Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 57
Giáng Long Phục Hổ Quyền, Phong Lôi Kiếm pháp cùng Phong Lôi Bộ ở trong tay hắn huy sái, đều đạt đến một loại cực hạn.
Trong cơ thể hắn, khí huyết tràn đầy như biển, dùng thần hồn nội thị có thể phát hiện, trong lục phủ ngũ tạng, thận, phổi, tỳ, gan lưu ly trong suốt, uyển như thủy tinh, đồng thời tản mát ra khí huyết vô cùng khổng lồ, tẩm bổ trái tim ở trung ương nhất.
Hào quang lập loè, thân thể của hắn cũng trở nên vô cùng tinh khiết, tản ra một cỗ khí tức để cho người khủng bố.
Khí thế bốc lên đến cực hạn, một lực lượng phảng phất như đến từ viễn cổ thức tỉnh, phương viên vạn trượng tất cả Hoang Thú, cảm nhận được loại khí thế này, vậy mà đồng loạt bất an tê rống.
- Oanh!
Thân hình Khương Tư Nam chấn động, tử quang kích bắn tứ phương, thanh thế vô cùng to lớn, vô số đá vụn lá rụng hóa thành bụi phấn.
Toàn thân Khương Tư Nam sáng lạn, thân thể phát ra bảo quang, tay áo bồng bềnh, như một thần tiên, tản ra một cỗ ý vị khó tả.
Trong ánh mắt của hắn có hai đạo quang mang bắn ra, đó là biểu hiện tinh khí thần tràn đầy tới cực điểm.
- Cuối cùng đã tới Hậu Thiên cảnh Cửu Trọng!
Khương Tư Nam thì thào lẩm bẩm, đồng thời nội tâm của hắn bay lên hào hùng vạn trượng.
Một tháng, phế vật không thể đột phá Hậu Thiên tứ trọng, trưởng thành Hậu Thiên Cửu Trọng, hơn nữa căn cơ vô cùng thâm hậu, đây quả thực là như mộng ảo.
- Ta rốt cục đã có tư cách để cho Tông Sư Tiên Thiên cảnh nhìn thẳng!
Thân thể của Khương Tư Nam lóe lên, tốc độ nhanh đến cực hạn, lực lượng toàn thân như hồng thủy bộc phát, lập tức đập vào một núi đá mấy chục vạn cân.
Nổ mạnh long long truyền đến, núi đá lập tức chia năm xẻ bảy, hơn nữa từ bên trong phân giải, đã trở thành một mảnh tro bụi.
Lực lượng ngưng mà không tiêu tan, lực lượng một quyền này tuyệt đối đã vượt qua mười vạn cân!
- Hoàng Thiên Hoa, ta đã chuẩn bị xong, ngươi cũng đừng làm cho ta quá thất vọng!
Ánh mắt của Khương Tư Nam rực rỡ như ngôi sao, tóc đen bay lên, tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn, dáng người kiện tráng mà thon dài, hơi động một chút, liền như tiếng sấm.
Mà giờ khắc này, trong phủ thái sư.
Sắc mặt của Hoàng Lễ Nghiêm tái nhợt, đột nhiên lật tung cái bàn trước mặt, trong ánh mắt lóe ra lửa giận khôn cùng.
- Hỗn đản, đám người Quỷ Ảnh làm sao có thể toàn bộ chết ở trong Đại Hoang Sơn? Dùng tu vi của Quỷ Ảnh, coi như là Yến Vô Cực cũng không có khả năng lập tức bắt lấy, rốt cuộc là ai đang âm thầm bảo hộ tiểu tạp chủng kia?
Lòng của hắn như nhỏ máu, ngày đó để cho Phạm Đồng cùng Quỷ Ảnh một sáng một tối đuổi giết Khương Tư Nam, nhưng mà không nghĩ tới hai đạo nhân mã toàn quân bị diệt, ngay cả Quỷ Ảnh cũng không có thể trở lại.
Đây chính là suốt hai mươi tên sát thủ Hậu Thiên Cửu Trọng, tăng thêm Quỷ Ảnh càng là Tiên Thiên cảnh đại cao thủ, đều là tinh nhuệ những năm này hắn bồi dưỡng, vậy mà vô thanh vô tức tất cả đều chết ở Đại Hoang Sơn, để cho hắn làm sao không đau lòng?
- Phụ thân, ngươi chỉ sợ đã quên một người? Nếu người nọ ra tay, chỉ sợ thật đúng là có khả năng lập tức diệt tất cả mọi người!
Sắc mặt của Hoàng Thiên Hoa cũng lạnh như băng, trong ánh mắt tràn đầy sát cơ.
