Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 832
Tám đạo thần lực ầm ầm lao ra, nhập vào trong cơ thể Thiên đế Đại Sở.
Cảnh giới võ đạo của Thiên đế Đại Sở vốn đang điên cuồng rớt xuống lập tức đình chỉ, tốc độ lão hóa của thân thể Đại đế chậm hơn rất nhiều, thậm chí sắc mặt vốn tái nhợt còn xuất hiện vẻ hồng nhuận.
- Thiên đế!
Thần dân Đại Sở kích động, sự kích động này từ Quy Khư lan ra toàn bộ Đại Sở đế quốc. Tất cả thần dân Đại Sở dáng vóc đều tiều tụy vì cầu nguyện, hy vọng Đại đế của mình có thể vượt qua tử kiếp, phá kén thành điệp. Đại Sở đế quốc cường đại như vậy, nhưng nếu Thiên đế chết đi, hậu quả chính là bị diệt vong, nhất là khi đại kiếp nạn thiên địa đang ầm ầm buông xuống.
Tám vị Đại Đế đỉnh phong đồng thời ra tay, cho dù là tà vật quỷ dị ở Quy Khư cũng bị kinh sợ.
- Lên!
Tám vị Thiên đế hét lớn một tiếng, thần lực khủng bố giống như sóng cuộn chảy vào trong cơ thể chúng nhân. Cùng lúc đó, nguyên khí thiên địa điên cuồng hội tụ, dường như thiên địa đang hiệp trợ chư vị Thiên đế đối kháng tà vật Quy Khư.
Hắc khí mênh môngtừ trong cơ thể Thiên đế Đại Sở dâng lên, sau nửa canh giờ hóa thành một đoàn mây mù màu xám.
- Vô liêm sỉ!
Khí tức âm trầm khủng bố từ trong hắc khí màu xám truyền ra. Chủng vật chất này điên cuồng lăn lộn, thần lực của Đại Đế chỉ có thể đem nó bức bách ra, nhưng không cách nào có thể phá hủy được nó.
Trên mặt tám vị Thiên đế lộ ra vẻ ngưng trọng, ý thức Đại Đế theo thần lực tiến vào trong cơ thể Thiên đế Đại Sở.
Hai mắt nhắm chặt, Thiên đế Đại Sở thét lớn một tiếng, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt đi, há mồm phun ra một ngụm đế huyết đỏ sẫm, bỗng nhiên mở trừng mắt. Quỷ dị nhất là trong hai tròng mắt của Thiên đế Đại Sở một bên thần quang chói lọi, một bên sương mù dày đặc.
- Kiệt kiệt!
Các ngươi, những tên chết tiệt hỗn đản này, lại dám liên thủ đối phó bản tôn.
Âm thanh âm trầm tà dị từ trong miệng Thiên đế Đại Sở truyền ra, ngữ khí trong thanh âm này rõ ràng không phải của Thiên đế Đại Sở.
Tám đại Thiên đế thần sắc lạnh lùng, không ngừng gia tăng thần lực, không ngừng bức bách tà vật Quy Khư, dốc hết khả năng bức nó ra khỏi cơ thể Thiên đế Đại Sở.
- Đồ đáng chết, cút khỏi cơ thể trẫm.
Thiên đế Đại Sở trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn, khí chất thần sắc cũng trong nháy mắt khôi phục như bình thường. Nhưng loại bình thường này chỉ duy trì một giây lại bị tà khí xâm nhập.
- Hừ, còn có ý thức, quả nhiên khó chơi.
Tà vật Quy Khư cười lạnh, hiện tại gần như hắn lấy sức một mình đối kháng chín đại Thiên đế.
Mỗi một vị Thiên đế đều là cường giả Đế cấp đỉnh phong, tràn ngập hơi thở Chí tôn. Mặc dù tại thời đại mà Chí tôn xuất hiện lớp lớp cũng là những người mạnh nhất trong thiên địa. Hiện tại chín người liên thủ nhưng không cách nào lập tức bắt được tà vật Quy Khư, như thế có thể thấy được sự khủng bố của tà vật Quy Khư này.
- Quy Khư, năm đó nghe nói Vũ vương Chí tôn đã giết chết ngươi, không nghĩ tới lời đồn có sai sót, ngươi vậy mà không hoàn toàn chết đi, lại còn đột phá phong ấn, ăn mòn cả phiến thiên địa hóa thành cấm địa, trẫm rất ngạc nhiên, dùng thực lực của ngươi đã có thể sớm đột phá khỏi sự giam cầm của cấm địa, vì sao phải ẩn núp nhiều năm như thế?
