Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 840
Cột ánh sáng thật lớn giống như tù phía chân trời xa xôi không thể chạm tới nối thẳng xuống, thẳng tắp rơi xuống mặt đất. Khi một vùng hào quang này giảm đi, đội ngũ hơn một trăm người lập tức hiện ra ở khi trung tâm truyền tống trận.
Bên ngoài truyền tống trận, một số lượng Kỵ Sĩ thật lớn đang thờ ơ nhìn xem.
Hơn một trăm người cùng một chỗ nhìn qua tuy rằng không nhỏ, nhưng đối với Thánh Giáo động một tí là truyền tống hơn ngàn người, trên vạn người mà nói, đây là một đội ngũ không chút nào thu hút.
Có rất ít người sẽ phóng ánh mắt đến chú ý một đội ngũ như vậy.
Nhưng mà, lúc này đây rõ ràng có chút bất đồng.
Trong đó có một vị kỵ sĩ thủ hộ đột nhiên kinh hô một tiếng, thân thể gã lập tức thẳng tấp, giống như là gặp được trực tiếp quan trên, ngay cả ánh mắt cũng trở nên có chút tinh thần hơn.
Những người còn lại đều là khẽ giật mình, sau đó theo ánh mắt của gã mà nhìn.
Khi bọn họ nhìn đến hơn trang phục của hơn trăm người kia, đầu của cả đám đều ầm ầm rung động, cũng đem thân thể thẳng băng như một loại kiểu mẫu.
Bởi vì trong những người này, có hơn mười vị Kỵ Sĩ.
Trên người của bọn họ đều mặc bộ đồ đặc chế của Quang Minh.
Tuy rằng trang bị này không phải là thánh khí, chỉ có thêt coi là bậc cao linh khí. Nhưng, trong toàn bộ Quang Minh Thánh Giáo, cũng chỉ có một quân đoàn có tư cách mặc được loại trang bị này mà thôi.
Chính là Thần Vệ Đoàn của Giáo Tông Bệ Hạ.
Ngoại trừ thành viên của Thân Vệ Đoàn, những kỵ sĩ thủ hộ khác bên trong Thánh Điện nếu mà mặc loại áo giáp này, chính là đại nghịch bất đạo.
Cho nên, bộ đồ Quang Minh cũng không kỳ quái, nhưng hơn mười người đang cùng mặc mà nói…, đã có thể nói lên thân phận những người này.
Một vị Kỵ Sĩ Trưởng lập tức vội vàng chạy tới, gã khom người thật sâu về phía mọi người, nói:
- Kẻ hèn Ngải Nhĩ Lạp, hoan nghênh các vị trở về.
Tuy rằng gã là một Kỵ Sĩ Trưởng Tước Vị, mà những kỵ sĩ này tựa hồ chỉ là kỵ sĩ bình thường. Nhưng, trước mặt Thân Vệ Đoàn của Giáo Tông Bệ hạ, bất luận là cường nhân Tước Vị hay là cái gì đều không thể đem kiêu ngạo của mình bộc lộ ra ngoài.
Một vị lão giả đi tới, lão chậm rãi nói:
- Ta biết rồi. Ngươi lui xuống đi.
Lão phất phất tay, giống như là xua đuổi một rcon ruồi bé nhỏ bình thường. Ngải Nhĩ Lạp không dám đối nghịch, cung kính lui xuống.
Lão giả vung tay lên, chiến thuyền thật lớn xuất hiện trên không. Chậm rãi hạ xuống giữa truyền tống trận.
Ánh mắt đám người Ngải Nhĩ Lạp ngưng tụ, nơi này là trọng địa truyền tống trận của Thánh Giáo, cho dù là cường nhân lớn hơn nữa, muốn lấy ra chiến thuyền phải rời đi khỏi cách truyền tống trận vài dặm.
Nhưng, vị lão giả bình thường này lấy ra chiến thuyền cũng không phải là mặt hàng bình thường.
Đây chính là một con thuyền so với vương tòa của kỵ sĩ còn muốn lớn hơn, hơn nữa nhìn nhìn mặt đám người Thân Vệ Đòa của Giáo Tông Bệ Hạ không chút thay đổi. Vì thế, tất cả mọi người lựa chọn mù tạm thời, đối với động tác vi phạm quy định của lão giả làm như không thấy.
