Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 73
- Cái kia không phải Khương Vân Thiên mấy năm trước bị cao thủ Man tộc phế đi kinh mạch toàn thân sao? Hắn vậy mà đứng lên?
Có người hoảng sợ nói.
- Ngươi đây cũng không biết? Ngày hôm qua ở Trân Bảo Các đấu giá hội, Khương Tư Nam bỏ ra 1000 vạn lượng từ trong tay Hoàng Thiên Hoa đoạt Đoạn Tục Đan, nhất định là Đoạn Tục Đan thần hiệu, mới chữa tốt thương thế của Khương Vân Thiên!
- 1000 vạn? Tiểu vương gia này lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Thật là đại thủ bút!
Có người tắc luỡi.
- Nhưng mà đáng tiếc chính là, Đoạn Tục Đan chỉ có thể cải tạo kinh mạch, không cách nào chữa trị đan điền khí hải của Khương Vân Thiên, tuy khí tức hắn nhìn như cường đại, lại vĩnh viễn không thể đột phá đến Tiên Thiên cảnh!
Có người âm thầm đáng tiếc.
- Hai người này khí độ bất phàm, có thể được xưng tụng là Khương gia tuyệt đại Song Kiêu, thật sự là đáng tiếc!
Nghe người chung quanh nghị luận, Khương Vân Thiên như cũ là mặt mỉm cười, không thèm để ý, mấy năm này ngồi xe lăn đã sớm để cho lòng của hắn luyện mãi thành thép, ngược lại càng hiển lộ ra một loại khí chất phiêu miểu lạnh nhạt.
Khương Viễn Sơn mang theo Khương Vân Thiên cùng Khương Tư Nam, rất nhanh đi tới trước mặt Hoàng Lễ Nghiêm.
- Lão Vương gia mạnh khỏe, hôm nay trận chiến này vốn có thể tránh, thật sự là Tư Nam có chút cố chấp a!
Hoàng Lễ Nghiêm thở dài một hơi, giả bộ như có chút khó xử nói.
Nhưng hai mắt của Khương Viễn Sơn nhắm lại, không chút khách khí nói:
- Bớt giả mù sa mưa đi, để cho người buồn nôn, ngươi cho rằng oắt con nhà của ngươi có thể ổn thắng sao?Ttrận chiến này, Tư Nam nhà của ta nhất định có thể vặn đầu của hắn xuống!
Ánh mắt của Hoàng Thiên Hoa phát lạnh, lạnh lùng nhìn Khương Viễn Sơn, sát cơ lóe lên rồi biến mất, như một Độc Xà nhắm người mà phệ.
- Tư Nam, một hồi lên lôi đài, sinh tử tương bác, ta sẽ không lưu thủ, hi vọng ngươi có thể chống đỡ nhiều mấy chiêu, chết không quá khó coi, yên tâm, ta chắc chắn sẽ không lưu toàn thi cho ngươi!
Khóe miệng Hoàng Thiên Hoa mang theo vẻ tà dị, khí tức toàn thân rét lạnh một phóng tức thu, quay đầu lạnh lùng nhìn lướt qua Khương Tư Nam, trong ánh mắt hắc quang như vòng xoáy.
Trong nội tâm Khương Tư Nam bỗng nhiên máy động.
- Tu vi lại tăng lên sao? Như vậy mới có chút ý tứ!
Khương Tư Nam cười nhạt một tiếng, ngược lại trong nội tâm càng thêm khơi dậy chiến ý cường đại.
Tình hình của Hoàng Thiên Hoa, hắn xem xét đã biết rõ, nhất định là tu luyện bí pháp nào đó, phụ dùng linh đan diệu dược, khí tức so với ngày hôm qua đâu chỉ cường đại gấp đôi, nhưng mà khí tức băng hàn này lại làm cho hắn cảm giác được hết sức quen thuộc.
