Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2017: Hoàng Tước Ở Sau
Thân hình cường giả Tần tộc chợt lóe liền xông về phía Tần Vấn Thiên. Ngay cả Lạc Thần Lệ đang bị thương cũng bị gã tạm thời bỏ qua.
Hiển nhiên, bọn họ đều biết rõ chuyện khi ấy. Nếu trên thế giới này vẫn còn hậu đại Tần Viễn Phong sống sót, bọn họ nhất định phải giết. Khi quay về Tần tộc, đó cũng là một công lớn.
Khí huyết trên người Lạc Thần Lệ quay cuồng. Lạc Thần Lệ nổi giận gầm một tiếng, thân ảnh tà mị lại lao ra. Huyết vụ quay cuồng hóa thành từng Huyết Phách Chân Thân chắn trước mặt ba đại cường giả của Tần tộc.
Ba người hừ lạnh một tiếng, vung tay một kích. Hư không chấn động phá hủy tất cả. Lạc Thần Lệ giờ vốn đã nỏ mạnh hết đà, tự thân khó giữ, sao có thể cứu Tần Vấn Thiên được?
Chiêu Huyết Phách Chân Thân dần tan rã, hóa thành một màn sương máu. Cường giả Tần tộc cách không bắn một lóng tay về phía Tần Vấn Thiên.
Trong phút chốc, chỉ quang đốt cháy tất cả, xuyên thấu cơ thể Tần Vấn Thiên. Cơ thể Tần Vấn Thiên giống như muốn bị đốt cháy. Giờ phút này, Nguyệt Trường Không cùng Ngưu Ma mới thừa dịp thoát khỏi cảm giác cận kề cái chết kia. Lực lượng khiến sinh mệnh yên lặng giống như không khống chế bọn họ nữa.
Sắc mặt Nguyệt Trường Không vô cùng dữ tợn lãnh liệt.
Tần Vấn Thiên vậy mà lại uy hiếp được gã, khiến gã cảm thấy sinh mệnh đều như không phải của mình.
Cảm giác đó thật đáng sợ, ai từng nếm thử một lần cũng sẽ không muốn nếm lần hai. Sinh mệnh yên lặng giống như vĩnh viễn sẽ không thức tỉnh. Nếu không phải bản thân Nguyệt Trường Không đủ cường đại, chỉ sợ giờ đã thật chết rồi.
Thực lực Ngưu Ma vốn không bằng Nguyệt Trường Không. Mặc dù Ngưu Ma là tuyệt thế thiên kiêu Ngưu Thần tộc nhưng khi tu hành ở Thiên Đạo Thánh Viện, cảnh giới Ngưu Ma vẫn yếu. Trong thế giới luân hồi, thực lực Ngưu Ma cũng vẫn kém chút hỏa hậu, nếu không gã đánh lén một kích cũng sẽ không khiến bản thân cũng rơi vào cục diện như giờ.
Ban nãy, Ngưu Ma đã cảm nhận rõ ràng sự cường đại của Thời Gian Đạo Cốt, giống như bản thân gã cũng có thể cảm nhận được dòng thời gian trôi từ đó. Nếu như Ngưu Ma có được đạo cốt này, gã sẽ có được hai đạo cốt.
Ngưu Ma nghĩ vậy, nhìn Tần Vấn Thiên bị đánh bay đi liền hành động lần nữa.
Ngưu Ma chạy về phía Tần Vấn Thiên nhanh như chớp, ánh mắt vô cùng cứng cỏi. Đạo cốt, gã nhất định phải đoạt vào tay!
Nhưng đúng vào lúc này, trong thiên địa đột nhiên xuất hiện sóng âm vô hình. Sau đó, một thanh âm vô cùng túc sát mạnh mẽ truyền tới:
- Nghiệt súc, Thiên Đạo Thánh Viện dạy dỗ ra một tên bại hoại như ngươi quả thật làm nhục tên Thánh Viện!
Một lão giả bước đến, đúng là Thần Âm Giới Chủ Thiên Đạo Thánh Viện. Lão thấy Ngưu Ma xông về phía Tần Vấn Thiên. Một cỗ uy áp đại đạo bao phủ thiên địa, sóng âm như có như không tàn sát hư không.
