Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 31
Doãn Thiên Dã vẫn chịu làm tài xế cho Tần Cảnh một lần, đưa cô đến công ty quản lý Thịnh Hạ nộp tác phẩm dự thi.
Phòng đạo diễn ở Thịnh Hạ nằm trên tầng 21, ra khỏi thang máy, Tần Cảnh trực tiếp đi vào phòng làm việc công cộng, mà Doãn Thiên Dã nghĩ ra Thịnh Hạ có mấy đạo diễn là bạn của bố anh, nói muốn đi gặp chào hỏi vài câu.
Hai người tách ra, hẹn nửa giờ sau gặp ở bãi đỗ xe.
Tần Cảnh đem CD nộp cho ban tổ chức cuộc thi, một lần nữa nghiêm túc hỏi thăm một chút tình hình cuộc thi này.
Hôm nay vừa vặn là ngày hết hạn nộp tác phẩm, cho nên, nửa tháng sau, kết quả bình chọn sẽ công bố trên trang web chính thức. Ban giám khảo gồm các đạo diễn sẽ chọn từ tất cả các tác phẩm trúng tuyển ra 10 tân đạo diễn có thực lực nhất.
10 tân đạo diễn này được nhận 2000 vạn tiền quỹ để làm phim, ekip quay đúng tiêu chuẩn, thiết bị quay phim tân tiến, và diễn viên trợ giúp các đạo diễn do Thịnh Hạ mời đến, sau đó làm một bộ phim điện ảnh chân chính.
Đương nhiên, những phim này bản quyền đều thuộc về Thịnh Hạ.
Ban tổ chức căn cứ doanh số phòng vé, danh tiếng, bỏ phiếu trên website, giám định chuyên nghiệp, đánh giá kỹ thuật chia thành 10 hạng tiêu chuẩn chọn ra ba giải cao nhất, trở thành đạo diễn làm việc cho Thịnh Hạ.
Tần Cảnh vốn là mang tâm lí thi thử mà tới, không được nhận thì cũng vào bộ điện ảnh và truyền hình của Tinh Nguyệt, tuy rằng vòng vèo hơn một chút, nhưng chỉ cần chính mình nỗ lực, nơi nào cũng có thể thành công.
Cho nên, ban đầu tâm lý của cô vẫn rất bình thản, chính là đến Thịnh Hạ rồi, mới phát hiện, thiên đường cho cô mới thực là đây.
Phân công rõ ràng các lĩnh vực của đạo diễn, biên kịch, diễn viên hợp đồng dài hạn, trên màn hình thông báo không lúc nào không chiếu những tin tức liên quan đến chuyên ngành, nhân viên đi lại bận rộn... Không chố nào không thể hiện rõ ràng một không khí làm việc chặt chẽ cẩn thận lại khí thế.
Nơi này mới chân chính là nơi làm việc mà cô mong muốn!
Lòng vốn bình tĩnh không một gợn sóng tựa hồ vì không khí chung quanh với cô như cá với nước làm khuấy động, chỉ là đi lòng vòng xung quanh thôi, Tần Cảnh đã cảm thấy cả người dị thường hưng phấn kích động, dâng trào một niềm hi vọng bức thiết trước giờ chưa từng có rằng mình sẽ được tuyển vào đây.
Tần Cảnh hít mấy hơi thật sâu, vẫn không có cách nào làm nội tâm đột nhiên kích động bình tĩnh lại, thế là vào toilet rửa mặt, thả lỏng tinh thần một chút.
Rửa mặt xong, phát hiện áo lót bị tuột móc, lại chạy vào trong khoang vệ sinh chỉnh lại.
Đang cởi quần áo ra lại nghe thấy bên ngoài truyền tới thanh âm quen thuộc: "Cuối tuần sau tôi sẽ đến casting, "Minh tinh treo đầu tường" của đạo diễn Thạch Tiểu Thương, hôm nay tới đây cầm về một chút tư liệu!"