- Cùng hàn băng chân khí trong cơ thể Phương thúc thúc rất tương tự!
Khương Tư Nam bỗng nhiên tâm niệm xoay chuyển, nghĩ tới hàn băng chân khí trong cơ thể Phương Vũ, là cao thủ Tinh Thần điện tạo thành, nếu như Hoàng Thiên Hoa tu luyện cũng là công pháp giống nhau, như vậy nói cách khác Hoàng gia thật sự cùng Tinh Thần điện có quan hệ?
Nghĩ tới đây, nhìn thân ảnh Hoàng Thiên Hoa rời đi, trong ánh mắt của Khương Tư Nam đột nhiên bắn ra hai đạo sát khí.
- Hoàng thượng giá lâm, Vân phi nương nương giá lâm!
Một âm thanh sắc nhọn chói tai vang lên, Đức Tông Hoàng Đế mặc long bào, đầu đội bình thiên quan, khuôn mặt uy nghiêm, ở dưới một đám thái giám hộ vệ túm tụm, cất bước đi vào Diễn Võ Trường.
Tất cả văn võ bá quan đều quỳ lạy, đồng hô vạn tuế.
Bên cạnh hắn là một vị cung trang mỹ nhân, cẩm y hoa phục, châu ngọc khảm nạm, dung nhan tuyệt lệ, da thịt thắng tuyết, chẳng những dáng người thướt tha, một đôi mắt to ngập nước càng thêm một loại mị hoặc kinh động tâm phách.
Khương Tư Nam xem xét đã biết rõ, vị này là con gái của Hoàng Lễ Nghiêm, Hoàng Thiên Vân, là phi tử mà Đức Tông Hoàng Đế sủng ái nhất, Vân phi nương nương.
Ở sau lưng Đức Tông Hoàng Đế, Nam Cung Chính Hùng cầm trong tay Ma Hồn Trảm Nguyệt đao, mặc Kỳ Lân Tỏa Tử Giáp, khuôn mặt kiên nghị mà uy nghiêm, hắn là thiên hạ binh mã Đại tướng quân Nam Cung Chính Hùng, cũng là thiếp thân thị vệ của Đức Tông Hoàng Đế, người Đức Tông Hoàng Đế tín nhiệm nhất.
- Chư vị ái khanh bình thân!
Đức Tông Hoàng Đế ở Diễn Võ Trường đã sớm dọn xong ghế rồng, ngồi vào chỗ của mình, cao giọng nói.
- Hôm nay là Tôn nhi của hoàng thúc Khương Tư Nam cùng nhi tử của Hoàng Thái sư Hoàng Thiên Hoa ước chiến, chư vị không cần giữ lễ tiết, hôm nay tất cả mọi người tới đây đều làm chứng!
Đức Tông Hoàng Đế nhìn quét bốn phía, chậm rãi nói.
- Khương Tư Nam cùng Hoàng Thiên Hoa ở đâu?
Khương Tư Nam cùng Hoàng Thiên Hoa nghe xong, đều tiến lên vài bước.
- Khương Tư Nam có mặt!
- Hoàng Thiên Hoa có mặt!
Đức Tông Hoàng Đế mỉm cười, nhìn xem hai người nói:
- Tu vi của hai người các ngươi ở một tháng này đều tinh tiến không ít, hôm nay ước chiến, trẫm hi vọng các ngươi chẳng phân biệt được sinh tử, điểm đến là dừng, để trận chiến này biến chiến tranh thành tơ lụa như thế nào?
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, tiến về phía trước một bước chắp tay nói:
- Khởi bẩm bệ hạ, một tháng trước Hoàng Thiên Hoa đánh lén ta, hai người chúng ta đã là cục diện không chết không ngớt, trận chiến này là sinh tử quyết chiến, chỉ luận sinh tử, bất luận thắng thua!
