Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2070: Tinh hồn cuối cùng
Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Cửu Thiên Tinh Hà vẫn rực rỡ chói mắt như vậy, đứng sừng sững trên chín tầng trời.
- Hả?
Lúc này, có cường giả nhìn thấy thân ảnh của Tần Vấn Thiên và Lạc Thần Xuyên, mắt cứng lại, không ngờ có thể từ trong Thần Tuyệt lộ đi ra. Bọn họ đã trải qua những gì trong Thần Tuyệt lộ?
Những cường giả khác đã vào trong đó đâu rồi, vì sao không tháy ai nữa?
Năm đó sau khi nhóm người bọn Tần Vấn Thiên bước vào Thần Tuyệt lộ, về sau lại còn có một số nhân vật thiên thần xâm nhập. Hiện giờ đều chẳng biết đi đâu, nghe nói, ngoại giới có người muốn truyền tin cho bọn họ, nhưng đều không nhận được hồi âm, không ai biết bọn họ ở Thần Tuyệt lộ cuối thiên quật trải qua gì.
Tần Vấn Thiên tất nhiên sẽ không giải thích gì với mọi người, hắn lấy ra thủy tinh truyền tin báo bình an cho thân người, sau đó đi tới Cửu Thiên Tinh Hà, hắn vẫn muốn thăm dò bí mật của người nhỏ tinh thần, ở trên Cửu Thiên Tinh Hà hẳn là thích hợp nhất.
- Ngoại công, ta đi tu hành đây.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, từ sau khi hắn ngộ đạo đã bị đám người Tần Chính và Tần Đãng Thiên đuổi giết. Về sau tiến vào Thần Tuyệt lộ, ở trong Thần Tuyệt lộ trải qua mấy năm rồi đi ra, vẫn chưa có thời gian tĩnh tâm để tu hành. Hiện giờ, cảnh giới cần được củng cố, sự huyền bí của người nhỏ tinh thần cũng đang đợi hắn thăm dò.
Bên Tần tộc, bọn Tần Chính và Tần Đãng Thiên hiện tại chắc vẫn bị nhốt trong Thần Tuyệt lộ, không biết có ra được không. Nhưng cho dù bọn họ vĩnh viễn không ra được thì Tần tộc vẫn còn. Người năm đó hạ lệnh đối phó phụ thân hiển nhiên có địa vị cao hơn Tần Chính, thí dụ như phụ thân của hắn Tần Đỉnh.
- Đi đi.
Lạc Thần Xuyên biết Tần Vấn Thiên hiện giờ rất khát vọng đối với tu hành nên liền gật đầu. Kinh lịch lần này khiến trong lòng lão cũng rất có cảm xúc, sự cường đại của Tần Thiên Cương, sự huyền bí của thiên quật, lão cũng hy vọng có thể mạnh hơn một chút, dù sao trên người lão cũng gánh vác sứ mệnh của mình. Đó là Lạc Thần thị, cho dù hiện giờ Lạc Thần thị đã phân liệt, lão vẫn hy vọng có thể trọng chấn Lạc Thần thị, ít nhất cũng phải khôi phục vinh quang ngày xưa, có thể đứng sừng sững trên đỉnh Hoang vực.
Thân hình của Tần Vấn Thiên lấp lánh rời đi, tới trong tinh không vô ngần. Bên trong Cửu Thiên Tinh Hà, hắn không tới bất kỳ một viên Võ Mệnh Tinh Thần nào, mà là đi tới giữa những Võ Mệnh Tinh Thần nhiều vô tận. Trong tinh không hoang vu, hắn nhẹ nhàng khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt lại, cảm nhận ánh sáng tinh thần vô tận, dẫn ánh sáng tin thần vào bên trong người nhỏ tinh thần trong đầu, đã rất lâu rồi không làm như vậy, không thăm dò huyền bí của người nhỏ tinh thần.