Thiên đế Đại Tần trầm giọng hỏi.
- Kiệt kiệt, ngươi nguyện ý muốn biết sao? Bản tôn lại không muốn nhiều lời với những thứ đáng thương như các ngươi. Chí tôn thiên địa, Thiên đế đế quốc, danh hiệu thật kêu, đáng tiếc các ngươi đều là quân cờ trong tay người khác, làm vật hy sinh.
Tà vật Quy Khư cười lạnh nói. Những câu này làm cho tám vị Thiên đế Chí tôn phát lạnh, dường như từ trong lời nói của đối phương cảm nhận được cái gì đó.
- Chư vị, chuyện của Quy Khư, ta và ngươi đều biết, năm đó thứ này đại chiến với Vũ vương Chí tôn, hủy diệt một phần thiên địa. Thứ này có lai lịch thần bí, có quan hệ rất lớn với người ở Vực Ngoại, chúng ta thân là Thiên đế Nhân tộc, có trách nhiệm gìn giữ đại lục, phải chém giết tất cả, khôi phục sự bình yên cho thiên địa.
Đại Đế Chu Tước lớn tiếng nói. Thân là người mạnh nhất trong chín đại Thiên đế, có lai lịch xa xưa nhất, lời của hắn làm cho thần sắc các Thiên đế khác khôi phục tỉnh táo. Dù sao Quy Khư ở thời đại trước cũng đại biểu cho tà ác, mỗi một vị Thiên đế đều là hạng người tâm trí kiên nghị, căn bản sẽ không bị hắn làm dao động tâm trí.
- Kiệt kiệt, quân cờ đáng thương. Vũ Vương, cái đồ hỗn trướng kia ở đâu? Thân là đối thủ của hắn, không có người nào hiểu rõ hắn hơn ta, thần khí bổn mạng của hắn ở trong tay các ngươi, hắn khẳng định đã bày ra một thế trận bàn cờ cực lớn!
Tà vật Quy Khư âm u nói.
Chín đại Thiên đế sắc mặt ngưng trọng, bọn họ nắm trong tay Cửu Đỉnh đã qua vô tận năm tháng, tự nhiên hiểu được lai lịch của thần khí vô thượng này, nhưng qua thời gian dài khi bọn họ nắm giữ trong tay, Cửu Đỉnh không hề có chút dị thường nào, càng không phát sinh những chuyện mà Vũ Vương đã trải qua. Nhưng hiện tại bỗng nhiên nghe tà vật Quy Khư nhắc tới, trong lòng mọi người không khỏi chợt động, chẳng lẽ chân tướng đúng như lời tà vật Quy Khư đã nói? Bọn hắn đã bị Vũ Vương thiết kế thành quân cờ?
- Vũ Vương Chí tôn đã chết, đừng mơ tưởng có thể dùng một chút thủ đoạn như thế để mê hoặc chúng ta!
Đại Đế Chu Tước trầm giọng nói.
- Chư vị, trong lòng chúng ta không thể có do dự, phải toàn lực ứng phó, trước hết tru diệt tà vật này, cứu tỉnh Thiên đế Đại Sở.
Đại Đế Chu Tước trầm giọng nói với bảy vị Thiên đế còn lại.
- Vũ Vương đã chết? Việc này căn bản là không thể, cho dù thiên địa này có bị hủy diệt, Vũ Vương cũng sẽ không chết, cái đồ hỗn trướng kia đã sớm đột phá cảnh giới Chí Tôn, có thể xưng là chúa tể của một phương thiên địa đại thế giới. Thế mà các ngươi lại cho rằng hắn đã chết, thật sự là buồn cười, rất buồn cười.
Tà vật Quy Khư cười lạnh nói.
Rống!
Một tiếng rít gào rung trời từ trong miệng Thiên đế Đại Sở phát ra, sương mù màu xám vô tận từ trong cơ thể hắn bị ép ra. Cùng lúc đó, Thiên đế Đại Sở miệng phun máu tươi, cả người suy yếu tiêu điều, được trọng thần Đại Sở mang đến nơi xa.
Giữa không trung, một đoàn tà vật quay cuồng, tản ra từng luồng khí tức tà ác.
