Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 954
Doanh Thừa Phong nghe thấy mừng rỡ, đôi mắt sáng rực lên.
Trước khi vào ngôi mộ thần linh lần này, cho dù hắn kỳ vọng hơn nữa, cũng chưa từng nghĩ rằng mình có thể có được thừa nhận của một món thần khí. Hơn nữa, món thần khí này rõ ràng không giống bình thường, đó chính là một thần khí của Thần Quốc.
Tuy hắn biết không nhiều lắm về chuyện thần linh, nhưng một số kiến thức phổ thông tối thiểu vẫn hiểu được.
Thần Quốc là trọng địa của thần linh ở. Đối với nơi như thế này, thần linh nhất định là không tiếc sức lực kiến tạo. Và đây rõ ràng là nơi ở của thần Chí Cao cường đại. Vì để gầy dựng một nơi an toàn thoải mái cho mình, ông đã làm Thần Quốc to lớn hùng vĩ như vậy. Cho nên sự mạnh mẽ của lực lượng Thần Quốc, cho dù là trong chúng thần cũng xếp vị trí hàng đầu.
Thần Quốc như vậy, trên cơ bản không có khả năng sinh ra thần khí.
Nhưng một khi thuận lợi sinh ra, vậy Thần Quốc Khí Linh sẽ có sức mạnh kinh khủng làm người ta sợ.
Cho dù Doanh Thừa Phong tự đại hơn nữa, cũng sẽ không cho rằng mình có thể hàng phục được một nơi như thế này.
Nhưng hai khí linh phủ phục trước mặt mình lại tuyệt đối không giả. Khi nghĩ tới mình không biết thế nào lại thu phục được hai vị cường đại này, trong lòng Doanh Thừa Phong tràn đầy sự khó tin và kinh hỉ.
Nhưng ngay lúc Doanh Thừa Phong vui mừng không thôi, Đan Lô Khí Linh cất giấu trong túi không gian của hắn lại chửi ầm hai linh thần khí không biết liêm sĩ đó.
Hai kẻ này rõ ràng là nhìn thấy tiềm lực hùng mạnh không gì sánh bằng trên người Doanh Thừa Phong rồi, cho nên mới chủ động hàng phục, hơn nữa còn nhận hắn làm chủ.
Thế mà bọn họ lại khăng khăng nói cái gì, Doanh Thừa Phong đã qua khảo hạch.
Một cường giả cấp Vương, có thể trải qua khảo hạch của linh thần khí. Hơn nữa còn là khí linh Thần Quốc cường đại nhất. Nếu thật có người tin, vậy trừ phi người này là kẻ ngu suy ngốc ngếch hết thuốc chữa.
Chỉ là, những lời nói này cũng chỉ là nói thầm trong lòng, mà không dám nói ra.
Doanh Thừa Phong thu liễm tâm tình, hắn gật đầu, nói:
- Hai vị xin đứng lên. Sau khi hai vị linh thần khí đứng lên, hắn cũng cúi người hành lễ thật sâu với hai vị thần linh, nói:
- Hai vị tiền bối, sau này kính xin giúp đỡ nhiều.
Tuy nói hai vị thần khí này thừa nhận địa vị chủ nhân của hắn, nhưng Doanh Thừa Phong lại không dám có chút ý chậm trễ.
Đây chính là kết quả của thực lực khác nhau một trời một vực tạo ra. Nếu chủ nhân yếu kẻ hầu mạnh, vậy chủ nhân này phải bất cứ lúc nào cũng phải thật cẩn thận.
Hai vị thần linh khẽ mỉm cười. Vị Thần Tọa Khí Linh đó khẽ vẫy tay, trước mắt Doanh Thừa Phong nhất thời xuất hiện một cảnh tượng không gian ba chiều
Ánh mắt hơi chau lại, Doanh Thừa Phong lập tức nhận ra.