Lão giả quay đầu, cười nói:
- Doanh đại sư, các vị, mời lên đây.
Nơi này đã là Thánh Giáo trọng đia, nhưng ách với nơi trọng yếu vẫn còn xa trăm dặm.
Trăm dặm này chính là ở trong mắt cường nhân Vương Cấp, tự nhiên là gần trong gang tấc. Nhưng ở trong mắt người bình thường như cha mẹ Doanh Thừa Phong. Thì phải là rất xa rồi.
Lão Bang Đức có ý lấy lòng Doanh Thừa Phong, tự nhiên là đem chiến thuyền lấy ra, miễn cho những người này đi đường chịu khổ.
Sau một lát. Chiến thuyền mang theo đám người Doanh Thừa Phong bay lên bầu trời, hướng tới trang viên mà đi.
Khi bọn hắn đi rồi, đám kỵ sĩ ở bên dưới mới bắt đầu nghị luận.
Làm cho bọn họ lỳ quái nhất chính là, Thân Vệ Doanh của Giáo Tông Bệ Hạ mang theo đám người không ngờ lại cổ quái như vậy.
Muốn nói những người này là khách quý, chỉ cần nhìn chung quanh bọn họ, bộ dáng như thằng nhà quê vào thành phố thì không đúng rồi. Nhưng muốn nói bọn họ là phạm nhân…, vậy thì ai gặp qua dùng chiến hạm Vương Cấp áp giải phạm nhân chứ.
Hiện giờ Doanh Thừa phong mặc dù là Tạo Đại Sư hùng mạnh nhất Quang Minh Thánh Giáo, nhưng cơ hội hắn lộ diện thật sự là quá ít, Hơn nữa, trong những kỵ sĩ đóng quân ở đây cũng không có khả năng có cường nhân Vương Cấp, cho nên bọn họ đều chưa từng gặp qua Doanh Thừa phong. Càng không thể tưởng được người trẻ tuổi trong đám người kia, dĩ nhiên chính là vị Tạo Đại Sư ở trong Thánh Giáo hiện giờ chạm tay vào có thể bỏng.
Sau một khắc, phi thuyền chậm rãi đáp xuống bên ngoài trang viên của Doanh Thừa Phong.
Trang viên này tuy rằng bị Thánh Chùy đại nhân phá hủy qua một lần, nhưng hiện giờ Doanh Thừa Phong đã là xưa đâu bằng nay, sau khi hắn ra lệnh một tiếng, Tạo Thánh Điện lập tức phái người đến trang viên hắn tu sửa một một phen.
Tuy rằng thời gian cũng không dài lắm. Nhưng nơi này chính là Quang Minh Thánh Giáo, có đủ loại thủ đoạn thần kỳ không thể tin nổi. Cho nên trong khoảng thời gian ngắn, nơi này cũng trở nên rực rỡ hẳn lên, cuối cùng nhìn không thấy được một chút tổn hại nào.
Doanh Thừa Phong đem cha mẹ, đám người Phong Huống mời xuống chiến thuyền.
Hai người Doanh Thừa Phong đối với hoàn cảnh nơi này cũng không có bao nhiêu cảm giác, bọn họ nhiều nhất chính là cảm thấy hô thấp thông thuận hơn, tinh thần cũng tràn đầy hơn chút. Nhưng cùng với người tư tiên như Phong Huống và Doanh Lợi Đức thì hoàn toàn khác xa.
Bọn họ cảm giác được rất rõ ràng, từ sau khi đặt chân đến Thánh Vực, linh lực thiên địa quanh người đều có biến hóa cực lớn.
Nếu như nói ở trong Linh Vực, hàm lượng linh lực thiên đia trong Linh Tháp đã làm cho bọn họ cảm thấy kinh ngạc, vậy hàm lượng linh lực thiên địa nơi này, so với Linh Tháp cao hơn rất nhiều lần.
Hít thật sâu rồi thở ra, Phong Huống đứng thẳng người, thân thể lão ngay tại thời khắc này dường như lớn hơn một chút.
- Thừa Phong, ta có chút tin tưởng.
