Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 83
Cửa truyền đến tiếng đóng của, mà lúc này trong phòng chỉ có một mình cô, cô đánh giá bốn phía, nỗ lực ôm chặt thân thể của mình, chỉ có một mình cô, luôn luôn cảm giác có chút kỳ lạ sợ hãi.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, mà cô vẫn duy trì một động tác, thỉnh thoảng mắt nhìn về phía cửa, hi vọng anh có thể sớm trở về một chút.
Cửa vang lên lần nữa, cô đứng lên, trên mặt có thể thấy được vui vẻ, anh trở về đúng không?
Đi tới là một người đàn ông, nhưng người kia lại không phải Sở Luật, mà chính là một người đàn ông xa lạ. Người đàn ông ưnhã tuấn mỹ, một thân âu phục, dáng người cao to hoàn mỹ, không phân cao thấp với sở luật, có ngũ quan cực kỳ khắc sâu, còn có một đôi mắt xanh lam không thuộc về người phương Đông, mũi kiệt xuất, sắc môi có chút nhạt màu, có chút bạc tình bạc nghĩa tràn vào trong đó.
"Anh là ai?" Hạ Nhược Tâm năm chặt tay, trong phòng đột nhiên xuất hiện một người đàn ông xa lạ, mặc cho ai đều đều không cách nào thản nhiên.
Mà người đang ông thì đứng ở cửa ra vào, dựa lưng trên cửa, giống như cười mà không phải cười đánh giá cô gái cố trấn định cách đó không xa, thật đúng là có chút thú vị.
"Sở Luật không có nói cho cô biết, tôi là ai à, Sở phu nhân: " Anh ta đến gần, hai tay đều đút trong túi quần của mình, như là một con Hắc Báo, không nhanh không chậm tiếptới con mồi thuộc về mình, sau đó cắn một cái, lột da róc xương, sau đó làm cho đối phương thành cái xác không hồn.
Mà nghe được cái tên Sở Luật, đồng tử Hạ Nhược Tâmđột nhiên rụt lại, anh biết Sở Luật?
"A..." Người đàn ông đột nhiên nở nụ cười, xem ra anh ta cũng không có nói cho cô biết trò chơi giữa chúng ta.
Người đàn ông nhanh chân đến gần, đứng ở trước mặt Hạ Nhược Tâm, mà Hạ Nhược Tâm thật thà ngẩng mặt lên, cánh môi hơi hiện ra màu trắng, lúc này hơi run rẩy.
Trò chơi? Trò chơi gì?
"Tôi không biết anh đang nói cái gì? Nếu như anh biết chồng của tôi, như vậy anh hẳn là phải biết, tôi là vợ anh ấy, chút nữa anh ấy sẽ trở về." Cô nắm chặt tay của mình, tự trấn định, chỉ trong lòng có loại bất an, đâm cô đau lòng.
Mà người đàn ông hơi nở nụ cười, nụ cười vô cùng mê người, chỉ là với Hạ Nhược Tâm, lại như là ác ma. Đâm người, sinh đau lòng.
Mà người đàn ông nghiền ngẫm nhìn chằm chằm khuôn mặt cô, đôi mắt màu màu xanh lam hơi tối đi một chút, không phải là cô không biết Sở thị xảy ra vấn đề chứ, anh ta không nói cho cô biết sao?
Môi mỏng người đàn ông hơi nhếch lên, lúc mở lúc đóng, để sắc mặt Hạ Nhược Tâm càng thêm tái nhợt.
"Cô sẽ không cho anh ta sẽ thật sự trở về chứ? Tôi đã nói rồi, đây là một trò chơi, cửa ở đó, cô có thể đi, tôi không miễn cưỡng: " Người đàn ông nói xong, ngồi ở trên giường lớn, tùy ý vắt hai chân lên.
Anh ta hơi nheo mắt lại, vẫn bộ dạng cao thâm.
Hạ Nhược Tâm hít một hơi thật sâu, đi về phía cửa, mà người đàn ông không có bất kỳ ngăn cản, mà khi tay của cô đặt ở tay cầm cửa, người đàn ông lại đột nhiên mở miệng.