Đây là toàn bộ hình ảnh Thần Quốc, lúc này được khí linh dùng loại phương thức này trình chiếu ra.
Trong Thần Quốc, một mảng hoang vu không còn vinh quang như ngày xưa. Nhưng trong mảng hoang vu này lại mơ hồ ẩn chứa vô số bảo vật trân hiếm.
Trong này cho dù là tiện tay nhặt một viên đá trên đất, cũng là bảo vật mà các cường giả trần gian bể đầu chảy máu cũng muốn tranh giành.
Có thể nói, một sinh linh vẫn còn sinh tồn trong Thần Quốc to lớn, chỉ cần bổ sung thêm sinh linh ở trung này, thì có thể làm chỗ này phục hồi tới đỉnh cao của hưng thịnh.
Dường như cảm nhận được cách nghĩ của Doanh Thừa Phong, Hắc Khí Khí Linh nói:
- Chủ nhân, trong Thần Quốc bây giờ đã không có thánh đồ tồn tại.
Nhưng ở đây có một trăm ngàn quỷ vật, cũng là một nguồn chiến lực khổng lồ, cho dù là Thần Quốc lấy đi một tiểu thần, cũng còn dư dả.
Doanh Thừa Phong hít vào một hơi khí lạnh, hắn sớm biết có thể quỷ vật ưu việt vẫn còn tồn tại trong thời gian dài, ít nhất cũng có tu vi kinh khủng của bán thần thông thường.
Hắn giả mạo thần linh chuyển thế, đã hàng phục gần ngàn vạn quỷ vật.
Vốn cho rằng trong cái Thần Quốc này vẫn còn có quỷ vật như vậy, nhưng số lượng cũng không nhiều lắm. Nhiều nhất là một số linh tinh đang chờ mình từ từ quét sạch.
Nhưng bây giờ nghe nói khí linh nói ra hắn mới hiểu sự dày chặc bên trong Thần Quốc, vượt xa sự tưởng tượng của hắn.
Trăm ngàn quỷ vật cấp bán thần, đây là một nguồn sức mạnh to lớn cỡ nào.
Có lẽ đối với thần Chí Cao không đáng là gì. Nếu như rơi xuống trần gian, tuyệt đối là có thể quét sạch tất cả mọi thế lực.
Đương nhiên, dưới tình huống bình thường cũng không có một vị thần Chí Cao nào sẽ làm ra những chuyện điên cuồng như vậy. Nếu một vị thần Chí Cao nào đó thật sự phái ra hàng nghìn bán thần giáng xuống Thánh Vực. Nó bỗng chốc có thể có được ưu thế nhất thời, nhưng cũng sẽ gây nên căm thù của chúng thần.
Thần Chí Cao tuy lớn mạnh, nhưng vẫn có thể ngã xuống. Cho nên không có một vị thần nào có thể làm ra chuyện khiêu khích thần linh như thế này.
- Chủ nhân, nếu ngài muốn xây dựng lại Thần Quốc, đưa sinh linh vào trong Thần Quốc, vậy nhất định phải thanh trừ những quỷ vật này. Thần Tọa Khí Linh khinh thường nói:
- Những tên này khống có sức mạnh chiến đấu bao nhiêu, ởtrong Thần Quốc thật là chướng mắt. Nếu không phải ngăn cản của bóng đêm, ta sớm tiêu diệt hết bọn chúng rồi.
Khóe miệng của Doanh Thừa Phong bỗng kéo giật một cái, thật không hổ là khí linh Thần Quốc, nghe khẩu khí này quả là lớn.
Trăm ngàn quỷ vật bán thần lại không có sức chiến đấu gì.
Nếu câu nói này bị Giáo Tông Bệ Hạ và vaa Thời Không nghe được, không biết bọn họ sẽ có cảm xúc gì.