Lão nhìn hai tay của mình, chậm rãi nói:
- Tu luyện ở nơi này, có lẽ một ngày nào đó ta có thể thăng tiến Tước Vị.
Hàm lượng linh lực thiên địa giữa Linh Vực và Thánh Vực thật sự tách biệt quá lớn, cho nên, cường nhân tu luyện ở Linh Vực một khi tiến nhập Thánh Vực, sẽ phải có một quá trình thích ứng. mà trong quá trình thích ứng này,ayfthwucj lực cường nhân Linh Vực sẽ đột nhiên tăng mạnh, người vừa vượt qua một cảnh giới lớn đều như vậy.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, nói:
- Sư tổ, ngài tu hành ngay tại trong trang viên Thừa Phong đi.
Hắn lấy một bình ngọc ở trong ngực ra, nói:
- Khi tu luyện dùng những đan dược này, cũng có được hiệu quả nhất định, có thể trợ giúp ngài rất nhanh thăng tiến thực lực.
Phong Huống gật đầu thật mạnh một cái, lão cũng không có từ chối, vui vẻ nhận lấy.
Hơn nữa, ánh mắt lão nhân nhìn Doanh Thừa Phong muốn bao nhiêu vừa lòng liền có bấy nhiêu vừa lòng.
Xa xa, một đạo thân ảnh thật nhanh bay đến, đúng là Khấu Nhuệ đại sư trong Tạo Thần Điện có quan hệ sâu nhất với Doanh Thừa Phong.
Ánh mắt của lão vừa chuyển, khi đao qua Thân Vệ Doanh của Giáo Tông Bệ Hạ, không khỏi mày nhíu mặt nhăn.
Tạo Thánh Điện trong Thánh Giáo có thân phận cực kỳ đặc thù, cho nên cực ít giao tiếp với Thân Vệ Doanh của Bệ Hạ, hoặc là nói, bọn họ cũng không muốn cùng những người này có bất kỳ quan hệ gì.
Bang Đức ho nhẹ một tiếng, nói:
- Doanh đại sư. Các người đã trở lại, vậy bổn tọa liền cáo lui.
Doanh Thừa Phong cười ha hả,à nói:
- Đa tạ Bang Đức đại nhân.
Ánh mắt Bang Đức ngưng lại, đột nhiên nói:
- Doanh đại sư, Giáo Tông Bệ Hạ từng có ý chỉ. Nếu như người là cần Thân Vệ Doanh mà nói…, những người này có thể tạm thời ở lại phủ đệ của ngươi, vè nghe theo sự sai khiến của ngươi.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, kinh ngạc nói:
- Ta có thể điều khiển bọn họ?
Đây chính là đội quân tư nhân của Giáo Tông Bệ Hạ đó, ngoài trừ Bệ Hạ, không có khả năng tiếp nhận chỉ huy của người khác.
Nhưng lúc này, Giáo Tông Bệ Hạ lại đem phần vinh quang này đưa đến trên tay của Doanh Thừa Phong.
Bang Đức trầm giọng nói:
- Không sai. Đây chính là ý chỉ Bệ Hạ. Hơn nữa Bệ Hạ còn nói qua, nếu gặp chuyện bọn họ không thể giải quyết, Bệ hạ còn có thể phái người mạnh hơn tới đây.
Trong lòng Doanh Thừa Phong rung động thật lớn, nhưng sau một lcus trầm tư, vẫn là thở dài một tiếng, nói:
- Bang Đức đại nhân, xin ngài thay ta đa tạ ý tốt của Bệ Hạ. Nhưng, phần hậu lễ này ta không thể nhận rồi.
Băng Đức mặt không đổi sắc. Dường như là sớm dự đoán được, nói:
- Ngươi vì sao cự tuyệt?
Doanh Thừa Phong nghiêm mặt nói:
- Qua nhiều thế hệ tới nay, cho tới bây giờ không ai thể vượt qua Bệ hạ chỉ huy Thân Vệ Doanh. Tại hạ không nghĩ mở ra loại tiền lệ này.
Bang Đức đại nhân liếc mắt nhìn hắn một cái, khẽ thở dài:
- Nếu Doanh đại sư cự tuyệt, tại hạ liền y theo bẩm báo Bệ Hạ vậy.