Tám vị Thiên đế không dám buông lỏng. Nhân vật có quan hệ với Vũ Vương Chí tôn trong truyền thuyết, tất nhiên không phải đơn giản. Trong tám đại Thiên đế cho dù là Đại Đế Chu Tước cổ xưa nhất, hay Thiên đế Đại Tần thần bí nhất cũng không dám nói chính mình có thể vượt qua Vũ Vương, chưa kể tới việc ngay cả Vũ Vương cũng không thể tiêu diệt hoàn toàn tà vật trước mặt.
Tà khí quay cuồng, tán phát từng tiếng cười lạnh chấn nhiếp tâm phách mọi người, tám đại Thiên đế thần sắc ngưng trọng, tuy rằng đã toàn lực ra tay, vẫn cảm thấy khó có thể hoàn toàn trấn áp nó. Tà vật Quy Khư giống như Ma Tôn vô thượng, lúc nào cũng có thể phá tan giam cầm, tiếu ngạo thiên địa.
Cùng lúc đó, Thiên đế Đại Sở sau khi đuổi được tà vật Quy Khư ra ngoài cơ thể, quanh thân liền bộc phát ra thần quang vô lượng, nguyên khí từ bát phương thiên địa điên cuồng hội tụ về phía hắn.
- Thiên đế!
Trọng thần Đại Sở mừng rỡ, bọn họ phát hiện cơ thể Thiên đế đang nhanh chóng hồi phục, dung nhan già nua đang khôi phục với tốc độ cực nhanh, dùng mắt thường cũng có thể thấy được.
Vang ầm ầm!
Sấm sét quay cuồng, một đạo lôi điện hình người xuất hiện trong hư không. Hai tròng mắt màu tím của Lôi thần gắt gao nhìn chằm chằm vào Thiên đế Đại Sở đang cắn nuốt tinh khí bát hoang phía dưới, giống như muốn cảnh cáo hắn không thể cướp đoạt nguyên khí thiên địa như vậy.
Trọng thần Đại Sở thần sắc lo lắng, trời cao tối sầm, giống như đang thôi động một cỗ thiên phạt khủng bố. Chẳng lẽ thiên địa cũng muốn ngăn cản Thiên đế Đại Sở khôi phục hay sao?
Rống!
Thiên đế Đại Sở rít gào một tiếng, từ trong cơ thể xuất hiện vô số sinh linh, chừng hơn một ngàn vạn, nhìn kỹ thì thấy những sinh linh này đã hoàn toàn bị trấn áp đang rơi vào trạng thái hôn mê. Thiên đế Đại Sở đánh ra thần lực vô lượng, ầm ầm phá vỡ những sinh linh này, đem nguyên khí trong cơ thể chúng hóa thành nguyên khí thiên địa tinh thuần nhất nhập vào trong cơ thể hắn.
Thiên đế Đại Tần nhướng mày, Thiên đế Đại Sở vậy mà lại dùng trăm ngàn sinh linh để khôi phục thực lực, điều này làm cho vị Đại đế luôn luôn xem chúng sinh là căn cơ như hắn cực kỳ không thoải mái.
May là Thiên đế Đại Sở sau khi cắn nuốt xong nhóm sinh linh đầu tiên thì không tiếp tục nữa, sinh linh bình thường có nhiều hơn nữa cũng chỉ có thể cung cấp một bộ phận nguyên khí, không có khả năng dựa vào những thứ này để khôi phục tới đỉnh phong. Nhìn thần lực dư thừa trong cơ thể tám vị Thiên đế, trạng thái đỉnh cao, Thiên đế Đại Sở quyết định vận dụng con bài chưa lật, từ trong nội thế giới giải phóng ra một cường giả Vực Ngoại.
Đây là một cường giả cấp Đại Đế cả người phủ đầy lân phiến, bị Chí tôn Nhân tộc thời kỳ thượng cổ đánh trọng thương. Sau đó do trọng thương nên bị Thiên đế Đại Sở bắt, vẫn trấn áp qua vô tận năm tháng. Nếu không phải tình huống bây giờ khẩn cấp, Thiên đế Đại Sở căn bản sẽ không giải phóng ra. Đây chính là cường giả Đế cấp, cho dù không thể hàng phục, cường hành luyện hóa cũng có rất nhiều chỗ tốt. Nhưng bây giờ lại phải đem ra dùng một cách lãng phí.