Nhưng hắn cũng không quá nghi ngờ câu nói này. Vì nếu trong quy mô như Thần Quốc, trăm ngàn quỷ vật bán thần hình như thật không có gì tài giỏi. Với uy năng mà Thần Quốc Khí Linh khống chế mà nói, muốn tiêu diệt bọn chúng, chỉ là cần một cái ý niệm. Xây dựng lại Thần Quốc phá bỏ ở mức độ nhất định, thì cũng được.
Hắc Khí Khí Linh ha ha cười, nói:
- Ta sớm đã nói rồi, sức mạnh của mặt trời cũng không thể tồn tại độc lập, sức mạnh của bóng tối cũng quan trọng như vậy. Những quỷ vật này sinh tiền đều là…. thánh đồ thành kính nhất của lão chủ nhân. Bọn chúng có thể biến thành quỷ vật, cũng là vì trong lòng chấp niệm lão chủ nhân không thể từ bỏ. Ha ha, cho dù vì điều này, cũng phải để chúng tiếp tục tồn tại.
Doanh Thừa Phong liên tục gật đầu, nói:
- Không sai, không sai, thánh đồ thành kính như vậy, chết rồi há chẳng phải là quá đáng tiếc.
Hắn thầm nhủ, những quỷ vật này sinh tiền có ngoan đạo không, không liên quan gì ta. Nhưng sức chiến đấu của chúng lại là thật, thần Chí Cao có lẽ không xem trọng, nhưng nó lại quý giá vô cùng. Nếu lãng phí, há chẳng phải là lãng phí của trời.
Thần Tọa Khí Linh cúi người hành lễ, nói:
- Phải, nghe theo chỉ ý của chủ nhân.
Hắc Khí Khí Linh vội nói:
- Chủ nhân, xây dựng lại thần chính là một chuyện lâu dài. Chỉ là trên người của ngài, nếu đã có xác thần linh khống chế lực lượng Chết làm chủ thể để rèn bán thần khí, chi bằng thu hết tất cả những quỷ vật này vào. Nó than nhẹ một tiếng, nói:
- Có lẽ, bọn chúng cần quên đi vinh quang ngày xưa, tiếp tục sinh tồn trong bán thần khí.
Doanh Thừa Phong ngẩn ra, nói:
- Tiền bối, ngài nói chủ thể của Hắc Chướng Kỳ là cái xác thần linh sao?
Hắc Khí Khí Linh gật đầu, nói:
- Đúng vậy, vị thần linh đó sinh tiền cai quản lực lượng Chết. Tuy cường đại không bằng lão chủ nhân, nhưng thần lực khác rất tinh thâm, trong chúng thần cũng được xếp hàng cường giả.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, lúc này cuối cùng hắn hiểu rõ cái đặc dị như Hắc Chướng Kỳ đó là làm thế nào mà đến.
Sau khi vật này hấp thụ xong năng lượng Chết, có thể không ngừng nâng cao uy năng. Cho dù là lúc Hoàng Kim Cảnh, cũng mạnh mẽ nuốt cái xác bán thần vào mà vẫn có thể bình yên vô sự.
Doanh Thừa Phong vẫn rất thắc mắc, tiềm lực cực hạn của Hắc Chướng Kỳ rốt cuộc là ở đâu. Tại sao sao rắn nuốt voi lại chưa nổ banh xác mà chết.
Bây giờ hắn mới hiểu ra, thì ra chủ thể của Hắc Chướng Kỳ chính là một cái xác thần linh tạo nên. Khó trách có thể có tiềm lực không thể tin nổi như vậy.
Tâm niệm vừa chuyển, ý niệm của hắn đã liên lặc với Đan Lô Khí Linh.
- Khí Linh huynh, chủ thể Hắc Chướng Kỳ là bộ xác thần linh, huynh lại không biết sao?