Hoàng Thiên Hoa cũng không cam lòng yếu thế nói:
- Khởi bẩm bệ hạ, Khương Tư Nam hèn hạ vô sỉ vu hãm ta, ta và hắn tuyệt không thể cùng tồn tại hậu thế, hôm nay nhất định phải phân sinh tử, kính xin bệ hạ thành toàn!
- Các ngươi....
Sắc mặt của Đức Tông Hoàng Đế khó coi, không nghĩ tới lời của mình vậy mà sẽ bị hai người cự tuyệt, ánh mắt có chút băng lạnh, nhưng mà hắn nghĩ nghĩ vẫn nhẹ thở ra, nhàn nhạt nói:
- Các ngươi đã cố ý như thế, vậy trẫm cũng không ngăn trở, ký giấy sinh tử đi!
Hắn lạnh lùng nhìn Khương Tư Nam, trong nội tâm thầm mắng một tiếng không biết sống chết.
Ta vốn hảo tâm muốn cho hoàng thúc ngươi lưu một tia sinh cơ, cứu tiểu tử này một mạng, nhưng mà hắn không biết trời cao đất rộng, chết ở trong tay Thiên Hoa cũng đừng trách ta!
Đức Tông Hoàng Đế cũng là cao thủ Tiên Thiên cảnh, sao nhìn không ra Khương Tư Nam vẫn là Hậu Thiên Cửu Trọng!
Nhưng Khương Viễn Sơn lại không quan tâm, làm như không thấy Đức Tông Hoàng Đế khó coi cùng Hoàng Lễ Nghiêm nhìn có chút hả hê, vẻ mặt lạnh nhạt.
Khương Tư Nam cùng Hoàng Thiên Hoa đồng thời ký giấy sinh tử, bút lông quăng ra, thân hình bắn lên, lập tức rơi vào Diễn Võ Trường trung ương.
Ánh mắt mọi người lập tức tập trung vào trên thân hai người, thần sắc trong ánh mắt khác nhau, nhưng mà tất cả đều không lên tiếng, Diễn Võ Trường hoàn toàn yên tĩnh.
Có người hoảng sợ nói.
- Ngươi đây cũng không biết? Ngày hôm qua ở Trân Bảo Các đấu giá hội, Khương Tư Nam bỏ ra 1000 vạn lượng từ trong tay Hoàng Thiên Hoa đoạt Đoạn Tục Đan, nhất định là Đoạn Tục Đan thần hiệu, mới chữa tốt thương thế của Khương Vân Thiên!
- 1000 vạn? Tiểu vương gia này lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Thật là đại thủ bút!
Có người tắc luỡi.
- Nhưng mà đáng tiếc chính là, Đoạn Tục Đan chỉ có thể cải tạo kinh mạch, không cách nào chữa trị đan điền khí hải của Khương Vân Thiên, tuy khí tức hắn nhìn như cường đại, lại vĩnh viễn không thể đột phá đến Tiên Thiên cảnh!
Có người âm thầm đáng tiếc.
- Hai người này khí độ bất phàm, có thể được xưng tụng là Khương gia tuyệt đại Song Kiêu, thật sự là đáng tiếc!
Nghe người chung quanh nghị luận, Khương Vân Thiên như cũ là mặt mỉm cười, không thèm để ý, mấy năm này ngồi xe lăn đã sớm để cho lòng của hắn luyện mãi thành thép, ngược lại càng hiển lộ ra một loại khí chất phiêu miểu lạnh nhạt.
Khương Viễn Sơn mang theo Khương Vân Thiên cùng Khương Tư Nam, rất nhanh đi tới trước mặt Hoàng Lễ Nghiêm.
- Lão Vương gia mạnh khỏe, hôm nay trận chiến này vốn có thể tránh, thật sự là Tư Nam có chút cố chấp a!
Hoàng Lễ Nghiêm thở dài một hơi, giả bộ như có chút khó xử nói.