Ách, gần một tháng nay ở Tinh Nguyệt cô không tình cờ gặp Tập Vi Lam lần nào, mà vừa đến Thịnh Hạ đã gặp rồi?
Đáp lại là một giọng nữ xa lạ,: "Vi Lam à, cô bảo trợ lý đến cầm về là được, còn tự mình đi đến làm gì?"
Chắc người nọ là fan, Tập Vi Lam nói chuyện giọng nói phi thường nhu hòa nhẹ nhàng: "Vừa vặn tôi có vài vấn đề về biểu diễn muốn thỉnh giáo Thạch đạo diễn một chút!"
"Vi Lam quả nhiên thật nghiêm túc, cố gắng lên nhé, tôi có việc phải đi trước đây!"
"Ân, cám ơn!"
Cô gái kia vừa giậm giày cao gót cạch cạch cạch rời đi, điện thoại Tập Vi Lam cũng đúng lúc đinh đinh thùng thùng vang lên. Cùng lúc đó, Tần Cảnh đã chỉnh xong áo lót, tinh thần trong sáng vô tư vừa mới chuẩn bị đẩy cừa ra ngoài, lại nghe thấy giọng nói cô ta không chút biểu cảm:
"Mẹ, chỗ cổ phần đó đương nhiên con muốn bán, nhưng là, có vài việc không phải về chuyện tiền nong."
Tần Cảnh bước chân lập tức khựng lại.
Yên lặng một chút, Tập Vi Lam lại nói tiếp, giọng nói không đồng tình: "Con đã có tính toán của con, mẹ đừng quan tâm! Hiện tại, quan trọng nhất, vẫn là phim lần này của đạo diễn Thạch Tiểu Thương."
Đúng a, Thạch Tiểu Thương đạo diễn phim nào phim nấy đều hay lại ăn khách, nếu có thể được ông ấy để vào mắt, hợp tác được với ông ấy, một đường lên thẳng hạng sao không phải là chuyện đùa.
"Ân, con biết, trước như vậy đã!"
Tập Vi Lam để điện thoại xuống, có chút không an tâm, tuy rằng cô ta diễn qua rất nhiều vai nữ chính, nhưng đều là chính mình đầu tư, nửa mặn nửa nhạt, thâm nhập lòng người không sâu, so với những ngôi sao nữ khác, vẫn còn tầm thường lắm.
Bất quá,
Advertisement / Quảng cáo
Tập Vi Lam nghĩ đến chuyện rồi sự, không nhịn được cười lạnh: từ rất lâu đến nay, những gì cô ta muốn làm, đều chưa bao giờ thất bại, có gì mà sợ.
Cho dù lần này mà hỏng, cùng lắm cô ta về sau chính mình đầu tư là được, bán đi 30% Trường Ninh, cô ta muốn làm hẳn phim bom tấn, cũng chỉ là một bữa ăn sáng!
Chẳng qua, bán cổ phần, cũng phải suy xét kĩ một chút, nếu có thể đem Trường Ninh giao cho công ty khác có dã tâm thì tốt. Trở thành người phụ thuộc người khác, Tần gia nhất định sẽ nuốt không trôi được chuyện nhục nhã này đâu!
Buồng Tần Cảnh đang ở trong, vừa vặn cửa hỏng, cửa có khóa rồi, cũng vẫn hiện biển xanh ở ngoài. Cho nên, Tập Vi Lam chẳng hề biết trong toilet còn có người khác, chỉnh lại son phấn, trang phục, cầm túi đầm đi ra.
Tần Cảnh từ bên trong ra, liền gọi cho Tô Hiền nói một chút chuyện Tập Vi Lam muốn bán cổ phần. Tô Hiền nói: "Nếu như đúng là như thế, chúng ta có thể thu mua trở về từ tay cô ta!"