Chắp tay, lão mang thẽo những Thân Vệ Doanh còn laij sải bước rời đi.
Uông Kiệt thấp giọng nói:
- Đại sư, ngài vì sao không nhận hảo ý này của người?
Doanh Thừa Phong cười khổ một tiếng, nói:
- Nếu là ta tiếp nhận hảo ý của lão, như vậy sẽ có ngăn cách với Ái Kệ Ti Điện Hạ, Ka Vương Điện Hạ, còn có chúng vị đại sư trong Tạo Thần Điện.
Tuy rằng hắn cũng hiểu được, một khi tiếp nhận thủ hộ của Thân Vệ Doanh, vậy thì địa vị của hắn sẽ vững như bàn thạch. Đám người Ngô lão gia tử tuyệt đối không dám đến đây tìm mất mặt.
Nhưng, có điều được tất có điều mất, nếu là hắn quá thân cận với Giáo Tông bệ Hạ, như vậy quan hệ với những người khác nhất định sẽ bất hòa. Huống chi, ở trong Thánh Giáo còn có một vị thực lực cường đại cũng không hơn Giáo Tông Bệ Hạ, lão Cường Ni.
Nếu Doanh Thừa Phong không có sức bảo vệ mình. Chỉ sợ là hắn đã đâm đầu vào ngực Giáo Tông Bệ Hạ, lấy được lãi mà bản thân hắn nên có.
Nhưng trong tay Doanh Thừa Phong hôm nay lại có một thuật rèn khiến Giáo Tông Bệ Hạ và lão Cường Ni phải tới cửa cầu, hắn đương nhiên sẽ không dễ dàng cúi đầu một bên bỏ qua một bên rồi.
Tuy nhiên, tâm tư này chỉ có thể chính mình cân nhắc, lại không có cách nào mở miệng nói ra được.
Uông Kiệt tiếc hận thở dài một hơi, nhưng gã vẫn không có quyền thay mặt Doanh Thwuaf Phong quyết định, đành phải buông tha.
Khấu Nhuệ nhìn Bang Đức rời đi, gã mới lên tiếng nói:
- Doanh đại sư, ngươi cuối cùng đã trở lại. ha hả, sứ giả Long tộc đã đến hai ngày, nếu là ngươi không trở lại, chỉ sợ là Ái Lệ Ti Điện Hạ phải trực tiếp đi Linh Vực tìm người.
Bá Vương hai mắt sáng ngời, nói:
- Những người kia đúng thật là gấp gáp.
Sứ giả Long tộc đến, tự nhiên là vì phó ước mà đến.
Bá Vương và cái tên Ngao Đức Lạp có được huyết mạch Long tốc tất nhiên phải đánh một trận.
Doanh Thừa Phong quét mắt nhìn gã một cái, trầm giọng nói:
- Bá Vương, không thể khinh địch.
Người này sau khi uống Thấu Cốt Ngọc Tủy, cảnh giới bản thân đã đột phá thật lớn, đã đạt đến cảnh giới Đại Công Tước. Lúc này, ngoại trừ Doanh Thừa Phong và Kim Cương Vương cùng một ít người khác, không bao giờ sẽ đem thánh thú ngày xưa đối địch với mình để trong mắt nữa.
Khấu Nhuệ chậm rãi gật đầu, nói:
- Đúng vậy, theo tin tức lão phu do thám. Sau khi Ngao Đức Lạp phục dùng Long tộc chí bảo, đã thăng tiến Đại Công Tước rồi, Bá Vương ngươi nếu phải đánh một trận với gã, bản thân phải cẩn thận.
Doanh Thừa Phong ngẩn ra, nói:
- Gã ta phục dụng Long tộc chí bảo?
- Đúng vaayk, nghe nói là Hỏa Long Cát Lợi Phi Nhĩ Đức giúp đỡ, khiến gã có được khả năng chuyển hóa Thánh Long.
Khấu Nhuệ trầm giọng nói:
- Đối địch với long tốc, ngàn vạn lần không được sơ suất.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, hắn đang định nói chuyện, lại nghe đến Kim Cương Vương đột nhiên bạo rống một tiếng:
- Tiện nhân, nhanh lăn ra đây cho lão tử.
