Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1573
- Cha, mẫu thân, con phải đi! Cha mẹ bảo trọng!
Trên hư không, Khương Tư Nam nhìn Khương Tử Hiên cùng Nam Ngưng Vân, quỳ xuống, hành lễ thật sâu.
- Hảo hài tử, mau đứng lên, mau đứng lên!
Nam Ngưng Vân một bên vụng trộm lau nước mắt, một bên vội vàng đỡ Khương Tư Nam.
- Tư Nam, hôm nay là đại tranh chi thế, kiếp nạn hàng lâm, ngươi đi tranh một đường cơ duyên, ta ủng hộ ngươi! Chờ sự tình Khương tộc ta xử lý xong, ta cũng sẽ tiến về Hỗn Độn Vực Hải, nhưng phải nhớ kỹ, mọi sự không thể cậy mạnh, giữ được tánh mạng mới trọng yếu nhất!
Khương Tử Hiên nhìn thiếu niên thanh tú trước mắt, phảng phất như nhớ tới lúc Khương Tư Nam vẫn còn trong tã lót, nhiều năm như vậy không có ở bên người hài tử, trong nội tâm không khỏi sinh ra một loại cảm giác áy náy.
Nhưng càng nhiều vẫn là tự hào, Khương Tư Nam thiên tư tuyệt thế, thậm chí còn mạnh hơn Ngọc Hoàng lão tổ năm đó, hắn đã được tất cả mọi người coi là hi vọng.
- Phụ thân yên tâm, con biết rõ!
Khương Tư Nam mỉm cười, đi tới ôm lấy Nam Ngưng Vân, sau đó xoay người hóa thành lưu quang, biến mất ở phía chân trời.
Bên người Khương Tư Nam, chỉ có Liễu Chân Tông.
Thần Oa cùng Thỏ gia thì có cơ duyên khác, muốn đi một Bí Cảnh trong Hỗn Độn Vực Hải, cho nên không có đi cùng Khương Tư Nam.
Mà Hoàng Thiên Y, Long Hoàng, Vương Vũ Thần, tiểu hòa thượng cùng đám người Đoan Mộc Hàn vốn cũng ý định theo Khương Tư Nam, nhưng trên người Khương Tư Nam có Luân Hồi Thiên Đế lưu lại ấn ký, Khương Tư Nam cuối cùng vẫn lựa chọn một người.
Nói như vậy, coi như gặp nguy hiểm gì, cũng sẽ không liên lụy những người khác.
Bọn hắn không lay chuyển được Khương Tư Nam, chỉ có thể cho phép Khương Tư Nam đi.
Từ Cửu Trọng Tiên giới tiến vào Hỗn Độn Vực Hải, cần phá vỡ vũ trụ giới bích, coi như là cường giả Tiên Vương cũng cần hao phí lực lượng rất lớn, nhưng giới bích giữa Hư Vô Giới cùng Hỗn Độn Vực Hải, lại mỏng hơn rất nhiều.
Tinh không sáng chói, hào quang ngân sắc rơi vãi, Khương Tư Nam nhìn đại lục ở sau lưng thật sâu, sau đó oanh về phía trước một quyền.
Ầm ầm!
Thần quang rừng rực chói mắt, quyền cương mênh mông đánh hư không trước mắt thành thông đạo ngũ quang thập sắc, tản mát ra khí tức thần bí mà cổ xưa.
- Chúng ta đi!
Khương Tư Nam cùng Liễu Chân Tông lập tức hóa thành hai đạo lưu quang, chui vào trong thông đạo, một lát sau thông đạo biến mất không thấy.
...
Giờ phút này, ở trong Hỗn Độn hư không, một thân ảnh thần bí ngồi xếp bằng, trong ánh mắt phảng phất như có nhật nguyệt tinh thần tràn ngập, sau lưng có sáu Luân Bàn kỳ dị, lẫn nhau đan vào chung một chỗ, có một loại khí tức muốn thôn phệ Chư Thiên.
- Vậy mà đi tới Hỗn Độn Vực Hải sao? Quả nhiên không hổ là truyền nhân của hắn!