"Chỉ sợ không đơn giản như vậy, Tô Hiền!" Tần Cảnh than thở, "Tôi với cô ta không phải cái quan hệ chị em thân thiết gì hết, cho nên, sắp tới nhờ anh quan sát cô ta cẩn thận giúp tôi. Phải rồi, còn có chú ý một chút đến tình hình cổ phần còn rải rác, tôi vẫn cảm thấy chuyện này không phải đơn giản đâu!"
"Tôi biết, có chuyện gì lại thông báo cho cô sau!"
Tần Cảnh để điện thoại xuống, thấy thời gian cũng không còn sớm, chuẩn bị đi xuống nhà đợi Doãn Thiên Dã.
Lúc đi lướt qua một người nào đó, lại cảm giác người kia nhìn theo mình. Tần Cảnh chần chừ một chút, nhìn lại, người này cũng mỉm cười chào cô, hình như đó là, Toàn Mộ. Chính là Toàn Mộ tham gia kỳ đầu tiên của "Chuyện ngôi sao" bản mới.
Từ sau khi chương trình được phát, mức độ nổi tiếng của Toàn Mộ gia tăng mãnh liệt, hiện tại, không thể nói cô là ngôi sao hạng ba nữa.
"Chào cô!" Toàn Mộ trên khuôn mặt xinh đẹp tươi cười tràn đầy, "Dạo này bận quá, vẫn không có cơ hội tự mình đến cảm ơn cô!"
Tần Cảnh sửng sốt, không hiểu gì cả.
Toàn Mộ giải thích nói: "Kỳ thứ nhất của "Chuyện ngôi sao" đó, thật ra, chuyện tôi kể so với phong cách của chuyên mục rất không phù hợp đúng không? A, tôi cũng chưa từng là cái dạng người thú vị gì, nhưng là, cô lại chọn chuyện của tôi, còn kì công như thế tìm bằng chứng cho tôi. Rất cảm ơn cô!"
Tần Cảnh cười nói: "Không cần, đó đều là chuyện tôi phải làm, tôi cũng là làm tốt coong việc của mình thôi!"
"Cho nên tôi cảm ơn không phải cái này!" Toàn Mộ nháy mắt mấy cái, "Tôi biết cô trước giờ không bao giờ đưa tin không chính xác này nọ, tôi cảm ơn, là cô tin tưởng tôi!"
Tần Cảnh hơi hơi chút giật mình, Toàn Mộ lại đưa cho cô một tấm danh thiếp: "Tần Cảnh, nếu như về sau có cái gì cần giúp đỡ, nhất định tìm tôi, được chứ?"
Tần Cảnh nhận lấy, lại nghĩ đến việc Tập Vi Lam nói lúc này, hỏi thêm: "Cô tới đây, là muốn tham gia phim mới của đạo diễn Thạch Tiểu Thương sao?"
Toàn Mộ gật gật đầu, thuận thuận vén tóc rơi bên tai: "Bất quá, có chút khẩn trương! Thạch đạo diễn đối với diễn viên rất hà khắc!"
"Tôi cũng nghe nói qua đại khái nội dung "Minh tinh treo đầu tường" rồi, tôi thấy rất phù hợp khí chất của cô! Hơn nữa, nghe nói ấn tượng của Thạch đạo diễn đối với cô rất tốt, cho nên, cứ biểu hiện cho tốt, cố lên nhé!"
Toàn Mộ trong mắt lấp lánh sáng: "Ân, cám ơn!"
Tần Cảnh thực hi vọng Toàn Mộ tâm tư đơn thuần này có khả năng thành công, vừa đi ra thang máy vừa yên lặng cầu chúc cho cô ấy. Đi đường bị phân tâm như thế, cho nên không có chú ý đến một người khác chuẩn bị tới đây chào cô.
Cô đang đứng ngắm cảnh trong thang máy, nhìn bên ngoài cửa sổ thủy tinh chói lọi ánh mặt trời, lòng một phiến khoái lạc yên tĩnh.
Mà cách thang máy này vài thước, vừa mới đi ra thang máy, lướt qua cô là Tô Mạn, đứng nghiêng người, nhìn từ xa như thể đang tắm trong ánh nắng vàng.