Đan Lô Khí Linh tức giận nói:
- Ta sớm đã biết rồi, ta bị thương nghiêm trọng, dẫn đến mất đi ký ức, đặc biệt là ký ức có liên quan với thần linh, đều bị phong ấn lại. Nó dừng lại một chút, oán hận nói tiếp:
- Nếu ngươi sớm ngày tấn thăng thần linh, hơn nữa làm ta hồi phục ký ức, ta nhất định biết.
Doanh Thừa Phong thầm líu lưỡi. Tuy hắn thu phục Thần Quốc Khí Linh rồi, nhưng muốn mình xây dựng và tu sửa thần khí, thì vẫn không có nắm chắc gì.
Trong lòng khẽ động một cái, hắn nhớ đến bọn người Giáo Tông Bệ Hạ, nói:
- Hai vị tiền bối. Mấy người cùng vãn bối vào trong mộ thần linh đó bây giờ thế nào rồi?
Tuy Giáo Tông Bệ Hạ đều ở ngoài Thần Quốc, nhưng Doanh Thừa Phong tin rằng, với thực lực của linh thần khí, tuyệt đối có thể theo dõi giám sát cả khu mộ.
Quả nhiên, đồ án trước mặt hắn lập tức xảy ra biến hóa cực lớn, tất cả núi non sông ngòi đều biến mất, thay vào đó lại là một không gian vũ trụ tối tăm lạnh lẽo.
Một nơi nào đó trong không gian này không ngừng mở rộng ra. Chỉ trong nháy mắt, thân hình của đám người cường giả bán thần Giáo Tông Bệ Hạ xuất hiện trước mắt hắn.
Thần Quốc Khí Linh không hổ là tuyệt đỉnh nhất trong số thần khí. Biểu tình ngơ ngác của ba người Giáo Tông Bệ Hạ phản chiếu ở đây, hơn nữa ba người bọn họ còn hoàn toàn không biết.
Phải biết, ở đây cũng không phải trong Thần Quốc, mà là không gian vũ trụ mênh mông vô biên.
Nhưng Thần Quốc Khí Linh vẫn có thể dưới tình huống không để bọn họ phát hiện tiến hành tỉ mỉ thăm dò bọn họ. Năng lực này quả thật là làm người ta nghe rợn cả người.
Ba vị bán thần Giáo Tông Bệ Hạ cũng không có bỏ đi hay tản ra, bọn họ lên thuyền chiến lặng lẽ chờ.
Sau khi tu luyện tới cảnh giới bán thần, cho dù là biết rõ thời gian không nhiều, nhưng Giáo Tông Bệ Hạ và lão Cường Ni vẫn tỏ ra khá kiên nhẫn.
Ít nhất, Doanh Thừa Phong cũng không hề nhìn thấy chút vẻ không kiên nhẫn và lo lắng trên người bọn họ.
Nghĩ ngợi một lát, Doanh Thừa Phong nói:
- Tiền bối, nếu nhận ba người bọn họ vào Thần Quốc, phải chăng có thể cản ngăn cảm ứng của thần linh khác với bọn họ.
Thần Tọa Khí Linh ngạo nghễ nói:
- Đương nhiên là có thể, đây là Thần Quốc của lão chủ nhân tâm huyết xây dựng. Một khi vào Thần Quốc, bất luận trên người bọn họ có quan hệ gì với thần linh khác, đều sẽ nhanh chóng bị ngăn cản. Nó ưỡn ngực nói:
- Ngài yên tâm, ngay cả thần lực của thần Chí Cao cũng không thể xâm nhập Thần Quốc.
Doanh Thừa Phong nở nụ cười mỉm, vừa lòng thỏa ý, nói:
- Rất tốt. Hắn giơ tay lật một cái, cầm Hắc Chướng Kỳ trong tay, hướng về phía Hắc Khí Khí Linh nói:
- Tiền bối, bây giờ vãn bối muốn thu vào tất cả đám quỷ vật, kính xin ông giúp đỡ.