Một thanh âm mờ ảo vang lên ở trong hư không, Hỗn Độn sương mù ở chung quanh phảng phất như muốn sôi trào lên.
Thân ảnh thần bí kia khẽ ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về một phương hướng, phảng phất như xuyên thủng thời không vô tận.
Mà cái hướng kia, đúng là phương hướng Khương Tư Nam tiến vào Hỗn Độn Vực Hải.
Ầm ầm!
Hư không ầm ầm mở rộng, hai thân ảnh từ trong đó bay ra.
- Nơi này chính là Hỗn Độn Vực Hải sao?
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lập loè hào quang, nhìn không gian trắng xoá chung quanh, chậm rãi nói.
Trước mắt là một mảnh khí lưu tối tăm mờ mịt, khắp nơi đều là Hỗn Độn sương mù, không có cao thấp, không có tả hữu, phảng phất như không có khái niệm thời gian cùng không gian, ở chỗ này chỉ có màu xám vĩnh hằng.
Hơn nữa những Hỗn Độn sương mù kia tràn ngập về phía Khương Tư Nam, phảng phất như ẩn chứa một loại lực cắn nuốt, muốn thôn phệ thần lực của Khương Tư Nam.
Toàn thân Khương Tư Nam khẽ chấn động, phát ra thần quang hộ thể, những Hỗn Độn sương mù kia đều bị ngăn cách ở bên ngoài, cảm giác không khỏe biến mất.
- Năng lượng Hỗn Độn, chính là căn nguyên của hết thảy năng lượng, có lực đồng hóa vô cùng cường đại, người bình thường vừa tới Hỗn Độn Vực Hải, phải cần một khoảng thời gian thích ứng, công tử, chờ thêm một thời gian ngắn sẽ không có gì!
Liễu Chân Tông ở một bên giải thích nói.
Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, nhưng vẫn chậm rãi thả hộ thể thần quang, sau đó vận chuyển thần lực quanh thân, Hồng Mông thế giới tản mát ra hào quang kỳ dị, Hỗn Độn sương mù ở chung quanh chậm rãi bị Hồng Mông thế giới thôn phệ, hơn nữa phân hoá thành hai loại năng lượng thần bí.
Năng lượng chính hóa thành thế giới vạn vật, mà năng lượng phụ thì ngưng tụ ra một tia Luân Hồi chi lực.
Khương Tư Nam thời gian dần trôi qua đã minh bạch, nguyên lai bất hủ vũ trụ chính thức, sẽ giống như Hỗn Độn Vực Hải, năng lượng chính phụ đạt đến một loại cân đối kỳ diệu, pháp tắc Đại Đạo viên mãn bất nhiễm.
Hắn bắt đầu để mình quen thuộc năng lượng Hỗn Độn ở chung quanh, nhưng năng lượng trong những Hỗn Độn sương mù này không đủ tinh thuần, nếu muốn dựa vào thôn phệ năng lượng Hỗn Độn đến để Hồng Mông thế giới dung hợp lột xác, còn không biết cần bao nhiêu thời gian.
- Chỉ sợ cần đi săn giết Hỗn Độn Nguyên Thú, mới có thể để Hồng Mông thế giới cùng Hồng Mông Tạo Hóa Tháp dung hợp nhanh hơn!
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia hiểu rõ, thì thào lẩm bẩm.
- Liễu Chân Tông, bây giờ chúng ta ở nơi nào?
Liễu Chân Tông quan sát hoàn cảnh chung quanh, sau đó nói:
- Công tử, tuy Hỗn Độn Vực Hải này rất khó phân biệt phương hướng, nhưng khí tức mỗi một địa vực lại không giống nhau, tổng thể mà nói, tất cả mọi người ở trong phạm vi bốn mươi chín Đế Thành, nếu ta suy đoán không sai, bây giờ chúng ta ở phụ cận Hắc Ma Đế Thành thứ ba mươi chín!
Từ Cửu Trọng Tiên giới, phá vỡ vũ trụ giới bích đi vào Hỗn Độn Vực Hải, bản thân là không xác định, nhưng khá tốt Liễu Chân Tông nhận ra nơi đây.
- Hắc Ma Đế Thành?