Tô Mạn có chút chán nản, lúc đó nàng phải hỏi cái cô gái tên Tần Cảnh này để lại số điện thoại, thật không dễ dàng mới tìm được người có liên quan đến Doãn Thiên Dã, hi vọng liên hệ được anh, kết quả lại đoạn tin.
Sau gần một tháng, không ngờ nàng cư nhiên ở trong công ty lại gặp Tần Cảnh.
Nhưng dòng người xô đẩy, nàng còn chưa kịp phản ứng, Tần Cảnh cũng không để ý xung quanh, không chú ý đến nàng, cứ thế chen vào trong thang máy đi xuống.
Trước lúc cửa thang máy khép lại, Tô Mạn còn đang nghĩ, có nên đuổi theo không, nhưng trợ lý đứng cạnh đã nhắc: "Tô tiểu thư, người đại diện của tiểu thư đã gọi điện thoại thúc giục rồi!"
Tô Mạn có chút tiếc nuối, chỉ đành xoay người.
Đến khi Tần Cảnh xuống đến bãi đỗ xe, Doãn Thiên Dã đã đến, còn rất kinh ngạc nhìn cô một hồi: "Giao cái tài liệu mà thôi, sao lâu thế?"
Tần Cảnh vẻ chán chường: "Không có cách nào, nhìn thấy mấy nam diễn viên nổi tiếng, nổi cơn hoa si một hồi!"
Doãn Thiên Dã vừa mở cửa xe cho cô, vừa cúi đầu tiến đến trước mặt cô cười: "Phải không? Chờ bao giờ tôi thành siêu sao, ngày nào cũng để em xem được không?"
"Có biết xấu hổ hay không?" Tần Cảnh nhỏ giọng mắng, không chút khách khí đẩy mặt anh ra, chui vào trong xe.
Chẳng qua, ngồi vào xe, mới phát hiện không ổn! Cái này, cái áo lót đáng chết, lại tuột rồi, lần này, ngay cả nút thắt phía sau cũng mạc danh kỳ diệu tuột ra rồi.
Cả áo lót chỉ còn đúng một sợi dây bên trái để miễn cưỡng níu vào, tất cả các bộ phận khác đều ở trạng thái phất phơ, cô có muốn vào toilet trên tầng chỉnh lại cũng khó có thể.
Doãn Thiên Dã sang đến bên kia lên xe, lại nhìn thấy Tần Cảnh tư thế cổ quái, cực kỳ cứng ngắc ngồi ở vị trí ghế lái phụ, vẫn không nhúc nhích, mặt có chút hồng.
"Em sao vậy?" Doãn Thiên Dã hiếu kỳ nhìn cô, gặp cô sắc mặt xoắn xuýt, biểu tình rất thống khổ đến không nói được một lời, anh không nhịn được mi vừa nhíu, "Không phải là viêm ruột thừa đi?"
... Ở đâu ra lắm viêm ruột thừa thế!!!
Tần Cảnh thương xót tức tối trợn mắt nhìn anh.
Doãn Thiên Dã nhìn cô vừa thẹn thùng vừa lúng túng đáng thương, nhịn không được cười thành tiếng: "Em, em không phải lại gặp cái đó chứ?" Nói xong, mang chút khí thế báo thù rửa nhục, "Em lần trước lừa tôi, lần này liền xem như có thật, tôi cũng không mua giúp em đâu!"
Tần Cảnh bất lực than thở, cúi thấp đầu, nói vo ve như muỗi: "Cái này, cái này, " cô quẫn bách đến độ muốn kiếm lỗ dưới đất mà chui xuống, "Áo ngực của tôi, hình như, tung ra rồi!"
"Tung ra???"
Doãn Thiên Dã phản ứng đầu tiên là, khóe môi giật giật, cảm thấy cái từ này cô dùng thực sự là nói quá rồi: "Ngực em nhỏ như vậy, làm sao mà làm cho áo ngực tung ra mà hỏng được?"