Nhưng hai mắt của Khương Viễn Sơn nhắm lại, không chút khách khí nói:
- Bớt giả mù sa mưa đi, để cho người buồn nôn, ngươi cho rằng oắt con nhà của ngươi có thể ổn thắng sao?Ttrận chiến này, Tư Nam nhà của ta nhất định có thể vặn đầu của hắn xuống!
Ánh mắt của Hoàng Thiên Hoa phát lạnh, lạnh lùng nhìn Khương Viễn Sơn, sát cơ lóe lên rồi biến mất, như một Độc Xà nhắm người mà phệ.
- Tư Nam, một hồi lên lôi đài, sinh tử tương bác, ta sẽ không lưu thủ, hi vọng ngươi có thể chống đỡ nhiều mấy chiêu, chết không quá khó coi, yên tâm, ta chắc chắn sẽ không lưu toàn thi cho ngươi!
Khóe miệng Hoàng Thiên Hoa mang theo vẻ tà dị, khí tức toàn thân rét lạnh một phóng tức thu, quay đầu lạnh lùng nhìn lướt qua Khương Tư Nam, trong ánh mắt hắc quang như vòng xoáy.
Trong nội tâm Khương Tư Nam bỗng nhiên máy động.
- Tu vi lại tăng lên sao? Như vậy mới có chút ý tứ!
Khương Tư Nam cười nhạt một tiếng, ngược lại trong nội tâm càng thêm khơi dậy chiến ý cường đại.
Tình hình của Hoàng Thiên Hoa, hắn xem xét đã biết rõ, nhất định là tu luyện bí pháp nào đó, phụ dùng linh đan diệu dược, khí tức so với ngày hôm qua đâu chỉ cường đại gấp đôi, nhưng mà khí tức băng hàn này lại làm cho hắn cảm giác được hết sức quen thuộc.
- Cùng hàn băng chân khí trong cơ thể Phương thúc thúc rất tương tự!
Khương Tư Nam bỗng nhiên tâm niệm xoay chuyển, nghĩ tới hàn băng chân khí trong cơ thể Phương Vũ, là cao thủ Tinh Thần điện tạo thành, nếu như Hoàng Thiên Hoa tu luyện cũng là công pháp giống nhau, như vậy nói cách khác Hoàng gia thật sự cùng Tinh Thần điện có quan hệ?
Nghĩ tới đây, nhìn thân ảnh Hoàng Thiên Hoa rời đi, trong ánh mắt của Khương Tư Nam đột nhiên bắn ra hai đạo sát khí.
- Hoàng thượng giá lâm, Vân phi nương nương giá lâm!
Một âm thanh sắc nhọn chói tai vang lên, Đức Tông Hoàng Đế mặc long bào, đầu đội bình thiên quan, khuôn mặt uy nghiêm, ở dưới một đám thái giám hộ vệ túm tụm, cất bước đi vào Diễn Võ Trường.
Tất cả văn võ bá quan đều quỳ lạy, đồng hô vạn tuế.
Bên cạnh hắn là một vị cung trang mỹ nhân, cẩm y hoa phục, châu ngọc khảm nạm, dung nhan tuyệt lệ, da thịt thắng tuyết, chẳng những dáng người thướt tha, một đôi mắt to ngập nước càng thêm một loại mị hoặc kinh động tâm phách.
Khương Tư Nam xem xét đã biết rõ, vị này là con gái của Hoàng Lễ Nghiêm, Hoàng Thiên Vân, là phi tử mà Đức Tông Hoàng Đế sủng ái nhất, Vân phi nương nương.
Ở sau lưng Đức Tông Hoàng Đế, Nam Cung Chính Hùng cầm trong tay Ma Hồn Trảm Nguyệt đao, mặc Kỳ Lân Tỏa Tử Giáp, khuôn mặt kiên nghị mà uy nghiêm, hắn là thiên hạ binh mã Đại tướng quân Nam Cung Chính Hùng, cũng là thiếp thân thị vệ của Đức Tông Hoàng Đế, người Đức Tông Hoàng Đế tín nhiệm nhất.