- Không sai! Công tử, kỳ thật bốn mươi chín Đế Thành này, đã tồn tại vô số năm rồi, mà trong mỗi một Đế Thành, đều có một chủ nhân, có thể nói trong vũ trụ mênh mông này, chủ nhân của bốn mươi chín Đế Thành, mới là nhóm người cường đại nhất, kẻ có được lực lượng to lớn khống chế hết thảy!
- Chủ nhân của Hắc Ma Đế Thành tên là Hắc Ma Đại Đế, chính là đệ nhất cường giả của Ma Thạch vũ trụ, trăm vạn năm trước thành chủ nhân của Hắc Ma Đế Thành, tu vi thâm bất khả trắc! Ở trong Hỗn Độn Vực Hải, tuy tranh đấu rất nhiều, nhưng bình thường ở trong Đế Thành, khiếp sợ uy áp của Đại Đế, tất cả mọi người không dám quá mức làm càn! Công tử, chúng ta có thể trước đi Hắc Ma Đế Thành, ở đó tìm được tin tức của Hỗn Độn Nguyên Thú, sau đó lại đi chém giết Hỗn Độn Nguyên Thú cũng không muộn!
Liễu Chân Tông nhìn Khương Tư Nam chậm rãi nói.
- Hắc Ma Đế Thành sao? Tốt!
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia kỳ dị, thật không ngờ ngay cả cường giả Đế cấp trong vũ trụ của mình còn không có nhìn thấy, lại muốn nhìn thấy cường giả Đế cấp của vũ trụ khác sao?
Lúc này đây bọn hắn đến Hỗn Độn Vực Hải, chính là vì đánh chết Hỗn Độn Nguyên Thú, tìm kiếm cơ duyên đột phá, hôm nay đại kiếp còn chưa tới, Hỗn Độn Nguyên Thú chỉ ngẫu nhiên mới có thể chứng kiến, làm sao có thể tìm được nhanh như vậy, nhưng trong Hắc Ma Đế Thành có lẽ có tin tức tương quan.
Khương Tư Nam cùng Liễu Chân Tông hóa thành hai đạo lưu quang, bay về phía Hắc Ma Đế Thành.&
Trên hư không, Khương Tư Nam nhìn Khương Tử Hiên cùng Nam Ngưng Vân, quỳ xuống, hành lễ thật sâu.
- Hảo hài tử, mau đứng lên, mau đứng lên!
Nam Ngưng Vân một bên vụng trộm lau nước mắt, một bên vội vàng đỡ Khương Tư Nam.
- Tư Nam, hôm nay là đại tranh chi thế, kiếp nạn hàng lâm, ngươi đi tranh một đường cơ duyên, ta ủng hộ ngươi! Chờ sự tình Khương tộc ta xử lý xong, ta cũng sẽ tiến về Hỗn Độn Vực Hải, nhưng phải nhớ kỹ, mọi sự không thể cậy mạnh, giữ được tánh mạng mới trọng yếu nhất!
Khương Tử Hiên nhìn thiếu niên thanh tú trước mắt, phảng phất như nhớ tới lúc Khương Tư Nam vẫn còn trong tã lót, nhiều năm như vậy không có ở bên người hài tử, trong nội tâm không khỏi sinh ra một loại cảm giác áy náy.
Nhưng càng nhiều vẫn là tự hào, Khương Tư Nam thiên tư tuyệt thế, thậm chí còn mạnh hơn Ngọc Hoàng lão tổ năm đó, hắn đã được tất cả mọi người coi là hi vọng.
- Phụ thân yên tâm, con biết rõ!
Khương Tư Nam mỉm cười, đi tới ôm lấy Nam Ngưng Vân, sau đó xoay người hóa thành lưu quang, biến mất ở phía chân trời.
Bên người Khương Tư Nam, chỉ có Liễu Chân Tông.
Thần Oa cùng Thỏ gia thì có cơ duyên khác, muốn đi một Bí Cảnh trong Hỗn Độn Vực Hải, cho nên không có đi cùng Khương Tư Nam.
