Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 184
Edit: Maya
"Có một số người không thể không làm như vậy." Cao Dật nhàn nhạt nói ra một câu nói như vậy, sau đó cởi áo blue trên người, ném vào một bên, "Cậu đã trở lại vậy tôi đi trước"
Anh cắm hai tay vào túi quần, thiếu đi cái áo trắng nhìn anh càng quyến rũ mê người.
"A, Đúng vậy a, thật sự phải cảm ơn cậu, vừa mới về đã giúp tôi thay ca." Người đàn ông cười nói, "Thời gian qua thật nhanh, ba năm trước là cậu giúp tôi thay ca, ba năm sau cũng vậy, thật sự chính là cảm giác làm cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn.”
Cao Dật nhướng mày, "Có lẽ, trên thế giới này vốn không thiếu ngoài ý muốn, thậm chí còn có ngoài ý muốn của ngoài ý muốn, " Anh để lại một câu khó hiểu rồi vỗ vai người đứng bên cạnh, sau đó đi ra ngoài.
Người đến người đi, có người sẽ nhìn anh nhiều hơn, khuôn mặt người đàn ông dù không quá đẹp trai, nhưng sẽ làm cho người ta có cảm giác thoải mái, như gió, như khói, như sương, nhất là khi cười khi một quý tộc làm cho người ta khó quên.
Lại một lần nữa đứng ở trước cửa kính,Tiểu Vũ Điểm không nháy mắt nhìn chằm chằm búp bê bên trong kính,, cũng không rõ vì sao mẹ lại ôm bé đến đây.
"Tiểu Vũ Điểm mẹ mua búp bê đó cho con được không?" Hạ Nhược Tâm để con gái xuống sau đó ngồi ở trên mặt đất, nhẹ nhàng xoa đầu nhỏ của Tiểu Vũ Điểm.
Tiểu Vũ Điểm Điểm cắn ngón tay nhỏ, lại nhìn nhìn Hạ Nhược Tâm, cuối cùng nhẹ nhàng gật đầu một cái, rồi giống như nhớ tới cái gì, lại là lắc lắc đầu.
"Mẹ, Tiểu Vũ Điểm lớn rồi không cần phải chơi búp bê, " Bé ôm cổ Hạ Nhược Tâm, cũng liếc nhìn búp bê một cái, trong ánh mắt chợt lóe lên khát vọng.
"Tiểu Vũ Điểm vẫn còn nhỏ mà, cho nên, muốn cái gì, có thể nói với mẹ." Hôn hôn khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của con gái, Hạ Nhược Tâm cũng đau lòng , đứa nhỏ này, thật sự rất ngoan rồi.
"Đi,” Cô nắm tay nhỏ của con gái sau đó bước vào cửa.
Bên trong tất cả đều là kính thủy tinh, mọi thứ đều rất xa xỉ, ngoại trừ búp bê bên ngoài, nơi này còn có rất nhiều châu báu, ngay cả nhân viên bán hàng cũng rất xinh đẹp
Càng không cần nói tới những khách hàng ở đây, người người đều là quần áo hàng hiệu, chói lọi.
Ngược lại chỉ có Hạ Nhược Tâm ăn mặc vô cùng đơn giản mộc mạc, quần áo trên người rất cũ kỷ, có thể nhìn ra, bộ quần áo này đã được tẩy sạch rất nhiều lần rồi.
Mà lúc cô bước vào, cũng không có người quan tâm tới cô, bởi vì liếc nhìn cô chỉ biết cô không phải tới mua đồ. =.
"Xin hỏi, lấy cái này cho tôi xem được không?"
Cô chỉ búp bê ở phía trên cùng, Tiểu Vũ Điểm ôm chân cô, giấu cơ thể nhỏ bé ở phía sau cô.
Mà người bán hàng chỉ cao thấp đánh giá Hạ Nhược Tâm, tròng mắt đều muốn lời ra "Không bán không thể nhìn, " Ánh mắt rõ ràng khinh bỉ, búp bê đó rất đắc cô ta có thể mua nổi sao?
Hạ Nhược Tâm cúi đầu, lấy tiền trong túi ra, tiền cô bán máu hơn nữa cô cũng có để dành có thể đủ mua búp bê này rồi.
Chỉ cần Tiểu Vũ Điểm thích, cô nhất định sẽ mua cho bé.