- Chư vị ái khanh bình thân!
Đức Tông Hoàng Đế ở Diễn Võ Trường đã sớm dọn xong ghế rồng, ngồi vào chỗ của mình, cao giọng nói.
- Hôm nay là Tôn nhi của hoàng thúc Khương Tư Nam cùng nhi tử của Hoàng Thái sư Hoàng Thiên Hoa ước chiến, chư vị không cần giữ lễ tiết, hôm nay tất cả mọi người tới đây đều làm chứng!
Đức Tông Hoàng Đế nhìn quét bốn phía, chậm rãi nói.
- Khương Tư Nam cùng Hoàng Thiên Hoa ở đâu?
Khương Tư Nam cùng Hoàng Thiên Hoa nghe xong, đều tiến lên vài bước.
- Khương Tư Nam có mặt!
- Hoàng Thiên Hoa có mặt!
Đức Tông Hoàng Đế mỉm cười, nhìn xem hai người nói:
- Tu vi của hai người các ngươi ở một tháng này đều tinh tiến không ít, hôm nay ước chiến, trẫm hi vọng các ngươi chẳng phân biệt được sinh tử, điểm đến là dừng, để trận chiến này biến chiến tranh thành tơ lụa như thế nào?
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, tiến về phía trước một bước chắp tay nói:
- Khởi bẩm bệ hạ, một tháng trước Hoàng Thiên Hoa đánh lén ta, hai người chúng ta đã là cục diện không chết không ngớt, trận chiến này là sinh tử quyết chiến, chỉ luận sinh tử, bất luận thắng thua!
Hoàng Thiên Hoa cũng không cam lòng yếu thế nói:
- Khởi bẩm bệ hạ, Khương Tư Nam hèn hạ vô sỉ vu hãm ta, ta và hắn tuyệt không thể cùng tồn tại hậu thế, hôm nay nhất định phải phân sinh tử, kính xin bệ hạ thành toàn!
- Các ngươi....
Sắc mặt của Đức Tông Hoàng Đế khó coi, không nghĩ tới lời của mình vậy mà sẽ bị hai người cự tuyệt, ánh mắt có chút băng lạnh, nhưng mà hắn nghĩ nghĩ vẫn nhẹ thở ra, nhàn nhạt nói:
- Các ngươi đã cố ý như thế, vậy trẫm cũng không ngăn trở, ký giấy sinh tử đi!
Hắn lạnh lùng nhìn Khương Tư Nam, trong nội tâm thầm mắng một tiếng không biết sống chết.
Ta vốn hảo tâm muốn cho hoàng thúc ngươi lưu một tia sinh cơ, cứu tiểu tử này một mạng, nhưng mà hắn không biết trời cao đất rộng, chết ở trong tay Thiên Hoa cũng đừng trách ta!
Đức Tông Hoàng Đế cũng là cao thủ Tiên Thiên cảnh, sao nhìn không ra Khương Tư Nam vẫn là Hậu Thiên Cửu Trọng!
Nhưng Khương Viễn Sơn lại không quan tâm, làm như không thấy Đức Tông Hoàng Đế khó coi cùng Hoàng Lễ Nghiêm nhìn có chút hả hê, vẻ mặt lạnh nhạt.
Khương Tư Nam cùng Hoàng Thiên Hoa đồng thời ký giấy sinh tử, bút lông quăng ra, thân hình bắn lên, lập tức rơi vào Diễn Võ Trường trung ương.
Ánh mắt mọi người lập tức tập trung vào trên thân hai người, thần sắc trong ánh mắt khác nhau, nhưng mà tất cả đều không lên tiếng, Diễn Võ Trường hoàn toàn yên tĩnh.
Bình luận facebook