Mà Hoàng Thiên Y, Long Hoàng, Vương Vũ Thần, tiểu hòa thượng cùng đám người Đoan Mộc Hàn vốn cũng ý định theo Khương Tư Nam, nhưng trên người Khương Tư Nam có Luân Hồi Thiên Đế lưu lại ấn ký, Khương Tư Nam cuối cùng vẫn lựa chọn một người.
Nói như vậy, coi như gặp nguy hiểm gì, cũng sẽ không liên lụy những người khác.
Bọn hắn không lay chuyển được Khương Tư Nam, chỉ có thể cho phép Khương Tư Nam đi.
Từ Cửu Trọng Tiên giới tiến vào Hỗn Độn Vực Hải, cần phá vỡ vũ trụ giới bích, coi như là cường giả Tiên Vương cũng cần hao phí lực lượng rất lớn, nhưng giới bích giữa Hư Vô Giới cùng Hỗn Độn Vực Hải, lại mỏng hơn rất nhiều.
Tinh không sáng chói, hào quang ngân sắc rơi vãi, Khương Tư Nam nhìn đại lục ở sau lưng thật sâu, sau đó oanh về phía trước một quyền.
Ầm ầm!
Thần quang rừng rực chói mắt, quyền cương mênh mông đánh hư không trước mắt thành thông đạo ngũ quang thập sắc, tản mát ra khí tức thần bí mà cổ xưa.
- Chúng ta đi!
Khương Tư Nam cùng Liễu Chân Tông lập tức hóa thành hai đạo lưu quang, chui vào trong thông đạo, một lát sau thông đạo biến mất không thấy.
...
Giờ phút này, ở trong Hỗn Độn hư không, một thân ảnh thần bí ngồi xếp bằng, trong ánh mắt phảng phất như có nhật nguyệt tinh thần tràn ngập, sau lưng có sáu Luân Bàn kỳ dị, lẫn nhau đan vào chung một chỗ, có một loại khí tức muốn thôn phệ Chư Thiên.
- Vậy mà đi tới Hỗn Độn Vực Hải sao? Quả nhiên không hổ là truyền nhân của hắn!
Một thanh âm mờ ảo vang lên ở trong hư không, Hỗn Độn sương mù ở chung quanh phảng phất như muốn sôi trào lên.
Thân ảnh thần bí kia khẽ ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về một phương hướng, phảng phất như xuyên thủng thời không vô tận.
Mà cái hướng kia, đúng là phương hướng Khương Tư Nam tiến vào Hỗn Độn Vực Hải.
Ầm ầm!
Hư không ầm ầm mở rộng, hai thân ảnh từ trong đó bay ra.
- Nơi này chính là Hỗn Độn Vực Hải sao?
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lập loè hào quang, nhìn không gian trắng xoá chung quanh, chậm rãi nói.
Trước mắt là một mảnh khí lưu tối tăm mờ mịt, khắp nơi đều là Hỗn Độn sương mù, không có cao thấp, không có tả hữu, phảng phất như không có khái niệm thời gian cùng không gian, ở chỗ này chỉ có màu xám vĩnh hằng.
Hơn nữa những Hỗn Độn sương mù kia tràn ngập về phía Khương Tư Nam, phảng phất như ẩn chứa một loại lực cắn nuốt, muốn thôn phệ thần lực của Khương Tư Nam.
Toàn thân Khương Tư Nam khẽ chấn động, phát ra thần quang hộ thể, những Hỗn Độn sương mù kia đều bị ngăn cách ở bên ngoài, cảm giác không khỏe biến mất.
- Năng lượng Hỗn Độn, chính là căn nguyên của hết thảy năng lượng, có lực đồng hóa vô cùng cường đại, người bình thường vừa tới Hỗn Độn Vực Hải, phải cần một khoảng thời gian thích ứng, công tử, chờ thêm một thời gian ngắn sẽ không có gì!
Liễu Chân Tông ở một bên giải thích nói.
Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, nhưng vẫn chậm rãi thả hộ thể thần quang, sau đó vận chuyển thần lực quanh thân, Hồng Mông thế giới tản mát ra hào quang kỳ dị, Hỗn Độn sương mù ở chung quanh chậm rãi bị Hồng Mông thế giới thôn phệ, hơn nữa phân hoá thành hai loại năng lượng thần bí.