Cảnh giới võ đạo của Thiên đế Đại Sở vốn đang điên cuồng rớt xuống lập tức đình chỉ, tốc độ lão hóa của thân thể Đại đế chậm hơn rất nhiều, thậm chí sắc mặt vốn tái nhợt còn xuất hiện vẻ hồng nhuận.
- Thiên đế!
Thần dân Đại Sở kích động, sự kích động này từ Quy Khư lan ra toàn bộ Đại Sở đế quốc. Tất cả thần dân Đại Sở dáng vóc đều tiều tụy vì cầu nguyện, hy vọng Đại đế của mình có thể vượt qua tử kiếp, phá kén thành điệp. Đại Sở đế quốc cường đại như vậy, nhưng nếu Thiên đế chết đi, hậu quả chính là bị diệt vong, nhất là khi đại kiếp nạn thiên địa đang ầm ầm buông xuống.
Tám vị Đại Đế đỉnh phong đồng thời ra tay, cho dù là tà vật quỷ dị ở Quy Khư cũng bị kinh sợ.
- Lên!
Tám vị Thiên đế hét lớn một tiếng, thần lực khủng bố giống như sóng cuộn chảy vào trong cơ thể chúng nhân. Cùng lúc đó, nguyên khí thiên địa điên cuồng hội tụ, dường như thiên địa đang hiệp trợ chư vị Thiên đế đối kháng tà vật Quy Khư.
Hắc khí mênh môngtừ trong cơ thể Thiên đế Đại Sở dâng lên, sau nửa canh giờ hóa thành một đoàn mây mù màu xám.
- Vô liêm sỉ!
Khí tức âm trầm khủng bố từ trong hắc khí màu xám truyền ra. Chủng vật chất này điên cuồng lăn lộn, thần lực của Đại Đế chỉ có thể đem nó bức bách ra, nhưng không cách nào có thể phá hủy được nó.
Trên mặt tám vị Thiên đế lộ ra vẻ ngưng trọng, ý thức Đại Đế theo thần lực tiến vào trong cơ thể Thiên đế Đại Sở.
Hai mắt nhắm chặt, Thiên đế Đại Sở thét lớn một tiếng, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt đi, há mồm phun ra một ngụm đế huyết đỏ sẫm, bỗng nhiên mở trừng mắt. Quỷ dị nhất là trong hai tròng mắt của Thiên đế Đại Sở một bên thần quang chói lọi, một bên sương mù dày đặc.
- Kiệt kiệt!
Các ngươi, những tên chết tiệt hỗn đản này, lại dám liên thủ đối phó bản tôn.
Âm thanh âm trầm tà dị từ trong miệng Thiên đế Đại Sở truyền ra, ngữ khí trong thanh âm này rõ ràng không phải của Thiên đế Đại Sở.
Tám đại Thiên đế thần sắc lạnh lùng, không ngừng gia tăng thần lực, không ngừng bức bách tà vật Quy Khư, dốc hết khả năng bức nó ra khỏi cơ thể Thiên đế Đại Sở.
- Đồ đáng chết, cút khỏi cơ thể trẫm.
Thiên đế Đại Sở trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn, khí chất thần sắc cũng trong nháy mắt khôi phục như bình thường. Nhưng loại bình thường này chỉ duy trì một giây lại bị tà khí xâm nhập.
- Hừ, còn có ý thức, quả nhiên khó chơi.
Tà vật Quy Khư cười lạnh, hiện tại gần như hắn lấy sức một mình đối kháng chín đại Thiên đế.
Mỗi một vị Thiên đế đều là cường giả Đế cấp đỉnh phong, tràn ngập hơi thở Chí tôn. Mặc dù tại thời đại mà Chí tôn xuất hiện lớp lớp cũng là những người mạnh nhất trong thiên địa. Hiện tại chín người liên thủ nhưng không cách nào lập tức bắt được tà vật Quy Khư, như thế có thể thấy được sự khủng bố của tà vật Quy Khư này.
- Quy Khư, năm đó nghe nói Vũ vương Chí tôn đã giết chết ngươi, không nghĩ tới lời đồn có sai sót, ngươi vậy mà không hoàn toàn chết đi, lại còn đột phá phong ấn, ăn mòn cả phiến thiên địa hóa thành cấm địa, trẫm rất ngạc nhiên, dùng thực lực của ngươi đã có thể sớm đột phá khỏi sự giam cầm của cấm địa, vì sao phải ẩn núp nhiều năm như thế?