Phòng đạo diễn ở Thịnh Hạ nằm trên tầng 21, ra khỏi thang máy, Tần Cảnh trực tiếp đi vào phòng làm việc công cộng, mà Doãn Thiên Dã nghĩ ra Thịnh Hạ có mấy đạo diễn là bạn của bố anh, nói muốn đi gặp chào hỏi vài câu.
Hai người tách ra, hẹn nửa giờ sau gặp ở bãi đỗ xe.
Tần Cảnh đem CD nộp cho ban tổ chức cuộc thi, một lần nữa nghiêm túc hỏi thăm một chút tình hình cuộc thi này.
Hôm nay vừa vặn là ngày hết hạn nộp tác phẩm, cho nên, nửa tháng sau, kết quả bình chọn sẽ công bố trên trang web chính thức. Ban giám khảo gồm các đạo diễn sẽ chọn từ tất cả các tác phẩm trúng tuyển ra 10 tân đạo diễn có thực lực nhất.
10 tân đạo diễn này được nhận 2000 vạn tiền quỹ để làm phim, ekip quay đúng tiêu chuẩn, thiết bị quay phim tân tiến, và diễn viên trợ giúp các đạo diễn do Thịnh Hạ mời đến, sau đó làm một bộ phim điện ảnh chân chính.
Đương nhiên, những phim này bản quyền đều thuộc về Thịnh Hạ.
Ban tổ chức căn cứ doanh số phòng vé, danh tiếng, bỏ phiếu trên website, giám định chuyên nghiệp, đánh giá kỹ thuật chia thành 10 hạng tiêu chuẩn chọn ra ba giải cao nhất, trở thành đạo diễn làm việc cho Thịnh Hạ.
Tần Cảnh vốn là mang tâm lí thi thử mà tới, không được nhận thì cũng vào bộ điện ảnh và truyền hình của Tinh Nguyệt, tuy rằng vòng vèo hơn một chút, nhưng chỉ cần chính mình nỗ lực, nơi nào cũng có thể thành công.
Cho nên, ban đầu tâm lý của cô vẫn rất bình thản, chính là đến Thịnh Hạ rồi, mới phát hiện, thiên đường cho cô mới thực là đây.
Phân công rõ ràng các lĩnh vực của đạo diễn, biên kịch, diễn viên hợp đồng dài hạn, trên màn hình thông báo không lúc nào không chiếu những tin tức liên quan đến chuyên ngành, nhân viên đi lại bận rộn... Không chố nào không thể hiện rõ ràng một không khí làm việc chặt chẽ cẩn thận lại khí thế.
Nơi này mới chân chính là nơi làm việc mà cô mong muốn!
Lòng vốn bình tĩnh không một gợn sóng tựa hồ vì không khí chung quanh với cô như cá với nước làm khuấy động, chỉ là đi lòng vòng xung quanh thôi, Tần Cảnh đã cảm thấy cả người dị thường hưng phấn kích động, dâng trào một niềm hi vọng bức thiết trước giờ chưa từng có rằng mình sẽ được tuyển vào đây.
Tần Cảnh hít mấy hơi thật sâu, vẫn không có cách nào làm nội tâm đột nhiên kích động bình tĩnh lại, thế là vào toilet rửa mặt, thả lỏng tinh thần một chút.
Rửa mặt xong, phát hiện áo lót bị tuột móc, lại chạy vào trong khoang vệ sinh chỉnh lại.
Đang cởi quần áo ra lại nghe thấy bên ngoài truyền tới thanh âm quen thuộc: "Cuối tuần sau tôi sẽ đến casting, "Minh tinh treo đầu tường" của đạo diễn Thạch Tiểu Thương, hôm nay tới đây cầm về một chút tư liệu!"
Ách, gần một tháng nay ở Tinh Nguyệt cô không tình cờ gặp Tập Vi Lam lần nào, mà vừa đến Thịnh Hạ đã gặp rồi?