Năng lượng chính hóa thành thế giới vạn vật, mà năng lượng phụ thì ngưng tụ ra một tia Luân Hồi chi lực.
Khương Tư Nam thời gian dần trôi qua đã minh bạch, nguyên lai bất hủ vũ trụ chính thức, sẽ giống như Hỗn Độn Vực Hải, năng lượng chính phụ đạt đến một loại cân đối kỳ diệu, pháp tắc Đại Đạo viên mãn bất nhiễm.
Hắn bắt đầu để mình quen thuộc năng lượng Hỗn Độn ở chung quanh, nhưng năng lượng trong những Hỗn Độn sương mù này không đủ tinh thuần, nếu muốn dựa vào thôn phệ năng lượng Hỗn Độn đến để Hồng Mông thế giới dung hợp lột xác, còn không biết cần bao nhiêu thời gian.
- Chỉ sợ cần đi săn giết Hỗn Độn Nguyên Thú, mới có thể để Hồng Mông thế giới cùng Hồng Mông Tạo Hóa Tháp dung hợp nhanh hơn!
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia hiểu rõ, thì thào lẩm bẩm.
- Liễu Chân Tông, bây giờ chúng ta ở nơi nào?
Liễu Chân Tông quan sát hoàn cảnh chung quanh, sau đó nói:
- Công tử, tuy Hỗn Độn Vực Hải này rất khó phân biệt phương hướng, nhưng khí tức mỗi một địa vực lại không giống nhau, tổng thể mà nói, tất cả mọi người ở trong phạm vi bốn mươi chín Đế Thành, nếu ta suy đoán không sai, bây giờ chúng ta ở phụ cận Hắc Ma Đế Thành thứ ba mươi chín!
Từ Cửu Trọng Tiên giới, phá vỡ vũ trụ giới bích đi vào Hỗn Độn Vực Hải, bản thân là không xác định, nhưng khá tốt Liễu Chân Tông nhận ra nơi đây.
- Hắc Ma Đế Thành?
- Không sai! Công tử, kỳ thật bốn mươi chín Đế Thành này, đã tồn tại vô số năm rồi, mà trong mỗi một Đế Thành, đều có một chủ nhân, có thể nói trong vũ trụ mênh mông này, chủ nhân của bốn mươi chín Đế Thành, mới là nhóm người cường đại nhất, kẻ có được lực lượng to lớn khống chế hết thảy!
- Chủ nhân của Hắc Ma Đế Thành tên là Hắc Ma Đại Đế, chính là đệ nhất cường giả của Ma Thạch vũ trụ, trăm vạn năm trước thành chủ nhân của Hắc Ma Đế Thành, tu vi thâm bất khả trắc! Ở trong Hỗn Độn Vực Hải, tuy tranh đấu rất nhiều, nhưng bình thường ở trong Đế Thành, khiếp sợ uy áp của Đại Đế, tất cả mọi người không dám quá mức làm càn! Công tử, chúng ta có thể trước đi Hắc Ma Đế Thành, ở đó tìm được tin tức của Hỗn Độn Nguyên Thú, sau đó lại đi chém giết Hỗn Độn Nguyên Thú cũng không muộn!
Liễu Chân Tông nhìn Khương Tư Nam chậm rãi nói.
- Hắc Ma Đế Thành sao? Tốt!
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia kỳ dị, thật không ngờ ngay cả cường giả Đế cấp trong vũ trụ của mình còn không có nhìn thấy, lại muốn nhìn thấy cường giả Đế cấp của vũ trụ khác sao?
Lúc này đây bọn hắn đến Hỗn Độn Vực Hải, chính là vì đánh chết Hỗn Độn Nguyên Thú, tìm kiếm cơ duyên đột phá, hôm nay đại kiếp còn chưa tới, Hỗn Độn Nguyên Thú chỉ ngẫu nhiên mới có thể chứng kiến, làm sao có thể tìm được nhanh như vậy, nhưng trong Hắc Ma Đế Thành có lẽ có tin tức tương quan.
Khương Tư Nam cùng Liễu Chân Tông hóa thành hai đạo lưu quang, bay về phía Hắc Ma Đế Thành.&
Bình luận facebook