Dứt lời, Kim Cương Vương nhảy lên, tay vừa lật lấy ra một cây gậy gộc, hung hăng ném tới một người đang âm thầm núp ở phía xa xa.
Bên ngoài truyền tống trận, một số lượng Kỵ Sĩ thật lớn đang thờ ơ nhìn xem.
Hơn một trăm người cùng một chỗ nhìn qua tuy rằng không nhỏ, nhưng đối với Thánh Giáo động một tí là truyền tống hơn ngàn người, trên vạn người mà nói, đây là một đội ngũ không chút nào thu hút.
Có rất ít người sẽ phóng ánh mắt đến chú ý một đội ngũ như vậy.
Nhưng mà, lúc này đây rõ ràng có chút bất đồng.
Trong đó có một vị kỵ sĩ thủ hộ đột nhiên kinh hô một tiếng, thân thể gã lập tức thẳng tấp, giống như là gặp được trực tiếp quan trên, ngay cả ánh mắt cũng trở nên có chút tinh thần hơn.
Những người còn lại đều là khẽ giật mình, sau đó theo ánh mắt của gã mà nhìn.
Khi bọn họ nhìn đến hơn trang phục của hơn trăm người kia, đầu của cả đám đều ầm ầm rung động, cũng đem thân thể thẳng băng như một loại kiểu mẫu.
Bởi vì trong những người này, có hơn mười vị Kỵ Sĩ.
Trên người của bọn họ đều mặc bộ đồ đặc chế của Quang Minh.
Tuy rằng trang bị này không phải là thánh khí, chỉ có thêt coi là bậc cao linh khí. Nhưng, trong toàn bộ Quang Minh Thánh Giáo, cũng chỉ có một quân đoàn có tư cách mặc được loại trang bị này mà thôi.
Chính là Thần Vệ Đoàn của Giáo Tông Bệ Hạ.
Ngoại trừ thành viên của Thân Vệ Đoàn, những kỵ sĩ thủ hộ khác bên trong Thánh Điện nếu mà mặc loại áo giáp này, chính là đại nghịch bất đạo.
Cho nên, bộ đồ Quang Minh cũng không kỳ quái, nhưng hơn mười người đang cùng mặc mà nói…, đã có thể nói lên thân phận những người này.
Một vị Kỵ Sĩ Trưởng lập tức vội vàng chạy tới, gã khom người thật sâu về phía mọi người, nói:
- Kẻ hèn Ngải Nhĩ Lạp, hoan nghênh các vị trở về.
Tuy rằng gã là một Kỵ Sĩ Trưởng Tước Vị, mà những kỵ sĩ này tựa hồ chỉ là kỵ sĩ bình thường. Nhưng, trước mặt Thân Vệ Đoàn của Giáo Tông Bệ hạ, bất luận là cường nhân Tước Vị hay là cái gì đều không thể đem kiêu ngạo của mình bộc lộ ra ngoài.
Một vị lão giả đi tới, lão chậm rãi nói:
- Ta biết rồi. Ngươi lui xuống đi.
Lão phất phất tay, giống như là xua đuổi một rcon ruồi bé nhỏ bình thường. Ngải Nhĩ Lạp không dám đối nghịch, cung kính lui xuống.
Lão giả vung tay lên, chiến thuyền thật lớn xuất hiện trên không. Chậm rãi hạ xuống giữa truyền tống trận.
Ánh mắt đám người Ngải Nhĩ Lạp ngưng tụ, nơi này là trọng địa truyền tống trận của Thánh Giáo, cho dù là cường nhân lớn hơn nữa, muốn lấy ra chiến thuyền phải rời đi khỏi cách truyền tống trận vài dặm.
Nhưng, vị lão giả bình thường này lấy ra chiến thuyền cũng không phải là mặt hàng bình thường.
Đây chính là một con thuyền so với vương tòa của kỵ sĩ còn muốn lớn hơn, hơn nữa nhìn nhìn mặt đám người Thân Vệ Đòa của Giáo Tông Bệ Hạ không chút thay đổi. Vì thế, tất cả mọi người lựa chọn mù tạm thời, đối với động tác vi phạm quy định của lão giả làm như không thấy.
Lão giả quay đầu, cười nói:
- Doanh đại sư, các vị, mời lên đây.