Ánh mắt của Hoàng Lễ Nghiêm lập tức tinh quang bạo phát, lộ ra thần sắc kinh khủng, thanh âm run rẩy.
- Ngươi nói là... Quỷ Diện Diêm La Lãnh Phi!
Trong nội tâm Lý Kim Long cảm giác rất không thoải mái.
Có thể nói cực kỳ biệt khuất.
Nói như thế nào hắn cũng là Thanh Thủy trấn đệ nhất cao thủ, Kim Long bang Bang chủ, nhưng lại bị một thiếu niên Tiên Thiên cảnh cũng chưa tới làm cho liều mạng chạy trốn.
Vì thế còn lãng phí ba tấm linh phù chủ nhân cho mình.
Vừa nghĩ tới chủ nhân thần bí mà cường đại kia, hắn lập tức run rẩy, vô cùng sợ hãi, hắn phát hiện hắn phạm vào một sai lầm rất lớn.
Đó chính là hắn lại để chủ nhân giao cho hắn da thú ở trong tay Tứ đệ, hôm nay Tứ đệ chết rồi, có lẽ cũng rơi vào trong tay thiếu niên kia, nội tâm của hắn hi vọng thiếu niên kia xem không hiểu da thú, càng tìm không thấy bảo tàng động phủ phía trên ghi lại, nếu không bị chủ nhân biết, mình muốn chết cũng khó khăn.
Lý Kim Long ở trong Đại Hoang Sơn ghé qua, vết sẹo trên mặt nhăn lại, thoạt nhìn cực kỳ đau khổ.
Mấy ngày nay hắn đều ở bốn phía Đại Hoang Sơn thăm dò, nội tâm chờ mong thiếu niên kia đi ra mình lại vào thăm dò.
Nhưng mà hắn bi ai phát hiện, thiếu niên kia giống như coi sơn cốc kia thành nơi trú quân, mỗi ngày đều ở trong đó tu luyện, hắn chỉ có thể xa xa trông xem thế nào, một chút cũng không dám tới gần.
Dù sao Xích Diễm Tước là Hoang Thú Lục phẩm, hôm nay không có linh phù, hắn cũng không dám đi chịu chết.
Thời điểm đến hùng tâm bừng bừng, mang theo huynh đệ trong bang, nhưng mà thời điểm đi ra chỉ còn mình lẻ loi trơ trọi.
Hắn nhẹ khẽ thở dài, nhìn Cổ Mộc trước mắt, dãy núi vạn khe, lập tức cảm giác đã mất đi màu sắc, như là vùng khỉ ho cò gáy.
- Ồ, đó là cái gì?
Ánh mắt Lý Kim Long bỗng nhiên lóe lên, phát hiện ở trên sườn đồi phía trước, một thân ảnh thướt tha lắc lư, thân hình hắn lập tức khẽ động, bay vút đi.
Thân ảnh thướt tha kia xoay người lại, trong tay cầm một cây Linh Dược, nhẹ nhàng xoa xoa mồ hôi trên trán, mà Lý Kim Long lập tức sợ ngây người.
Con mắt linh động mà thuần khiết, lông mày kẻ đen cong cong, dung nhan tuyệt lệ, da thịt như ngọc thạch trắng nuột mà giàu có sáng bóng, dáng người thướt tha, xuyên lấy một thân váy dài Tử sắc, bộ ngực no đủ, lộ ra một tia trắng nõn mê người, eo nhỏ dịu dàng nắm chặt, cả người để lộ ra một loại mỹ hảo.
Nàng phảng phất như vừa mới xuống núi, có chút thở nhẹ, bộ ngực no đủ có chút phập phồng, mồ hôi trên trán óng ánh bị ngón tay ngọc phủi nhẹ, trên sắc mặt mang theo một vòng ửng đỏ.
Khí chất của nàng tinh khiết, cả người đoan trang mà bình tĩnh, tựa như tiên nữ không ăn nhân gian khói lửa, thanh nhã tịnh lệ, siêu phàm thoát tục, có một loại khí tức không linh, để cho người không dám khinh nhờn.
Lý Kim Long lập tức cảm giác được nội tâm rung rung.
Hắn tự xưng là cuộc đời này có hai yêu thích, một là các loại trân bảo Linh Dược, hai là các loại mỹ nữ.
Nói ngắn gọn, là tham tài háo sắc!
- Cô nương, Đại Hoang Sơn này nguy cơ trùng trùng, ngươi như thế nào một người đến đây? Ồ, Linh Dược Nhị phẩm Thiên Thanh Mộc!
Lý Kim Long đi tới, ho nhẹ một tiếng, giả bộ như một bộ chính nhân quân tử hỏi, đón lấy ánh mắt hắn sáng ngời, lập tức nhận ra Linh Dược trong tay cô nương kia.
