Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 64
- Thiếu gia, ngươi có kiến thức như thế, có thể được xưng tụng là văn thao vũ lược, tựa như Đại tướng quân lúc tuổi còn trẻ, hăng hái, thiên tư siêu phàm, ta nghĩ nếu Đại tướng quân cùng phu nhân biết rõ, khẳng định cũng hết sức cao hứng!
Trên mặt Phương Vũ lộ ra vẻ trưởng bối yêu thương, con mắt có chút đỏ lên.
Hắn đứng lên, khuôn mặt kiên nghị, khí độ nghiễm nhiên, tuy hôm nay bản thân bị trọng thương, cùng người bình thường không khác, nhưng ở trên bách chiến sa trường ma luyện ra khí chất Thiết Huyết, cũng có một cỗ khí thế để cho người không thể nhìn gần.
- Thiếu gia, vừa rồi hai điểm kia ngươi đều đã đoán đúng, cho tới bây giờ ta cũng còn thanh thanh sở sở nhớ rõ sự tình năm năm trước, phảng phất như phát sinh ở ngày hôm qua, cho tới bây giờ mỗi lần thời điểm đêm dài người tĩnh, ta sẽ ở trong lúc ngủ mơ bừng tỉnh...
Thanh âm của Phương Vũ có chút trầm thấp, trên khuôn mặt lộ ra thần sắc thống khổ, bắt đầu giảng thuật chuyện đã xảy ra năm năm trước.
- Năm năm trước, dưới sự chỉ huy của Đại tướng quân, trăm vạn đại quân phân thành năm đường, do Đại tướng quân, Tứ huynh đệ chúng ta dẫn đầu, cuối cùng liền phá mười tám thành, ở Bạch Mã Thành tụ hợp, khi tất cả mọi người cho rằng Man tộc sẽ bị tiêu diệt, Đại Càn Vương Triều ta sẽ chiếm đoạt Man tộc, đã xảy ra một đại biến cố...
Thanh âm của Phương Vũ cũng bắt đầu khẽ run lên, phảng phất như nghĩ tới chuyện đáng sợ gì.
- Trong đêm trước giờ quyết chiến, từ trong Bạch Mã Thành chạy ra mười tám Hắc y nhân, trong đó có 15 cái đều là Tiên Thiên đỉnh phong, ba cái cầm đầu thì là cường giả Tu Chân đã vượt qua Tiên Thiên cảnh, bọn hắn ở trong trăm vạn đại quân như vào chỗ không người, lập tức tìm được soái doanh, lúc ấy chỉ là trong nháy mắt, Diệp Triển, Tiêu Thiên cùng Hùng Lâm đã bị một hắc y lão giả, dùng phi kiếm cắt lấy đầu, ba huynh đệ kia căn bản ngay cả sức hoàn thủ cũng không có!
Mà lúc ấy ta vừa có chuyện báo cáo Đại tướng quân, ở trong soái doanh của Đại tướng quân, lúc này mới tránh được một kiếp, nhưng mà thời điểm mười tám sát thủ hội tụ, ta cảm thấy vô cùng tuyệt vọng, ba cường giả Tu Chân cầm đầu, đều tu luyện ra bổn mạng phi kiếm, biến hóa thất thường, khó có thể ngăn cản, lúc ấy Đại tướng quân hỏi ba người bọn họ vì sao trợ giúp người thế tục, nhưng mà bọn hắn chỉ nói Đại tướng quân phạm vào kiêng kị, liền cười lạnh xuất thủ.
Trận chiến ấy ta cho rằng chúng ta đều phải chết, dù sao cường giả Tu Chân không phải chúng ta có thể chống lại, nhưng mà thời khắc mấu chốt phu nhân đột nhiên đột phá thành cường giả Tu Chân, vận dụng Linh Bảo cường đại, đánh chết một gã Tu Chân cùng bốn năm cường giả Tiên Thiên cảnh của đối phương, Đại tướng quân cũng là Thần Uy Vô Địch, liều mạng trọng thương vượt cấp khiêu chiến, chém giết một gã Tu Chân, ta không phải đối thủ của những người kia, ngược lại trúng một chưởng, bị hàn băng chân khí xâm nhập, cuối cùng nhất chúng ta cũng dầu hết đèn tắt, Đại tướng quân cùng phu nhân ở trước mắt cuối cùng kíp nổ Linh khí cường đại, vứt ta ra ngoài, tiên đài bên ngoài Bạch Mã Thành bị tạc sụp, ta mới có thể kéo dài hơi tàn, ta hận a! Hận tự mình vô năng! Hận người bán đứng Đại tướng quân kia! A a a...
