Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 103
VietWriter: Tàn độc lương duyên
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Chương 103
Hướng Quân đau đến nhe răng trợn mắt, nhỏ giọng lầm bầm than thở.
“Nếu không phải chân cháu bị tổng giám đốc Hạ đánh gãy thì người nhà họ Giang nén giận như vậy sao có thể đồng ý để cho cháu ngồi tù hai năm được? Bọn họ phải làm cho cháu ngồi trong tù cả đời!” Nói đến câu cuối cùng, giọng thơm Thẩm cất cao lên rất nhiều.
Hướng Thu Vân siết chặt nắm tay, khớp xương dùng sức đến trắng bệch: “Cho nên.."
Cô dừng lại một chút, khó khăn nghẹn từ cổ họng ra một câu:
“Thím cảm thấy cháu phải cảm ơn anh ta nữa sao?”.
VietWriter
Cô còn phải mang ơn một người dùng cây gậy đánh golf đánh gãy chân của cô, không cho phép cô đi điều trị mà ném cô vào trong tù nữa sao?
“Thím không có ý này, Thu Vân đừng nóng nảy” Thím Lưu vuốt lưng cô xoa dịu:
“Thím chỉ muốn nói là mặc kệ tổng giám đốc Hạ kia ôm tâm tư biến thái gì thì cháu cũng coi như trong cái rủi có cái may là được.”
Hướng Thu Vân cúi đầu, vết sẹo ở đuôi lông mày phiếm chua xót:
"Có phải theo cái nhìn của thím thì đánh đổi một chân lấy sự tự do sau này là chuyện rất có lợi hay không?"
Nhưng với cô mà nói thì chuyện này không có lời chút nào.
Cô thà sống cô độc suốt quãng đời còn lại trong tù còn hơn bị Hạ Vũ Hào đưa đến club Mộng Xuân, chịu tải chịu nhục, muốn chết cũng không được.
"Đừng nói những chuyện này nữa, thật mất hứng.
Vừa nãy cháu chưa ăn được bao nhiêu mà bát mì đã đổ rồi. Cháu ngồi chờ một lúc, thím đi làm bát khác cho cháu" Thím Lưu hấp tấp đứng lên.
Hướng Thu Vân thật sự không còn cảm giác muốn ăn nữa, nhưng cũng không muốn phụ ý tốt của bà ấy nên đành đồng ý.
Khách sạn Châu Hoa.
Quản lý khách sạn vội vàng dẫn vài người vào sảnh Phú Quý dùng để tổ chức tiệc sinh nhật cho Hướng Thu Vân, vòng tới trước mặt Hạ Vũ Hào.
"Tôi còn có chút chuyện nên xin phép được vắng mặt một chút."
Hạ Vũ Hào đang nói chuyện làm ăn cùng một vài người, thấy đám người quản lý khách sạn đi đến thì nói một tiếng với mấy vị giám đốc kia, sau đó cùng mấy người quản lý dẫn tới đi qua một bên.
Quản lý khách sạn lau mồ hôi nóng hổi trên trán, cẩn thận nói:
"Tôi vừa mới xem xét camera, sau khi cô Hướng rời khỏi đây thì theo lỗi cầu thang chạy xuống, không cẩn thận bị trượt chân ở cầu thang tầng ba"
Hạ Vũ Hào lắc ly rượu đỏ trên tay, khẽ cau mày.
Thấy vậy, Quản lý khách sạn cẩn thận nói: "Tổng giám đốc Hạ?"
"Cứ nói tiếp đi." Hạ Vũ Hào nhấp một ngụm rượu đỏ, rượu vào dạ dày dần dần nóng lên, nóng đến mức làm anh bực bội. Hai mấy tuổi rồi còn trượt chân ngã? Ngốc đấy à?
Lúc này người quản lý khách sạn mới nói tiếp:
"Cô ấy ngã xuống rồi không nhúc nhích gì cả.Mãi tới khi cậu Hướng và mợ Hướng tìm thấy cô ấy. Không biết bọn họ nói những gì mà đều khóc òa, rồi cậu Hướng cõng cô ấy, cùng mợ Hướng đi ra ngoài."