Nơi này đã là Thánh Giáo trọng đia, nhưng ách với nơi trọng yếu vẫn còn xa trăm dặm.
Trăm dặm này chính là ở trong mắt cường nhân Vương Cấp, tự nhiên là gần trong gang tấc. Nhưng ở trong mắt người bình thường như cha mẹ Doanh Thừa Phong. Thì phải là rất xa rồi.
Lão Bang Đức có ý lấy lòng Doanh Thừa Phong, tự nhiên là đem chiến thuyền lấy ra, miễn cho những người này đi đường chịu khổ.
Sau một lát. Chiến thuyền mang theo đám người Doanh Thừa Phong bay lên bầu trời, hướng tới trang viên mà đi.
Khi bọn hắn đi rồi, đám kỵ sĩ ở bên dưới mới bắt đầu nghị luận.
Làm cho bọn họ lỳ quái nhất chính là, Thân Vệ Doanh của Giáo Tông Bệ Hạ mang theo đám người không ngờ lại cổ quái như vậy.
Muốn nói những người này là khách quý, chỉ cần nhìn chung quanh bọn họ, bộ dáng như thằng nhà quê vào thành phố thì không đúng rồi. Nhưng muốn nói bọn họ là phạm nhân…, vậy thì ai gặp qua dùng chiến hạm Vương Cấp áp giải phạm nhân chứ.
Hiện giờ Doanh Thừa phong mặc dù là Tạo Đại Sư hùng mạnh nhất Quang Minh Thánh Giáo, nhưng cơ hội hắn lộ diện thật sự là quá ít, Hơn nữa, trong những kỵ sĩ đóng quân ở đây cũng không có khả năng có cường nhân Vương Cấp, cho nên bọn họ đều chưa từng gặp qua Doanh Thừa phong. Càng không thể tưởng được người trẻ tuổi trong đám người kia, dĩ nhiên chính là vị Tạo Đại Sư ở trong Thánh Giáo hiện giờ chạm tay vào có thể bỏng.
Sau một khắc, phi thuyền chậm rãi đáp xuống bên ngoài trang viên của Doanh Thừa Phong.
Trang viên này tuy rằng bị Thánh Chùy đại nhân phá hủy qua một lần, nhưng hiện giờ Doanh Thừa Phong đã là xưa đâu bằng nay, sau khi hắn ra lệnh một tiếng, Tạo Thánh Điện lập tức phái người đến trang viên hắn tu sửa một một phen.
Tuy rằng thời gian cũng không dài lắm. Nhưng nơi này chính là Quang Minh Thánh Giáo, có đủ loại thủ đoạn thần kỳ không thể tin nổi. Cho nên trong khoảng thời gian ngắn, nơi này cũng trở nên rực rỡ hẳn lên, cuối cùng nhìn không thấy được một chút tổn hại nào.
Doanh Thừa Phong đem cha mẹ, đám người Phong Huống mời xuống chiến thuyền.
Hai người Doanh Thừa Phong đối với hoàn cảnh nơi này cũng không có bao nhiêu cảm giác, bọn họ nhiều nhất chính là cảm thấy hô thấp thông thuận hơn, tinh thần cũng tràn đầy hơn chút. Nhưng cùng với người tư tiên như Phong Huống và Doanh Lợi Đức thì hoàn toàn khác xa.
Bọn họ cảm giác được rất rõ ràng, từ sau khi đặt chân đến Thánh Vực, linh lực thiên địa quanh người đều có biến hóa cực lớn.
Nếu như nói ở trong Linh Vực, hàm lượng linh lực thiên đia trong Linh Tháp đã làm cho bọn họ cảm thấy kinh ngạc, vậy hàm lượng linh lực thiên địa nơi này, so với Linh Tháp cao hơn rất nhiều lần.
Hít thật sâu rồi thở ra, Phong Huống đứng thẳng người, thân thể lão ngay tại thời khắc này dường như lớn hơn một chút.
- Thừa Phong, ta có chút tin tưởng.
Lão nhìn hai tay của mình, chậm rãi nói:
- Tu luyện ở nơi này, có lẽ một ngày nào đó ta có thể thăng tiến Tước Vị.