Phương Vũ vô cùng thống khổ, con mắt trợn tròn xoe, như muốn chảy ra huyết, móng ngón tay đâm vào trong thịt, trên mặt Tình Tuyết lộ ra vẻ lo lắng, lôi kéo cánh tay của Phương Vũ.
Khương Tư Nam ở một bên cũng nghe mà đau lòng muốn nứt, huyết mạch phun trào, nhịn không được đột nhiên gào rú một tiếng, trùng trùng điệp điệp quỳ về phía Bạch Mã Thành.
- Phụ thân, mẫu thân...
Thật lâu, Phương Vũ dần dần bình phục cảm xúc thoáng một phát, sờ lên đầu Tình Tuyết nói:
- Ta không sao!
Phương Vũ đi tới trước mặt Khương Tư Nam, vịn hắn dậy, chậm rãi nói:
- Thiếu gia, tuy ta vô năng, nhưng mà lúc ấy sau khi trốn đi ta lại vụng trộm quay trở lại điều tra tin tức, kết quả để cho ta tìm được cái này!
Phương Vũ từ trong lòng lấy ra một ngọc bài Ngân sắc, phía trên có khắc ba chữ to rồng bay phượng múa.
Tinh Thần điện!
Khương Tư Nam tiếp nhận Ngân sắc ngọc bài, trong nội tâm lập tức nhấc lên sóng lớn kinh thiên.
Tinh Thần điện!
Hắn sao lại không rõ ba chữ kia đại biểu ý gì!
Càn Nguyên vực có Tam đại Vương Triều thế tục, cũng có Tam đại tông môn Tu Chân, theo thứ tự là Càn Nguyên Tông, Ly Hỏa Cung cùng Tinh Thần điện, Tam đại tông môn Tu Chân này mới là chúa tể của hàng tỉ sinh linh ở Càn Nguyên vực.
Nếu như cha mẹ của mình thật sự là bị Tinh Thần điện giết chết, vậy muốn báo thù tất nhiên là vô cùng khó khăn, phải biết rằng cường giả Tu Chân có thể xưng bá Vương Triều thế tục, ở trong ba đại tông môn khẳng định có rất nhiều.
- Tinh Thần điện thì như thế nào? Các ngươi giết phụ mẫu ta, nếu không thể báo thù, Khương Tư Nam ta uổng làm người, chờ ta tu vi đại thành, nhất định phải đi Tinh Thần điện một lần!
Thanh âm của Khương Tư Nam lạnh như băng, thân thể khẽ chấn động, lập tức huyết khí sôi trào, lực lượng khổng lồ phát ra, cuồng phong phiên cổn gào thét.
Phương Vũ vỗ vỗ bờ vai của hắn, chậm rãi nói:
- Thiếu gia, Tinh Thần điện ý vị như thế nào, ngươi tự nhiên minh bạch, ta cũng không thể nhiều lời, thù là nhất định phải báo, nhưng mà thời điểm ngươi không có thực lực vẫn là cần ẩn nhẫn tốt hơn!
Khương Tư Nam hít sâu một hơi, nhìn Phương Vũ cùng Tình Tuyết mặt lộ vẻ lo lắng mỉm cười.
- Phương thúc thúc yên tâm, ta biết đúng mực! Bất quá... cừu địch sát nhân đã có, vậy người mật báo càng thêm đáng giận, nhưng mà năm năm trước Hoàng Lễ Nghiêm cũng không có theo quân xuất chinh a?
Phương Vũ gật đầu nói:
- Đây chính là ta muốn nói, năm đó Hoàng Lễ Nghiêm tự nhiên không có theo quân xuất chinh, nhưng mà có một người lại đối với Hoàng Lễ Nghiêm trung thành và tận tâm, lúc ấy tuy Đại tướng quân không tín nhiệm người kia, không có ủy thác hắn trách nhiệm, nhưng lại bởi vì ý tứ của Đức Tông Hoàng Đế, mới cho hắn ở trong quân doanh, để cho hắn trở thành thống lĩnh tuần tra, mặc dù ta không có chứng cớ, nhưng mà hắn có hiềm nghi rất lớn!
Khương Tư Nam nghi hoặc hỏi:
- Là ai?
- Phạm Đồng!
Phương Vũ trầm giọng nói:
- Phạm Đồng này là thân thích của Hoàng Lễ Nghiêm, năm năm trước Đại tướng quân xuất chinh, Hoàng Lễ Nghiêm vì để cho hắn lập quân công, liền cầu Đức Tông Hoàng Đế để cho Phạm Đồng theo quân, Đức Tông Hoàng Đế đáp ứng, Đại tướng quân cũng không tiện cự tuyệt, nhưng mà người này tham lam háo sắc, hơn nữa tàn khốc bạo ngược, bị Đại tướng quân sửa chữa qua mấy lần, hơn nữa về sau ta âm thầm điều tra, hắn ở một ngày trước quyết chiến, đã từng ra quân doanh!