Năm đó, phụ thân khi truyền người nhỏ tinh thần này cho hắn, mẫu thân từng động dung, không biết phụ thân lúc trước đã giải khai được huyền bí của người nhỏ tinh thần này hay chưa.
Theo tinh thần chi lực không ngừng dẫn vào trong người nhỏ tinh thần, tinh không bao la trong đó giống như có thêm mấy phần ánh sáng. Nhưng mà người nhỏ tinh thần vẫn nội tàng trong tinh không vô ngần, tinh thần vô tận, lúc lực lượng tinh thần cuồn cuộn không ngừng ùa vào trong đó, Tần Vấn Thiên phát hiện, chỉ chậm rãi thắp sáng được từng viên tinh thần. Trước kia, hắn dùng để thắp sáng mảnh vỡ tinh thần, là để tìm kiếm ký ức phụ thân lưu lại trong đó, hiện tại, hắn lại muốn thăm dò sự huyền bí của bản thân người nhỏ tinh thần.
Người nhỏ tinh thần vẫn như là sâu không thấy đáy, hắn tham lam, hút tinh thần một cách không có chừng mực, vĩnh viễn không thể lấp đầy. Nhưng Tần Vấn Thiên lại không dễ dàng bỏ cuộc, vẫn dẫn lực lượng tinh thần vào bên trong. Hắn không tin người nhỏ tinh thần này không có một chút phản ứng nào.
Thời gian cứ từng ngày trôi qua, tuy rằng vẫn buồn tẻ, nhưng ít ra coi như là đang tu hành. Tần Vấn Thiên giống như không cảm thụ được thời gian trôi qua, năm này qua năm khác cứ lặp đi lặp lại như vậy, nhưng bất kể hắn cố gắng thế nào cũng vô dụng. Hắn cảm thấy có chút vô lực, thậm chí sinh ra ý định bỏ cuộc, nếu là trước kia, hắn tuyệt đối không thể kiên trì tới mấy năm, hiện giờ hắn so với trước kia thì đã kiên nhẫn hơn, hắn đã đi tới một cảnh giới khác, đó là cảnh giới tu hành tối cao.
- Ngươi cứ như vậy chỉ vô ích mà thôi.
Lúc này một đạo thanh âm vang lên trong đầu Tần Vấn Thiên, khiến cho thân thể Tần Vấn Thiên đột nhiên run rẩy, hắn mở mắt, ánh sáng rực rỡ chói mắt bắn ra, nhưng chung quanh hắn căn bản không có ai.
- Ai thế?
Tần Vấn Thiên thốt lên.
- Ngươi vẫn luôn thử cảm nhận sự huyền bí của ta, nhưng lại ngay cả ta đang nói chuyện với ngươi mà ngươi cũng không biết à?
Thanh âm lại vang lên, tim Tần Vấn Thiên lại đập mạnh.
Hắn cảm giác người nhỏ tinh thần. Lúc này đang phóng thích ra quang huy như có như không.
- Sao có thể?
Tần Vấn Thiên phát hiện, người nhỏ tinh thần không ngờ có thể nói chuyện. Chẳng lẽ thật sự giống như gia gia suy đoán, bản thân hắn chính là từ linh hồn của một vị nhân vật siêu cường biến thành sao.
Vị nhân vật siêu cường có thể là người đứng đầu Thiên Vực thời kỳ đầu, Thần Vương Hi.
- Đây đúng là linh hồn của tiền bối biến thành à?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Ngươi đang nói gì thế?
Đối phương hỏi lại, tựa hồ không hiểu ý tứ của Tần Vấn Thiên, điều này khiến cho Tần Vấn Thiên nhướn mày, chẳng lẽ đối thoại giữa hắn và gia gia, đối phương không nghe thấy?
- Tiền bối không phải là vẫn tồn tại chứ?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Đương nhiên không phải. Ta chỉ cất một dòng tàn niệm nào trong đây. Hiện giờ bị ngươi kích phát nên ta mới xuất hiện.