Trong cơ thể hắn, khí huyết tràn đầy như biển, dùng thần hồn nội thị có thể phát hiện, trong lục phủ ngũ tạng, thận, phổi, tỳ, gan lưu ly trong suốt, uyển như thủy tinh, đồng thời tản mát ra khí huyết vô cùng khổng lồ, tẩm bổ trái tim ở trung ương nhất.
Hào quang lập loè, thân thể của hắn cũng trở nên vô cùng tinh khiết, tản ra một cỗ khí tức để cho người khủng bố.
Khí thế bốc lên đến cực hạn, một lực lượng phảng phất như đến từ viễn cổ thức tỉnh, phương viên vạn trượng tất cả Hoang Thú, cảm nhận được loại khí thế này, vậy mà đồng loạt bất an tê rống.
- Oanh!
Thân hình Khương Tư Nam chấn động, tử quang kích bắn tứ phương, thanh thế vô cùng to lớn, vô số đá vụn lá rụng hóa thành bụi phấn.
Toàn thân Khương Tư Nam sáng lạn, thân thể phát ra bảo quang, tay áo bồng bềnh, như một thần tiên, tản ra một cỗ ý vị khó tả.
Trong ánh mắt của hắn có hai đạo quang mang bắn ra, đó là biểu hiện tinh khí thần tràn đầy tới cực điểm.
- Cuối cùng đã tới Hậu Thiên cảnh Cửu Trọng!
Khương Tư Nam thì thào lẩm bẩm, đồng thời nội tâm của hắn bay lên hào hùng vạn trượng.
Một tháng, phế vật không thể đột phá Hậu Thiên tứ trọng, trưởng thành Hậu Thiên Cửu Trọng, hơn nữa căn cơ vô cùng thâm hậu, đây quả thực là như mộng ảo.
- Ta rốt cục đã có tư cách để cho Tông Sư Tiên Thiên cảnh nhìn thẳng!
Thân thể của Khương Tư Nam lóe lên, tốc độ nhanh đến cực hạn, lực lượng toàn thân như hồng thủy bộc phát, lập tức đập vào một núi đá mấy chục vạn cân.
Nổ mạnh long long truyền đến, núi đá lập tức chia năm xẻ bảy, hơn nữa từ bên trong phân giải, đã trở thành một mảnh tro bụi.
Lực lượng ngưng mà không tiêu tan, lực lượng một quyền này tuyệt đối đã vượt qua mười vạn cân!
- Hoàng Thiên Hoa, ta đã chuẩn bị xong, ngươi cũng đừng làm cho ta quá thất vọng!
Ánh mắt của Khương Tư Nam rực rỡ như ngôi sao, tóc đen bay lên, tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn, dáng người kiện tráng mà thon dài, hơi động một chút, liền như tiếng sấm.
Mà giờ khắc này, trong phủ thái sư.
Sắc mặt của Hoàng Lễ Nghiêm tái nhợt, đột nhiên lật tung cái bàn trước mặt, trong ánh mắt lóe ra lửa giận khôn cùng.
- Hỗn đản, đám người Quỷ Ảnh làm sao có thể toàn bộ chết ở trong Đại Hoang Sơn? Dùng tu vi của Quỷ Ảnh, coi như là Yến Vô Cực cũng không có khả năng lập tức bắt lấy, rốt cuộc là ai đang âm thầm bảo hộ tiểu tạp chủng kia?
Lòng của hắn như nhỏ máu, ngày đó để cho Phạm Đồng cùng Quỷ Ảnh một sáng một tối đuổi giết Khương Tư Nam, nhưng mà không nghĩ tới hai đạo nhân mã toàn quân bị diệt, ngay cả Quỷ Ảnh cũng không có thể trở lại.
Đây chính là suốt hai mươi tên sát thủ Hậu Thiên Cửu Trọng, tăng thêm Quỷ Ảnh càng là Tiên Thiên cảnh đại cao thủ, đều là tinh nhuệ những năm này hắn bồi dưỡng, vậy mà vô thanh vô tức tất cả đều chết ở Đại Hoang Sơn, để cho hắn làm sao không đau lòng?
- Phụ thân, ngươi chỉ sợ đã quên một người? Nếu người nọ ra tay, chỉ sợ thật đúng là có khả năng lập tức diệt tất cả mọi người!
Sắc mặt của Hoàng Thiên Hoa cũng lạnh như băng, trong ánh mắt tràn đầy sát cơ.
Ánh mắt của Hoàng Lễ Nghiêm lập tức tinh quang bạo phát, lộ ra thần sắc kinh khủng, thanh âm run rẩy.