Hắc Khí Khí Linh ha ha cười, nói:
- Được, chủ nhân, nguyện hiến sức vì ngài
Trước khi vào ngôi mộ thần linh lần này, cho dù hắn kỳ vọng hơn nữa, cũng chưa từng nghĩ rằng mình có thể có được thừa nhận của một món thần khí. Hơn nữa, món thần khí này rõ ràng không giống bình thường, đó chính là một thần khí của Thần Quốc.
Tuy hắn biết không nhiều lắm về chuyện thần linh, nhưng một số kiến thức phổ thông tối thiểu vẫn hiểu được.
Thần Quốc là trọng địa của thần linh ở. Đối với nơi như thế này, thần linh nhất định là không tiếc sức lực kiến tạo. Và đây rõ ràng là nơi ở của thần Chí Cao cường đại. Vì để gầy dựng một nơi an toàn thoải mái cho mình, ông đã làm Thần Quốc to lớn hùng vĩ như vậy. Cho nên sự mạnh mẽ của lực lượng Thần Quốc, cho dù là trong chúng thần cũng xếp vị trí hàng đầu.
Thần Quốc như vậy, trên cơ bản không có khả năng sinh ra thần khí.
Nhưng một khi thuận lợi sinh ra, vậy Thần Quốc Khí Linh sẽ có sức mạnh kinh khủng làm người ta sợ.
Cho dù Doanh Thừa Phong tự đại hơn nữa, cũng sẽ không cho rằng mình có thể hàng phục được một nơi như thế này.
Nhưng hai khí linh phủ phục trước mặt mình lại tuyệt đối không giả. Khi nghĩ tới mình không biết thế nào lại thu phục được hai vị cường đại này, trong lòng Doanh Thừa Phong tràn đầy sự khó tin và kinh hỉ.
Nhưng ngay lúc Doanh Thừa Phong vui mừng không thôi, Đan Lô Khí Linh cất giấu trong túi không gian của hắn lại chửi ầm hai linh thần khí không biết liêm sĩ đó.
Hai kẻ này rõ ràng là nhìn thấy tiềm lực hùng mạnh không gì sánh bằng trên người Doanh Thừa Phong rồi, cho nên mới chủ động hàng phục, hơn nữa còn nhận hắn làm chủ.
Thế mà bọn họ lại khăng khăng nói cái gì, Doanh Thừa Phong đã qua khảo hạch.
Một cường giả cấp Vương, có thể trải qua khảo hạch của linh thần khí. Hơn nữa còn là khí linh Thần Quốc cường đại nhất. Nếu thật có người tin, vậy trừ phi người này là kẻ ngu suy ngốc ngếch hết thuốc chữa.
Chỉ là, những lời nói này cũng chỉ là nói thầm trong lòng, mà không dám nói ra.
Doanh Thừa Phong thu liễm tâm tình, hắn gật đầu, nói:
- Hai vị xin đứng lên. Sau khi hai vị linh thần khí đứng lên, hắn cũng cúi người hành lễ thật sâu với hai vị thần linh, nói:
- Hai vị tiền bối, sau này kính xin giúp đỡ nhiều.
Tuy nói hai vị thần khí này thừa nhận địa vị chủ nhân của hắn, nhưng Doanh Thừa Phong lại không dám có chút ý chậm trễ.
Đây chính là kết quả của thực lực khác nhau một trời một vực tạo ra. Nếu chủ nhân yếu kẻ hầu mạnh, vậy chủ nhân này phải bất cứ lúc nào cũng phải thật cẩn thận.
Hai vị thần linh khẽ mỉm cười. Vị Thần Tọa Khí Linh đó khẽ vẫy tay, trước mắt Doanh Thừa Phong nhất thời xuất hiện một cảnh tượng không gian ba chiều
Ánh mắt hơi chau lại, Doanh Thừa Phong lập tức nhận ra.
Đây là toàn bộ hình ảnh Thần Quốc, lúc này được khí linh dùng loại phương thức này trình chiếu ra.