Một tiếng keng giòn giã truyền tới. Ngưu Ma giận quát một tiếng, chiến ý dâng trào. Sau lưng Ngưu Ma xuất hiện một pho tượng Ngưu Thần Pháp Thân vô cùng khổng lồ, giống như biết đang có một lực lượng vô hình tấn công mình vậy.
Tiếng xuy xuy đáng sợ truyền ta, phốc một tiếng, cánh tay Ngưu Ma bị xé ra một lỗ, máu tươi phun trào. Sóng âm vô hình tiếp tục siết chặt người Ngưu Ma. Gã hét lớn một tiếng, không rảnh đối phó Tần Vấn Thiên nữa.
Ngưu Thần Pháp Thân kinh thiên. Ngưu Ma hóa thành Thái Cổ Ngưu Ma, đôi sừng dữ tợn, sừng sững trong thiên địa, chiến ý ngút trời hóa thành bảo quang vờn quanh người chống cự lại công kích đạo pháp của Thần Âm Giới Chủ.
Thần Âm Giới Chủ chặn Ngưu Ma lại nhưng Nguyệt Trường Không và người Tần tộc vẫn không hề bỏ qua Tần Vấn Thiên đang bị thương.
Một đòn liều mạng ban nãy của Tần Vấn Thiên dù suýt khiến Nguyệt Trường Không mất mạng nhưng bản thân Tần Vấn Thiên cũng bị tổn thương rất nặng. Hơn nữa, Tần Vấn Thiên còn bị Ngưu Ma đánh lén và cường giả Tần tộc tấn công khiến khí thế Tần Vấn Thiên đang không ngừng yếu dần.
Nếu cứ bị Nguyệt Trường Không và cường giả Tần tộc tấn công thế, sợ Tần Vấn Thiên không thể lại may mắn thoát được.
Nhưng ngay tại lúc Nguyệt Trường Không và người Tần tộc muốn tiếp tục đuổi giết Tần Vấn Thiên thì một thân ảnh quỷ mị lướt trên hư không tới. Một bóng dáng xinh đẹp bay múa trong thiên địa, chỉ chớp mắt đã mang Tần Vấn Thiên bay ngược đến nơi xa.
Khi mọi người tập trung lại tinh thần liền nhìn bóng người xuất hiện bất ngờ kia. Thấy rõ đối phương là ai, vẻ mặt rất nhiều người đều trở nên thú vị.
Người kia cực kì xuất chúng, xinh đẹp vô song, liếc mắt một cái đã khiến người luân hãm, không đành lòng ra tay với nàng. Nàng là mỹ nữ đệ nhất Thiên Vực, thần nữ Nghê Thường.
Thần nữ Nghê Thường và Huyền Nữ đều xuất hiện ở đây tạo thành một bức họa khiến người kinh diễm. Hai nữ tử tuyệt sắc khiến người nhìn thấy cảnh đẹp ý vui.
Tuy vậy, hiện giờ chẳng có ai còn tâm tình đi thưởng thức vẻ đẹp của nàng cả. Đa số người đều kinh ngạc, thần nữ Nghê Thường lại cứu Tần Vấn Thiên? Tình huống này là sao?
Theo họ được biết, thần nữ Nghê Thường hẳn là một đôi với Thiên Tuyển Chi Tử Tần Đãng Thiên của Tần tộc mới đúng. Tần Vấn Thiên nếu là nhi tử của Tần Viễn Phong thì Tần Vấn Thiên chính là kẻ địch trời định của Thiên Tuyển Chi Tử Tần Đãng Thiên.
Năm đó, tranh đấu giữa phụ thân Tần Đãng Thiên, Tần Chính và Tần Viễn Phong có thể nói truyền khắp Thái Cổ.
Không chỉ các cường giả ngạc nhiên, ngay cả bản thân Tần Vấn Thiên cũng thật bất ngờ. Thần nữ Nghê Thường lại sẽ ra tay giúp hắn khiến Tần Vấn Thiên cảm thấy kì quái.