Đối phương đáp lại. Tần Vấn Thiên mắt lóe sáng, xem ra cố gắng mấy năm nay vẫn có tác dụng, hắn không ngờ đã kích phát được một dòng tàn niệm mà đối phương lưu lại.
- Tiền bối là ai?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Ta là ai không quan trọng, ta hiện tại nói với ngươi một việc, ngươi hãy nghe cho kỹ.
Trong thanh âm của trong thanh âm giống như lộ ra ý tứ chân thật đáng tin, có điều Tần Vấn Thiên không để ý, nếu như suy đoán của gia gia là chính xác, như vậy người lưu lại tàn niệm này rất có thể là Thần Vương thời kỳ đầu của Thiên Vực.
- Ta sinh ra trong Tiên Vực, tu hành cũng như tất cả sinh linh. Cuối cùng ta đi tới đỉnh phong của thế giới này, trở thành một trong những tồn tại mạnh nhất, nhưng mà ta lại bi ai phát hiện ra rằng, mình vẫn chỉ là một tồn tại hèn mọn sinh tồn dưới cái bóng của cửu thiên, tu sĩ Võ Mệnh tu hành, mượn lực lượng tinh thần của cửu thiên, nhưng mà những tinh thần này là từ đâu mà đến? Có phải có chí cường giả sáng tạo ra ngân hà này mà bao phủ chư thiên, biến thành ngọn nguồn tu hành của chúng ta hay không?
Đối phương chậm rãi lên tiếng, tựa hồ là đang tìm tòi, khi tu hành đến cực hạn liền muốn thăm dò một số bí mật chung cực, rất hiển nhiên, vị tồn tại này chính là như vậy. Sau khi hắn đủ cường đại rồi cuối cùng bắt đầu thăm dò Cửu Thiên Tinh Hà, thậm chí là hoài nghi. Hắn hoài nghi có phải tồn tại chí cường sáng tạo ra vùng trời này, sáng tạo ra Cửu Thiên Tinh Hà hay không.
- Thế nhân đều nói, nhân định thắng thiên, tu hành đến cực hạn, nắm giữ thiên đạo, ý ta là trời, đại biểu cho thiên đạo, nhìn thì kiêu ngạo đấy, nhưng có tính là gì, thiên đạo vì sao vẫn nằm dưới sự bao phủ của cửu thiên, nếu người có thể thắng trời, vì sao không thể siêu thoát cửu thiên, vì sao phải giới hạn dưới điều kiện tu hành mà cửu thiên tạo ra. Ta không cam lòng, muốn thăm dò huyền bí chung cực của tu hành, ta đi tới Cửu Thiên Tinh Hà, thậm chí muốn ra khỏi vùng trời này, vũ trụ vô ngần, liệu có tồn tại thế giới khác hay không. Tam Thập Tam Thiên Tiên Vực, hàng tỉ thế giới hạt căn bản, Cửu Thiên Tinh Hà, cùng nhau cấu tạo ra thế giới này, nhưng tinh không vô tận, vũ trụ vô ngần, thế giới chúng ta đang sinh tồn liệu có phải cũng bé nhỏ như một thế giới hạt căn bản hay không?
- Ta không cam lòng, ta muốn vượt khỏi vùng trời này, ta muốn Cửu Thiên Tinh Hà không còn bao phủ ở trên đầu ta, mà là trở thành một bộ phận tu hành của ta, cực hạn của đạo nên ở trên cửu thiên.
Thanh âm đó tiếp tục nói, trong giọng nói lộ ra vẻ vô cùng ngạo nghễ. Hắn rất cường đại nhưng vẫn không cam lòng, hắn muốn siêu thoát, đi đến đỉnh phong, ý đồ muốn nắm giữ cả cửu thiên.