Hàm lượng linh lực thiên địa giữa Linh Vực và Thánh Vực thật sự tách biệt quá lớn, cho nên, cường nhân tu luyện ở Linh Vực một khi tiến nhập Thánh Vực, sẽ phải có một quá trình thích ứng. mà trong quá trình thích ứng này,ayfthwucj lực cường nhân Linh Vực sẽ đột nhiên tăng mạnh, người vừa vượt qua một cảnh giới lớn đều như vậy.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, nói:
- Sư tổ, ngài tu hành ngay tại trong trang viên Thừa Phong đi.
Hắn lấy một bình ngọc ở trong ngực ra, nói:
- Khi tu luyện dùng những đan dược này, cũng có được hiệu quả nhất định, có thể trợ giúp ngài rất nhanh thăng tiến thực lực.
Phong Huống gật đầu thật mạnh một cái, lão cũng không có từ chối, vui vẻ nhận lấy.
Hơn nữa, ánh mắt lão nhân nhìn Doanh Thừa Phong muốn bao nhiêu vừa lòng liền có bấy nhiêu vừa lòng.
Xa xa, một đạo thân ảnh thật nhanh bay đến, đúng là Khấu Nhuệ đại sư trong Tạo Thần Điện có quan hệ sâu nhất với Doanh Thừa Phong.
Ánh mắt của lão vừa chuyển, khi đao qua Thân Vệ Doanh của Giáo Tông Bệ Hạ, không khỏi mày nhíu mặt nhăn.
Tạo Thánh Điện trong Thánh Giáo có thân phận cực kỳ đặc thù, cho nên cực ít giao tiếp với Thân Vệ Doanh của Bệ Hạ, hoặc là nói, bọn họ cũng không muốn cùng những người này có bất kỳ quan hệ gì.
Bang Đức ho nhẹ một tiếng, nói:
- Doanh đại sư. Các người đã trở lại, vậy bổn tọa liền cáo lui.
Doanh Thừa Phong cười ha hả,à nói:
- Đa tạ Bang Đức đại nhân.
Ánh mắt Bang Đức ngưng lại, đột nhiên nói:
- Doanh đại sư, Giáo Tông Bệ Hạ từng có ý chỉ. Nếu như người là cần Thân Vệ Doanh mà nói…, những người này có thể tạm thời ở lại phủ đệ của ngươi, vè nghe theo sự sai khiến của ngươi.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, kinh ngạc nói:
- Ta có thể điều khiển bọn họ?
Đây chính là đội quân tư nhân của Giáo Tông Bệ Hạ đó, ngoài trừ Bệ Hạ, không có khả năng tiếp nhận chỉ huy của người khác.
Nhưng lúc này, Giáo Tông Bệ Hạ lại đem phần vinh quang này đưa đến trên tay của Doanh Thừa Phong.
Bang Đức trầm giọng nói:
- Không sai. Đây chính là ý chỉ Bệ Hạ. Hơn nữa Bệ Hạ còn nói qua, nếu gặp chuyện bọn họ không thể giải quyết, Bệ hạ còn có thể phái người mạnh hơn tới đây.
Trong lòng Doanh Thừa Phong rung động thật lớn, nhưng sau một lcus trầm tư, vẫn là thở dài một tiếng, nói:
- Bang Đức đại nhân, xin ngài thay ta đa tạ ý tốt của Bệ Hạ. Nhưng, phần hậu lễ này ta không thể nhận rồi.
Băng Đức mặt không đổi sắc. Dường như là sớm dự đoán được, nói:
- Ngươi vì sao cự tuyệt?
Doanh Thừa Phong nghiêm mặt nói:
- Qua nhiều thế hệ tới nay, cho tới bây giờ không ai thể vượt qua Bệ hạ chỉ huy Thân Vệ Doanh. Tại hạ không nghĩ mở ra loại tiền lệ này.
Bang Đức đại nhân liếc mắt nhìn hắn một cái, khẽ thở dài:
- Nếu Doanh đại sư cự tuyệt, tại hạ liền y theo bẩm báo Bệ Hạ vậy.
Chắp tay, lão mang thẽo những Thân Vệ Doanh còn laij sải bước rời đi.
Uông Kiệt thấp giọng nói:
- Đại sư, ngài vì sao không nhận hảo ý này của người?