Nhưng thân ảnh tuyệt mỹ kia chỉ thản nhiên nhìn về trước, cũng không có ý giải thích gì. Ánh mắt Nghê Thường nhìn về phía cường giả Tần tộc, rất lạnh.
Ba người Tần tộc tại thế giới luân hồi thế nhưng muốn có được nàng!
Bên này, tình huống chiến đấu cực kì kịch liệt. Hơn nữa, chuyện khiến người bất ngờ không ngừng xuất hiện. Thanh Thành Giới Chủ Tần Vấn Thiên vậy mà lại là nhi tử của Tần Viễn Phong, cường giả Tần tộc năm đó. Thần nữ Nghê Thường xuất hiện, lại cứu Tần Vấn Thiên khỏi tay Tần tộc.
Chuyện này có thể nói thay đổi không ai đoán trước được.
Nhưng mà lúc này lại thấy cao tăng Phật Môn đến từ Cực Lạc Tịnh Thổ chắp tay lại, nhìn phương xa, nói:
- Thế nhân đều cho rằng mình thần thông tuệ, tính kế người khác, lại không biết còn có người bày âm mưu ở sau lưng mình.
Y vừa dứt lời, các cường giả dường như đều có cảm giác, chuyển mắt nhìn về phía xa xa. Sau đó, đồng tử bọn họ cũng nhịn không được co rút, trong mắt xuất hiện một tia sáng cực sắc bén.
Bọn họ đại chiến ở đây, phạm vi ảnh hưởng rất lớn. Rất nhiều cường giả trong thành cổ đều lui về nơi cực xa, có vài người thậm chí chết ngay lập tức. Nhưng dù vậy, rất nhiều người trong thành cổ lại vẫn đứng nơi xa xa yên lặng chú ý bên này.
Nhưng hiện tại, đám cường giả kinh hãi phát hiện những người thành cổ vốn đứng quan sát ở nơi xa kia đều biến mất. Nơi chân trời xa xa lại có một mảnh sương máu đang bay tới nơi này.
Máu tươi giống như bị nhuộm thành đen, sương máu dữ tợn hắc ám tràn ngập thiên địa, tốc độ di chuyển rất nhanh. Khu vực nội thành của thành cổ dường như đều bị nó nuốt trọn. Sương máu hòa trong không khí, thẩm thấu vào cơ thể người.
Cao tăng thở dài:
- Kiếp nạn thế giới luân hồi!
Tòa thành cổ này sinh linh đồ thán, rất nhiều người chỉ sợ đều không biết mình chết thế nào. Màn sương máu đang bay tới kia dần dần ngưng hình, hóa thành một cái lưới hủy diệt cực lớn, bao phủ thiên địa. Lực lượng hủy diệt không ngừng chui vào trong cơ thể những người nơi đây.
Có người nhíu mày, lạnh băng nói:
- Độc khí!
Ánh mắt Lâm Tiêu của Càn Khôn giáo chợt lóe, hàn quang lập lòe. Đôi mắt y xuyên thấu hư không, nhìn về phương xa, nói:
- Ta nói vị Diệt Thần Cung kia sao vẫn chưa xuất hiện, thì ra hắn vẫn luôn nấp trong tối. Dùng sinh mệnh trong thành cổ để tế luyện độc khí, tên kia muốn bắt hết mọi người một lần sao?
Rất nhiều người đều nghĩ tới vị Diệt Thần Cung kia, ai cũng lộ sự cảnh giác. Pháp thân trên người lóng lánh, ánh sáng rực rỡ, bảo vệ cơ thể không cho sương máu có cơ hội ăn mòn chui vào trong người họ.
Nhưng nếu đối phương sớm có chuẩn bị mà đến thì hiển nhiên không thể bị ngăn cản dễ dàng như thế được.
Sương máu che lấp mặt trời trên cao tỏa ra quang hoa nhàn nhạt bao phủ khắp thiên địa, chiếu lên người mọi người. Một cỗ đạo pháp uy chí cường lập tức ăn mòn, chui vào cơ thể mọi người một cách cực kì bá đạo.