Đến cảnh giới như bọn họ, tất nhiên phải có những theo đuổi khác. Hắn từng ở quá khứ gặp được Thời Quang Thần Vương, hắn chẳng phải cũng đang thăm dò, đang theo đuổi, hắn hy vọng một ngày kia có thể tận tình xuyên qua quá khứ tương lai, trở thành người nắm giữ thời không, đây là cái mà đỉnh phong giả theo đuổi, là chấp niệm của bọn họ.
Quyền lực, đối với bọn họ mà nói có lẽ đã không còn sức dụ hoặc lớn, thí dụ như thanh niên áo trắng thần bí Tần Vấn Thiên gặp trong Thiên Đạo Thánh viện, nếu như hắn muốn ở thái cổ sáng lập thế lực, dễ dàng có thể đứng sừng sững trên đỉnh thái cổ, bởi vì thực lực cá nhân của hắn đã đủ để lật đổ tất cả.
- Ta cuối cùng vẫn vẫn thiếu một chút, chỉ thiếu một chút thôi là làm được rồi. Nhưng ta vẫn không thể bước qua, ta hy vọng có ai đó có thể vượt qua được, để ta nhìn thấy lĩnh vực đó có phong cảnh như thế nào, để ta xem ở ngoài cửu thiên là thế nào. Bởi vậy ta dùng thân thể của mình hóa thành thiên quật.
Tần Vấn Thiên nghe thấy những lời này thì trong lòng run lên, quả thực giống như những gì mà gia gia suy đoán, thiên quật không ngờ là một vị tồn tại chí cường biến thành, hắn dùng thân thể mình hóa thành thiên quật, thông với cửu thiên, đây là loại thủ đoạn nghịch thiên cỡ nào chứ.
- Cái ngươi có được hiện giờ là linh hồn của ta biến thành, hắn bao phủ cửu thiên, ngươi muốn có được bí mật của nó thì chỉ dựa vào vậy là còn lâu mới đủ. Trừ phi có một ngày, ngươi có thể hấp thu tất cả lực lượng Võ Mệnh Tinh Thần trên Cửu Thiên Tinh Hà, khi đó ta chính là tinh hồn cuối cùng của ngươi.
Thanh âm đó lúc ẩn lúc hiện, kéo rất dài rồi dần dần tiêu tán, giống như triệt để biến mất. Đó chỉ là một dòng tàn niệm, phong tồn trong người nhỏ tinh thần.
Tuy rằng thanh âm đó đã biến mất, nhưng nội tâm Tần Vấn Thiên lại không có cách nào bình tĩnh được, tim vẫn đập mạnh không ngừng.
Tới một ngày, hắn có thể hấp thu tất cả lực lượng Võ Mệnh Tinh Thần trên Cửu Thiên Tinh Hà, khi đó ta chính là tinh hồn cuối cùng của ngươi.
Người nhỏ tinh thần này cuối cùng sẽ hóa thành một viên tinh hồn, tinh hồn chung cực của hắn, nhưng điều kiện tiên quyết là hắn có thể hấp thu lực lượng của các tinh thần. Bản thân đây chính là một nan đề cực lớn, căn bản khó có thể làm được.
Nhưng mục đích của cường giả thần bí này chính là muốn siêu việt cửu thiên, không làm được như vậy thì sao có thể siêu việt cửu thiên? Vượt lên cửu thiên, siêu thoát một cách chân chính.
Tần Vấn Thiên không biết trên thế giới này có tồn tại như vậy hay không, thanh niên áo trắng thần bí như vậy, một chỉ của hắn có thể đánh nát Võ Mệnh Tinh Thần. Hắn liệu đã siêu thoát chưa, có thuộc về loại tồn tại đó không?
Trừ hắn ra, Thời Quang Thần Vương mà Tần Vấn Thiên từng gặp e là cũng không làm được.
Tần Vấn Thiên nhắm mắt lại, rơi vào trầm tư, trong lòng rung động, mãi lâu sau vẫn không thể bình phục, muốn hấp thu tất cả lực lượng tinh thần, như vậy phải thế nào mới có thể làm được?