Đáp lại là một giọng nữ xa lạ,: "Vi Lam à, cô bảo trợ lý đến cầm về là được, còn tự mình đi đến làm gì?"
Chắc người nọ là fan, Tập Vi Lam nói chuyện giọng nói phi thường nhu hòa nhẹ nhàng: "Vừa vặn tôi có vài vấn đề về biểu diễn muốn thỉnh giáo Thạch đạo diễn một chút!"
"Vi Lam quả nhiên thật nghiêm túc, cố gắng lên nhé, tôi có việc phải đi trước đây!"
"Ân, cám ơn!"
Cô gái kia vừa giậm giày cao gót cạch cạch cạch rời đi, điện thoại Tập Vi Lam cũng đúng lúc đinh đinh thùng thùng vang lên. Cùng lúc đó, Tần Cảnh đã chỉnh xong áo lót, tinh thần trong sáng vô tư vừa mới chuẩn bị đẩy cừa ra ngoài, lại nghe thấy giọng nói cô ta không chút biểu cảm:
"Mẹ, chỗ cổ phần đó đương nhiên con muốn bán, nhưng là, có vài việc không phải về chuyện tiền nong."
Tần Cảnh bước chân lập tức khựng lại.
Yên lặng một chút, Tập Vi Lam lại nói tiếp, giọng nói không đồng tình: "Con đã có tính toán của con, mẹ đừng quan tâm! Hiện tại, quan trọng nhất, vẫn là phim lần này của đạo diễn Thạch Tiểu Thương."
Đúng a, Thạch Tiểu Thương đạo diễn phim nào phim nấy đều hay lại ăn khách, nếu có thể được ông ấy để vào mắt, hợp tác được với ông ấy, một đường lên thẳng hạng sao không phải là chuyện đùa.
"Ân, con biết, trước như vậy đã!"
Tập Vi Lam để điện thoại xuống, có chút không an tâm, tuy rằng cô ta diễn qua rất nhiều vai nữ chính, nhưng đều là chính mình đầu tư, nửa mặn nửa nhạt, thâm nhập lòng người không sâu, so với những ngôi sao nữ khác, vẫn còn tầm thường lắm.
Bất quá,
Advertisement / Quảng cáo
Tập Vi Lam nghĩ đến chuyện rồi sự, không nhịn được cười lạnh: từ rất lâu đến nay, những gì cô ta muốn làm, đều chưa bao giờ thất bại, có gì mà sợ.
Cho dù lần này mà hỏng, cùng lắm cô ta về sau chính mình đầu tư là được, bán đi 30% Trường Ninh, cô ta muốn làm hẳn phim bom tấn, cũng chỉ là một bữa ăn sáng!
Chẳng qua, bán cổ phần, cũng phải suy xét kĩ một chút, nếu có thể đem Trường Ninh giao cho công ty khác có dã tâm thì tốt. Trở thành người phụ thuộc người khác, Tần gia nhất định sẽ nuốt không trôi được chuyện nhục nhã này đâu!
Buồng Tần Cảnh đang ở trong, vừa vặn cửa hỏng, cửa có khóa rồi, cũng vẫn hiện biển xanh ở ngoài. Cho nên, Tập Vi Lam chẳng hề biết trong toilet còn có người khác, chỉnh lại son phấn, trang phục, cầm túi đầm đi ra.
Tần Cảnh từ bên trong ra, liền gọi cho Tô Hiền nói một chút chuyện Tập Vi Lam muốn bán cổ phần. Tô Hiền nói: "Nếu như đúng là như thế, chúng ta có thể thu mua trở về từ tay cô ta!"
"Chỉ sợ không đơn giản như vậy, Tô Hiền!" Tần Cảnh than thở, "Tôi với cô ta không phải cái quan hệ chị em thân thiết gì hết, cho nên, sắp tới nhờ anh quan sát cô ta cẩn thận giúp tôi. Phải rồi, còn có chú ý một chút đến tình hình cổ phần còn rải rác, tôi vẫn cảm thấy chuyện này không phải đơn giản đâu!"