Thiên đế Đại Tần trầm giọng hỏi.
- Kiệt kiệt, ngươi nguyện ý muốn biết sao? Bản tôn lại không muốn nhiều lời với những thứ đáng thương như các ngươi. Chí tôn thiên địa, Thiên đế đế quốc, danh hiệu thật kêu, đáng tiếc các ngươi đều là quân cờ trong tay người khác, làm vật hy sinh.
Tà vật Quy Khư cười lạnh nói. Những câu này làm cho tám vị Thiên đế Chí tôn phát lạnh, dường như từ trong lời nói của đối phương cảm nhận được cái gì đó.
- Chư vị, chuyện của Quy Khư, ta và ngươi đều biết, năm đó thứ này đại chiến với Vũ vương Chí tôn, hủy diệt một phần thiên địa. Thứ này có lai lịch thần bí, có quan hệ rất lớn với người ở Vực Ngoại, chúng ta thân là Thiên đế Nhân tộc, có trách nhiệm gìn giữ đại lục, phải chém giết tất cả, khôi phục sự bình yên cho thiên địa.
Đại Đế Chu Tước lớn tiếng nói. Thân là người mạnh nhất trong chín đại Thiên đế, có lai lịch xa xưa nhất, lời của hắn làm cho thần sắc các Thiên đế khác khôi phục tỉnh táo. Dù sao Quy Khư ở thời đại trước cũng đại biểu cho tà ác, mỗi một vị Thiên đế đều là hạng người tâm trí kiên nghị, căn bản sẽ không bị hắn làm dao động tâm trí.
- Kiệt kiệt, quân cờ đáng thương. Vũ Vương, cái đồ hỗn trướng kia ở đâu? Thân là đối thủ của hắn, không có người nào hiểu rõ hắn hơn ta, thần khí bổn mạng của hắn ở trong tay các ngươi, hắn khẳng định đã bày ra một thế trận bàn cờ cực lớn!
Tà vật Quy Khư âm u nói.
Chín đại Thiên đế sắc mặt ngưng trọng, bọn họ nắm trong tay Cửu Đỉnh đã qua vô tận năm tháng, tự nhiên hiểu được lai lịch của thần khí vô thượng này, nhưng qua thời gian dài khi bọn họ nắm giữ trong tay, Cửu Đỉnh không hề có chút dị thường nào, càng không phát sinh những chuyện mà Vũ Vương đã trải qua. Nhưng hiện tại bỗng nhiên nghe tà vật Quy Khư nhắc tới, trong lòng mọi người không khỏi chợt động, chẳng lẽ chân tướng đúng như lời tà vật Quy Khư đã nói? Bọn hắn đã bị Vũ Vương thiết kế thành quân cờ?
- Vũ Vương Chí tôn đã chết, đừng mơ tưởng có thể dùng một chút thủ đoạn như thế để mê hoặc chúng ta!
Đại Đế Chu Tước trầm giọng nói.
- Chư vị, trong lòng chúng ta không thể có do dự, phải toàn lực ứng phó, trước hết tru diệt tà vật này, cứu tỉnh Thiên đế Đại Sở.
Đại Đế Chu Tước trầm giọng nói với bảy vị Thiên đế còn lại.
- Vũ Vương đã chết? Việc này căn bản là không thể, cho dù thiên địa này có bị hủy diệt, Vũ Vương cũng sẽ không chết, cái đồ hỗn trướng kia đã sớm đột phá cảnh giới Chí Tôn, có thể xưng là chúa tể của một phương thiên địa đại thế giới. Thế mà các ngươi lại cho rằng hắn đã chết, thật sự là buồn cười, rất buồn cười.
Tà vật Quy Khư cười lạnh nói.
Rống!
Một tiếng rít gào rung trời từ trong miệng Thiên đế Đại Sở phát ra, sương mù màu xám vô tận từ trong cơ thể hắn bị ép ra. Cùng lúc đó, Thiên đế Đại Sở miệng phun máu tươi, cả người suy yếu tiêu điều, được trọng thần Đại Sở mang đến nơi xa.
Giữa không trung, một đoàn tà vật quay cuồng, tản ra từng luồng khí tức tà ác.