Trong Thần Quốc, một mảng hoang vu không còn vinh quang như ngày xưa. Nhưng trong mảng hoang vu này lại mơ hồ ẩn chứa vô số bảo vật trân hiếm.
Trong này cho dù là tiện tay nhặt một viên đá trên đất, cũng là bảo vật mà các cường giả trần gian bể đầu chảy máu cũng muốn tranh giành.
Có thể nói, một sinh linh vẫn còn sinh tồn trong Thần Quốc to lớn, chỉ cần bổ sung thêm sinh linh ở trung này, thì có thể làm chỗ này phục hồi tới đỉnh cao của hưng thịnh.
Dường như cảm nhận được cách nghĩ của Doanh Thừa Phong, Hắc Khí Khí Linh nói:
- Chủ nhân, trong Thần Quốc bây giờ đã không có thánh đồ tồn tại.
Nhưng ở đây có một trăm ngàn quỷ vật, cũng là một nguồn chiến lực khổng lồ, cho dù là Thần Quốc lấy đi một tiểu thần, cũng còn dư dả.
Doanh Thừa Phong hít vào một hơi khí lạnh, hắn sớm biết có thể quỷ vật ưu việt vẫn còn tồn tại trong thời gian dài, ít nhất cũng có tu vi kinh khủng của bán thần thông thường.
Hắn giả mạo thần linh chuyển thế, đã hàng phục gần ngàn vạn quỷ vật.
Vốn cho rằng trong cái Thần Quốc này vẫn còn có quỷ vật như vậy, nhưng số lượng cũng không nhiều lắm. Nhiều nhất là một số linh tinh đang chờ mình từ từ quét sạch.
Nhưng bây giờ nghe nói khí linh nói ra hắn mới hiểu sự dày chặc bên trong Thần Quốc, vượt xa sự tưởng tượng của hắn.
Trăm ngàn quỷ vật cấp bán thần, đây là một nguồn sức mạnh to lớn cỡ nào.
Có lẽ đối với thần Chí Cao không đáng là gì. Nếu như rơi xuống trần gian, tuyệt đối là có thể quét sạch tất cả mọi thế lực.
Đương nhiên, dưới tình huống bình thường cũng không có một vị thần Chí Cao nào sẽ làm ra những chuyện điên cuồng như vậy. Nếu một vị thần Chí Cao nào đó thật sự phái ra hàng nghìn bán thần giáng xuống Thánh Vực. Nó bỗng chốc có thể có được ưu thế nhất thời, nhưng cũng sẽ gây nên căm thù của chúng thần.
Thần Chí Cao tuy lớn mạnh, nhưng vẫn có thể ngã xuống. Cho nên không có một vị thần nào có thể làm ra chuyện khiêu khích thần linh như thế này.
- Chủ nhân, nếu ngài muốn xây dựng lại Thần Quốc, đưa sinh linh vào trong Thần Quốc, vậy nhất định phải thanh trừ những quỷ vật này. Thần Tọa Khí Linh khinh thường nói:
- Những tên này khống có sức mạnh chiến đấu bao nhiêu, ởtrong Thần Quốc thật là chướng mắt. Nếu không phải ngăn cản của bóng đêm, ta sớm tiêu diệt hết bọn chúng rồi.
Khóe miệng của Doanh Thừa Phong bỗng kéo giật một cái, thật không hổ là khí linh Thần Quốc, nghe khẩu khí này quả là lớn.
Trăm ngàn quỷ vật bán thần lại không có sức chiến đấu gì.
Nếu câu nói này bị Giáo Tông Bệ Hạ và vaa Thời Không nghe được, không biết bọn họ sẽ có cảm xúc gì.