Ngay cả quang huy thánh khiết trên người Huyền Nữ của Cửu Thiên Huyền Nữ Cung đều bị ăn mòn. Lực lượng kia bám lên da thịt, muốn ăn mòn Huyền Nữ khiến nàng lộ ra một tia chán ghét.
Loại lực lượng này quá mức tà ác, bá đạo khiến Huyền Nữ rất khó chịu.
Lâm Tiêu cảm nhận được cỗ lực lượng cường đại kia nói:
- Hắn hẳn cũng tu hành tà pháp.
Vị Diệt Thần Cung kia vốn là một trong những nhân vật cực kì nguy hiểm. Với tính cách của vị ấy, tu hành tà pháp cũng chẳng có gì lạ. Bởi vì bản thân y chính là một người như vậy.
Giống như lời Cực Lạc Tịnh Thổ đại sư nói, bản tâm thế nào sẽ chọn đi con đường thế ấy, điều này chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả.
Lâm Tiêu y khinh thường Nguyệt Trường Không nhưng tuyệt không dám khinh thị vị Diệt Thần Cung kia. Đó là một người vô cùng nguy hiểm hơn nữa còn rất mạnh. Bây giờ vị ấy tu hành tà pháp, chỉ biết càng đáng sợ hơn.
Nguyệt Trường Không cũng cảm nhận được cỗ lực lượng này. Nguyệt Trường Không thậm chí không còn nóng lòng đối phó Tần Vấn Thiên nữa mà nhìn lực lượng đáng sợ tràn ngập khắp nơi kia, khẽ nói:
- Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng sau sao?
Không ngờ, hôm nay Nguyệt Trường Không gã cũng chỉ sắm vai nhân vật bọ ngựa kia thôi.
Dã tâm vị Diệt Thần Cung kia càng lớn hơn, dùng mạng người cả một thành luyện huyết độc, muốn một mẻ tóm hết, hủy diệt bọn họ trong tòa thành cổ này, duy ngã độc tôn.
Bản thân Nguyệt Trường Không cũng hiểu được, người vẫn luôn cường đại giờ còn tu hành tà pháp giấu trong bóng tối kia giờ cũng sắp xuất hiện.
Cục diện trận chiến đột nhiên trở nên an tĩnh. Thừa dịp này, Thần Âm Giới Chủ cùng Lạc Thần Lệ đều đi tới cạnh Tần Vấn Thiên.
Thần Âm Giới Chủ nhìn Tần Vấn Thiên đang yên lặng khôi phục lòng thầm than. Thanh niên được lão dẫn tiến Thánh Viện này nếu không chết chắc chắn sẽ để lại truyền thuyết tại Thái Cổ trong tương lai.
Đôi mắt Lạc Thần Lệ đỏ bừng nhìn Tần Vấn Thiên. Nàng vô cùng áy náy, nức nở nói:
- Ca, muội có phải quá ngốc hay không?
Lạc Thần Lệ cảm thấy bọn họ e rằng rất khó sống ra khỏi thế giới luân hồi, nàng hại chết Vô Mệnh gia gia, nay lại liên lụy ca ca.
Tần Vấn Thiên an ủi:
- Nha đầu ngốc, Nguyệt Trường Không ti bỉ cỡ nào chẳng lẽ muội còn không biết? Dù lúc đó muội không nói câu ấy thì hắn cũng vẫn xuống tay với muội. Chẳng lẽ Vô Mệnh gia gia có thể khoanh tay đứng nhìn?
Chỉ cần Vô Mệnh Giới Chủ có mặt thì chắc chắn sẽ chiến đấu vì Lạc Thần Lệ, do đó kết cục ấy kì thực đã định sẵn rồi.
- Về phần ta, chuyện đánh với hắn cũng là điều sớm hay muộn, không liên quan đến muội, muội không cần áy náy.
Tần Vấn Thiên nhìn Lạc Thần Lệ vậy cũng hơi đau lòng. Một nữ tử cực kì xinh đẹo, thiên chi kiêu nữ Lạc Thần thị lại bị ép phải tu hành tà pháp. Thế giới luân hồi này không khỏi hơi quá tàn nhẫn.