Nguồn: Truyện YY
Cửu Thiên Tinh Hà vẫn rực rỡ chói mắt như vậy, đứng sừng sững trên chín tầng trời.
- Hả?
Lúc này, có cường giả nhìn thấy thân ảnh của Tần Vấn Thiên và Lạc Thần Xuyên, mắt cứng lại, không ngờ có thể từ trong Thần Tuyệt lộ đi ra. Bọn họ đã trải qua những gì trong Thần Tuyệt lộ?
Những cường giả khác đã vào trong đó đâu rồi, vì sao không tháy ai nữa?
Năm đó sau khi nhóm người bọn Tần Vấn Thiên bước vào Thần Tuyệt lộ, về sau lại còn có một số nhân vật thiên thần xâm nhập. Hiện giờ đều chẳng biết đi đâu, nghe nói, ngoại giới có người muốn truyền tin cho bọn họ, nhưng đều không nhận được hồi âm, không ai biết bọn họ ở Thần Tuyệt lộ cuối thiên quật trải qua gì.
Tần Vấn Thiên tất nhiên sẽ không giải thích gì với mọi người, hắn lấy ra thủy tinh truyền tin báo bình an cho thân người, sau đó đi tới Cửu Thiên Tinh Hà, hắn vẫn muốn thăm dò bí mật của người nhỏ tinh thần, ở trên Cửu Thiên Tinh Hà hẳn là thích hợp nhất.
- Ngoại công, ta đi tu hành đây.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, từ sau khi hắn ngộ đạo đã bị đám người Tần Chính và Tần Đãng Thiên đuổi giết. Về sau tiến vào Thần Tuyệt lộ, ở trong Thần Tuyệt lộ trải qua mấy năm rồi đi ra, vẫn chưa có thời gian tĩnh tâm để tu hành. Hiện giờ, cảnh giới cần được củng cố, sự huyền bí của người nhỏ tinh thần cũng đang đợi hắn thăm dò.
Bên Tần tộc, bọn Tần Chính và Tần Đãng Thiên hiện tại chắc vẫn bị nhốt trong Thần Tuyệt lộ, không biết có ra được không. Nhưng cho dù bọn họ vĩnh viễn không ra được thì Tần tộc vẫn còn. Người năm đó hạ lệnh đối phó phụ thân hiển nhiên có địa vị cao hơn Tần Chính, thí dụ như phụ thân của hắn Tần Đỉnh.
- Đi đi.
Lạc Thần Xuyên biết Tần Vấn Thiên hiện giờ rất khát vọng đối với tu hành nên liền gật đầu. Kinh lịch lần này khiến trong lòng lão cũng rất có cảm xúc, sự cường đại của Tần Thiên Cương, sự huyền bí của thiên quật, lão cũng hy vọng có thể mạnh hơn một chút, dù sao trên người lão cũng gánh vác sứ mệnh của mình. Đó là Lạc Thần thị, cho dù hiện giờ Lạc Thần thị đã phân liệt, lão vẫn hy vọng có thể trọng chấn Lạc Thần thị, ít nhất cũng phải khôi phục vinh quang ngày xưa, có thể đứng sừng sững trên đỉnh Hoang vực.
Thân hình của Tần Vấn Thiên lấp lánh rời đi, tới trong tinh không vô ngần. Bên trong Cửu Thiên Tinh Hà, hắn không tới bất kỳ một viên Võ Mệnh Tinh Thần nào, mà là đi tới giữa những Võ Mệnh Tinh Thần nhiều vô tận. Trong tinh không hoang vu, hắn nhẹ nhàng khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt lại, cảm nhận ánh sáng tinh thần vô tận, dẫn ánh sáng tin thần vào bên trong người nhỏ tinh thần trong đầu, đã rất lâu rồi không làm như vậy, không thăm dò huyền bí của người nhỏ tinh thần.