Nhưng hắn cũng không quá nghi ngờ câu nói này. Vì nếu trong quy mô như Thần Quốc, trăm ngàn quỷ vật bán thần hình như thật không có gì tài giỏi. Với uy năng mà Thần Quốc Khí Linh khống chế mà nói, muốn tiêu diệt bọn chúng, chỉ là cần một cái ý niệm. Xây dựng lại Thần Quốc phá bỏ ở mức độ nhất định, thì cũng được.
Hắc Khí Khí Linh ha ha cười, nói:
- Ta sớm đã nói rồi, sức mạnh của mặt trời cũng không thể tồn tại độc lập, sức mạnh của bóng tối cũng quan trọng như vậy. Những quỷ vật này sinh tiền đều là…. thánh đồ thành kính nhất của lão chủ nhân. Bọn chúng có thể biến thành quỷ vật, cũng là vì trong lòng chấp niệm lão chủ nhân không thể từ bỏ. Ha ha, cho dù vì điều này, cũng phải để chúng tiếp tục tồn tại.
Doanh Thừa Phong liên tục gật đầu, nói:
- Không sai, không sai, thánh đồ thành kính như vậy, chết rồi há chẳng phải là quá đáng tiếc.
Hắn thầm nhủ, những quỷ vật này sinh tiền có ngoan đạo không, không liên quan gì ta. Nhưng sức chiến đấu của chúng lại là thật, thần Chí Cao có lẽ không xem trọng, nhưng nó lại quý giá vô cùng. Nếu lãng phí, há chẳng phải là lãng phí của trời.
Thần Tọa Khí Linh cúi người hành lễ, nói:
- Phải, nghe theo chỉ ý của chủ nhân.
Hắc Khí Khí Linh vội nói:
- Chủ nhân, xây dựng lại thần chính là một chuyện lâu dài. Chỉ là trên người của ngài, nếu đã có xác thần linh khống chế lực lượng Chết làm chủ thể để rèn bán thần khí, chi bằng thu hết tất cả những quỷ vật này vào. Nó than nhẹ một tiếng, nói:
- Có lẽ, bọn chúng cần quên đi vinh quang ngày xưa, tiếp tục sinh tồn trong bán thần khí.
Doanh Thừa Phong ngẩn ra, nói:
- Tiền bối, ngài nói chủ thể của Hắc Chướng Kỳ là cái xác thần linh sao?
Hắc Khí Khí Linh gật đầu, nói:
- Đúng vậy, vị thần linh đó sinh tiền cai quản lực lượng Chết. Tuy cường đại không bằng lão chủ nhân, nhưng thần lực khác rất tinh thâm, trong chúng thần cũng được xếp hàng cường giả.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, lúc này cuối cùng hắn hiểu rõ cái đặc dị như Hắc Chướng Kỳ đó là làm thế nào mà đến.
Sau khi vật này hấp thụ xong năng lượng Chết, có thể không ngừng nâng cao uy năng. Cho dù là lúc Hoàng Kim Cảnh, cũng mạnh mẽ nuốt cái xác bán thần vào mà vẫn có thể bình yên vô sự.
Doanh Thừa Phong vẫn rất thắc mắc, tiềm lực cực hạn của Hắc Chướng Kỳ rốt cuộc là ở đâu. Tại sao sao rắn nuốt voi lại chưa nổ banh xác mà chết.
Bây giờ hắn mới hiểu ra, thì ra chủ thể của Hắc Chướng Kỳ chính là một cái xác thần linh tạo nên. Khó trách có thể có tiềm lực không thể tin nổi như vậy.
Tâm niệm vừa chuyển, ý niệm của hắn đã liên lặc với Đan Lô Khí Linh.
- Khí Linh huynh, chủ thể Hắc Chướng Kỳ là bộ xác thần linh, huynh lại không biết sao?
Đan Lô Khí Linh tức giận nói:
- Ta sớm đã biết rồi, ta bị thương nghiêm trọng, dẫn đến mất đi ký ức, đặc biệt là ký ức có liên quan với thần linh, đều bị phong ấn lại. Nó dừng lại một chút, oán hận nói tiếp:
- Nếu ngươi sớm ngày tấn thăng thần linh, hơn nữa làm ta hồi phục ký ức, ta nhất định biết.