Đối với ai, cũng quá tàn nhẫn!
Hiển nhiên, bọn họ đều biết rõ chuyện khi ấy. Nếu trên thế giới này vẫn còn hậu đại Tần Viễn Phong sống sót, bọn họ nhất định phải giết. Khi quay về Tần tộc, đó cũng là một công lớn.
Khí huyết trên người Lạc Thần Lệ quay cuồng. Lạc Thần Lệ nổi giận gầm một tiếng, thân ảnh tà mị lại lao ra. Huyết vụ quay cuồng hóa thành từng Huyết Phách Chân Thân chắn trước mặt ba đại cường giả của Tần tộc.
Ba người hừ lạnh một tiếng, vung tay một kích. Hư không chấn động phá hủy tất cả. Lạc Thần Lệ giờ vốn đã nỏ mạnh hết đà, tự thân khó giữ, sao có thể cứu Tần Vấn Thiên được?
Chiêu Huyết Phách Chân Thân dần tan rã, hóa thành một màn sương máu. Cường giả Tần tộc cách không bắn một lóng tay về phía Tần Vấn Thiên.
Trong phút chốc, chỉ quang đốt cháy tất cả, xuyên thấu cơ thể Tần Vấn Thiên. Cơ thể Tần Vấn Thiên giống như muốn bị đốt cháy. Giờ phút này, Nguyệt Trường Không cùng Ngưu Ma mới thừa dịp thoát khỏi cảm giác cận kề cái chết kia. Lực lượng khiến sinh mệnh yên lặng giống như không khống chế bọn họ nữa.
Sắc mặt Nguyệt Trường Không vô cùng dữ tợn lãnh liệt.
Tần Vấn Thiên vậy mà lại uy hiếp được gã, khiến gã cảm thấy sinh mệnh đều như không phải của mình.
Cảm giác đó thật đáng sợ, ai từng nếm thử một lần cũng sẽ không muốn nếm lần hai. Sinh mệnh yên lặng giống như vĩnh viễn sẽ không thức tỉnh. Nếu không phải bản thân Nguyệt Trường Không đủ cường đại, chỉ sợ giờ đã thật chết rồi.
Thực lực Ngưu Ma vốn không bằng Nguyệt Trường Không. Mặc dù Ngưu Ma là tuyệt thế thiên kiêu Ngưu Thần tộc nhưng khi tu hành ở Thiên Đạo Thánh Viện, cảnh giới Ngưu Ma vẫn yếu. Trong thế giới luân hồi, thực lực Ngưu Ma cũng vẫn kém chút hỏa hậu, nếu không gã đánh lén một kích cũng sẽ không khiến bản thân cũng rơi vào cục diện như giờ.
Ban nãy, Ngưu Ma đã cảm nhận rõ ràng sự cường đại của Thời Gian Đạo Cốt, giống như bản thân gã cũng có thể cảm nhận được dòng thời gian trôi từ đó. Nếu như Ngưu Ma có được đạo cốt này, gã sẽ có được hai đạo cốt.
Ngưu Ma nghĩ vậy, nhìn Tần Vấn Thiên bị đánh bay đi liền hành động lần nữa.
Ngưu Ma chạy về phía Tần Vấn Thiên nhanh như chớp, ánh mắt vô cùng cứng cỏi. Đạo cốt, gã nhất định phải đoạt vào tay!
Nhưng đúng vào lúc này, trong thiên địa đột nhiên xuất hiện sóng âm vô hình. Sau đó, một thanh âm vô cùng túc sát mạnh mẽ truyền tới:
- Nghiệt súc, Thiên Đạo Thánh Viện dạy dỗ ra một tên bại hoại như ngươi quả thật làm nhục tên Thánh Viện!
Một lão giả bước đến, đúng là Thần Âm Giới Chủ Thiên Đạo Thánh Viện. Lão thấy Ngưu Ma xông về phía Tần Vấn Thiên. Một cỗ uy áp đại đạo bao phủ thiên địa, sóng âm như có như không tàn sát hư không.