***
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Chương 103
Hướng Quân đau đến nhe răng trợn mắt, nhỏ giọng lầm bầm than thở.
“Nếu không phải chân cháu bị tổng giám đốc Hạ đánh gãy thì người nhà họ Giang nén giận như vậy sao có thể đồng ý để cho cháu ngồi tù hai năm được? Bọn họ phải làm cho cháu ngồi trong tù cả đời!” Nói đến câu cuối cùng, giọng thơm Thẩm cất cao lên rất nhiều.
Hướng Thu Vân siết chặt nắm tay, khớp xương dùng sức đến trắng bệch: “Cho nên.."
Cô dừng lại một chút, khó khăn nghẹn từ cổ họng ra một câu:
“Thím cảm thấy cháu phải cảm ơn anh ta nữa sao?”.
VietWriter
Cô còn phải mang ơn một người dùng cây gậy đánh golf đánh gãy chân của cô, không cho phép cô đi điều trị mà ném cô vào trong tù nữa sao?
“Thím không có ý này, Thu Vân đừng nóng nảy” Thím Lưu vuốt lưng cô xoa dịu:
“Thím chỉ muốn nói là mặc kệ tổng giám đốc Hạ kia ôm tâm tư biến thái gì thì cháu cũng coi như trong cái rủi có cái may là được.”
Hướng Thu Vân cúi đầu, vết sẹo ở đuôi lông mày phiếm chua xót:
"Có phải theo cái nhìn của thím thì đánh đổi một chân lấy sự tự do sau này là chuyện rất có lợi hay không?"
Nhưng với cô mà nói thì chuyện này không có lời chút nào.
Cô thà sống cô độc suốt quãng đời còn lại trong tù còn hơn bị Hạ Vũ Hào đưa đến club Mộng Xuân, chịu tải chịu nhục, muốn chết cũng không được.
"Đừng nói những chuyện này nữa, thật mất hứng.
Vừa nãy cháu chưa ăn được bao nhiêu mà bát mì đã đổ rồi. Cháu ngồi chờ một lúc, thím đi làm bát khác cho cháu" Thím Lưu hấp tấp đứng lên.
Hướng Thu Vân thật sự không còn cảm giác muốn ăn nữa, nhưng cũng không muốn phụ ý tốt của bà ấy nên đành đồng ý.
Khách sạn Châu Hoa.
Quản lý khách sạn vội vàng dẫn vài người vào sảnh Phú Quý dùng để tổ chức tiệc sinh nhật cho Hướng Thu Vân, vòng tới trước mặt Hạ Vũ Hào.
"Tôi còn có chút chuyện nên xin phép được vắng mặt một chút."
Hạ Vũ Hào đang nói chuyện làm ăn cùng một vài người, thấy đám người quản lý khách sạn đi đến thì nói một tiếng với mấy vị giám đốc kia, sau đó cùng mấy người quản lý dẫn tới đi qua một bên.
Quản lý khách sạn lau mồ hôi nóng hổi trên trán, cẩn thận nói:
"Tôi vừa mới xem xét camera, sau khi cô Hướng rời khỏi đây thì theo lỗi cầu thang chạy xuống, không cẩn thận bị trượt chân ở cầu thang tầng ba"
Hạ Vũ Hào lắc ly rượu đỏ trên tay, khẽ cau mày.
Thấy vậy, Quản lý khách sạn cẩn thận nói: "Tổng giám đốc Hạ?"
"Cứ nói tiếp đi." Hạ Vũ Hào nhấp một ngụm rượu đỏ, rượu vào dạ dày dần dần nóng lên, nóng đến mức làm anh bực bội. Hai mấy tuổi rồi còn trượt chân ngã? Ngốc đấy à?
Lúc này người quản lý khách sạn mới nói tiếp:
"Cô ấy ngã xuống rồi không nhúc nhích gì cả.Mãi tới khi cậu Hướng và mợ Hướng tìm thấy cô ấy. Không biết bọn họ nói những gì mà đều khóc òa, rồi cậu Hướng cõng cô ấy, cùng mợ Hướng đi ra ngoài."
***
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!