"Người phụ nữ, cô phải biết, nếu như cô đi ra khỏi nơi này, ra cánh cửa này, như vậy, hậu quả, cũng là chồng cô và tập đoàn Sở Thị trả giá."
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, mà cô vẫn duy trì một động tác, thỉnh thoảng mắt nhìn về phía cửa, hi vọng anh có thể sớm trở về một chút.
Cửa vang lên lần nữa, cô đứng lên, trên mặt có thể thấy được vui vẻ, anh trở về đúng không?
Đi tới là một người đàn ông, nhưng người kia lại không phải Sở Luật, mà chính là một người đàn ông xa lạ. Người đàn ông ưnhã tuấn mỹ, một thân âu phục, dáng người cao to hoàn mỹ, không phân cao thấp với sở luật, có ngũ quan cực kỳ khắc sâu, còn có một đôi mắt xanh lam không thuộc về người phương Đông, mũi kiệt xuất, sắc môi có chút nhạt màu, có chút bạc tình bạc nghĩa tràn vào trong đó.
"Anh là ai?" Hạ Nhược Tâm năm chặt tay, trong phòng đột nhiên xuất hiện một người đàn ông xa lạ, mặc cho ai đều đều không cách nào thản nhiên.
Mà người đang ông thì đứng ở cửa ra vào, dựa lưng trên cửa, giống như cười mà không phải cười đánh giá cô gái cố trấn định cách đó không xa, thật đúng là có chút thú vị.
"Sở Luật không có nói cho cô biết, tôi là ai à, Sở phu nhân: " Anh ta đến gần, hai tay đều đút trong túi quần của mình, như là một con Hắc Báo, không nhanh không chậm tiếptới con mồi thuộc về mình, sau đó cắn một cái, lột da róc xương, sau đó làm cho đối phương thành cái xác không hồn.
Mà nghe được cái tên Sở Luật, đồng tử Hạ Nhược Tâmđột nhiên rụt lại, anh biết Sở Luật?
"A..." Người đàn ông đột nhiên nở nụ cười, xem ra anh ta cũng không có nói cho cô biết trò chơi giữa chúng ta.
Người đàn ông nhanh chân đến gần, đứng ở trước mặt Hạ Nhược Tâm, mà Hạ Nhược Tâm thật thà ngẩng mặt lên, cánh môi hơi hiện ra màu trắng, lúc này hơi run rẩy.
Trò chơi? Trò chơi gì?
"Tôi không biết anh đang nói cái gì? Nếu như anh biết chồng của tôi, như vậy anh hẳn là phải biết, tôi là vợ anh ấy, chút nữa anh ấy sẽ trở về." Cô nắm chặt tay của mình, tự trấn định, chỉ trong lòng có loại bất an, đâm cô đau lòng.
Mà người đàn ông hơi nở nụ cười, nụ cười vô cùng mê người, chỉ là với Hạ Nhược Tâm, lại như là ác ma. Đâm người, sinh đau lòng.
Mà người đàn ông nghiền ngẫm nhìn chằm chằm khuôn mặt cô, đôi mắt màu màu xanh lam hơi tối đi một chút, không phải là cô không biết Sở thị xảy ra vấn đề chứ, anh ta không nói cho cô biết sao?
Môi mỏng người đàn ông hơi nhếch lên, lúc mở lúc đóng, để sắc mặt Hạ Nhược Tâm càng thêm tái nhợt.
"Cô sẽ không cho anh ta sẽ thật sự trở về chứ? Tôi đã nói rồi, đây là một trò chơi, cửa ở đó, cô có thể đi, tôi không miễn cưỡng: " Người đàn ông nói xong, ngồi ở trên giường lớn, tùy ý vắt hai chân lên.
Anh ta hơi nheo mắt lại, vẫn bộ dạng cao thâm.
Hạ Nhược Tâm hít một hơi thật sâu, đi về phía cửa, mà người đàn ông không có bất kỳ ngăn cản, mà khi tay của cô đặt ở tay cầm cửa, người đàn ông lại đột nhiên mở miệng.
"Người phụ nữ, cô phải biết, nếu như cô đi ra khỏi nơi này, ra cánh cửa này, như vậy, hậu quả, cũng là chồng cô và tập đoàn Sở Thị trả giá."
Bình luận facebook