"Tôi biết, có chuyện gì lại thông báo cho cô sau!"
Tần Cảnh để điện thoại xuống, thấy thời gian cũng không còn sớm, chuẩn bị đi xuống nhà đợi Doãn Thiên Dã.
Lúc đi lướt qua một người nào đó, lại cảm giác người kia nhìn theo mình. Tần Cảnh chần chừ một chút, nhìn lại, người này cũng mỉm cười chào cô, hình như đó là, Toàn Mộ. Chính là Toàn Mộ tham gia kỳ đầu tiên của "Chuyện ngôi sao" bản mới.
Từ sau khi chương trình được phát, mức độ nổi tiếng của Toàn Mộ gia tăng mãnh liệt, hiện tại, không thể nói cô là ngôi sao hạng ba nữa.
"Chào cô!" Toàn Mộ trên khuôn mặt xinh đẹp tươi cười tràn đầy, "Dạo này bận quá, vẫn không có cơ hội tự mình đến cảm ơn cô!"
Tần Cảnh sửng sốt, không hiểu gì cả.
Toàn Mộ giải thích nói: "Kỳ thứ nhất của "Chuyện ngôi sao" đó, thật ra, chuyện tôi kể so với phong cách của chuyên mục rất không phù hợp đúng không? A, tôi cũng chưa từng là cái dạng người thú vị gì, nhưng là, cô lại chọn chuyện của tôi, còn kì công như thế tìm bằng chứng cho tôi. Rất cảm ơn cô!"
Tần Cảnh cười nói: "Không cần, đó đều là chuyện tôi phải làm, tôi cũng là làm tốt coong việc của mình thôi!"
"Cho nên tôi cảm ơn không phải cái này!" Toàn Mộ nháy mắt mấy cái, "Tôi biết cô trước giờ không bao giờ đưa tin không chính xác này nọ, tôi cảm ơn, là cô tin tưởng tôi!"
Tần Cảnh hơi hơi chút giật mình, Toàn Mộ lại đưa cho cô một tấm danh thiếp: "Tần Cảnh, nếu như về sau có cái gì cần giúp đỡ, nhất định tìm tôi, được chứ?"
Tần Cảnh nhận lấy, lại nghĩ đến việc Tập Vi Lam nói lúc này, hỏi thêm: "Cô tới đây, là muốn tham gia phim mới của đạo diễn Thạch Tiểu Thương sao?"
Toàn Mộ gật gật đầu, thuận thuận vén tóc rơi bên tai: "Bất quá, có chút khẩn trương! Thạch đạo diễn đối với diễn viên rất hà khắc!"
"Tôi cũng nghe nói qua đại khái nội dung "Minh tinh treo đầu tường" rồi, tôi thấy rất phù hợp khí chất của cô! Hơn nữa, nghe nói ấn tượng của Thạch đạo diễn đối với cô rất tốt, cho nên, cứ biểu hiện cho tốt, cố lên nhé!"
Toàn Mộ trong mắt lấp lánh sáng: "Ân, cám ơn!"
Tần Cảnh thực hi vọng Toàn Mộ tâm tư đơn thuần này có khả năng thành công, vừa đi ra thang máy vừa yên lặng cầu chúc cho cô ấy. Đi đường bị phân tâm như thế, cho nên không có chú ý đến một người khác chuẩn bị tới đây chào cô.
Cô đang đứng ngắm cảnh trong thang máy, nhìn bên ngoài cửa sổ thủy tinh chói lọi ánh mặt trời, lòng một phiến khoái lạc yên tĩnh.
Mà cách thang máy này vài thước, vừa mới đi ra thang máy, lướt qua cô là Tô Mạn, đứng nghiêng người, nhìn từ xa như thể đang tắm trong ánh nắng vàng.