- Ngươi nói là... Quỷ Diện Diêm La Lãnh Phi!
Trong nội tâm Lý Kim Long cảm giác rất không thoải mái.
Có thể nói cực kỳ biệt khuất.
Nói như thế nào hắn cũng là Thanh Thủy trấn đệ nhất cao thủ, Kim Long bang Bang chủ, nhưng lại bị một thiếu niên Tiên Thiên cảnh cũng chưa tới làm cho liều mạng chạy trốn.
Vì thế còn lãng phí ba tấm linh phù chủ nhân cho mình.
Vừa nghĩ tới chủ nhân thần bí mà cường đại kia, hắn lập tức run rẩy, vô cùng sợ hãi, hắn phát hiện hắn phạm vào một sai lầm rất lớn.
Đó chính là hắn lại để chủ nhân giao cho hắn da thú ở trong tay Tứ đệ, hôm nay Tứ đệ chết rồi, có lẽ cũng rơi vào trong tay thiếu niên kia, nội tâm của hắn hi vọng thiếu niên kia xem không hiểu da thú, càng tìm không thấy bảo tàng động phủ phía trên ghi lại, nếu không bị chủ nhân biết, mình muốn chết cũng khó khăn.
Lý Kim Long ở trong Đại Hoang Sơn ghé qua, vết sẹo trên mặt nhăn lại, thoạt nhìn cực kỳ đau khổ.
Mấy ngày nay hắn đều ở bốn phía Đại Hoang Sơn thăm dò, nội tâm chờ mong thiếu niên kia đi ra mình lại vào thăm dò.
Nhưng mà hắn bi ai phát hiện, thiếu niên kia giống như coi sơn cốc kia thành nơi trú quân, mỗi ngày đều ở trong đó tu luyện, hắn chỉ có thể xa xa trông xem thế nào, một chút cũng không dám tới gần.
Dù sao Xích Diễm Tước là Hoang Thú Lục phẩm, hôm nay không có linh phù, hắn cũng không dám đi chịu chết.
Thời điểm đến hùng tâm bừng bừng, mang theo huynh đệ trong bang, nhưng mà thời điểm đi ra chỉ còn mình lẻ loi trơ trọi.
Hắn nhẹ khẽ thở dài, nhìn Cổ Mộc trước mắt, dãy núi vạn khe, lập tức cảm giác đã mất đi màu sắc, như là vùng khỉ ho cò gáy.
- Ồ, đó là cái gì?
Ánh mắt Lý Kim Long bỗng nhiên lóe lên, phát hiện ở trên sườn đồi phía trước, một thân ảnh thướt tha lắc lư, thân hình hắn lập tức khẽ động, bay vút đi.
Thân ảnh thướt tha kia xoay người lại, trong tay cầm một cây Linh Dược, nhẹ nhàng xoa xoa mồ hôi trên trán, mà Lý Kim Long lập tức sợ ngây người.
Con mắt linh động mà thuần khiết, lông mày kẻ đen cong cong, dung nhan tuyệt lệ, da thịt như ngọc thạch trắng nuột mà giàu có sáng bóng, dáng người thướt tha, xuyên lấy một thân váy dài Tử sắc, bộ ngực no đủ, lộ ra một tia trắng nõn mê người, eo nhỏ dịu dàng nắm chặt, cả người để lộ ra một loại mỹ hảo.
Nàng phảng phất như vừa mới xuống núi, có chút thở nhẹ, bộ ngực no đủ có chút phập phồng, mồ hôi trên trán óng ánh bị ngón tay ngọc phủi nhẹ, trên sắc mặt mang theo một vòng ửng đỏ.
Khí chất của nàng tinh khiết, cả người đoan trang mà bình tĩnh, tựa như tiên nữ không ăn nhân gian khói lửa, thanh nhã tịnh lệ, siêu phàm thoát tục, có một loại khí tức không linh, để cho người không dám khinh nhờn.
Lý Kim Long lập tức cảm giác được nội tâm rung rung.
Hắn tự xưng là cuộc đời này có hai yêu thích, một là các loại trân bảo Linh Dược, hai là các loại mỹ nữ.
Nói ngắn gọn, là tham tài háo sắc!
- Cô nương, Đại Hoang Sơn này nguy cơ trùng trùng, ngươi như thế nào một người đến đây? Ồ, Linh Dược Nhị phẩm Thiên Thanh Mộc!
Lý Kim Long đi tới, ho nhẹ một tiếng, giả bộ như một bộ chính nhân quân tử hỏi, đón lấy ánh mắt hắn sáng ngời, lập tức nhận ra Linh Dược trong tay cô nương kia.
Bình luận facebook