là một đội trưởng thị vệ. Thân phận hai bên chênh lệch quá lớn, một khi làm cho Bạch Tố Tố mất hứng, ngày tháng tốt lành của mình ở trong quân cũng sẽ chấm dứt. Bởi vậy, dù có đánh chết thì Tô Yên nàng cũng sẽ không xông vào lúc này.
- Hả? Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Chu Thắng Nam cũng phát hiện vấn đề không đúng. Nhưng nàng vẫn như cũ chưa từng nghĩ theo chiều hướng khác. Thấy Tô Yên không chịu đi vào thông báo, nàng lập tức chuẩn bị tự mình xông vào.
- Quân sư, quân sư. Quân sư đại nhân của ta a! Hiện tại thật sự không thể đi vào. Ngài lại đây!
Tô Yên kéo Chu Thắng Nam lại, đem nàng kéo đến phía ngoài của góc soái trướng bên trong.
- Đến cùng là làm sao vậy?
Trên mặt Chu Thắng Nam hiện ra thần sắc lo lắng.
- Quân sư tự mình nghe đi!
Tô Yên trên mặt loé qua nụ cười thần bí. Chuyện như vậy nói ra thật sự không tiện.
Trên mặt Chu Thắng Nam hiện lên nghi hoặc, nàng ổn định lại tâm thần quả nhiên nghe được một trận thở dốc truyền đến, trong đó còn xen lẫn tiếng rên rỉ mê hoặc tâm thần.
- Đây là…?
Chu Thắng Nam nhất thời chưa kịp phản ứng lại.
Tô Yên cười thầm, trong lòng không khỏi nghĩ đến: Lẽ nào quân sư còn là xử nam?
- Quân sư đại nhân làm sao lại bị làm cho hồ đồ rồi, điện hạ cùng tướng quân tiểu biệt thắng tân hôn, còn có thể làm cái gì!
Tô Yên che miệng cười trộm.
Chu Thắng Nam vẻ mặt thay đổi, khuôn mặt thanh tú thoáng cái đỏ ửng lên.
- Vô liêm sỉ, nơi này là lều lớn trong quân, há lại có thể cẩu thả làm việc này.
- Quân sư đại nhân của ta ơi, ngài hãy nhỏ giọng một chút! Lẽ nào ngươi muốn cho toàn bộ quân doanh đều nghe thấy chuyện này?
Tô Yên biến sắc mặt, một tay bịt miệng Chu Thắng Nam.
Chu Thắng Nam giãy dụa một cái, Vẻ xấu hổ trên mặt chầm chậm thối lui, mà trở nên rất phức tạp.
- Tô Yên, để cho đội hộ vệ lùi lại cảnh giới ba mươi mét, trong khoảng thời gian này cấm bất luận người nào đến gần.
Chu Thắng Nam trầm mặt xuống, cảm giác trong lòng vô cùng phức tạp.
- Vâng!
Tô Yên đáp một tiếng. Đem phạm vi cảnh giới của tất cả vệ đội Nương Tử quân mở rộng đến ba mươi mét.
- Một đôi cẩu nam nữ!
Chu Thắng Nam quay về phía lều lớn trong quân gắt một cái, bất đắc dĩ từ bên trong túi không gian lấy ra một đạo cấm chỉ trận bàn, bố trí ở bên ngoài lều lớn, ngăn cách âm thanh làm người khác mặt đỏ tía tai này.
Trong đại trướng mưa to gió lớn mãi đến tận đêm khuya, hơn nữa đôi nam nữ dấn thân vào trong đó căn bản chưa từng nghĩ đến tiết chế, tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ càng thêm to. Thỉnh thoảng còn có tiếng thét chói tai trầm mê đến tột cùng, nếu như không phải có cấm chế của Chu Thắng Nam, sợ rằng toàn bộ quân doanh một đêm này đừng hòng nghĩ có người ngủ được. Mà hình tượng Bạch Tố Tố cực khổ dựng lên cũng sẽ bị hủy hoại chỉ trong một ngày.
Mưa gió qua đi, trong soái trướng một mảnh bừa bộn. Tấm giường xếp rắn chắc kia cũng ở trận mưa to gió lớn bị trùng kích vào mà lung lay sắp đổ. Lý Lân thở dốc, trận điên cuồng này không giống lần trước, Bạch Tố Tố cũng không phải bạch y nữ tử kia. Không giống bạch y nữ tử chịu đựng bị động, Bạch Tố Tố cực kỳ chủ động, thậm chí rất nhiều lúc đều là nàng chủ động. Này đưa đến kết quả chính là thể lực của nàng tiêu hao hầu như không còn, đến hiện tại, nàng thậm chí ngay cả một đầu ngón tay cũng không động đậy được.
Nhìn Bạch Tố Tố giống như con mèo nhỏ ngủ say trong lòng, trên mặt Lý Lân hiện lên vẻ nhu tình. Bạch y nữ tử mặc dù là người phụ nữ đầu tiên của hắn, thế nhưng giữa hai người phát sinh quan hệ cũng không phải là bởi vì có tình cảm, điều này cũng làm cho giữa hai người khó có thể sản sinh ra tình yêu cùng dục vọng giao hòa. Bạch Tố Tố lại khác, đây là một nữ nhân tốt gần bùn mà không nhuộm nước bùn, càng là một nữ tử dám yêu dám hận hiếm thấy. Đối với Lý Lân mà nói thì nàng là người nữ nhân có máu huyết, có yêu có hận.
Đang ngủ say, Bạch Tố Tố đau đớn nhíu chặc lông mày. Nàng, một đại cô nương chưa trải qua chuyện chăn gối, sao có thể là đối thủ của Lý Lân. Kinh nghiệm thực tiễn của Lý Lân tuy rằng không phong phú, nhưng kinh nghiệm lý luận ở đời này sợ rằng không ai bằng hắn. Hơn nữa Bạch Tố Tố nghé mới sinh không sợ cọp đi khiêu chiến Lý Lân, làm cho trò gian của Lý Lân được thực hiện, làm cho con ngựa cứng đầu triệt để hàng phục.
Bình luận facebook