Tô Mạn có chút chán nản, lúc đó nàng phải hỏi cái cô gái tên Tần Cảnh này để lại số điện thoại, thật không dễ dàng mới tìm được người có liên quan đến Doãn Thiên Dã, hi vọng liên hệ được anh, kết quả lại đoạn tin.
Sau gần một tháng, không ngờ nàng cư nhiên ở trong công ty lại gặp Tần Cảnh.
Nhưng dòng người xô đẩy, nàng còn chưa kịp phản ứng, Tần Cảnh cũng không để ý xung quanh, không chú ý đến nàng, cứ thế chen vào trong thang máy đi xuống.
Trước lúc cửa thang máy khép lại, Tô Mạn còn đang nghĩ, có nên đuổi theo không, nhưng trợ lý đứng cạnh đã nhắc: "Tô tiểu thư, người đại diện của tiểu thư đã gọi điện thoại thúc giục rồi!"
Tô Mạn có chút tiếc nuối, chỉ đành xoay người.
Đến khi Tần Cảnh xuống đến bãi đỗ xe, Doãn Thiên Dã đã đến, còn rất kinh ngạc nhìn cô một hồi: "Giao cái tài liệu mà thôi, sao lâu thế?"
Tần Cảnh vẻ chán chường: "Không có cách nào, nhìn thấy mấy nam diễn viên nổi tiếng, nổi cơn hoa si một hồi!"
Doãn Thiên Dã vừa mở cửa xe cho cô, vừa cúi đầu tiến đến trước mặt cô cười: "Phải không? Chờ bao giờ tôi thành siêu sao, ngày nào cũng để em xem được không?"
"Có biết xấu hổ hay không?" Tần Cảnh nhỏ giọng mắng, không chút khách khí đẩy mặt anh ra, chui vào trong xe.
Chẳng qua, ngồi vào xe, mới phát hiện không ổn! Cái này, cái áo lót đáng chết, lại tuột rồi, lần này, ngay cả nút thắt phía sau cũng mạc danh kỳ diệu tuột ra rồi.
Cả áo lót chỉ còn đúng một sợi dây bên trái để miễn cưỡng níu vào, tất cả các bộ phận khác đều ở trạng thái phất phơ, cô có muốn vào toilet trên tầng chỉnh lại cũng khó có thể.
Doãn Thiên Dã sang đến bên kia lên xe, lại nhìn thấy Tần Cảnh tư thế cổ quái, cực kỳ cứng ngắc ngồi ở vị trí ghế lái phụ, vẫn không nhúc nhích, mặt có chút hồng.
"Em sao vậy?" Doãn Thiên Dã hiếu kỳ nhìn cô, gặp cô sắc mặt xoắn xuýt, biểu tình rất thống khổ đến không nói được một lời, anh không nhịn được mi vừa nhíu, "Không phải là viêm ruột thừa đi?"
... Ở đâu ra lắm viêm ruột thừa thế!!!
Tần Cảnh thương xót tức tối trợn mắt nhìn anh.
Doãn Thiên Dã nhìn cô vừa thẹn thùng vừa lúng túng đáng thương, nhịn không được cười thành tiếng: "Em, em không phải lại gặp cái đó chứ?" Nói xong, mang chút khí thế báo thù rửa nhục, "Em lần trước lừa tôi, lần này liền xem như có thật, tôi cũng không mua giúp em đâu!"
Tần Cảnh bất lực than thở, cúi thấp đầu, nói vo ve như muỗi: "Cái này, cái này, " cô quẫn bách đến độ muốn kiếm lỗ dưới đất mà chui xuống, "Áo ngực của tôi, hình như, tung ra rồi!"
"Tung ra???"
Doãn Thiên Dã phản ứng đầu tiên là, khóe môi giật giật, cảm thấy cái từ này cô dùng thực sự là nói quá rồi: "Ngực em nhỏ như vậy, làm sao mà làm cho áo ngực tung ra mà hỏng được?"
Bình luận facebook