"Có một số người không thể không làm như vậy." Cao Dật nhàn nhạt nói ra một câu nói như vậy, sau đó cởi áo blue trên người, ném vào một bên, "Cậu đã trở lại vậy tôi đi trước"
Anh cắm hai tay vào túi quần, thiếu đi cái áo trắng nhìn anh càng quyến rũ mê người.
"A, Đúng vậy a, thật sự phải cảm ơn cậu, vừa mới về đã giúp tôi thay ca." Người đàn ông cười nói, "Thời gian qua thật nhanh, ba năm trước là cậu giúp tôi thay ca, ba năm sau cũng vậy, thật sự chính là cảm giác làm cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn.”
Cao Dật nhướng mày, "Có lẽ, trên thế giới này vốn không thiếu ngoài ý muốn, thậm chí còn có ngoài ý muốn của ngoài ý muốn, " Anh để lại một câu khó hiểu rồi vỗ vai người đứng bên cạnh, sau đó đi ra ngoài.
Người đến người đi, có người sẽ nhìn anh nhiều hơn, khuôn mặt người đàn ông dù không quá đẹp trai, nhưng sẽ làm cho người ta có cảm giác thoải mái, như gió, như khói, như sương, nhất là khi cười khi một quý tộc làm cho người ta khó quên.
Lại một lần nữa đứng ở trước cửa kính,Tiểu Vũ Điểm không nháy mắt nhìn chằm chằm búp bê bên trong kính,, cũng không rõ vì sao mẹ lại ôm bé đến đây.
"Tiểu Vũ Điểm mẹ mua búp bê đó cho con được không?" Hạ Nhược Tâm để con gái xuống sau đó ngồi ở trên mặt đất, nhẹ nhàng xoa đầu nhỏ của Tiểu Vũ Điểm.
Tiểu Vũ Điểm Điểm cắn ngón tay nhỏ, lại nhìn nhìn Hạ Nhược Tâm, cuối cùng nhẹ nhàng gật đầu một cái, rồi giống như nhớ tới cái gì, lại là lắc lắc đầu.
"Mẹ, Tiểu Vũ Điểm lớn rồi không cần phải chơi búp bê, " Bé ôm cổ Hạ Nhược Tâm, cũng liếc nhìn búp bê một cái, trong ánh mắt chợt lóe lên khát vọng.
"Tiểu Vũ Điểm vẫn còn nhỏ mà, cho nên, muốn cái gì, có thể nói với mẹ." Hôn hôn khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của con gái, Hạ Nhược Tâm cũng đau lòng , đứa nhỏ này, thật sự rất ngoan rồi.
"Đi,” Cô nắm tay nhỏ của con gái sau đó bước vào cửa.
Bên trong tất cả đều là kính thủy tinh, mọi thứ đều rất xa xỉ, ngoại trừ búp bê bên ngoài, nơi này còn có rất nhiều châu báu, ngay cả nhân viên bán hàng cũng rất xinh đẹp
Càng không cần nói tới những khách hàng ở đây, người người đều là quần áo hàng hiệu, chói lọi.
Ngược lại chỉ có Hạ Nhược Tâm ăn mặc vô cùng đơn giản mộc mạc, quần áo trên người rất cũ kỷ, có thể nhìn ra, bộ quần áo này đã được tẩy sạch rất nhiều lần rồi.
Mà lúc cô bước vào, cũng không có người quan tâm tới cô, bởi vì liếc nhìn cô chỉ biết cô không phải tới mua đồ. =.
"Xin hỏi, lấy cái này cho tôi xem được không?"
Cô chỉ búp bê ở phía trên cùng, Tiểu Vũ Điểm ôm chân cô, giấu cơ thể nhỏ bé ở phía sau cô.
Mà người bán hàng chỉ cao thấp đánh giá Hạ Nhược Tâm, tròng mắt đều muốn lời ra "Không bán không thể nhìn, " Ánh mắt rõ ràng khinh bỉ, búp bê đó rất đắc cô ta có thể mua nổi sao?
Hạ Nhược Tâm cúi đầu, lấy tiền trong túi ra, tiền cô bán máu hơn nữa cô cũng có để dành có thể đủ mua búp bê này rồi.
Chỉ cần Tiểu Vũ Điểm thích, cô nhất định sẽ mua cho bé.
Bình luận facebook