Một tiếng keng giòn giã truyền tới. Ngưu Ma giận quát một tiếng, chiến ý dâng trào. Sau lưng Ngưu Ma xuất hiện một pho tượng Ngưu Thần Pháp Thân vô cùng khổng lồ, giống như biết đang có một lực lượng vô hình tấn công mình vậy.
Tiếng xuy xuy đáng sợ truyền ta, phốc một tiếng, cánh tay Ngưu Ma bị xé ra một lỗ, máu tươi phun trào. Sóng âm vô hình tiếp tục siết chặt người Ngưu Ma. Gã hét lớn một tiếng, không rảnh đối phó Tần Vấn Thiên nữa.
Ngưu Thần Pháp Thân kinh thiên. Ngưu Ma hóa thành Thái Cổ Ngưu Ma, đôi sừng dữ tợn, sừng sững trong thiên địa, chiến ý ngút trời hóa thành bảo quang vờn quanh người chống cự lại công kích đạo pháp của Thần Âm Giới Chủ.
Thần Âm Giới Chủ chặn Ngưu Ma lại nhưng Nguyệt Trường Không và người Tần tộc vẫn không hề bỏ qua Tần Vấn Thiên đang bị thương.
Một đòn liều mạng ban nãy của Tần Vấn Thiên dù suýt khiến Nguyệt Trường Không mất mạng nhưng bản thân Tần Vấn Thiên cũng bị tổn thương rất nặng. Hơn nữa, Tần Vấn Thiên còn bị Ngưu Ma đánh lén và cường giả Tần tộc tấn công khiến khí thế Tần Vấn Thiên đang không ngừng yếu dần.
Nếu cứ bị Nguyệt Trường Không và cường giả Tần tộc tấn công thế, sợ Tần Vấn Thiên không thể lại may mắn thoát được.
Nhưng ngay tại lúc Nguyệt Trường Không và người Tần tộc muốn tiếp tục đuổi giết Tần Vấn Thiên thì một thân ảnh quỷ mị lướt trên hư không tới. Một bóng dáng xinh đẹp bay múa trong thiên địa, chỉ chớp mắt đã mang Tần Vấn Thiên bay ngược đến nơi xa.
Khi mọi người tập trung lại tinh thần liền nhìn bóng người xuất hiện bất ngờ kia. Thấy rõ đối phương là ai, vẻ mặt rất nhiều người đều trở nên thú vị.
Người kia cực kì xuất chúng, xinh đẹp vô song, liếc mắt một cái đã khiến người luân hãm, không đành lòng ra tay với nàng. Nàng là mỹ nữ đệ nhất Thiên Vực, thần nữ Nghê Thường.
Thần nữ Nghê Thường và Huyền Nữ đều xuất hiện ở đây tạo thành một bức họa khiến người kinh diễm. Hai nữ tử tuyệt sắc khiến người nhìn thấy cảnh đẹp ý vui.
Tuy vậy, hiện giờ chẳng có ai còn tâm tình đi thưởng thức vẻ đẹp của nàng cả. Đa số người đều kinh ngạc, thần nữ Nghê Thường lại cứu Tần Vấn Thiên? Tình huống này là sao?
Theo họ được biết, thần nữ Nghê Thường hẳn là một đôi với Thiên Tuyển Chi Tử Tần Đãng Thiên của Tần tộc mới đúng. Tần Vấn Thiên nếu là nhi tử của Tần Viễn Phong thì Tần Vấn Thiên chính là kẻ địch trời định của Thiên Tuyển Chi Tử Tần Đãng Thiên.
Năm đó, tranh đấu giữa phụ thân Tần Đãng Thiên, Tần Chính và Tần Viễn Phong có thể nói truyền khắp Thái Cổ.
Không chỉ các cường giả ngạc nhiên, ngay cả bản thân Tần Vấn Thiên cũng thật bất ngờ. Thần nữ Nghê Thường lại sẽ ra tay giúp hắn khiến Tần Vấn Thiên cảm thấy kì quái.