Năm đó, phụ thân khi truyền người nhỏ tinh thần này cho hắn, mẫu thân từng động dung, không biết phụ thân lúc trước đã giải khai được huyền bí của người nhỏ tinh thần này hay chưa.
Theo tinh thần chi lực không ngừng dẫn vào trong người nhỏ tinh thần, tinh không bao la trong đó giống như có thêm mấy phần ánh sáng. Nhưng mà người nhỏ tinh thần vẫn nội tàng trong tinh không vô ngần, tinh thần vô tận, lúc lực lượng tinh thần cuồn cuộn không ngừng ùa vào trong đó, Tần Vấn Thiên phát hiện, chỉ chậm rãi thắp sáng được từng viên tinh thần. Trước kia, hắn dùng để thắp sáng mảnh vỡ tinh thần, là để tìm kiếm ký ức phụ thân lưu lại trong đó, hiện tại, hắn lại muốn thăm dò sự huyền bí của bản thân người nhỏ tinh thần.
Người nhỏ tinh thần vẫn như là sâu không thấy đáy, hắn tham lam, hút tinh thần một cách không có chừng mực, vĩnh viễn không thể lấp đầy. Nhưng Tần Vấn Thiên lại không dễ dàng bỏ cuộc, vẫn dẫn lực lượng tinh thần vào bên trong. Hắn không tin người nhỏ tinh thần này không có một chút phản ứng nào.
Thời gian cứ từng ngày trôi qua, tuy rằng vẫn buồn tẻ, nhưng ít ra coi như là đang tu hành. Tần Vấn Thiên giống như không cảm thụ được thời gian trôi qua, năm này qua năm khác cứ lặp đi lặp lại như vậy, nhưng bất kể hắn cố gắng thế nào cũng vô dụng. Hắn cảm thấy có chút vô lực, thậm chí sinh ra ý định bỏ cuộc, nếu là trước kia, hắn tuyệt đối không thể kiên trì tới mấy năm, hiện giờ hắn so với trước kia thì đã kiên nhẫn hơn, hắn đã đi tới một cảnh giới khác, đó là cảnh giới tu hành tối cao.
- Ngươi cứ như vậy chỉ vô ích mà thôi.
Lúc này một đạo thanh âm vang lên trong đầu Tần Vấn Thiên, khiến cho thân thể Tần Vấn Thiên đột nhiên run rẩy, hắn mở mắt, ánh sáng rực rỡ chói mắt bắn ra, nhưng chung quanh hắn căn bản không có ai.
- Ai thế?
Tần Vấn Thiên thốt lên.
- Ngươi vẫn luôn thử cảm nhận sự huyền bí của ta, nhưng lại ngay cả ta đang nói chuyện với ngươi mà ngươi cũng không biết à?
Thanh âm lại vang lên, tim Tần Vấn Thiên lại đập mạnh.
Hắn cảm giác người nhỏ tinh thần. Lúc này đang phóng thích ra quang huy như có như không.
- Sao có thể?
Tần Vấn Thiên phát hiện, người nhỏ tinh thần không ngờ có thể nói chuyện. Chẳng lẽ thật sự giống như gia gia suy đoán, bản thân hắn chính là từ linh hồn của một vị nhân vật siêu cường biến thành sao.
Vị nhân vật siêu cường có thể là người đứng đầu Thiên Vực thời kỳ đầu, Thần Vương Hi.
- Đây đúng là linh hồn của tiền bối biến thành à?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Ngươi đang nói gì thế?
Đối phương hỏi lại, tựa hồ không hiểu ý tứ của Tần Vấn Thiên, điều này khiến cho Tần Vấn Thiên nhướn mày, chẳng lẽ đối thoại giữa hắn và gia gia, đối phương không nghe thấy?
- Tiền bối không phải là vẫn tồn tại chứ?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Đương nhiên không phải. Ta chỉ cất một dòng tàn niệm nào trong đây. Hiện giờ bị ngươi kích phát nên ta mới xuất hiện.