Tám vị Thiên đế không dám buông lỏng. Nhân vật có quan hệ với Vũ Vương Chí tôn trong truyền thuyết, tất nhiên không phải đơn giản. Trong tám đại Thiên đế cho dù là Đại Đế Chu Tước cổ xưa nhất, hay Thiên đế Đại Tần thần bí nhất cũng không dám nói chính mình có thể vượt qua Vũ Vương, chưa kể tới việc ngay cả Vũ Vương cũng không thể tiêu diệt hoàn toàn tà vật trước mặt.
Tà khí quay cuồng, tán phát từng tiếng cười lạnh chấn nhiếp tâm phách mọi người, tám đại Thiên đế thần sắc ngưng trọng, tuy rằng đã toàn lực ra tay, vẫn cảm thấy khó có thể hoàn toàn trấn áp nó. Tà vật Quy Khư giống như Ma Tôn vô thượng, lúc nào cũng có thể phá tan giam cầm, tiếu ngạo thiên địa.
Cùng lúc đó, Thiên đế Đại Sở sau khi đuổi được tà vật Quy Khư ra ngoài cơ thể, quanh thân liền bộc phát ra thần quang vô lượng, nguyên khí từ bát phương thiên địa điên cuồng hội tụ về phía hắn.
- Thiên đế!
Trọng thần Đại Sở mừng rỡ, bọn họ phát hiện cơ thể Thiên đế đang nhanh chóng hồi phục, dung nhan già nua đang khôi phục với tốc độ cực nhanh, dùng mắt thường cũng có thể thấy được.
Vang ầm ầm!
Sấm sét quay cuồng, một đạo lôi điện hình người xuất hiện trong hư không. Hai tròng mắt màu tím của Lôi thần gắt gao nhìn chằm chằm vào Thiên đế Đại Sở đang cắn nuốt tinh khí bát hoang phía dưới, giống như muốn cảnh cáo hắn không thể cướp đoạt nguyên khí thiên địa như vậy.
Trọng thần Đại Sở thần sắc lo lắng, trời cao tối sầm, giống như đang thôi động một cỗ thiên phạt khủng bố. Chẳng lẽ thiên địa cũng muốn ngăn cản Thiên đế Đại Sở khôi phục hay sao?
Rống!
Thiên đế Đại Sở rít gào một tiếng, từ trong cơ thể xuất hiện vô số sinh linh, chừng hơn một ngàn vạn, nhìn kỹ thì thấy những sinh linh này đã hoàn toàn bị trấn áp đang rơi vào trạng thái hôn mê. Thiên đế Đại Sở đánh ra thần lực vô lượng, ầm ầm phá vỡ những sinh linh này, đem nguyên khí trong cơ thể chúng hóa thành nguyên khí thiên địa tinh thuần nhất nhập vào trong cơ thể hắn.
Thiên đế Đại Tần nhướng mày, Thiên đế Đại Sở vậy mà lại dùng trăm ngàn sinh linh để khôi phục thực lực, điều này làm cho vị Đại đế luôn luôn xem chúng sinh là căn cơ như hắn cực kỳ không thoải mái.
May là Thiên đế Đại Sở sau khi cắn nuốt xong nhóm sinh linh đầu tiên thì không tiếp tục nữa, sinh linh bình thường có nhiều hơn nữa cũng chỉ có thể cung cấp một bộ phận nguyên khí, không có khả năng dựa vào những thứ này để khôi phục tới đỉnh phong. Nhìn thần lực dư thừa trong cơ thể tám vị Thiên đế, trạng thái đỉnh cao, Thiên đế Đại Sở quyết định vận dụng con bài chưa lật, từ trong nội thế giới giải phóng ra một cường giả Vực Ngoại.
Đây là một cường giả cấp Đại Đế cả người phủ đầy lân phiến, bị Chí tôn Nhân tộc thời kỳ thượng cổ đánh trọng thương. Sau đó do trọng thương nên bị Thiên đế Đại Sở bắt, vẫn trấn áp qua vô tận năm tháng. Nếu không phải tình huống bây giờ khẩn cấp, Thiên đế Đại Sở căn bản sẽ không giải phóng ra. Đây chính là cường giả Đế cấp, cho dù không thể hàng phục, cường hành luyện hóa cũng có rất nhiều chỗ tốt. Nhưng bây giờ lại phải đem ra dùng một cách lãng phí.
Bình luận facebook