Nhưng thân ảnh tuyệt mỹ kia chỉ thản nhiên nhìn về trước, cũng không có ý giải thích gì. Ánh mắt Nghê Thường nhìn về phía cường giả Tần tộc, rất lạnh.
Ba người Tần tộc tại thế giới luân hồi thế nhưng muốn có được nàng!
Bên này, tình huống chiến đấu cực kì kịch liệt. Hơn nữa, chuyện khiến người bất ngờ không ngừng xuất hiện. Thanh Thành Giới Chủ Tần Vấn Thiên vậy mà lại là nhi tử của Tần Viễn Phong, cường giả Tần tộc năm đó. Thần nữ Nghê Thường xuất hiện, lại cứu Tần Vấn Thiên khỏi tay Tần tộc.
Chuyện này có thể nói thay đổi không ai đoán trước được.
Nhưng mà lúc này lại thấy cao tăng Phật Môn đến từ Cực Lạc Tịnh Thổ chắp tay lại, nhìn phương xa, nói:
- Thế nhân đều cho rằng mình thần thông tuệ, tính kế người khác, lại không biết còn có người bày âm mưu ở sau lưng mình.
Y vừa dứt lời, các cường giả dường như đều có cảm giác, chuyển mắt nhìn về phía xa xa. Sau đó, đồng tử bọn họ cũng nhịn không được co rút, trong mắt xuất hiện một tia sáng cực sắc bén.
Bọn họ đại chiến ở đây, phạm vi ảnh hưởng rất lớn. Rất nhiều cường giả trong thành cổ đều lui về nơi cực xa, có vài người thậm chí chết ngay lập tức. Nhưng dù vậy, rất nhiều người trong thành cổ lại vẫn đứng nơi xa xa yên lặng chú ý bên này.
Nhưng hiện tại, đám cường giả kinh hãi phát hiện những người thành cổ vốn đứng quan sát ở nơi xa kia đều biến mất. Nơi chân trời xa xa lại có một mảnh sương máu đang bay tới nơi này.
Máu tươi giống như bị nhuộm thành đen, sương máu dữ tợn hắc ám tràn ngập thiên địa, tốc độ di chuyển rất nhanh. Khu vực nội thành của thành cổ dường như đều bị nó nuốt trọn. Sương máu hòa trong không khí, thẩm thấu vào cơ thể người.
Cao tăng thở dài:
- Kiếp nạn thế giới luân hồi!
Tòa thành cổ này sinh linh đồ thán, rất nhiều người chỉ sợ đều không biết mình chết thế nào. Màn sương máu đang bay tới kia dần dần ngưng hình, hóa thành một cái lưới hủy diệt cực lớn, bao phủ thiên địa. Lực lượng hủy diệt không ngừng chui vào trong cơ thể những người nơi đây.
Có người nhíu mày, lạnh băng nói:
- Độc khí!
Ánh mắt Lâm Tiêu của Càn Khôn giáo chợt lóe, hàn quang lập lòe. Đôi mắt y xuyên thấu hư không, nhìn về phương xa, nói:
- Ta nói vị Diệt Thần Cung kia sao vẫn chưa xuất hiện, thì ra hắn vẫn luôn nấp trong tối. Dùng sinh mệnh trong thành cổ để tế luyện độc khí, tên kia muốn bắt hết mọi người một lần sao?
Rất nhiều người đều nghĩ tới vị Diệt Thần Cung kia, ai cũng lộ sự cảnh giác. Pháp thân trên người lóng lánh, ánh sáng rực rỡ, bảo vệ cơ thể không cho sương máu có cơ hội ăn mòn chui vào trong người họ.
Nhưng nếu đối phương sớm có chuẩn bị mà đến thì hiển nhiên không thể bị ngăn cản dễ dàng như thế được.
Sương máu che lấp mặt trời trên cao tỏa ra quang hoa nhàn nhạt bao phủ khắp thiên địa, chiếu lên người mọi người. Một cỗ đạo pháp uy chí cường lập tức ăn mòn, chui vào cơ thể mọi người một cách cực kì bá đạo.