Đối phương đáp lại. Tần Vấn Thiên mắt lóe sáng, xem ra cố gắng mấy năm nay vẫn có tác dụng, hắn không ngờ đã kích phát được một dòng tàn niệm mà đối phương lưu lại.
- Tiền bối là ai?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Ta là ai không quan trọng, ta hiện tại nói với ngươi một việc, ngươi hãy nghe cho kỹ.
Trong thanh âm của trong thanh âm giống như lộ ra ý tứ chân thật đáng tin, có điều Tần Vấn Thiên không để ý, nếu như suy đoán của gia gia là chính xác, như vậy người lưu lại tàn niệm này rất có thể là Thần Vương thời kỳ đầu của Thiên Vực.
- Ta sinh ra trong Tiên Vực, tu hành cũng như tất cả sinh linh. Cuối cùng ta đi tới đỉnh phong của thế giới này, trở thành một trong những tồn tại mạnh nhất, nhưng mà ta lại bi ai phát hiện ra rằng, mình vẫn chỉ là một tồn tại hèn mọn sinh tồn dưới cái bóng của cửu thiên, tu sĩ Võ Mệnh tu hành, mượn lực lượng tinh thần của cửu thiên, nhưng mà những tinh thần này là từ đâu mà đến? Có phải có chí cường giả sáng tạo ra ngân hà này mà bao phủ chư thiên, biến thành ngọn nguồn tu hành của chúng ta hay không?
Đối phương chậm rãi lên tiếng, tựa hồ là đang tìm tòi, khi tu hành đến cực hạn liền muốn thăm dò một số bí mật chung cực, rất hiển nhiên, vị tồn tại này chính là như vậy. Sau khi hắn đủ cường đại rồi cuối cùng bắt đầu thăm dò Cửu Thiên Tinh Hà, thậm chí là hoài nghi. Hắn hoài nghi có phải tồn tại chí cường sáng tạo ra vùng trời này, sáng tạo ra Cửu Thiên Tinh Hà hay không.
- Thế nhân đều nói, nhân định thắng thiên, tu hành đến cực hạn, nắm giữ thiên đạo, ý ta là trời, đại biểu cho thiên đạo, nhìn thì kiêu ngạo đấy, nhưng có tính là gì, thiên đạo vì sao vẫn nằm dưới sự bao phủ của cửu thiên, nếu người có thể thắng trời, vì sao không thể siêu thoát cửu thiên, vì sao phải giới hạn dưới điều kiện tu hành mà cửu thiên tạo ra. Ta không cam lòng, muốn thăm dò huyền bí chung cực của tu hành, ta đi tới Cửu Thiên Tinh Hà, thậm chí muốn ra khỏi vùng trời này, vũ trụ vô ngần, liệu có tồn tại thế giới khác hay không. Tam Thập Tam Thiên Tiên Vực, hàng tỉ thế giới hạt căn bản, Cửu Thiên Tinh Hà, cùng nhau cấu tạo ra thế giới này, nhưng tinh không vô tận, vũ trụ vô ngần, thế giới chúng ta đang sinh tồn liệu có phải cũng bé nhỏ như một thế giới hạt căn bản hay không?
- Ta không cam lòng, ta muốn vượt khỏi vùng trời này, ta muốn Cửu Thiên Tinh Hà không còn bao phủ ở trên đầu ta, mà là trở thành một bộ phận tu hành của ta, cực hạn của đạo nên ở trên cửu thiên.
Thanh âm đó tiếp tục nói, trong giọng nói lộ ra vẻ vô cùng ngạo nghễ. Hắn rất cường đại nhưng vẫn không cam lòng, hắn muốn siêu thoát, đi đến đỉnh phong, ý đồ muốn nắm giữ cả cửu thiên.