Trên mặt Phương Vũ lộ ra vẻ trưởng bối yêu thương, con mắt có chút đỏ lên.
Hắn đứng lên, khuôn mặt kiên nghị, khí độ nghiễm nhiên, tuy hôm nay bản thân bị trọng thương, cùng người bình thường không khác, nhưng ở trên bách chiến sa trường ma luyện ra khí chất Thiết Huyết, cũng có một cỗ khí thế để cho người không thể nhìn gần.
- Thiếu gia, vừa rồi hai điểm kia ngươi đều đã đoán đúng, cho tới bây giờ ta cũng còn thanh thanh sở sở nhớ rõ sự tình năm năm trước, phảng phất như phát sinh ở ngày hôm qua, cho tới bây giờ mỗi lần thời điểm đêm dài người tĩnh, ta sẽ ở trong lúc ngủ mơ bừng tỉnh...
Thanh âm của Phương Vũ có chút trầm thấp, trên khuôn mặt lộ ra thần sắc thống khổ, bắt đầu giảng thuật chuyện đã xảy ra năm năm trước.
- Năm năm trước, dưới sự chỉ huy của Đại tướng quân, trăm vạn đại quân phân thành năm đường, do Đại tướng quân, Tứ huynh đệ chúng ta dẫn đầu, cuối cùng liền phá mười tám thành, ở Bạch Mã Thành tụ hợp, khi tất cả mọi người cho rằng Man tộc sẽ bị tiêu diệt, Đại Càn Vương Triều ta sẽ chiếm đoạt Man tộc, đã xảy ra một đại biến cố...
Thanh âm của Phương Vũ cũng bắt đầu khẽ run lên, phảng phất như nghĩ tới chuyện đáng sợ gì.
- Trong đêm trước giờ quyết chiến, từ trong Bạch Mã Thành chạy ra mười tám Hắc y nhân, trong đó có 15 cái đều là Tiên Thiên đỉnh phong, ba cái cầm đầu thì là cường giả Tu Chân đã vượt qua Tiên Thiên cảnh, bọn hắn ở trong trăm vạn đại quân như vào chỗ không người, lập tức tìm được soái doanh, lúc ấy chỉ là trong nháy mắt, Diệp Triển, Tiêu Thiên cùng Hùng Lâm đã bị một hắc y lão giả, dùng phi kiếm cắt lấy đầu, ba huynh đệ kia căn bản ngay cả sức hoàn thủ cũng không có!
Mà lúc ấy ta vừa có chuyện báo cáo Đại tướng quân, ở trong soái doanh của Đại tướng quân, lúc này mới tránh được một kiếp, nhưng mà thời điểm mười tám sát thủ hội tụ, ta cảm thấy vô cùng tuyệt vọng, ba cường giả Tu Chân cầm đầu, đều tu luyện ra bổn mạng phi kiếm, biến hóa thất thường, khó có thể ngăn cản, lúc ấy Đại tướng quân hỏi ba người bọn họ vì sao trợ giúp người thế tục, nhưng mà bọn hắn chỉ nói Đại tướng quân phạm vào kiêng kị, liền cười lạnh xuất thủ.
Trận chiến ấy ta cho rằng chúng ta đều phải chết, dù sao cường giả Tu Chân không phải chúng ta có thể chống lại, nhưng mà thời khắc mấu chốt phu nhân đột nhiên đột phá thành cường giả Tu Chân, vận dụng Linh Bảo cường đại, đánh chết một gã Tu Chân cùng bốn năm cường giả Tiên Thiên cảnh của đối phương, Đại tướng quân cũng là Thần Uy Vô Địch, liều mạng trọng thương vượt cấp khiêu chiến, chém giết một gã Tu Chân, ta không phải đối thủ của những người kia, ngược lại trúng một chưởng, bị hàn băng chân khí xâm nhập, cuối cùng nhất chúng ta cũng dầu hết đèn tắt, Đại tướng quân cùng phu nhân ở trước mắt cuối cùng kíp nổ Linh khí cường đại, vứt ta ra ngoài, tiên đài bên ngoài Bạch Mã Thành bị tạc sụp, ta mới có thể kéo dài hơi tàn, ta hận a! Hận tự mình vô năng! Hận người bán đứng Đại tướng quân kia! A a a...
Phương Vũ vô cùng thống khổ, con mắt trợn tròn xoe, như muốn chảy ra huyết, móng ngón tay đâm vào trong thịt, trên mặt Tình Tuyết lộ ra vẻ lo lắng, lôi kéo cánh tay của Phương Vũ.