Ngay cả quang huy thánh khiết trên người Huyền Nữ của Cửu Thiên Huyền Nữ Cung đều bị ăn mòn. Lực lượng kia bám lên da thịt, muốn ăn mòn Huyền Nữ khiến nàng lộ ra một tia chán ghét.
Loại lực lượng này quá mức tà ác, bá đạo khiến Huyền Nữ rất khó chịu.
Lâm Tiêu cảm nhận được cỗ lực lượng cường đại kia nói:
- Hắn hẳn cũng tu hành tà pháp.
Vị Diệt Thần Cung kia vốn là một trong những nhân vật cực kì nguy hiểm. Với tính cách của vị ấy, tu hành tà pháp cũng chẳng có gì lạ. Bởi vì bản thân y chính là một người như vậy.
Giống như lời Cực Lạc Tịnh Thổ đại sư nói, bản tâm thế nào sẽ chọn đi con đường thế ấy, điều này chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả.
Lâm Tiêu y khinh thường Nguyệt Trường Không nhưng tuyệt không dám khinh thị vị Diệt Thần Cung kia. Đó là một người vô cùng nguy hiểm hơn nữa còn rất mạnh. Bây giờ vị ấy tu hành tà pháp, chỉ biết càng đáng sợ hơn.
Nguyệt Trường Không cũng cảm nhận được cỗ lực lượng này. Nguyệt Trường Không thậm chí không còn nóng lòng đối phó Tần Vấn Thiên nữa mà nhìn lực lượng đáng sợ tràn ngập khắp nơi kia, khẽ nói:
- Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng sau sao?
Không ngờ, hôm nay Nguyệt Trường Không gã cũng chỉ sắm vai nhân vật bọ ngựa kia thôi.
Dã tâm vị Diệt Thần Cung kia càng lớn hơn, dùng mạng người cả một thành luyện huyết độc, muốn một mẻ tóm hết, hủy diệt bọn họ trong tòa thành cổ này, duy ngã độc tôn.
Bản thân Nguyệt Trường Không cũng hiểu được, người vẫn luôn cường đại giờ còn tu hành tà pháp giấu trong bóng tối kia giờ cũng sắp xuất hiện.
Cục diện trận chiến đột nhiên trở nên an tĩnh. Thừa dịp này, Thần Âm Giới Chủ cùng Lạc Thần Lệ đều đi tới cạnh Tần Vấn Thiên.
Thần Âm Giới Chủ nhìn Tần Vấn Thiên đang yên lặng khôi phục lòng thầm than. Thanh niên được lão dẫn tiến Thánh Viện này nếu không chết chắc chắn sẽ để lại truyền thuyết tại Thái Cổ trong tương lai.
Đôi mắt Lạc Thần Lệ đỏ bừng nhìn Tần Vấn Thiên. Nàng vô cùng áy náy, nức nở nói:
- Ca, muội có phải quá ngốc hay không?
Lạc Thần Lệ cảm thấy bọn họ e rằng rất khó sống ra khỏi thế giới luân hồi, nàng hại chết Vô Mệnh gia gia, nay lại liên lụy ca ca.
Tần Vấn Thiên an ủi:
- Nha đầu ngốc, Nguyệt Trường Không ti bỉ cỡ nào chẳng lẽ muội còn không biết? Dù lúc đó muội không nói câu ấy thì hắn cũng vẫn xuống tay với muội. Chẳng lẽ Vô Mệnh gia gia có thể khoanh tay đứng nhìn?
Chỉ cần Vô Mệnh Giới Chủ có mặt thì chắc chắn sẽ chiến đấu vì Lạc Thần Lệ, do đó kết cục ấy kì thực đã định sẵn rồi.
- Về phần ta, chuyện đánh với hắn cũng là điều sớm hay muộn, không liên quan đến muội, muội không cần áy náy.
Tần Vấn Thiên nhìn Lạc Thần Lệ vậy cũng hơi đau lòng. Một nữ tử cực kì xinh đẹo, thiên chi kiêu nữ Lạc Thần thị lại bị ép phải tu hành tà pháp. Thế giới luân hồi này không khỏi hơi quá tàn nhẫn.
Đối với ai, cũng quá tàn nhẫn!
Bình luận facebook