Đến cảnh giới như bọn họ, tất nhiên phải có những theo đuổi khác. Hắn từng ở quá khứ gặp được Thời Quang Thần Vương, hắn chẳng phải cũng đang thăm dò, đang theo đuổi, hắn hy vọng một ngày kia có thể tận tình xuyên qua quá khứ tương lai, trở thành người nắm giữ thời không, đây là cái mà đỉnh phong giả theo đuổi, là chấp niệm của bọn họ.
Quyền lực, đối với bọn họ mà nói có lẽ đã không còn sức dụ hoặc lớn, thí dụ như thanh niên áo trắng thần bí Tần Vấn Thiên gặp trong Thiên Đạo Thánh viện, nếu như hắn muốn ở thái cổ sáng lập thế lực, dễ dàng có thể đứng sừng sững trên đỉnh thái cổ, bởi vì thực lực cá nhân của hắn đã đủ để lật đổ tất cả.
- Ta cuối cùng vẫn vẫn thiếu một chút, chỉ thiếu một chút thôi là làm được rồi. Nhưng ta vẫn không thể bước qua, ta hy vọng có ai đó có thể vượt qua được, để ta nhìn thấy lĩnh vực đó có phong cảnh như thế nào, để ta xem ở ngoài cửu thiên là thế nào. Bởi vậy ta dùng thân thể của mình hóa thành thiên quật.
Tần Vấn Thiên nghe thấy những lời này thì trong lòng run lên, quả thực giống như những gì mà gia gia suy đoán, thiên quật không ngờ là một vị tồn tại chí cường biến thành, hắn dùng thân thể mình hóa thành thiên quật, thông với cửu thiên, đây là loại thủ đoạn nghịch thiên cỡ nào chứ.
- Cái ngươi có được hiện giờ là linh hồn của ta biến thành, hắn bao phủ cửu thiên, ngươi muốn có được bí mật của nó thì chỉ dựa vào vậy là còn lâu mới đủ. Trừ phi có một ngày, ngươi có thể hấp thu tất cả lực lượng Võ Mệnh Tinh Thần trên Cửu Thiên Tinh Hà, khi đó ta chính là tinh hồn cuối cùng của ngươi.
Thanh âm đó lúc ẩn lúc hiện, kéo rất dài rồi dần dần tiêu tán, giống như triệt để biến mất. Đó chỉ là một dòng tàn niệm, phong tồn trong người nhỏ tinh thần.
Tuy rằng thanh âm đó đã biến mất, nhưng nội tâm Tần Vấn Thiên lại không có cách nào bình tĩnh được, tim vẫn đập mạnh không ngừng.
Tới một ngày, hắn có thể hấp thu tất cả lực lượng Võ Mệnh Tinh Thần trên Cửu Thiên Tinh Hà, khi đó ta chính là tinh hồn cuối cùng của ngươi.
Người nhỏ tinh thần này cuối cùng sẽ hóa thành một viên tinh hồn, tinh hồn chung cực của hắn, nhưng điều kiện tiên quyết là hắn có thể hấp thu lực lượng của các tinh thần. Bản thân đây chính là một nan đề cực lớn, căn bản khó có thể làm được.
Nhưng mục đích của cường giả thần bí này chính là muốn siêu việt cửu thiên, không làm được như vậy thì sao có thể siêu việt cửu thiên? Vượt lên cửu thiên, siêu thoát một cách chân chính.
Tần Vấn Thiên không biết trên thế giới này có tồn tại như vậy hay không, thanh niên áo trắng thần bí như vậy, một chỉ của hắn có thể đánh nát Võ Mệnh Tinh Thần. Hắn liệu đã siêu thoát chưa, có thuộc về loại tồn tại đó không?
Trừ hắn ra, Thời Quang Thần Vương mà Tần Vấn Thiên từng gặp e là cũng không làm được.
Tần Vấn Thiên nhắm mắt lại, rơi vào trầm tư, trong lòng rung động, mãi lâu sau vẫn không thể bình phục, muốn hấp thu tất cả lực lượng tinh thần, như vậy phải thế nào mới có thể làm được?
Bình luận facebook