Khương Tư Nam ở một bên cũng nghe mà đau lòng muốn nứt, huyết mạch phun trào, nhịn không được đột nhiên gào rú một tiếng, trùng trùng điệp điệp quỳ về phía Bạch Mã Thành.
- Phụ thân, mẫu thân...
Thật lâu, Phương Vũ dần dần bình phục cảm xúc thoáng một phát, sờ lên đầu Tình Tuyết nói:
- Ta không sao!
Phương Vũ đi tới trước mặt Khương Tư Nam, vịn hắn dậy, chậm rãi nói:
- Thiếu gia, tuy ta vô năng, nhưng mà lúc ấy sau khi trốn đi ta lại vụng trộm quay trở lại điều tra tin tức, kết quả để cho ta tìm được cái này!
Phương Vũ từ trong lòng lấy ra một ngọc bài Ngân sắc, phía trên có khắc ba chữ to rồng bay phượng múa.
Tinh Thần điện!
Khương Tư Nam tiếp nhận Ngân sắc ngọc bài, trong nội tâm lập tức nhấc lên sóng lớn kinh thiên.
Tinh Thần điện!
Hắn sao lại không rõ ba chữ kia đại biểu ý gì!
Càn Nguyên vực có Tam đại Vương Triều thế tục, cũng có Tam đại tông môn Tu Chân, theo thứ tự là Càn Nguyên Tông, Ly Hỏa Cung cùng Tinh Thần điện, Tam đại tông môn Tu Chân này mới là chúa tể của hàng tỉ sinh linh ở Càn Nguyên vực.
Nếu như cha mẹ của mình thật sự là bị Tinh Thần điện giết chết, vậy muốn báo thù tất nhiên là vô cùng khó khăn, phải biết rằng cường giả Tu Chân có thể xưng bá Vương Triều thế tục, ở trong ba đại tông môn khẳng định có rất nhiều.
- Tinh Thần điện thì như thế nào? Các ngươi giết phụ mẫu ta, nếu không thể báo thù, Khương Tư Nam ta uổng làm người, chờ ta tu vi đại thành, nhất định phải đi Tinh Thần điện một lần!
Thanh âm của Khương Tư Nam lạnh như băng, thân thể khẽ chấn động, lập tức huyết khí sôi trào, lực lượng khổng lồ phát ra, cuồng phong phiên cổn gào thét.
Phương Vũ vỗ vỗ bờ vai của hắn, chậm rãi nói:
- Thiếu gia, Tinh Thần điện ý vị như thế nào, ngươi tự nhiên minh bạch, ta cũng không thể nhiều lời, thù là nhất định phải báo, nhưng mà thời điểm ngươi không có thực lực vẫn là cần ẩn nhẫn tốt hơn!
Khương Tư Nam hít sâu một hơi, nhìn Phương Vũ cùng Tình Tuyết mặt lộ vẻ lo lắng mỉm cười.
- Phương thúc thúc yên tâm, ta biết đúng mực! Bất quá... cừu địch sát nhân đã có, vậy người mật báo càng thêm đáng giận, nhưng mà năm năm trước Hoàng Lễ Nghiêm cũng không có theo quân xuất chinh a?
Phương Vũ gật đầu nói:
- Đây chính là ta muốn nói, năm đó Hoàng Lễ Nghiêm tự nhiên không có theo quân xuất chinh, nhưng mà có một người lại đối với Hoàng Lễ Nghiêm trung thành và tận tâm, lúc ấy tuy Đại tướng quân không tín nhiệm người kia, không có ủy thác hắn trách nhiệm, nhưng lại bởi vì ý tứ của Đức Tông Hoàng Đế, mới cho hắn ở trong quân doanh, để cho hắn trở thành thống lĩnh tuần tra, mặc dù ta không có chứng cớ, nhưng mà hắn có hiềm nghi rất lớn!
Khương Tư Nam nghi hoặc hỏi:
- Là ai?
- Phạm Đồng!
Phương Vũ trầm giọng nói:
- Phạm Đồng này là thân thích của Hoàng Lễ Nghiêm, năm năm trước Đại tướng quân xuất chinh, Hoàng Lễ Nghiêm vì để cho hắn lập quân công, liền cầu Đức Tông Hoàng Đế để cho Phạm Đồng theo quân, Đức Tông Hoàng Đế đáp ứng, Đại tướng quân cũng không tiện cự tuyệt, nhưng mà người này tham lam háo sắc, hơn nữa tàn khốc bạo ngược, bị Đại tướng quân sửa chữa qua mấy lần, hơn nữa về sau ta âm thầm điều tra, hắn ở một ngày trước quyết chiến, đã từng ra quân doanh!
Bình luận facebook