Doanh Thừa Phong thầm líu lưỡi. Tuy hắn thu phục Thần Quốc Khí Linh rồi, nhưng muốn mình xây dựng và tu sửa thần khí, thì vẫn không có nắm chắc gì.
Trong lòng khẽ động một cái, hắn nhớ đến bọn người Giáo Tông Bệ Hạ, nói:
- Hai vị tiền bối. Mấy người cùng vãn bối vào trong mộ thần linh đó bây giờ thế nào rồi?
Tuy Giáo Tông Bệ Hạ đều ở ngoài Thần Quốc, nhưng Doanh Thừa Phong tin rằng, với thực lực của linh thần khí, tuyệt đối có thể theo dõi giám sát cả khu mộ.
Quả nhiên, đồ án trước mặt hắn lập tức xảy ra biến hóa cực lớn, tất cả núi non sông ngòi đều biến mất, thay vào đó lại là một không gian vũ trụ tối tăm lạnh lẽo.
Một nơi nào đó trong không gian này không ngừng mở rộng ra. Chỉ trong nháy mắt, thân hình của đám người cường giả bán thần Giáo Tông Bệ Hạ xuất hiện trước mắt hắn.
Thần Quốc Khí Linh không hổ là tuyệt đỉnh nhất trong số thần khí. Biểu tình ngơ ngác của ba người Giáo Tông Bệ Hạ phản chiếu ở đây, hơn nữa ba người bọn họ còn hoàn toàn không biết.
Phải biết, ở đây cũng không phải trong Thần Quốc, mà là không gian vũ trụ mênh mông vô biên.
Nhưng Thần Quốc Khí Linh vẫn có thể dưới tình huống không để bọn họ phát hiện tiến hành tỉ mỉ thăm dò bọn họ. Năng lực này quả thật là làm người ta nghe rợn cả người.
Ba vị bán thần Giáo Tông Bệ Hạ cũng không có bỏ đi hay tản ra, bọn họ lên thuyền chiến lặng lẽ chờ.
Sau khi tu luyện tới cảnh giới bán thần, cho dù là biết rõ thời gian không nhiều, nhưng Giáo Tông Bệ Hạ và lão Cường Ni vẫn tỏ ra khá kiên nhẫn.
Ít nhất, Doanh Thừa Phong cũng không hề nhìn thấy chút vẻ không kiên nhẫn và lo lắng trên người bọn họ.
Nghĩ ngợi một lát, Doanh Thừa Phong nói:
- Tiền bối, nếu nhận ba người bọn họ vào Thần Quốc, phải chăng có thể cản ngăn cảm ứng của thần linh khác với bọn họ.
Thần Tọa Khí Linh ngạo nghễ nói:
- Đương nhiên là có thể, đây là Thần Quốc của lão chủ nhân tâm huyết xây dựng. Một khi vào Thần Quốc, bất luận trên người bọn họ có quan hệ gì với thần linh khác, đều sẽ nhanh chóng bị ngăn cản. Nó ưỡn ngực nói:
- Ngài yên tâm, ngay cả thần lực của thần Chí Cao cũng không thể xâm nhập Thần Quốc.
Doanh Thừa Phong nở nụ cười mỉm, vừa lòng thỏa ý, nói:
- Rất tốt. Hắn giơ tay lật một cái, cầm Hắc Chướng Kỳ trong tay, hướng về phía Hắc Khí Khí Linh nói:
- Tiền bối, bây giờ vãn bối muốn thu vào tất cả đám quỷ vật, kính xin ông giúp đỡ.
Hắc Khí Khí Linh ha ha cười, nói:
- Được, chủ nhân, nguyện hiến sức vì ngài
Bình luận facebook