Doanh Thừa Phong cười khổ một tiếng, nói:
- Nếu là ta tiếp nhận hảo ý của lão, như vậy sẽ có ngăn cách với Ái Kệ Ti Điện Hạ, Ka Vương Điện Hạ, còn có chúng vị đại sư trong Tạo Thần Điện.
Tuy rằng hắn cũng hiểu được, một khi tiếp nhận thủ hộ của Thân Vệ Doanh, vậy thì địa vị của hắn sẽ vững như bàn thạch. Đám người Ngô lão gia tử tuyệt đối không dám đến đây tìm mất mặt.
Nhưng, có điều được tất có điều mất, nếu là hắn quá thân cận với Giáo Tông bệ Hạ, như vậy quan hệ với những người khác nhất định sẽ bất hòa. Huống chi, ở trong Thánh Giáo còn có một vị thực lực cường đại cũng không hơn Giáo Tông Bệ Hạ, lão Cường Ni.
Nếu Doanh Thừa Phong không có sức bảo vệ mình. Chỉ sợ là hắn đã đâm đầu vào ngực Giáo Tông Bệ Hạ, lấy được lãi mà bản thân hắn nên có.
Nhưng trong tay Doanh Thừa Phong hôm nay lại có một thuật rèn khiến Giáo Tông Bệ Hạ và lão Cường Ni phải tới cửa cầu, hắn đương nhiên sẽ không dễ dàng cúi đầu một bên bỏ qua một bên rồi.
Tuy nhiên, tâm tư này chỉ có thể chính mình cân nhắc, lại không có cách nào mở miệng nói ra được.
Uông Kiệt tiếc hận thở dài một hơi, nhưng gã vẫn không có quyền thay mặt Doanh Thwuaf Phong quyết định, đành phải buông tha.
Khấu Nhuệ nhìn Bang Đức rời đi, gã mới lên tiếng nói:
- Doanh đại sư, ngươi cuối cùng đã trở lại. ha hả, sứ giả Long tộc đã đến hai ngày, nếu là ngươi không trở lại, chỉ sợ là Ái Lệ Ti Điện Hạ phải trực tiếp đi Linh Vực tìm người.
Bá Vương hai mắt sáng ngời, nói:
- Những người kia đúng thật là gấp gáp.
Sứ giả Long tộc đến, tự nhiên là vì phó ước mà đến.
Bá Vương và cái tên Ngao Đức Lạp có được huyết mạch Long tốc tất nhiên phải đánh một trận.
Doanh Thừa Phong quét mắt nhìn gã một cái, trầm giọng nói:
- Bá Vương, không thể khinh địch.
Người này sau khi uống Thấu Cốt Ngọc Tủy, cảnh giới bản thân đã đột phá thật lớn, đã đạt đến cảnh giới Đại Công Tước. Lúc này, ngoại trừ Doanh Thừa Phong và Kim Cương Vương cùng một ít người khác, không bao giờ sẽ đem thánh thú ngày xưa đối địch với mình để trong mắt nữa.
Khấu Nhuệ chậm rãi gật đầu, nói:
- Đúng vậy, theo tin tức lão phu do thám. Sau khi Ngao Đức Lạp phục dùng Long tộc chí bảo, đã thăng tiến Đại Công Tước rồi, Bá Vương ngươi nếu phải đánh một trận với gã, bản thân phải cẩn thận.
Doanh Thừa Phong ngẩn ra, nói:
- Gã ta phục dụng Long tộc chí bảo?
- Đúng vaayk, nghe nói là Hỏa Long Cát Lợi Phi Nhĩ Đức giúp đỡ, khiến gã có được khả năng chuyển hóa Thánh Long.
Khấu Nhuệ trầm giọng nói:
- Đối địch với long tốc, ngàn vạn lần không được sơ suất.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, hắn đang định nói chuyện, lại nghe đến Kim Cương Vương đột nhiên bạo rống một tiếng:
- Tiện nhân, nhanh lăn ra đây cho lão tử.
Dứt lời, Kim Cương Vương nhảy lên, tay vừa lật lấy ra một cây gậy gộc, hung hăng ném tới một người đang âm thầm núp ở phía xa xa.
Bình luận facebook